Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
Nghiêm lão sư nói xong, không khí giống như trong phút chốc đóng băng, Thi Điềm trợn trừng mắt, Nghiêm lão sư ho nhẹ một tiếng, muống giảm bớt mức độ ngột ngạt trong không khí.
Ông còn cách nào khác đâu? Ông cũng rất bất đắc dĩ mà.
Nói cho cùng còn không phải vì sợ Kỷ Diệc Hoành bị lây cảm sao? Mấy chuyện yêu đương trong trường học vốn ngầm hiểu ý là được rồi, thế nhưng đáng thương cho ông phải nói thẳng ra, ông cũng đang tan nát cõi lòng lắm chứ.
Nghiêm lão sư, sao có thể như vậy được? Em và Kỷ Diệc Hoành không liên quan, tụi em.......
Tốt, rất tốt, Nghiêm lão sư nghe được đáp án này thì yên tâm, Nói chung em cần phải chú ý một chút, em cũng biết nếu như cổ họng tên nhóc ấy mà không được tốt thì cuộc thi lần này coi như bỏ lỡ.
Thi Điềm thế nào mà cứ có cảm giác ông ấy căn bản là không nghe lọt lời giải thích của cô vậy nhỉ?
Nghiêm lão sư dặn dò xong vài câu thì rời đi, Thi Điềm đẩy cửa phòng phát thanh đi vào, nhìn thấy Kỷ Diệc Hoành đeo tai nghe, trước mặt hình như còn đặt một chiếc máy tính.
Thi Điềm đi lên trước, Coca của cậu.
Tay phải Kỷ Diệc Hoành bấm con chuột nhoay nhoáy, tai trái đặt trên bàn phím gõ lạch cạch, tốc độ tay kinh người. Hiện tại nhất định là anh nghe không vào mấy tiếng nói chuyện xung quanh, Thi Điềm đặt coca bên cạnh tay anh, dùng một ngón tay đâm đâm bả vai anh.
Đừng nói chuyện với tôi.
.......
Kỷ Diệc Hoành chơi game đến mức không còn quan tâm đến chuyện gì đang diễn ra xung quanh, từng cơn sóng đánh ra liên tiếp. Thi Điềm ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, Kỷ Diệc Hoành đưa một tay ra, đẩy lon coca về phía cô.
Mở hộ tôi.
Mắt anh vẫn nhìn chằm chằm màn hình không chớp, Thi Điềm bật nắp, Kỷ Diệc Hoành chỉ uống một hớp, sau đó lại vùi đầu vào game.
Đây gọi là chơi đến quên thời gian sao?
Thi Điềm thấy thời gian phát thanh sắp bắt đầu, nhưng cô ngồi bên cạnh anh, nói cái gì anh cũng nghe không lọt, cô chỉ có thể cuống lên.
Đẹp! Kỷ Diệc Hoành kích động đến mức tông giọng cũng thay đổi, anh tháo tai nghe xuống, Thi Điềm vội vàng đẩy cánh tay anh, Mau lên, còn hai phút nữa là bắt đầu rồi!
Kỷ Diệc Hoành nhìn đồng hồ, cảm thán mình ước lượng thời gian thật chuẩn, Cậu thích chơi game không?
Cũng tạm.
Chơi liên minh huyền thoại hả? Hôm nào lập đội với cậu.
Thi Điềm lắc đầu một cái. Mình chơi Tiêu tiêu lạc(*).
(*) Anipop
Kỷ Diệc Hoành bình tĩnh lại, Thi Điềm vội vàng đứng dậy thu dọn đồ đạc trên mặt bàn. Ôi trời, cái máy tính này của cậu sao nặng quá vậy, cậu có thể mua loại siêu mỏng mà, thuận tiện mang theo.
Cái này là chuyên để chơi game.
Thi Điềm chỉ cảm thấy chiếc máy tính này mang đi mang lại thật phiền phức, Kỷ Diệc Hoành uống một hớp coca, Thi Điềm ngồi về chỗ. Thầy giáo nói tuần sau cậu có cuộc thi, mấy thứ này cậu đừng uống nữa thì hơn.
Đối với một chữ ăn, Kỷ Diệc Hoành là thật sự không thể thỏa hiệp.
Nửa tiếng phát thanh trôi qua, nói xong câu cuối cùng, đầu óc của Thi Điềm rốt cuộc được thả lỏng. Cô vẫn cứ sợ mình sẽ nói không được trôi chảy, sợ đầu lưỡi đột nhiên bị thắt chặt.
Cậu có weibo không?
Có chứ.
Kỷ Diệc Hoành bảo Thi Điềm lấy điện thoại ra, Tôi đưa tài khoản weibo của tôi cho cậu, mấy chuyện đăng bài từ giờ giao cho cậu.
Thi Điềm hiểu weibo và tài khoản wechat công khai đều cần phải quản lý, đó là nền tảng tốt nhất để tích lũy nhân khí.
Kỷ Diệc Hoành đọc tên đăng nhập và mật khẩu cho cô, Thầy Nghiêm nói ngày nào cũng phải đăng bài.
Cậu muốn cho mình quản lý?
Tôi rất bận.
Thi Điềm bĩu môi, cô thấy là anh bận chơi game thì có.
Cậu thiếu niên còn chưa lên lớp mà lôi máy tính ra, có lẽ là muốn chơi thêm một trận nữa.
Thi Điềm đứng sau lưng Kỷ Diệc Hoành, nhìn anh đeo tai nghe, sống lưng thẳng tắp, ngón tay sạch sẽ thon dài cầm chuột.
Cô chụp bóng lưng của anh, lúc đi ra khỏi phòng phát thanh liền dùng tài khoản weibo của anh đăng lên.
Ảnh là bóng lưng của Kỷ Diệc Hoành, phần chú thích viết: đoán xem tôi đang chơi trò gì?
Fans của Kỷ Diệc Hoành trên weibo không ít, Thi Điềm lật xem mấy bài đăng trước đó của anh. Thật sự là không phải ít tầm thường, một tháng còn không đăng lên nổi một tấm hình.
Cô quay lại ký túc xá, Tưởng Tư Nam và Chu Tiểu Ngọc đang chơi game, Từ Tử Dịch còn đang ngủ trưa.
Kỷ Diệc Hoành chơi game nhưng cũng không đến nỗi quên thời gian, buổi chiều anh còn có lớp, hiện tại cũng nên đi học rồi.
Bên trong giảng đường đã có không ít sinh viên đến nhận chỗ, Kỷ Diệc Hoành cũng coi như là đến sớm, anh vừa ngồi vững, liền nhìn thấy Kim Triết và Từ Dương khoác vai đi tới, vừa nhìn anh vừa cười.
Kỷ Diệc Hoành không hiểu ra làm sao. Cười cái gì mà cười?
Cậu từ bao giờ đã thành người của La Vân Hi rồi thế?
Kỷ Diệc Hoành hoàn toàn nghe không hiểu, anh xoay chiếc bút trong tay, không rảnh để ý.
Kim Triết mở weibo cho Kỷ Diệc Hoành xem, anh nhìn thấy tài khoản weibo của mình mấy ngày trước đăng lên một bài viết, bắt mắt nhất chính là cái đuôi nhỏ bên dưới tên tài khoản của anh, trên đó viết: Người của La Vân Hi.
La Vân Hi là ai? Kỷ Diệc Hoành hỏi ngược lại.
Là một diễn viên, còn là đàn ông nữa.
Kỷ Diệc Hoành lập tức nghĩ ra việc tốt này là do ai làm, Từ Dương cười đến mức muốn tắt thở, Hóa ra là cậu thích đàn ông, chẳng trách nhiều tài nữ mỹ nữ như vậy đều không thành công tiếp cận được cậu.
Kỷ Diệc Hoành đảo mắt qua, Từ Dương còn muốn cười, nhưng bị ánh mắt đó của anh làm cho phải mạnh mẽ dừng lại.
Mấy người Thi Điềm rốt cuộc cũng đến, phía sau đã không còn chỗ, bất đắc dĩ đành phải ngồi trên cùng.
Kỷ Diệc Hoành thấy ai đi vào cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn anh, xem ra là đã đều thấy được rồi?
Thầy giáo đi vào, chuông báo cũng vang lên, bốn phía dần yên tĩnh lại.
Sinh viên tương đối đông, dù là mới bắt đầu năm, nhưng mỗi người lén nói một câu thôi cũng đủ gây ra tiếng rì rào không nhỏ.
Vị giảng viên này có phong cách giảng bài vô cùng hài hước nên rất nhiều sinh viên đều chọn lớp của ông.
Bên tai Thi Điềm nghe được mấy câu đứt quãng, Người trẻ bây giờ đặc biệt có chủ kiến....... có cá tính.......
Nền công nghiệp giải trí thời gian gần đây phát triển với tốc độ chóng mặt, điều này cũng có lợi cho chuyên ngành của các bạn. Ở đây có bao nhiều người là fan hâm mộ cuồng nhiệt của các ngôi sao đang nổi nhỉ?
Thi Điềm hận không thể giơ tay lên thật cao, cô nhìn thấy thầy giáo cười cười mở ra một tấm ảnh chụp màn hình.
Sau đó Thi Điềm nhìn thấy mấy chữ được khoanh tròn.
Ha ha ha ------- Trong giảng đường đã có mấy người cười ầm lên.
Kỷ Diệc Hoành đang cầm điện thoại lén lút chơi game, thình lình bị gọi tên.
Thầy muốn phỏng vấn Kỷ Diệc Hoành của chúng ta một chút, vì sao lại mê mẩn La Vân Hi vậy nhỉ?
Thi Điềm nghe vậy, chột dạ ôm mặt, Tưởng Tư Nam ngồi bên cạnh nghe được cũng đang cười nghiêng ngả, Cái gì cơ, Kỷ Diệc Hoành thích La Vân Hi? Sư tử nhỏ, đây không phải là người gần đây cậu mê đắm nhất à? Đúng là tâm linh tương thông nha!
Kỷ Diệc Hoành đứng lên, ánh mắt từ bốn phía đồng loạt rơi xuống người anh, thầy giáo chống hai tay trên bục giảng, đem câu nói vừa rồi lặp lại một lượt.
Kỷ Diệc Hoành miễn cưỡng nặn ra năm chữ. Bởi vì anh ta đẹp trai.
Chính xác là như vậy, tướng mạo của La Vân Hi là không thể chê được. Vậy em nói nghe thử một chút, điểm nào của La Vân Hi hấp dẫn em nhất? Hay là nói, trên người cậu ta có gì đặc biệt khiến em yêu thích?
Kỷ Diệc Hoành không trả lời được, hoàn toàn mộng mị, trong đầu chỉ có IG của anh, liên minh huyền thoại của anh.
Tầm mắt anh rơi xuống một người ngồi phía trước mình, nhìn thấy đầu Thi Điềm chôn trước ngực không dám ngẩng lên.
***
Bát Bát: Có lẽ bộ này có khá nhiều độc giả mới đến với Bát Bát nên ta sẽ nói lại một chút.
Siêu siêu ngọt được đăng mỗi ngày một chương vào lúc 8h28p tối, nếu như qua 8h28p tối mà các nàng không thấy thì chứng tỏ ngày hôm đó ta đã hoãn đăng. Độc giả bên facebook và wordpress thì nếu ta thông báo hoãn sẽ biết ngay, nhưng phía wattpad bởi vì thông báo trên cuộc trò chuyện (không đăng trong truyện để tránh loãng truyện) nên chỉ những ai theo dõi nick của ta là @newwloser88 mới nhận được thông báo. Vậy nên mọi người bên wattpad nếu theo các bộ truyện của Bát Bát thì chịu khó ấn theo dõi tài khoản của ta nhé, để ngay lập tức có thể biết được lịch đăng thay thế nếu như có hoãn. Yêu thương:*
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
Nghiêm lão sư nói xong, không khí giống như trong phút chốc đóng băng, Thi Điềm trợn trừng mắt, Nghiêm lão sư ho nhẹ một tiếng, muống giảm bớt mức độ ngột ngạt trong không khí.
Ông còn cách nào khác đâu? Ông cũng rất bất đắc dĩ mà.
Nói cho cùng còn không phải vì sợ Kỷ Diệc Hoành bị lây cảm sao? Mấy chuyện yêu đương trong trường học vốn ngầm hiểu ý là được rồi, thế nhưng đáng thương cho ông phải nói thẳng ra, ông cũng đang tan nát cõi lòng lắm chứ.
Nghiêm lão sư, sao có thể như vậy được? Em và Kỷ Diệc Hoành không liên quan, tụi em.......
Tốt, rất tốt, Nghiêm lão sư nghe được đáp án này thì yên tâm, Nói chung em cần phải chú ý một chút, em cũng biết nếu như cổ họng tên nhóc ấy mà không được tốt thì cuộc thi lần này coi như bỏ lỡ.
Thi Điềm thế nào mà cứ có cảm giác ông ấy căn bản là không nghe lọt lời giải thích của cô vậy nhỉ?
Nghiêm lão sư dặn dò xong vài câu thì rời đi, Thi Điềm đẩy cửa phòng phát thanh đi vào, nhìn thấy Kỷ Diệc Hoành đeo tai nghe, trước mặt hình như còn đặt một chiếc máy tính.
Thi Điềm đi lên trước, Coca của cậu.
Tay phải Kỷ Diệc Hoành bấm con chuột nhoay nhoáy, tai trái đặt trên bàn phím gõ lạch cạch, tốc độ tay kinh người. Hiện tại nhất định là anh nghe không vào mấy tiếng nói chuyện xung quanh, Thi Điềm đặt coca bên cạnh tay anh, dùng một ngón tay đâm đâm bả vai anh.
Đừng nói chuyện với tôi.
.......
Kỷ Diệc Hoành chơi game đến mức không còn quan tâm đến chuyện gì đang diễn ra xung quanh, từng cơn sóng đánh ra liên tiếp. Thi Điềm ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, Kỷ Diệc Hoành đưa một tay ra, đẩy lon coca về phía cô.
Mở hộ tôi.
Mắt anh vẫn nhìn chằm chằm màn hình không chớp, Thi Điềm bật nắp, Kỷ Diệc Hoành chỉ uống một hớp, sau đó lại vùi đầu vào game.
Đây gọi là chơi đến quên thời gian sao?
Thi Điềm thấy thời gian phát thanh sắp bắt đầu, nhưng cô ngồi bên cạnh anh, nói cái gì anh cũng nghe không lọt, cô chỉ có thể cuống lên.
Đẹp! Kỷ Diệc Hoành kích động đến mức tông giọng cũng thay đổi, anh tháo tai nghe xuống, Thi Điềm vội vàng đẩy cánh tay anh, Mau lên, còn hai phút nữa là bắt đầu rồi!
Kỷ Diệc Hoành nhìn đồng hồ, cảm thán mình ước lượng thời gian thật chuẩn, Cậu thích chơi game không?
Cũng tạm.
Chơi liên minh huyền thoại hả? Hôm nào lập đội với cậu.
Thi Điềm lắc đầu một cái. Mình chơi Tiêu tiêu lạc(*).
(*) Anipop
Kỷ Diệc Hoành bình tĩnh lại, Thi Điềm vội vàng đứng dậy thu dọn đồ đạc trên mặt bàn. Ôi trời, cái máy tính này của cậu sao nặng quá vậy, cậu có thể mua loại siêu mỏng mà, thuận tiện mang theo.
Cái này là chuyên để chơi game.
Thi Điềm chỉ cảm thấy chiếc máy tính này mang đi mang lại thật phiền phức, Kỷ Diệc Hoành uống một hớp coca, Thi Điềm ngồi về chỗ. Thầy giáo nói tuần sau cậu có cuộc thi, mấy thứ này cậu đừng uống nữa thì hơn.
Đối với một chữ ăn, Kỷ Diệc Hoành là thật sự không thể thỏa hiệp.
Nửa tiếng phát thanh trôi qua, nói xong câu cuối cùng, đầu óc của Thi Điềm rốt cuộc được thả lỏng. Cô vẫn cứ sợ mình sẽ nói không được trôi chảy, sợ đầu lưỡi đột nhiên bị thắt chặt.
Cậu có weibo không?
Có chứ.
Kỷ Diệc Hoành bảo Thi Điềm lấy điện thoại ra, Tôi đưa tài khoản weibo của tôi cho cậu, mấy chuyện đăng bài từ giờ giao cho cậu.
Thi Điềm hiểu weibo và tài khoản wechat công khai đều cần phải quản lý, đó là nền tảng tốt nhất để tích lũy nhân khí.
Kỷ Diệc Hoành đọc tên đăng nhập và mật khẩu cho cô, Thầy Nghiêm nói ngày nào cũng phải đăng bài.
Cậu muốn cho mình quản lý?
Tôi rất bận.
Thi Điềm bĩu môi, cô thấy là anh bận chơi game thì có.
Cậu thiếu niên còn chưa lên lớp mà lôi máy tính ra, có lẽ là muốn chơi thêm một trận nữa.
Thi Điềm đứng sau lưng Kỷ Diệc Hoành, nhìn anh đeo tai nghe, sống lưng thẳng tắp, ngón tay sạch sẽ thon dài cầm chuột.
Cô chụp bóng lưng của anh, lúc đi ra khỏi phòng phát thanh liền dùng tài khoản weibo của anh đăng lên.
Ảnh là bóng lưng của Kỷ Diệc Hoành, phần chú thích viết: đoán xem tôi đang chơi trò gì?
Fans của Kỷ Diệc Hoành trên weibo không ít, Thi Điềm lật xem mấy bài đăng trước đó của anh. Thật sự là không phải ít tầm thường, một tháng còn không đăng lên nổi một tấm hình.
Cô quay lại ký túc xá, Tưởng Tư Nam và Chu Tiểu Ngọc đang chơi game, Từ Tử Dịch còn đang ngủ trưa.
Kỷ Diệc Hoành chơi game nhưng cũng không đến nỗi quên thời gian, buổi chiều anh còn có lớp, hiện tại cũng nên đi học rồi.
Bên trong giảng đường đã có không ít sinh viên đến nhận chỗ, Kỷ Diệc Hoành cũng coi như là đến sớm, anh vừa ngồi vững, liền nhìn thấy Kim Triết và Từ Dương khoác vai đi tới, vừa nhìn anh vừa cười.
Kỷ Diệc Hoành không hiểu ra làm sao. Cười cái gì mà cười?
Cậu từ bao giờ đã thành người của La Vân Hi rồi thế?
Kỷ Diệc Hoành hoàn toàn nghe không hiểu, anh xoay chiếc bút trong tay, không rảnh để ý.
Kim Triết mở weibo cho Kỷ Diệc Hoành xem, anh nhìn thấy tài khoản weibo của mình mấy ngày trước đăng lên một bài viết, bắt mắt nhất chính là cái đuôi nhỏ bên dưới tên tài khoản của anh, trên đó viết: Người của La Vân Hi.
La Vân Hi là ai? Kỷ Diệc Hoành hỏi ngược lại.
Là một diễn viên, còn là đàn ông nữa.
Kỷ Diệc Hoành lập tức nghĩ ra việc tốt này là do ai làm, Từ Dương cười đến mức muốn tắt thở, Hóa ra là cậu thích đàn ông, chẳng trách nhiều tài nữ mỹ nữ như vậy đều không thành công tiếp cận được cậu.
Kỷ Diệc Hoành đảo mắt qua, Từ Dương còn muốn cười, nhưng bị ánh mắt đó của anh làm cho phải mạnh mẽ dừng lại.
Mấy người Thi Điềm rốt cuộc cũng đến, phía sau đã không còn chỗ, bất đắc dĩ đành phải ngồi trên cùng.
Kỷ Diệc Hoành thấy ai đi vào cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn anh, xem ra là đã đều thấy được rồi?
Thầy giáo đi vào, chuông báo cũng vang lên, bốn phía dần yên tĩnh lại.
Sinh viên tương đối đông, dù là mới bắt đầu năm, nhưng mỗi người lén nói một câu thôi cũng đủ gây ra tiếng rì rào không nhỏ.
Vị giảng viên này có phong cách giảng bài vô cùng hài hước nên rất nhiều sinh viên đều chọn lớp của ông.
Bên tai Thi Điềm nghe được mấy câu đứt quãng, Người trẻ bây giờ đặc biệt có chủ kiến....... có cá tính.......
Nền công nghiệp giải trí thời gian gần đây phát triển với tốc độ chóng mặt, điều này cũng có lợi cho chuyên ngành của các bạn. Ở đây có bao nhiều người là fan hâm mộ cuồng nhiệt của các ngôi sao đang nổi nhỉ?
Thi Điềm hận không thể giơ tay lên thật cao, cô nhìn thấy thầy giáo cười cười mở ra một tấm ảnh chụp màn hình.
Sau đó Thi Điềm nhìn thấy mấy chữ được khoanh tròn.
Ha ha ha ------- Trong giảng đường đã có mấy người cười ầm lên.
Kỷ Diệc Hoành đang cầm điện thoại lén lút chơi game, thình lình bị gọi tên.
Thầy muốn phỏng vấn Kỷ Diệc Hoành của chúng ta một chút, vì sao lại mê mẩn La Vân Hi vậy nhỉ?
Thi Điềm nghe vậy, chột dạ ôm mặt, Tưởng Tư Nam ngồi bên cạnh nghe được cũng đang cười nghiêng ngả, Cái gì cơ, Kỷ Diệc Hoành thích La Vân Hi? Sư tử nhỏ, đây không phải là người gần đây cậu mê đắm nhất à? Đúng là tâm linh tương thông nha!
Kỷ Diệc Hoành đứng lên, ánh mắt từ bốn phía đồng loạt rơi xuống người anh, thầy giáo chống hai tay trên bục giảng, đem câu nói vừa rồi lặp lại một lượt.
Kỷ Diệc Hoành miễn cưỡng nặn ra năm chữ. Bởi vì anh ta đẹp trai.
Chính xác là như vậy, tướng mạo của La Vân Hi là không thể chê được. Vậy em nói nghe thử một chút, điểm nào của La Vân Hi hấp dẫn em nhất? Hay là nói, trên người cậu ta có gì đặc biệt khiến em yêu thích?
Kỷ Diệc Hoành không trả lời được, hoàn toàn mộng mị, trong đầu chỉ có IG của anh, liên minh huyền thoại của anh.
Tầm mắt anh rơi xuống một người ngồi phía trước mình, nhìn thấy đầu Thi Điềm chôn trước ngực không dám ngẩng lên.
***
Bát Bát: Có lẽ bộ này có khá nhiều độc giả mới đến với Bát Bát nên ta sẽ nói lại một chút.
Siêu siêu ngọt được đăng mỗi ngày một chương vào lúc 8h28p tối, nếu như qua 8h28p tối mà các nàng không thấy thì chứng tỏ ngày hôm đó ta đã hoãn đăng. Độc giả bên facebook và wordpress thì nếu ta thông báo hoãn sẽ biết ngay, nhưng phía wattpad bởi vì thông báo trên cuộc trò chuyện (không đăng trong truyện để tránh loãng truyện) nên chỉ những ai theo dõi nick của ta là @newwloser88 mới nhận được thông báo. Vậy nên mọi người bên wattpad nếu theo các bộ truyện của Bát Bát thì chịu khó ấn theo dõi tài khoản của ta nhé, để ngay lập tức có thể biết được lịch đăng thay thế nếu như có hoãn. Yêu thương:*
/112
|