Sau lễ giáng sinh chính là năm mới, qua năm mới, đa phần các trường học sẽ nghênh đón thời kỳ chuẩn bị thi cử, đối với sinh viên đại học mà nói, tháng một chính là thời gian bận nhất học kỳ, đặc biệt là người bình thường không chăm chỉ học tập, khẳng định trước khi thi phải lao vào học ôn, thậm chí có không ít người thức thâu đêm đọc sách.
May là bình thường Phù Âm lên lớp chăm chú nghe giảng, lại thêm thói quen từ nhỏ đã mang theo bút ghi âm, trước khi thi liền phát một lần nghe lại toàn bộ, thuận lợi chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới.
Kỳ thi cuối kỳ được tổ chức giữa tháng một, trong một tuần là thi xong, Phù Âm từ phòng thi đi ra cũng cảm thấy nhẹ nhõm một hơi.
Khiến cô cảm thấy ngoài ý muốn là, vừa mới thi xong cô đã nhận được tin nhắn của Thời Việt, đơn giản nói một câu: "Thi xong chưa? Anh ở dưới lầu đợi em, dẫn em đi ăn đồ ngon."
Phù Âm lập tức đánh chữ trả lời: "Anh làm sao biết hôm nay em thi?"
Thời Việt: "Anh nghe Nhan Nhan nói."
Anh ngưng một chút, lại giải thích một câu: "Thân là đội trưởng, quan tâm việc học tập của đội viên một chút."
Phù Âm kéo khóe miệng, nhanh chóng thu thập đồ trở về ký túc, quả nhiên nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, còn có người con trai đĩnh đạc đứng bên xe.
Thời Việt dựa một bên xe, không ít nữ sinh đi qua lén lút nhìn anh, trên mặt anh lại không có một chút biểu tình nào, trên người anh mặc một áo khoác nỉ màu đen, chân mang đôi giày da không lẫn tạp màu, đứng ở nơi đó, phải nói rất giống nam chính bá đạo tổng tài trong mấy phim thần tượng, cùng với những học sinh nhiệt tình hớn hở hoàn toàn không cùng phong cách.
Phù Âm nhịn cười đi tới chỗ anh, nói: "Anh đứng ở đây quá thu hút nhiều ánh nhìn rồi, anh cũng không phát hiện mọi người đang nhìn anh sao?"
Thời Việt nghi hoặc nói: "Nhìn anh làm gì?"
Phù Âm cười nói: "Anh rất đẹp trai đó!"
Thời Việt: "........."
Được cô khen một câu, tai Thời Việt có chút nóng lên, lại vẫn chính diện hỏi: "Em cảm thấy anh rất đẹp trai sao?"
Phù Âm gật đầu: "Đương nhiên rồi, anh cũng được tính là người đảm nhận sắc đẹp của giới KPL mà."
Thời Việt trong lòng đột nhiên có chút cao hứng, thực ra trước đây cũng có không ít người khen anh đẹp trai, bao gồm rất nhiều fan nữ còn có phóng viên, nhưng anh đều không để trong lòng, anh luôn cảm thấy vẻ ngoài là trời sinh, là di truyền của ba mẹ, chỉ cần không quá khó coi đến mức ảnh hưởng mĩ quan thành phố, thì lớn lên có đẹp hay không cũng chẳng sao cả.
Nhưng hôm này, đối diện ánh mắt cười rạng rỡ của cô, nghe cô nói "anh rất đẹp trai", anh thực sự rất vui.
Cũng đột nhiên cảm thấy nhan sắc của bản thân có thể được cô thưởng thức, nên trở về chân thành cảm ơn gien di truyền tốt đẹp của ba mẹ.
Ánh mắt của Thời Việt không tự chủ mà ôn hòa hơn, khóe miệng cũng kéo thành nụ cười, nói: "Cảm ơn đã quen, để làm phần thưởng mời em đi ăn trưa."
Anh nói xong liền ga lăng mở cửa xe, mời Phù Âm ngồi ghế phó lái, lại săn sóc giúp cô đóng cửa.
Phù Âm vừa thắt đai an toàn vừa hỏi: "Đi đâu ăn vậy?"
Thời Việt đáp: "Đi nhà hàng tây lần trước đi, em không phải rất thích bánh ngọt ở đó sao? Nghe nói gần đây họ mới ra thêm vài món bánh ngọt mới rất ngon, dẫn em đến thưởng thức."
Phù Âm vui vẻ gật đầu: "Qúa tốt rồi. Gần đây vì để chuẩn bị thi cử, em ngày nào cũng gọi đồ ăn bên ngoài, hôm nay nhất định phải ăn một bữa thật ngon." Cô thuận tay để túi của mình ra hàng ghế phía sau, sau đó lại quay đầu hỏi, "Nói đến, anh luôn mời em đi ăn đồ tây đắt tiền như vậy, em thực sự rất ngại ngùng, không bằng lần này để anh mời khách, em tính tiền đi?"
Thời Việt nhàn nhạt đáp: "Sao có thể để con gái trả tiền, tiền anh kiếm vẫn luôn chưa dùng đến, mời em một bữa cơm mà thôi, không cần khách khí."
Phù Âm chỉ có thể không khách khí, cùng anh đi đến nhà hàng tây.
Vẫn là vị trí kế cửa sổ lần trước, đồ ăn lại thay đổi. Bởi vì Thời Việt muốn cho cô thử món khác, Phù Âm cùng nghe anh thưởng thức món bánh ngọt tinh xảo vừa được ra mắt.
Ăn uống no say xong, Phù Âm đột nhiên cảm thấy, gần đây vì chuẩn bị thi cử mà sức lực nháy mắt hồi phục không ít.
Hai người rời khỏi nhà hàng, Thời Việt bèn lái xe thuận đường đưa Phù Âm đến căn cứ.
Những đội viên khác cũng vừa ăn xong bữa trưa, nhưng mà bọn họ ăn là đồ do dì giúp việc nấu. nhìn thấy Thời Việt đưa em gái Phù Âm tới, mọi người lập tức đứng dậy chào hỏi.
Diệp Phong quan tâm hỏi: "Tiểu Âm, em thi xong rồi sao? Thi như thế nào?"
Lưu Tư Nguyên nói: "Chị Âm khẳng định không có vấn đề!"
Lục Thanh Vũ cũng mỉm cười nói: "Thi xong thì tốt, sau này không có áp lực thi cử, em cũng có thể an tâm cùng bọn anh huấn luyện. Mấy hôm nay, bọn anh bốn người luôn phân tổ hai người, trước hiểu biết lẫn nhau, đợi em chính thức nhập đội lại mở tổ chơi năm người."
Tiêu Minh Hiên: "Đơn xin nghỉ học đã làm chưa?"
Phù Âm gật đầu: "May là có Việt ca giúp đỡ, em đã viết xong đơn rồi, đã đưa đến phòng giáo vụ xử lý. Hiện tại sắp tới kỳ nghỉ đông, để chính thức được chấp nhận, chắc phải đợi tới học kỳ sau. Trước khi nhà trường quyết định, còn sẽ hỏi thăm phụ huynh, việc này khi trở về nhà ăn Tết em sẽ cùng ba mẹ nói rõ ràng."
Tiêu Minh Hiên vỗ nhẹ vai cô, đáp: "Anh tin em có thể xử lý mấy việc này, nếu như cần giúp đỡ--- cứ tới tìm Thời Việt."
Thời Việt: "..........."
Không phải nên nói "cứ tới tìm anh" sao? Sao sư phụ nháy mắt đã đem trách nhiệm đẩy lên người đội trưởng như anh rồi?
Phù Âm mỉm cười: "Em biết, có khó khăn em sẽ tìm Việt ca."
Thời Việt nhẹ ho một tiếng, thẳng thắn nói: "Cần đội trưởng giúp cứ tùy thời lên tiếng."
Đội trưởng.....
Cái tên này có thể không cần lấy cái thân phận đội trưởng ra giúp được không, con bé cần bạn trai, hiểu không?
Tiêu Minh Hiên nhìn nhìn đồ đệ vẻ mặt nghiêm túc, bất đắc dĩ nhún vai, đáp: "Tiểu Âm đã thi xong rồi, vậy chúng ta nên bắt đầu huấn luyện thôi. Vừa hay anh hẹn được một chiến đội dân gian, tối nay cùng bọn họ đánh một trận huấn luyện chính thức."
Mọi người nghe tới có chút hiếu kỳ, chiến đội dân gian? Minh thần rốt cuộc cùng hẹn được ai tới?
Diệp Phong là loại người tâm tình ngay thẳng bộc trực, lập tức hỏi ra: "Huấn luyện viên, là chiến đội nào?"
Tiêu Minh Hiên thần bí vẫy vẫy tay, thấp giọng nói với mọi người: "Là chiến đội trên game trước đây chúng ta từng gặp qua, chiến đội TZ."
"Hóa ra là chiến đội này." Diệp Phong biết chiến đội này, nói, "Tôi nhớ là ID của năm người này đều có ký hiệu đầu là TZ, jungler gọi là TZ Thần Thú, cách đánh đặc biệt dũng mãnh, đây là một chiến đội biểu hiện rất tốt trong giải WGC, hơn nữa lấy được một vé vào trận dự tuyển mùa này."
Tiêu Minh Hiên gật đầu nói: "Ừ, anh và huấn luyện viên của bọn họ có quen biết. Cùng một chiến đội quen thuộc luyện chiến thuật, chiến đội chúng ta cùng chiến đội TZ lại không có tranh giành lợi ích, anh lại chủ động tặng mấy đứa sang như bao cát, huấn luyện viên bọn họ lại không lý nào không đồng ý, vừa hay chúng ta cũng thực nghiệm vài chiến thuật phối hợp."
Lục Thanh Vũ cười híp mắt nói: "Minh thần có phải nói với người ta đội của anh chỉ là chiến đội mới, cho bọn họ tới luyện tay. Huấn luyện viên đối phương khẳng định không biết trong chiến đội rốt cuộc có người nào, còn cho rằng Minh thần từ trong game chọn ra vài người mới."
Tiêu Minh Hiên tặng cho anh một ánh mắt "cậu thật thông minh", đáp: "Chỉ có như vậy người ta mới đồng ý cùng chúng ta đánh trận huấn luyện, nếu như bọn họ biết trong đội có tuyển thủ đại thần như Thời Việt với Lục Thanh Vũ, bọn họ chỗ nào dám đưa đội viên đặt dưới cán đao?"
Thời Việt nhàn nhạt nói: "Chúng ta không nhất định thắng, đối phương cho dù là chiến đội hạng ba, cũng là đội ngũ đã cùng huấn luyện, phối hợp một thời gian dài."
Thần sắc anh từ đầu đến cuối bình tĩnh, nói ra một câu mấu chốt.
Nghe lời này của đội trưởng, mọi người cũng từ trong phấn khích được đánh trận huấn luyện đầu tiên hồi thần lại.
Tiêu Minh Hiên đồng ý gật đầu: "Không sai. Giới game thủ cũng có rất nhiều trường hợp như vậy xảy ra, một chiến đội tập hợp các đại thần có trình độ hạng nhất lại với nhau, đánh với một chiến đội hạng ba, kết quả đội đại thần thua đặc biệt thảm, bởi vì giữa các đội viên không có sự ăn ý, là điểm mà một nhóm đại thần tạm thời hợp lại không cách nào đánh lại. Trận chiến càng cao cấp, khoảng cách trình độ của mọi người cách biệt không lớn, có thể thắng hay không, mấu chốt nằm ở cả đội."
Phù Âm xoa cằm một lúc suy nghĩ, mới đáp: "Lần trước chúng ta có thể thắng TZ trong game, nói như vậy, trận đó bọn họ không hề nghiêm túc đánh?"
Thời Việt đáp: "Đúng, anh cũng nhìn ra, bọn họ chắc chắn đang luyện hệ thống Biên Trừng, trận đó chỉ tùy tiện đánh, không có nghiêm túc."
Bọn họ bên này cũng không có nghiêm túc, kết quả trong trận chiến đoàn Phù Âm đột nhiên bên sườn thâm nhập lấy được triple kill, mới thắng được trận.
Diệp Phong nói đùa: "Trận đó, hình như là Phù Âm dẫn chúng ta nằm thắng."
Lưu Tư Nguyên tựa hồ trở thành fan em trai, lập tức gật đầu: "Chị Âm của em chơi Hoa Mộc Lan 66666!"
Phù Âm mỉm cười nói: "Trận này mọi người đều nghiêm túc đánh đi, vưa hay cũng tìm điểm yếu trong cách phối hợp của chúng ta, sau này cũng dễ dàng giải quyết."
Tiêu Minh Hiên tán thưởng nhìn cô một cái: "Mọi người đến phòng huấn luyện đi."
Huấn luyện viên lên tiến, mọi người lập tức đi theo sau lưng anh.
Lục Thanh Vũ đi vào cuối cùng, đi cạnh Thời Việt, ghé sát tai Thời Việt thấp giọng hỏi: "Lúc nãy giờ cơm trưa cậu nói đi đón Tiểu Âm, rồi thuận tiện dẫn người ta đi ăn bánh ngọt đúng không?"
Thời Việt nhấc mày: "Cậu làm sao biết được?"
Lục Thanh Vũ chỉ vào mũi mình nói: "Mũi tớ rất thính, mùi bánh matcha trên người hai người giống nhau y đúc."
Thời Việt: "............."
Lục Thanh Vũ vỗ vai anh: "Biểu hiện không tồi, tiếp tục cố gắng."
Nói xong liền cười vui vẻ đi vào trước, Thời Việt trừng anh một mắt, lười để ý tới, đi phía sau anh tiến vào phòng.
Phòng huấn luyện có sẵn ghế, ở giữa có bàn dài, trên bàn đặt sẵn vài ly nước trà.
Mọi người đi tới bên bàn ngồi xuống, góc trái là Phù Âm, Thời Việt ngồi cạnh co, sau đó là Lục Thanh Vũ, Diệp Phong và Lưu Tư Nguyên, đây là vị trí thuận theo vị trí ngồi trong trận đấu, vị trí thượng đơn, vị trí jungler, vị trí trung đơn, vị trí đường biên và phụ trợ, Thời Việt vừa hay ngồi bên phải Phù Âm.
Tiêu Minh Hiên nói: "Trước đó chúng ta cùng chiến đội TZ giao thủ, còn nói với bọn họ Phù Âm là con gái. Vậy nên hôm nay anh tạo cho mọi người tài khoản khác, sau này chúng ta sẽ dùng tài khoản này để huấn luyện, đợi đến lúc chúng ta chính thức đánh giải WGC, mới thống nhất đổi thành đầu ID- AIM. Đúng rồi, trong tài khoản này đều có sẵn thẻ đổi tên, tên của mấy đứa có thể tự mình thay đổi."
Mọi người lập tức đăng nhập tài khoản mới bắt đầu đổi tên.
Phù Âm đổi ID thành "Thuyền cá hát đêm", Thời Việt đổi thành ký tự tiếng anh "SSY", hai cái tên này cũng coi như tạm ổn. Diệp Phong lại đổi thành "Xạ thủ quá khó chơi", Lục Thanh Vũ theo sau đổi thành "Trung đơn không dễ dàng", Lưu Tư Nguyên đổi thành "Phụ trợ thật cực khổ".
Phù Âm: "............"
Ba người có thể có chút dáng vẻ của đại thần không? Cái phong cách chọc tức người này là cái quỷ gì?
Tiêu Minh Hiên cũng vô lực khinh bỉ, nhưng mà, mọi người đều là người chơi tài khoản nhỏ sợ mọi người nhận ra, mấy cái tên kỳ quái như thế này khẳng định không ai liên hệ với Việt thần và Vũ thần đâu.
***
Buổi chiều ba giừo, tuyển thủ chiến đội TZ đúng giờ online, Tiêu Minh Hiên liền kéo bọn họ vào phòng đã mở sắn, khách khí cùng huấn luyện viên bên đó chào hỏi.
Huấn luyện viên đối phương lễ phép nói: "Đây là đội ngũ mới của Minh thần?"
Anh ta nhìn một hàng mấy cái ID kỳ quái có chút buồn cười--- Trung đơn không dễ dàng, Phụ trợ quá cực khổ, đây toàn là người từ chỗ nào đến?
Tiêu Minh Hiên gửi lại icon mỉm cười, đáp: "Trong đội đều là người mới, vẫn xin huấn luyện viên Trần quan tâm nhiều."
Huấn luyện viên Trần nói: "Khách khí rồi. Trận huấn luyện chủ yếu là luyện tập, đừng làm tổn hại hòa khí. Tình hữu nghị đứng nhất, trận đấu đừng nhì!"
Nhìn anh ta khiêm tốn như vậy, đội trưởng Thần Thú không nhịn được nhíu mày: "Huấn luyện viên, Minh thần không phải đùa giỡn với anh chứ? Xạ thủ quá khó chơi, Trung đơn không dễ dàng, cả ID cũng khiến người ta cảm thấy mơ hồ!"
Tuyển thủ thượng đơn trong đội cũng cười nói: "Tôi vừa xem qua một chút, năm người bọn họ đều là cấp kim cương, tỷ lệ thắng còn không đạt 60%. Huấn luyện viên anh xác định là Minh thần hẹn anh chứ? Phải là đội trưởng trước đây của Thiên Hoàn không? Hay là có người mạo danh?"
Huấn luyện viên Trần gãi đầu đáp: "Anh ấy có số Q của anh, trực tiếp liên hệ với anh, chắc là không phải mạo danh."
Trong phòng đấu, Tiêu Minh Hiên đánh một hàng chữ: "Lão Trần, anh bên đó nếu không có vấn đề thì bắt đầu đi?"
Huấn luyện viên Trần lúc này mới đánh chữ đáp: "Không có vấn đề. Chúng ta trước bắt đầu nói một chút nguyên tắc, dựa theo quy định BO3 của giải đấu WGC, quay số chọn bên đỏ bên xanh. Bên đội xanh, được quyền cấm trước chọn trước, thế nào?"
Tiêu Minh Hiên: "OK."
Hai người trước sau quay điểm, Tiêu Minh Hiên cực kỳ đáng sợ rút ra được điểm 99.
Mọi người lập tức la hét: "Huấn luyện viên 66666!"
Tiêu Minh Hiên nhấc mày: "Còn chưa bắt đầu mấy đứa đã kích động như vậy, bình tĩnh một chút đi. Chúng ta bắt đầu chiến thuật đầu tiên."
Thời Việt hỏi: "Vậy trận này chơi đội hình gì?"
Tiêu Minh Hiên cười đáp: "Tổ hợp "Qủy thổi đèn" đi, Tô Liệt cộng với Qủy Cốc Tử, Tô Liệt đánh jungle."
Phù Âm có chút ngoài ý muốn, bởi vì Tô Liệt là tướng thường dùng để đánh kháng áp đường biên, đặc biệt có khả năng tank mạnh, hơn nữa còn có khả năng hồi sinh một mạng.
Để Thời Việt dùng Tô Liệt đánh jungler?
Thời Việt bình thản hỏi: "Đầu lĩnh không phải jungler sao?"
Tiêu Minh Hiên: "Đúng vậy. Trận này bảo vệ xạ thủ và trung đơn, Thời Việt phân chia kinh tế cho đường giữa và đường dưới, bảo hộ tốt khu rừng. Chúng ta thử xem, nếu như không có jungler Việt thần chủ động dẫn nhịp đấu, có thể đánh ra cục diện gì."
Lục Thanh Vũ hiểu ra đáp: "Là sợ Thời Việt một khi quay lại KPL sẽ bị đối thủ sống chết nhắm vào sao?"
Tiêu Minh Hiên bất đắc dĩ gật đầu: "Mấy đứa cũng biết, giải lập hậu mới đây Thiên Hoàn mới tạm thời đổi Thời Việt lên sân, đối phương đã trực tiếp cấm liên tục ba vị trí jungler. Jungler của A Việt thực sự rất nổi danh, vậy nên chúng ta cần phải làm tốt chuẩn bị, một chiến đội không thể chỉ mãi luôn có một trọng tâm, vào lúc A Việt bị nhắm vào, Thanh Vũ, Diệp Phong, hai người các cậu ở vị trí phía sau lập tức xuất đầu lộ diện! Còn có Tiểu Âm, em cần phải cùng A Việt đối mặt với áp lực, bảo vệ tuyến đường trên và khu rừng. Phụ trợ Tiểu Nguyên có chết cũng phải bảo vệ tốt xạ thủ, đã hiểu ý anh chưa?"
Mọi người đồng thanh đáp: "Đã hiểu!"
Tiêu Minh Hiên nói: "OK, vậy bắt đầu thôi, trận đầu tiên chúng ta có quyền cấm trước, vị trí số một Tiểu Âm, cấm Hoa Mộc Lan em yêu nhất đi."
Phù Âm: "................"
Đây chẳng khác nào tự chặt đứt cánh tay mình cả!
Minh thần thực sự lươn lẹo, lại có thể dùng cách thức này gây áp lực cho Phù Âm, trực tiếp không cho cô dùng Hoa Mộc Lan.
Nhưng mà Phù Âm một chút cũng không sợ, bởi vì cô biết, tập huấn chính thức của chiến đội Mục Tiêu, từ giây phút này đã chính thức bắt đầu rồi!
~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~
/114
|