Giữa tháng 9, cùng với mùa nhập học của tân sinh viên, thì giải đấu mùa thu KPL cuối cùng cũng chính thức bắt đầu.
Phù Âm đi theo đồng đội vào sân thi đấu, từ phía hậu đài có thể thấy được hàng nghìn cái đầu đen nghịt trên ghế khán giả, trong lòng vô cùng kích động. Vào giờ này năm trước, cô vẫn còn là một tay mơ vẫn còn lăn lộn tại cấp đồng, là một tân binh không hơn không kém, lúc ấy cố đã âm thầm hạ quyết tâm trở thành tuyển thủ game. Nhưng giấc mơ khi đó cách cô thật xa xôi, trải qua quá trình nỗ lưc không ngừng, giờ đây, cô rốt cuộc thành công.
Cô đang đứng tại sân đấu cao nhất – KPKL, trở thành nữ tuyển thủ đầu tiên trong lịch sử KPL!
Phù Âm mặc đồng phục của đội xuất hiện ở hậu đài, lập tức thu hút không ít ánh nhìn của nhân viên công tác, rất nhiều người sớm đã biết về cô, sôi nổi chạy tới xin chữ ký và chụp hình chung, tuy rằng cảm giác bị vây xem không hề thoải mái, nhưng Phù Âm vẫn lễ phép chào hỏi mọi người xung quanh.
Đi theo đồng đội vào phòng nghỉ, Tiêu Minh Hiên chủ động giơ tay ra trước mặt mọi người: “Tới, hôm nay là trận đấu thường quy, mọi người không cần căng thẳng, cố gắng hết sức là được, cố lên!”
Mọi người cùng đặt tay lên phía trên tay huấn luyện viên, cùng hô to: “Cố lên!”
Nói không căng thẳng là không thể nào, nói cho cùng đây cũng là trận đấu KPL, đối thủ lại là á quân mùa trước chiến đội LY Lam Nguyệt, cho dù là Lục Thanh Vũ cũng không hề tin tưởng có thể chiếm đươc tiện nghi trong tay Huyễn Nguyệt. Khả năng chơi jungler của Thời Việt rất mạnh, nhưng jungler Thứ Cốt của LY cũng không kém anh bao nhiêu, huống chi, LY còn có tuyển thủ đường bên và trợ thủ vô cùng lợi hại, thực lực xác thực vượt xa chiến đội AIM. Thời Việt cùng Lục Thanh Vũ đối với trận thi đấu hôm nay đều hiểu trong lòng, cho nên biểu hiện của hai người vẫn chấn định như thường.
Rất nhanh, Tần Như liền đi vào, đến trước mặt Tiêu Minh Hiên nói: “Chuẩn bị sẵn sàng, còn năm phút nữa thì bắt đầu.”
Tiêu Minh Hiên gật đầu, nói với mọi người: “Muốn đi WC thì nhanh đi, nói không chừng lát nữa lại có trận bàng quang!”
Cái gọi là trận bàng quang, chính là trận đấu kéo dài hơn 25 phút hoặc vượt quá 30 phút, các tuyển thủ bị nghẹn muốn đi WC liền ở hậu kỳ trận đấu giương cờ đầu hàng. Mọi người nghe huấn luyện viên nói như vậy, bèn sôi nổi chạy đi WC, sợ bản thân chút nữa đang thi đấu một nửa thì đột nhiên mót không phát huy được gì.
***
Trong phòng MC, Thất Thiếu, Đại Mễ, Dữu Tử ba người cùng nhau sóng vai đứng.
Trận khai mạc giải thường quy, ba vị MC hiển nhiên cũng cực kỳ coi trọng, mặc đồ cực kỳ nghiêm chỉnh, nam MC còn thắt cả cà vạt. Trong ba người, Thất Thiếu là MC của mùa giải trước, phong cách nhạy bén bình tĩnh; Đại Mễ là MC của giải đấu liên cấp điều lên, nói chuyện khá hài hước. Dữu Tử là một tiểu mỹ nữ streamer, thích cột tóc hai bên, cũng có không ít fan.
Thất Thiếu nói: “Trận khai mạc hôm nay là quyết đấu giữa LY và AIM, hai vị cảm thấy khả năng thắng của hai bên là mấy phần?”
Đại Mễ mỉm cười nói: “Tiền cược của tôi toàn bộ đặt hết cho LY, nói cho cùng đây cũng là đội thắng tới trận chung kết mùa giải trước, đội mạnh lão làng, thực lực của các tuyển thủ đều cưc tốt, khả năng thắng trận khai mạc này, tôi cảm thấy là trên 6 phần đấy!”
Dữu Tử lại không đồng quan điểm: “Tôi lại cược cho AIM, bởi vì tỷ lệ bầu cho họ tương đối thấp, nếu như có thể thắng thì sẽ càng nhiều! Chiến đội tuy rằng chỉ là chiến đội mới, nhưng trong hai giải liên đầu đã lấy thành tích toàn thắng, tôi rất xem trọng bọn họ!”
Thất Thiếu bình tĩnh nói: “Lời của hai vị đều có lý, như vậy tiếp sau đây, tôi xin phép mời tuyển thủ tham gia thi đấu của hai chiến đội vào sân!”
Theo tiếng reo hò vang dội từ phía khán giả, tuyển thủ hai bên từ từ đi lên sân khấu lớn, sau đó tự tiến vào phòng cách âm riêng, bắt đầu giai đoạn làm nóng trước trận đấu.
Trong một dàn tuyển thủ nam, có một cô gái cột tóc đuôi gà dáng vẻ lưu loát khiến mọi người chú ý đến, đạo diễn phát sóng cũng rất cơ trí cho ống kính nhắm chuẩn vào cô, khuôn mặt bên trong trẻo của Phù Âm được phóng to trên màn hình —– cho dù ống kính phóng to đến cỡ nào, mặt cô vẫn như cũ nhìn không ra điểm xấu trên da, ngược lại da còn rất trắng sáng, đôi mắt đen láy trong veo, nhìn cực kỳ long lanh.
Lúc này, biểu tình trên gương mặt cô rất bình tĩnh, lúc ống kính chuyển động, cô còn hướng về phía khán giả mỉm cười chào hỏi.
Nháy mắt hiện trường bạo phát tiếng la hét.
Dữu Tử nói: “Aiya, nữ thần vừa cười, khán giả hiện trường đã đứng ngồi không yên rồi, xem ra fan của Âm Phù cũng không ít đâu!”
Đại Mễ đùa nói: “Dù sao cũng là tuyển thủ nữ đầu tiên của KPL chúng ta mà, tôi cũng không nhịn được mà muốn biến thành fan của cô ấy rồi. Chút nữa nhất định phải đi xin chữ ký.”
Thất Thiếu vẫn như cũ bình tĩnh, nói: “Âm Phù với thân phận là tuyển thủ nữ đầu tiên, đã thu hút sự chú ý của toàn giới, nhưng đồng thời cũng nhận phải áp lực cực lớn. Theo như tôi biết, chiến đội AIM còn chưa bắt đầu trận đấu, thì đã có không ít người đặt nghi vấn về trình độ của cô, hi vọng rằng cô có thể ổn định tốt tâm trạng, phát huy được thực lực của mình.”
Trên màn hình lớn chuyển sang thông tin của chiến đội LY, Thất Thiết bèn chuyển chủ đề, nói: “Trận đấu rất nhanh sẽ bắt đầu, chúng ta cùng xem trước danh sách xuất chiến của cả hai chiến đội trong ngày hôm nay.”
Chiến đội LY hôm nay xuất chiến các tuyển thủ: trung đơn Huyễn Nguyệt, jungler Thứ Cốt, đường biên Cuồng Nhân, Đông Chí, phụ trợ Tịch Dương, năm người này cũng là nguyên lão trong chiến đội LY. Trong đó, Huyễn Nguyệt là trung đơn đứng top3 trong KPL, Thứ Cốt cũng đứng top 5 jungler, đường biên thực lưc đủ mạnh, phụ trợ ý thức hàng đầu. Bởi vì cả năm người từng kề vai sát cánh suốt hai mùa giải, nên sự phối hợp của cả năm người cực kỳ ăn ý.
Chủ lực của chiến đội AIM đương nhiên là năm tuyển thủ tham gia trong giải thứ cấp gần đây, cũng được mọi người biết đến. Thời Việt, Lục Thanh Vũ vốn có số fan rất đông, Diệp Phong là streamer chuyển sang chuyên nghiệp cũng mang đến lượng lớn fan. Phù Âm, Lưu Tư Nguyên được xem là người mới lần đầu tham gia KPL, độ nổi tiếng chưa lớn, nhất là đối với những người không đón xem trận thứ cấp, khi nhìn thấy ID của Phù Âm và Lưu Tư Nguyên đều cảm thấy lạ lẫm.
Có người nhìn thấy Phù Âm là nữ liền bắt đầu điên cuồng bình luận: “Vì sao lại có con gái ở đây chứ?” “Em gái này đi nhầm trường quay hay sao vậy?” Nhưng rất nhanh, liền có dân mạng phổ cập kiến thức cho những người mới này, nói Phù Âm chính là quốc phục Hoa Mộc Lan,từng lấy được penta kills trên giải WGC.
Mọi người đều mang tâm trạng tò mò, mong đợi xem trận đấu này.
17:00 đúng, hai bên tiến vào giai đoạn BP.
Trận thường quy được đổi thành quy cách năm trận thắng ba, vậy nên trận đầu tiên huấn luyện viên hai bên thường thăm dò đối phương.
Huấn luyện viên LY trong giai đoạn BP đầu tiên không có cấm Hoa Mộc Lan, hiển nhiên là anh ta vẫn chưa cảm thấy Hoa Mộc Lan đủ trình để anh ta cần cấm; huấn luyện viên AIM cũng không có cấm Điêu Thuyền của Huyễn Nguyệt, bởi vì Điêu Thuyền ở phiên bản mới vẫn chưa đủ mạnh để trình độ để cấm, hoàn toàn có thể nghĩ cách nhắm vào.
Hai bên tự cấm chiến sĩ mạnh trong phiên bản này, đối phương nhắm vào Thời Việt nên đã cấm hai vị trí jungler.
Cuối cùng đội hình cuối cùng cũng xuất hiện, LY là chiến sĩ hai đường biên Đạt Ma, Lão Phu Tử + trung đơn Điêu Thuyền+ jungler Tô Liệt+ phụ trợ Qủy Cốc Tử. AIM thì là chiến sĩ hai đường biên Hoa Mộc Lan, Lưu Bị+ trung đơn Doanh Chính+ jungler Na Khả Lộ Lộ+ phụ trợ Đông Hoàng Thái Nhất.
Đội hình vừa ra, Thất Thiếu bắt đầu lên tiếng: “LY chọn chiến thuật phối hợp Tô Liệt cùng Qủy Cốc Tử gia tốc khai đoàn, Điêu Thuyền thu hoạch, Đạt Ma khống chế trận đấu, Lão Phu Tử nhắm trọng tâm, đội hình nay nếu như chơi tốt, hoàn toàn có thể đánh ra hiệu quả áp chế.”
Đại Mễ như có suy nghĩ xoa cằm: “AIM bên này, Đông Hoàng Thái Nhất rõ ràng là nhắm vào Điêu Thuyền, tốc độ chi viện của Lưu Bị có thể nhằm vào binh tuyến, Hoa Mộc Lan có năng lực hạ da giòn sau đội hình rất mạnh, lúc khai đoàn ba người này có thể phá vỡ đội hình đối phương, nhiệm vụ thu hoạch liền giao lại cho Doanh Chính và Na Khả Lộ Lộ.”
Dữu Tử tổng kết: “Cách nghĩ của hai bên đều không tệ, vậy phải xem bên nào đánh ra ưu thế trước!”
Theo tiếng nhạc kích động nhân tâm, trận thường quy đầu tiên của khu vực phía Đông giữ đội AIM và LY chính thức bắt đầu!
***
Đông Hoàng Thái Nhất ở cấp 1 cực kỳ mạnh, vậy nên trận này Thời Việt dẫn theo mọi người đi phản lam đối phương, nhưng Huyễn Nguyệt cũng rất cơ trí, trực tiếp phản lam.
Hai bên trao đổi Buff xanh, cấp 1 căn bản chưa có đánh gì cả.
Lợi thế của Tô Liệt chính là sau khi thu hoàn toàn buff xanh có thể nhường lại cho Điêu Thuyền nhà mình, Điêu Thuyền có lam lúc đối tuyến có thể tăng nhanh thao tác quét binh để chi viện, hơn nữa Điêu Thuyền lấy được đợt lam đầu tiên sẽ nhanh đạt cấp 4 hơn so với Doanh Chính.
Huyễn Nguyệt vừa đạt cấp 4 lập tức đi tới đường trên, Tô Liệt và Đạt Ma cũng làm tốt chuẩn bị, Điêu Thuyền bộc sau trụ, Tô Liệt và Đạt Ma liên thủ ép Hoa Mộc Lan lui về, ngay lúc đó, Điêu Thuyền đột nhiên từ lùm cỏ nhào ra, trực tiếp dùng liên chiêu ½ điên cuồng đánh tới, nhát mắt khiến Hoa Mộc Lan chết.
—- First blood!
Huyễn Nguyệt lấy được first blood, ba người thuận thế phá trụ ngoài đường trên.
Một màn này khiến Thất Thiếu không khỏi cảm khái: “Tuyển thủ Huyễn Nguyệt di chuyển rất tốt, anh chắc đã từ bản đồ nhỏ nhìn ra Na Khả Lộ Lộ không có ở đường trên, lập tức bắt lấy cơ hội triệu tập đồng đội cường công. Cái này cũng không thể trách Hoa Mộc Lan, 3 đánh 1, kỹ năng của Điêu Thuyền còn được gia tốc, thần thánh cũng chạy không thoát.”
Kết quả của việc trụ ngoài đường trên bị phá chính là không gian phát triển của Phù Âm sẽ bị hạn chế rất lớn, Thời Việt lập tức đưa ra quyết định: “Tiểu Âm và A Phong đổi vị trí.”
Năng lực phòng ngự của Lưu Bị mạnh hơn, tốc độ làm lạnh tuyệt chiêu cũng nhanh hơn so với Hoa Mộc Llan, vậy nên Thời Việt liền quyết đoán cho hai người thay đổi vị trí.
Nhưng tiếp sau đó, Huyễn Nguyệt tựa như nhìn chằm chằm vào Hoa Mộc Lan, vừa nhìn thấy Hoa Mộc Lan đổi vị trí, anh lại triệu tập đồng đội vây công tại đó, Lục Thanh Vũ nhạy bén phát giác được cũng lập tức đuổi tới.
Tô Liệt, Qủy Cốc Tử, Điêu Thuyền, quyết đấu với Đông Hoàng, Hoa Mộc Lan, Doanh Chính, 3v3.
Bởi vì khả năng khống chế Điêu Thuyền của Đông Hoàng rất mạnh, hơn nữa lại đang đánh ở trụ ngoài, một màn đánh đoàn nhỏ này chiến đội AIM chiếm được ưu thế nhất định.
Doanh Chính của Lục Thanh Vũ phóng tuyệt chiêu từ xa, đi theo hình rắn mà đánh vào đối phương, Lưu Tư Nguyên lập tức để Đông Hoàng đi tới phía trước chặn lại Điêu Thuyền.
Tuyệt chiêu của Đông Hoàng có thể khiến cả bản thân và đối thủ đều bị trói đứng cùng nhau, khiến đối thủ nhận được thương hại giống mình. Vậy nên, thường sau khi bị Đông Hoàng bắt lại, không thể đi đánh Đông Hoàng, nếu không chính là hại đồng đội của mình. Mà đồng đội của Đông Hoàng, phải nhanh chóng giết chết người mà Đông Hoàng bắt, tạo thành ưu thế lấy kills.
Tuy nhiên, ở góc nhìn khán giả mọi người có thể thấy được, Hoa Mộc Lan đứng cách vị trí mà Đông Hoàng đặt tuyệt chiêu khá xa, Hoa Mộc Lan còn chưa kịp đi thu hoạch, thì đã bị Tô Liệt và Qủy Cốc Tử đang ẩn thân đẩy ra khỏi phạm vi trụ.
Kết quả chính là, Đông Hoàng và Điêu Thuyền cùng nhau ở trong lùm cỏ đứng yên, mà Doanh Chính và Hoa Mộc Lan bị Tô Liệt đẩy ra ngoài, rơi ra khỏi nhịp đấu của Đông Hoàng.
Lúc đánh đoàn nếu như không theo được nhịp đấu thì vấn đề rất nghiêm trọng, đồng đội khống chế được đối phương, nhưng thu hoạch không được tương đương với mất trắng. Lưu Tư Nguyên vừa rồi chính là phạm phải sai lầm này, vì gấp gáp mà bắt lấy Điêu Thuyền, không chú ý đến vị trí của đồng đội.
Lục Thanh Vũ chỉ có thể vừa đánh vừa lui, Hoa Mộc Lan của Phù Âm cũng đổi thành dạng kiếm nhẹ, hai người hợp sức đánh chết Qủy Cốc Tử.
Nhưng Điêu Thuyền của đối phương sau khi thoát khỏi khống chế, liền quyết đoán cường sát Đông Hoàng.
Một trận này 1 phụ trợ đổi 1 phụ trợ, từ số kills mà tính thì không thiệt, nhưng Tô Liệt ép hai người đi ra khỏi phạm vi trụ, vừa lúc binh tuyến tiến tháp, trụ ngoài đường dưới liền bị đánh vỡ.
Mất một trụ, đây chính là thua hụt về mặt kinh tế của cả đội.
—– Cục diện hiện tại còn khó hơn so với bất kỳ trận đấu nào, Phù Âm rất nhanh phát giác điều này.
Năm người của chiến đội LY tuy rằng đứng không cùng vị trí, nhưng độ ăn ý thật sự như của 1 người, đội trưởng vừa ra lệnh thì rất nhanh đã tập hợp, cường sát Hoa Mộc Lan ở đường trên, cường sát phụ trợ ở đường dưới, mỗi một thao tác đều cực kỳ chuẩn, hơn nữa đều nhằm vào lúc Thời Việt đi rừng giết quái.
Mở trận 8 phút, số kills hai bên 1:2, cách biệt không tính là lớn.
Nhưng chiến đội AIM bị mất hai trụ, kinh tế đoàn đội cách biệt ngày càng lớn.
***
Tiêu Minh Hiên ở hậu đài xem khẽ nhíu mày, nói: “Chắc chắn người chỉ huy là Huyễn Nguyệt, Thứ Cốt có nhiệm vụ báo cáo thời gian rừng có quái, bọn họ quá hiểu thói quen của Thời Việt.”
Tần Như chưa nói gì, chỉ là ánh mắt bình tĩnh chỉ nhìn vào màn hình lớn.
Tiêu Minh Hiên nghiêng đầu nhìn thấy sườn mặt lạnh nhạt của cô, nhẹ ho một tiếng, hỏi: “Từ góc độ chuyên môn của em, trận đấu này, khả năng thắng của chúng ta là bao nhiêu?”
Tần Như lúc này mới lên tiếng, nhàn nhạt nói: “Không đến bốn phần.”
Tiêu Minh Hiên: “Lý do?”
Tần Như: “Đầu tiên là sự ăn ý, năm người của chiến đội LY đã phối hợp với nhau trong thời gian dài đến mức không cần nói vẫn hiểu, chỉ cần nhìn hành động của đồng đội liền biết nên phối hợp thế nào. Bọn họ đã ở KPL được một năm, đánh hơn trăm trận lớn nhỏ, trong đó có nhiều trận áp lực lớn, độ khó cao; ví như là trận tổng chung kết của mùa giải trước, sự tôi luyện của trận đấu lớn càng khiến họ thêm ổn định.”
Tần Như ngừng một chút, ánh mắt như cũ hướng về màn hình lớn: “Hơn nữa, số liệu mà tôi đã đưa cho anh có ghi rõ, Huyễn Nguyệt là tuyển thủ có năng lực tổng hợp đứng top trong liên minh, lại thêm việc cậu ấy hiểu rõ về chiến đội Mục Tiêu, khi trận đấu vừa bắt đầu, cậu ấy đã nhanh chóng nhắm vào nhược điểm của chiến đội.”
Tiêu Minh Hiên sờ cằm, gật đầu tán đồng: “Đoán nhịp đấu cực chuẩn, mỗi lần đều canh lúc A Việt đi rừng bọn họ mới nhắm vào hai đường biên. Năng lực kháng áp của Phù Âm tuy rằng không tệ, nhưng cũng không thể năng được đối phương lấy đông đánh ít, hơn nữa kỹ thuật của Huyễn Nguyệt quá mạnh, với trình độ hiện tại của Tiểu Âm, đơn chiến không lại cậu ấy.”
Tần Như quay đầu nhìn anh: “Trận này thua là điều không nghi ngờ gì nữa, trận kế tiếp anh có dự tính gì?”
Tiêu Minh Hiên cười, thản nhiên nói: “Không sao cả, liên đấu thứ cấp thắng hơn hai mươi trận chẳng thua trận nào, hôm nay cứ để bọn họ thua cho đủ đi.”
***
Trận đầu tiên, tuy rằng Na Khả Lộ Lộ của Thời Việt trong hậu đoàn chiến thu được vài kills ưu thế, nhưng chiến đội LY vẫn có sở trường nghiêng về áp trụ và điều khiển binh tuyến, trụ ở đầu kỳ mất quá nhiều, kinh tế cách biệt vượt quá 5000 rất khó có cơ hội lật bàn.
Nhìn hai chữ “Thất bại” ở trên màn hình, Lưu Tư Nguyên liền buồn bã cúi đầu, nói: “Xin lỗi, em không phát huy được tí tác dụng nào.”
Chọn Đông Hoàng vốn là nhắm vào Điêu Thuyền, kết quả trận này cậu không hề khống chế được Điêu Thuyền.
Diệp Phong ngồi bên cạnh vỗ vai cậu: “Không thể trách nhóc hết được, Lưu Bị của anh cũng không phát huy được gì này, cảm giác nát khỏi phải nói.”
Phù Âm cũng lên tiếng: “Hoa Mộc Lan của em cũng chưa phát huy được gì, đội hình phía sau của họ một người em cũng không nhắm vào được. Điêu Thuyền quá linh hoạt, muốn nhắm vào anh ấy quá khó.”
Thời Việt bình tĩnh nói: “Không cần tự trách, trận này nằm ở vấn đề nhịp đấu, về rồi lại tổng kết, trước hết ổn định lại trạng thái chuẩn bị cho trận tiếp theo.”
Trận thứ hai chiến đội AIM thay đổi chiến lược, sử dụng hệ thống jungler tự do, cho Diệp Phong đi rừng.
Thời Việt ở đường biên, đối phương liền không thể dễ dàng cường thế áp trụ đường bên nữa, nhưng jungler Thứ Cốt ý thức cũng rất mạnh, luôn lén lút chạy qua cướp vài con quái trong rừng phe mình, khiến xạ thủ của Diệp Phong không cách nào phát triển thuận lợi cả.
Lúc đánh đoàn ở trung kỳ, jungler liên tục nhắm vào xạ thủ, điều kiện thu hoạch của Diệp Phong gặp phải sự nhiễu loạn rất lớn, mỗi lần đều là 3 đổi 2, 4 đổi 3, luôn cách biệt một chút, trận đấu kéo tới phút thứ 20, một màn đoàn chiến 5 đổi 4, chiến đội AIM toàn diệt, đối phương chỉ còn mình Thứ Cốt còn sống, anh ta mang theo chúa tể đẩy tới cao địa, mang lại chiến thắng.
Đây là lần đầu tiên chiến đội AIM bị đoàn diệt trong giải đấu.
Nghe được âm báo đoàn diệt, nhìn lấy màn hình tập thể đều là màu xám, trái tim của mấy người mới đều có chút khó chấp nhận.
Lục Thanh Vũ cười híp mắt nói: “Lần đầu đoàn diệt, đây là khoảnh khắc chúng ta nên ghi nhớ, nhanh chụp màn hình để ghi lại kỷ niệm nào.”
Mọi người đều dở khóc dở cười: “Vũ thần anh vẫn còn có tâm trạng để nói đùa sao!”
Thời Việt vẫn giữ biểu tình bình tĩnh nói: “Vẫn nằm ở vấn đề nhịp đấu, nhịp đấu của chúng ta bị đối phương nắm lấy, họ so với chúng ta nhanh hơn. Trận đầu họ lợi dụng cách biệt thời gian đẩy trụ đường biên, trận này cũng là nắm bắt thời gian xâm lược rừng, Thứ Cốt đối với thời gian quái tạo mới nắm bắt so với A Phong tốt hơn nhiều, Tiểu Âm em vừa phòng biên vừa chạy đi trông chừng khu rừng, có phải cảm thấy rất loạn không?”
Phù Âm gật đầu: “Không sai, cảm giác gấp gáp vô cùng.”
Thời Việt nói: “Không cần để ý tới bọn họ, đừng bị bọn họ dẫn dắt, trận tiếp theo, mọi người cứ lơ đối phương đi, dựa theo cách đánh của mình mà đánh.” Anh ngừng một lát, ánh mắt kiên định nói: “Cứ cho là thua đi, tớ cũng không hi vọng chiến đội Mục Tiêu thua quá khó coi.”
Mọi người: “……………………….”
Không sai, cho dù có thua cũng phải thua cho đẹp, không thể để đối phương dắt mũi như vậy!
Trận thứ ba, Thời Việt trực tiếp dùng Hàn Ngôn, tướng có khả năng dẫn nhịp mạnh.
Ở phiên bản này chọn jungler trọng tâm Hàn Ngôn, mọi người đều không tin tưởng, thậm chí có không ít người bắt đầu bình luận: “Trận này 0:3 rồi, mọi người cược 0:3 đi!” “Xem ra AIM chỉ có thể uy phong ở trận thứ cấp thôi, tới KPL không được!” “Hai trận đánh chẳng ra sao cả, như mộng du vậy,còn muốn lấy được quán quân? Qúa buồn cười rồi đi?”
Tại trang đặt cược, rất nhiều người liên tục đổ tiền vào ô AIM bị 0:3, đến cả MC Thất Thiếu cũng không tin tưởng Hàn Ngôn đi rừng, nhịn không được nói: “Việt thần chơi Hàn Ngôn đúng là không tê, nhưng phiên bản này dũng nhưng jungler thích khách da giòn như Lý Bạch, Hàn Ngôn rất dễ bị nhắm vào, Hàn Ngôn nếu như không có lam, vậy thì rất khó phát huy hiệu quả.”
Hàn Ngôn, Luna, Na Khả những tướng này đều cần buff xanh để tiến cấp, có buff và không buff hoàn toàn là hai loại tướng khác nhau.
Vậy nên trận này vừa bắt đầu, Huyễn Nguyệt đã mang theo đồng đội đi hộ lam, bởi vì bọn họ đoán ra Thời Việt khẳng định sẽ đi phản lam.
Kết quả Thời Việt ngược lại đi ngược lại kế hoạch, không hề đi phản lam, mà nhanh chóng lấy lam của nhà mình, lại đi đường dưới thu buff đỏ.
Hàn Ngôn có hai loại buff trong tay nhanh chóng đạt tới cấp 4, trực tiếp đi rừng đối phương ngồi xổm, đánh chết jungler đối phương.
Hàn Ngôn là một trong các jungler mang nhịp đấu nhanh ở đầu kỳ, Thời Việt ở trận này chọn ra Hàn Ngôn, cũng là vì muốn lấy lại quyền chủ động ở đầu kỳ, một khi kéo tới hậu kỳ lực sát thương của Hàn Ngôn không đủ, lúc đánh đoàn cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể dẫn binh, ở dưới mí mắt Huyễn Nguyệt mà trộm trụ là không thể nào.
Vậy nên trận này bắt buộc phải kết thúc trong 15 phút.
Đội trưởng đã chủ động như vậy, nhiệt huyết của mọi người cũng bị dấy lên theo, Phù Âm ở đường trên khá dũng mãnh, đơn chiến với tuyển thủ hàng đầu Cuồng Nhân không chút do dự, cô đánh đối phương cho hết máu rồi đợi Thời Việt qua thu người.
Đường dưới cũng có chiến lược như vậy, tốc độ phát triển nhanh vô cùng, ba đường dẫn nhịp, tuy rằng số lượng trụ hai phe không có cách biệt, nhưng số kills đã tạo thành cách biệt kinh tế, Hàn Ngôn giành được bạo quân, kinh tế rất nhanh hình thành như quả cầu tuyết.
Trận đấu tiến đến phút thứ 15, chiến đội AIM lợi dụng ưu thế kinh tế cưỡng ép khai đoàn, Thời Việt trước tiên giết pháp sư trọng tâm, theo sau năm đánh bốn lên tới cao địa của đối phương, thông qua việc điều khiển binh tuyến ép cao địa cả ba đường.
Kết quả không thể tin được, chiến đội AIM dưới tình huống 0:2 thế mà lại đánh lại được 1 trận!
Thất Thiếu bèn nói: “Có thể nhìn ra, chiến đội này rất có thực lực, khả năng chỉ huy điều chỉnh chiến lược của Thời Việt cực nhạy, biết đối phương khống chế nhịp đấu, vậy nên chủ động giành lại một trận, đánh cho đối phương không kịp phòng.”
Tuy nhiên, huấn luyện viên của chiến đội LY cũng rất cơ trí, trận thứ 4 trực tiếp cấm Hàn Ngôn, hơn nữa còn lấy ra phụ trợ Khương Tử Nha.
Cậu muốn giành nhịp đấu? Tôi đây liền dùng Khương Tử Nha đẩy nhịp đấu lên cao hơn.
Đối phó với chiến lược hệ thống đẩy nhanh, một là phải nhanh hơn họ, hai là ép trên đỉnh đầu đối phương từ đầu kỳ, sau đó kéo tới hậu kỳ mới có thể lật bàn.
Tướng có thể đẩy nhanh hơn Khương Tử Nha trước mắt vẫn chưa xuất hiện, bởi vì bản thân Khương Tử Nha chính là loại bị động “Mỗi giây tăng thêm kinh nghiệm cho đồng đội”, chỉ cần Khương Tử Nha còn tồn tại, đẳng cấp của đối phương chắc chắn so với phe mình cao hơn 1-2 cấp. Nhưng chỉ cần tất cả mọi người đều đạt đủ 15 cấp, tồn tại của Khương Tử Nha sẽ không còn ý nghĩa nữa.
Tiêu Minh Hiên chọn đội hình hậu kỳ, muốn kéo tới lúc tất cả mọi người đạt cấp 15 lại đánh trả.
Nhưng chiến đội LY không hề cho họ cơ hội.
Trận này nhịp đấu nhanh vô cùng, Lý Nguyên Phương lấy được một bạo quân lập tức vây công đẩy trụ, xâm lược rừng, tiếp tục bao vây đẩy trụ. Vị tướng Lý Nguyên Phương dưới vòng tay bảo hộ của đồng đôi dùng năng lực nhỏ bé của mình đẩy trụ, không ai giết được, liên tục đẩy trụ, và với chiến lược “tiểu phân đội tháo dỡ” nhanh chóng gia tốc khiến cho toàn bộ trụ ngoài của AIM bị tháo dỡ.
Cách biệt kinh tế lên tới đỉnh điểm, trận đấu tới phút thứ 14, chiến đội LY xác định chiến thắng.
Màn hình lớn hiện tỷ số —- 3:1.
Tuyển thủ của chiến đội LY chủ động đi tới bắt tay, Phù Âm cũng lễ phép đứng dậy lần lượt bắt tay cùng họ.
Lần đầu tiếp xúc với Phù Âm ở khoảng cách gần, đội trưởng Huyễn Nguyệt mỉm cười nói: “Hôm nay chưa phát huy được gì sao?”
Phù Âm khách khí đáp: “Đại thần Huyễn Nguyệt, các anh dẫn nhịp đấu quá tốt.”
Huyễn Nguyệt nói: “Sau này còn ác liệt hơn nhiều, chờ mong biểu hiện của em ở trận kế tiếp.”
Anh chỉ nói với Phù Âm hai câu, lúc đi tới trước mặt Thời Việt, lại giang rộng hai tay, cho Thời Việt một cái ôm, cười nói: “Trước khi có kết quả trận đấu, thực ra tim tớ vẫn chưa hạ xuống được, thật sự sợ cậu lại lấy ra jungler trọng tam đánh vỡ nhịp đấu của bọn tớ.”
Thời Việt bình thản nói: “Đợi đó đi, trận lập hậu tớ lại đánh vỡ nhịp đấu của các cậu.”
Huyễn Nguyệt nhấc mày: “Được, tớ đợi.”
Lục Thanh Vũ cũng đứng lên, vỗ vai anh, cười híp mắt nói: “Mỗi lần nhìn thấy Điêu Thuyền của cậu, tớ đều muốn ấn xuống đất đánh một trận, thật quá phiền mà.”
Huyễn Nguyệt: “Gia Cát Lượng của cậu cũng rất phiền biết không? Hôm nay không lấy ra, đáng tiếc quá, trận lập hậu lại lấy ra PK với tớ, cố lên.”
Dựa theo quy tắc, hai đội trong 1 khu chỉ có một lượt đấu, sau đó phân khu đấu thành đội khách và đội chủ đấu đấu một đợt. Cũng chính là nói, AIM hôm nay thua LY 1:3, tiếp sau đó trong giai đoạn đấu thường quy hai đội sẽ không còn cơ hội gặp lại, trừ phi vào tới vòng lập hậu, lúc cần đấu bán kết, bọn họ mới có thể gặp lại.
Lời của Huyễn Nguyệt hiển nhiên đối với việc AIM tiến vào lập hậu rất có lòng tin, Thời Việt và Lục Thanh Vũ thực ra cũng rất tin vào điều này.
Trận hôm nay thua, sớm đã nằm trong dự đoán của họ, vậy nên hai người vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
Lúc tới hậu đài, Tiêu Minh Hiên mỉm cười khích lệ mọi người: “Không sao, trận đầu mà thôi. Gặp phải lại là đội mạnh nhất khu nữa, thua là việc rất bình thường. Về nhà tổng kết nào.”
Điều khiến anh an ủi chính là, dưới tình huống bị áp chế 0:2, mà Thời Việt vẫn cố gắng xoay chuyển tình thế, trực tiếp lấy ra Hàn Ngôn giành nhịp đấu lại một trận —- đây chính là đội trưởng của AIM, vào thời khắc mấu chốt có thể tìm lại niềm tin cho các đồng đội.
Tuy rằng cuối cùng thua với tỷ số 1:3, nhưng so với dự đoán 0:3 tốt hơn nhiều.
Chí ít có thể nói rằng, lúc đối đầu với đội có thực lực giành giải quán quân, chiến đội AIM chưa từng tham gia KPL, vẫn còn non yếu vẫn có thể đánh trả lại một trận.
Đợi về sau con mèo con này biến thành lão hổ, vậy thì không chỉ đánh trả lại một trận đơn giản như vậy.
Trước đây đối thủ ở trận thứ cấp đều khá yếu, hôm nay lại gặp phải đội ngũ hàng đầu của KPL, vừa lúc có thể nhìn ra được khuyết điểm của bản thân. Chỉ có tích lũy đủ kinh nghiệm của trận đấu lớn, mới có thể trở thành một đội quân thiện chiến* không sợ bất kỳ cường địch nào, bọn họ chỉ còn cách một bước nữa thôi, vẫn còn một con đường dài cần đi.
*铁血之师: một đội quân tôi luyện từ các trận chiến, sư (师) ở đây mang nghĩa đơn vị quân đội, nên mình dùng cụm “đội quân thiện chiến” cho vừa khớp =))
~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~
Trans: Chương này dài quá, dịch mệt bở hơi tai… mà mấy chương sau chắc cũng tương tự vậy =))) nhìn chữ Trung miết quáng gà luôn T^T
Phù Âm đi theo đồng đội vào sân thi đấu, từ phía hậu đài có thể thấy được hàng nghìn cái đầu đen nghịt trên ghế khán giả, trong lòng vô cùng kích động. Vào giờ này năm trước, cô vẫn còn là một tay mơ vẫn còn lăn lộn tại cấp đồng, là một tân binh không hơn không kém, lúc ấy cố đã âm thầm hạ quyết tâm trở thành tuyển thủ game. Nhưng giấc mơ khi đó cách cô thật xa xôi, trải qua quá trình nỗ lưc không ngừng, giờ đây, cô rốt cuộc thành công.
Cô đang đứng tại sân đấu cao nhất – KPKL, trở thành nữ tuyển thủ đầu tiên trong lịch sử KPL!
Phù Âm mặc đồng phục của đội xuất hiện ở hậu đài, lập tức thu hút không ít ánh nhìn của nhân viên công tác, rất nhiều người sớm đã biết về cô, sôi nổi chạy tới xin chữ ký và chụp hình chung, tuy rằng cảm giác bị vây xem không hề thoải mái, nhưng Phù Âm vẫn lễ phép chào hỏi mọi người xung quanh.
Đi theo đồng đội vào phòng nghỉ, Tiêu Minh Hiên chủ động giơ tay ra trước mặt mọi người: “Tới, hôm nay là trận đấu thường quy, mọi người không cần căng thẳng, cố gắng hết sức là được, cố lên!”
Mọi người cùng đặt tay lên phía trên tay huấn luyện viên, cùng hô to: “Cố lên!”
Nói không căng thẳng là không thể nào, nói cho cùng đây cũng là trận đấu KPL, đối thủ lại là á quân mùa trước chiến đội LY Lam Nguyệt, cho dù là Lục Thanh Vũ cũng không hề tin tưởng có thể chiếm đươc tiện nghi trong tay Huyễn Nguyệt. Khả năng chơi jungler của Thời Việt rất mạnh, nhưng jungler Thứ Cốt của LY cũng không kém anh bao nhiêu, huống chi, LY còn có tuyển thủ đường bên và trợ thủ vô cùng lợi hại, thực lực xác thực vượt xa chiến đội AIM. Thời Việt cùng Lục Thanh Vũ đối với trận thi đấu hôm nay đều hiểu trong lòng, cho nên biểu hiện của hai người vẫn chấn định như thường.
Rất nhanh, Tần Như liền đi vào, đến trước mặt Tiêu Minh Hiên nói: “Chuẩn bị sẵn sàng, còn năm phút nữa thì bắt đầu.”
Tiêu Minh Hiên gật đầu, nói với mọi người: “Muốn đi WC thì nhanh đi, nói không chừng lát nữa lại có trận bàng quang!”
Cái gọi là trận bàng quang, chính là trận đấu kéo dài hơn 25 phút hoặc vượt quá 30 phút, các tuyển thủ bị nghẹn muốn đi WC liền ở hậu kỳ trận đấu giương cờ đầu hàng. Mọi người nghe huấn luyện viên nói như vậy, bèn sôi nổi chạy đi WC, sợ bản thân chút nữa đang thi đấu một nửa thì đột nhiên mót không phát huy được gì.
***
Trong phòng MC, Thất Thiếu, Đại Mễ, Dữu Tử ba người cùng nhau sóng vai đứng.
Trận khai mạc giải thường quy, ba vị MC hiển nhiên cũng cực kỳ coi trọng, mặc đồ cực kỳ nghiêm chỉnh, nam MC còn thắt cả cà vạt. Trong ba người, Thất Thiếu là MC của mùa giải trước, phong cách nhạy bén bình tĩnh; Đại Mễ là MC của giải đấu liên cấp điều lên, nói chuyện khá hài hước. Dữu Tử là một tiểu mỹ nữ streamer, thích cột tóc hai bên, cũng có không ít fan.
Thất Thiếu nói: “Trận khai mạc hôm nay là quyết đấu giữa LY và AIM, hai vị cảm thấy khả năng thắng của hai bên là mấy phần?”
Đại Mễ mỉm cười nói: “Tiền cược của tôi toàn bộ đặt hết cho LY, nói cho cùng đây cũng là đội thắng tới trận chung kết mùa giải trước, đội mạnh lão làng, thực lực của các tuyển thủ đều cưc tốt, khả năng thắng trận khai mạc này, tôi cảm thấy là trên 6 phần đấy!”
Dữu Tử lại không đồng quan điểm: “Tôi lại cược cho AIM, bởi vì tỷ lệ bầu cho họ tương đối thấp, nếu như có thể thắng thì sẽ càng nhiều! Chiến đội tuy rằng chỉ là chiến đội mới, nhưng trong hai giải liên đầu đã lấy thành tích toàn thắng, tôi rất xem trọng bọn họ!”
Thất Thiếu bình tĩnh nói: “Lời của hai vị đều có lý, như vậy tiếp sau đây, tôi xin phép mời tuyển thủ tham gia thi đấu của hai chiến đội vào sân!”
Theo tiếng reo hò vang dội từ phía khán giả, tuyển thủ hai bên từ từ đi lên sân khấu lớn, sau đó tự tiến vào phòng cách âm riêng, bắt đầu giai đoạn làm nóng trước trận đấu.
Trong một dàn tuyển thủ nam, có một cô gái cột tóc đuôi gà dáng vẻ lưu loát khiến mọi người chú ý đến, đạo diễn phát sóng cũng rất cơ trí cho ống kính nhắm chuẩn vào cô, khuôn mặt bên trong trẻo của Phù Âm được phóng to trên màn hình —– cho dù ống kính phóng to đến cỡ nào, mặt cô vẫn như cũ nhìn không ra điểm xấu trên da, ngược lại da còn rất trắng sáng, đôi mắt đen láy trong veo, nhìn cực kỳ long lanh.
Lúc này, biểu tình trên gương mặt cô rất bình tĩnh, lúc ống kính chuyển động, cô còn hướng về phía khán giả mỉm cười chào hỏi.
Nháy mắt hiện trường bạo phát tiếng la hét.
Dữu Tử nói: “Aiya, nữ thần vừa cười, khán giả hiện trường đã đứng ngồi không yên rồi, xem ra fan của Âm Phù cũng không ít đâu!”
Đại Mễ đùa nói: “Dù sao cũng là tuyển thủ nữ đầu tiên của KPL chúng ta mà, tôi cũng không nhịn được mà muốn biến thành fan của cô ấy rồi. Chút nữa nhất định phải đi xin chữ ký.”
Thất Thiếu vẫn như cũ bình tĩnh, nói: “Âm Phù với thân phận là tuyển thủ nữ đầu tiên, đã thu hút sự chú ý của toàn giới, nhưng đồng thời cũng nhận phải áp lực cực lớn. Theo như tôi biết, chiến đội AIM còn chưa bắt đầu trận đấu, thì đã có không ít người đặt nghi vấn về trình độ của cô, hi vọng rằng cô có thể ổn định tốt tâm trạng, phát huy được thực lực của mình.”
Trên màn hình lớn chuyển sang thông tin của chiến đội LY, Thất Thiết bèn chuyển chủ đề, nói: “Trận đấu rất nhanh sẽ bắt đầu, chúng ta cùng xem trước danh sách xuất chiến của cả hai chiến đội trong ngày hôm nay.”
Chiến đội LY hôm nay xuất chiến các tuyển thủ: trung đơn Huyễn Nguyệt, jungler Thứ Cốt, đường biên Cuồng Nhân, Đông Chí, phụ trợ Tịch Dương, năm người này cũng là nguyên lão trong chiến đội LY. Trong đó, Huyễn Nguyệt là trung đơn đứng top3 trong KPL, Thứ Cốt cũng đứng top 5 jungler, đường biên thực lưc đủ mạnh, phụ trợ ý thức hàng đầu. Bởi vì cả năm người từng kề vai sát cánh suốt hai mùa giải, nên sự phối hợp của cả năm người cực kỳ ăn ý.
Chủ lực của chiến đội AIM đương nhiên là năm tuyển thủ tham gia trong giải thứ cấp gần đây, cũng được mọi người biết đến. Thời Việt, Lục Thanh Vũ vốn có số fan rất đông, Diệp Phong là streamer chuyển sang chuyên nghiệp cũng mang đến lượng lớn fan. Phù Âm, Lưu Tư Nguyên được xem là người mới lần đầu tham gia KPL, độ nổi tiếng chưa lớn, nhất là đối với những người không đón xem trận thứ cấp, khi nhìn thấy ID của Phù Âm và Lưu Tư Nguyên đều cảm thấy lạ lẫm.
Có người nhìn thấy Phù Âm là nữ liền bắt đầu điên cuồng bình luận: “Vì sao lại có con gái ở đây chứ?” “Em gái này đi nhầm trường quay hay sao vậy?” Nhưng rất nhanh, liền có dân mạng phổ cập kiến thức cho những người mới này, nói Phù Âm chính là quốc phục Hoa Mộc Lan,từng lấy được penta kills trên giải WGC.
Mọi người đều mang tâm trạng tò mò, mong đợi xem trận đấu này.
17:00 đúng, hai bên tiến vào giai đoạn BP.
Trận thường quy được đổi thành quy cách năm trận thắng ba, vậy nên trận đầu tiên huấn luyện viên hai bên thường thăm dò đối phương.
Huấn luyện viên LY trong giai đoạn BP đầu tiên không có cấm Hoa Mộc Lan, hiển nhiên là anh ta vẫn chưa cảm thấy Hoa Mộc Lan đủ trình để anh ta cần cấm; huấn luyện viên AIM cũng không có cấm Điêu Thuyền của Huyễn Nguyệt, bởi vì Điêu Thuyền ở phiên bản mới vẫn chưa đủ mạnh để trình độ để cấm, hoàn toàn có thể nghĩ cách nhắm vào.
Hai bên tự cấm chiến sĩ mạnh trong phiên bản này, đối phương nhắm vào Thời Việt nên đã cấm hai vị trí jungler.
Cuối cùng đội hình cuối cùng cũng xuất hiện, LY là chiến sĩ hai đường biên Đạt Ma, Lão Phu Tử + trung đơn Điêu Thuyền+ jungler Tô Liệt+ phụ trợ Qủy Cốc Tử. AIM thì là chiến sĩ hai đường biên Hoa Mộc Lan, Lưu Bị+ trung đơn Doanh Chính+ jungler Na Khả Lộ Lộ+ phụ trợ Đông Hoàng Thái Nhất.
Đội hình vừa ra, Thất Thiếu bắt đầu lên tiếng: “LY chọn chiến thuật phối hợp Tô Liệt cùng Qủy Cốc Tử gia tốc khai đoàn, Điêu Thuyền thu hoạch, Đạt Ma khống chế trận đấu, Lão Phu Tử nhắm trọng tâm, đội hình nay nếu như chơi tốt, hoàn toàn có thể đánh ra hiệu quả áp chế.”
Đại Mễ như có suy nghĩ xoa cằm: “AIM bên này, Đông Hoàng Thái Nhất rõ ràng là nhắm vào Điêu Thuyền, tốc độ chi viện của Lưu Bị có thể nhằm vào binh tuyến, Hoa Mộc Lan có năng lực hạ da giòn sau đội hình rất mạnh, lúc khai đoàn ba người này có thể phá vỡ đội hình đối phương, nhiệm vụ thu hoạch liền giao lại cho Doanh Chính và Na Khả Lộ Lộ.”
Dữu Tử tổng kết: “Cách nghĩ của hai bên đều không tệ, vậy phải xem bên nào đánh ra ưu thế trước!”
Theo tiếng nhạc kích động nhân tâm, trận thường quy đầu tiên của khu vực phía Đông giữ đội AIM và LY chính thức bắt đầu!
***
Đông Hoàng Thái Nhất ở cấp 1 cực kỳ mạnh, vậy nên trận này Thời Việt dẫn theo mọi người đi phản lam đối phương, nhưng Huyễn Nguyệt cũng rất cơ trí, trực tiếp phản lam.
Hai bên trao đổi Buff xanh, cấp 1 căn bản chưa có đánh gì cả.
Lợi thế của Tô Liệt chính là sau khi thu hoàn toàn buff xanh có thể nhường lại cho Điêu Thuyền nhà mình, Điêu Thuyền có lam lúc đối tuyến có thể tăng nhanh thao tác quét binh để chi viện, hơn nữa Điêu Thuyền lấy được đợt lam đầu tiên sẽ nhanh đạt cấp 4 hơn so với Doanh Chính.
Huyễn Nguyệt vừa đạt cấp 4 lập tức đi tới đường trên, Tô Liệt và Đạt Ma cũng làm tốt chuẩn bị, Điêu Thuyền bộc sau trụ, Tô Liệt và Đạt Ma liên thủ ép Hoa Mộc Lan lui về, ngay lúc đó, Điêu Thuyền đột nhiên từ lùm cỏ nhào ra, trực tiếp dùng liên chiêu ½ điên cuồng đánh tới, nhát mắt khiến Hoa Mộc Lan chết.
—- First blood!
Huyễn Nguyệt lấy được first blood, ba người thuận thế phá trụ ngoài đường trên.
Một màn này khiến Thất Thiếu không khỏi cảm khái: “Tuyển thủ Huyễn Nguyệt di chuyển rất tốt, anh chắc đã từ bản đồ nhỏ nhìn ra Na Khả Lộ Lộ không có ở đường trên, lập tức bắt lấy cơ hội triệu tập đồng đội cường công. Cái này cũng không thể trách Hoa Mộc Lan, 3 đánh 1, kỹ năng của Điêu Thuyền còn được gia tốc, thần thánh cũng chạy không thoát.”
Kết quả của việc trụ ngoài đường trên bị phá chính là không gian phát triển của Phù Âm sẽ bị hạn chế rất lớn, Thời Việt lập tức đưa ra quyết định: “Tiểu Âm và A Phong đổi vị trí.”
Năng lực phòng ngự của Lưu Bị mạnh hơn, tốc độ làm lạnh tuyệt chiêu cũng nhanh hơn so với Hoa Mộc Llan, vậy nên Thời Việt liền quyết đoán cho hai người thay đổi vị trí.
Nhưng tiếp sau đó, Huyễn Nguyệt tựa như nhìn chằm chằm vào Hoa Mộc Lan, vừa nhìn thấy Hoa Mộc Lan đổi vị trí, anh lại triệu tập đồng đội vây công tại đó, Lục Thanh Vũ nhạy bén phát giác được cũng lập tức đuổi tới.
Tô Liệt, Qủy Cốc Tử, Điêu Thuyền, quyết đấu với Đông Hoàng, Hoa Mộc Lan, Doanh Chính, 3v3.
Bởi vì khả năng khống chế Điêu Thuyền của Đông Hoàng rất mạnh, hơn nữa lại đang đánh ở trụ ngoài, một màn đánh đoàn nhỏ này chiến đội AIM chiếm được ưu thế nhất định.
Doanh Chính của Lục Thanh Vũ phóng tuyệt chiêu từ xa, đi theo hình rắn mà đánh vào đối phương, Lưu Tư Nguyên lập tức để Đông Hoàng đi tới phía trước chặn lại Điêu Thuyền.
Tuyệt chiêu của Đông Hoàng có thể khiến cả bản thân và đối thủ đều bị trói đứng cùng nhau, khiến đối thủ nhận được thương hại giống mình. Vậy nên, thường sau khi bị Đông Hoàng bắt lại, không thể đi đánh Đông Hoàng, nếu không chính là hại đồng đội của mình. Mà đồng đội của Đông Hoàng, phải nhanh chóng giết chết người mà Đông Hoàng bắt, tạo thành ưu thế lấy kills.
Tuy nhiên, ở góc nhìn khán giả mọi người có thể thấy được, Hoa Mộc Lan đứng cách vị trí mà Đông Hoàng đặt tuyệt chiêu khá xa, Hoa Mộc Lan còn chưa kịp đi thu hoạch, thì đã bị Tô Liệt và Qủy Cốc Tử đang ẩn thân đẩy ra khỏi phạm vi trụ.
Kết quả chính là, Đông Hoàng và Điêu Thuyền cùng nhau ở trong lùm cỏ đứng yên, mà Doanh Chính và Hoa Mộc Lan bị Tô Liệt đẩy ra ngoài, rơi ra khỏi nhịp đấu của Đông Hoàng.
Lúc đánh đoàn nếu như không theo được nhịp đấu thì vấn đề rất nghiêm trọng, đồng đội khống chế được đối phương, nhưng thu hoạch không được tương đương với mất trắng. Lưu Tư Nguyên vừa rồi chính là phạm phải sai lầm này, vì gấp gáp mà bắt lấy Điêu Thuyền, không chú ý đến vị trí của đồng đội.
Lục Thanh Vũ chỉ có thể vừa đánh vừa lui, Hoa Mộc Lan của Phù Âm cũng đổi thành dạng kiếm nhẹ, hai người hợp sức đánh chết Qủy Cốc Tử.
Nhưng Điêu Thuyền của đối phương sau khi thoát khỏi khống chế, liền quyết đoán cường sát Đông Hoàng.
Một trận này 1 phụ trợ đổi 1 phụ trợ, từ số kills mà tính thì không thiệt, nhưng Tô Liệt ép hai người đi ra khỏi phạm vi trụ, vừa lúc binh tuyến tiến tháp, trụ ngoài đường dưới liền bị đánh vỡ.
Mất một trụ, đây chính là thua hụt về mặt kinh tế của cả đội.
—– Cục diện hiện tại còn khó hơn so với bất kỳ trận đấu nào, Phù Âm rất nhanh phát giác điều này.
Năm người của chiến đội LY tuy rằng đứng không cùng vị trí, nhưng độ ăn ý thật sự như của 1 người, đội trưởng vừa ra lệnh thì rất nhanh đã tập hợp, cường sát Hoa Mộc Lan ở đường trên, cường sát phụ trợ ở đường dưới, mỗi một thao tác đều cực kỳ chuẩn, hơn nữa đều nhằm vào lúc Thời Việt đi rừng giết quái.
Mở trận 8 phút, số kills hai bên 1:2, cách biệt không tính là lớn.
Nhưng chiến đội AIM bị mất hai trụ, kinh tế đoàn đội cách biệt ngày càng lớn.
***
Tiêu Minh Hiên ở hậu đài xem khẽ nhíu mày, nói: “Chắc chắn người chỉ huy là Huyễn Nguyệt, Thứ Cốt có nhiệm vụ báo cáo thời gian rừng có quái, bọn họ quá hiểu thói quen của Thời Việt.”
Tần Như chưa nói gì, chỉ là ánh mắt bình tĩnh chỉ nhìn vào màn hình lớn.
Tiêu Minh Hiên nghiêng đầu nhìn thấy sườn mặt lạnh nhạt của cô, nhẹ ho một tiếng, hỏi: “Từ góc độ chuyên môn của em, trận đấu này, khả năng thắng của chúng ta là bao nhiêu?”
Tần Như lúc này mới lên tiếng, nhàn nhạt nói: “Không đến bốn phần.”
Tiêu Minh Hiên: “Lý do?”
Tần Như: “Đầu tiên là sự ăn ý, năm người của chiến đội LY đã phối hợp với nhau trong thời gian dài đến mức không cần nói vẫn hiểu, chỉ cần nhìn hành động của đồng đội liền biết nên phối hợp thế nào. Bọn họ đã ở KPL được một năm, đánh hơn trăm trận lớn nhỏ, trong đó có nhiều trận áp lực lớn, độ khó cao; ví như là trận tổng chung kết của mùa giải trước, sự tôi luyện của trận đấu lớn càng khiến họ thêm ổn định.”
Tần Như ngừng một chút, ánh mắt như cũ hướng về màn hình lớn: “Hơn nữa, số liệu mà tôi đã đưa cho anh có ghi rõ, Huyễn Nguyệt là tuyển thủ có năng lực tổng hợp đứng top trong liên minh, lại thêm việc cậu ấy hiểu rõ về chiến đội Mục Tiêu, khi trận đấu vừa bắt đầu, cậu ấy đã nhanh chóng nhắm vào nhược điểm của chiến đội.”
Tiêu Minh Hiên sờ cằm, gật đầu tán đồng: “Đoán nhịp đấu cực chuẩn, mỗi lần đều canh lúc A Việt đi rừng bọn họ mới nhắm vào hai đường biên. Năng lực kháng áp của Phù Âm tuy rằng không tệ, nhưng cũng không thể năng được đối phương lấy đông đánh ít, hơn nữa kỹ thuật của Huyễn Nguyệt quá mạnh, với trình độ hiện tại của Tiểu Âm, đơn chiến không lại cậu ấy.”
Tần Như quay đầu nhìn anh: “Trận này thua là điều không nghi ngờ gì nữa, trận kế tiếp anh có dự tính gì?”
Tiêu Minh Hiên cười, thản nhiên nói: “Không sao cả, liên đấu thứ cấp thắng hơn hai mươi trận chẳng thua trận nào, hôm nay cứ để bọn họ thua cho đủ đi.”
***
Trận đầu tiên, tuy rằng Na Khả Lộ Lộ của Thời Việt trong hậu đoàn chiến thu được vài kills ưu thế, nhưng chiến đội LY vẫn có sở trường nghiêng về áp trụ và điều khiển binh tuyến, trụ ở đầu kỳ mất quá nhiều, kinh tế cách biệt vượt quá 5000 rất khó có cơ hội lật bàn.
Nhìn hai chữ “Thất bại” ở trên màn hình, Lưu Tư Nguyên liền buồn bã cúi đầu, nói: “Xin lỗi, em không phát huy được tí tác dụng nào.”
Chọn Đông Hoàng vốn là nhắm vào Điêu Thuyền, kết quả trận này cậu không hề khống chế được Điêu Thuyền.
Diệp Phong ngồi bên cạnh vỗ vai cậu: “Không thể trách nhóc hết được, Lưu Bị của anh cũng không phát huy được gì này, cảm giác nát khỏi phải nói.”
Phù Âm cũng lên tiếng: “Hoa Mộc Lan của em cũng chưa phát huy được gì, đội hình phía sau của họ một người em cũng không nhắm vào được. Điêu Thuyền quá linh hoạt, muốn nhắm vào anh ấy quá khó.”
Thời Việt bình tĩnh nói: “Không cần tự trách, trận này nằm ở vấn đề nhịp đấu, về rồi lại tổng kết, trước hết ổn định lại trạng thái chuẩn bị cho trận tiếp theo.”
Trận thứ hai chiến đội AIM thay đổi chiến lược, sử dụng hệ thống jungler tự do, cho Diệp Phong đi rừng.
Thời Việt ở đường biên, đối phương liền không thể dễ dàng cường thế áp trụ đường bên nữa, nhưng jungler Thứ Cốt ý thức cũng rất mạnh, luôn lén lút chạy qua cướp vài con quái trong rừng phe mình, khiến xạ thủ của Diệp Phong không cách nào phát triển thuận lợi cả.
Lúc đánh đoàn ở trung kỳ, jungler liên tục nhắm vào xạ thủ, điều kiện thu hoạch của Diệp Phong gặp phải sự nhiễu loạn rất lớn, mỗi lần đều là 3 đổi 2, 4 đổi 3, luôn cách biệt một chút, trận đấu kéo tới phút thứ 20, một màn đoàn chiến 5 đổi 4, chiến đội AIM toàn diệt, đối phương chỉ còn mình Thứ Cốt còn sống, anh ta mang theo chúa tể đẩy tới cao địa, mang lại chiến thắng.
Đây là lần đầu tiên chiến đội AIM bị đoàn diệt trong giải đấu.
Nghe được âm báo đoàn diệt, nhìn lấy màn hình tập thể đều là màu xám, trái tim của mấy người mới đều có chút khó chấp nhận.
Lục Thanh Vũ cười híp mắt nói: “Lần đầu đoàn diệt, đây là khoảnh khắc chúng ta nên ghi nhớ, nhanh chụp màn hình để ghi lại kỷ niệm nào.”
Mọi người đều dở khóc dở cười: “Vũ thần anh vẫn còn có tâm trạng để nói đùa sao!”
Thời Việt vẫn giữ biểu tình bình tĩnh nói: “Vẫn nằm ở vấn đề nhịp đấu, nhịp đấu của chúng ta bị đối phương nắm lấy, họ so với chúng ta nhanh hơn. Trận đầu họ lợi dụng cách biệt thời gian đẩy trụ đường biên, trận này cũng là nắm bắt thời gian xâm lược rừng, Thứ Cốt đối với thời gian quái tạo mới nắm bắt so với A Phong tốt hơn nhiều, Tiểu Âm em vừa phòng biên vừa chạy đi trông chừng khu rừng, có phải cảm thấy rất loạn không?”
Phù Âm gật đầu: “Không sai, cảm giác gấp gáp vô cùng.”
Thời Việt nói: “Không cần để ý tới bọn họ, đừng bị bọn họ dẫn dắt, trận tiếp theo, mọi người cứ lơ đối phương đi, dựa theo cách đánh của mình mà đánh.” Anh ngừng một lát, ánh mắt kiên định nói: “Cứ cho là thua đi, tớ cũng không hi vọng chiến đội Mục Tiêu thua quá khó coi.”
Mọi người: “……………………….”
Không sai, cho dù có thua cũng phải thua cho đẹp, không thể để đối phương dắt mũi như vậy!
Trận thứ ba, Thời Việt trực tiếp dùng Hàn Ngôn, tướng có khả năng dẫn nhịp mạnh.
Ở phiên bản này chọn jungler trọng tâm Hàn Ngôn, mọi người đều không tin tưởng, thậm chí có không ít người bắt đầu bình luận: “Trận này 0:3 rồi, mọi người cược 0:3 đi!” “Xem ra AIM chỉ có thể uy phong ở trận thứ cấp thôi, tới KPL không được!” “Hai trận đánh chẳng ra sao cả, như mộng du vậy,còn muốn lấy được quán quân? Qúa buồn cười rồi đi?”
Tại trang đặt cược, rất nhiều người liên tục đổ tiền vào ô AIM bị 0:3, đến cả MC Thất Thiếu cũng không tin tưởng Hàn Ngôn đi rừng, nhịn không được nói: “Việt thần chơi Hàn Ngôn đúng là không tê, nhưng phiên bản này dũng nhưng jungler thích khách da giòn như Lý Bạch, Hàn Ngôn rất dễ bị nhắm vào, Hàn Ngôn nếu như không có lam, vậy thì rất khó phát huy hiệu quả.”
Hàn Ngôn, Luna, Na Khả những tướng này đều cần buff xanh để tiến cấp, có buff và không buff hoàn toàn là hai loại tướng khác nhau.
Vậy nên trận này vừa bắt đầu, Huyễn Nguyệt đã mang theo đồng đội đi hộ lam, bởi vì bọn họ đoán ra Thời Việt khẳng định sẽ đi phản lam.
Kết quả Thời Việt ngược lại đi ngược lại kế hoạch, không hề đi phản lam, mà nhanh chóng lấy lam của nhà mình, lại đi đường dưới thu buff đỏ.
Hàn Ngôn có hai loại buff trong tay nhanh chóng đạt tới cấp 4, trực tiếp đi rừng đối phương ngồi xổm, đánh chết jungler đối phương.
Hàn Ngôn là một trong các jungler mang nhịp đấu nhanh ở đầu kỳ, Thời Việt ở trận này chọn ra Hàn Ngôn, cũng là vì muốn lấy lại quyền chủ động ở đầu kỳ, một khi kéo tới hậu kỳ lực sát thương của Hàn Ngôn không đủ, lúc đánh đoàn cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể dẫn binh, ở dưới mí mắt Huyễn Nguyệt mà trộm trụ là không thể nào.
Vậy nên trận này bắt buộc phải kết thúc trong 15 phút.
Đội trưởng đã chủ động như vậy, nhiệt huyết của mọi người cũng bị dấy lên theo, Phù Âm ở đường trên khá dũng mãnh, đơn chiến với tuyển thủ hàng đầu Cuồng Nhân không chút do dự, cô đánh đối phương cho hết máu rồi đợi Thời Việt qua thu người.
Đường dưới cũng có chiến lược như vậy, tốc độ phát triển nhanh vô cùng, ba đường dẫn nhịp, tuy rằng số lượng trụ hai phe không có cách biệt, nhưng số kills đã tạo thành cách biệt kinh tế, Hàn Ngôn giành được bạo quân, kinh tế rất nhanh hình thành như quả cầu tuyết.
Trận đấu tiến đến phút thứ 15, chiến đội AIM lợi dụng ưu thế kinh tế cưỡng ép khai đoàn, Thời Việt trước tiên giết pháp sư trọng tâm, theo sau năm đánh bốn lên tới cao địa của đối phương, thông qua việc điều khiển binh tuyến ép cao địa cả ba đường.
Kết quả không thể tin được, chiến đội AIM dưới tình huống 0:2 thế mà lại đánh lại được 1 trận!
Thất Thiếu bèn nói: “Có thể nhìn ra, chiến đội này rất có thực lực, khả năng chỉ huy điều chỉnh chiến lược của Thời Việt cực nhạy, biết đối phương khống chế nhịp đấu, vậy nên chủ động giành lại một trận, đánh cho đối phương không kịp phòng.”
Tuy nhiên, huấn luyện viên của chiến đội LY cũng rất cơ trí, trận thứ 4 trực tiếp cấm Hàn Ngôn, hơn nữa còn lấy ra phụ trợ Khương Tử Nha.
Cậu muốn giành nhịp đấu? Tôi đây liền dùng Khương Tử Nha đẩy nhịp đấu lên cao hơn.
Đối phó với chiến lược hệ thống đẩy nhanh, một là phải nhanh hơn họ, hai là ép trên đỉnh đầu đối phương từ đầu kỳ, sau đó kéo tới hậu kỳ mới có thể lật bàn.
Tướng có thể đẩy nhanh hơn Khương Tử Nha trước mắt vẫn chưa xuất hiện, bởi vì bản thân Khương Tử Nha chính là loại bị động “Mỗi giây tăng thêm kinh nghiệm cho đồng đội”, chỉ cần Khương Tử Nha còn tồn tại, đẳng cấp của đối phương chắc chắn so với phe mình cao hơn 1-2 cấp. Nhưng chỉ cần tất cả mọi người đều đạt đủ 15 cấp, tồn tại của Khương Tử Nha sẽ không còn ý nghĩa nữa.
Tiêu Minh Hiên chọn đội hình hậu kỳ, muốn kéo tới lúc tất cả mọi người đạt cấp 15 lại đánh trả.
Nhưng chiến đội LY không hề cho họ cơ hội.
Trận này nhịp đấu nhanh vô cùng, Lý Nguyên Phương lấy được một bạo quân lập tức vây công đẩy trụ, xâm lược rừng, tiếp tục bao vây đẩy trụ. Vị tướng Lý Nguyên Phương dưới vòng tay bảo hộ của đồng đôi dùng năng lực nhỏ bé của mình đẩy trụ, không ai giết được, liên tục đẩy trụ, và với chiến lược “tiểu phân đội tháo dỡ” nhanh chóng gia tốc khiến cho toàn bộ trụ ngoài của AIM bị tháo dỡ.
Cách biệt kinh tế lên tới đỉnh điểm, trận đấu tới phút thứ 14, chiến đội LY xác định chiến thắng.
Màn hình lớn hiện tỷ số —- 3:1.
Tuyển thủ của chiến đội LY chủ động đi tới bắt tay, Phù Âm cũng lễ phép đứng dậy lần lượt bắt tay cùng họ.
Lần đầu tiếp xúc với Phù Âm ở khoảng cách gần, đội trưởng Huyễn Nguyệt mỉm cười nói: “Hôm nay chưa phát huy được gì sao?”
Phù Âm khách khí đáp: “Đại thần Huyễn Nguyệt, các anh dẫn nhịp đấu quá tốt.”
Huyễn Nguyệt nói: “Sau này còn ác liệt hơn nhiều, chờ mong biểu hiện của em ở trận kế tiếp.”
Anh chỉ nói với Phù Âm hai câu, lúc đi tới trước mặt Thời Việt, lại giang rộng hai tay, cho Thời Việt một cái ôm, cười nói: “Trước khi có kết quả trận đấu, thực ra tim tớ vẫn chưa hạ xuống được, thật sự sợ cậu lại lấy ra jungler trọng tam đánh vỡ nhịp đấu của bọn tớ.”
Thời Việt bình thản nói: “Đợi đó đi, trận lập hậu tớ lại đánh vỡ nhịp đấu của các cậu.”
Huyễn Nguyệt nhấc mày: “Được, tớ đợi.”
Lục Thanh Vũ cũng đứng lên, vỗ vai anh, cười híp mắt nói: “Mỗi lần nhìn thấy Điêu Thuyền của cậu, tớ đều muốn ấn xuống đất đánh một trận, thật quá phiền mà.”
Huyễn Nguyệt: “Gia Cát Lượng của cậu cũng rất phiền biết không? Hôm nay không lấy ra, đáng tiếc quá, trận lập hậu lại lấy ra PK với tớ, cố lên.”
Dựa theo quy tắc, hai đội trong 1 khu chỉ có một lượt đấu, sau đó phân khu đấu thành đội khách và đội chủ đấu đấu một đợt. Cũng chính là nói, AIM hôm nay thua LY 1:3, tiếp sau đó trong giai đoạn đấu thường quy hai đội sẽ không còn cơ hội gặp lại, trừ phi vào tới vòng lập hậu, lúc cần đấu bán kết, bọn họ mới có thể gặp lại.
Lời của Huyễn Nguyệt hiển nhiên đối với việc AIM tiến vào lập hậu rất có lòng tin, Thời Việt và Lục Thanh Vũ thực ra cũng rất tin vào điều này.
Trận hôm nay thua, sớm đã nằm trong dự đoán của họ, vậy nên hai người vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
Lúc tới hậu đài, Tiêu Minh Hiên mỉm cười khích lệ mọi người: “Không sao, trận đầu mà thôi. Gặp phải lại là đội mạnh nhất khu nữa, thua là việc rất bình thường. Về nhà tổng kết nào.”
Điều khiến anh an ủi chính là, dưới tình huống bị áp chế 0:2, mà Thời Việt vẫn cố gắng xoay chuyển tình thế, trực tiếp lấy ra Hàn Ngôn giành nhịp đấu lại một trận —- đây chính là đội trưởng của AIM, vào thời khắc mấu chốt có thể tìm lại niềm tin cho các đồng đội.
Tuy rằng cuối cùng thua với tỷ số 1:3, nhưng so với dự đoán 0:3 tốt hơn nhiều.
Chí ít có thể nói rằng, lúc đối đầu với đội có thực lực giành giải quán quân, chiến đội AIM chưa từng tham gia KPL, vẫn còn non yếu vẫn có thể đánh trả lại một trận.
Đợi về sau con mèo con này biến thành lão hổ, vậy thì không chỉ đánh trả lại một trận đơn giản như vậy.
Trước đây đối thủ ở trận thứ cấp đều khá yếu, hôm nay lại gặp phải đội ngũ hàng đầu của KPL, vừa lúc có thể nhìn ra được khuyết điểm của bản thân. Chỉ có tích lũy đủ kinh nghiệm của trận đấu lớn, mới có thể trở thành một đội quân thiện chiến* không sợ bất kỳ cường địch nào, bọn họ chỉ còn cách một bước nữa thôi, vẫn còn một con đường dài cần đi.
*铁血之师: một đội quân tôi luyện từ các trận chiến, sư (师) ở đây mang nghĩa đơn vị quân đội, nên mình dùng cụm “đội quân thiện chiến” cho vừa khớp =))
~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~
Trans: Chương này dài quá, dịch mệt bở hơi tai… mà mấy chương sau chắc cũng tương tự vậy =))) nhìn chữ Trung miết quáng gà luôn T^T
/114
|