Chẳng lẽ, cô ta luôn theo dõi mình?Hoặc là, giám thị mình?Nghĩ tới đây, Nguyệt Trì Lạc lạnh lùng nhếch môi nở nụ cười.Người phụ nữ này tên là Nam Cung Tĩnh, là thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Nam Cung, chẳng qua chỉ là đối tác kinh doanh của A Tuyết! Không có bất kỳ quan hệ gì với A Tuyết.Nghĩ tới đây, Nguyệt Trì Lạc lại cảm thấy hoàn toàn không cần thiết bởi vì một người không liên quan mà phá hư tâm trạng tốt của mình. Lấy cà vạt xong, cô bước ra ngoài. Nam Cung Tĩnh không hề che giấu vẻ khiêu khích nhìn Nguyệt Trì Lạc, thấy cô rời đi lúc này đột nhiên lên tiếng.Thờ ơ liếc nhìn cô ta nói: "Tôi chưa từng dò tung tích của cô, càng không theo dõi cô, chỉ là vừa vặn trên đường gặp cô mà thôi. Chỉ có người phụ nữ ngu xuẩn mới đi đối phó với phụ nữ, tôi hiện tại chỉ có hứng đối phó với đàn ông. Tôi nói vậy tin hay không, tùy cô....” Khóe môi khẽ nhếch lên mỉm cười, Nguyệt Trì Lạc dừng bước lại, chậm rãi nhíu mày, động tác này hoàn toàn giống hệt như mỗi khi Đông Phương Tuyết làm.Thật không hỗ là hai vợ chồng.Cô nhìn Nam Cung Tĩnh, ưu nhã tự nhiên châm chọc nói: "Cô không cảm thấy mình rất ngu ngốc sao? Bây giờ cô nói chuyện này với tôi, không phải là muốn nói cho tôi biết cô muốn đối phó với A Tuyết nhà tôi hay sao? Nếu mục tiêu của cô là đàn ông có vợ, hơn nữa lại là A Tuyết nhà tôi, nếu mục đích của cô muốn làm tiểu tam, như vậy tôi sẽ dùng hành động để nói cho cô biết, hành động của cô ngu xuẩn như thế nào!” Nguyệt Trì Lạc khẽ mỉm cười, trong mắt không hề có sát khí, nhưng lại tản ra một loại khí thế mãnh liệt khiến cho người khác khiếp đảm kinh sợ. Cô đang dùng ngôn ngữ cảnh cáo Nam Cung Tĩnh, muốn đoạt người đàn ông của Nguyệt Trì Lạc cô, chắc chắn không có kết quả tốt. Cô nhất định sẽ khiến cho cô ta hiểu cái gì gọi là biết khó mà lui!Cái gì gọi là, sống không bằng chết!Ánh mắt Nam Cung Tĩnh dừng lại trên khuôn mặt của Nguyệt Trì Lạc, con ngươi màu hổ phách chợt lạnh lẽo.
/364
|