Đến khi Long Vũ rời khỏi thành Hắc Thủy, Dao cũng không nói ra tâm ý của nàng. Cho dù có nói ra lời này, nàng cũng không nghĩ mình có thể cùng Long Vũ một chỗ.
Nàng thầm nghĩ muốn nắm giữ lấy tình yêu say đắm này.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn phải buông tha. Sau khi chia tay con gái, trong lòng nàng cảm thấy có chút áy náy. Dù sao trong chuyện này, nàng thật có lỗi với con mình.
- Mẹ, đợi chút.
Thi Nhân dường như cũng thấy sự khác thường của mẹ. Nàng muốn gọi mẹ lại, nhân cơ hội nói chuyện rõ ràng một chút.
- Thi Nhân, có việc gì sao?
Dao dừng bước, khẽ nghiêng đầu hỏi:
- Có phải có chuyện gì muốn nói với mẹ?
- Mẹ, con muốn nói với mẹ về chuyện anh Vũ.
Thi Nhân cuối cùng cũng nói ra.
- Ừ.
Dao cũng không có giật mình. Dường như nàng đã sớm dự đoán được con gái sẽ nói với mình chuyện này.
- Thi Nhân… Mẹ nghĩ cũng muốn nói với con một chút.
Dao xoay người nói:
- Kỳ thực lúc mẹ quyết định giao Phượng Hoàng Chiến Giáp cho tiểu Vũ, trong lòng mẹ biết con nhất định sẽ không thoải mái. Con là con gái của mẹ, mẹ rất hiểu rõ suy nghĩ của con.
- Mẹ là mẹ của con, con cũng rất hiểu rõ về mẹ.
Thi Nhân nhướng mày nói:
- Mẹ, Phượng Hoàng Chiến Giáp chính là trang phục trên người của mẹ, hơn nữa dùng chính ngũ sắc lông mao bản thể của mẹ luyện thành, phi thường trân quý. Năm đó, con đã nói muốn có nó nhưng mẹ không cho con. Nhưng hôm nay, mẹ lại lấy nó đưa cho một nam nhân. Mẹ nói cho con biết, đây là vì sao?
- Thi Nhân… Mẹ chỉ hi vọng có được một tình yêu…
Dao nói sự thật:
- Con là con gái của mẹ, hẳn là là con biết tình cảm của mẹ trên thế giới này chỉ là hư không. Mẹ đã chán ghét cuốc sống trước kia. Mẹ chỉ hy vọng mình giống như một nữ nhân bình thường.
- Mẹ, con là nữ nhân, hơn nữa còn là con gái của mẹ. Cho nên có có thể hiểu được tình cảm của mẹ. Nhưng mẹ có nghĩ tới hay không, mẹ làm như thế, đối với con gây biết bao nhiêu tổn thương?
Thi Nhân nói:
- Anh Vũ là nam nhân của con, nhưng mẹ lại có tìn cảm với anh ấy. Mẹ nói con phải làm sao bây giờ?
- Cho nên, mẹ mới chưa nói gì với tiểu Vũ.
Dao nói.
- Mẹ chưa nói, nhưng mẹ lại có hành động như vậy.
Thi Nhân lạnh giọng nói:
- Phượng Hoàng Chiến Giáp của mẹ đã nói lên vấn đề.
- Đúng vậy. Mẹ thích hắn.
Dao nói:
- Lần đầu tiên trong cuộc đời mẹ có cảm giác tim đập mãnh liệt như vậy. Trực giác nữ nhân nói cho mẹ biết. Cậu ta có thể làm cho mẹ trở thành một nữ nhân chân chính.
- Đủ rồi.
Giọng nói của Thi Nhân có xen lẫn tức giận:
- Mẹ. Mẹ làm sao vậy. Con phải làm thế nào? Hơn nữa, con xem anh Vũ chưa hẳn thích mẹ.
Thi Nhân nói:
- Mẹ. Phượng Hậu sắp trở về. Mẹ cũng đừng làm việc ngốc này được không?
- Không được.
Dao thật sự nói:
- Mẹ so với con rõ ràng hậu quả của chuyện này hơn, nhưng mà mẹ không thể giữ mình. Con là là một nữ nhân, con nên rõ ràng cảm thụ của mẹ lúc này. Bây giờ mẹ chỉ có một khát vọng, đó là khát vọng tìm được một tình yêu say đắm. Mẹ hi vọng mình được hưởng tình cảm trọn vẹn như một nữ nhân bình thường. Con biết không? Trước kia mẹ cùng cha con một chỗ, chỉ là bản năng của một động vật. Cho tới bây giờ, mẹ cùng ông ta một chỗ chị là bản năng của động vật thông thường. Ban đầu, mục tiêu của mẹ chính là vị trí Phượng Hậu. Nhưng bây giờ mẹ đã từ bỏ. Vậy vì sao mẹ lại không thể làm những chuyện mà mẹ muốn?
- Thi Nhân. Mẹ hiểu suy nghĩ của con, cho nên, con phải hiểu cho mẹ.
Dao nói.
- Mẹ…
Thi Nhân thở dài nói:
- Mẹ nói những lời này, con đều không quan tâm. Nhưng sự việc hôm nay, mẹ có thể cho con một câu rõ ràng được không?
- Những gì cần nói, mẹ đều đã nói. Thi Nhân, mẹ phải trở về.
Dao nói:
- Mẹ có dự cảm lớn, lần này Phượng Hậu có thể đã trở về. Chuyện tương lai của mẹ con ta khó liệu, sự tình này sẽ nói sau.
- Vâng.
Trong lòng Thi Nhân có chút không thoải mái, chẳng qua nàng không nói gì.
- Bảo trọng.
Sau khi Dao rời đi, Thi Nhân mang theo Thi Ý, hai nữ nhân cùng nhau tại Dục Giới tìm kiếm tung tích cha mẹ Long Vũ.
…………………………………..
…………………………………..
Mã Hiểu Mai cũng không đi theo Long Vũ trở về Thanh Tân Tiểu Trúc. Hôm nay thế lực của Thiên Đường đã phát triển mạnh. Là nữ nhân của Long Vũ, là nữ chủ nhân của Thiên Đường, nàng thực sự không có thời gian đi tới Thanh Tân Tiểu Trúc, trở về thế giới sự thật. Mã Ngọc cùng Mã Chính Phong cũng không có ý định trở về.
Bọn họ giống với Mã Hiểu Mai, tích cực trông giữ Thiên Đường.
Sau khi trở lại Thanh Tân Tiểu Trúc, Long Vũ nghe được một tin tức không tốt. Phúc Bá cùng Dung nương đã cảm ứng được một trong mười hai Tổ Vu Huyền Minh đã tái hiện nhân gian.
Long Vũ cẩn thận suy nghĩ, đối tượng hoài nghi chính là Hắc Minh.
Sau đó, hắn đem chuyện huyết mạch Đại Vu trên người Hắc Minh nói cho Phúc Bá cùng Dung nương. Sau khi nghe Long Vũ giảng thuật, Dung nương nhíu mày nói:
- Không nghi ngờ gì, nhất định chính là Vu chủng Huyền Minh. Hắc Minh chính là túc thể Huyền Minh lựa chọn. Nếu tôi đoán không sai, bây giờ Hắc Minh đã biến thành Huyền Minh.
- Đúng vậy.
Phúc Bá tiếp nhận đề tài nói:
- Theo như nhận biết của tôi, Đại Vu năm đó đã để lại một thủ đoạn. Bọn họ một mực chờ đợi… Ngày hôm nay cơ hội đã tới.
- Đại kiếp nạn tại Huyền Cảnh đã tới, chạy trời không khỏi nắng.
Dung nương sâu kín nói:
- Tại sao muốn những ngày yên bình lại khó như vậy?
- Long Hoàng có thể đã trở về.
Phúc Bá đột nhiên nói.
Long Vũ vội vàng truy vấn:
- Là trực giác của ông sao?
- Đúng vậy.
Phúc Bá gật gật đầu:
- Từ lúc Hắc Thiên Ma Thần xuất hiện, tôi đã có cảm giác này.
Long Vũ nhíu mày nói:
- Lúc trước Dao bá mẫu cũng có cảm giác như vậy, nói là Phượng Hậu trở về. Nếu như vậy, năm lệnh chủ Phương Thiên Địa có thể trở về toàn bộ. Đến lúc đó, tập hợp lực lượng của năm lệnh chủ Phương Thiên Địa không phải là có thể phong ấn Đại Vu sao?
- Sự tình không đơn giản như cậu nghĩ…
Phúc Bá lo lắng nói:
- Theo như lời của Hắc Thiên, năm lệnh chủ Phương Thiên Địa có trở về, cũng sẽ không nhúng tay vào đại kiếp nạn. Cho dù có nhúng tay, cũng không thể giải quyết được. Bây giờ so với xưa bất đồng, thiên số đã thay đổi.
- Đúng vậy.
Đúng lúc này, Hắc Thiên Ma Thần xuất hiện trước mặt mọi người.
- Ngươi thực sự không lúc nào không rảnh rỗi…
Long Vũ nhàn nhạt nói.
- Ta nói rồi, ta muốn tìm kiếm vui vẻ trên người ngươi. Ngươi ở đâu? Tự nhiên ta sẽ ở đó.
Hắc Thiên Ma Thần nói:
- Nói thật cho ngươi biết, đại kiếp nạn lần này, chúng ta không tiện xuất thủ. Long Vũ, nếu ngươi muốn trông cậy vào chúng ta, sợ là có chút khó khăn.
- Vì sao?
Long Vũ mờ mịt hỏi.
- Nói đơn giản, kiếp nạn lần này, chúng ta không thể xuất thủ.
Hắc Thiên Ma Thần nói.
- Có một số việc chúng ta không thể giải thích. Ta chỉ có thể nói như vậy. Chẳng qua ta có thể nói cho các ngươi biết, mười hai Tổ Vu trong Vu Tộc đã bị thần hình cụ diệt. Tính cả Huyền Minh, bọn họ chỉ còn có sáu gã Tổ Vu. Đương nhiên, số lượng Đại Vu cũng không ít. Tóm lại, tình huống các ngươi gặp phải thực sự không tốt.
- Chúng ta?
Long Vũ kinh hãi:
- Không tính ngươi sao?
- Đúng vậy.
Hắc Thiên trả lời:
- Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa chúng ta, tương lai phải rời khỏi Huyền Cảnh, hoàn toàn rời khỏi nơi này.
- Đi Tiên Cảnh?
Long Vũ tò mò hỏi.
- Không thể nói.
Hắc Thiên bí mật cười cười, lập tức biến mất.
……………………………………..
……………………………………..
Tại Thanh Tân Tiểu Trúc vài ngày, Long Vũ liền mang theo Tuyết Cơ, Hàn Duyệt trở về thế giới sự thật.
Hàn Duyệt bởi vì nhớ cha mình, vội vàng về nhà. Long Vũ mang theo Tuyết Cơ hội họp với Thiên Dực Hổ vội vàng trở về Thái Huyền Sơn. Long Vũ muốn đem tình hình Đại Vu nói cho Bạch Mi đạo nhân.
Đồng thời, hắn hy vọng mình có thể làm người liên hệ giữa Huyền Môn cùng nghiệp đoàn dị năng.
Nhiều hoàn cảnh chứng minh dị năng giả tại nghiệp đoàn dị năng chính là huyết mạch Đại Vu. Nhưng khi huyết mạch Đại Vu thức tỉnh, họ mới chân chính trở thành người đối lập.
Thậm chí còn trở thành địch nhân của cả Huyền Cảnh.
Tại sơn môn Thái Huyền Sơn, Long Vũ gặp Đường Hương Hương. Đại sư huynh Lữ Minh dường như không có bên cạnh nàng. Ngược lại, Uông Kiếm lại bám đuôi nàng.
Chẳng qua vẻ mặt Đường Hương Hương lạnh lùng, dường như không để cho Uông Kiếm lại gần.
- Anh Vũ, Bạch Mi đạo nhân nói em ở chỗ này chờ anh.
Thanh âm nàng rất hòa nhã, không biết nàng nhìn thấy Long Vũ, rốt cuộc là vui hay buồn.
Tuyết Cơ có thâm ý nhìn Đường Hương Hương. Nàng đi tới, giữ chặt cánh tay Đường Hương Hương cười nói:
- Hương Hương, nhiều ngày không thấy, con lại đẹp hơn nhiều.
- Sư tôn, người chỉ biết giễu cợt con.
Khuôn mặt Đường Hương Hương có chút ửng đỏ, lại nghiêng đâu tiếp nói tiếp:
- Tiểu Vũ sư huynh, chúng ta đi thôi.
Trên đường, Uông Kiếm xen vào nói:
- Tiểu Vũ sư đệ, nghe nói đệ có thể tự do ra vào Huyền Cảnh. Lần sau, đệ mang huynh vào trong đó được không?
- Để xem thế nào đã.
Đối với Uông Kiếm, Long Vũ thực không chút hòa nhã. Lúc trước, khi Long Vũ còn là một phế vật, Uông Kiếm là người buông lời khi dễ hắn nhiều nhất.
Hôm nay, trong mắt Long Vũ, Uông Kiếm không khác gì con kiến.
Nếu hắn muốn trả thù, khẳng định Uông Kiếm chỉ ăn một đấm là bét nhè. Nhưng Long Vũ không có tâm tình trả thù. Người giống như Uông Kiếm, không xứng cho hắn xuất thủ.
- Sư đệ, thật sự không thể tưởng tượng được. Đệ lại có thành tựu như vậy, huynh thật sự rất vui vẻ.
Uông Kiếm dường như muốn nịnh bợ Long Vũ.
- Chẳng lẽ không phải là ghen tị sao?
Long Vũ đột nhiên nói.
Lời vừ nói ra, khuôn mặt tươi cười của Uông Kiếm lập tức ngưng lại.
- Sư đệ, đệ có ý gì?
Uông Kiếm tức giận nói:
- Đệ coi huynh là người như thế nào? Huynh là loại người lòng dạ hẹp hòi như đệ nghĩ sao? Hơn nữa, đệ cũng không có gì đáng để huynh hâm mộ. Tu vi đủ dùng là được rồi, dù sao huynh cũng không có ý định tu thành tiên thành thánh.
- Hừ.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, trong lòng Uông Kiếm kinh hoàng, thiếu chút nữa té trên mặt đất.
- Tiểu Vũ, đừng so đó cùng hắn.
Thiên Thần Tử vội vàng đi tới, cười một tiếng:
- Tên phế vật Uông Kiếm, là một tên xấu xa. Ngươi không cần chấp nhặt cùng với nó.
- Uông Kiếm là hỗn đản, ngươi là lão hỗn đản.
Long Vũ tất nhiên cũng chán ghét Thiên Thần Tử. Vừa nãy đã phải kìm nén bực mình, lúc này há miệng là phun ra lời không hay.
- Ngươi.
Thiên Thần Tử tức giận, nhưng Long Vũ lúc này là đệ nhất Huyền Môn. Hắn đành nén tức giận, cười cười nịnh bợ:
- Tiểu Vũ, hi vọng ngươi lấy lòng đại nhân không so đo với tiểu nhân. Sự tình trước kia là chúng ta không đúng, ta hướng ngươi bồi tội.
- Không cần quan tâm.
Long Vũ chẳng muốn giao tiếp với mấy đồ bỏ đi này, cười lạnh một tiếng, hắn phi nhanh đuổi theo Tuyết Cơ cùng Đường Hương Hương. Mà Tuyết Cơ cùng Đường Hương Hương đang nhỏ giọng đàm luận về hắn.
Tuyết Cơ thấp giọng nói:
- Hương Hương, tu vi của tiểu Vũ hiện giờ tại Huyền Cảnh cũng là số một số hai. Không bằng con đem tình hình thực tế nói với nó. Ta xem nó nhất định có biện pháp giải quyết tốt nhất.
Đường Hương Hương có chút động tâm.
Nhưng sau đó nàng lắc đầu:
- Sư tôn, không cần… Con biết anh Vũ hiện tại bề bộn nhiều việc. Con không nghĩ vì chuyện này phải làm phiền anh ấy. Hơn nữa, con có thể nắm chắc, trong tương lai sẽ tu luyện đại thành Vô Tình Thiên Đạo. Đến lúc đó, con sẽ nói rõ ràng với anh ấy.
- Cũng tốt.
Tuyết Cơ nói:
- Hương Hương, không dối gạt con, tiểu Vũ gần đây có chút phiền toái. Tổ Vu Huyền Minh hiện thế, hơn nữa cùng Long Vũ sống chết đối đầu.
- Việc này…. Xem ra con phải gia tăng thời gian tu luyện.
Đường Hương Hương nói:
- Con phải giúp anh ấy vượt qua cửa ải khó khăn này.
- Đúng rồi, dị năng giả chính là huyết mạch Đại Vu.
Tuyết Cơ thấp giọng dặn:
- Lần này chúng ta trở về, chính là hy vọng có thể phòng ngừa chu đáo, muốn khống chế dị năng giả, đề phòng dị năng giả thức tỉnh huyết mạch Đại Vu, trở thành kẻ địch của chúng ta.
Lời vừa nói ra, thân hình Đường Hương Hương đột nhiên run lên:
- Sư tôn, theo như lời người nói, anh Vũ chẳng phải….
- Ha ha...
Tuyết Cơ cắt ngang lời Đường Hương Hương:
- Không sao. Tiểu Vũ cùng với người khác bất đồng. Hơn nữa, với tu vi của nó, nhất định sẽ không gặp chuyện không may đó.
- A.
Đường Hương Hương nghe vậy, nhàn nhạt trả lời. Chẳng qua trong mắt nàng còn có một chút lo lắng. Chỉ tiếc, Tuyết Cơ không có chứng kiến.
Sau khi tiến vào trong phòng Bạch Mi đạo nhân, Thiên Cơ Tử đã ở đó. Sau khi khách sáo vài câu, Long Vũ vội vàng nói tình hình Hắc Minh cùng dị năng giả kể lại một lần.
Nghe xong lời Long Vũ nói, Bạch Mi đạo nhân thổn thức không thôi:
- Haiz, không nghĩ tới Hắc Minh sư đệ lại trở thành Tổ Vu Huyền Minh. Ta còn muốn cùng với hắn kháng địch. Thiên Cơ Tử, lập tức liên hệ Yến Nam Thiên cùng Long Phi. Vì đề phòng, chúng ta phải không chế dị năng giả.
Bạch Mi đạo nhân trầm giọng:
- Ngươi hiện tại phải đi liên hệ, không cần phải giải thích với bọn họ nhiều. Nói là ta tự mình mời bọn họ tới Thái Huyền Sơn cùng thương nghị khống chế đại kiếp nạn.
Nàng thầm nghĩ muốn nắm giữ lấy tình yêu say đắm này.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn phải buông tha. Sau khi chia tay con gái, trong lòng nàng cảm thấy có chút áy náy. Dù sao trong chuyện này, nàng thật có lỗi với con mình.
- Mẹ, đợi chút.
Thi Nhân dường như cũng thấy sự khác thường của mẹ. Nàng muốn gọi mẹ lại, nhân cơ hội nói chuyện rõ ràng một chút.
- Thi Nhân, có việc gì sao?
Dao dừng bước, khẽ nghiêng đầu hỏi:
- Có phải có chuyện gì muốn nói với mẹ?
- Mẹ, con muốn nói với mẹ về chuyện anh Vũ.
Thi Nhân cuối cùng cũng nói ra.
- Ừ.
Dao cũng không có giật mình. Dường như nàng đã sớm dự đoán được con gái sẽ nói với mình chuyện này.
- Thi Nhân… Mẹ nghĩ cũng muốn nói với con một chút.
Dao xoay người nói:
- Kỳ thực lúc mẹ quyết định giao Phượng Hoàng Chiến Giáp cho tiểu Vũ, trong lòng mẹ biết con nhất định sẽ không thoải mái. Con là con gái của mẹ, mẹ rất hiểu rõ suy nghĩ của con.
- Mẹ là mẹ của con, con cũng rất hiểu rõ về mẹ.
Thi Nhân nhướng mày nói:
- Mẹ, Phượng Hoàng Chiến Giáp chính là trang phục trên người của mẹ, hơn nữa dùng chính ngũ sắc lông mao bản thể của mẹ luyện thành, phi thường trân quý. Năm đó, con đã nói muốn có nó nhưng mẹ không cho con. Nhưng hôm nay, mẹ lại lấy nó đưa cho một nam nhân. Mẹ nói cho con biết, đây là vì sao?
- Thi Nhân… Mẹ chỉ hi vọng có được một tình yêu…
Dao nói sự thật:
- Con là con gái của mẹ, hẳn là là con biết tình cảm của mẹ trên thế giới này chỉ là hư không. Mẹ đã chán ghét cuốc sống trước kia. Mẹ chỉ hy vọng mình giống như một nữ nhân bình thường.
- Mẹ, con là nữ nhân, hơn nữa còn là con gái của mẹ. Cho nên có có thể hiểu được tình cảm của mẹ. Nhưng mẹ có nghĩ tới hay không, mẹ làm như thế, đối với con gây biết bao nhiêu tổn thương?
Thi Nhân nói:
- Anh Vũ là nam nhân của con, nhưng mẹ lại có tìn cảm với anh ấy. Mẹ nói con phải làm sao bây giờ?
- Cho nên, mẹ mới chưa nói gì với tiểu Vũ.
Dao nói.
- Mẹ chưa nói, nhưng mẹ lại có hành động như vậy.
Thi Nhân lạnh giọng nói:
- Phượng Hoàng Chiến Giáp của mẹ đã nói lên vấn đề.
- Đúng vậy. Mẹ thích hắn.
Dao nói:
- Lần đầu tiên trong cuộc đời mẹ có cảm giác tim đập mãnh liệt như vậy. Trực giác nữ nhân nói cho mẹ biết. Cậu ta có thể làm cho mẹ trở thành một nữ nhân chân chính.
- Đủ rồi.
Giọng nói của Thi Nhân có xen lẫn tức giận:
- Mẹ. Mẹ làm sao vậy. Con phải làm thế nào? Hơn nữa, con xem anh Vũ chưa hẳn thích mẹ.
Thi Nhân nói:
- Mẹ. Phượng Hậu sắp trở về. Mẹ cũng đừng làm việc ngốc này được không?
- Không được.
Dao thật sự nói:
- Mẹ so với con rõ ràng hậu quả của chuyện này hơn, nhưng mà mẹ không thể giữ mình. Con là là một nữ nhân, con nên rõ ràng cảm thụ của mẹ lúc này. Bây giờ mẹ chỉ có một khát vọng, đó là khát vọng tìm được một tình yêu say đắm. Mẹ hi vọng mình được hưởng tình cảm trọn vẹn như một nữ nhân bình thường. Con biết không? Trước kia mẹ cùng cha con một chỗ, chỉ là bản năng của một động vật. Cho tới bây giờ, mẹ cùng ông ta một chỗ chị là bản năng của động vật thông thường. Ban đầu, mục tiêu của mẹ chính là vị trí Phượng Hậu. Nhưng bây giờ mẹ đã từ bỏ. Vậy vì sao mẹ lại không thể làm những chuyện mà mẹ muốn?
- Thi Nhân. Mẹ hiểu suy nghĩ của con, cho nên, con phải hiểu cho mẹ.
Dao nói.
- Mẹ…
Thi Nhân thở dài nói:
- Mẹ nói những lời này, con đều không quan tâm. Nhưng sự việc hôm nay, mẹ có thể cho con một câu rõ ràng được không?
- Những gì cần nói, mẹ đều đã nói. Thi Nhân, mẹ phải trở về.
Dao nói:
- Mẹ có dự cảm lớn, lần này Phượng Hậu có thể đã trở về. Chuyện tương lai của mẹ con ta khó liệu, sự tình này sẽ nói sau.
- Vâng.
Trong lòng Thi Nhân có chút không thoải mái, chẳng qua nàng không nói gì.
- Bảo trọng.
Sau khi Dao rời đi, Thi Nhân mang theo Thi Ý, hai nữ nhân cùng nhau tại Dục Giới tìm kiếm tung tích cha mẹ Long Vũ.
…………………………………..
…………………………………..
Mã Hiểu Mai cũng không đi theo Long Vũ trở về Thanh Tân Tiểu Trúc. Hôm nay thế lực của Thiên Đường đã phát triển mạnh. Là nữ nhân của Long Vũ, là nữ chủ nhân của Thiên Đường, nàng thực sự không có thời gian đi tới Thanh Tân Tiểu Trúc, trở về thế giới sự thật. Mã Ngọc cùng Mã Chính Phong cũng không có ý định trở về.
Bọn họ giống với Mã Hiểu Mai, tích cực trông giữ Thiên Đường.
Sau khi trở lại Thanh Tân Tiểu Trúc, Long Vũ nghe được một tin tức không tốt. Phúc Bá cùng Dung nương đã cảm ứng được một trong mười hai Tổ Vu Huyền Minh đã tái hiện nhân gian.
Long Vũ cẩn thận suy nghĩ, đối tượng hoài nghi chính là Hắc Minh.
Sau đó, hắn đem chuyện huyết mạch Đại Vu trên người Hắc Minh nói cho Phúc Bá cùng Dung nương. Sau khi nghe Long Vũ giảng thuật, Dung nương nhíu mày nói:
- Không nghi ngờ gì, nhất định chính là Vu chủng Huyền Minh. Hắc Minh chính là túc thể Huyền Minh lựa chọn. Nếu tôi đoán không sai, bây giờ Hắc Minh đã biến thành Huyền Minh.
- Đúng vậy.
Phúc Bá tiếp nhận đề tài nói:
- Theo như nhận biết của tôi, Đại Vu năm đó đã để lại một thủ đoạn. Bọn họ một mực chờ đợi… Ngày hôm nay cơ hội đã tới.
- Đại kiếp nạn tại Huyền Cảnh đã tới, chạy trời không khỏi nắng.
Dung nương sâu kín nói:
- Tại sao muốn những ngày yên bình lại khó như vậy?
- Long Hoàng có thể đã trở về.
Phúc Bá đột nhiên nói.
Long Vũ vội vàng truy vấn:
- Là trực giác của ông sao?
- Đúng vậy.
Phúc Bá gật gật đầu:
- Từ lúc Hắc Thiên Ma Thần xuất hiện, tôi đã có cảm giác này.
Long Vũ nhíu mày nói:
- Lúc trước Dao bá mẫu cũng có cảm giác như vậy, nói là Phượng Hậu trở về. Nếu như vậy, năm lệnh chủ Phương Thiên Địa có thể trở về toàn bộ. Đến lúc đó, tập hợp lực lượng của năm lệnh chủ Phương Thiên Địa không phải là có thể phong ấn Đại Vu sao?
- Sự tình không đơn giản như cậu nghĩ…
Phúc Bá lo lắng nói:
- Theo như lời của Hắc Thiên, năm lệnh chủ Phương Thiên Địa có trở về, cũng sẽ không nhúng tay vào đại kiếp nạn. Cho dù có nhúng tay, cũng không thể giải quyết được. Bây giờ so với xưa bất đồng, thiên số đã thay đổi.
- Đúng vậy.
Đúng lúc này, Hắc Thiên Ma Thần xuất hiện trước mặt mọi người.
- Ngươi thực sự không lúc nào không rảnh rỗi…
Long Vũ nhàn nhạt nói.
- Ta nói rồi, ta muốn tìm kiếm vui vẻ trên người ngươi. Ngươi ở đâu? Tự nhiên ta sẽ ở đó.
Hắc Thiên Ma Thần nói:
- Nói thật cho ngươi biết, đại kiếp nạn lần này, chúng ta không tiện xuất thủ. Long Vũ, nếu ngươi muốn trông cậy vào chúng ta, sợ là có chút khó khăn.
- Vì sao?
Long Vũ mờ mịt hỏi.
- Nói đơn giản, kiếp nạn lần này, chúng ta không thể xuất thủ.
Hắc Thiên Ma Thần nói.
- Có một số việc chúng ta không thể giải thích. Ta chỉ có thể nói như vậy. Chẳng qua ta có thể nói cho các ngươi biết, mười hai Tổ Vu trong Vu Tộc đã bị thần hình cụ diệt. Tính cả Huyền Minh, bọn họ chỉ còn có sáu gã Tổ Vu. Đương nhiên, số lượng Đại Vu cũng không ít. Tóm lại, tình huống các ngươi gặp phải thực sự không tốt.
- Chúng ta?
Long Vũ kinh hãi:
- Không tính ngươi sao?
- Đúng vậy.
Hắc Thiên trả lời:
- Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa chúng ta, tương lai phải rời khỏi Huyền Cảnh, hoàn toàn rời khỏi nơi này.
- Đi Tiên Cảnh?
Long Vũ tò mò hỏi.
- Không thể nói.
Hắc Thiên bí mật cười cười, lập tức biến mất.
……………………………………..
……………………………………..
Tại Thanh Tân Tiểu Trúc vài ngày, Long Vũ liền mang theo Tuyết Cơ, Hàn Duyệt trở về thế giới sự thật.
Hàn Duyệt bởi vì nhớ cha mình, vội vàng về nhà. Long Vũ mang theo Tuyết Cơ hội họp với Thiên Dực Hổ vội vàng trở về Thái Huyền Sơn. Long Vũ muốn đem tình hình Đại Vu nói cho Bạch Mi đạo nhân.
Đồng thời, hắn hy vọng mình có thể làm người liên hệ giữa Huyền Môn cùng nghiệp đoàn dị năng.
Nhiều hoàn cảnh chứng minh dị năng giả tại nghiệp đoàn dị năng chính là huyết mạch Đại Vu. Nhưng khi huyết mạch Đại Vu thức tỉnh, họ mới chân chính trở thành người đối lập.
Thậm chí còn trở thành địch nhân của cả Huyền Cảnh.
Tại sơn môn Thái Huyền Sơn, Long Vũ gặp Đường Hương Hương. Đại sư huynh Lữ Minh dường như không có bên cạnh nàng. Ngược lại, Uông Kiếm lại bám đuôi nàng.
Chẳng qua vẻ mặt Đường Hương Hương lạnh lùng, dường như không để cho Uông Kiếm lại gần.
- Anh Vũ, Bạch Mi đạo nhân nói em ở chỗ này chờ anh.
Thanh âm nàng rất hòa nhã, không biết nàng nhìn thấy Long Vũ, rốt cuộc là vui hay buồn.
Tuyết Cơ có thâm ý nhìn Đường Hương Hương. Nàng đi tới, giữ chặt cánh tay Đường Hương Hương cười nói:
- Hương Hương, nhiều ngày không thấy, con lại đẹp hơn nhiều.
- Sư tôn, người chỉ biết giễu cợt con.
Khuôn mặt Đường Hương Hương có chút ửng đỏ, lại nghiêng đâu tiếp nói tiếp:
- Tiểu Vũ sư huynh, chúng ta đi thôi.
Trên đường, Uông Kiếm xen vào nói:
- Tiểu Vũ sư đệ, nghe nói đệ có thể tự do ra vào Huyền Cảnh. Lần sau, đệ mang huynh vào trong đó được không?
- Để xem thế nào đã.
Đối với Uông Kiếm, Long Vũ thực không chút hòa nhã. Lúc trước, khi Long Vũ còn là một phế vật, Uông Kiếm là người buông lời khi dễ hắn nhiều nhất.
Hôm nay, trong mắt Long Vũ, Uông Kiếm không khác gì con kiến.
Nếu hắn muốn trả thù, khẳng định Uông Kiếm chỉ ăn một đấm là bét nhè. Nhưng Long Vũ không có tâm tình trả thù. Người giống như Uông Kiếm, không xứng cho hắn xuất thủ.
- Sư đệ, thật sự không thể tưởng tượng được. Đệ lại có thành tựu như vậy, huynh thật sự rất vui vẻ.
Uông Kiếm dường như muốn nịnh bợ Long Vũ.
- Chẳng lẽ không phải là ghen tị sao?
Long Vũ đột nhiên nói.
Lời vừ nói ra, khuôn mặt tươi cười của Uông Kiếm lập tức ngưng lại.
- Sư đệ, đệ có ý gì?
Uông Kiếm tức giận nói:
- Đệ coi huynh là người như thế nào? Huynh là loại người lòng dạ hẹp hòi như đệ nghĩ sao? Hơn nữa, đệ cũng không có gì đáng để huynh hâm mộ. Tu vi đủ dùng là được rồi, dù sao huynh cũng không có ý định tu thành tiên thành thánh.
- Hừ.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, trong lòng Uông Kiếm kinh hoàng, thiếu chút nữa té trên mặt đất.
- Tiểu Vũ, đừng so đó cùng hắn.
Thiên Thần Tử vội vàng đi tới, cười một tiếng:
- Tên phế vật Uông Kiếm, là một tên xấu xa. Ngươi không cần chấp nhặt cùng với nó.
- Uông Kiếm là hỗn đản, ngươi là lão hỗn đản.
Long Vũ tất nhiên cũng chán ghét Thiên Thần Tử. Vừa nãy đã phải kìm nén bực mình, lúc này há miệng là phun ra lời không hay.
- Ngươi.
Thiên Thần Tử tức giận, nhưng Long Vũ lúc này là đệ nhất Huyền Môn. Hắn đành nén tức giận, cười cười nịnh bợ:
- Tiểu Vũ, hi vọng ngươi lấy lòng đại nhân không so đo với tiểu nhân. Sự tình trước kia là chúng ta không đúng, ta hướng ngươi bồi tội.
- Không cần quan tâm.
Long Vũ chẳng muốn giao tiếp với mấy đồ bỏ đi này, cười lạnh một tiếng, hắn phi nhanh đuổi theo Tuyết Cơ cùng Đường Hương Hương. Mà Tuyết Cơ cùng Đường Hương Hương đang nhỏ giọng đàm luận về hắn.
Tuyết Cơ thấp giọng nói:
- Hương Hương, tu vi của tiểu Vũ hiện giờ tại Huyền Cảnh cũng là số một số hai. Không bằng con đem tình hình thực tế nói với nó. Ta xem nó nhất định có biện pháp giải quyết tốt nhất.
Đường Hương Hương có chút động tâm.
Nhưng sau đó nàng lắc đầu:
- Sư tôn, không cần… Con biết anh Vũ hiện tại bề bộn nhiều việc. Con không nghĩ vì chuyện này phải làm phiền anh ấy. Hơn nữa, con có thể nắm chắc, trong tương lai sẽ tu luyện đại thành Vô Tình Thiên Đạo. Đến lúc đó, con sẽ nói rõ ràng với anh ấy.
- Cũng tốt.
Tuyết Cơ nói:
- Hương Hương, không dối gạt con, tiểu Vũ gần đây có chút phiền toái. Tổ Vu Huyền Minh hiện thế, hơn nữa cùng Long Vũ sống chết đối đầu.
- Việc này…. Xem ra con phải gia tăng thời gian tu luyện.
Đường Hương Hương nói:
- Con phải giúp anh ấy vượt qua cửa ải khó khăn này.
- Đúng rồi, dị năng giả chính là huyết mạch Đại Vu.
Tuyết Cơ thấp giọng dặn:
- Lần này chúng ta trở về, chính là hy vọng có thể phòng ngừa chu đáo, muốn khống chế dị năng giả, đề phòng dị năng giả thức tỉnh huyết mạch Đại Vu, trở thành kẻ địch của chúng ta.
Lời vừa nói ra, thân hình Đường Hương Hương đột nhiên run lên:
- Sư tôn, theo như lời người nói, anh Vũ chẳng phải….
- Ha ha...
Tuyết Cơ cắt ngang lời Đường Hương Hương:
- Không sao. Tiểu Vũ cùng với người khác bất đồng. Hơn nữa, với tu vi của nó, nhất định sẽ không gặp chuyện không may đó.
- A.
Đường Hương Hương nghe vậy, nhàn nhạt trả lời. Chẳng qua trong mắt nàng còn có một chút lo lắng. Chỉ tiếc, Tuyết Cơ không có chứng kiến.
Sau khi tiến vào trong phòng Bạch Mi đạo nhân, Thiên Cơ Tử đã ở đó. Sau khi khách sáo vài câu, Long Vũ vội vàng nói tình hình Hắc Minh cùng dị năng giả kể lại một lần.
Nghe xong lời Long Vũ nói, Bạch Mi đạo nhân thổn thức không thôi:
- Haiz, không nghĩ tới Hắc Minh sư đệ lại trở thành Tổ Vu Huyền Minh. Ta còn muốn cùng với hắn kháng địch. Thiên Cơ Tử, lập tức liên hệ Yến Nam Thiên cùng Long Phi. Vì đề phòng, chúng ta phải không chế dị năng giả.
Bạch Mi đạo nhân trầm giọng:
- Ngươi hiện tại phải đi liên hệ, không cần phải giải thích với bọn họ nhiều. Nói là ta tự mình mời bọn họ tới Thái Huyền Sơn cùng thương nghị khống chế đại kiếp nạn.
/378
|