Cho đến thời khắc này, Long Vũ mới hiểu được, vì sao Quang Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế nói mình có thể chịu không nổi. Thống khổ như vậy, thật sự là chưa bao giờ cảm thụ qua. So sánh với thống khổ lần trước hắn trải qua, quả thực không giống nhau. Những thống khổ kia chỉ dành cho con nít.
Rất nhanh mười ngày nữa đã trôi qua.
Long Vũ giống như đã chết lặng rồi. Đối với cảm giác đau đớn, biểu hiện của hắn đã không còn lỳ lợm như lúc đầu.
Thân thể hắn trôi nổi trong hồ nước, yên lặng đả toạ, không nói không động.
Trải qua mười ngày tu luyện, thất kinh bát mạch trong người hắn rốt cuộc toàn bộ đã hợp lại. Đến đoạn kinh mạch cuối cùng nối lại, trong cơ thể hắn giống như thần kỳ xuất hiện một cỗ nguyên lực yếu ớt. Cỗ nguyên lực này tuy rất yếu nhưng cực kỳ thuần tuý, ẩn chứa lực lượng cường đại.
So với cỗ Quang Minh nguyên lực hắn tu luyện lúc trước, mạnh hơn mấy chục lần, thậm chí là mấy trăm lần.
Hỗn Động Quyết chia làm thiên địa nhân ba cảnh giới. Long Vũ hiện giờ tu luyện chính là nhân cảnh. Dựa theo pháp quyết ghi lại, nhân cảnh sau khi hoàn thành, thân thể hắn cũng đã đắp nặn thành công.
Nếm được sự ngon ngọt, Long Vũ không chút do dự vận hành hỗn độn pháp quyết trong người.
Bất quá sau năm ngày, thống khổ kịch liệt trong cơ thể lại bắt đầu. Một cỗ khí tức ngưng kết tại lồng ngực hắn, ép hắn gần như ngạt thở.
Một khắc này, hắn cơ hồ muốn bỏ qua. Bởi vì không thể dùng một ngôn ngữ nào hình dung cái sự thống khổ mà cỗ khí tức giấu ở lồng ngực mang lại.
Đã trải qua nhiều sự tình như vậy, tâm Long Vũ trái lại đã rất kiên định.
Nhưng là bây giờ hắn lại khó có thể chịu được.
Nhưng hắn cũng không buông tha.
Thành công trước mắt, bình minh sắp tới. Đây là quá trình phải đi qua, trong lòng Long Vũ rất là rõ ràng. Hắn không ngừng tự nhủ chính mình, không thể buông bỏ, không thể buông bỏ.
Rốt cược tại ngày thứ tám mươi, hắn đã đả thông cỗ khí tức ở lồng ngực. Thời khắc này, Long Vũ cảm thấy chấn động toàn thân. Tiếp theo toàn bộ lỗ chân lông toàn thân đại trướng. Nguyên dịch trong ao từ lỗ chân lông điên cuồng hút vào thể nội. Long Vũ mừng như điên, đem nguyên khí toàn bộ hút vào thể nội, dựa theo hỗn độn pháp quyết mà vận hành.
Cùng thời khắc đó, khóe miệng Quang Minh Tôn Thần và Huyết Anh Đại Đế lộ ra vẻ vui mừng tươi cười.
Ngày cuối cùng, cũng là ngày tám mươi mốt, cả hỗn độn nguyên dịch trong ao đã biến mất hết. Chúng nó là dinh dưỡng, toàn bộ đã bị Long Vũ hấp thu.
…………………………..
…………………………..
Bầu trời đêm đen kịt, trong đất trời tản ra một loại hương vị lạnh lùng qủy dị, Vũ Nội chí tôn Huyết Anh Đại Đế đứng ở trong gió đêm, lạnh lùng nhìn ánh trăng. Tinh thần cùng ánh mắt không ngừng biến ảo, cũng không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.
Cách đó không xa, mấy thị nữ hầu hạ Huyết Anh Đại Đế cũng đứng yên, không nói chuyện. Không bao lâu, Quang Minh Tôn Thần đã đi tới, hắn nói nhẹ:
- Ta đã đem Tiểu Vũ an bài ở trong mật thất này. Về sau, hắn ở chổ này tu luyện. Lấy thiên phận của hài tử này, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn đạt tới trình độ của ta và ngươi.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười nói:
- Đúng vậy, hài tử kia thật sự bất phàm. Một lần nữa đắp nặn lại thân thể, ngâm trong hỗn độn nguyên dịch mà hắn vẫn kiên trì được.
Quang Minh Tôn Thần hơi trầm trầm giọng cười đáp:
- Đúng vậy, tính tình hắn vẫn còn trẻ con, sợ là ngoại trừ ta với ngươi ra thì không có người chịu được đến ngày thứ ba.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười:
- Chỉ mong kế hoạch của chúng ta thuận lợi.
Sau đó, Huyết Anh Đại Đế không đợi Quang Minh Tôn Thần mở miệng, tiếp tục nói:
- Cái máy tính hình người đến từ tương lai rất thông minh, chuyện này không thể nói cho nàng biết. Nếu không với năng lực giải toán cường đại cùng thông minh, nhất định thăm dò ra đầu đuôi.
Quang Minh Tôn Thần biết Huyết Anh Đại Đế có ý gì. Hắn cười nói:
- Yên tâm đi, La Lâm cái gì cũng không biết. Trên thực tế chúng ta cũng không có ác ý. Chúng ta không phải người xấu.
- Nhưng chắc gì hắn đã chịu thay chúng ta gánh vác trách nhiệm?
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi lắc đầu.
- Haiz, vừa rồi ta suy nghĩ, chúng ta làm như vậy rốt cuộc có đúng không?
Quang Minh Tôn Thần trầm mặc một lúc, rồi nói:
- Ngươi không muốn tiếp tục thực hiện kế hoạch? Không bằng ta cho hắn dừng tu luyện?
- Không cần.
Huyết Anh Đại Đế thản nhiên nói:
- Tuy rằng ta rất thích hài tử kia, nhưng có một số việc chúng ta phải làm.
Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên nở nụ cười:
- Buồn cười, ta, Dương Hoa cũng có một ngày khó xử.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Nếu là hắn chết, những người bên cạnh hắn sẽ vì hắn mà báo thù. Đây cũng là một vấn đề.
Huyết Anh Đại Đế bình tĩnh nói:
- Chúng ta làm vậy, không phải vì sự an toàn của vũ nội sao?
Quang Minh Tôn Thần sau một lúc lâu, thở dài nói:
- Còn có chút thời gian, chúng ta cần nghiên cứu lại, không chừng có biện pháp nào đó.
Huyết Anh Đại Đế trầm mặc một lát, sau đó thở dài nói:
- Thời gian đã không còn kịp rồi. Kế hoạch trước mắt chúng ta mới là tốt nhất.
Quang Minh Tôn Thần nghĩ nghĩ nói:
- Quy luật Thiên Đạo là do Thiên Nguyên trộm đi. Thế cục hiện giờ cũng là do một tay hắn tạo nên. Ta thuỷ chung cảm thấy người chịu trách nhiệm là hắn mới đúng. Về phần Long Vũ, hắn vốn là người ngoài cuộc, ta suy nghĩ như vậy, có thể cứu được không?
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười hỏi:
- Ngươi lo lắng chuyện gì?
Quang Minh Tôn Thần chậm rãi nói:
- Thiên Đạo thật sự không có trí khôn sao?
Huyết Anh Đại Đế nghĩ một lát rồi lắc đầu nói:
- Nếu ngươi cũng không biết, ta đây càng không biết. Vũ nội không ai sống lâu bằng ngươi.
Không đợi Quang Minh Tôn Thần mở miệng, vị vũ nội chí tôn liền lạnh lùng nói:
- Tôn Thần, không cần suy nghĩ nhiều nữa. Chúng ta không có lựa chọn nào khác.
Quang Minh Tôn Thần thở dài:
- Thực xin lỗi hài tử kia.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười nói:
- Hắn là vì an toàn của vũ nội.
- Nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn chưa biết.
Quang Minh Tôn Thần nói.
- Ta suy nghĩ, chúng ta có nên ngẫu nhiên để hắn biết không?
Huyết Anh Đại Đế trầm mặc.
Rất rõ ràng là họ nghĩ nếu bị Long Vũ biết ý định ban đầu của họ, vấn đề sẽ trở nên phức tạp.
Quang Minh Tôn Thần thở dài, ngược lại nói:
- Hay là thôi đi, để như vậy rất tốt rồi. Đại Đế, có một số việc chúng ta phải rõ ràng. Tương lai những người bên cạnh Long Vũ sẽ nhất định đến tìm chúng ta. Đến lúc đó chúng ta làm gì bây giờ?
Huyết Anh Đại Đế không lưỡng lự nói thẳng:
- Đem sự tình đổ sang Thiên Nguyên, đến lúc đó chung ta hiệp trợ thân nhân của Long Vũ đem Thiên Nguyên tiêu diệt.
Một lát sau, Quang Minh Tôn Thần chậm rãi nói:
- Thiên Nguyên không ngốc. Chuyện này ta phải hảo hảo nghĩ lại một chút.
Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng nói:
- Ta chỉ muốn kế hoạch thành công, tiêu trừ uy hiếp Thiên Đạo với chúng ta. Chuyện còn lại không phải là vấn đề. Tại lực lượng tuyệt đối, cái gọi là âm mưu quỷ kế đều vô dụng.
Huyết Anh Đại Đế thản nhiên nói:
- Tôn Thần, lúc này đây ta hy vọng ngươi không hạ thủ lưu tình.
Khóe môi Quang Minh Tôn Thần hiện lên một tia cười khổ, hắn lạnh lùng nói:
- Sai lầm giống nhau, ta tuyệt đối không tái phạm.
Huyết Anh Đại Đế chợt hơi nở nụ cười. Ánh mắt sắc lạnh nhu hoà đi một chút.
- Kỳ thật năm đó ngươi cũng rất hy vọng ở Thiên Nguyên đúng không?
Huyết Anh Đại Đế nói:
- Đáng tiếc hắn thật sự là vô dụng.
Quang Minh Tôn Thần ngắt lời nói:
- Sự tình đã qua nhiều năm như vậy rồi.
Huyết Anh Đại Đế hiểu được những ý tứ của lời này. Suy nghĩ một lúc rồi dùng ngữ khí bình tĩnh mà kiên định nói:
- Tôn Thần, ta biết tâm tư của ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ cho Thiên Nguyên làm người thường.
Cái này đến phiên Quang Minh Tôn Thần kinh ngạc, hắn nhịn không được mà lắc đầu:
- Diệt cỏ tận gốc, ta xem như hãy quên đi.
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi nói:
- Ta có biện pháp.
Quang Minh Tôn Thần lại thở dài một hơi.
Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên nở nụ cười, hắn đi đến trước mặt Quang Minh Tôn Thần, thản nhiên nói:
- Ta biết ngươi còn cảm tình với Thiên Nguyên. Dù sao hắn cũng là do một tay ngươi nuôi nấng.
- Đúng vậy, nhưng ngay cả ta hắn cũng tính kế.
Quang Minh Tôn Thần chậm rãi xoay người, bóng dáng có chút tiêu điều:
- Ta rất thất vọng và đau khổ.
Nói đến đây thì trong giọng nói Huyết Anh Đại Đế chứa một tia tức giận:
- Lúc này đây dù ngươi tha hắn, ta cũng không đáp ứng.
- Nhưng hắn dù sao cũng là huynh đệ của ta.
Huyết Anh Đại Đế quay đầu, nhìn chăm chú vào Quang Minh Tôn Thần, thần sắc hoàn toàn hiện trên mặt :
- Ta có thể nắm chắc cho hắn làm một người bình thường.
- Đại Đế, thân là chí tôn, không thể đa tình.
Quang Minh Tôn Thần chuyển mình qua nhìn vào mặt Đại Đế.
Huyết Anh Đại Đế lãnh đạm cười nói:
- Ta có tự có thủ đoạn, yên tâm đi.
Trên mặt Huyết Anh Đại Đế vẫn cười lạnh:
- Nhân từ cùng vô tình cũng không phải tương khắc.
Quang Minh Tôn Thần trầm mặc, trong lòng vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc có nên hay không lưu lại Thiên Nguyên.
- Thiên Nguyên cho tới bây giờ không phải là người an phận. Hắn cũng không biết cảm ơn. Hơn nữa hắn cũng là một người sáng tạo kỳ tích. Nếu không đánh hắn thân hình câu diệt. Uy hiếp trên người hắn không thể giải trừ.
Quang Minh Tôn Thần nói, hôm nay hắn rất khác với ngày thường.
Cho nên khi Huyết Anh Đại Đế nghe lời này thì lắp bắp kinh hãi, ý cười trong mắt càng tăng lên. Tựa hồ rất thích thái độ này của Quang Minh Tôn Thần với Thiên Nguyên.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười nói:
- Ta vẫn có ý định cấp cho Thiên Nguyên một cơ hội.
Huyết Anh Đại Đế thở dài:
- Ta cùng hắn dù sao bất đồng. Sự tình hắn có thể làm được, ta vị tất có thể làm ra được.
Quang Minh Tôn Thần thở dài:
- Đúng vậy, đây chính là bất đồng lớn nhất giữa ngươi và hắn. Bởi vì vậy, năm đó ta mới lựa chọn ngươi mà bỏ qua hắn.
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi nói:
- Năm đó ta đã nói với ngươi, ta vĩnh viễn đều là ta.
Quang Minh Tôn Thần bỗng nhiên cổ quái cười cười. Không nói nữa, sau đó hắn đột nhiên nói:
- Kỳ thật ta cảm thấy Long Vũ so với ngươi càng thích hợp hơn làm vũ nội chí tôn.
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi xoay người lại, cười như không cười nhìn Quang Minh Tôn Thần. Không biết nhìn bao lâu, vẫn không nói gì.
Hồi lâu sau, Huyết Anh Đại Đế bỗng cười lớn. Tiếng cười trong trời đem quanh quẩn.
Sau khi tiếng cười dần tắt, Huyết Anh Đại Đế chậm rãi thu liễm tiếng cười, bình tĩnh nói:
- Không cần hỏi, hắn thật sự so với ta thích hợp hơn. Bởi vì kỳ ngộ của hắn là thứ ta không thể có được, ta chỉ là vận khí.
Quang Minh Tôn Thần cổ quái cười nói:
- Đáng tiếc hắn không có cơ hội.
Huyết Anh Đại Đế tươi cười có chút cổ quái:
- Có cơ hội hay không, tất cả trong tay ta và ngươi.
Quang Minh Tôn Thần cười khinh hai tiếng:
- Ta xem hay là thôi đi. Bây giờ cũng rất tốt.
Huyết Anh Đại Đế cười như không cười nhìn hắn:
- Ngươi thực là nghĩ như vậy sao?
Quang Minh Tôn Thần ngoài cười nhưng trong không cười nói:
Ngươi cứ nói đi?
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười, không nói cái gì nữa.
………………………….
………………………….
Long Vũ cũng không biết, mình đã lâm vào một hồi âm mưu. Trong đoạn thời gian này, hắn luôn luôn cẩn thận tu luyện. Giờ phút này, hắn thậm chí đắm chìm trong sự vui sướng vì lực lượng tăng lên.
Một tháng rất nhanh qua đi, Quang Minh Tôn Thần tự mình đón Long Vũ xuất quan. Long Vũ một lần nữa cám ơn, vui tươi hớn hở tin tưởng mình nhất định đả bại Thiên Nguyên.
Quang Minh Tôn Thần nhìn thấy ánh mắt của Long Vũ, trong lòng có chút không tự nhiên. Bất quá, ánh mắt hắn trong lúc đó cũng không toát ra cái loại cảm xúc nào.
Quang Minh Tôn Thần mang theo Long Vũ đi vào Thiên Ngoại các, không nói hai lời, cho hắn một đống linh dược, cười nói:
- Tiểu Vũ, những thứ đan dược này đều là do ta tự luyện chế. Ngươi cầm mà dùng.
- Cái này ….
Từ sau khi tu luyện Hỗn Độn Quyết, nhãn giới Long Vũ đã rộng ra rất nhiều. Mấy thứ trước mắt này toàn bộ đều là bảo bối, trong đó ẩn chức hỗn độn nguyên lực, hắn có thể tinh tường cảm ứng được.
- Đừng khách khí.
Quang Minh Tôn Thần mỉm cười.
- Tiểu Vũ, ngươi đừng khách khí với ta. Mấy thứ này đều vì ngươi, có thể trợ giúp ngươi khi đại chiến với Thiên Nguyên thắng lợi. Tiểu Vũ, ngươi hãy nghe ta nói. Đoạn thời gian tới, ngươi đừng làm chuyện khác, nhiệm vụ của ngươi là tu luyện.
- Vâng.
Thịnh tình không thể chối từ, Long Vũ nếu từ chối thì thật bất kính. Hắn vội vàng đem những đan dược kia bỏ vào túi.
Sau khi xong việc, Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Tiểu Vũ, hiện giờ ngươi đã thành tựu Hỗn Độn Kim Thân. Đợi một thời gian, chỉ cần đem Hỗn Độn Quyết tu luyện tới Thiên Cảnh. Ngươi liền có thể có được Hỗn Độn Bất Tử Kim Thân. Đến lúc đó, cả vũ nội, người duy nhất có thể đối kháng với ngươi là Huyết Anh Đại Đế. Nhưng đối phó với Thiên Nguyên, giờ phút này ngươi cũng không kém so với hắn bao nhiêu. Ý của ta là, ngươi đã tốt hơn xưa, nhưng không được thoả mãn với hiện trạng.
- Vâng, ta biết.
Long Vũ nghiêm túc nói:
- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ cố gắng…
- Như vậy đi, đêm nay ngươi cùng La Lâm, Thiên Dực Hổ gặp nhau một chút, sau đó ngươi về trước. Thiên Dực Hổ và La Lâm còn phải ở nơi này nghỉ ngơi và tập luyện một đoạn thời gian.
Quang Minh Tôn Thần giải thích nói.
- Chúng ta đang suy nghĩ biện pháp, kích thích toàn bộ tiềm lực của bọn hắn.
- Không thành vấn đề.
Long Vũ vui vẻ nhận lời.
……………………………
……………………………
Buổi tối, Long Vũ cùng La Lâm, Thiên Dực Hổ gặp mặt. Đã lâu không gặp, La Lâm cùng Thiên Dực Hổ cảm thấy khí chất hắn đã thay đổi, khí tức cũng thay đổi.
Làm hắn kỳ quái là, trên người Thiên Dực Hổ cũng có khí tức của Quang Minh nguyên lực.
- Long Vũ ca ca, em cảm thấy được sự tình có điều gì đó không thích hợp …
Thanh âm của La Lâm xuất hiện trực tiếp xuất hiện trong đầu Long Vũ.
Rất nhanh mười ngày nữa đã trôi qua.
Long Vũ giống như đã chết lặng rồi. Đối với cảm giác đau đớn, biểu hiện của hắn đã không còn lỳ lợm như lúc đầu.
Thân thể hắn trôi nổi trong hồ nước, yên lặng đả toạ, không nói không động.
Trải qua mười ngày tu luyện, thất kinh bát mạch trong người hắn rốt cuộc toàn bộ đã hợp lại. Đến đoạn kinh mạch cuối cùng nối lại, trong cơ thể hắn giống như thần kỳ xuất hiện một cỗ nguyên lực yếu ớt. Cỗ nguyên lực này tuy rất yếu nhưng cực kỳ thuần tuý, ẩn chứa lực lượng cường đại.
So với cỗ Quang Minh nguyên lực hắn tu luyện lúc trước, mạnh hơn mấy chục lần, thậm chí là mấy trăm lần.
Hỗn Động Quyết chia làm thiên địa nhân ba cảnh giới. Long Vũ hiện giờ tu luyện chính là nhân cảnh. Dựa theo pháp quyết ghi lại, nhân cảnh sau khi hoàn thành, thân thể hắn cũng đã đắp nặn thành công.
Nếm được sự ngon ngọt, Long Vũ không chút do dự vận hành hỗn độn pháp quyết trong người.
Bất quá sau năm ngày, thống khổ kịch liệt trong cơ thể lại bắt đầu. Một cỗ khí tức ngưng kết tại lồng ngực hắn, ép hắn gần như ngạt thở.
Một khắc này, hắn cơ hồ muốn bỏ qua. Bởi vì không thể dùng một ngôn ngữ nào hình dung cái sự thống khổ mà cỗ khí tức giấu ở lồng ngực mang lại.
Đã trải qua nhiều sự tình như vậy, tâm Long Vũ trái lại đã rất kiên định.
Nhưng là bây giờ hắn lại khó có thể chịu được.
Nhưng hắn cũng không buông tha.
Thành công trước mắt, bình minh sắp tới. Đây là quá trình phải đi qua, trong lòng Long Vũ rất là rõ ràng. Hắn không ngừng tự nhủ chính mình, không thể buông bỏ, không thể buông bỏ.
Rốt cược tại ngày thứ tám mươi, hắn đã đả thông cỗ khí tức ở lồng ngực. Thời khắc này, Long Vũ cảm thấy chấn động toàn thân. Tiếp theo toàn bộ lỗ chân lông toàn thân đại trướng. Nguyên dịch trong ao từ lỗ chân lông điên cuồng hút vào thể nội. Long Vũ mừng như điên, đem nguyên khí toàn bộ hút vào thể nội, dựa theo hỗn độn pháp quyết mà vận hành.
Cùng thời khắc đó, khóe miệng Quang Minh Tôn Thần và Huyết Anh Đại Đế lộ ra vẻ vui mừng tươi cười.
Ngày cuối cùng, cũng là ngày tám mươi mốt, cả hỗn độn nguyên dịch trong ao đã biến mất hết. Chúng nó là dinh dưỡng, toàn bộ đã bị Long Vũ hấp thu.
…………………………..
…………………………..
Bầu trời đêm đen kịt, trong đất trời tản ra một loại hương vị lạnh lùng qủy dị, Vũ Nội chí tôn Huyết Anh Đại Đế đứng ở trong gió đêm, lạnh lùng nhìn ánh trăng. Tinh thần cùng ánh mắt không ngừng biến ảo, cũng không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.
Cách đó không xa, mấy thị nữ hầu hạ Huyết Anh Đại Đế cũng đứng yên, không nói chuyện. Không bao lâu, Quang Minh Tôn Thần đã đi tới, hắn nói nhẹ:
- Ta đã đem Tiểu Vũ an bài ở trong mật thất này. Về sau, hắn ở chổ này tu luyện. Lấy thiên phận của hài tử này, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn đạt tới trình độ của ta và ngươi.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười nói:
- Đúng vậy, hài tử kia thật sự bất phàm. Một lần nữa đắp nặn lại thân thể, ngâm trong hỗn độn nguyên dịch mà hắn vẫn kiên trì được.
Quang Minh Tôn Thần hơi trầm trầm giọng cười đáp:
- Đúng vậy, tính tình hắn vẫn còn trẻ con, sợ là ngoại trừ ta với ngươi ra thì không có người chịu được đến ngày thứ ba.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười:
- Chỉ mong kế hoạch của chúng ta thuận lợi.
Sau đó, Huyết Anh Đại Đế không đợi Quang Minh Tôn Thần mở miệng, tiếp tục nói:
- Cái máy tính hình người đến từ tương lai rất thông minh, chuyện này không thể nói cho nàng biết. Nếu không với năng lực giải toán cường đại cùng thông minh, nhất định thăm dò ra đầu đuôi.
Quang Minh Tôn Thần biết Huyết Anh Đại Đế có ý gì. Hắn cười nói:
- Yên tâm đi, La Lâm cái gì cũng không biết. Trên thực tế chúng ta cũng không có ác ý. Chúng ta không phải người xấu.
- Nhưng chắc gì hắn đã chịu thay chúng ta gánh vác trách nhiệm?
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi lắc đầu.
- Haiz, vừa rồi ta suy nghĩ, chúng ta làm như vậy rốt cuộc có đúng không?
Quang Minh Tôn Thần trầm mặc một lúc, rồi nói:
- Ngươi không muốn tiếp tục thực hiện kế hoạch? Không bằng ta cho hắn dừng tu luyện?
- Không cần.
Huyết Anh Đại Đế thản nhiên nói:
- Tuy rằng ta rất thích hài tử kia, nhưng có một số việc chúng ta phải làm.
Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên nở nụ cười:
- Buồn cười, ta, Dương Hoa cũng có một ngày khó xử.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Nếu là hắn chết, những người bên cạnh hắn sẽ vì hắn mà báo thù. Đây cũng là một vấn đề.
Huyết Anh Đại Đế bình tĩnh nói:
- Chúng ta làm vậy, không phải vì sự an toàn của vũ nội sao?
Quang Minh Tôn Thần sau một lúc lâu, thở dài nói:
- Còn có chút thời gian, chúng ta cần nghiên cứu lại, không chừng có biện pháp nào đó.
Huyết Anh Đại Đế trầm mặc một lát, sau đó thở dài nói:
- Thời gian đã không còn kịp rồi. Kế hoạch trước mắt chúng ta mới là tốt nhất.
Quang Minh Tôn Thần nghĩ nghĩ nói:
- Quy luật Thiên Đạo là do Thiên Nguyên trộm đi. Thế cục hiện giờ cũng là do một tay hắn tạo nên. Ta thuỷ chung cảm thấy người chịu trách nhiệm là hắn mới đúng. Về phần Long Vũ, hắn vốn là người ngoài cuộc, ta suy nghĩ như vậy, có thể cứu được không?
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười hỏi:
- Ngươi lo lắng chuyện gì?
Quang Minh Tôn Thần chậm rãi nói:
- Thiên Đạo thật sự không có trí khôn sao?
Huyết Anh Đại Đế nghĩ một lát rồi lắc đầu nói:
- Nếu ngươi cũng không biết, ta đây càng không biết. Vũ nội không ai sống lâu bằng ngươi.
Không đợi Quang Minh Tôn Thần mở miệng, vị vũ nội chí tôn liền lạnh lùng nói:
- Tôn Thần, không cần suy nghĩ nhiều nữa. Chúng ta không có lựa chọn nào khác.
Quang Minh Tôn Thần thở dài:
- Thực xin lỗi hài tử kia.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười nói:
- Hắn là vì an toàn của vũ nội.
- Nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn chưa biết.
Quang Minh Tôn Thần nói.
- Ta suy nghĩ, chúng ta có nên ngẫu nhiên để hắn biết không?
Huyết Anh Đại Đế trầm mặc.
Rất rõ ràng là họ nghĩ nếu bị Long Vũ biết ý định ban đầu của họ, vấn đề sẽ trở nên phức tạp.
Quang Minh Tôn Thần thở dài, ngược lại nói:
- Hay là thôi đi, để như vậy rất tốt rồi. Đại Đế, có một số việc chúng ta phải rõ ràng. Tương lai những người bên cạnh Long Vũ sẽ nhất định đến tìm chúng ta. Đến lúc đó chúng ta làm gì bây giờ?
Huyết Anh Đại Đế không lưỡng lự nói thẳng:
- Đem sự tình đổ sang Thiên Nguyên, đến lúc đó chung ta hiệp trợ thân nhân của Long Vũ đem Thiên Nguyên tiêu diệt.
Một lát sau, Quang Minh Tôn Thần chậm rãi nói:
- Thiên Nguyên không ngốc. Chuyện này ta phải hảo hảo nghĩ lại một chút.
Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng nói:
- Ta chỉ muốn kế hoạch thành công, tiêu trừ uy hiếp Thiên Đạo với chúng ta. Chuyện còn lại không phải là vấn đề. Tại lực lượng tuyệt đối, cái gọi là âm mưu quỷ kế đều vô dụng.
Huyết Anh Đại Đế thản nhiên nói:
- Tôn Thần, lúc này đây ta hy vọng ngươi không hạ thủ lưu tình.
Khóe môi Quang Minh Tôn Thần hiện lên một tia cười khổ, hắn lạnh lùng nói:
- Sai lầm giống nhau, ta tuyệt đối không tái phạm.
Huyết Anh Đại Đế chợt hơi nở nụ cười. Ánh mắt sắc lạnh nhu hoà đi một chút.
- Kỳ thật năm đó ngươi cũng rất hy vọng ở Thiên Nguyên đúng không?
Huyết Anh Đại Đế nói:
- Đáng tiếc hắn thật sự là vô dụng.
Quang Minh Tôn Thần ngắt lời nói:
- Sự tình đã qua nhiều năm như vậy rồi.
Huyết Anh Đại Đế hiểu được những ý tứ của lời này. Suy nghĩ một lúc rồi dùng ngữ khí bình tĩnh mà kiên định nói:
- Tôn Thần, ta biết tâm tư của ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ cho Thiên Nguyên làm người thường.
Cái này đến phiên Quang Minh Tôn Thần kinh ngạc, hắn nhịn không được mà lắc đầu:
- Diệt cỏ tận gốc, ta xem như hãy quên đi.
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi nói:
- Ta có biện pháp.
Quang Minh Tôn Thần lại thở dài một hơi.
Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên nở nụ cười, hắn đi đến trước mặt Quang Minh Tôn Thần, thản nhiên nói:
- Ta biết ngươi còn cảm tình với Thiên Nguyên. Dù sao hắn cũng là do một tay ngươi nuôi nấng.
- Đúng vậy, nhưng ngay cả ta hắn cũng tính kế.
Quang Minh Tôn Thần chậm rãi xoay người, bóng dáng có chút tiêu điều:
- Ta rất thất vọng và đau khổ.
Nói đến đây thì trong giọng nói Huyết Anh Đại Đế chứa một tia tức giận:
- Lúc này đây dù ngươi tha hắn, ta cũng không đáp ứng.
- Nhưng hắn dù sao cũng là huynh đệ của ta.
Huyết Anh Đại Đế quay đầu, nhìn chăm chú vào Quang Minh Tôn Thần, thần sắc hoàn toàn hiện trên mặt :
- Ta có thể nắm chắc cho hắn làm một người bình thường.
- Đại Đế, thân là chí tôn, không thể đa tình.
Quang Minh Tôn Thần chuyển mình qua nhìn vào mặt Đại Đế.
Huyết Anh Đại Đế lãnh đạm cười nói:
- Ta có tự có thủ đoạn, yên tâm đi.
Trên mặt Huyết Anh Đại Đế vẫn cười lạnh:
- Nhân từ cùng vô tình cũng không phải tương khắc.
Quang Minh Tôn Thần trầm mặc, trong lòng vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc có nên hay không lưu lại Thiên Nguyên.
- Thiên Nguyên cho tới bây giờ không phải là người an phận. Hắn cũng không biết cảm ơn. Hơn nữa hắn cũng là một người sáng tạo kỳ tích. Nếu không đánh hắn thân hình câu diệt. Uy hiếp trên người hắn không thể giải trừ.
Quang Minh Tôn Thần nói, hôm nay hắn rất khác với ngày thường.
Cho nên khi Huyết Anh Đại Đế nghe lời này thì lắp bắp kinh hãi, ý cười trong mắt càng tăng lên. Tựa hồ rất thích thái độ này của Quang Minh Tôn Thần với Thiên Nguyên.
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười nói:
- Ta vẫn có ý định cấp cho Thiên Nguyên một cơ hội.
Huyết Anh Đại Đế thở dài:
- Ta cùng hắn dù sao bất đồng. Sự tình hắn có thể làm được, ta vị tất có thể làm ra được.
Quang Minh Tôn Thần thở dài:
- Đúng vậy, đây chính là bất đồng lớn nhất giữa ngươi và hắn. Bởi vì vậy, năm đó ta mới lựa chọn ngươi mà bỏ qua hắn.
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi nói:
- Năm đó ta đã nói với ngươi, ta vĩnh viễn đều là ta.
Quang Minh Tôn Thần bỗng nhiên cổ quái cười cười. Không nói nữa, sau đó hắn đột nhiên nói:
- Kỳ thật ta cảm thấy Long Vũ so với ngươi càng thích hợp hơn làm vũ nội chí tôn.
Huyết Anh Đại Đế chậm rãi xoay người lại, cười như không cười nhìn Quang Minh Tôn Thần. Không biết nhìn bao lâu, vẫn không nói gì.
Hồi lâu sau, Huyết Anh Đại Đế bỗng cười lớn. Tiếng cười trong trời đem quanh quẩn.
Sau khi tiếng cười dần tắt, Huyết Anh Đại Đế chậm rãi thu liễm tiếng cười, bình tĩnh nói:
- Không cần hỏi, hắn thật sự so với ta thích hợp hơn. Bởi vì kỳ ngộ của hắn là thứ ta không thể có được, ta chỉ là vận khí.
Quang Minh Tôn Thần cổ quái cười nói:
- Đáng tiếc hắn không có cơ hội.
Huyết Anh Đại Đế tươi cười có chút cổ quái:
- Có cơ hội hay không, tất cả trong tay ta và ngươi.
Quang Minh Tôn Thần cười khinh hai tiếng:
- Ta xem hay là thôi đi. Bây giờ cũng rất tốt.
Huyết Anh Đại Đế cười như không cười nhìn hắn:
- Ngươi thực là nghĩ như vậy sao?
Quang Minh Tôn Thần ngoài cười nhưng trong không cười nói:
Ngươi cứ nói đi?
Huyết Anh Đại Đế mỉm cười, không nói cái gì nữa.
………………………….
………………………….
Long Vũ cũng không biết, mình đã lâm vào một hồi âm mưu. Trong đoạn thời gian này, hắn luôn luôn cẩn thận tu luyện. Giờ phút này, hắn thậm chí đắm chìm trong sự vui sướng vì lực lượng tăng lên.
Một tháng rất nhanh qua đi, Quang Minh Tôn Thần tự mình đón Long Vũ xuất quan. Long Vũ một lần nữa cám ơn, vui tươi hớn hở tin tưởng mình nhất định đả bại Thiên Nguyên.
Quang Minh Tôn Thần nhìn thấy ánh mắt của Long Vũ, trong lòng có chút không tự nhiên. Bất quá, ánh mắt hắn trong lúc đó cũng không toát ra cái loại cảm xúc nào.
Quang Minh Tôn Thần mang theo Long Vũ đi vào Thiên Ngoại các, không nói hai lời, cho hắn một đống linh dược, cười nói:
- Tiểu Vũ, những thứ đan dược này đều là do ta tự luyện chế. Ngươi cầm mà dùng.
- Cái này ….
Từ sau khi tu luyện Hỗn Độn Quyết, nhãn giới Long Vũ đã rộng ra rất nhiều. Mấy thứ trước mắt này toàn bộ đều là bảo bối, trong đó ẩn chức hỗn độn nguyên lực, hắn có thể tinh tường cảm ứng được.
- Đừng khách khí.
Quang Minh Tôn Thần mỉm cười.
- Tiểu Vũ, ngươi đừng khách khí với ta. Mấy thứ này đều vì ngươi, có thể trợ giúp ngươi khi đại chiến với Thiên Nguyên thắng lợi. Tiểu Vũ, ngươi hãy nghe ta nói. Đoạn thời gian tới, ngươi đừng làm chuyện khác, nhiệm vụ của ngươi là tu luyện.
- Vâng.
Thịnh tình không thể chối từ, Long Vũ nếu từ chối thì thật bất kính. Hắn vội vàng đem những đan dược kia bỏ vào túi.
Sau khi xong việc, Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Tiểu Vũ, hiện giờ ngươi đã thành tựu Hỗn Độn Kim Thân. Đợi một thời gian, chỉ cần đem Hỗn Độn Quyết tu luyện tới Thiên Cảnh. Ngươi liền có thể có được Hỗn Độn Bất Tử Kim Thân. Đến lúc đó, cả vũ nội, người duy nhất có thể đối kháng với ngươi là Huyết Anh Đại Đế. Nhưng đối phó với Thiên Nguyên, giờ phút này ngươi cũng không kém so với hắn bao nhiêu. Ý của ta là, ngươi đã tốt hơn xưa, nhưng không được thoả mãn với hiện trạng.
- Vâng, ta biết.
Long Vũ nghiêm túc nói:
- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ cố gắng…
- Như vậy đi, đêm nay ngươi cùng La Lâm, Thiên Dực Hổ gặp nhau một chút, sau đó ngươi về trước. Thiên Dực Hổ và La Lâm còn phải ở nơi này nghỉ ngơi và tập luyện một đoạn thời gian.
Quang Minh Tôn Thần giải thích nói.
- Chúng ta đang suy nghĩ biện pháp, kích thích toàn bộ tiềm lực của bọn hắn.
- Không thành vấn đề.
Long Vũ vui vẻ nhận lời.
……………………………
……………………………
Buổi tối, Long Vũ cùng La Lâm, Thiên Dực Hổ gặp mặt. Đã lâu không gặp, La Lâm cùng Thiên Dực Hổ cảm thấy khí chất hắn đã thay đổi, khí tức cũng thay đổi.
Làm hắn kỳ quái là, trên người Thiên Dực Hổ cũng có khí tức của Quang Minh nguyên lực.
- Long Vũ ca ca, em cảm thấy được sự tình có điều gì đó không thích hợp …
Thanh âm của La Lâm xuất hiện trực tiếp xuất hiện trong đầu Long Vũ.
/378
|