"Hí. . ." Thấy đầy đầm sen nay không còn lại chút gì, Khương thái hậu, Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần Long Diệu nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh.
Thân ảnh Hiên Viên Diễm chợt lóe, nhanh như chớp ngồi xuống bàn bên cạnh bàn Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang ngồi, hắn mở miệng thản nhiên nói: Nguyệt nhi, không nghĩ tới bọn họ lại đến nhanh như thế?
Thượng Quan Ngưng Nguyệt từ trên ghế đứng lên, mày phượng nhíu lại nhìn về phía Hiên Viên Diễm, ánh mắt không tiếng động hỏi: Diễm, người tới thật sự là người của Linh Cung sao?
Hiên Viên Diễm gật gật đầu, ánh mắt cũng không tiếng động đáp lại: khẳng định đúng vậy.
Thứ nhất: trên thế giới này không có người có can đảm giả mạo người của Linh Cung.
Thứ hai: ngay cả võ công cao cường như Tây Thần đế, lúc trước xuất hiện bên ngoài ngự hoa viên, cũng vẫn làm kinh động đám cấm quân. Mà nay người của Linh Cung xuất hiện, nhóm cấm vệ quân bên ngoài ngự hoa viên lại chưa phát ra thanh âm gì, như vậy khẳng định là bọn họ bị điểm huyệt đi?
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Trừ bỏ người của Linh Cung, ai có thể có năng lực cường đại trong nháy mắt điểm huyệt đạo của nhóm cấm vệ quân đây? Trừ bỏ người của Linh Cung, ai có thể có năng lực cường đại làm hoa sen biến mất vô tung vô ảnh, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện trong đầm đây?
"Nhưng là ngươi không cảm thấy vô cùng cổ quái sao, nếu người tới thật sự là người của Linh Cung, vì sao lại không lấy mạng ta như mọi người nói a?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt nheo mắt lại, trong lòng nổi lên một tia nghi hoặc.
"Điều này. . . Trong khoảng thời gian ngắn ta cũng nghĩ không ra." Hiên Viên Diễm nhẹ lắc lắc đầu, trong môi tràn ra lời nói tỏ ý nghi hoặc.
Đúng lúc này, mười hoàng y nữ tử mang mạn che mặt tiến vào ngự hoa viên. Chỉ thấy các nàng ngạo nghễ hạ xuống đất xong, cổ tay bỗng dưng hướng lên trời, vô số dải lụa màu sắc rực rỡ tỏa ra hào quang mộng ảo phấp phới ở giữa không trung.
Vô số dải lụa màu sắc rực rỡ dựng thẳng lên trời, dệt thành một bức bình phong rực rỡ, một đạo hồng quang xinh đẹp bao phủ làm người ta không thể thấy rõ bóng dáng, vèo một tiếng từ trên trời giáng xuống, an tĩnh đứng ở sau bình phong.
"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ta cảm ứng được ngươi mang theo viên đá thủy tinh của thánh chủ trên người, đem nó lấy ra đi?" Một thanh âm lúc ẩn lúc hiện giống như không thuộc về nhân gian từ sau bình phong vọng đến, theo gió lạnh truyền vào tai Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn."Như thế nào, hay là ngươi đến cướp đoạt viên đá thủy tinh?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng dưng khoanh tay, phượng mâu lạnh lùng nhìn hướng bình phong màu sắc rực rỡ.
"Ta không phải đến cướp viên đá thủy tinh, ta bảo ngươi lấy ra viên đá thủy tinh, đơn giản là vì phụng mệnh của thánh đế đến đưa ngươi một phần đại lễ." Nam tử thần bí của Linh Cung nhếch môi cười, tiếp mở miệng chậm rãi nói.
"Ngươi có ý gì?" Hai tròng mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt càng thâm trầm, bắn thẳng về phía bình phong.
"Chỉ sau khi ngươi thành niên, máu trong cơ thể ngươi mới có thể khởi động viên đá thủy tinh. Mà nếu đem máu của ta đưa vào trong viên đá thủy tinh, mười ngày sau ngươi lại đem máu chính mình nhỏ vào viên đá thủy tinh, liền có thể khởi động viên đá thủy tinh, thuận lợi hấp thu một nửa linh lực của thánh chủ trong đó."
"Sự tồn tại của ta không phải là khiêu khích rất lớn đối với Linh Cung sao, theo lý thuyết cái gì Thánh đế kia nên cho ngươi tới khiến ta biến mất, sao nay lại cho ngươi trợ giúp ta?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt lạnh nhạt hỏi, trong khoảng thời gian ngắn không thể hiểu nổi hành động khác thường của Linh Cung.
"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tâm tư của Thánh đế từ trước đến nay đều không thể đoán được. Người tuy rằng hiện tại không hạ lệnh cho ta lấy mạng ngươi, còn cho ta đến trợ giúp người tăng cường linh lực, nhưng người tùy thời có thể thay đổi chủ ý, bảo ta đến lấy mạng của ngươi, cũng chẳng có gì kỳ quái." Nam tử thần bí Linh Cung cụp mắt xuống, vẻ mặt không chút để ý thưởng thức móng tay, chậm rãi gằn từng tiếng nói.
"Ý của ngươi là. . . Trước khi Thánh đế còn chưa thay đổi chủ ý lấy mạng ta, ta tốt nhất vẫn là tiếp nhận lễ vật của Thánh đế ban cho ta ngày hôm nay."
"Hôm nay, Thánh đế hạ lệnh cho ta tặng lễ cho ngươi, lễ vật này ngươi nhất định phải nhận. Nếu không, ta tuy rằng không lấy mạng của ngươi, nhưng ta sẽ làm cho cả Long Diệu Hoàng cung giống tòa kim đình này." Thần bí nam tử vừa dứt lời, hữu chưởng bỗng dưng nâng lên, năm đạo hồng quang yêu dã phóng ra, hướng tới kim đình mà Khương thái hậu cùng Hiên Viên Ly ngồi lúc trước.
Oanh một tiếng vang lên, trong nháy mắt không chỉ cả tòa kim đình bị hồng quang biến thành tro tàn, mà hồng quang còn tạo ra một cái khe bề rộng chừng một thước, bề sâu chừng ba thước.
Khương thái hậu, hoàng đế Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần lưng đầy mồ hôi lạnh nhìn về phía cái khe kia, thân thể không chịu khống chế bắt đầu run rẩy.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn."Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nếu ngươi không muốn toàn bộ Long Diệu Hoàng cung hóa thành tro tàn, lập tức lấy đá thủy tinh ra." Thần bí nam tử nhếch đôi môi đỏ mọng tạo thành một độ cong yêu lãnh, lạnh nhạt mở miệng.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt nắm chặt nắm đấm, ánh mắt lạnh như hàn băng ngàn năm. Nàng có thể cảm giác được linh lực người này phóng ra, mạnh hơn linh lực của nàng rất nhiều. Chỉ sợ hắn nếu là thực sự dùng linh lực phá hủy toàn bộ hoàng cung Long Diệu, cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
"Lễ vật có lợi với ta, ta không có lý do nào cự tuyệt." Thượng Quan Ngưng Nguyệt lạnh lùng nhếch môi, từ trong tay áo lấy viên đá thủy tinh ra.
Tuy rằng nàng thực nghi ngờ hành động cổ quái của Linh Cung Thánh đế phái thần bí nam tử tặng lễ vật, nhưng mà dựa theo trí nhớ mẫu thân truyền lại cho nàng, nàng biết thần bí nam tử này nói thật.
Người của Linh Cung đều có linh lực không giống nhau, nhưng mà nếu có một người có linh lực hoàn toàn giống mẫu thân, đưa máu tươi của hắn vào trong viên đá thủy tinh, quả thật có thể giúp nàng khởi động viên đá thủy tinh sớm hơn.
Một khi đã như vậy, nàng đương nhiên không có lý do cự tuyệt. Bởi vì nàng biết rõ, chỉ khi hấp thu toàn bộ linh lực mà mẫu thân lưu lại cho nàng, nàng mới chân chính có thực lực để chống lại người của Linh Cung.
"Mở lòng bàn tay ra, đem viên đá thủy tinh đặt ở trên." Thanh âm lạnh lùng của thần bí nam tử từ sau bình phong đi ra.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt không mở miệng nói chuyện, nàng cúi đầu, dựa theo lời nói thần bí nam tử đem viên đá thủy tinh đặt trong lòng bàn tay.
Bất quá hai tròng mắt nàng lại ẩn giấu u quang thị huyết, trong lòng lạnh lẽo nói: khiến người trong thiên hạ đều sợ hãi người Linh Cung phải không, tốt lắm, hôm nay Thượng Quan Ngưng Nguyệt ta nhịn các ngươi. Nhưng mà, sau khi hấp thu linh lực của mẫu thân cùng với lấy được bảo vật trong địa hạ cung điện, các ngươi lại đến trêu chọc ta thử xem?
Cùng lúc đó, thần bí nam tử ở sau bình phong, hữu chưởng cũng tạo ra một vết thương nhỏ.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Lập tức hắn đem hữu chưởng áp vào bình phong màu sắc rực rỡ, xuyên qua nó tạo thành một cái lỗ nhỏ, cùng một ít máu tươi đánh về phía viên đá thủy tinh trong tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Mà ngay tại thời điểm thần bí nam tử đem máu tươi trong lòng bàn tay, lợi dụng linh lực đưa vào viên đá thủy tinh, nguyên bản Khương thái hậu, Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần đang nhìn viên đá thủy tinh, trong nháy mắt cảm giác được khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể, tựa hồ máu tươi muốn theo cổ phun ra.
Những người có võ công lập tức khoanh chân ngồi xuống, vận nội lực điều tức. Mà những người không có võ công không thể làm gì, chỉ có thể lấy tay bưng kín ngực đau nhức, cúi đầu mãnh liệt phun ra máu tươi.
Còn lại Hiên Viên Diễm nhíu mày xem xét Hiên Viên Ly đang ngồi xếp bằng tại chỗ, nhìn thấy trán hắn đầy mồ hôi lạnh, trên mặt cũng bắt đầu mất đi huyết sắc. Hiên Viên Diễm lập tức đi tới sau Hiên Viên Ly, đem song chưởng kề sát lưng Hiên Viên Ly, vận nội lực giúp Hiên Viên Ly điều tức.
Mà mười hoàng y nữ tử đỡ dải lụa màu sắc rực rỡ, không khỏi nhìn nhau mấy cái.
Hiên Viên Diễm thật đúng là có nội lực tốt, không cần điều tức liền có thể chịu đựng hồng quang phóng thích đánh vào, thậm chí còn có thể vận nội lực giúp Hiên Viên Ly hộ thể. Xem ra trong Long Diệu Hoàng triều, không phải ai cũng giống con kiến không chịu nổi một kích.
Vèo một tiếng vang lên, thần bí nam tử đem hồng quang thu trở về, máu trong lòng bàn tay cũng nhanh chóng rút khỏi dải lụa màu sắc rực rỡ.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng vung ống tay áo lên, vết thương ở lòng bàn tay liền dính một chút thuốc bột màu trắng, bàn tay bị thương bỗng dưng nắm chặt, thời điểm mở tay ra, vết thương trong lòng bàn tay khi nãy còn đổ máu đã quỷ dị khép lại.
"Rút." Thần bí nam tử ra lệnh xong, thân hình được hồng quang diễm lệ bao phủ, vèo một tiếng vang lên, hắn lại lấy tốc độ không thể nhìn thấy biến mất tại chỗ.
Mà cùng với tiếng ra lệnh của thần bí nam tử, mười tên hoàng y nữ tử lập tức tháo xuống dải lụa rực rỡ, trong nháy mắt bị các nàng thu vào tay áo. Chỉ thấy các nàng mũi chân điểm một cái, tóc đen tung bay theo gió tạo thành một đường cong xinh đẹp, tiếp bóng dáng các nàng cũng biến mất tại chỗ.
Nguyên bản mọi người đang khoanh chân điều tức, lúc này lập tức ngừng lại, ôm ngực cực kỳ không thoải mái, chậm rãi từ trên đất đứng lên.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Bởi vì Hiên Viên Diễm vận nội lực trợ giúp, lúc hoàng đế Hiên Viên Ly đứng dậy thực không có gì không thoải mái, vỗ nhẹ bả vai Hiên Viên Diễm, ánh mắt không tiếng động nói: Diễm, cảm tạ.
Hiên Viên Diễm cũng vỗ vỗ bả vai Hiên Viên Ly, ánh mắt không tiếng động trả lời: đúng là ngốc hoàng huynh của ta, với ta cần gì phải khách khí như thế chứ? Đừng quên, chúng ta là thân huynh đệ.
"Diễm, nếu người của Linh Cung đã biết sự tồn tại của ta rồi. Xem ra. . . Khuôn mặt này cũng không cần lại che lấp đi?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt dời bước đến trước mặt Hiên Viên Diễm, nhướng mày nói.
"Không sai, hình dáng của nàng dấu cũng đủ lâu, vẫn là nên lộ ra hít thở không khí đi." Hai tròng mắt Hiên Viên Diễm chứa đầy ý cười, giọng điệu dịu dàng trả lời. Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi, nâng tay bóc mặt nạ da trên mặt.
"Hí. . ." Ngay tại lúc Thượng Quan Ngưng Nguyệt bóc mặt nạ da, trong không khí nhất thời liên tiếp có tiếng hít không khí.
Trời ạ, đây rốt cuộc là dung nhan như thế nào a? Đâu chỉ là tuyệt mỹ làm người ta tê tâm liệt phế, quả thực chính là kinh thiên động địa a!
Trừ Hiên Viên Diễm đã từng thấy dung nhan của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, toàn bộ mọi người đều mang vẻ mặt đờ đẫn nhìn mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Cho dù Khương thái hậu cũng là nữ tử, cũng đem tầm mắt khó tin ngừng lại trên mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt . . .
Thân ảnh Hiên Viên Diễm chợt lóe, nhanh như chớp ngồi xuống bàn bên cạnh bàn Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang ngồi, hắn mở miệng thản nhiên nói: Nguyệt nhi, không nghĩ tới bọn họ lại đến nhanh như thế?
Thượng Quan Ngưng Nguyệt từ trên ghế đứng lên, mày phượng nhíu lại nhìn về phía Hiên Viên Diễm, ánh mắt không tiếng động hỏi: Diễm, người tới thật sự là người của Linh Cung sao?
Hiên Viên Diễm gật gật đầu, ánh mắt cũng không tiếng động đáp lại: khẳng định đúng vậy.
Thứ nhất: trên thế giới này không có người có can đảm giả mạo người của Linh Cung.
Thứ hai: ngay cả võ công cao cường như Tây Thần đế, lúc trước xuất hiện bên ngoài ngự hoa viên, cũng vẫn làm kinh động đám cấm quân. Mà nay người của Linh Cung xuất hiện, nhóm cấm vệ quân bên ngoài ngự hoa viên lại chưa phát ra thanh âm gì, như vậy khẳng định là bọn họ bị điểm huyệt đi?
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Trừ bỏ người của Linh Cung, ai có thể có năng lực cường đại trong nháy mắt điểm huyệt đạo của nhóm cấm vệ quân đây? Trừ bỏ người của Linh Cung, ai có thể có năng lực cường đại làm hoa sen biến mất vô tung vô ảnh, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện trong đầm đây?
"Nhưng là ngươi không cảm thấy vô cùng cổ quái sao, nếu người tới thật sự là người của Linh Cung, vì sao lại không lấy mạng ta như mọi người nói a?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt nheo mắt lại, trong lòng nổi lên một tia nghi hoặc.
"Điều này. . . Trong khoảng thời gian ngắn ta cũng nghĩ không ra." Hiên Viên Diễm nhẹ lắc lắc đầu, trong môi tràn ra lời nói tỏ ý nghi hoặc.
Đúng lúc này, mười hoàng y nữ tử mang mạn che mặt tiến vào ngự hoa viên. Chỉ thấy các nàng ngạo nghễ hạ xuống đất xong, cổ tay bỗng dưng hướng lên trời, vô số dải lụa màu sắc rực rỡ tỏa ra hào quang mộng ảo phấp phới ở giữa không trung.
Vô số dải lụa màu sắc rực rỡ dựng thẳng lên trời, dệt thành một bức bình phong rực rỡ, một đạo hồng quang xinh đẹp bao phủ làm người ta không thể thấy rõ bóng dáng, vèo một tiếng từ trên trời giáng xuống, an tĩnh đứng ở sau bình phong.
"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ta cảm ứng được ngươi mang theo viên đá thủy tinh của thánh chủ trên người, đem nó lấy ra đi?" Một thanh âm lúc ẩn lúc hiện giống như không thuộc về nhân gian từ sau bình phong vọng đến, theo gió lạnh truyền vào tai Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn."Như thế nào, hay là ngươi đến cướp đoạt viên đá thủy tinh?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng dưng khoanh tay, phượng mâu lạnh lùng nhìn hướng bình phong màu sắc rực rỡ.
"Ta không phải đến cướp viên đá thủy tinh, ta bảo ngươi lấy ra viên đá thủy tinh, đơn giản là vì phụng mệnh của thánh đế đến đưa ngươi một phần đại lễ." Nam tử thần bí của Linh Cung nhếch môi cười, tiếp mở miệng chậm rãi nói.
"Ngươi có ý gì?" Hai tròng mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt càng thâm trầm, bắn thẳng về phía bình phong.
"Chỉ sau khi ngươi thành niên, máu trong cơ thể ngươi mới có thể khởi động viên đá thủy tinh. Mà nếu đem máu của ta đưa vào trong viên đá thủy tinh, mười ngày sau ngươi lại đem máu chính mình nhỏ vào viên đá thủy tinh, liền có thể khởi động viên đá thủy tinh, thuận lợi hấp thu một nửa linh lực của thánh chủ trong đó."
"Sự tồn tại của ta không phải là khiêu khích rất lớn đối với Linh Cung sao, theo lý thuyết cái gì Thánh đế kia nên cho ngươi tới khiến ta biến mất, sao nay lại cho ngươi trợ giúp ta?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt lạnh nhạt hỏi, trong khoảng thời gian ngắn không thể hiểu nổi hành động khác thường của Linh Cung.
"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tâm tư của Thánh đế từ trước đến nay đều không thể đoán được. Người tuy rằng hiện tại không hạ lệnh cho ta lấy mạng ngươi, còn cho ta đến trợ giúp người tăng cường linh lực, nhưng người tùy thời có thể thay đổi chủ ý, bảo ta đến lấy mạng của ngươi, cũng chẳng có gì kỳ quái." Nam tử thần bí Linh Cung cụp mắt xuống, vẻ mặt không chút để ý thưởng thức móng tay, chậm rãi gằn từng tiếng nói.
"Ý của ngươi là. . . Trước khi Thánh đế còn chưa thay đổi chủ ý lấy mạng ta, ta tốt nhất vẫn là tiếp nhận lễ vật của Thánh đế ban cho ta ngày hôm nay."
"Hôm nay, Thánh đế hạ lệnh cho ta tặng lễ cho ngươi, lễ vật này ngươi nhất định phải nhận. Nếu không, ta tuy rằng không lấy mạng của ngươi, nhưng ta sẽ làm cho cả Long Diệu Hoàng cung giống tòa kim đình này." Thần bí nam tử vừa dứt lời, hữu chưởng bỗng dưng nâng lên, năm đạo hồng quang yêu dã phóng ra, hướng tới kim đình mà Khương thái hậu cùng Hiên Viên Ly ngồi lúc trước.
Oanh một tiếng vang lên, trong nháy mắt không chỉ cả tòa kim đình bị hồng quang biến thành tro tàn, mà hồng quang còn tạo ra một cái khe bề rộng chừng một thước, bề sâu chừng ba thước.
Khương thái hậu, hoàng đế Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần lưng đầy mồ hôi lạnh nhìn về phía cái khe kia, thân thể không chịu khống chế bắt đầu run rẩy.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn."Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nếu ngươi không muốn toàn bộ Long Diệu Hoàng cung hóa thành tro tàn, lập tức lấy đá thủy tinh ra." Thần bí nam tử nhếch đôi môi đỏ mọng tạo thành một độ cong yêu lãnh, lạnh nhạt mở miệng.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt nắm chặt nắm đấm, ánh mắt lạnh như hàn băng ngàn năm. Nàng có thể cảm giác được linh lực người này phóng ra, mạnh hơn linh lực của nàng rất nhiều. Chỉ sợ hắn nếu là thực sự dùng linh lực phá hủy toàn bộ hoàng cung Long Diệu, cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
"Lễ vật có lợi với ta, ta không có lý do nào cự tuyệt." Thượng Quan Ngưng Nguyệt lạnh lùng nhếch môi, từ trong tay áo lấy viên đá thủy tinh ra.
Tuy rằng nàng thực nghi ngờ hành động cổ quái của Linh Cung Thánh đế phái thần bí nam tử tặng lễ vật, nhưng mà dựa theo trí nhớ mẫu thân truyền lại cho nàng, nàng biết thần bí nam tử này nói thật.
Người của Linh Cung đều có linh lực không giống nhau, nhưng mà nếu có một người có linh lực hoàn toàn giống mẫu thân, đưa máu tươi của hắn vào trong viên đá thủy tinh, quả thật có thể giúp nàng khởi động viên đá thủy tinh sớm hơn.
Một khi đã như vậy, nàng đương nhiên không có lý do cự tuyệt. Bởi vì nàng biết rõ, chỉ khi hấp thu toàn bộ linh lực mà mẫu thân lưu lại cho nàng, nàng mới chân chính có thực lực để chống lại người của Linh Cung.
"Mở lòng bàn tay ra, đem viên đá thủy tinh đặt ở trên." Thanh âm lạnh lùng của thần bí nam tử từ sau bình phong đi ra.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt không mở miệng nói chuyện, nàng cúi đầu, dựa theo lời nói thần bí nam tử đem viên đá thủy tinh đặt trong lòng bàn tay.
Bất quá hai tròng mắt nàng lại ẩn giấu u quang thị huyết, trong lòng lạnh lẽo nói: khiến người trong thiên hạ đều sợ hãi người Linh Cung phải không, tốt lắm, hôm nay Thượng Quan Ngưng Nguyệt ta nhịn các ngươi. Nhưng mà, sau khi hấp thu linh lực của mẫu thân cùng với lấy được bảo vật trong địa hạ cung điện, các ngươi lại đến trêu chọc ta thử xem?
Cùng lúc đó, thần bí nam tử ở sau bình phong, hữu chưởng cũng tạo ra một vết thương nhỏ.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Lập tức hắn đem hữu chưởng áp vào bình phong màu sắc rực rỡ, xuyên qua nó tạo thành một cái lỗ nhỏ, cùng một ít máu tươi đánh về phía viên đá thủy tinh trong tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Mà ngay tại thời điểm thần bí nam tử đem máu tươi trong lòng bàn tay, lợi dụng linh lực đưa vào viên đá thủy tinh, nguyên bản Khương thái hậu, Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần đang nhìn viên đá thủy tinh, trong nháy mắt cảm giác được khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể, tựa hồ máu tươi muốn theo cổ phun ra.
Những người có võ công lập tức khoanh chân ngồi xuống, vận nội lực điều tức. Mà những người không có võ công không thể làm gì, chỉ có thể lấy tay bưng kín ngực đau nhức, cúi đầu mãnh liệt phun ra máu tươi.
Còn lại Hiên Viên Diễm nhíu mày xem xét Hiên Viên Ly đang ngồi xếp bằng tại chỗ, nhìn thấy trán hắn đầy mồ hôi lạnh, trên mặt cũng bắt đầu mất đi huyết sắc. Hiên Viên Diễm lập tức đi tới sau Hiên Viên Ly, đem song chưởng kề sát lưng Hiên Viên Ly, vận nội lực giúp Hiên Viên Ly điều tức.
Mà mười hoàng y nữ tử đỡ dải lụa màu sắc rực rỡ, không khỏi nhìn nhau mấy cái.
Hiên Viên Diễm thật đúng là có nội lực tốt, không cần điều tức liền có thể chịu đựng hồng quang phóng thích đánh vào, thậm chí còn có thể vận nội lực giúp Hiên Viên Ly hộ thể. Xem ra trong Long Diệu Hoàng triều, không phải ai cũng giống con kiến không chịu nổi một kích.
Vèo một tiếng vang lên, thần bí nam tử đem hồng quang thu trở về, máu trong lòng bàn tay cũng nhanh chóng rút khỏi dải lụa màu sắc rực rỡ.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng vung ống tay áo lên, vết thương ở lòng bàn tay liền dính một chút thuốc bột màu trắng, bàn tay bị thương bỗng dưng nắm chặt, thời điểm mở tay ra, vết thương trong lòng bàn tay khi nãy còn đổ máu đã quỷ dị khép lại.
"Rút." Thần bí nam tử ra lệnh xong, thân hình được hồng quang diễm lệ bao phủ, vèo một tiếng vang lên, hắn lại lấy tốc độ không thể nhìn thấy biến mất tại chỗ.
Mà cùng với tiếng ra lệnh của thần bí nam tử, mười tên hoàng y nữ tử lập tức tháo xuống dải lụa rực rỡ, trong nháy mắt bị các nàng thu vào tay áo. Chỉ thấy các nàng mũi chân điểm một cái, tóc đen tung bay theo gió tạo thành một đường cong xinh đẹp, tiếp bóng dáng các nàng cũng biến mất tại chỗ.
Nguyên bản mọi người đang khoanh chân điều tức, lúc này lập tức ngừng lại, ôm ngực cực kỳ không thoải mái, chậm rãi từ trên đất đứng lên.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.Bởi vì Hiên Viên Diễm vận nội lực trợ giúp, lúc hoàng đế Hiên Viên Ly đứng dậy thực không có gì không thoải mái, vỗ nhẹ bả vai Hiên Viên Diễm, ánh mắt không tiếng động nói: Diễm, cảm tạ.
Hiên Viên Diễm cũng vỗ vỗ bả vai Hiên Viên Ly, ánh mắt không tiếng động trả lời: đúng là ngốc hoàng huynh của ta, với ta cần gì phải khách khí như thế chứ? Đừng quên, chúng ta là thân huynh đệ.
"Diễm, nếu người của Linh Cung đã biết sự tồn tại của ta rồi. Xem ra. . . Khuôn mặt này cũng không cần lại che lấp đi?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt dời bước đến trước mặt Hiên Viên Diễm, nhướng mày nói.
"Không sai, hình dáng của nàng dấu cũng đủ lâu, vẫn là nên lộ ra hít thở không khí đi." Hai tròng mắt Hiên Viên Diễm chứa đầy ý cười, giọng điệu dịu dàng trả lời. Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi, nâng tay bóc mặt nạ da trên mặt.
"Hí. . ." Ngay tại lúc Thượng Quan Ngưng Nguyệt bóc mặt nạ da, trong không khí nhất thời liên tiếp có tiếng hít không khí.
Trời ạ, đây rốt cuộc là dung nhan như thế nào a? Đâu chỉ là tuyệt mỹ làm người ta tê tâm liệt phế, quả thực chính là kinh thiên động địa a!
Trừ Hiên Viên Diễm đã từng thấy dung nhan của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, toàn bộ mọi người đều mang vẻ mặt đờ đẫn nhìn mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Cho dù Khương thái hậu cũng là nữ tử, cũng đem tầm mắt khó tin ngừng lại trên mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt . . .
/354
|