"Không đâu, là em suy nghĩ nhiều thôi.” Ý thức được sai lầm của mình, cô lắc đầu phủ định, cười gượng.Cho dù có vấn đề, cô cũng nên tỉnh táo lại trước đã.Huống chi, cũng không có chứng cớ chứng minh Đông Phương Tuyết đã ngoại tình.Hơn nữa. . . . . . . . . . . . . . . . . .Nghĩ lại thì, vừa rồi tâm trạng của mình cũng bất thường. Những cảm xúc nóng nảy kia, không thể khống chế kia đã khiến cô quên mất nhiều thứ. Hơn nữa Đông Phương Tuyết thoáng nhắc tới một điều càng làm sáng tỏ suy nghĩ của cô. Cô nghĩ, lần này cô thật sự đã gặp phải đối thủ.Chị em nhà Nam Cung khiến cô lại có kích động muốn giết người! Cô nhất định sẽ khiến họ phải trả giá! Thấy cô ngẩn ngơ, tinh thần hoảng hốt, Đông Phương Tuyết thở dài bất đắc dĩ, cúi đầu hôn lên môi cô.Cô hơi ngẩn ra, đôi mắt say mê nhìn hắn.Chắc hẳn hắn vẫn còn yêu cô.Bởi vì chỉ yêu một người, hắn mới có thể bằng lòng hôn cô, hơn nữa còn hôn say đắm.Hàng mi khép hờ, cô chìm đắm trong nụ hôn của họ, cánh môi màu hồng lành lạnh hôn trả hắn. Hắn khéo léo đưa lưỡi vào, mạnh mẽ mà dịu dàng chiếm đoạt miệng cô. Hết sức mạnh mẽ, hết sức dịu dàng, dường như muốn hút lấy cả người cô. Cô nghịch ngợm đưa đầu lưỡi ra liếm liếm.Hắn càng chậm lại, càng dịu dàng hơn nữa.Ai cũng nói hôn sẽ dấy lên dục vọng, nhìn thì biết, ham muốn của họ mãnh liệt như thế! Mãnh liệt đến mức Nguyệt Trì Lạc cảm thấy hắn thật sự rất cần cô!Cảm giác này thật sự tuyệt diệu!Răng môi dây dưa , Đông Phương Tuyết thì thầm nơi đầu lưỡi:"Anh nghĩ em quá rảnh rỗi mới có thể suy nghĩ lung tung... A Lạc, chúng ta sinh con đi, anh muốn có một đứa con mang trong mình huyết mạch của chúng ta.” Đứa bé mang huyết mạch của họ, kết tinh tình yêu của họ. Có lẽ có con rồi, cô sẽ không suy nghĩ lung tung cả ngày nữa.Lại nói, hắn thật sự muốn có con với cô, đứa bé của họ.Nghĩ đến đứa bé có huyết mạch của cô và hắn, hắn đã cảm thấy toàn thân hưng phấn hẳn lên. Dục vọng bụng dưới đột nhiên tăng vọt, vật nóng rực cọ xát thân thể mềm mại của cô.
/364
|