"Cẩn thận!"
Tuyết Cơ kinh hô một tiếng, vội vàng buông Long Vũ ra phi thân qua, hai mắt cảnh giác nhìn Nạp Lan Thục Thanh, nghĩ lại cũng không thể chạy thoát.
"Chúng ta đồng quy vu tận !"
Nạp Lan Thục Thanh dường như vô cùng căm thù Long Vũ, thân hình đang trong hỏa diễm nóng chảy lao tới Long Vũ.
Tuyết Cơ, Mã Hiểu Mai thậm chí Long Vũ, không ai ngờ rằng Nạp Lan Thục Thanh sẽ liều mạng như vậy, hơn nữa hắn lao tới với tốc độ cực nhanh khiến mọi người không kịp phản ứng.
"Phanh !"
Một tiếng nổ mạnh đồng thời Long Vũ bị khối cầu lửa đánh bay ra ngoài, trên người cũng bốc lên hỏa diễm. Tuyết Cơ không dám chậm trễ vội vàng phi thân tới, lấy âm hàn chi khí giúp Long Vũ dập tắt hỏa diễm.
"Muốn chết !"
Mã Hiểu Mai nổi cơn thịnh nộ, trong tay xuất ra một đạo sét, lập tức bắn tới Nạp Lan Thục Thanh. Chỉ nghe đoàng một tiếng, thân thể Nạp Lan Thục Thanh đã bị nổ tan thành bột phấn.
***
Nạp Lan Thục Thanh bị hủy diệt có nghĩa là Huyết Kiến ký sinh đã biến mất tại nhân gian. Sau sự kiện đó, Tuyết Cơ đem mọi chuyện đã trải qua báo cáo lên Huyền Môn, Huyền Môn cùng bộ máy chính phủ thế tục có quan hệ với nhau, xử lý ổn thoả những người có quan hệ cùng Nạp Lan Thục Thanh. Trong đó cái ma thai mà Nạp Lan Thục Thanh gieo vào người cô gái nọ đã bị người đạo môn hủy diệt. Mà người nhà thân thuộc của Nạp Lan Thục Thanh cũng bị giám thị tại nơi ở. Ngay cả Tần Trung thì cũng bị bắt rồi hủy chức vụ, những người khác có liên quan đều bị giám thị chặt chẽ.
Trong sự kiện lần này Long Vũ có công lao lớn nhất, thế nhưng lúc này hắn đang ở trong một cái thùng gỗ, sắc mặt xanh lét, da thịt toàn thân đều bị cháy đen nhẻm, vài chỗ lộ ra vết bỏn nặng.
Nguyên là diện mạo vốn bình thường, mà giờ phút này nhìn Long Vũ trở nên quái dị, thậm chí bộ mặt có chút dữ tợn.
Tuyết Cơ ngồi ở bên cạnh. Đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Long Vũ trong thùng gỗ. Vẻ mặt thể hiện sự thân thiết cùng lo lắng. Long Vũ sở dĩ bị như vậy là do Nạp Lan Thục Thanh trước khi chết vồ đến gây ra. Thân thể hắn cơ hồ bị bỏng bốn mươi phần trăm. Cũng may khuôn mặt bị bỏng không nghiêm trọng. Dưới tác dụng đan dược Huyền Môn, khuôn mặt ngoài ngoại trừ có chút xanh xao thì không có vấn đề. Bất quá mấy chỗ bỏng trên người thì có chút phiền phức.
Đương nhiên cũng không thể nói khuôn mặt Long Vũ đã bị hủy.
Đối một người tu đạo mà nói, tổn thương bên ngoài cơ thể như vậy không phải không thể chữa lành. Theo ngày sau tu luyện, Theo trong tạp chất cơ thể được thanh trừ thêm một bước, tổn thương bên ngoài cơ thể hắn cũng theo đó sẽ chậm rãi khỏi hẳn.
Nhất là khi luyện hóa tinh khí đến bước Luyện Khí Hóa Thần. Người tu đạo thậm chí biến đổi dung mạo mình một chút. Cho nên ngoại thương đối với bọn họ không phải vấn đề lớn.
Mấu chốt là thương thế kinh mạch trong cơ thể Long Vũ. Uy lực cú liều mạng của Nạp Lan Thục Thanh không phải rất lớn nhưng khi đó nội lực của Long Vũ đã suy kiệt, giống như một người bình thường. Tự nhiên không thể chống cự.
Dược thủy trong thùng gỗ là Tuyết Cơ tự mình pha chế. Đây toàn bộ là linh dược từ Huyền Môn đưa đến, có hiệu quả vô cùng tốt với thương thế của người tu đạo.
Lúc này Long Vũ trong đang cố gắng hấp thụ dược thủy, để nó thông qua lỗ chân lông chậm rãi chảy vào cơ thể sau đó tác dụng tới kinh mạch.
Đương nhiên tốc độ vô cùng chậm chạp. Tính ra Long Vũ bị đã đến hai ngày. Trong thời gian này hầu như hắn ở vào trạng thái nửa hôn mê, không hề có cử động.
"Kẹt!"
Cửa phòng Long Vũ được mở ra, Mã Hiểu Mai mặc bộ đồ ở nhà đi vào, trên mặt nàng tràn đầy vẻ quan hoài hỏi: "Tuyết Cơ tỷ tỷ, thương thế Tiểu Vũ sao rồi..."
"Vẫn còn hôn mê, bất quá đã có chuyển biến tốt, thủy dược này hiệu quả rất tốt... Ta đoán rằng thêm cần thời gian nửa ngày cậu ta có thể tỉnh lại" Tuyết Cơ nói.
Đúng lúc này Long Vũ trong thùng gỗ phát sinh biến hóa. Thân thể hắn bắt đầu run nhè nhẹ, trên mặt xuất hiện vẻ mặt thống khổ, vẻ mặt xanh xao chậm rãi trở nên nhạt dần, trên trán xuất hiện mồ hôi.
Mã Hiểu Mai lông mi nhíu lại vội vàng hỏi: "Tuyết Cơ tỷ tỷ, chuyện gì xảy ra vậy... Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Trước tiên hãy bình tĩnh, để ta xem lại!"
Tuyết Cơ đáp lại một tiếng, một đôi mắt vẫn không rời khỏi người Long Vũ, mắt thấy yết hầu Long Vũ động đậy nàng tựa hồ nghĩ tới điều gì: "Là hỏa độc... Hỏa độc bị bức đi ra ..."
Trong lúc nói Tuyết Cơ vội vàng chạy tới, đưa tay áp sau lưng Long Vũ, nội lực âm tính chậm rãi tiến vào trong cơ thể Long Vũ, trợ giúp hắn loại trừ hỏa độc.
Mã Hiểu Mai thoáng do dự, cũng liền đi tới đặt tay sau lưng Long Vũ, cùng Tuyết Cơ phát lực trợ giúp Long Vũ.
Một lát sau Long Vũ hừ nhẹ một tiếng, há mồm liền phun ra một ngụm máu đen có mùi tanh hôi.
Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai đồng thời thu công. Tuyết Cơ vội lấy ra khăn tay lau sạch khóe miệng Long Vũ. Mã Hiểu Mai cũng chẳng quan tâm máu đen tanh tưởi, lấy cây lau nhà lau sạch sẽ máu độc trên sàn.
Sau khi phun ra một ngụm máu độc, Long Vũ vẫn không tỉnh lại, vẫn trong trạng thái hôn mê.
Tuyết Cơ nắm cổ tay Long Vũ lên cẩn thận xem xét một phen, thở dài một hơi nói :
"Không sao... Ta tin rằng đêm nay hắn có thể tỉnh lại..."
Mã Hiểu Mai thấy vẻ mặt Tuyết Cơ mệt mỏi, muốn nhắc nhở nàng nói:
"Tuyết Cơ tỷ tỷ, chị đã trông hắn cả hai ngày hai đêm, cứ tiếp tục như vậy thân thể sẽ đổ bệnh mất... Như vậy đi, chị đi xuống nghỉ ngơi đi, nơi này giao cho tôi trông coi. . . Chị hãy yên tâm, tôi sẽ cẩn thận để ý như chị là được..."
Tuyết Cơ thoáng do dự một chút liền gật đầu, người tu đạo dù sao không phải thần tiên, đương nhiên không thể cứ không ăn không uống không nghỉ ngơi mãi.
"Hiểu Mai, nhờ cô... Có chuyện gì thì gọi tôi..."
Dứt lời Tuyết Cơ dặn dò: "Nếu Tiểu Vũ còn bị nôn ra máu độc, cô nhất định phải gọi tôi ngay... Mặt khác, hắn có thể sẽ tiểu ra… cô phải kịp thời thay nước... Dược vật đều đặt ở trên bàn, sau khi đổi nước thì lại đem chúng ngâm vào. Nhớ kỹ, phải dùng nội lực dẫn phát, như vậy việc hấp thu sẽ nhanh hơn một chút..."
"Ừm, ta nhớ rồi!" Mã Hiểu Mai tuy rằng không thích Long Vũ lắm, nhưng lần này hắn bị thương cũng liên quan tới nàng, vả lại bọn họ cũng coi như đã từng kề vai chiến đấu.
Thấy Mã Hiểu Mai gật đầu đáp ứng, Tuyết Cơ mới ra khỏi phòng ngồi ngay ngắn trên ghế salon điều tức.
Mã Hiểu Mai ngồi vào cái ghế dựa lúc trước Tuyết Cơ ngồi, hai tay áp vào má, đôi mắt to chớp chớp chằm chằm nhìn Long Vũ trong thùng gỗ, vẻ mặt nàng không chút thay đổi. Bất quá trong lòng của nàng đang thầm nghĩ, rốt cuộc trên người cái đồ lưu manh này cất dấu bí mật gì?
Hành trình đến huyền cảnh lần trước, phụ thân của Mã Hiểu Mai là Mã Ngọc từng thông qua quan hệ đã điều tra triệt để một lần các thông tin về Long Vũ. Từ tư liệu trên cho thấy cha mẹ hắn đều là người có địa vị lớn. Bất kể là tại Huyền Môn hay là dị năng nghiệp đoàn, họ đều là nhân vật nổi tiếng. Mà bản thân Long Vũ lại tương đối kém cỏi, bởi vì công pháp cha mẹ hắn luyện tương khắc khiến thiên sinh thân thể của hắn yếu đuối, trở thành phế vật được Huyền Môn ‘công nhận’.
Là một kẻ như vậy nhưng không ngờ trên người hắn lại xuất hiện kỳ công cùng hàng loạt chuyện lạ phát sinh, thật là khó có thể tưởng tượng ra.
Tài sản của Yến Linh Điêu
Tuyết Cơ kinh hô một tiếng, vội vàng buông Long Vũ ra phi thân qua, hai mắt cảnh giác nhìn Nạp Lan Thục Thanh, nghĩ lại cũng không thể chạy thoát.
"Chúng ta đồng quy vu tận !"
Nạp Lan Thục Thanh dường như vô cùng căm thù Long Vũ, thân hình đang trong hỏa diễm nóng chảy lao tới Long Vũ.
Tuyết Cơ, Mã Hiểu Mai thậm chí Long Vũ, không ai ngờ rằng Nạp Lan Thục Thanh sẽ liều mạng như vậy, hơn nữa hắn lao tới với tốc độ cực nhanh khiến mọi người không kịp phản ứng.
"Phanh !"
Một tiếng nổ mạnh đồng thời Long Vũ bị khối cầu lửa đánh bay ra ngoài, trên người cũng bốc lên hỏa diễm. Tuyết Cơ không dám chậm trễ vội vàng phi thân tới, lấy âm hàn chi khí giúp Long Vũ dập tắt hỏa diễm.
"Muốn chết !"
Mã Hiểu Mai nổi cơn thịnh nộ, trong tay xuất ra một đạo sét, lập tức bắn tới Nạp Lan Thục Thanh. Chỉ nghe đoàng một tiếng, thân thể Nạp Lan Thục Thanh đã bị nổ tan thành bột phấn.
***
Nạp Lan Thục Thanh bị hủy diệt có nghĩa là Huyết Kiến ký sinh đã biến mất tại nhân gian. Sau sự kiện đó, Tuyết Cơ đem mọi chuyện đã trải qua báo cáo lên Huyền Môn, Huyền Môn cùng bộ máy chính phủ thế tục có quan hệ với nhau, xử lý ổn thoả những người có quan hệ cùng Nạp Lan Thục Thanh. Trong đó cái ma thai mà Nạp Lan Thục Thanh gieo vào người cô gái nọ đã bị người đạo môn hủy diệt. Mà người nhà thân thuộc của Nạp Lan Thục Thanh cũng bị giám thị tại nơi ở. Ngay cả Tần Trung thì cũng bị bắt rồi hủy chức vụ, những người khác có liên quan đều bị giám thị chặt chẽ.
Trong sự kiện lần này Long Vũ có công lao lớn nhất, thế nhưng lúc này hắn đang ở trong một cái thùng gỗ, sắc mặt xanh lét, da thịt toàn thân đều bị cháy đen nhẻm, vài chỗ lộ ra vết bỏn nặng.
Nguyên là diện mạo vốn bình thường, mà giờ phút này nhìn Long Vũ trở nên quái dị, thậm chí bộ mặt có chút dữ tợn.
Tuyết Cơ ngồi ở bên cạnh. Đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Long Vũ trong thùng gỗ. Vẻ mặt thể hiện sự thân thiết cùng lo lắng. Long Vũ sở dĩ bị như vậy là do Nạp Lan Thục Thanh trước khi chết vồ đến gây ra. Thân thể hắn cơ hồ bị bỏng bốn mươi phần trăm. Cũng may khuôn mặt bị bỏng không nghiêm trọng. Dưới tác dụng đan dược Huyền Môn, khuôn mặt ngoài ngoại trừ có chút xanh xao thì không có vấn đề. Bất quá mấy chỗ bỏng trên người thì có chút phiền phức.
Đương nhiên cũng không thể nói khuôn mặt Long Vũ đã bị hủy.
Đối một người tu đạo mà nói, tổn thương bên ngoài cơ thể như vậy không phải không thể chữa lành. Theo ngày sau tu luyện, Theo trong tạp chất cơ thể được thanh trừ thêm một bước, tổn thương bên ngoài cơ thể hắn cũng theo đó sẽ chậm rãi khỏi hẳn.
Nhất là khi luyện hóa tinh khí đến bước Luyện Khí Hóa Thần. Người tu đạo thậm chí biến đổi dung mạo mình một chút. Cho nên ngoại thương đối với bọn họ không phải vấn đề lớn.
Mấu chốt là thương thế kinh mạch trong cơ thể Long Vũ. Uy lực cú liều mạng của Nạp Lan Thục Thanh không phải rất lớn nhưng khi đó nội lực của Long Vũ đã suy kiệt, giống như một người bình thường. Tự nhiên không thể chống cự.
Dược thủy trong thùng gỗ là Tuyết Cơ tự mình pha chế. Đây toàn bộ là linh dược từ Huyền Môn đưa đến, có hiệu quả vô cùng tốt với thương thế của người tu đạo.
Lúc này Long Vũ trong đang cố gắng hấp thụ dược thủy, để nó thông qua lỗ chân lông chậm rãi chảy vào cơ thể sau đó tác dụng tới kinh mạch.
Đương nhiên tốc độ vô cùng chậm chạp. Tính ra Long Vũ bị đã đến hai ngày. Trong thời gian này hầu như hắn ở vào trạng thái nửa hôn mê, không hề có cử động.
"Kẹt!"
Cửa phòng Long Vũ được mở ra, Mã Hiểu Mai mặc bộ đồ ở nhà đi vào, trên mặt nàng tràn đầy vẻ quan hoài hỏi: "Tuyết Cơ tỷ tỷ, thương thế Tiểu Vũ sao rồi..."
"Vẫn còn hôn mê, bất quá đã có chuyển biến tốt, thủy dược này hiệu quả rất tốt... Ta đoán rằng thêm cần thời gian nửa ngày cậu ta có thể tỉnh lại" Tuyết Cơ nói.
Đúng lúc này Long Vũ trong thùng gỗ phát sinh biến hóa. Thân thể hắn bắt đầu run nhè nhẹ, trên mặt xuất hiện vẻ mặt thống khổ, vẻ mặt xanh xao chậm rãi trở nên nhạt dần, trên trán xuất hiện mồ hôi.
Mã Hiểu Mai lông mi nhíu lại vội vàng hỏi: "Tuyết Cơ tỷ tỷ, chuyện gì xảy ra vậy... Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Trước tiên hãy bình tĩnh, để ta xem lại!"
Tuyết Cơ đáp lại một tiếng, một đôi mắt vẫn không rời khỏi người Long Vũ, mắt thấy yết hầu Long Vũ động đậy nàng tựa hồ nghĩ tới điều gì: "Là hỏa độc... Hỏa độc bị bức đi ra ..."
Trong lúc nói Tuyết Cơ vội vàng chạy tới, đưa tay áp sau lưng Long Vũ, nội lực âm tính chậm rãi tiến vào trong cơ thể Long Vũ, trợ giúp hắn loại trừ hỏa độc.
Mã Hiểu Mai thoáng do dự, cũng liền đi tới đặt tay sau lưng Long Vũ, cùng Tuyết Cơ phát lực trợ giúp Long Vũ.
Một lát sau Long Vũ hừ nhẹ một tiếng, há mồm liền phun ra một ngụm máu đen có mùi tanh hôi.
Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai đồng thời thu công. Tuyết Cơ vội lấy ra khăn tay lau sạch khóe miệng Long Vũ. Mã Hiểu Mai cũng chẳng quan tâm máu đen tanh tưởi, lấy cây lau nhà lau sạch sẽ máu độc trên sàn.
Sau khi phun ra một ngụm máu độc, Long Vũ vẫn không tỉnh lại, vẫn trong trạng thái hôn mê.
Tuyết Cơ nắm cổ tay Long Vũ lên cẩn thận xem xét một phen, thở dài một hơi nói :
"Không sao... Ta tin rằng đêm nay hắn có thể tỉnh lại..."
Mã Hiểu Mai thấy vẻ mặt Tuyết Cơ mệt mỏi, muốn nhắc nhở nàng nói:
"Tuyết Cơ tỷ tỷ, chị đã trông hắn cả hai ngày hai đêm, cứ tiếp tục như vậy thân thể sẽ đổ bệnh mất... Như vậy đi, chị đi xuống nghỉ ngơi đi, nơi này giao cho tôi trông coi. . . Chị hãy yên tâm, tôi sẽ cẩn thận để ý như chị là được..."
Tuyết Cơ thoáng do dự một chút liền gật đầu, người tu đạo dù sao không phải thần tiên, đương nhiên không thể cứ không ăn không uống không nghỉ ngơi mãi.
"Hiểu Mai, nhờ cô... Có chuyện gì thì gọi tôi..."
Dứt lời Tuyết Cơ dặn dò: "Nếu Tiểu Vũ còn bị nôn ra máu độc, cô nhất định phải gọi tôi ngay... Mặt khác, hắn có thể sẽ tiểu ra… cô phải kịp thời thay nước... Dược vật đều đặt ở trên bàn, sau khi đổi nước thì lại đem chúng ngâm vào. Nhớ kỹ, phải dùng nội lực dẫn phát, như vậy việc hấp thu sẽ nhanh hơn một chút..."
"Ừm, ta nhớ rồi!" Mã Hiểu Mai tuy rằng không thích Long Vũ lắm, nhưng lần này hắn bị thương cũng liên quan tới nàng, vả lại bọn họ cũng coi như đã từng kề vai chiến đấu.
Thấy Mã Hiểu Mai gật đầu đáp ứng, Tuyết Cơ mới ra khỏi phòng ngồi ngay ngắn trên ghế salon điều tức.
Mã Hiểu Mai ngồi vào cái ghế dựa lúc trước Tuyết Cơ ngồi, hai tay áp vào má, đôi mắt to chớp chớp chằm chằm nhìn Long Vũ trong thùng gỗ, vẻ mặt nàng không chút thay đổi. Bất quá trong lòng của nàng đang thầm nghĩ, rốt cuộc trên người cái đồ lưu manh này cất dấu bí mật gì?
Hành trình đến huyền cảnh lần trước, phụ thân của Mã Hiểu Mai là Mã Ngọc từng thông qua quan hệ đã điều tra triệt để một lần các thông tin về Long Vũ. Từ tư liệu trên cho thấy cha mẹ hắn đều là người có địa vị lớn. Bất kể là tại Huyền Môn hay là dị năng nghiệp đoàn, họ đều là nhân vật nổi tiếng. Mà bản thân Long Vũ lại tương đối kém cỏi, bởi vì công pháp cha mẹ hắn luyện tương khắc khiến thiên sinh thân thể của hắn yếu đuối, trở thành phế vật được Huyền Môn ‘công nhận’.
Là một kẻ như vậy nhưng không ngờ trên người hắn lại xuất hiện kỳ công cùng hàng loạt chuyện lạ phát sinh, thật là khó có thể tưởng tượng ra.
Tài sản của Yến Linh Điêu
/378
|