Đặc Công Tà Phi

Chương 297 - Chương 295

/354


Hiên Viên Ly thôi vui mừng, cuốn lại thánh chỉ rồi nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm. Hai người họ cùng nắm tay thành hình quả đấm, sắc mặt đen lại hỏi: Đọc xong rồi hả?

-- Hóa ra, Ly, người này nói quà mừng đính hôn là quăng gánh nặng giang sơn cho bọn họ?

Đùa gì thế? Tứ quốc thống nhất, chính vụ nhiều như thế, nếu bọn họ trở thành đế hậu một nước, chẳng phải sẽ gánh hết bận rộn hay sao? Đâu còn có thể một lòng một dạ, tay nắm tay vai kề vai, tiêu dao tự tại trong thiên địa, chàng vẽ tranh ta ngâm thơ, trong mộng không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ?!

Hiên Viên Ly nhìn qua nắm đấm của hai người kia, sợ rằng họ sẽ không thể khống chế được mười ngón tay, phát điên lao đến túm cổ áo, đánh mình sưng mặt sưng mũi. Hắn cong cong môi, ở trong ngục tối nhiều năm, cuối cùng được giải thoát ngắm trời xanh mây trắng, liền gật đầu một cái, giọng điệu vô cùng vui vẻ: Ừ, đọc xong rồi.

-- Trọng trách cực khổ này của hoàng đế, hắn đã sớm muốn dứt bỏ rồi. Có thể khiến Diễm quản lí thiên hạ, sao hắn không vui vì không còn vướng bận, mỗi ngày ngâm thơ nâng cốc, tiêu dao ngắm hoa xem cỏ nhìn trời chiều?

Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm nhìn thấu suy nghĩ của Hiên Viên Ly, bởi vì âm mưu trong nụ cười đó đã bắn ra ngoài chín tầng mây (*) rồi. Đỉnh đầu hai người bị mây đen che kín, ánh mắt sắc bén như dao chọc thẳng vào khuôn mặt tươi cười của hắn. Bọn họ cắn răng nói: Ngày mai chúng ta không thành thân nữa, quà của huynh có thể thu lại.

[(*) Ý là quá lộ liễu.]

Hiên Viên Diễm nhún vai, cười tươi hơn: Rất xin lỗi, ngày mai hai người không thành thân cũng phải thành thân, quà tặng này không muốn nhận cũng phải nhận, bởi vì một vạn tinh binh Hổ doanh đã sớm xuất động, sớm nhất tối nay, chậm nhất sáng sớm mai... Hiên Viên Ly nhét thánh chỉ truyền ngôi vào ngực Hiên Viên Diễm rồi cười như gió xuân: Các lão bách tính sẽ thấy chiếu thư của Long Diệu hoàng về hôn lễ của Thụy vương và Thụy vương phi, đồng thời lên ngôi Thần đế và Thần hậu.

Nghe Hiên Viên Ly nói, Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngẩn người, khuôn mặt hoàn toàn tối sầm: Huynh lại dùng ám chiêu đùa giỡn?

Một khi chiếu thư truyền ngôi của Ly được công bố khắp thiên hạ, chẳng phải chuyện bọn họ trở thành đế hậu đã ván đóng thành thuyền, gạo nấu thành cháo, biến thành kết cục đã định?

Hoàng Ngọc Tử Băng - diễn đàn Lê Quý Đôn. Truyện chỉ được đăng trên diễn đàn Lê Quý Đôn và truyenhh.com, các web khác chỉ là sao chép không xin phép. Mong mọi người tôn trọng công sức của editor và vào để ủng hộ người dịch.

Lúc này -- Vô Ngân lúc nhìn Hiên Viên Ly bên trái, lúc lại nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm bên phải, rất muốn ôm cột cười to hả hê vài tiếng.

Hiên Viên Diễm lườm Hiên Viên Ly, quay đầu nhìn Vô Ngân: Vô Ngân, trước khi vào điện nghị chính, không phải ta đã bảo ngươi mang theo tín hiệu pháo bông liên lạc với các Trưởng lão, đề phòng bất cứ tình huống nào xảy ra sao?

Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng lườm Hiên Viên Ly, nhìn Vô Ngân, nói: Vô Ngân, mau lấy pháo bông ra, giúp ta và Diễm lập tức liên lạc với Trưởng lão, để họ thông báo với đệ tử Cái Bang cản lại tinh binh Hổ doanh đi dán chiếu thư.

Nàng và Hiên Viên Diễm biết tinh binh Hổ doanh nhất định sẽ dán chiếu thư khắp các cửa thành. Họ cũng biết đệ tử Cái Bang trải rộng thiên hạ, chỉ cần lập tức hạ lệnh cho Trưởng lão để liên lạc với đệ tử Cái Bang. Lấy khả năng của đệ tử Cái Bang, nhất định có thể cản lại tinh binh Hổ doanh, để chiếu thư của Hiên Viên Ly không thể thông báo cho thiên hạ.

Vô Ngân vốn đang dồi dào hứng thú xem kịch hay lại xui xẻo bị kéo vào, huyệt hai bên thái dương nhức nhối.

-- Hắn có mang theo pháo bông, nhưng lại giơ hai tay hai chân tán thành Hiên Viên Ly. Hắn cũng cảm thấy nếu thiên hạ này do Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt trị vì mới đúng là phúc của vạn dân, may mắn của quốc gia. Nếu hắn nói quên mang pháo bông, có khi nào sẽ bị hai phu thê nhà kia xé xác tại chỗ không?

Vô Ngân day day hai bên thái dương, tránh ánh mắt của Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm, ngửa đầu nhìn xà nhà màu vàng rồi lắp ba lắp bắp: Khụ, ta nói... cái đó... ta... hình như quên mất...

Ngươi muốn nói gì? Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm hiểu suy nghĩ trong lòng Vô Ngân, lạnh lùng hỏi, đồng thời ép đến gần hắn.

Vô Ngân lui từng bước về phía sau đến khi đụng vào tường, phát hiện không còn đường lui,


/354

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status