Hậu viện Dạ gia, trên cơ bản là địa phương bị Dạ gia quên lãng.
Bởi vì hậu viện là nơi ở của một số hạ nhân cùng đồ đạc lặt vặt không trọng yếu. Mà tại đây có rất nhiều tiểu viện, trong đó có một tiểu viện rách nát đến mức không chịu nổi.
Tiểu viện kia rất nhỏ lại cũ nát, nếu tính ra chắc là địa phương nát nhất Dạ gia đi! Trong tiểu viện chỉ có một căn phòng nhỏ, coi như là còn có thể ở. Lúc này trong phòng đang có một thiếu niên ngồi xếp bằng, thiếu niên một thân hắc y buộc quanh dáng người nhỏ gầy. Tuy rằng hắc y thực cũ, nhưng lại vẫn không ngăn được một thân khí chất ngạo nghễ không ai sánh kịp!
Chỉ thấy thiếu niên một đầu mặc phát như thác nước, một sợi lụa trắng cột trụ, rủ tới mặt, theo thanh phong phiêu nhiên khởi vũ. Thiếu niên có ngũ quan tuyệt mỹ đến mức làm cho thiên địa thất sắc cùng làn da trắng nõn đủ để bất kì nữ nhân nào cũng phải ghen tị!
Mặt mày như họa, khí chất xuất trần, tạo hóa kiệt tác cũng quá hoàn hảo đi?
Vẫn tĩnh tọa bất động nãy giờ, đột nhiên thân thể thiếu niên có một chút rung động, sau đó thiếu niên bỗng mở mắt. Giống như không hề bận tâm trong ánh mắt có vô biên, vô hạn thâm trầm!
Trong khoảnh khắc đó, tất cả quang hoa của thế gian đều được đôi con ngươi hấp dẫn!
Vài ngày trước, sau khi đụng phải Song Phách, Song Kiều, nguyên tưởng rằng gia chủ sẽ tìm tới cửa nên Nguyệt Vũ đã sớm chuẩn bị tốt đối sách. Nếu bọn họ đến đây, nàng đều có biện pháp giải quyết. Nếu không đến, càng tốt, càng thanh tịnh, vừa thấy mấy người kia liền làm người ta cảm thấy ghê tởm!
Mấy ngày nay Nguyệt Vũ đều tĩnh tâm tu luyện. Hiện tại thực lực của nàng đã là Nhị Nguyệt huyền vương. Từ lúc Nguyệt Vũ quay về Dạ gia, trên đường lịch lãm liền ứng kinh tiến giai thành huyền vương.
Huyền vương, mười lăm tuổi huyền vương, đó là cái khái niệm gì? Thiên tài? Kỳ tài? Hay là đại thiên tài? Không, cũng không đúng! Là biến thái yêu nghiệt, yêu nghiệt trong biến thái!
Hiện tại, Nguyệt Vũ đang trong trạng thái minh tưởng xem xét ảo diệu của huyền lực. Hơn nữa Nguyệt Vũ còn kinh ngạc phát hiện, mình hiện tại tu luyện huyền lực cùng người khác bất đồng! Trong huyền lực của mình có lẫn lộn một loại lực lượng khác. Lực lượng kia mặc dù không nồng hậu thậm chí có thể nói thiếu đến đáng thương nhưng lại rất cường đại, nơi phát ra lực lượng chính là tiểu bạch cầu tại đan điền!
Triệt từng nói cho Nguyệt Vũ, đây là một thánh vật tu luyện nhưng cụ thể là thứ gì thì Triệt cũng không biết. Tuy rằng nói, hiện tại Nguyệt Vũ vẫn có rất nhiều thứ không rõ, nhưng một chút khó khăn ấy, cho tới bây giờ Nguyệt Vũ cũng chưa bao giờ e ngại. Nguyệt Vũ tin tưởng vững chắc, những bí ẩn đó sau này mình nhất định có thể cởi bỏ, không ai có thể ngăn cản bước đi của mình!
Đi vào Nguyệt Hoa đã muốn một tháng, ở Dạ gia mãi cũng không phải biện pháp, vì thế Nguyệt Vũ quyết định đi ra ngoài đi dạo! Đi xem bên ngoài sẽ có phong cảnh gì.
Từ trong tủ quần áo tìm ra kiện y phục tốt nhất để thay, sau đó thông quá thuật dịch dung kiếp trước đem dung nhan tuyệt thế hạ xuống một chút, nhìn qua không có hấp dẫn người chú ý như vậy.
Một lát sau, một vị thiếu niên coi như anh tuấn từ phòng trong đi ra, thẳng hướng cửa sau đi đến. Vì sao lại đi cửa sau đây? Bởi vì đại môn canh phòng rất nghiêm ngặt, tới nơi đó có ra được hay không đều là một vấn đề!
Cửa sau Dạ gia cách Dạ thành một chút, mà đại môn lại cách trung tâm thành rất gần. Đây chính là sự chênh lệch giữa tiểu môn và đại môn a!
Đương nhiên, một chút khoảng cách này đối với cấp bậc huyền vương của Nguyệt Vũ mà nói chính là một bữa ăn sáng. Huyền lực tu luyện giả, tốc độ cùng thực lực quan hệ rất mật thiết, cấp bậc càng cao, tốc độ càng nhanh. Mà huyền tông cấp bậc cường giả có thể đạp phá hư không phi hành cho nên huyền tông cũng là tiến vào tầng lớp tuyệt thế cường giả!
Trên đường, một bên thưởng thức một bên chạy đi, rất nhanh, Nguyệt Vũ liền đi tới trung tâm địa khu Dạ thành.
Dạ thành, phóng nhãn toàn bộ Nguyệt Hoa đại lục đều là nơi phồn hoa đứng đầu. Mang theo phong cách kiến trúc tinh xảo của Tây phương, thông đạo rộng lớn có thể chứa một lần mấy chục xe ngựa lưu thông, cùng những người mang phục sức khác nhau….
Trong những người này, người thân đeo trường kiếm là kiếm sĩ, cũng có người đeo huy chương là biểu hiện cấp bậc huyền giả, nhưng phần lớn là người bình thường.
Trên đường cái, ngẫu nhiên bay qua mấy chích huyền thú khổng lồ, đó là huyền giả khế ước thú.
Bước trên đường cái tấp nập người đi, thỉnh thoảng sẽ có nữ tử phóng nhãn ái mộ, mà Nguyệt Vũ lựa chọn trực tiếp không nhìn!
Có lẽ cảm xúc đến từ chủ nhân thân thể này trước kia, giờ phút này Nguyệt Vũ thập phần kích động cùng bi thương! Đó là một cảm giác bất đắc dĩ cùng không cam lòng… Cố gắng bình phục cảm xúc nhất thời, Nguyệt Vũ bắt đầu thực hiện từng bước trọng yếu trước tiên là nhận thức thế giới này!
Không thể không nói, Dạ thành không hổ là địa bàn Dạ gia đứng đầu trong tứ đại gia tộc, thật sự là đủ phồn hoa, phỏng chừng trong đại lục, ngoại trừ đế đô cùng ba thành còn lại, không nơi nào có thể so sánh với.
Kỳ thật muốn nói một ít cơ bản gì đó, thậm chí những điều người khác ít nghe thấy, Nguyệt Vũ cũng không biết. Dù sao trí nhớ là của năm năm trước, tỷ như nói gần đây có xuất hiện người nào cấp bậc thiên tài hay không? Có phải hay không lại xuất hiện một thế lực lớn? Hay có xuất hiện tuyệt thế cường giả hoặc thiên linh địa bảo vân vân gì đó không. Tất cả mọi thứ Nguyệt Vũ đều phải tự mình đi khám phá, con đường trở thành cường giả phải bằng từng bước một tiêu sái đi a!
Bởi vì hậu viện là nơi ở của một số hạ nhân cùng đồ đạc lặt vặt không trọng yếu. Mà tại đây có rất nhiều tiểu viện, trong đó có một tiểu viện rách nát đến mức không chịu nổi.
Tiểu viện kia rất nhỏ lại cũ nát, nếu tính ra chắc là địa phương nát nhất Dạ gia đi! Trong tiểu viện chỉ có một căn phòng nhỏ, coi như là còn có thể ở. Lúc này trong phòng đang có một thiếu niên ngồi xếp bằng, thiếu niên một thân hắc y buộc quanh dáng người nhỏ gầy. Tuy rằng hắc y thực cũ, nhưng lại vẫn không ngăn được một thân khí chất ngạo nghễ không ai sánh kịp!
Chỉ thấy thiếu niên một đầu mặc phát như thác nước, một sợi lụa trắng cột trụ, rủ tới mặt, theo thanh phong phiêu nhiên khởi vũ. Thiếu niên có ngũ quan tuyệt mỹ đến mức làm cho thiên địa thất sắc cùng làn da trắng nõn đủ để bất kì nữ nhân nào cũng phải ghen tị!
Mặt mày như họa, khí chất xuất trần, tạo hóa kiệt tác cũng quá hoàn hảo đi?
Vẫn tĩnh tọa bất động nãy giờ, đột nhiên thân thể thiếu niên có một chút rung động, sau đó thiếu niên bỗng mở mắt. Giống như không hề bận tâm trong ánh mắt có vô biên, vô hạn thâm trầm!
Trong khoảnh khắc đó, tất cả quang hoa của thế gian đều được đôi con ngươi hấp dẫn!
Vài ngày trước, sau khi đụng phải Song Phách, Song Kiều, nguyên tưởng rằng gia chủ sẽ tìm tới cửa nên Nguyệt Vũ đã sớm chuẩn bị tốt đối sách. Nếu bọn họ đến đây, nàng đều có biện pháp giải quyết. Nếu không đến, càng tốt, càng thanh tịnh, vừa thấy mấy người kia liền làm người ta cảm thấy ghê tởm!
Mấy ngày nay Nguyệt Vũ đều tĩnh tâm tu luyện. Hiện tại thực lực của nàng đã là Nhị Nguyệt huyền vương. Từ lúc Nguyệt Vũ quay về Dạ gia, trên đường lịch lãm liền ứng kinh tiến giai thành huyền vương.
Huyền vương, mười lăm tuổi huyền vương, đó là cái khái niệm gì? Thiên tài? Kỳ tài? Hay là đại thiên tài? Không, cũng không đúng! Là biến thái yêu nghiệt, yêu nghiệt trong biến thái!
Hiện tại, Nguyệt Vũ đang trong trạng thái minh tưởng xem xét ảo diệu của huyền lực. Hơn nữa Nguyệt Vũ còn kinh ngạc phát hiện, mình hiện tại tu luyện huyền lực cùng người khác bất đồng! Trong huyền lực của mình có lẫn lộn một loại lực lượng khác. Lực lượng kia mặc dù không nồng hậu thậm chí có thể nói thiếu đến đáng thương nhưng lại rất cường đại, nơi phát ra lực lượng chính là tiểu bạch cầu tại đan điền!
Triệt từng nói cho Nguyệt Vũ, đây là một thánh vật tu luyện nhưng cụ thể là thứ gì thì Triệt cũng không biết. Tuy rằng nói, hiện tại Nguyệt Vũ vẫn có rất nhiều thứ không rõ, nhưng một chút khó khăn ấy, cho tới bây giờ Nguyệt Vũ cũng chưa bao giờ e ngại. Nguyệt Vũ tin tưởng vững chắc, những bí ẩn đó sau này mình nhất định có thể cởi bỏ, không ai có thể ngăn cản bước đi của mình!
Đi vào Nguyệt Hoa đã muốn một tháng, ở Dạ gia mãi cũng không phải biện pháp, vì thế Nguyệt Vũ quyết định đi ra ngoài đi dạo! Đi xem bên ngoài sẽ có phong cảnh gì.
Từ trong tủ quần áo tìm ra kiện y phục tốt nhất để thay, sau đó thông quá thuật dịch dung kiếp trước đem dung nhan tuyệt thế hạ xuống một chút, nhìn qua không có hấp dẫn người chú ý như vậy.
Một lát sau, một vị thiếu niên coi như anh tuấn từ phòng trong đi ra, thẳng hướng cửa sau đi đến. Vì sao lại đi cửa sau đây? Bởi vì đại môn canh phòng rất nghiêm ngặt, tới nơi đó có ra được hay không đều là một vấn đề!
Cửa sau Dạ gia cách Dạ thành một chút, mà đại môn lại cách trung tâm thành rất gần. Đây chính là sự chênh lệch giữa tiểu môn và đại môn a!
Đương nhiên, một chút khoảng cách này đối với cấp bậc huyền vương của Nguyệt Vũ mà nói chính là một bữa ăn sáng. Huyền lực tu luyện giả, tốc độ cùng thực lực quan hệ rất mật thiết, cấp bậc càng cao, tốc độ càng nhanh. Mà huyền tông cấp bậc cường giả có thể đạp phá hư không phi hành cho nên huyền tông cũng là tiến vào tầng lớp tuyệt thế cường giả!
Trên đường, một bên thưởng thức một bên chạy đi, rất nhanh, Nguyệt Vũ liền đi tới trung tâm địa khu Dạ thành.
Dạ thành, phóng nhãn toàn bộ Nguyệt Hoa đại lục đều là nơi phồn hoa đứng đầu. Mang theo phong cách kiến trúc tinh xảo của Tây phương, thông đạo rộng lớn có thể chứa một lần mấy chục xe ngựa lưu thông, cùng những người mang phục sức khác nhau….
Trong những người này, người thân đeo trường kiếm là kiếm sĩ, cũng có người đeo huy chương là biểu hiện cấp bậc huyền giả, nhưng phần lớn là người bình thường.
Trên đường cái, ngẫu nhiên bay qua mấy chích huyền thú khổng lồ, đó là huyền giả khế ước thú.
Bước trên đường cái tấp nập người đi, thỉnh thoảng sẽ có nữ tử phóng nhãn ái mộ, mà Nguyệt Vũ lựa chọn trực tiếp không nhìn!
Có lẽ cảm xúc đến từ chủ nhân thân thể này trước kia, giờ phút này Nguyệt Vũ thập phần kích động cùng bi thương! Đó là một cảm giác bất đắc dĩ cùng không cam lòng… Cố gắng bình phục cảm xúc nhất thời, Nguyệt Vũ bắt đầu thực hiện từng bước trọng yếu trước tiên là nhận thức thế giới này!
Không thể không nói, Dạ thành không hổ là địa bàn Dạ gia đứng đầu trong tứ đại gia tộc, thật sự là đủ phồn hoa, phỏng chừng trong đại lục, ngoại trừ đế đô cùng ba thành còn lại, không nơi nào có thể so sánh với.
Kỳ thật muốn nói một ít cơ bản gì đó, thậm chí những điều người khác ít nghe thấy, Nguyệt Vũ cũng không biết. Dù sao trí nhớ là của năm năm trước, tỷ như nói gần đây có xuất hiện người nào cấp bậc thiên tài hay không? Có phải hay không lại xuất hiện một thế lực lớn? Hay có xuất hiện tuyệt thế cường giả hoặc thiên linh địa bảo vân vân gì đó không. Tất cả mọi thứ Nguyệt Vũ đều phải tự mình đi khám phá, con đường trở thành cường giả phải bằng từng bước một tiêu sái đi a!
/218
|