Ngắn ngủn một ngày, thủ lĩnh yêu quái sáu khu vực đổi màu cờ, lại không hề có trận đánh nào.
Tin tức chấn động như vậy ngay lập tức càn quét toàn bộ các khu vực lân cận. Đủ mọi lời đồn thổi được truyền bá ra. Sóc tinh lại được nước đẩy thuyền khiến có tin đồns rằng Khỉ Đá đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần.
Đương nhiên, chỉ cần là những yêu tinh có chút kiến thức thì chắc chắn sẽ không tin chuyện này. Nếu Khỉ Đá có cảnh giới Hóa Thần thì hắn không cần phải tới đầm Ác Long này để tìm kiếm sự chở che. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, bảy khu vực đang treo lá cờ lớn có chữ Hầu vẫn là một sự thật không thể chối cãi.
Bảy khu vực hợp lại làm một, nơi đóng quân của Khỉ Đá nhanh chóng quật khởi trở thành một trong những thế lực mạnh nhất tại ngoài thành.
Bởi cống hiến thật lớn lần này, lão Bạch Viên đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn với sóc tinh.
Nghe nói khi sóc tinh chuyển đến nơi đóng quân, lão Bạch Viên đã tự mình chủ trì việc xây dựng lều trại cho nó. Dựa vào uy vọng tăng nhanh, cộng với bản chất mặt dày vốn có, lại có lão Bạch Viên chống đỡ, con sóc tinh thần kỳ này nhan chóng đứng vững gót chân tại đây.
Duy nhất chỉ có Đoản Chủy là vẫn giữ thái độ không nóng không lạnh đối với nó. Không chỉ thế, Đoản Chủy còn đặt cho sóc tinh ngoại hiệu là Lữ lục quải , tức Lữ lừa đảo .
Uy vọng của Sóc tinh mặc dù rất cao, nhưng võ lực không có, lại thêm ngoại hiệu Lữ lục quải đọc thuận miệng hơn so với Lữ Thanh nhiều, kết quả là ngoại hiệu mới biến thành tên xưng hô của nó.
Chính vì điều này sóc tinh còn gây hấn với Đoản Chủy vài lần. Đương nhiên là mồm miệng vĩnh viễn không mạnh bằng nắm tay nên mọi thứ vẫn không thay đổi gì cả.
Vài ngày sau, Khỉ Đá tiếp tục dùng bộ dáng uể oải, mặc kệ mọi thứ. Sóc tinh vẫn nhiệt tình như lửa, xuất kích khắp nơi xung quanh, cũng rất có thu hoạch.
Thế lực dưới trướng Khỉ Đá càng lúc càng được khuếch trương, tựa hồ là một tín hiệu tốt đẹp. Thế nhưng, tất cả chỉ là bắt đầu…
. . .
Ngày thứ năm, trong đại điện ở thành Ác Long.
Con nai yêu tướng vội vàng chạy từ bên ngoài vào trong đại điện. Nó quỳ một gối xuống ở dưới bậc thang, chắp tay hô:
- Tham kiến bệ hạ.
Ác Giao đang nằm nghiêng trên long ỷ, tay vuốt vuốt một khối ngọc như ý, thấy thế cúi đầu xuống hơi trừng mắt hỏi:
- Đã điều tra xong rồi sao?
- Bẩm báo bệ hạ, đều đã điều tra xong.
- Nói xem chuyện gì đã xảy ra?
- Khởi bẩm bệ hạ. Người đầu tiên đầu hàng hầu yêu kia chính là bọ cạp tinh. Thuộc hạ phái người qua đó ngầm điều tra. Nghe nói sáng sớm hôm đó đã có người mật báo với bọ cạp tinh là hầu yêu muốn chiếm địa bàn của nó. Tu vi của bọ cạp tinh còn không bằng cá sấu tinh nên tất nhiên nó thấp thỏm không yên. Sau đó lại có một con yêu tinh xuất hiện và nói rằng nó có chút quan hệ với quân sư của hầu yêu nên có thể giúp bọ cạp tinh đút lót... Tiếp nữa, bò cạp tinh thay cờ, tuyên bố với bên ngoài mình thần phục hầu yêu, lúc này mới bảo vệ được lãnh địa.
- Ồ?
Ác Giao khẽ cười.
- Nói tiếp đi.
Người đầu hàng thứ hai là báo tinh. Thuộc hạ cũng phái người qua đó ngầm điều tra. Nghe nói vào cái ngày bọ cạp tinh đổi cờ thì có người mật báo với báo là bọ cạp tinh tự nhận đánh không lại báo tinh nên mới đầu hàng hầu yêu, muốn dựa vào hầu yêu để vây công báo tinh. Bọ cạp tinh và náo tinh vốn bất hòa từ trước, lại thường xuyên tranh chấp. Cuối cùng, báo tinh quyết định thông qua quan hệ để liên hệ với quân sư của hầu yêu, tặng lễ vật, cũng thay cờ, thuần phục hầu yêu.
- À?
Ác Giao cười càng thêm vui vẻ.
- Có chút ý tứ. Nói tiếp đi.
- Kẻ thứ ba đầu hàng là kền kền tinh, cũng nhận được mật báo. Kẻ mật báo nói rằng báo tinh đã thèm nhỏ dãi hai tiểu thiếp của kền kền tinh rất lâu rồi, bọ cạp tinh lại muốn quỵt nợ nó không trả, bèn đang giựt dây hầu yêu...
- Chờ đã.
Ác Giao thả ngọc như ý xuống, đứng dậy, nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Đến cùng là có bao nhiêu thủ lĩnh khuất phục rồi đầu hàng.
- Tổng cộng tới giờ là chín ạ.
- Chín? Đều bị thủ đoạn này thu phục sao?
- Đều như thế. Một sáng một tối, thả hỏa mù, giả vờ quyết liệt, lợi dụng mẫu thuẫn giữa các thủ lĩnh để rải lời đồn rồi thừa nước đục thả câu. Thủ đoạn không hề cao minh nhưng hiệu quả rất tốt.
- Được, được, được đó.
Ác Giao ngồi xuống, vuốt nhẹ râu, giảo hoạt nở nụ cười:
- Xem ra con khỉ thành tinh này cũng rất giảo hoạt đấy. Lần trước gặp mặt, tại sao ta lại không nhìn ra điều này nhỉ?
- Bây giờ hầu yêu cũng chỉ bắt bọn chúng thay đổi cờ hiệu chứ thực tế vẫn chưa chỉnh hợp lại. Hơn nữa thuộc hạ cho rằng các thủ lĩnh đó cũng chỉ vì nhiều nguyên nhân nên mới trá hàng vậy thôi. Sau một thời gian nữa, bọn chúng biết sự thực thì …
- Không!
Ác Giao chậm rãi lắc đầu, mím chặt môi, cặp mắt híp lại thành một đường nhỏ:
- Chiêu này cao, rất cao... Bọn thủ lĩnh đó thực lực không mạnh nhưng tính tình lại rất không an phận. Hắn muốn bọn chúng thực sự hàng phục thì chắc chắn không có chuyện dễ dàng không cần động thủ như vậy. Nếu như chọn động đao, thì dù có thu phục được, thực lực cũng tất giảm trên diện rộng. Cuối cùng là thu hoạch không có mấy. Còn nếu để bọn chúng trá hàng... Đầu tiên để chúng trá hàng, sau đó lại tìm thời cơ thích hợp, bức một trong số đó phản, rồi đi trấn áp. Như vậy những kẻ trá hàng còn lại tự nhiên cũng biến thành hàng thật. Kể từ đó, ha ha ha ha. Hóa ra, hầu yêu cũng là một kẻ biết âm mưu quỷ kế, thạo quyền mưu đấy.
Con nai yêu tướng tỏ ra hơi ngẩn ngơ, chắp tay thở dài:
- Bệ hạ anh minh! Tấn Chi suýt chút nữa lầm đại sự!
Ác Giao lười nhác phất tay ra hiệu với con nai yêu tướng, đồng thời liếc mắt nhìn rồi nói:
- Theo ta trăm năm rồi, ngươi cũng học không ít. Chỉ tiếc a, bàn về mưu kế ứng biến, ngươi còn không phải đối thủ của hầu yêu này.
Nghe được câu này, con nai yêu tướng khẽ run lên, cúi đầu.
- Được rồi.
Ác Giao giơ tay chỉ vào con nai yêu tướng nói:
- Ngươi đi viết lại toàn bộ mọi thứ vừa nói thành một phong thư, rồi gửi cho những tên thủ lĩnh đã thuần phục hầu yêu. Ha ha ha, nếu mọi việc đều theo ý hắn sắp đặt thì sau này chẳng phải ta sẽ mất đi rất nhiều niềm vui sao? Ha ha ha ha!
- Tấn Chi tuân mệnh.
. . .
Buổi tối, sau khi ăn cơm, Khỉ Đá ngồi ê mông ở cạnh cây cột trong nơi trú quân, miệng ngậm một cành cỏ lau, ngắm phong cảnh.
Bây giờ hắn đã là bá chủ của khu vực nhỏ quanh đây. Dưới trướng hắn cũng hơn một ngàn yêu tinh, nhưng hắn vẫn chẳng có gì khác lạ.
Tiểu hồ yêu đang chơi đùa ở khu đất trống trước cửa nơi trú quân. Sóc tinh đang đứng ở bên cạnh hắn, khom người chờ đợi, không nhúc nhích.
- Ta nói này, ngươi có thể đừng lẽo đẽo theo ta được không?
Khỉ Đá hơi mất kiên nhẫn ca thán.
- Làm sao có thể để đại vương không có người hầu cận được?
Sóc tinh cười hì hì cầm chén trà do tiểu yêu mang đến, cung kinh dâng cho Khỉ Đá:
- Rất nhiều ngày thuộc hạ không thể phân thân vì người có thể dùng rất ít, việc lại nhiều. Đại vương, mong ngài hãy sớm thành lập phủ nội vụ, để có người chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của ngài.
Khỉ Đá cầm chén trà, nhấp môi rồi nói:
- Từ trước tới nay ta chưa từng sai khiến một ai.
Sóc tinh cười khan hai tiếng, nhìn sang phía tiểu hồ yêu đang chơi đùa. Nó khom người và nói:
- Đại vương, thuộc hạ có một chuyện không rõ.
- Nói đi.
Sóc tinh nhìn tiểu hồ yêu rồi nhìn Khỉ Đá, cười hì hì hỏi:
- Vị này là nghĩa nữ của đại vương hay là nương nương tương lai ạ?
- Phụttt...
Khỉ Đá phun hết nước trà trong miệng vào mặt sóc tinh.
- Ngươi đang đoán mò cái gì thế?
Sóc tinh luống cuống tay chân lau chùi nước trà trên mặt:
- Thuộc hạ không hề đoán mò.
- Như thế còn không phải đoán mò?
- Đại vương đặc biệt chiếu cố cô nhóc này. Thuộc hạ muốn biết suy nghĩ chính xác trong lòng đại vương để có thể làm đúng lễ nghĩa.
- Ta phục ngươi rồi đấy! Sao lắm quy củ thế?
- Thưa đại vương, không thể không có quy củ. Thân phận chưa định, làm sao làm việc được?
- Thân phận…
Khỉ Đá hơi hơi nhíu mày, suy nghĩ thất thần. Hắn nhìn vào khuôn mặt còn chưa lau hết nước trà của sóc tinh, hỏi tiếp:
- Hết phủ nội vụ lại tới thân phân chưa định. Hôm nay ngươi nói những thứ này chính là có hàm ý riêng chứ?
Sóc tinh mặt mày hớn hở nói:
- Vẫn không thể giấu được đại vương.
Nó lập tức quỳ xuống, rút một quyển trục từ trong tay áo, dâng lên trước mặt Khỉ Đá:
- Vạn sự khởi đầu nan. Bây giờ binh lính dưới trướng ngài đã vượt qua một nghìn nhưng quân chế* chưa định. Thuộc hạ cả gan phác thảo một phần quân chế. Kính xin đại vương xem qua.
(*Quân chế: luật lệ và cách thức tổ chức quân đội)
Khỉ Đá cầm quyển trục, mở ra đọc.
Quyển trục này là một bản kế hoạch quân chế hoàn chỉnh. Ngoại trừ mô tả một thể chế quân đội đầy đủ, còn có việc bổ nhiệm các vị trí liên quan cho những ai.
Khỉ Đá đọc đến vị trí giám quân.
Tất cả các vị trí khác ở trên đều đã có người được đề cử vào đó. Ví dụ như lão Bạch viên là đại tướng chuyên quản lý quân nhu, Đại Giác là tướng tiên phong... Chỉ riêng vị trí giám quân là chưa có ai.
Hắn nhìn kĩ lần nữa thì nhận ra là sóc tinh không hề có tên trong quyển trục.
Khỉ Đá lập tức hiểu được.
Tên này muốn Khỉ Đá chính miệng thừa nhận địa vị của nó đây. Còn là giám quân? Quả thật là dưới một người mà trên vạn người.
Ngay khi Khỉ Đá còn chưa biết nên trả lời sóc tinh như thế nào, một con yêu tinh tỏa ra yêu khí nồng nặc chạy tới chỗ hắn.
Khi khoảng cách giữa hai bên chỉ còn mười trượng, con yêu tinh kia bỗng huyễn hóa thân hình thành một cô gái mặc váy trắng.
Cô gái nổi giận đùng đùng, nhìn chằm chằm vào Khỉ Đá, quát hỏi:
- Ngọc giản ta đưa cho ngươi đâu? Vì sao không hồi âm trở lại?
Tin tức chấn động như vậy ngay lập tức càn quét toàn bộ các khu vực lân cận. Đủ mọi lời đồn thổi được truyền bá ra. Sóc tinh lại được nước đẩy thuyền khiến có tin đồns rằng Khỉ Đá đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần.
Đương nhiên, chỉ cần là những yêu tinh có chút kiến thức thì chắc chắn sẽ không tin chuyện này. Nếu Khỉ Đá có cảnh giới Hóa Thần thì hắn không cần phải tới đầm Ác Long này để tìm kiếm sự chở che. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, bảy khu vực đang treo lá cờ lớn có chữ Hầu vẫn là một sự thật không thể chối cãi.
Bảy khu vực hợp lại làm một, nơi đóng quân của Khỉ Đá nhanh chóng quật khởi trở thành một trong những thế lực mạnh nhất tại ngoài thành.
Bởi cống hiến thật lớn lần này, lão Bạch Viên đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn với sóc tinh.
Nghe nói khi sóc tinh chuyển đến nơi đóng quân, lão Bạch Viên đã tự mình chủ trì việc xây dựng lều trại cho nó. Dựa vào uy vọng tăng nhanh, cộng với bản chất mặt dày vốn có, lại có lão Bạch Viên chống đỡ, con sóc tinh thần kỳ này nhan chóng đứng vững gót chân tại đây.
Duy nhất chỉ có Đoản Chủy là vẫn giữ thái độ không nóng không lạnh đối với nó. Không chỉ thế, Đoản Chủy còn đặt cho sóc tinh ngoại hiệu là Lữ lục quải , tức Lữ lừa đảo .
Uy vọng của Sóc tinh mặc dù rất cao, nhưng võ lực không có, lại thêm ngoại hiệu Lữ lục quải đọc thuận miệng hơn so với Lữ Thanh nhiều, kết quả là ngoại hiệu mới biến thành tên xưng hô của nó.
Chính vì điều này sóc tinh còn gây hấn với Đoản Chủy vài lần. Đương nhiên là mồm miệng vĩnh viễn không mạnh bằng nắm tay nên mọi thứ vẫn không thay đổi gì cả.
Vài ngày sau, Khỉ Đá tiếp tục dùng bộ dáng uể oải, mặc kệ mọi thứ. Sóc tinh vẫn nhiệt tình như lửa, xuất kích khắp nơi xung quanh, cũng rất có thu hoạch.
Thế lực dưới trướng Khỉ Đá càng lúc càng được khuếch trương, tựa hồ là một tín hiệu tốt đẹp. Thế nhưng, tất cả chỉ là bắt đầu…
. . .
Ngày thứ năm, trong đại điện ở thành Ác Long.
Con nai yêu tướng vội vàng chạy từ bên ngoài vào trong đại điện. Nó quỳ một gối xuống ở dưới bậc thang, chắp tay hô:
- Tham kiến bệ hạ.
Ác Giao đang nằm nghiêng trên long ỷ, tay vuốt vuốt một khối ngọc như ý, thấy thế cúi đầu xuống hơi trừng mắt hỏi:
- Đã điều tra xong rồi sao?
- Bẩm báo bệ hạ, đều đã điều tra xong.
- Nói xem chuyện gì đã xảy ra?
- Khởi bẩm bệ hạ. Người đầu tiên đầu hàng hầu yêu kia chính là bọ cạp tinh. Thuộc hạ phái người qua đó ngầm điều tra. Nghe nói sáng sớm hôm đó đã có người mật báo với bọ cạp tinh là hầu yêu muốn chiếm địa bàn của nó. Tu vi của bọ cạp tinh còn không bằng cá sấu tinh nên tất nhiên nó thấp thỏm không yên. Sau đó lại có một con yêu tinh xuất hiện và nói rằng nó có chút quan hệ với quân sư của hầu yêu nên có thể giúp bọ cạp tinh đút lót... Tiếp nữa, bò cạp tinh thay cờ, tuyên bố với bên ngoài mình thần phục hầu yêu, lúc này mới bảo vệ được lãnh địa.
- Ồ?
Ác Giao khẽ cười.
- Nói tiếp đi.
Người đầu hàng thứ hai là báo tinh. Thuộc hạ cũng phái người qua đó ngầm điều tra. Nghe nói vào cái ngày bọ cạp tinh đổi cờ thì có người mật báo với báo là bọ cạp tinh tự nhận đánh không lại báo tinh nên mới đầu hàng hầu yêu, muốn dựa vào hầu yêu để vây công báo tinh. Bọ cạp tinh và náo tinh vốn bất hòa từ trước, lại thường xuyên tranh chấp. Cuối cùng, báo tinh quyết định thông qua quan hệ để liên hệ với quân sư của hầu yêu, tặng lễ vật, cũng thay cờ, thuần phục hầu yêu.
- À?
Ác Giao cười càng thêm vui vẻ.
- Có chút ý tứ. Nói tiếp đi.
- Kẻ thứ ba đầu hàng là kền kền tinh, cũng nhận được mật báo. Kẻ mật báo nói rằng báo tinh đã thèm nhỏ dãi hai tiểu thiếp của kền kền tinh rất lâu rồi, bọ cạp tinh lại muốn quỵt nợ nó không trả, bèn đang giựt dây hầu yêu...
- Chờ đã.
Ác Giao thả ngọc như ý xuống, đứng dậy, nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Đến cùng là có bao nhiêu thủ lĩnh khuất phục rồi đầu hàng.
- Tổng cộng tới giờ là chín ạ.
- Chín? Đều bị thủ đoạn này thu phục sao?
- Đều như thế. Một sáng một tối, thả hỏa mù, giả vờ quyết liệt, lợi dụng mẫu thuẫn giữa các thủ lĩnh để rải lời đồn rồi thừa nước đục thả câu. Thủ đoạn không hề cao minh nhưng hiệu quả rất tốt.
- Được, được, được đó.
Ác Giao ngồi xuống, vuốt nhẹ râu, giảo hoạt nở nụ cười:
- Xem ra con khỉ thành tinh này cũng rất giảo hoạt đấy. Lần trước gặp mặt, tại sao ta lại không nhìn ra điều này nhỉ?
- Bây giờ hầu yêu cũng chỉ bắt bọn chúng thay đổi cờ hiệu chứ thực tế vẫn chưa chỉnh hợp lại. Hơn nữa thuộc hạ cho rằng các thủ lĩnh đó cũng chỉ vì nhiều nguyên nhân nên mới trá hàng vậy thôi. Sau một thời gian nữa, bọn chúng biết sự thực thì …
- Không!
Ác Giao chậm rãi lắc đầu, mím chặt môi, cặp mắt híp lại thành một đường nhỏ:
- Chiêu này cao, rất cao... Bọn thủ lĩnh đó thực lực không mạnh nhưng tính tình lại rất không an phận. Hắn muốn bọn chúng thực sự hàng phục thì chắc chắn không có chuyện dễ dàng không cần động thủ như vậy. Nếu như chọn động đao, thì dù có thu phục được, thực lực cũng tất giảm trên diện rộng. Cuối cùng là thu hoạch không có mấy. Còn nếu để bọn chúng trá hàng... Đầu tiên để chúng trá hàng, sau đó lại tìm thời cơ thích hợp, bức một trong số đó phản, rồi đi trấn áp. Như vậy những kẻ trá hàng còn lại tự nhiên cũng biến thành hàng thật. Kể từ đó, ha ha ha ha. Hóa ra, hầu yêu cũng là một kẻ biết âm mưu quỷ kế, thạo quyền mưu đấy.
Con nai yêu tướng tỏ ra hơi ngẩn ngơ, chắp tay thở dài:
- Bệ hạ anh minh! Tấn Chi suýt chút nữa lầm đại sự!
Ác Giao lười nhác phất tay ra hiệu với con nai yêu tướng, đồng thời liếc mắt nhìn rồi nói:
- Theo ta trăm năm rồi, ngươi cũng học không ít. Chỉ tiếc a, bàn về mưu kế ứng biến, ngươi còn không phải đối thủ của hầu yêu này.
Nghe được câu này, con nai yêu tướng khẽ run lên, cúi đầu.
- Được rồi.
Ác Giao giơ tay chỉ vào con nai yêu tướng nói:
- Ngươi đi viết lại toàn bộ mọi thứ vừa nói thành một phong thư, rồi gửi cho những tên thủ lĩnh đã thuần phục hầu yêu. Ha ha ha, nếu mọi việc đều theo ý hắn sắp đặt thì sau này chẳng phải ta sẽ mất đi rất nhiều niềm vui sao? Ha ha ha ha!
- Tấn Chi tuân mệnh.
. . .
Buổi tối, sau khi ăn cơm, Khỉ Đá ngồi ê mông ở cạnh cây cột trong nơi trú quân, miệng ngậm một cành cỏ lau, ngắm phong cảnh.
Bây giờ hắn đã là bá chủ của khu vực nhỏ quanh đây. Dưới trướng hắn cũng hơn một ngàn yêu tinh, nhưng hắn vẫn chẳng có gì khác lạ.
Tiểu hồ yêu đang chơi đùa ở khu đất trống trước cửa nơi trú quân. Sóc tinh đang đứng ở bên cạnh hắn, khom người chờ đợi, không nhúc nhích.
- Ta nói này, ngươi có thể đừng lẽo đẽo theo ta được không?
Khỉ Đá hơi mất kiên nhẫn ca thán.
- Làm sao có thể để đại vương không có người hầu cận được?
Sóc tinh cười hì hì cầm chén trà do tiểu yêu mang đến, cung kinh dâng cho Khỉ Đá:
- Rất nhiều ngày thuộc hạ không thể phân thân vì người có thể dùng rất ít, việc lại nhiều. Đại vương, mong ngài hãy sớm thành lập phủ nội vụ, để có người chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của ngài.
Khỉ Đá cầm chén trà, nhấp môi rồi nói:
- Từ trước tới nay ta chưa từng sai khiến một ai.
Sóc tinh cười khan hai tiếng, nhìn sang phía tiểu hồ yêu đang chơi đùa. Nó khom người và nói:
- Đại vương, thuộc hạ có một chuyện không rõ.
- Nói đi.
Sóc tinh nhìn tiểu hồ yêu rồi nhìn Khỉ Đá, cười hì hì hỏi:
- Vị này là nghĩa nữ của đại vương hay là nương nương tương lai ạ?
- Phụttt...
Khỉ Đá phun hết nước trà trong miệng vào mặt sóc tinh.
- Ngươi đang đoán mò cái gì thế?
Sóc tinh luống cuống tay chân lau chùi nước trà trên mặt:
- Thuộc hạ không hề đoán mò.
- Như thế còn không phải đoán mò?
- Đại vương đặc biệt chiếu cố cô nhóc này. Thuộc hạ muốn biết suy nghĩ chính xác trong lòng đại vương để có thể làm đúng lễ nghĩa.
- Ta phục ngươi rồi đấy! Sao lắm quy củ thế?
- Thưa đại vương, không thể không có quy củ. Thân phận chưa định, làm sao làm việc được?
- Thân phận…
Khỉ Đá hơi hơi nhíu mày, suy nghĩ thất thần. Hắn nhìn vào khuôn mặt còn chưa lau hết nước trà của sóc tinh, hỏi tiếp:
- Hết phủ nội vụ lại tới thân phân chưa định. Hôm nay ngươi nói những thứ này chính là có hàm ý riêng chứ?
Sóc tinh mặt mày hớn hở nói:
- Vẫn không thể giấu được đại vương.
Nó lập tức quỳ xuống, rút một quyển trục từ trong tay áo, dâng lên trước mặt Khỉ Đá:
- Vạn sự khởi đầu nan. Bây giờ binh lính dưới trướng ngài đã vượt qua một nghìn nhưng quân chế* chưa định. Thuộc hạ cả gan phác thảo một phần quân chế. Kính xin đại vương xem qua.
(*Quân chế: luật lệ và cách thức tổ chức quân đội)
Khỉ Đá cầm quyển trục, mở ra đọc.
Quyển trục này là một bản kế hoạch quân chế hoàn chỉnh. Ngoại trừ mô tả một thể chế quân đội đầy đủ, còn có việc bổ nhiệm các vị trí liên quan cho những ai.
Khỉ Đá đọc đến vị trí giám quân.
Tất cả các vị trí khác ở trên đều đã có người được đề cử vào đó. Ví dụ như lão Bạch viên là đại tướng chuyên quản lý quân nhu, Đại Giác là tướng tiên phong... Chỉ riêng vị trí giám quân là chưa có ai.
Hắn nhìn kĩ lần nữa thì nhận ra là sóc tinh không hề có tên trong quyển trục.
Khỉ Đá lập tức hiểu được.
Tên này muốn Khỉ Đá chính miệng thừa nhận địa vị của nó đây. Còn là giám quân? Quả thật là dưới một người mà trên vạn người.
Ngay khi Khỉ Đá còn chưa biết nên trả lời sóc tinh như thế nào, một con yêu tinh tỏa ra yêu khí nồng nặc chạy tới chỗ hắn.
Khi khoảng cách giữa hai bên chỉ còn mười trượng, con yêu tinh kia bỗng huyễn hóa thân hình thành một cô gái mặc váy trắng.
Cô gái nổi giận đùng đùng, nhìn chằm chằm vào Khỉ Đá, quát hỏi:
- Ngọc giản ta đưa cho ngươi đâu? Vì sao không hồi âm trở lại?
/535
|