- Cha.
Hàn Duyệt khẽ cáu một tiếng, không muốn cho Hàn Hùng tiếp tục nói thêm.
Long Vũ âm thầm bật cười, chẳng có lẽ vị đồng chí cảnh hoa này là một cô gái e thẹn.
- Ha ha.
Hàn Hùng quay đầu cười nói:
- Chẳng nhẽ những lời cha nói là sai sao? Được rồi, con đã không thích thì cha cũng không nói nữa... Tiểu Vũ, hai đứa ở trường học viên là giáo viên và học sinh, nhưng ở bên ngoài thì không cần phải câu nệ lễ tiết gì cả. Kỳ thật tuổi của hai đứa chênh lệch cũng không lớn lắm, phải không?
- Dạ.
Long Vũ cười khan một tiếng, trả lời một câu.
Sau một hồi nói chuyện phiếm, Hàn Hùng lại quay trở về chủ đề chính:
- Tiểu thiên sư, cậu xem chừng nào thì có thể qua tới nhà của tôi để xem phong thuỷ?
- Như vậy đi, chỉ cần cháu rảnh là cháu liên lạc với ngài ngay. Ngài cứ yên tâm, cháu sẽ không để ngài phải đợi lâu đên mấy ngày đâu.
Long Vũ nói.
- Được rồi, mọi việc cứ như vậy đi. Đúng rồi, đây là một chút thành ý, xem như là tiền đặt cọc để coi phong thuỷ nhà tôi. Cậu hãy nhận lấy.
Nói xong, Hàn Hùng từ trong túi lấy ra một bao lì xì, hai tay đưa tới.
Nhìn từ bên ngoài, số lượng tiền lì xì hẳn là không ít. Long Vũ âm thầm vui sướng, cuối cùng lại có một khoản thu nhập kha khá rồi. Nhưng mà xuất phát từ lễ tiết, hắn cũng khách sáo một câu:
- Làm thế này thật xấu hổ quá... Hàn tổng, không bằng để khi làm xong việc rồi ngài đưa cũng được... Hơn nữa, cháu nhìn chỗ này dường như không phải ít.
- Không nhiều lắm, không nhiều lắm.
Hàn Hùng cười nói:
- Tiểu thiên sư, nói thật, chút tiền nhỏ này chỉ là tôi tiện tay xuất ra thôi. Cậu yên tâm, khi xong việc tôi sẽ trả công hậu hĩnh . Còn cái này thì cậu cứ nhận đi, nếu không coi như là cậu khinh thường Hàn mỗ? Tôi biết người tu đạo các cậu khinh thường tiền tài. Nhưnggiờ phút này, thứ mà tôi có thể tặng cho cậu chỉ có thể là chút tiền mọn này thôi, hy vọng cậu có thể xin vui lòng nhận cho.
Long Vũ cười thầm, Hàn Hùng quả nhiên rất biết phối hợp. Lời nói này nói đúng rất hợp ý hắn.
- Hàn tổng, vậy thì cháu cung kính không bằng tuân lệnh vậy.
Long Vũ cũng phối hợp biểu hiện ra bộ dáng không thể từ chối được, miễn cưỡng tiếp nhận tiền lì xì. Còn Hàn Duyệt đứng ở một bên thì cau mày. Trong lòng thầm hô Long Vũ thật gian trá. Trên thực tế đến cả thằng ngốc cũng nhìn ra được hắn rất muốn cái tiền lì xì kia.
Khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy phong bao lì xì đó, ánh mắt hắn đã thoáng hiện lên sự tham lam.
Nói đến cùng, đó vẫn là bụng dạ của một đứa trẻ.
Ngồi một lúc lâu, ba người nói chuyện cũng nhạt dần. Hàn Hùng liền gọi nhân viên phục vụ tính tiền. Hắn chỉ cần ghi lại danh tính của mình bên dưới hoá đơn là được, còn thẻ tín dụng cũng không cần phải lấy ra.
Long Vũ thấy thế lại thổn thức một trận.
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Long Vũ lại càng được no mắt. Con người hắn luôn luôn nhìn chằm chằm nhìn vào kiều đồn đong đưa kia. Hàn Duyệt thì tức đến nỗi thở ra cả mũi, thầm nghĩ Long Vũ đúng là đại sắc lang.
Khi xuống lầu thì xe cũng đã chuẩn bị xong, nhân viên bãi đậu xe cũng nhân dịp lấy lòng.
- Tiểu Duyệt, con đưa tiểu thiên sư trở về đi. Cha hiện tại có việc phải đi.
Cũng không biết tại sao, Hàn Hùng luôn không ngừng tạo cơ hội cho con gái ở cùng một chỗ với Long Vũ.
- Dạ.
Hàn Duyệt vừa lúc muốn cùng Long Vũ nói chuyện riêng vài câu cho nên cũng sảng khoái đáp ứng an bài của cha.
Xe vừa khởi động xong, Hàn Duyệt nghiêng đầu hỏi:
- Tiểu Vũ... Tôi hỏi cậu, cậu muốn tôi như thế nào thì cậu mới bằng lòng đáp ứng nói cho tôi biết tư liệu về vụ án huyền bí này? Tôi thật sự rất tò mò, mong cậu giúp tôi.
- Thực sự có thể đáp ứng mọi chuyện?
Ánh mắt Long Vũ cố ý đảo qua lồng ngực Hàn Duyệt. Hàn Duyệt mặc dù có chút không vui, nhưng cũng không nói gì.
- Uh.
Cắn răng, Hàn Duyệt nghiêm túc gật gật đầu:
- Tiểu Vũ, tôi nói lời giữ lời, chỉ cần cậu nói cho tôi biết chuyện này, tôi thật sự có thể làm bất cứ chuyện gì.
- Kể cả lên giường với tôi?
Long Vũ cười xấu xa hỏi.
- Vô sỉ.
Hàn Duyệt giận dữ mắng mỏ một tiếng, lông mày nhíu lại, căm giận nói:
- Cậu mới bao nhiêu tuổi? như thế nào trở nên háo sắc như vậy, đồ vô sỉ. Tôi nhớ được cậu là nhóc con đến từ nông thôn, không phải nói trẻ con nông thôn chất phác lắm sao? Làm sao cậu có thể như vậy?
- Được rồi tôi chỉ muốn đùa một chút thôi, thế mà cô lại tưởng thật, lải nhải hoài.
Long Vũ khẽ cười một tiếng:
- Coi như tôi tìm người để nói chuyện một đêm thì tôi cũng sẽ đi tìm mấy em xinh đẹp, hoặc gần như thế, chứ tôi không thích mấy bà cô.
- Cậu…
Một câu bà cô nhất thời kích thích Hàn Duyệt. Hàn Duyệt ở cục cảnh sát được tôn vinh là hoa khôi, tại Thiên Hải đại học đồng dạng cũng được gọi là siêu cấp mỹ nữ lão sư. Cho tới nay, đối với dung mạo của mình, nàng luôn cực kỳ tự tin. Nhưng hôm nay, nàng lại bị đánh giá như vậy.
Sĩ có thể chết, không thể nhục.
Hàn Duyệt nổi giận, một cỗ phẫn nộ khí đang từ từ dâng lên trong lòng.
- Bình tĩnh.
Long Vũ nghiêng đầu cười:
- Tôi có thể lộ ra một chút tin tức cho cô, nhưng cô bắt buộc phải giữ bí mật. Ngày đó chúng ta hành động tại âm sơn, là vì yêu hồ trong Huyền Cảnh, đó là một loại ma thú có trí tuệ, lực lượng của nó còn mạnh hơn nhiều so với bọn kiến hút máu ký sinh. Nó là vì bị một thần bí nhân triệu hoán đến thới giới này. Tôi đã từng giao thủ với hắn, tu vi đạo pháp của hắn vượt xa tôi, là một đối thủ cực kỳ khó đối phó. Trước mắt chí có vậy, chúng ta vẫn không rõ ràng lắm động cơ cùng mục đích của hắn.
Nghe Long Vũ nói như vậy, lửa giận trong lòng Hàn Duyệt nhất thời dịu xuống.
Nàng vội vàng hỏi:
- Yêu hồ đang ở chỗ nào?
- Hồ Hồng – cô gái bên cạnh Hoàng Đạt Phát, vô cùng có khả năng ả chính là yêu hồ.
Long Vũ trầm giọng nói:
- Lúc trước tôi từ trên người của cô ta cảm ứng được khí tức của ma thú. Chỉ là tôi hiện tại cũng vô pháp xác định. Hàn cảnh quan, nếu cô có hứng thú lời nói đó thì có thể phái người đi giám thị Hoàng Đạt Phát cùng Hồ Hồng, có lẽ sẽ có phát hiện.
- Không thành vấn đề.
Hàn Duyệt dường như đối với việc này chú ý, ngay lập tức liền đáp ứng.
- Nhưng mà Hàn cảnh quan, cô cũng phải cẩn thận làm việc, nếu Hồ Hồng thật sự là yêu hồ, người của các cô cũng có thể bại lộ bất cứ lúc nào.
Long Vũ dặn dò một tiếng.
- Ok, tới nơi rồi.
Chỗ ở Long Vũ, Hàn Duyệt đã sớm điều tra rõ ràng. Nàng dừng xe, nói :
- Cậu có thể xuống xe.
- Hàn cảnh quan, cám ơn cô tiễn tôi, thuận tiện cho cô một lời khuyên chân thành, lần sau đi với tôi không cần ăn mặc gợi cảm như vậy, nếu không sẽ phát hoả mất. Còn có, đừng quên lời hứa của cô, học trò của cô rất cần lịch học đó.
Long Vũ cười nói.
- Cậu không phải không đồng ý giao dịch sao?
Hàn Duyệt tức giận liếc mắt nhìn Long Vũ một cái.
- Vấn đề là, tôi đã nói cho cô biết hành động âm sơn cùng sự tình yêu hồ.
Long Vũ nói.
- Okie.
Hàn Duyệt dường như vui vẻ đáp ứng những lời này của Long Vũ. Nàng còn dặn dò:
- Nhớ kỹ, sau này có tiến triển gì mới nhất, tôi và cậu đều sẽ trao đổi với nhau.
- À, tôi thích mùi nước hoa trên người cô.
Long Vũ hít sâu một hơi, lúc này mới đóng cửa xe nghênh ngang rời đi. Vào phòng, Long Vũ vội vàng mở ra phong bao lì xì. Nhìn kỹ, ai ya, tổng cộng một vạn tám tiền đặt cọc.
Trong lòng thầm cảm ơn Hàn Hùng, ánh mắt của hắn đều cười đến híp lại .
Từ tình huống hiện tại mà nói, lần này hình như gặp được kẻ ngốc .
- Kiếm tiền nhiều như vậy, ta xài như thế nào đây.
Long Vũ cười hắc hắc, tính toán ngày mai đi xuống siêu thị phải hảo hảo mua đồ ăn một phen. Cũng lâu rồi chưa đi mua đồ như con nghiện như thế.
- Chủ nhân, tới giờ tu luyện.
Ngay lúc hắn đang hưng phấn, La Lâm liền phát ra nhắc nhở:
- Chủ nhân, tôi đã khôi phục được bộ phận hệ thống công năng về kiểm tra phương pháp tu luyện vũ kỹ Hỏa Hệ dị năng, cậu có muốn xem thử qua không?
- Đương nhiên là muốn.
Long Vũ hiện tại vận dụng Hỏa Hệ dị năng hoàn toàn là dựa theo đạo pháp chiêu số. Tuy rằng miễn cưỡng cũng có thể thi triển, nhưng đáng tiếc không cách nào phát huy toàn bộ uy lực trong đó. Nghe La Lâm nói có phương pháp tu luyện vũ kỹ Hỏa Hệ dị năng, hắn tự nhiên là vô cùng vui vẻ.
- Chủ nhân... Trước khi cậu tu luyện tôi phải có trách nhiệm thông báo.
La Lâm nói :
- Thứ công pháp này là dựa theo chất lượng thân thể tân nhân loại - người biến chủng thời đại kỷ nguyên vũ trụ tạo ra. Nó đối với tố chất thân thể yêu cầu phi thường cao. Với tố chất thân thể cậu hiện tại, sợ là không thể đảm nhiệm. Nếu mạnh mẽ tu luyện , có thể sẽ xuất hiện một chút nguy hiểm.
- Thân thể của tôi khi nào thì có thể đạt tiêu chuẩn?
Long Vũ hỏi.
- Khó mà nói.
La Lâm nói :
- Theo như tôi tính ra, có thể phải đợi cậu tu luyện hoàn thành toàn bộ Ngũ Cầm Hí.
- Biết bao giờ mới được đây.
Long Vũ nhíu mày nói:
- Tính theo tiến độ lúc này, cần ít nhất ba năm nữa tôi mới có thể tu luyện hoàn thành bộ Ngũ Cầm Hí. Thế chẳng phải là đợi dài cổ ra à.
- Cho nên tôi mới hỏi cậu có muốn tu luyện không?
La Lâm tiếp tục nói về chủ đề lúc trước:
- Mạo hiểm cùng kỳ ngộ cùng tồn tại, đáng tiếc động lực không đủ, tôi không thể tính ra chuẩn xác xác suất.
La Lâm làm việc luôn luôn chính xác. Hôm nay nghe nàng nói như thế, tâm tình Long Vũ có chút không yên tâm, hắn hỏi:
- Rốt cuộc tính mạo hiểm có lớn không? cái gọi là kỳ ngộ là cái gì?
- Đau đớn.
La Lâm giải thích:
- Cái gọi là mạo hiểm chính là sự đau đớn của thân thể, bởi vì khí chất của cậu còn không có đạt tới cường độ tu luyện, cho nên trong quá trình tu luyện, cậu sẽ cảm giác sự đau đớn mãnh liệt.
- Chỉ có đau đớn thôi sao?
Long Vũ thầm tính toán.
- Chủ nhân, cậu cũng không thể khinh thường đau đớn thể xác đó... Nó có khả năng cướp đi tính mạng của cậu.
Ngữ khí của La Lâm có chút nghiêm túc.
- Có thể chết?
Khuôn mặt cứng đờ, Long Vũ cười khan nói:
- Không thể nào... Cái dạng đau đớn gì mà lại có thể sẽ cướp đi tính mạng?
- Chính xác là như vậy.
La Lâm nói :
- Qua việc kiểm tra tư liệu, mặc dù là thể chất người biến chủng hoàn hảo, nhưng trong quá trình tu luyện có thể vì đau đớn mà chết. Vì vậy đau đớn chính là khảo nghiệm ý chí.
Lấy tay xoa xoa gáy, Long Vũ vẫn có chút không muốn từ bỏ. Có thể tu luyện Hỏa Hệ dị năng, làm cho công pháp này phát huy uy lực, đối với người luôn khao khát lực lượng này như hắn mà nói, thật sự là quá mức hấp dẫn rồi.
- La Lâm, tôi quyết định... tôi muốn tu luyện.
Long Vũ nói. La Lâm chần chờ một lát, rồi nhẹ giọng nói:
- Cậu cần phải suy nghĩ kỹ, một khi bắt đầu, sẽ không khả năng có thể dừng lại, cậu bắt buộc phải kiên trì hoàn thành tu luyện. Nếu không, cậu có thể bị hỏa diễm trong cơ thể thiêu huỷ đến mức không còn sót lại một chút gì.
Hít sâu một hơi, Long Vũ nghiêm túc nói:
- Tôi xác định cùng với khẳng định. Cô nói cho tôi biết, tôi phải tu luyện như thế nào, tôi muốn bắt đầu từ bây giờ...
Thanh âm của La Lâm vẫn mang theo sự khô khan của sắt thép, không trộn lẫn chút cảm tình:
- Tại thời đại kỷ nguyên vũ trụ, loại vũ kỹ này tên là hỏa phệ. Nó kỳ thật chính là một loại kỹ xảo vận dụng hỏa diễm... Hiện tại tôi chính thức truyện thụ cho cậu pháp quyết hỏa phệ trước, cậu tất phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Khuôn mặt Long Vũ có vẻ có chút tâm tình bất định, chần chờ cùng lo lắng không ngừng đan xen. La Lâm thận trọng cố tình để cho hắn có chút bận tâm, có chút lo lắng là suy nghĩ kỹ.
- Chủ nhân, cậu quyết định rồi sao?
La Lâm lại hỏi.
Trên mặt Long Vũ thoáng hiện lên một nét thần sắc phức tạp. Sau một lúc lâu, hắn trầm giọng nói:
- Tôi đã quyết định...
La Lâm nói :
- Chủ nhân, tôi có thể hiểu được khát vọng lực lượng từ trong tâm thức của cậu. Cậu đã thật sự quyết định. vậy tôi sẽ dạy cho cậu hỏa phệ... Theo mức tu luyện hàng ngày, cậu sẽ dần cảm nhận sự tăng lên của thống khổ từ trong thể xác hoặc tinh thần.
Gương mặt cương nghị lộ ra nét cười khổ, Long Vũ từ từ nhíu mày lại, nhẹ thở ra một hơi, thấp giọng nói:
- Tôi nguyện ý nhận tất cả đau đớn.
Vì thu được lực lượng cường đại để đi tìm cha mẹ của chính mình, đem những người cười nhạo, chế giễu mình dẫm nát dưới chân. Long Vũ không tiếc bất luận phải trả giá như thế nào.
- Bắt đầu đi.
Long Vũ nói.
- Được.
La Lâm nói :
- Chủ nhân, hiện tại tôi trực tiếp đem phương pháp tu luyện hỏa phệ trực tiếp truyền vào trong đầu của cậu... Có thể sẽ có một chút đau đớn.
Long Vũ cười khanh khách. Hắn thật ra lĩnh giáo qua cái gọi là một chút đau đớn của La Lâm.
Quả nhiên, lúc một dòng nước ấm tràn vào trong óc, một cỗ đau đớn đến xương tuỷ xuất hiện, Long Vũ cắn răng kiên trì. Ước chừng một phút đồng hồ sau, đau đớn biến mất. Trong đầu công pháp tu luyện hỏa phệ có thể thấy được rõ ràng.
Long Vũ lập tức thả lỏng tâm thần để tìm hiểu phương pháp tu luyện hoả phệ.
Dựa vào ghi chép về công pháp, cái này chính là một vũ kỹ hỏa hệ, vô cùng thích hợp cho Long Vũ tu luyện. Nhưng mà hỏa hệ dị năng trong cơ thể Long Vũ không thể trực tiếp phóng thích sử dụng, phải dựa vào pháp quyết để phát động.
Cả quá trình chuyển hóa chia làm chín bước tương đương chín cấp. Chỉ cần đạt đến cấp chín thì việc sử dụng hoả phệ pháp quyết liền thu phát tuỳ tâm.
Trên lý thuyết có thể đem bí quyết hỏa phệ chia làm hai phần. Phần thứ nhất chính là hướng dẫn cách chuyển hóa Hỏa Hệ dị năng. Phần thứ hai là cách vận dụng hoả diễm vũ kỹ.
Long Vũ sau khi nắm rõ hỏa phệ bí quyết, lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện. Cấp thứ nhất Hỏa Hệ dị năng chuyển hóa sẽ không cần nhiều thời gian. Đại khái chỉ sau ba vòng luân chuyển, Long Vũ từ từ mở mắt ra. Tại một khắc này, trong mắt của hắn loé lên một đạo hỏa diễm.
Sau một lúc tu luyện hỏa phệ bí quyết, dường như Long Vũ nhìn qua có vẻ tinh thần phấn chấn hơn so với trước kia một chút, trên khuôn mặt thanh tú, hiện ra nhiều điểm như ngọc sáng bóng.
Chậm rãi thu công, Long Vũ mở to mắt hỏi:
- Sao tôi chẳng cảm thấy nó có điểm gì thống khổ nào cả?
- Bây giờ thì không có... nhưng lúc sau sẽ có...
La Lâm giải thích nói:
- Cấp thứ nhất chỉ là một quá trình thích ứng. Bắt đầu từ cấp thứ hai, cậu sẽ được hưởng thụ cảm giác thống khổ chân chính. Tóm lại, chủ nhân, cậu cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, đây không phải chuyện đùa đâu.
Long Vũ nghe vậy thầm khiếp sợ trong lòng.
Vốn tưởng rằng La Lâm nói giỡn, nhưng là từ tình huống hiện tại mà xem, dường như là thật sự.
- Để tôi thử một chút xem sao đã
Long Vũ chìa bàn tay trắng nõn ra, hỏa diễm trong cơ thể bị chuyển hóa nhanh chóng lưu chuyển đi ra, lòng bàn tay nhất thời toát ra một đạo hỏa diễm.
Long Vũ phát hiện mình cùng đạo hỏa diễm kia dường như tâm thần tương thông, hỏa diễm tại lòng bàn tay của hắn trong không ngừng mà biến ảo đa dạng. Hoàn toàn có thể nói phải tùy tâm sở dục.
Giờ phút này hỏa diễm trong tay hắn có màu vàng. Đây là dấu hiệu hỏa phệ bí quyết cấp thứ nhất, hỏa phệ bí quyết cấp bậc càng cao, màu sắc hỏa diễm lại càng là gần giống với màu tím.
Nhìn hoàng quang yếu ớt này trên lòng bàn tay, trong lòng Long Vũ tràn ngập chờ mong.
Trong nháy mắt, đã qua một tháng.
Trong thời gian một tháng, Long Vũ nhiều lần tiến vào Huyền Cảnh tu luyện, Cửu Đầu Sư đã tu luyện tới bộ động tác thứ tư, phát hiện Hỏa Hệ dị năng trong cơ thể cũng theo sự cải thiện của thể chất mà dần dần đề cao. Phương diện tu vi đạo lực, tuy rằng chưa tiến triển to lớn, nhưng đạo lực lại trở nên càng ngày càng cô đọng. Đồng thời ở phương diện vận dụng đạo lực cũng có đề cao rất lớn.
Hết thảy đều tiến hành theo đúng kế hoạch của Long Vũ.
Trong thời gian này, tiến bộ lớn nhất là hỏa phệ bí quyết. Từ lúc bắt đầu tu luyện đến bây giờ, hắn đã tu luyện từ tầng thứ nhất được đến tầng thứ sáu.
Đương nhiên, hỏa phệ bí quyết tầng thứ sáu này cũng chưa tính gì là cao siêu.
Nếu muốn tu luyện phần hai Hỏa Hệ vũ kỹ, tốt nhất chính là trước hết phải hoàn thành chuyển hóa Hỏa Hệ dị năng. Chỉ cần sau khi hỏa diễm chuyển hóa đạt tới màu tím, thi lúc tu luyện phần thứ hai mới có thể dễ dàng hơn, đồng thời như vậy mới có thể phát ra uy lực cực đại.
Cũng trong thời gian một tháng này, Long Vũ ăn đủ các loại đau khổ.
Đương nhiên, kết quả thu được cũng là thật lớn. Thân hình Long Vũ nguyên bản gầy yếu, lúc này có vẻ cao lớn. Lúc trước thì mặt mũi hắn non nớt, lúc này lại thêm phần thành thục cùng lạnh lùng.
Đêm khuya, dưới ánh trăng trong sáng, Long Vũ đứng ở đỉnh âm sơn, tay phải nắm thiên sư pháp kiếm, hai tròng mắt màu đen nhẹ nhàng híp. Ánh mắt lạnh lùng làm cho người ta sợ hãi.
Trong con ngươi hiện lên một đạo dị sắc, Long Vũ bỗng nhiên động, tay trái vung lên kiếm quyết, tay phải rất nhanh múa ra một kiếm. Kiếm thế tạo ra khí thế ngút trời, không khí xung quanh bị khí kình của thiên sư pháp kiếm kéo thành từng đạo long quyển phong, bay vụt lên cao, xoay tròn không ngừng, trông rất đẹp mắt.
Càng kinh người chính là kiếm thế chung quanh tản ra một cổ chích nhiệt hơi thở, trong mắt của hắn thậm chí thỉnh thoảng hiện lên một đạo hỏa diễm màu vàng nhạt. Ấn đường ở giữa Cửu Đầu Sư cũng không ngừng lóe ra lộng lẫy.
Tất cả chuyện này đều chứng tỏ, trong một tháng điên cuồng tu luyện, Long Vũ đã có những tiến bộ nhảy vọt. Đối với nhận thức về thiên sư pháp kiếm, hắn đã đạt đến một cảnh giới mới.
Hiện giờ, hắn hoàn toàn có năng lực thi triển thiên sư pháp kiếm em tam cảnh giới: tịnh hoá.
Tuy rằng cùng thần bí nhân kia còn có một chút chênh lệch. Nhưng Long Vũ có tin tưởng trong tương lai không xa sẽ vượt qua hắn.
- Chủ nhân, tối nay là trăng tròn hàng tháng. Thiên Địa Âm khí rất nặng, thích hợp nhất tu luyện hỏa phệ bí quyết.
La Lâm lên tiếng nhắc nhở.
- Ta biết rồi.
Long Vũ hít sâu một hơi, ngồi xếp bằng trên tảng đá bằng phẳng, chuẩn bị bắt đầu tu luyện. Trong lòng Long Vũ có phần rối loạn, dù đã biết phải chịu nhiều đau khổ nhưng sự thống khổ trong đó so với tưởng tượng của hắn còn ác liệt hơn. Nếu là người bình thường, có khi tới cấp thứ hai đã khó có thể chịu đựng được. Nhưng Long Vũ thì lại có thể kiên trì đến tận bây giờ.
Có thể nói, những thống khổ mà Long Vũ tiếp nhận đều là có một không hai trên thế giới này.
Tu luyện hỏa phệ bí quyết, trong quá trình chuyển hóa Hỏa Hệ dị năng, hỏa diễm vận hành ở trong người, phàm là kinh mạch cùng nội tạng khí quan đều phải trải qua bị hỏa diễm thiêu đốt.
Tuy rằng Long Vũ là người biến chủng, có được Hỏa Hệ dị năng. Nhưng nếu xem xét một cách nghiêm túc, Hỏa Hệ dị năng cùng hỏa diễm không phải là một mà là hai cái hoàn toàn khác biệt.
Đương nhiên, nói đến cùng, cổ hỏa diễm này là Hỏa Hệ dị năng từ trong cơ thể hắn vận chuyển. Cho nên thiêu huỷ, thiêu đốt chính là đau đớn, mà không phải hủy diệt.
Dù vậy, rất nhiều lần, Long Vũ trong thời gian phải thừa nhận thống khổ, nhiều lần đã nghĩ đến việc tìm cái chết. Nhưng mà tâm tính hắn cũng kiên cường, rất nhanh lấy lại sự bình tĩnh.
Long Vũ từ nhỏ đã bị số mệnh cùng bóng ma tử vong bao phủ, cũng đã gặp phải không ít xem thường cùng chế giễu. Vì vậy, tâm tính của hắn so với người bình thường kiên cường hơn nhiều. Từ tình huống làm cho hắn nhiều lần sinh ra ý niệm tìm cái chết, có thể thấy được trong thời gian tu luyện hỏa phệ bí quyết, hắn đã phải thừa nhận bao nhiêu thống khổ...
Trả giá nhiều tất có hồi báo.
Sự cố gắng cùng vất vả của Long Vũ cũng không có uổng phí.
Vươn bàn tay ra, một cỗ hỏa diễm màu vàng không ngừng toát ra, khóe miệng Long Vũ thoáng hiện ra một nét mỉm cười mê người.
- Chủ nhân, bắt đầu đi.
Thanh âm của La Lâm xuất hiện trong đầu Long Vũ.
- Okie.
Long Vũ nghiêm túc gật gật đầu, hít sâu một hơi, lại bắt đầu chuẩn bị. Hỏa phệ bí quyết tổng cộng chín cấp. Mỗi một cấp thống khổ đều không giống nhau, càng lên cao, thống khổ càng lớn.
Hiện nay Long Vũ sắp tu luyện đến tầng thứ bảy hỏa phệ bí quyết, không hề nghi ngờ, hôm nay hắn sẽ thừa nhận thống khổ lớn hơn từ trước tới nay rất nhiều.
- Chủ nhân, cậu sợ hãi sao?
La Lâm hỏi.
- Không.
Long Vũ ngữ khí rất kiên định:
- Tôi không sợ, tôi khát vọng lực lượng.
Điều vui mừng chính là, sau mỗi lần thống khổ, thu hoạch đều rất lớn.
Chỉ cần có tiến bộ, chỉ cần có thể trở nên mạnh mẻ, đau đớn nhiều hơn nữa, Long Vũ cũng cam tâm thừa nhận.
Hơi hơi nhắm mắt lại, Long Vũ bắt đầu dựa theo phương thức tu luyện hỏa phệ bí quyết điều động Hỏa Hệ dị năng trong cơ thể, đem nó chậm rãi chuyển hóa.
Thoáng chốc lát, trong cơ thể liền truyền ra sự đau đớn thật lớn, hỏa diễm tàn phá, dường như muốn cắn nuốt Long Vũ hơn bình thường. Long Vũ cảm giác thân thể của chính mình như là bị treo ở trên lò lửa, hắn cảm giác thân thể của mình bị nướng cháy . Thậm chí có thể cảm ứng được kinh mạch của mình bị liệt hỏa thiêu đốt sạch sẽ.
Long Vũ phải cố gắng chịu loại thống khổ này.
Đau quá mới có thể có thu hoạch
Hỏa phệ bí quyết là của thời đại vũ trụ kỷ nguyên, chuyên vì người biến chủng Hỏa Hệ mà nghiên cứu chế tạo, thể chất của bọn họ mạnh hơn Long Vũ rất nhiều, tính dẻo dai cùng cường độ kinh mạch trong cơ thể đều phải trội hơn Long Vũ. Cho nên, bọn hắn lúc tu luyện, cũng sẽ không thống khổ như thế. Nguyên bản La Lâm là có thể sửa chữa, ưu hoá pháp quyết tu luyện. Nhưng là bây giờ. Bởi vì xuyên qua thời không, hệ thống rối loạn, bộ phận công năng không thể thuyên chuyển, sự tình sửa chữa công pháp phức tạp như thế, nó hiện tại tự nhiên là không thể làm được.
Đau đớn từng đợt truyền đến, Long Vũ đành phải cắn chặt răng kiên trì. Hơn nữa, vào lúc này, hắn vẫn không thể phân tâm, càng không thể hôn mê.
Một khi đình chỉ, hoặc là bị đứt đoạn trong tu luyện, thống khổ thừa nhận sẽ càng thêm lớn.
Cũng may hôm nay là đêm trăng tròn, là lúc thiên địa âm khí nặng nhất. Giữa không trung trăng tròn không ngừng nhu hoà tản ra Thái Âm chi lực.
Thái Âm chi lực vốn là lực chí âm chí nhu trong thiên địa, cùng hỏa diễm Long Vũ tương khắc, vừa hay có thể giảm nhẹ một chút nóng rực trong thân thể của hắn. Tuy vậy, hắn vẫn phải thừa nhận thống khổ không giống bình thường.
Sau khoảng thời gian từ nửa đêm đến lúc sáng, Long Vũ đã tu luyện xong.
Thân thể cùng tinh thần mỏi mệt làm cho hắn ngủ say như chết.
Đến khi một tia ánh sáng xuyên thấu qua khe hở nhánh cây chiếu vào trên người Long Vũ thì hắn chậm rãi mở hai mắt ra.
- Cuối cùng thì ta cũng đã thành công.
Long Vũ thì thầm với chính mình.
Hôm nay cũng là một ngày cần phải cao hứng, bởi vì Tuyết Cơ rốt cục đáp ứng giúp Long Vũ khai thiên nhãn.
Buổi chiều, Tuyết Cơ hẹn Long Vũ đến khu nhà trọ giáo viên của mình. Hơn nữa tự thân xuống bếp làm vài món tinh xảo, mở một chai rượu Bordeaux đỏ năm 82.
Sau khi cơm nước no nê, Tuyết Cơ cùng Long Vũ nhanh nhóng thu dọn. Tiếp theo vẻ mặt Tuyết Cơ trở nên ngưng trọng lên. Nàng đưa mắt nhìn sang Long Vũ, trầm giọng nói:
- Tiểu Vũ, hôm nay chị thực hiện hứa hẹn của mình, giúp em mở thiên nhãn. Trước khi làm chị cần nói rõ vài việc. Cái gọi là thiên nhãn chính là dưới huyệt Bách Hội trong não người, giữa hai hàng lông mày. Tại nơi sâu trong mi tâm, mỗi ngày khi em tu luyện xong đem một phần khí chăm sóc cải tạo nó cẩn thận, dần dần có thể nhìn thấy khí trên thân thể con người, cuối cùng thì có thể có chức năng nhìn thấu. Có thể biết yêu tà, đoạn quỷ quái... Ở trong này chị cần nói rõ hơn là, thiên nhãn vốn là Hạo Nhiên Chính Khí, nói như vậy, em không được lợi dụng nó đi làm việc hoang đường... Nói cụ thể hơn, chính là em không thể dùng thiên nhãn đi nhìn trộm đàn bà con gái (DG: why not ).
- Sẽ không, sẽ không...
Sẽ không mới là lạ chứ? Long Vũ thầm nghĩ:
- Xem thử một chút chắc là không có việc gì.(Biên: Thằng này được :6một:)
- Chị Tuyết Cơ, chị cứ yên tâm đi, nhân phẩm của em, chị còn lo lắng sao?
Long Vũ nghiêm mặt nói:
- Em tuyệt đối sẽ không phạm giới. Chị Tuyết Cơ, không bằng hiện tại chị giúp em mở thiên nhãn đi.
- Tiểu Vũ, phải nhớ kỹ những điều chị nói. Giờ chị sẽ giúp em mở ra thiên nhãn.
Tuyết Cơ nói :
- Hiện giờ tu vi của em đã đủ, mở ra thiên nhãn rất dễ dàng hơn. Nhưng mà thiên nhãn cần lấy khí ôn dưỡng, nhưng không phải là loại khí dơ bẩn.
- Vâng , em biết , chị Tuyết Cơ, hiện tại bắt đầu đi.
Long Vũ hiển nhiên là có chút khẩn trương.
- Nhắm mắt lại, thả lỏng ý niệm của em.
Tuyết Cơ nói :
- Nhớ kỹ, không cần kháng cự bất cứ cái gì của chị, tâm phải bình tĩnh mà thuần khiết. Từ giờ trở đi, sự tình gì em đều không cần đi quản, hết thảy hết thảy đều giao cho chị xử lý.
- Dạ.
Lại trả lời một tiếng, Long Vũ nhắm mắt lại, trong lòng đã tràn ngập chờ mong.
Tuyết Cơ mắt thấy Long Vũ đã muốn chuẩn bị kỹ càng, lập tức cũng không tái do dự, duỗi tay kết ấn, trên trán xuất hiện một đạo kim sắc bát quái đồ.
Chỉ thấy bát quái đồ kia càng ngày càng rõ ràng, nhưng trong khoảnh khắc thì nó lại trở về hình dạng bình thường.
- Bắt đầu .
Tuyết Cơ quát một tiếng, pháp ấn trong tay lại thay đổi, còn bát quái đồ trông có vẻ bình thường kia nhất thời bay về phía ấn đường Long Vũ. Sau đó, vẻ mặt Tuyết Cơ trở nên khẩn trương lên, nàng cẩn thận dụng tâm khống chế bát quái đồ kia, chậm rãi đẩy mạnh hướng tới vị trí mi tâm Long Vũ.
Nhìn kia bộ dáng, giống như là muốn làm cho bát quái đồ được khảm tại mi tâm của Long Vũ.
Quả nhiên, Tuyết Cơ cẩn thận thao túng bát quái đồ, chậm rãi tiến sát vị trí mi tâm Long Vũ. Một khắc này, Long Vũ cảm thấy một cỗ lạnh lẻo. Ngay sau đó, một cỗ tê tâm liệt phế đau nhức truyền đến.
- Tiểu Vũ, kiên trì.
Tuyết Cơ vội vàng nói:
- Tiểu Vũ, em nên nhớ kỹ, bất kể là làm chuyện gì, đều phải trả giá thật đắt... Nhất định phải kiên trì. Nếu không mà nói, sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Long Vũ cắn răng kiên trì. Trên thực tế điểm thống khổ ấy cùng thống khổ khi tu luyện hỏa phệ bí quyết quả thực không đáng kể. Cả thời gian duy trì thống khổ cũng chỉ có năm sáu phút.
Sau đó, hắn cảm giác được một cỗ thanh lương từ ấn đường dâng lên, nhanh chóng lan tràn tới toàn thân.
- Được rồi.
Tuyết Cơ chậm rãi thu hồi đạo lực. Trên mặt hiện lên vẻ mệt mỏi. Trên trán thậm chí có một ít mồ hôi. Hiển nhiên, việc khai mở thiên nhãn đối với Tuyết Cơ mà nói, cũng không phải chuyện dễ dàng.
- Tiểu Vũ, hiện tại ngươi thử dụng tâm khống chế thiên nhãn, từ từ mở.
Sau khi bình tâm lại, Tuyết Cơ nhắc nhở nói.( Biên: Có thiên nhãn rồi, nhìn Tuyết Cơ thôi :6một:)
- Vâng.
Sau khi đáp lại một tiếng, Long Vũ không kìm nổi kích động, hai tay run rẩy sờ soạng lên trán, bất ngờ là không cảm thấy điểm khác biệt nào.
- Tiểu Vũ, thiên nhãn tức tâm nhãn, vô hình mà vô sắc. Tay em làm sao mà sờ được.
Tuyết Cơ dường như hiểu được tâm tư Long Vũ, cười cười:
- Làm theo lời của chị, dùng tâm thần của em mà cảm ứng.
Long Vũ nghe vậy. Vội vàng đem tâm thần tập trung, cẩn thận dò tìm thiên nhãn trên trán. Giữa lúc hoảng hốt, hắn cảm giác tầm mắt của mình rộng lớn rất nhiều. Chung quanh hết thảy dường như đều có thể dùng ý niệm quan sát.
- Oanh.
Trong đầu vang lên một tiếng, Long Vũ cảm giác tại vị trí mi tâm của mình phóng xạ ra một đạo kim quang, cả nhà trọ Tuyết Cơ đều ở dưới ánh mắt của hắn.
Hắn theo bản năng hướng về Tuyết Cơ nhìn tới.
Nhưng là sự tình lại không giống như là hắn thầm chờ mong. Thiên nhãn dừng hình ảnh tại quanh thân Tuyết Cơ một lúc nhưng không có bất kỳ biến hóa. Đừng nói là quân áo của Tuyết Cơ mà ngay cả khí tức của nàng hắn cũng không thấy.
Long Vũ nhất thời tựu ngây ngẩn cả người.
Thiên nhẫn trong truyền thuyết dường như cũng không có bất kỳ chỗ thần kỳ nào?
- Ha ha.
Nhìn thấy vẻ mặt Long Vũ kinh ngạc. Tuyết Cơ nhất thời liền nở nụ cười:
- Tiểu Vũ, rất thất vọng phải không... Nếu chị không có đoán sai, em đang muốn thăm dò nội y của chị đúng không?( Biên: Nội y nó nhìn mà thèm vào à )
- Không có, tuyệt đối không có…
Long Vũ lập tức lắc đầu nguây nguẩy, ngiêm trang nói:
- Chị Tuyết Cơ, chị không nên vu tội cho em, trong lòng của em tuyệt đối không có ý nghĩ xấu xa cùng bất kính như vậy. Em chỉ là đang nghĩ, thiên nhãn này dường như cũng không có bất kỳ chỗ thần kỳ nào... Được cái là, thứ này hình như rất có phong cách.
- Hì hì.
Tuyết Cơ khẽ cười một tiếng, ý vị thâm trường nhìn Long Vũ nói:
- Tâm tư của em chị rõ ràng nhất... Em không cần chống chế. Tuy rằng chị không phải là con giun trong bụng em, nhưng chị biết suy nghĩ của em. Nhưng mà chị lúc trước quên nhắc nhở em, thiên nhãn đối với người tu đạo có tu vi cao hơn thì không có bất kỳ tác dụng gì.
- Như vậy à.
Long Vũ nhất thời tựu buồn bực, nàng nói như vậy, bản thân tự nhiên cụt hứng. Tu vi hiện giờ của Mã Hiểu Mai còn cao hơn hắn một bậc. Hương Hương cùng không cần phải nói. Còn về Chị Tuyết Cơ thì đó hoàn toàn chính là người ngốc nói mê. Dường như... chỉ có một người: Hàn Duyệt.
Tâm nghĩ đến đây, Long Vũ nhất thời tựu vui vẻ, cũng may là không phải toàn quân bị diệt, tốt xấu cũng có Hàn Duyệt. Còn một điều nữa, nha đầu kìa vừa là cảnh hoa kiêm giảng viên đại học.
Bằng vào thân phận đó, hắn đã cảm thấy hưng phấn.
- Long Vũ, với tu vi hiện tại cùng lĩnh ngộ về thiên nhãn của em thì trong một tháng em chỉ có ba lượt thấu thị.
Tuyết Cơ nói :
- Nếu muốn thành công khống chế thiên nhãn, em tất phải đạt tới tụ linh cảnh giới.
Nói tới đây, Tuyết Cơ cười gian:
- Vì sắc tâm, nỗ lực lên.
- Em sẽ cố gắng.
Long Vũ nói:
- Nhưng mà em không vì cái gì là sắc tâm, em hoàn toàn là vì hàng yêu trừ ma.
Lời tuy như thế, nhưng trong lòng Long Vũ lại tính toán. Một tháng ba lượt, cơ hội đúng là khó được. Hắn trước tiên nghĩ kỹ, rốt cuộc muốn xem ai?
Chọn lựa nhân vật đầu tiên, chính là Hàn Duyệt. Cảnh hoa kiêm chức giảng viên, thân phận có tính khiêu dâm, hấp dẫn. Hơn nữa thân hình của nàng phi thường xinh đẹp, gợi cảm, tuyệt đối dáng người ma quỷ.
Long Vũ rất muốn biết, Hàn Duyệt có hay không chấp nhận đề nghị của hắn, mặc quần lót Lace kia.
- Được rồi, quyết định, chính là Hàn Duyệt.
Long Vũ trong lòng vui lên:
- Hắc hắc, mùa xuân của ta đến rồi.
- Tiểu Vũ, lại mộng tưởng hão huyền gì đây?
Tuyết Cơ nói :
- Em thật khờ, vốn cơ hội lần đầu tiên trong tháng em đã muốn lãng phí.
Đúng lúc này, nụ cười trên mặt Long Vũ cứng đờ lại. Bởi vì hắn phát hiện thiên nhãn đã biến mất, mặc cho hắn thúc dục như thế nào, cảm ứng như thế nào, cũng tìm không thấy vị trí thiên nhãn.
Long Vũ dụi dụi con mắt, cho là mình xuất hiện ảo giác, thả lỏng tâm thần, hắn cẩn thận cảm nhận nhưng cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
- Tiểu Vũ, vô dụng.
Tuyết Cơ cười nói:
- Chị nói rồi, tu vi của em không đủ, hơn nữa lý giải cùng hiểu biết về thiễn nhãn cũng không đủ, duới tình huống như thế, thiên nhãn tuyệt đối không thể dùng lâu.
- Thực sự chỉ có cảnh giới tụ linh mới có thể tùy ý khống chế?
Long Vũ lúng ta lúng túng hỏi.
- Cảnh giới tụ linh là một điều kiện cơ bản nhất.
Tuyết Cơ giải thích nói:
- Mấu chốt nhất là em cần phải lý giải năng lực, hiểu được năng lực của thiên nhãn...
- Vậy à.
Biểu tình của Long Vũ có chút uể oải. Sự thật cùng lúc trước hắn tưởng tượng chênh lệch quá xa.
- Như thế nào?
Vẻ mặt Tuyết Cơ bỡn cợt, đến gần một chút, khóe miệng nổi lên vẻ mĩm cười:
- Có phải vì nhìn không thấy quần lót của chị hay không mà cảm thấy chán nản? Tiểu Vũ, cách mạng chưa thành công, e, cần vẫn cần cố gắng... Nhưng mà nói đi thì nói lại , Tiểu Vũ, sao em lúc nào cũng nghĩ đến chuyện này vậy?( Biên: Như vậy weitei mới có cảm hứng chứ )
Long Vũ đỏ mặt, dường như cảm thấy được Tuyết Cơ rất sắc xảo, hắn thẹn thùng sờ sờ đầu, cuối cùng hỏi một câu:
- Chị Tuyết Cơ, tháng này, em thực sự chỉ có hai lần cơ hội sao?
- Ừ.
Tuyết Cơ lại đến gần một chút, một cỗ làn gió thơm xông vào mũi, Long Vũ nhất thời một trận tâm thần nhộn nhạo. Nhưng mà hắn cố gắng khắc chế tâm tình một lần, không đến mức làm cho mình mất mặt.
- Tiểu Vũ, em đang tính đi ngó trộm Hàn Duyệt phải không?
Tuyết Cơ hỏi.
Long Vũ sửng sốt, trong miệng không tự chủ được mà nói ra:
- Đúng vậy, vì nàng là người duy nhất em biết không phải là tu chân.
Nói được một chút, hắn dường như ý thức được bản thân mình đang nói cái gì, vội vàng ngậm miệng.
- Ha ha.
Long Vũ giác ngộ thì cũng đã muộn, Tuyết Cơ sau khi xác định được mục đích của hắn, nghiêng đầu nói:
- Không cần ngượng ngùng, chị có thể hiểu được em... Em đang thanh xuân ngây thơ như vậy, có ý nghĩ như vậy là bình thường. Nhưng mà, chị cũng phải nhắc em làm chuyện gì cũng không thể quá đà.
- Em vẫn chưa hiểu?
Long Vũ nhức đầu.
- Sau này em sẽ hiểu được.
Tuyết Cơ dường như cũng không muốn giải thích quá nhiều.
Dừng lại một chút, Tuyết Cơ đột nhiên lại nhớ ra cái gì đó:
- Công năng thấu thị của Thiên nhãn vô dụng đối với người cùng giới.(Biên: Thiệt thòi cho đam mỹ )
- Ồ.
Long Vũ liền lên tiếng hỏi:
- Xuân ca tính là nam nhân hay nữ nhân?
Tác giả: ai tới nói cho ta biết, xuân ca là nam hay là nữ?
Hàn Duyệt khẽ cáu một tiếng, không muốn cho Hàn Hùng tiếp tục nói thêm.
Long Vũ âm thầm bật cười, chẳng có lẽ vị đồng chí cảnh hoa này là một cô gái e thẹn.
- Ha ha.
Hàn Hùng quay đầu cười nói:
- Chẳng nhẽ những lời cha nói là sai sao? Được rồi, con đã không thích thì cha cũng không nói nữa... Tiểu Vũ, hai đứa ở trường học viên là giáo viên và học sinh, nhưng ở bên ngoài thì không cần phải câu nệ lễ tiết gì cả. Kỳ thật tuổi của hai đứa chênh lệch cũng không lớn lắm, phải không?
- Dạ.
Long Vũ cười khan một tiếng, trả lời một câu.
Sau một hồi nói chuyện phiếm, Hàn Hùng lại quay trở về chủ đề chính:
- Tiểu thiên sư, cậu xem chừng nào thì có thể qua tới nhà của tôi để xem phong thuỷ?
- Như vậy đi, chỉ cần cháu rảnh là cháu liên lạc với ngài ngay. Ngài cứ yên tâm, cháu sẽ không để ngài phải đợi lâu đên mấy ngày đâu.
Long Vũ nói.
- Được rồi, mọi việc cứ như vậy đi. Đúng rồi, đây là một chút thành ý, xem như là tiền đặt cọc để coi phong thuỷ nhà tôi. Cậu hãy nhận lấy.
Nói xong, Hàn Hùng từ trong túi lấy ra một bao lì xì, hai tay đưa tới.
Nhìn từ bên ngoài, số lượng tiền lì xì hẳn là không ít. Long Vũ âm thầm vui sướng, cuối cùng lại có một khoản thu nhập kha khá rồi. Nhưng mà xuất phát từ lễ tiết, hắn cũng khách sáo một câu:
- Làm thế này thật xấu hổ quá... Hàn tổng, không bằng để khi làm xong việc rồi ngài đưa cũng được... Hơn nữa, cháu nhìn chỗ này dường như không phải ít.
- Không nhiều lắm, không nhiều lắm.
Hàn Hùng cười nói:
- Tiểu thiên sư, nói thật, chút tiền nhỏ này chỉ là tôi tiện tay xuất ra thôi. Cậu yên tâm, khi xong việc tôi sẽ trả công hậu hĩnh . Còn cái này thì cậu cứ nhận đi, nếu không coi như là cậu khinh thường Hàn mỗ? Tôi biết người tu đạo các cậu khinh thường tiền tài. Nhưnggiờ phút này, thứ mà tôi có thể tặng cho cậu chỉ có thể là chút tiền mọn này thôi, hy vọng cậu có thể xin vui lòng nhận cho.
Long Vũ cười thầm, Hàn Hùng quả nhiên rất biết phối hợp. Lời nói này nói đúng rất hợp ý hắn.
- Hàn tổng, vậy thì cháu cung kính không bằng tuân lệnh vậy.
Long Vũ cũng phối hợp biểu hiện ra bộ dáng không thể từ chối được, miễn cưỡng tiếp nhận tiền lì xì. Còn Hàn Duyệt đứng ở một bên thì cau mày. Trong lòng thầm hô Long Vũ thật gian trá. Trên thực tế đến cả thằng ngốc cũng nhìn ra được hắn rất muốn cái tiền lì xì kia.
Khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy phong bao lì xì đó, ánh mắt hắn đã thoáng hiện lên sự tham lam.
Nói đến cùng, đó vẫn là bụng dạ của một đứa trẻ.
Ngồi một lúc lâu, ba người nói chuyện cũng nhạt dần. Hàn Hùng liền gọi nhân viên phục vụ tính tiền. Hắn chỉ cần ghi lại danh tính của mình bên dưới hoá đơn là được, còn thẻ tín dụng cũng không cần phải lấy ra.
Long Vũ thấy thế lại thổn thức một trận.
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Long Vũ lại càng được no mắt. Con người hắn luôn luôn nhìn chằm chằm nhìn vào kiều đồn đong đưa kia. Hàn Duyệt thì tức đến nỗi thở ra cả mũi, thầm nghĩ Long Vũ đúng là đại sắc lang.
Khi xuống lầu thì xe cũng đã chuẩn bị xong, nhân viên bãi đậu xe cũng nhân dịp lấy lòng.
- Tiểu Duyệt, con đưa tiểu thiên sư trở về đi. Cha hiện tại có việc phải đi.
Cũng không biết tại sao, Hàn Hùng luôn không ngừng tạo cơ hội cho con gái ở cùng một chỗ với Long Vũ.
- Dạ.
Hàn Duyệt vừa lúc muốn cùng Long Vũ nói chuyện riêng vài câu cho nên cũng sảng khoái đáp ứng an bài của cha.
Xe vừa khởi động xong, Hàn Duyệt nghiêng đầu hỏi:
- Tiểu Vũ... Tôi hỏi cậu, cậu muốn tôi như thế nào thì cậu mới bằng lòng đáp ứng nói cho tôi biết tư liệu về vụ án huyền bí này? Tôi thật sự rất tò mò, mong cậu giúp tôi.
- Thực sự có thể đáp ứng mọi chuyện?
Ánh mắt Long Vũ cố ý đảo qua lồng ngực Hàn Duyệt. Hàn Duyệt mặc dù có chút không vui, nhưng cũng không nói gì.
- Uh.
Cắn răng, Hàn Duyệt nghiêm túc gật gật đầu:
- Tiểu Vũ, tôi nói lời giữ lời, chỉ cần cậu nói cho tôi biết chuyện này, tôi thật sự có thể làm bất cứ chuyện gì.
- Kể cả lên giường với tôi?
Long Vũ cười xấu xa hỏi.
- Vô sỉ.
Hàn Duyệt giận dữ mắng mỏ một tiếng, lông mày nhíu lại, căm giận nói:
- Cậu mới bao nhiêu tuổi? như thế nào trở nên háo sắc như vậy, đồ vô sỉ. Tôi nhớ được cậu là nhóc con đến từ nông thôn, không phải nói trẻ con nông thôn chất phác lắm sao? Làm sao cậu có thể như vậy?
- Được rồi tôi chỉ muốn đùa một chút thôi, thế mà cô lại tưởng thật, lải nhải hoài.
Long Vũ khẽ cười một tiếng:
- Coi như tôi tìm người để nói chuyện một đêm thì tôi cũng sẽ đi tìm mấy em xinh đẹp, hoặc gần như thế, chứ tôi không thích mấy bà cô.
- Cậu…
Một câu bà cô nhất thời kích thích Hàn Duyệt. Hàn Duyệt ở cục cảnh sát được tôn vinh là hoa khôi, tại Thiên Hải đại học đồng dạng cũng được gọi là siêu cấp mỹ nữ lão sư. Cho tới nay, đối với dung mạo của mình, nàng luôn cực kỳ tự tin. Nhưng hôm nay, nàng lại bị đánh giá như vậy.
Sĩ có thể chết, không thể nhục.
Hàn Duyệt nổi giận, một cỗ phẫn nộ khí đang từ từ dâng lên trong lòng.
- Bình tĩnh.
Long Vũ nghiêng đầu cười:
- Tôi có thể lộ ra một chút tin tức cho cô, nhưng cô bắt buộc phải giữ bí mật. Ngày đó chúng ta hành động tại âm sơn, là vì yêu hồ trong Huyền Cảnh, đó là một loại ma thú có trí tuệ, lực lượng của nó còn mạnh hơn nhiều so với bọn kiến hút máu ký sinh. Nó là vì bị một thần bí nhân triệu hoán đến thới giới này. Tôi đã từng giao thủ với hắn, tu vi đạo pháp của hắn vượt xa tôi, là một đối thủ cực kỳ khó đối phó. Trước mắt chí có vậy, chúng ta vẫn không rõ ràng lắm động cơ cùng mục đích của hắn.
Nghe Long Vũ nói như vậy, lửa giận trong lòng Hàn Duyệt nhất thời dịu xuống.
Nàng vội vàng hỏi:
- Yêu hồ đang ở chỗ nào?
- Hồ Hồng – cô gái bên cạnh Hoàng Đạt Phát, vô cùng có khả năng ả chính là yêu hồ.
Long Vũ trầm giọng nói:
- Lúc trước tôi từ trên người của cô ta cảm ứng được khí tức của ma thú. Chỉ là tôi hiện tại cũng vô pháp xác định. Hàn cảnh quan, nếu cô có hứng thú lời nói đó thì có thể phái người đi giám thị Hoàng Đạt Phát cùng Hồ Hồng, có lẽ sẽ có phát hiện.
- Không thành vấn đề.
Hàn Duyệt dường như đối với việc này chú ý, ngay lập tức liền đáp ứng.
- Nhưng mà Hàn cảnh quan, cô cũng phải cẩn thận làm việc, nếu Hồ Hồng thật sự là yêu hồ, người của các cô cũng có thể bại lộ bất cứ lúc nào.
Long Vũ dặn dò một tiếng.
- Ok, tới nơi rồi.
Chỗ ở Long Vũ, Hàn Duyệt đã sớm điều tra rõ ràng. Nàng dừng xe, nói :
- Cậu có thể xuống xe.
- Hàn cảnh quan, cám ơn cô tiễn tôi, thuận tiện cho cô một lời khuyên chân thành, lần sau đi với tôi không cần ăn mặc gợi cảm như vậy, nếu không sẽ phát hoả mất. Còn có, đừng quên lời hứa của cô, học trò của cô rất cần lịch học đó.
Long Vũ cười nói.
- Cậu không phải không đồng ý giao dịch sao?
Hàn Duyệt tức giận liếc mắt nhìn Long Vũ một cái.
- Vấn đề là, tôi đã nói cho cô biết hành động âm sơn cùng sự tình yêu hồ.
Long Vũ nói.
- Okie.
Hàn Duyệt dường như vui vẻ đáp ứng những lời này của Long Vũ. Nàng còn dặn dò:
- Nhớ kỹ, sau này có tiến triển gì mới nhất, tôi và cậu đều sẽ trao đổi với nhau.
- À, tôi thích mùi nước hoa trên người cô.
Long Vũ hít sâu một hơi, lúc này mới đóng cửa xe nghênh ngang rời đi. Vào phòng, Long Vũ vội vàng mở ra phong bao lì xì. Nhìn kỹ, ai ya, tổng cộng một vạn tám tiền đặt cọc.
Trong lòng thầm cảm ơn Hàn Hùng, ánh mắt của hắn đều cười đến híp lại .
Từ tình huống hiện tại mà nói, lần này hình như gặp được kẻ ngốc .
- Kiếm tiền nhiều như vậy, ta xài như thế nào đây.
Long Vũ cười hắc hắc, tính toán ngày mai đi xuống siêu thị phải hảo hảo mua đồ ăn một phen. Cũng lâu rồi chưa đi mua đồ như con nghiện như thế.
- Chủ nhân, tới giờ tu luyện.
Ngay lúc hắn đang hưng phấn, La Lâm liền phát ra nhắc nhở:
- Chủ nhân, tôi đã khôi phục được bộ phận hệ thống công năng về kiểm tra phương pháp tu luyện vũ kỹ Hỏa Hệ dị năng, cậu có muốn xem thử qua không?
- Đương nhiên là muốn.
Long Vũ hiện tại vận dụng Hỏa Hệ dị năng hoàn toàn là dựa theo đạo pháp chiêu số. Tuy rằng miễn cưỡng cũng có thể thi triển, nhưng đáng tiếc không cách nào phát huy toàn bộ uy lực trong đó. Nghe La Lâm nói có phương pháp tu luyện vũ kỹ Hỏa Hệ dị năng, hắn tự nhiên là vô cùng vui vẻ.
- Chủ nhân... Trước khi cậu tu luyện tôi phải có trách nhiệm thông báo.
La Lâm nói :
- Thứ công pháp này là dựa theo chất lượng thân thể tân nhân loại - người biến chủng thời đại kỷ nguyên vũ trụ tạo ra. Nó đối với tố chất thân thể yêu cầu phi thường cao. Với tố chất thân thể cậu hiện tại, sợ là không thể đảm nhiệm. Nếu mạnh mẽ tu luyện , có thể sẽ xuất hiện một chút nguy hiểm.
- Thân thể của tôi khi nào thì có thể đạt tiêu chuẩn?
Long Vũ hỏi.
- Khó mà nói.
La Lâm nói :
- Theo như tôi tính ra, có thể phải đợi cậu tu luyện hoàn thành toàn bộ Ngũ Cầm Hí.
- Biết bao giờ mới được đây.
Long Vũ nhíu mày nói:
- Tính theo tiến độ lúc này, cần ít nhất ba năm nữa tôi mới có thể tu luyện hoàn thành bộ Ngũ Cầm Hí. Thế chẳng phải là đợi dài cổ ra à.
- Cho nên tôi mới hỏi cậu có muốn tu luyện không?
La Lâm tiếp tục nói về chủ đề lúc trước:
- Mạo hiểm cùng kỳ ngộ cùng tồn tại, đáng tiếc động lực không đủ, tôi không thể tính ra chuẩn xác xác suất.
La Lâm làm việc luôn luôn chính xác. Hôm nay nghe nàng nói như thế, tâm tình Long Vũ có chút không yên tâm, hắn hỏi:
- Rốt cuộc tính mạo hiểm có lớn không? cái gọi là kỳ ngộ là cái gì?
- Đau đớn.
La Lâm giải thích:
- Cái gọi là mạo hiểm chính là sự đau đớn của thân thể, bởi vì khí chất của cậu còn không có đạt tới cường độ tu luyện, cho nên trong quá trình tu luyện, cậu sẽ cảm giác sự đau đớn mãnh liệt.
- Chỉ có đau đớn thôi sao?
Long Vũ thầm tính toán.
- Chủ nhân, cậu cũng không thể khinh thường đau đớn thể xác đó... Nó có khả năng cướp đi tính mạng của cậu.
Ngữ khí của La Lâm có chút nghiêm túc.
- Có thể chết?
Khuôn mặt cứng đờ, Long Vũ cười khan nói:
- Không thể nào... Cái dạng đau đớn gì mà lại có thể sẽ cướp đi tính mạng?
- Chính xác là như vậy.
La Lâm nói :
- Qua việc kiểm tra tư liệu, mặc dù là thể chất người biến chủng hoàn hảo, nhưng trong quá trình tu luyện có thể vì đau đớn mà chết. Vì vậy đau đớn chính là khảo nghiệm ý chí.
Lấy tay xoa xoa gáy, Long Vũ vẫn có chút không muốn từ bỏ. Có thể tu luyện Hỏa Hệ dị năng, làm cho công pháp này phát huy uy lực, đối với người luôn khao khát lực lượng này như hắn mà nói, thật sự là quá mức hấp dẫn rồi.
- La Lâm, tôi quyết định... tôi muốn tu luyện.
Long Vũ nói. La Lâm chần chờ một lát, rồi nhẹ giọng nói:
- Cậu cần phải suy nghĩ kỹ, một khi bắt đầu, sẽ không khả năng có thể dừng lại, cậu bắt buộc phải kiên trì hoàn thành tu luyện. Nếu không, cậu có thể bị hỏa diễm trong cơ thể thiêu huỷ đến mức không còn sót lại một chút gì.
Hít sâu một hơi, Long Vũ nghiêm túc nói:
- Tôi xác định cùng với khẳng định. Cô nói cho tôi biết, tôi phải tu luyện như thế nào, tôi muốn bắt đầu từ bây giờ...
Thanh âm của La Lâm vẫn mang theo sự khô khan của sắt thép, không trộn lẫn chút cảm tình:
- Tại thời đại kỷ nguyên vũ trụ, loại vũ kỹ này tên là hỏa phệ. Nó kỳ thật chính là một loại kỹ xảo vận dụng hỏa diễm... Hiện tại tôi chính thức truyện thụ cho cậu pháp quyết hỏa phệ trước, cậu tất phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Khuôn mặt Long Vũ có vẻ có chút tâm tình bất định, chần chờ cùng lo lắng không ngừng đan xen. La Lâm thận trọng cố tình để cho hắn có chút bận tâm, có chút lo lắng là suy nghĩ kỹ.
- Chủ nhân, cậu quyết định rồi sao?
La Lâm lại hỏi.
Trên mặt Long Vũ thoáng hiện lên một nét thần sắc phức tạp. Sau một lúc lâu, hắn trầm giọng nói:
- Tôi đã quyết định...
La Lâm nói :
- Chủ nhân, tôi có thể hiểu được khát vọng lực lượng từ trong tâm thức của cậu. Cậu đã thật sự quyết định. vậy tôi sẽ dạy cho cậu hỏa phệ... Theo mức tu luyện hàng ngày, cậu sẽ dần cảm nhận sự tăng lên của thống khổ từ trong thể xác hoặc tinh thần.
Gương mặt cương nghị lộ ra nét cười khổ, Long Vũ từ từ nhíu mày lại, nhẹ thở ra một hơi, thấp giọng nói:
- Tôi nguyện ý nhận tất cả đau đớn.
Vì thu được lực lượng cường đại để đi tìm cha mẹ của chính mình, đem những người cười nhạo, chế giễu mình dẫm nát dưới chân. Long Vũ không tiếc bất luận phải trả giá như thế nào.
- Bắt đầu đi.
Long Vũ nói.
- Được.
La Lâm nói :
- Chủ nhân, hiện tại tôi trực tiếp đem phương pháp tu luyện hỏa phệ trực tiếp truyền vào trong đầu của cậu... Có thể sẽ có một chút đau đớn.
Long Vũ cười khanh khách. Hắn thật ra lĩnh giáo qua cái gọi là một chút đau đớn của La Lâm.
Quả nhiên, lúc một dòng nước ấm tràn vào trong óc, một cỗ đau đớn đến xương tuỷ xuất hiện, Long Vũ cắn răng kiên trì. Ước chừng một phút đồng hồ sau, đau đớn biến mất. Trong đầu công pháp tu luyện hỏa phệ có thể thấy được rõ ràng.
Long Vũ lập tức thả lỏng tâm thần để tìm hiểu phương pháp tu luyện hoả phệ.
Dựa vào ghi chép về công pháp, cái này chính là một vũ kỹ hỏa hệ, vô cùng thích hợp cho Long Vũ tu luyện. Nhưng mà hỏa hệ dị năng trong cơ thể Long Vũ không thể trực tiếp phóng thích sử dụng, phải dựa vào pháp quyết để phát động.
Cả quá trình chuyển hóa chia làm chín bước tương đương chín cấp. Chỉ cần đạt đến cấp chín thì việc sử dụng hoả phệ pháp quyết liền thu phát tuỳ tâm.
Trên lý thuyết có thể đem bí quyết hỏa phệ chia làm hai phần. Phần thứ nhất chính là hướng dẫn cách chuyển hóa Hỏa Hệ dị năng. Phần thứ hai là cách vận dụng hoả diễm vũ kỹ.
Long Vũ sau khi nắm rõ hỏa phệ bí quyết, lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện. Cấp thứ nhất Hỏa Hệ dị năng chuyển hóa sẽ không cần nhiều thời gian. Đại khái chỉ sau ba vòng luân chuyển, Long Vũ từ từ mở mắt ra. Tại một khắc này, trong mắt của hắn loé lên một đạo hỏa diễm.
Sau một lúc tu luyện hỏa phệ bí quyết, dường như Long Vũ nhìn qua có vẻ tinh thần phấn chấn hơn so với trước kia một chút, trên khuôn mặt thanh tú, hiện ra nhiều điểm như ngọc sáng bóng.
Chậm rãi thu công, Long Vũ mở to mắt hỏi:
- Sao tôi chẳng cảm thấy nó có điểm gì thống khổ nào cả?
- Bây giờ thì không có... nhưng lúc sau sẽ có...
La Lâm giải thích nói:
- Cấp thứ nhất chỉ là một quá trình thích ứng. Bắt đầu từ cấp thứ hai, cậu sẽ được hưởng thụ cảm giác thống khổ chân chính. Tóm lại, chủ nhân, cậu cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, đây không phải chuyện đùa đâu.
Long Vũ nghe vậy thầm khiếp sợ trong lòng.
Vốn tưởng rằng La Lâm nói giỡn, nhưng là từ tình huống hiện tại mà xem, dường như là thật sự.
- Để tôi thử một chút xem sao đã
Long Vũ chìa bàn tay trắng nõn ra, hỏa diễm trong cơ thể bị chuyển hóa nhanh chóng lưu chuyển đi ra, lòng bàn tay nhất thời toát ra một đạo hỏa diễm.
Long Vũ phát hiện mình cùng đạo hỏa diễm kia dường như tâm thần tương thông, hỏa diễm tại lòng bàn tay của hắn trong không ngừng mà biến ảo đa dạng. Hoàn toàn có thể nói phải tùy tâm sở dục.
Giờ phút này hỏa diễm trong tay hắn có màu vàng. Đây là dấu hiệu hỏa phệ bí quyết cấp thứ nhất, hỏa phệ bí quyết cấp bậc càng cao, màu sắc hỏa diễm lại càng là gần giống với màu tím.
Nhìn hoàng quang yếu ớt này trên lòng bàn tay, trong lòng Long Vũ tràn ngập chờ mong.
Trong nháy mắt, đã qua một tháng.
Trong thời gian một tháng, Long Vũ nhiều lần tiến vào Huyền Cảnh tu luyện, Cửu Đầu Sư đã tu luyện tới bộ động tác thứ tư, phát hiện Hỏa Hệ dị năng trong cơ thể cũng theo sự cải thiện của thể chất mà dần dần đề cao. Phương diện tu vi đạo lực, tuy rằng chưa tiến triển to lớn, nhưng đạo lực lại trở nên càng ngày càng cô đọng. Đồng thời ở phương diện vận dụng đạo lực cũng có đề cao rất lớn.
Hết thảy đều tiến hành theo đúng kế hoạch của Long Vũ.
Trong thời gian này, tiến bộ lớn nhất là hỏa phệ bí quyết. Từ lúc bắt đầu tu luyện đến bây giờ, hắn đã tu luyện từ tầng thứ nhất được đến tầng thứ sáu.
Đương nhiên, hỏa phệ bí quyết tầng thứ sáu này cũng chưa tính gì là cao siêu.
Nếu muốn tu luyện phần hai Hỏa Hệ vũ kỹ, tốt nhất chính là trước hết phải hoàn thành chuyển hóa Hỏa Hệ dị năng. Chỉ cần sau khi hỏa diễm chuyển hóa đạt tới màu tím, thi lúc tu luyện phần thứ hai mới có thể dễ dàng hơn, đồng thời như vậy mới có thể phát ra uy lực cực đại.
Cũng trong thời gian một tháng này, Long Vũ ăn đủ các loại đau khổ.
Đương nhiên, kết quả thu được cũng là thật lớn. Thân hình Long Vũ nguyên bản gầy yếu, lúc này có vẻ cao lớn. Lúc trước thì mặt mũi hắn non nớt, lúc này lại thêm phần thành thục cùng lạnh lùng.
Đêm khuya, dưới ánh trăng trong sáng, Long Vũ đứng ở đỉnh âm sơn, tay phải nắm thiên sư pháp kiếm, hai tròng mắt màu đen nhẹ nhàng híp. Ánh mắt lạnh lùng làm cho người ta sợ hãi.
Trong con ngươi hiện lên một đạo dị sắc, Long Vũ bỗng nhiên động, tay trái vung lên kiếm quyết, tay phải rất nhanh múa ra một kiếm. Kiếm thế tạo ra khí thế ngút trời, không khí xung quanh bị khí kình của thiên sư pháp kiếm kéo thành từng đạo long quyển phong, bay vụt lên cao, xoay tròn không ngừng, trông rất đẹp mắt.
Càng kinh người chính là kiếm thế chung quanh tản ra một cổ chích nhiệt hơi thở, trong mắt của hắn thậm chí thỉnh thoảng hiện lên một đạo hỏa diễm màu vàng nhạt. Ấn đường ở giữa Cửu Đầu Sư cũng không ngừng lóe ra lộng lẫy.
Tất cả chuyện này đều chứng tỏ, trong một tháng điên cuồng tu luyện, Long Vũ đã có những tiến bộ nhảy vọt. Đối với nhận thức về thiên sư pháp kiếm, hắn đã đạt đến một cảnh giới mới.
Hiện giờ, hắn hoàn toàn có năng lực thi triển thiên sư pháp kiếm em tam cảnh giới: tịnh hoá.
Tuy rằng cùng thần bí nhân kia còn có một chút chênh lệch. Nhưng Long Vũ có tin tưởng trong tương lai không xa sẽ vượt qua hắn.
- Chủ nhân, tối nay là trăng tròn hàng tháng. Thiên Địa Âm khí rất nặng, thích hợp nhất tu luyện hỏa phệ bí quyết.
La Lâm lên tiếng nhắc nhở.
- Ta biết rồi.
Long Vũ hít sâu một hơi, ngồi xếp bằng trên tảng đá bằng phẳng, chuẩn bị bắt đầu tu luyện. Trong lòng Long Vũ có phần rối loạn, dù đã biết phải chịu nhiều đau khổ nhưng sự thống khổ trong đó so với tưởng tượng của hắn còn ác liệt hơn. Nếu là người bình thường, có khi tới cấp thứ hai đã khó có thể chịu đựng được. Nhưng Long Vũ thì lại có thể kiên trì đến tận bây giờ.
Có thể nói, những thống khổ mà Long Vũ tiếp nhận đều là có một không hai trên thế giới này.
Tu luyện hỏa phệ bí quyết, trong quá trình chuyển hóa Hỏa Hệ dị năng, hỏa diễm vận hành ở trong người, phàm là kinh mạch cùng nội tạng khí quan đều phải trải qua bị hỏa diễm thiêu đốt.
Tuy rằng Long Vũ là người biến chủng, có được Hỏa Hệ dị năng. Nhưng nếu xem xét một cách nghiêm túc, Hỏa Hệ dị năng cùng hỏa diễm không phải là một mà là hai cái hoàn toàn khác biệt.
Đương nhiên, nói đến cùng, cổ hỏa diễm này là Hỏa Hệ dị năng từ trong cơ thể hắn vận chuyển. Cho nên thiêu huỷ, thiêu đốt chính là đau đớn, mà không phải hủy diệt.
Dù vậy, rất nhiều lần, Long Vũ trong thời gian phải thừa nhận thống khổ, nhiều lần đã nghĩ đến việc tìm cái chết. Nhưng mà tâm tính hắn cũng kiên cường, rất nhanh lấy lại sự bình tĩnh.
Long Vũ từ nhỏ đã bị số mệnh cùng bóng ma tử vong bao phủ, cũng đã gặp phải không ít xem thường cùng chế giễu. Vì vậy, tâm tính của hắn so với người bình thường kiên cường hơn nhiều. Từ tình huống làm cho hắn nhiều lần sinh ra ý niệm tìm cái chết, có thể thấy được trong thời gian tu luyện hỏa phệ bí quyết, hắn đã phải thừa nhận bao nhiêu thống khổ...
Trả giá nhiều tất có hồi báo.
Sự cố gắng cùng vất vả của Long Vũ cũng không có uổng phí.
Vươn bàn tay ra, một cỗ hỏa diễm màu vàng không ngừng toát ra, khóe miệng Long Vũ thoáng hiện ra một nét mỉm cười mê người.
- Chủ nhân, bắt đầu đi.
Thanh âm của La Lâm xuất hiện trong đầu Long Vũ.
- Okie.
Long Vũ nghiêm túc gật gật đầu, hít sâu một hơi, lại bắt đầu chuẩn bị. Hỏa phệ bí quyết tổng cộng chín cấp. Mỗi một cấp thống khổ đều không giống nhau, càng lên cao, thống khổ càng lớn.
Hiện nay Long Vũ sắp tu luyện đến tầng thứ bảy hỏa phệ bí quyết, không hề nghi ngờ, hôm nay hắn sẽ thừa nhận thống khổ lớn hơn từ trước tới nay rất nhiều.
- Chủ nhân, cậu sợ hãi sao?
La Lâm hỏi.
- Không.
Long Vũ ngữ khí rất kiên định:
- Tôi không sợ, tôi khát vọng lực lượng.
Điều vui mừng chính là, sau mỗi lần thống khổ, thu hoạch đều rất lớn.
Chỉ cần có tiến bộ, chỉ cần có thể trở nên mạnh mẻ, đau đớn nhiều hơn nữa, Long Vũ cũng cam tâm thừa nhận.
Hơi hơi nhắm mắt lại, Long Vũ bắt đầu dựa theo phương thức tu luyện hỏa phệ bí quyết điều động Hỏa Hệ dị năng trong cơ thể, đem nó chậm rãi chuyển hóa.
Thoáng chốc lát, trong cơ thể liền truyền ra sự đau đớn thật lớn, hỏa diễm tàn phá, dường như muốn cắn nuốt Long Vũ hơn bình thường. Long Vũ cảm giác thân thể của chính mình như là bị treo ở trên lò lửa, hắn cảm giác thân thể của mình bị nướng cháy . Thậm chí có thể cảm ứng được kinh mạch của mình bị liệt hỏa thiêu đốt sạch sẽ.
Long Vũ phải cố gắng chịu loại thống khổ này.
Đau quá mới có thể có thu hoạch
Hỏa phệ bí quyết là của thời đại vũ trụ kỷ nguyên, chuyên vì người biến chủng Hỏa Hệ mà nghiên cứu chế tạo, thể chất của bọn họ mạnh hơn Long Vũ rất nhiều, tính dẻo dai cùng cường độ kinh mạch trong cơ thể đều phải trội hơn Long Vũ. Cho nên, bọn hắn lúc tu luyện, cũng sẽ không thống khổ như thế. Nguyên bản La Lâm là có thể sửa chữa, ưu hoá pháp quyết tu luyện. Nhưng là bây giờ. Bởi vì xuyên qua thời không, hệ thống rối loạn, bộ phận công năng không thể thuyên chuyển, sự tình sửa chữa công pháp phức tạp như thế, nó hiện tại tự nhiên là không thể làm được.
Đau đớn từng đợt truyền đến, Long Vũ đành phải cắn chặt răng kiên trì. Hơn nữa, vào lúc này, hắn vẫn không thể phân tâm, càng không thể hôn mê.
Một khi đình chỉ, hoặc là bị đứt đoạn trong tu luyện, thống khổ thừa nhận sẽ càng thêm lớn.
Cũng may hôm nay là đêm trăng tròn, là lúc thiên địa âm khí nặng nhất. Giữa không trung trăng tròn không ngừng nhu hoà tản ra Thái Âm chi lực.
Thái Âm chi lực vốn là lực chí âm chí nhu trong thiên địa, cùng hỏa diễm Long Vũ tương khắc, vừa hay có thể giảm nhẹ một chút nóng rực trong thân thể của hắn. Tuy vậy, hắn vẫn phải thừa nhận thống khổ không giống bình thường.
Sau khoảng thời gian từ nửa đêm đến lúc sáng, Long Vũ đã tu luyện xong.
Thân thể cùng tinh thần mỏi mệt làm cho hắn ngủ say như chết.
Đến khi một tia ánh sáng xuyên thấu qua khe hở nhánh cây chiếu vào trên người Long Vũ thì hắn chậm rãi mở hai mắt ra.
- Cuối cùng thì ta cũng đã thành công.
Long Vũ thì thầm với chính mình.
Hôm nay cũng là một ngày cần phải cao hứng, bởi vì Tuyết Cơ rốt cục đáp ứng giúp Long Vũ khai thiên nhãn.
Buổi chiều, Tuyết Cơ hẹn Long Vũ đến khu nhà trọ giáo viên của mình. Hơn nữa tự thân xuống bếp làm vài món tinh xảo, mở một chai rượu Bordeaux đỏ năm 82.
Sau khi cơm nước no nê, Tuyết Cơ cùng Long Vũ nhanh nhóng thu dọn. Tiếp theo vẻ mặt Tuyết Cơ trở nên ngưng trọng lên. Nàng đưa mắt nhìn sang Long Vũ, trầm giọng nói:
- Tiểu Vũ, hôm nay chị thực hiện hứa hẹn của mình, giúp em mở thiên nhãn. Trước khi làm chị cần nói rõ vài việc. Cái gọi là thiên nhãn chính là dưới huyệt Bách Hội trong não người, giữa hai hàng lông mày. Tại nơi sâu trong mi tâm, mỗi ngày khi em tu luyện xong đem một phần khí chăm sóc cải tạo nó cẩn thận, dần dần có thể nhìn thấy khí trên thân thể con người, cuối cùng thì có thể có chức năng nhìn thấu. Có thể biết yêu tà, đoạn quỷ quái... Ở trong này chị cần nói rõ hơn là, thiên nhãn vốn là Hạo Nhiên Chính Khí, nói như vậy, em không được lợi dụng nó đi làm việc hoang đường... Nói cụ thể hơn, chính là em không thể dùng thiên nhãn đi nhìn trộm đàn bà con gái (DG: why not ).
- Sẽ không, sẽ không...
Sẽ không mới là lạ chứ? Long Vũ thầm nghĩ:
- Xem thử một chút chắc là không có việc gì.(Biên: Thằng này được :6một:)
- Chị Tuyết Cơ, chị cứ yên tâm đi, nhân phẩm của em, chị còn lo lắng sao?
Long Vũ nghiêm mặt nói:
- Em tuyệt đối sẽ không phạm giới. Chị Tuyết Cơ, không bằng hiện tại chị giúp em mở thiên nhãn đi.
- Tiểu Vũ, phải nhớ kỹ những điều chị nói. Giờ chị sẽ giúp em mở ra thiên nhãn.
Tuyết Cơ nói :
- Hiện giờ tu vi của em đã đủ, mở ra thiên nhãn rất dễ dàng hơn. Nhưng mà thiên nhãn cần lấy khí ôn dưỡng, nhưng không phải là loại khí dơ bẩn.
- Vâng , em biết , chị Tuyết Cơ, hiện tại bắt đầu đi.
Long Vũ hiển nhiên là có chút khẩn trương.
- Nhắm mắt lại, thả lỏng ý niệm của em.
Tuyết Cơ nói :
- Nhớ kỹ, không cần kháng cự bất cứ cái gì của chị, tâm phải bình tĩnh mà thuần khiết. Từ giờ trở đi, sự tình gì em đều không cần đi quản, hết thảy hết thảy đều giao cho chị xử lý.
- Dạ.
Lại trả lời một tiếng, Long Vũ nhắm mắt lại, trong lòng đã tràn ngập chờ mong.
Tuyết Cơ mắt thấy Long Vũ đã muốn chuẩn bị kỹ càng, lập tức cũng không tái do dự, duỗi tay kết ấn, trên trán xuất hiện một đạo kim sắc bát quái đồ.
Chỉ thấy bát quái đồ kia càng ngày càng rõ ràng, nhưng trong khoảnh khắc thì nó lại trở về hình dạng bình thường.
- Bắt đầu .
Tuyết Cơ quát một tiếng, pháp ấn trong tay lại thay đổi, còn bát quái đồ trông có vẻ bình thường kia nhất thời bay về phía ấn đường Long Vũ. Sau đó, vẻ mặt Tuyết Cơ trở nên khẩn trương lên, nàng cẩn thận dụng tâm khống chế bát quái đồ kia, chậm rãi đẩy mạnh hướng tới vị trí mi tâm Long Vũ.
Nhìn kia bộ dáng, giống như là muốn làm cho bát quái đồ được khảm tại mi tâm của Long Vũ.
Quả nhiên, Tuyết Cơ cẩn thận thao túng bát quái đồ, chậm rãi tiến sát vị trí mi tâm Long Vũ. Một khắc này, Long Vũ cảm thấy một cỗ lạnh lẻo. Ngay sau đó, một cỗ tê tâm liệt phế đau nhức truyền đến.
- Tiểu Vũ, kiên trì.
Tuyết Cơ vội vàng nói:
- Tiểu Vũ, em nên nhớ kỹ, bất kể là làm chuyện gì, đều phải trả giá thật đắt... Nhất định phải kiên trì. Nếu không mà nói, sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Long Vũ cắn răng kiên trì. Trên thực tế điểm thống khổ ấy cùng thống khổ khi tu luyện hỏa phệ bí quyết quả thực không đáng kể. Cả thời gian duy trì thống khổ cũng chỉ có năm sáu phút.
Sau đó, hắn cảm giác được một cỗ thanh lương từ ấn đường dâng lên, nhanh chóng lan tràn tới toàn thân.
- Được rồi.
Tuyết Cơ chậm rãi thu hồi đạo lực. Trên mặt hiện lên vẻ mệt mỏi. Trên trán thậm chí có một ít mồ hôi. Hiển nhiên, việc khai mở thiên nhãn đối với Tuyết Cơ mà nói, cũng không phải chuyện dễ dàng.
- Tiểu Vũ, hiện tại ngươi thử dụng tâm khống chế thiên nhãn, từ từ mở.
Sau khi bình tâm lại, Tuyết Cơ nhắc nhở nói.( Biên: Có thiên nhãn rồi, nhìn Tuyết Cơ thôi :6một:)
- Vâng.
Sau khi đáp lại một tiếng, Long Vũ không kìm nổi kích động, hai tay run rẩy sờ soạng lên trán, bất ngờ là không cảm thấy điểm khác biệt nào.
- Tiểu Vũ, thiên nhãn tức tâm nhãn, vô hình mà vô sắc. Tay em làm sao mà sờ được.
Tuyết Cơ dường như hiểu được tâm tư Long Vũ, cười cười:
- Làm theo lời của chị, dùng tâm thần của em mà cảm ứng.
Long Vũ nghe vậy. Vội vàng đem tâm thần tập trung, cẩn thận dò tìm thiên nhãn trên trán. Giữa lúc hoảng hốt, hắn cảm giác tầm mắt của mình rộng lớn rất nhiều. Chung quanh hết thảy dường như đều có thể dùng ý niệm quan sát.
- Oanh.
Trong đầu vang lên một tiếng, Long Vũ cảm giác tại vị trí mi tâm của mình phóng xạ ra một đạo kim quang, cả nhà trọ Tuyết Cơ đều ở dưới ánh mắt của hắn.
Hắn theo bản năng hướng về Tuyết Cơ nhìn tới.
Nhưng là sự tình lại không giống như là hắn thầm chờ mong. Thiên nhãn dừng hình ảnh tại quanh thân Tuyết Cơ một lúc nhưng không có bất kỳ biến hóa. Đừng nói là quân áo của Tuyết Cơ mà ngay cả khí tức của nàng hắn cũng không thấy.
Long Vũ nhất thời tựu ngây ngẩn cả người.
Thiên nhẫn trong truyền thuyết dường như cũng không có bất kỳ chỗ thần kỳ nào?
- Ha ha.
Nhìn thấy vẻ mặt Long Vũ kinh ngạc. Tuyết Cơ nhất thời liền nở nụ cười:
- Tiểu Vũ, rất thất vọng phải không... Nếu chị không có đoán sai, em đang muốn thăm dò nội y của chị đúng không?( Biên: Nội y nó nhìn mà thèm vào à )
- Không có, tuyệt đối không có…
Long Vũ lập tức lắc đầu nguây nguẩy, ngiêm trang nói:
- Chị Tuyết Cơ, chị không nên vu tội cho em, trong lòng của em tuyệt đối không có ý nghĩ xấu xa cùng bất kính như vậy. Em chỉ là đang nghĩ, thiên nhãn này dường như cũng không có bất kỳ chỗ thần kỳ nào... Được cái là, thứ này hình như rất có phong cách.
- Hì hì.
Tuyết Cơ khẽ cười một tiếng, ý vị thâm trường nhìn Long Vũ nói:
- Tâm tư của em chị rõ ràng nhất... Em không cần chống chế. Tuy rằng chị không phải là con giun trong bụng em, nhưng chị biết suy nghĩ của em. Nhưng mà chị lúc trước quên nhắc nhở em, thiên nhãn đối với người tu đạo có tu vi cao hơn thì không có bất kỳ tác dụng gì.
- Như vậy à.
Long Vũ nhất thời tựu buồn bực, nàng nói như vậy, bản thân tự nhiên cụt hứng. Tu vi hiện giờ của Mã Hiểu Mai còn cao hơn hắn một bậc. Hương Hương cùng không cần phải nói. Còn về Chị Tuyết Cơ thì đó hoàn toàn chính là người ngốc nói mê. Dường như... chỉ có một người: Hàn Duyệt.
Tâm nghĩ đến đây, Long Vũ nhất thời tựu vui vẻ, cũng may là không phải toàn quân bị diệt, tốt xấu cũng có Hàn Duyệt. Còn một điều nữa, nha đầu kìa vừa là cảnh hoa kiêm giảng viên đại học.
Bằng vào thân phận đó, hắn đã cảm thấy hưng phấn.
- Long Vũ, với tu vi hiện tại cùng lĩnh ngộ về thiên nhãn của em thì trong một tháng em chỉ có ba lượt thấu thị.
Tuyết Cơ nói :
- Nếu muốn thành công khống chế thiên nhãn, em tất phải đạt tới tụ linh cảnh giới.
Nói tới đây, Tuyết Cơ cười gian:
- Vì sắc tâm, nỗ lực lên.
- Em sẽ cố gắng.
Long Vũ nói:
- Nhưng mà em không vì cái gì là sắc tâm, em hoàn toàn là vì hàng yêu trừ ma.
Lời tuy như thế, nhưng trong lòng Long Vũ lại tính toán. Một tháng ba lượt, cơ hội đúng là khó được. Hắn trước tiên nghĩ kỹ, rốt cuộc muốn xem ai?
Chọn lựa nhân vật đầu tiên, chính là Hàn Duyệt. Cảnh hoa kiêm chức giảng viên, thân phận có tính khiêu dâm, hấp dẫn. Hơn nữa thân hình của nàng phi thường xinh đẹp, gợi cảm, tuyệt đối dáng người ma quỷ.
Long Vũ rất muốn biết, Hàn Duyệt có hay không chấp nhận đề nghị của hắn, mặc quần lót Lace kia.
- Được rồi, quyết định, chính là Hàn Duyệt.
Long Vũ trong lòng vui lên:
- Hắc hắc, mùa xuân của ta đến rồi.
- Tiểu Vũ, lại mộng tưởng hão huyền gì đây?
Tuyết Cơ nói :
- Em thật khờ, vốn cơ hội lần đầu tiên trong tháng em đã muốn lãng phí.
Đúng lúc này, nụ cười trên mặt Long Vũ cứng đờ lại. Bởi vì hắn phát hiện thiên nhãn đã biến mất, mặc cho hắn thúc dục như thế nào, cảm ứng như thế nào, cũng tìm không thấy vị trí thiên nhãn.
Long Vũ dụi dụi con mắt, cho là mình xuất hiện ảo giác, thả lỏng tâm thần, hắn cẩn thận cảm nhận nhưng cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
- Tiểu Vũ, vô dụng.
Tuyết Cơ cười nói:
- Chị nói rồi, tu vi của em không đủ, hơn nữa lý giải cùng hiểu biết về thiễn nhãn cũng không đủ, duới tình huống như thế, thiên nhãn tuyệt đối không thể dùng lâu.
- Thực sự chỉ có cảnh giới tụ linh mới có thể tùy ý khống chế?
Long Vũ lúng ta lúng túng hỏi.
- Cảnh giới tụ linh là một điều kiện cơ bản nhất.
Tuyết Cơ giải thích nói:
- Mấu chốt nhất là em cần phải lý giải năng lực, hiểu được năng lực của thiên nhãn...
- Vậy à.
Biểu tình của Long Vũ có chút uể oải. Sự thật cùng lúc trước hắn tưởng tượng chênh lệch quá xa.
- Như thế nào?
Vẻ mặt Tuyết Cơ bỡn cợt, đến gần một chút, khóe miệng nổi lên vẻ mĩm cười:
- Có phải vì nhìn không thấy quần lót của chị hay không mà cảm thấy chán nản? Tiểu Vũ, cách mạng chưa thành công, e, cần vẫn cần cố gắng... Nhưng mà nói đi thì nói lại , Tiểu Vũ, sao em lúc nào cũng nghĩ đến chuyện này vậy?( Biên: Như vậy weitei mới có cảm hứng chứ )
Long Vũ đỏ mặt, dường như cảm thấy được Tuyết Cơ rất sắc xảo, hắn thẹn thùng sờ sờ đầu, cuối cùng hỏi một câu:
- Chị Tuyết Cơ, tháng này, em thực sự chỉ có hai lần cơ hội sao?
- Ừ.
Tuyết Cơ lại đến gần một chút, một cỗ làn gió thơm xông vào mũi, Long Vũ nhất thời một trận tâm thần nhộn nhạo. Nhưng mà hắn cố gắng khắc chế tâm tình một lần, không đến mức làm cho mình mất mặt.
- Tiểu Vũ, em đang tính đi ngó trộm Hàn Duyệt phải không?
Tuyết Cơ hỏi.
Long Vũ sửng sốt, trong miệng không tự chủ được mà nói ra:
- Đúng vậy, vì nàng là người duy nhất em biết không phải là tu chân.
Nói được một chút, hắn dường như ý thức được bản thân mình đang nói cái gì, vội vàng ngậm miệng.
- Ha ha.
Long Vũ giác ngộ thì cũng đã muộn, Tuyết Cơ sau khi xác định được mục đích của hắn, nghiêng đầu nói:
- Không cần ngượng ngùng, chị có thể hiểu được em... Em đang thanh xuân ngây thơ như vậy, có ý nghĩ như vậy là bình thường. Nhưng mà, chị cũng phải nhắc em làm chuyện gì cũng không thể quá đà.
- Em vẫn chưa hiểu?
Long Vũ nhức đầu.
- Sau này em sẽ hiểu được.
Tuyết Cơ dường như cũng không muốn giải thích quá nhiều.
Dừng lại một chút, Tuyết Cơ đột nhiên lại nhớ ra cái gì đó:
- Công năng thấu thị của Thiên nhãn vô dụng đối với người cùng giới.(Biên: Thiệt thòi cho đam mỹ )
- Ồ.
Long Vũ liền lên tiếng hỏi:
- Xuân ca tính là nam nhân hay nữ nhân?
Tác giả: ai tới nói cho ta biết, xuân ca là nam hay là nữ?
/378
|