Có những lúc, trong hạnh phúc, đau khổ vẫn ngự trị ...
Hắn tỏ tình với cô . Đó liệu là điều tốt hay điều xấu ?
Cô đau lòng nhìn hắn . Khuôn mặt hắn trẻ con đến kinh ngạc . Lúc nào cũng đòi ẵm cô cho bằng được ... Vừa vui lại vừa buồn . Vừa hạnh phúc bên ngoài vừa đau đớn bên trong . Hắn đâu có hiểu rằng đêm đêm cô ngồi khóc dưới ánh trăng vằng vạc . Trách sao duyên cớ hẩm hiu . Vì sao vậy ?
Quay lại thời điểm buổi sáng hôm trước ...
Một tiếng động rúng trời đất ở tại ngôi nhà của cô .
- Oát ! Tại sao con phải lấy tên hoàng tử chết tiệt đó ...!!! - Cô rống lên không ngừng ... Sát khí bao trùm khuôn mặt cô . Trông cô lúc này ghê sợ như hắn vậy
(Tác giả : Chắc ở lâu nên bị lậm !!! Chậc chậc . Như Quỳnh : Nín ngay !!! Không phải người bảo ta rống à ... Tác giả : Dạ dạ em nín . Bà chị bớt giận !!!) .
- Lệnh ngài như vậy , chúng ta đâu dám cãi ! - Cha cô trầm ngâm nhìn cô . - Vả lại chúng ta cũng đã chịu ơn ngài ấy rồi ! Làm sao mà không trả ơnngười ta được ! Con hãy vì ta đáp lễ ngài ấy bằng cuộc hôn nhân này đi !
- Nhưng chúng ta cũng có thể đền đáp bằng thứ khác mà . Đâu nhất thiết lôi con vô chuyện này! - Cô thật muốn khóc với cha mẹ mình .
- Con nói gì kì vậy ? Ngài ấy không thiếu thứ gì cả . Ngài nói ngài chỉ cần con thôi . Và ngài ấy cũng sẽ cho con một cuộc sống thật hạnh phúc và đầy đủ mà . Con sẽ sống trong nhung lụa cả đời . Bao nhiêu người thèm khát mà không được đấy !!! Con phải biết nắm bắt cơ hội chứ !!! - Cha cô hét lớn , nhìn cô bằng ánh mắt giận dữ . Ông hận một nỗi không thể bổ não cô ra để nhét chân lý của ông vào đó .
- Con không chấp nhận chuyện này ! - Cô đập mạnh tay lên bàn tuyên bố dõng dạc . Cha mẹ cô hết hồn luôn ...
Cô quay phắt người , bước chân về phía ngọn đồi xanh tươi , nơi có hắn . Bây giờ chỉ có hắn mới làm dịu được cơn giận của cô mà thôi . Nhưng chợt , cô nghe có tiếng cười phía sau lưng, quay người lại thì thấy :
- Tên hoàng tử chết tiệt ! - Cô nghiến răng trèo trẹo . Tay nắm thành quyền .
Trước mặt cô là một nam nhân phong nhã. Thân hình hoàn mĩ đến từng chi tiết . Khuôn mặt góc cạnh tinh tế không thiếu không thừa . Làn mi dài vun vút . Đôi mắt màu khói sâu hút lay động con người . Mái tóc bạch kim phủ dài gương mặt được búi gọn một cách tinh tế . Bộ trang phục vừa vặn tôn lên khí chất quý tộc. Qủa thật trông chàng rất ma mị ... khiến bao thiếu nữ phải say đắm .
- Tư Mã Thiên , ngươi có biết ngươi đang làm gì không hả ? - Cô xông tới bồi cho hắn một quyền . Nhanh chóng đưa chân ngắm vào khuôn mặt mĩ miều của chàng . Nhưng núi cao còn có núi cao hơn , thân ảnh chàng biến mất trong không khí rồi xuất hiện sau lưng cô . Chàng dùng một tay ôm lấy bờ eo thon gọn của cô khẽ thì thầm :
- Anh lại thắng em nữa nhé ! Thân thủ hơi chậm đấy ! - Khóe môi chàng nhếch lên đắc thắng . Đôi tay khẽ vun vẩy chiếc quạt quý .
Chàng rất thích cái cảm giác được ôm cô vào lòng . Hương thơm toát ra từ thân thể cô thật dễ chịu và sảng khoái . Điều đặc biệt mà chàng để ý đến cô là cô luôn bí ẩn như một nữ hoàng bóng đêm , khiến chàng phải tò mò rất nhiều đấy !
- Buông ra đồ biến thái ! - Cô đạp chàng ra . - Tay nhanh chóng vớ lấy cây tre với đầu được vuốt nhọn để ngay cổ chàng - Nói mau ! Đâu ra cái vụ ta làm vợ người vậy hả ? Hết chuyện chơi rồi sao ? - Cô lườm chàng .
- Hì bé yêu , anh không đùa đâu ! Anh yêu bé mà ! Làm vợ anh đi rồi gì anh cũng cho mà .- Chàng nói . Miệng cười tinh tế
- Có chết tôi cũng không làm ! - Cô thật sự điên tiết với con người này rồi . Đường đường là một hoàng tử 1 nước mà cứ như mấy thằng dở hơi ấy . Miệng thì cười nham nhở , tay lúc nào cũng cầm cây quạt thấy mà ghê. Trông như mấy thằng biến thái bệnh hoạn !!!
Nói xong cô liền quay lưng bước đi . Đi được vài bước , cô nghe tiếng nói từ đằng sau :
- Nếu em không là của tôi ... thì không một ai có thể có được em ! - Lời chàng nói đầy ám khí . Khuôn mặt ẩn giấu sau lớp quạt mỏng bỗng trở nên băng lãnh và tàn độc . Sát khí tỏa ra ngùn ngụt , không khí xung quanh trở nên ớn lạnh .
- Vớ vẩn ! - Cô khoát tay rồi nhanh chóng trèo lên ngọn cây cao và mất dạng .
- Để rồi xem . Có ngày ... em phải quỳ dưới thân tôi !!! - Chàng mở mắt nhìn . Đôi mắt màu khói trở nên đục ngầu và lãnh khốc . Đồng tử co ra lại co vào . Khóe miệng nhếch lên thích thú nhìn hình bóng đã mất dạng sau ngọn cây đó.
Hắn tỏ tình với cô . Đó liệu là điều tốt hay điều xấu ?
Cô đau lòng nhìn hắn . Khuôn mặt hắn trẻ con đến kinh ngạc . Lúc nào cũng đòi ẵm cô cho bằng được ... Vừa vui lại vừa buồn . Vừa hạnh phúc bên ngoài vừa đau đớn bên trong . Hắn đâu có hiểu rằng đêm đêm cô ngồi khóc dưới ánh trăng vằng vạc . Trách sao duyên cớ hẩm hiu . Vì sao vậy ?
Quay lại thời điểm buổi sáng hôm trước ...
Một tiếng động rúng trời đất ở tại ngôi nhà của cô .
- Oát ! Tại sao con phải lấy tên hoàng tử chết tiệt đó ...!!! - Cô rống lên không ngừng ... Sát khí bao trùm khuôn mặt cô . Trông cô lúc này ghê sợ như hắn vậy
(Tác giả : Chắc ở lâu nên bị lậm !!! Chậc chậc . Như Quỳnh : Nín ngay !!! Không phải người bảo ta rống à ... Tác giả : Dạ dạ em nín . Bà chị bớt giận !!!) .
- Lệnh ngài như vậy , chúng ta đâu dám cãi ! - Cha cô trầm ngâm nhìn cô . - Vả lại chúng ta cũng đã chịu ơn ngài ấy rồi ! Làm sao mà không trả ơnngười ta được ! Con hãy vì ta đáp lễ ngài ấy bằng cuộc hôn nhân này đi !
- Nhưng chúng ta cũng có thể đền đáp bằng thứ khác mà . Đâu nhất thiết lôi con vô chuyện này! - Cô thật muốn khóc với cha mẹ mình .
- Con nói gì kì vậy ? Ngài ấy không thiếu thứ gì cả . Ngài nói ngài chỉ cần con thôi . Và ngài ấy cũng sẽ cho con một cuộc sống thật hạnh phúc và đầy đủ mà . Con sẽ sống trong nhung lụa cả đời . Bao nhiêu người thèm khát mà không được đấy !!! Con phải biết nắm bắt cơ hội chứ !!! - Cha cô hét lớn , nhìn cô bằng ánh mắt giận dữ . Ông hận một nỗi không thể bổ não cô ra để nhét chân lý của ông vào đó .
- Con không chấp nhận chuyện này ! - Cô đập mạnh tay lên bàn tuyên bố dõng dạc . Cha mẹ cô hết hồn luôn ...
Cô quay phắt người , bước chân về phía ngọn đồi xanh tươi , nơi có hắn . Bây giờ chỉ có hắn mới làm dịu được cơn giận của cô mà thôi . Nhưng chợt , cô nghe có tiếng cười phía sau lưng, quay người lại thì thấy :
- Tên hoàng tử chết tiệt ! - Cô nghiến răng trèo trẹo . Tay nắm thành quyền .
Trước mặt cô là một nam nhân phong nhã. Thân hình hoàn mĩ đến từng chi tiết . Khuôn mặt góc cạnh tinh tế không thiếu không thừa . Làn mi dài vun vút . Đôi mắt màu khói sâu hút lay động con người . Mái tóc bạch kim phủ dài gương mặt được búi gọn một cách tinh tế . Bộ trang phục vừa vặn tôn lên khí chất quý tộc. Qủa thật trông chàng rất ma mị ... khiến bao thiếu nữ phải say đắm .
- Tư Mã Thiên , ngươi có biết ngươi đang làm gì không hả ? - Cô xông tới bồi cho hắn một quyền . Nhanh chóng đưa chân ngắm vào khuôn mặt mĩ miều của chàng . Nhưng núi cao còn có núi cao hơn , thân ảnh chàng biến mất trong không khí rồi xuất hiện sau lưng cô . Chàng dùng một tay ôm lấy bờ eo thon gọn của cô khẽ thì thầm :
- Anh lại thắng em nữa nhé ! Thân thủ hơi chậm đấy ! - Khóe môi chàng nhếch lên đắc thắng . Đôi tay khẽ vun vẩy chiếc quạt quý .
Chàng rất thích cái cảm giác được ôm cô vào lòng . Hương thơm toát ra từ thân thể cô thật dễ chịu và sảng khoái . Điều đặc biệt mà chàng để ý đến cô là cô luôn bí ẩn như một nữ hoàng bóng đêm , khiến chàng phải tò mò rất nhiều đấy !
- Buông ra đồ biến thái ! - Cô đạp chàng ra . - Tay nhanh chóng vớ lấy cây tre với đầu được vuốt nhọn để ngay cổ chàng - Nói mau ! Đâu ra cái vụ ta làm vợ người vậy hả ? Hết chuyện chơi rồi sao ? - Cô lườm chàng .
- Hì bé yêu , anh không đùa đâu ! Anh yêu bé mà ! Làm vợ anh đi rồi gì anh cũng cho mà .- Chàng nói . Miệng cười tinh tế
- Có chết tôi cũng không làm ! - Cô thật sự điên tiết với con người này rồi . Đường đường là một hoàng tử 1 nước mà cứ như mấy thằng dở hơi ấy . Miệng thì cười nham nhở , tay lúc nào cũng cầm cây quạt thấy mà ghê. Trông như mấy thằng biến thái bệnh hoạn !!!
Nói xong cô liền quay lưng bước đi . Đi được vài bước , cô nghe tiếng nói từ đằng sau :
- Nếu em không là của tôi ... thì không một ai có thể có được em ! - Lời chàng nói đầy ám khí . Khuôn mặt ẩn giấu sau lớp quạt mỏng bỗng trở nên băng lãnh và tàn độc . Sát khí tỏa ra ngùn ngụt , không khí xung quanh trở nên ớn lạnh .
- Vớ vẩn ! - Cô khoát tay rồi nhanh chóng trèo lên ngọn cây cao và mất dạng .
- Để rồi xem . Có ngày ... em phải quỳ dưới thân tôi !!! - Chàng mở mắt nhìn . Đôi mắt màu khói trở nên đục ngầu và lãnh khốc . Đồng tử co ra lại co vào . Khóe miệng nhếch lên thích thú nhìn hình bóng đã mất dạng sau ngọn cây đó.
/57
|