Đắc Kỷ

Chương 28 - Tiếc Rằng Tiên Tử Khuynh Thành (10)

/66


Từ giờ đến lúc Lục Đạo Ma Môn vây công còn chưa đến ba năm nữa, dựa theo ký ức của Nghiêm Sương, thời điểm hiện tại ở kiếp trước chính là lúc truyền ra tin đồn Vân Linh yêu đương với yêu nữ ma môn, chưa nghĩ đến kiếp này, chuyện xưa lại bị đổi nhân vật.

Bắt đầu từ lừ lúc mới gặp gỡ Vân Linh, Đắc Kỷ đã cảm thấy hắn không phải là một người vì sắc đẹp mà vứt bỏ tông môn, hiện tại thấy được trình độ sáng tạo tin đồn của Ma môn, trong lòng cũng có suy đoán, nhưng mà....nếu Vân Linh đã không thích Khúc Linh Nhi, vậy thì đường đường là một đại thừa lão tổ bị người ta giội nước bẩn, không chỉ không thèm giải thích một câu, mà còn để lười đồn tùy ý lan truyền đến ba năm, làm hỏng danh tiếng củaCôn Lôn Tiên Tông, còn suýt nữa khiến người ta sát tông diệt môn, trong chuyện này có lẽ có uẩn khúc không thể nói rõ.

Đắc Kỷ thấy V384 trầm mặc khác thường, giống như đang suy nghĩ điều gì, tầm mắt hơi chuyển một chút, cũng không nhắc tới chuyện này nữa.

Côn Lôn Tiên Tông mới tổ chức một đại hội Hóa Thần, đúng là lúc trên dưới đều vui mừng, nhưng trên Lạc Anh Phong lại không dính một chút không khí vui mừng nào, vẫn tuyết bay toán loạn giống như trước đây.

Vân Linh phát hiện mình rất thích những ngày thế này, thích cùng đệ tử ở chung một chỗ, không có người ngoài đến quấy rầy, cho dù có lúc không nhìn thấy bóng dáng của đệ tử luyện kiếm trước mặt, chỉ cần đứng xa xa ngắm nhìn động phủ của đệ tử cũng thấy vui vẻ, sống đã ngàn năm, chỉ có hiện giờ mới có cảm giác mình giống như một người bình thường.

Hắn thích ngắm khuôn mặt nghiêm túc của nàng, cũng thích thỉnh thoảng nàng sẽ lộ ra vẻ mặt giảo hoạt, dường như nàng có ngàn vạn kiểu biến hóa, mỗi dáng vẻ đều không giống nhau đều rất đáng yêu khiến người ta thương mến. Một cái nhăn mày một nụ cười, hỉ nộ ái ố, đều khiến hắn động lòng, trước kia hắn chỉ cảm thấy tình yêu trong cuộc sống này chẳng qua chỉ như gió thoảng mây bay, cho tới bây giờ mới phát hiện làn khói này đẹp đến mức khiến lòng người say đắm, khiến người ta thà rằng đánh phải đổi tất cả cũng muốn có một khắc tươi đẹp.

Trước kia Nghiêm Sương và Vân Linh chẳng hề thân cận, bọn họ vô cùng giống nhau, một người là quá khứ của mình, một người lại là mình trong tương lai, cho dù trong tiềm thức, hai người cũng không muốn tiếp xúc nhiều, Đắc Kỷ phải từ từ từng bước thay đổi ấn tượng trong tiềm thức của Vân Linh với mình, mới có cục diện hiện giờ.

Kỳ thật ngược lại, Đắc Kỷ thật sự rất thích Vân Linh, càng là tiểu cô nương chưa từng trải qua thế sự thì càng dễ bị hấp dẫn bởi những nam nhân phong lưu, càng là người đã mhifn quen gió trăng, sẽ càng không thể kháng cự sự thật lòng.

Độ hảo cảm của Vân Linh lên lên xuống xuống, trước sau vẫn quanh quẩn trong 98 đến 99 điểm, V384 cũng rất phục, độ hảo cảm đã cao như vậy rồi, ai có thể nghĩ được vị này vẫn là yêu đơn phương? Nếu đổi thành người khác, đã điền cuồng theo đuổi rồi.

Bông tuyết bay tán loạn, một thanh niên mặc một bộ hắc kim hoa phục* chậm rãi đi tới từ đằng xa, thân hình Đắc Kỷ dừng lại, d$đ/l#q^đkiếm thế từ mạnh mẽ chuyển thành nhu hòa, tóc đen buộc gọ sau lưng cũng bay lượn, vẽ ra một đường vòng cung linh động trong không trung, tuyết bay xuống mũi kiếm, lại bị kiếm thế vô ảnh đánh trúng tiêu tan.

*y phục đen có hoa văn màu vàng

Vân Linh ngắm Đắc Kỷ từ luyện kiếm chuyển thành múa kiếm, bước chân dừng lại, hắn không thích múa kiếm, cũng giống như không thích những người đạo tu đạp kiếm mà đi, nhưng đệ tử múa kiếm lại không như vậy, không có một chút uyển mị (quyến rũ, ẻo lả), không có một chút mềm mại, dường như chỉ là ngẫu hứng, không phải là để mua vui cho người, chỉ vì mình vui vẻ, trong kiếm thế luôn có một thứ chí chân chí thuần* đến thanh linh, trừ thứ đó, cũng không có thứ khác.

*Vô cùng thật, vô cùng thuần khiết

Chẳng biết tại sao trong lòng lại chó chút nóng lên mơ hồ, Vân Linh chưa từng nếm trải qua tư vị này, dường như phát giác hắn đến, đệ tử đột nhiên thu kiếm, sau đó xoay người nhìn hắn.

Sư tôn... Đắc Kỷ tiến lên vài bước hành lễ, sắc mặt trang nghiêm, nhưng Vân Linh lại có thể nhìn ra vẻ thấp thỏm bất an từ cặp mắt đang rủ xuống kia.

Vân Linh vậy mà lại không hề thất vọng, hắn cong cong đôi mắt, nói: Múa rất khá, vẫn chưa xong đúng không?

Sư tôn, đệ tử không phải cố ý , chỉ là nhất thời khởi hứng...

Đắc Kỷ cắn cắn môi dưới, đôi mắt khẽ nâng, lông mi cong dài giống như cọ vào lòng người, Vân Linh ho nhẹ một tiếng, xoay tầm mắt.

Ta còn chưa trách con, kiếm có linh tính, con múa rất đẹp, tuyết bay cũng thật cao hứng. Ngữ khí của Vân Linh cứng ngắc, nhưng khi nói đến hai chữ tuyết bay, giọng nói lại trầm xuống, ánh mắt rơi trên thân kiếm ở trên tay đệ tử, trong nháy mắt cảm thấy không được tự nhiên.

Đắc Kỷ giống như được trấn an, đôi mắt sáng long lanh , mang một chút cao hứng nói: Sư tôn không tức giận là được, kỳ thật vừa rồi khi đệ tử múa kiếm có chút tâm huyết dâng trào, có lẽ làm nhiều thêm vài lần,


/66

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status