An Khê nhìn mặt chị gái, hỏi nhỏ
- Có chuyện gì hả chị? Mặt chị coi bộ không được vui cho lắm
- Ôi, dào. Là cái vụ lúc sáng đó! Tức lắm em ạ, tụi chị huy động lực lượng khắp nơi mà chả thấy tăm hơi em trai tổng giám đốc đâu cả! Nếu đã có thân thế như thế, đưa vào đây chắc chắn phải là trưởng phòng, giám sát của bộ phận nào chứ, thế mà tìm mãi vẫn….
Nói tới đây, chị rút khăn ra chấm nhẹ khóe mắt. Hơ,....cái chị này diễn kịch thiệt là giỏi a?
An Khê an ủi vài câu rồi nhanh chóng chuồn khỏi thang máy.
o0o
Ngày đầu tiên đi làm, An Khê mệt phờ. Mới vừa bước vào phòng, Lệ Băng đã oai oái chạy ra đón, tay cầm camera
- Hehe, ngày làm việc của An Khê, quả nhiên rất phong phú, nhìn xem nè, mặt cậu nhếch nhác cực kì!
An Khê tím mặt, lao tới kẹp cổ con bạn
- Con này, cấm đụng vào nỗi đau của bạn ngươi!!
- Hả? đau đớn gì????????
Như quán tính, Quỳnh Dao phóng ra. Trúc Đào và Ngân Hà cũng chạy theo sau.
Đó đều là bạn chung phòng kí túc xá mùa hè của cô ở trường bổ trợ kiến thức mùa hè.
Mùa hè, tối phải đi học, còn sáng lại đi làm, cực hết chỗ nói a!!!!!!!!!
An Khê như tìm được điểm tựa, liền trút hết uất ức cho tụi bạn nghe.
- Lúc mới vô tui đã phải chạy lên chạy xuống 10 tầng lầu đến bốn lần a, mỗi tầng tổng cộng 50 bậc thang, vị chi là 2000 bậc thang a, mấy bồ nghĩ coi tui hôm nay có phải bị sao quả tạ chiếu không???
(hơ, còn rảnh tới mức đếm từng bậc thang a??? =.=”)
- Gì ghê zậy…Mà tui không tin là bồ bị đại boss dần cho thê thảm như thế! Không phải người ta nói Mộ Dung Thần là người rất manly a? sao lại chấp ba chuyện vặt với bồ??
Trúc Đào suy ngẫm
- A…cái này…thiệt ra không phải hắn ép tui, là do tui hiểu lầm cái thang máy…
…
…
…
- Chán phèo tụi mày ơi!
- Ừ, đi ngủ!
- Ngủ nhanh đê!!!
Mọi người bắt đầu đánh trống lảng, tản đi hết. Gì chứ ba cái tính hậu đậu của An Khê, ai cũng biết rõ. Cứ tưởng cô bị sếp bắt nạt cơ, hơ hơ lo lắng vô ích, đi ngủ coi vậy mà tốt cho sức khỏe!
- Mấy người bạn bè kiểu gì vậy hả??? - An Khê uất ức la lớn
- Ê, cái này là do bồ mà, ai bảo khờ khạo vô đó để bị thang máy nó ăn hiếp?
Quỳnh Dao lên tiếng
- Vậy giờ phải làm sao a?
- Việc tổng giám đốc nhận cậu vào làm đã được chứng nhận là kì tích hiếm có….Có khi nào, hắn để ý cậu không hả?
- Sặc
- Chứ sao hắn tự dưng đưa cậu vào, lúc nào cũng quanh quẩn bên cạnh hắn a! Lại còn pha cà phê, nấu ăn…Giống vợ chồng nhỉ?
Trúc Đào phân tích, tủm tỉm cười
An Khê chợt rùng mình, eo, cái viễn cảnh đó khiến cô rởn tóc gáy đó nha T^T
o0o
An Khê lại lết cái bộ dạng thê thảm ấy về nhà…
Đã hơn 1 tuần làm việc, An Khê vẫn thế:
Bị chèn ép
Bị boss bắt nạt
Bị ép đi vấy mực cầu thang
Bị lao công cằn nhằn
Bị bà chị trút tâm sự về chuyện không tìm thấy em trai boss
T^T
- ya, sao hơn 1 tuần òi mà cái mặt xui nó vẫn cứ ám lấy bồ vậy An Khê?
Quỳnh Dao đặt cốc sữa nóng lên bàn cho An Khê, bức xúc
- Hix, tui mà biết thì cũng đỡ….
An Khê run cầm cập oán thán, hôm nay cô về trễ bị mắc mưa, chèm nhẹp T^T
A…Ax xì!!!!!!!!!!!!!!
- Chết nhỉ? Cậu sốt rồi, mai nghỉ làm ở nhà đó!!!
Không…Không được mà T^T
Hắn sẽ chém đẹp cô mà T^T
Sáng hôm sau, An Khê vẫn lết mình ra khỏi nhà…
Cửa thang máy, lại có biển hiệu bị hỏng
An Khê bực bội vứt sang một bên, mấy tên thợ sửa xấu xa!!!!
Cô ấn nút thang máy…
~~~
An Khê đơ người, tại sao cửa không chịu mở a?????
Cô tức tối đạp vào cửa thang máy. Ax!!! Tức quá!!!!
Chị gái hôm nào vẫn cứ vô tình bắt gặp, ngạc nhiên hỏi
- An Khê, thang máy hỏng rồi mà? Em làm gì vậy?
…..
….
…
..
.
Sao lại đối xử với cô như vậy hả???????????
Cuối cùng thì sao? An Khê vẫn phải lết mình trên cầu thang bộ..
Hai mắt cô hoa cả lên…
A….sao có tới hai cái cầu thang lận nè…
Bốn cái…
Sáu cái…
Tám cái….
Hơ..đi đường nào đây, cầu thang…nhiều cầu thang quá.….
…..
….
…
..
.
o0o
Dung Thần bước nhanh trên cầu thang bộ. Cô gái đó đã trễ gần 2 tiếng đồng hồ rồi, đang chết dí ở đâu vậy không biết!
Á!
Anh vấp phải vật mềm mềm ở bậc thang tầng 2. Mềm mềm? =.=???
- An Khê?
Anh cúi xuống, nâng đầu cô dậy
- An Khê!!
Anh lay người cô, liên tục gọi
Trán cô nóng quá! Cả người nóng hầm hập, mồ hôi mồ kê nhễ nhại
- Sốt rồi nè?
Dung Thần nhíu mày, không chút do dự liền bế cô lên
Còn 8 tầng nữa….
Ráng lên vậy T^T
An Khê tỉnh giấc, hơ…
Mùi trà sữa nhẹ thoảng qua, cảm giác yên bình thấy lạ…Đây là…
Cô đang yên vị trên ghế sofa trong phòng tổng giám đốc? Sao…sao cô lên được tận đây???
Dung Thần đang ngồi trên ghế tổng giám đốc, xem xét lại giấy tờ
- Dung Thần? Anh..anh bế tôi lên đây???
- Cô bị sốt!
Anh chỉ trả lời gọn như thế
- Tôi “nhặt được” cô ở tầng 2!
An Khê xấu hổ gục mặt lí nhí
- Xin…lỗi anh…hôm qua bị mắc mưa nên…..
- Công việc ngày hôm nay của cô này!
Dung Thần vẫy cô lại gần
Hix, cứ tưởng hắn thương tình cho mình nghỉ cơ đấy T^T
Cô lại lê người bước về hướng hắn ngồi
- Thấy cái ghế sofa kia không?
- Thấy.
- Lại đó ngủ 1 giấc đi!
- Dạ?
- Cái ghế đó mới nhập từ Ý về, cần cô kiểm tra chất lượng!
- Dạ? tôi ạ?
- Ừ! LÀm việc nhanh lên!
An Khê nhanh chóng đặt mình lên ghế
OA….thoải mái thiệt a!!!!!!!!!
Cái tên đó, mục đích là muốn mình nghỉ ngơi đây mà ^^ Hehe, nghĩ ra hắn cũng không phải người xấu….
- Có chuyện gì hả chị? Mặt chị coi bộ không được vui cho lắm
- Ôi, dào. Là cái vụ lúc sáng đó! Tức lắm em ạ, tụi chị huy động lực lượng khắp nơi mà chả thấy tăm hơi em trai tổng giám đốc đâu cả! Nếu đã có thân thế như thế, đưa vào đây chắc chắn phải là trưởng phòng, giám sát của bộ phận nào chứ, thế mà tìm mãi vẫn….
Nói tới đây, chị rút khăn ra chấm nhẹ khóe mắt. Hơ,....cái chị này diễn kịch thiệt là giỏi a?
An Khê an ủi vài câu rồi nhanh chóng chuồn khỏi thang máy.
o0o
Ngày đầu tiên đi làm, An Khê mệt phờ. Mới vừa bước vào phòng, Lệ Băng đã oai oái chạy ra đón, tay cầm camera
- Hehe, ngày làm việc của An Khê, quả nhiên rất phong phú, nhìn xem nè, mặt cậu nhếch nhác cực kì!
An Khê tím mặt, lao tới kẹp cổ con bạn
- Con này, cấm đụng vào nỗi đau của bạn ngươi!!
- Hả? đau đớn gì????????
Như quán tính, Quỳnh Dao phóng ra. Trúc Đào và Ngân Hà cũng chạy theo sau.
Đó đều là bạn chung phòng kí túc xá mùa hè của cô ở trường bổ trợ kiến thức mùa hè.
Mùa hè, tối phải đi học, còn sáng lại đi làm, cực hết chỗ nói a!!!!!!!!!
An Khê như tìm được điểm tựa, liền trút hết uất ức cho tụi bạn nghe.
- Lúc mới vô tui đã phải chạy lên chạy xuống 10 tầng lầu đến bốn lần a, mỗi tầng tổng cộng 50 bậc thang, vị chi là 2000 bậc thang a, mấy bồ nghĩ coi tui hôm nay có phải bị sao quả tạ chiếu không???
(hơ, còn rảnh tới mức đếm từng bậc thang a??? =.=”)
- Gì ghê zậy…Mà tui không tin là bồ bị đại boss dần cho thê thảm như thế! Không phải người ta nói Mộ Dung Thần là người rất manly a? sao lại chấp ba chuyện vặt với bồ??
Trúc Đào suy ngẫm
- A…cái này…thiệt ra không phải hắn ép tui, là do tui hiểu lầm cái thang máy…
…
…
…
- Chán phèo tụi mày ơi!
- Ừ, đi ngủ!
- Ngủ nhanh đê!!!
Mọi người bắt đầu đánh trống lảng, tản đi hết. Gì chứ ba cái tính hậu đậu của An Khê, ai cũng biết rõ. Cứ tưởng cô bị sếp bắt nạt cơ, hơ hơ lo lắng vô ích, đi ngủ coi vậy mà tốt cho sức khỏe!
- Mấy người bạn bè kiểu gì vậy hả??? - An Khê uất ức la lớn
- Ê, cái này là do bồ mà, ai bảo khờ khạo vô đó để bị thang máy nó ăn hiếp?
Quỳnh Dao lên tiếng
- Vậy giờ phải làm sao a?
- Việc tổng giám đốc nhận cậu vào làm đã được chứng nhận là kì tích hiếm có….Có khi nào, hắn để ý cậu không hả?
- Sặc
- Chứ sao hắn tự dưng đưa cậu vào, lúc nào cũng quanh quẩn bên cạnh hắn a! Lại còn pha cà phê, nấu ăn…Giống vợ chồng nhỉ?
Trúc Đào phân tích, tủm tỉm cười
An Khê chợt rùng mình, eo, cái viễn cảnh đó khiến cô rởn tóc gáy đó nha T^T
o0o
An Khê lại lết cái bộ dạng thê thảm ấy về nhà…
Đã hơn 1 tuần làm việc, An Khê vẫn thế:
Bị chèn ép
Bị boss bắt nạt
Bị ép đi vấy mực cầu thang
Bị lao công cằn nhằn
Bị bà chị trút tâm sự về chuyện không tìm thấy em trai boss
T^T
- ya, sao hơn 1 tuần òi mà cái mặt xui nó vẫn cứ ám lấy bồ vậy An Khê?
Quỳnh Dao đặt cốc sữa nóng lên bàn cho An Khê, bức xúc
- Hix, tui mà biết thì cũng đỡ….
An Khê run cầm cập oán thán, hôm nay cô về trễ bị mắc mưa, chèm nhẹp T^T
A…Ax xì!!!!!!!!!!!!!!
- Chết nhỉ? Cậu sốt rồi, mai nghỉ làm ở nhà đó!!!
Không…Không được mà T^T
Hắn sẽ chém đẹp cô mà T^T
Sáng hôm sau, An Khê vẫn lết mình ra khỏi nhà…
Cửa thang máy, lại có biển hiệu bị hỏng
An Khê bực bội vứt sang một bên, mấy tên thợ sửa xấu xa!!!!
Cô ấn nút thang máy…
~~~
An Khê đơ người, tại sao cửa không chịu mở a?????
Cô tức tối đạp vào cửa thang máy. Ax!!! Tức quá!!!!
Chị gái hôm nào vẫn cứ vô tình bắt gặp, ngạc nhiên hỏi
- An Khê, thang máy hỏng rồi mà? Em làm gì vậy?
…..
….
…
..
.
Sao lại đối xử với cô như vậy hả???????????
Cuối cùng thì sao? An Khê vẫn phải lết mình trên cầu thang bộ..
Hai mắt cô hoa cả lên…
A….sao có tới hai cái cầu thang lận nè…
Bốn cái…
Sáu cái…
Tám cái….
Hơ..đi đường nào đây, cầu thang…nhiều cầu thang quá.….
…..
….
…
..
.
o0o
Dung Thần bước nhanh trên cầu thang bộ. Cô gái đó đã trễ gần 2 tiếng đồng hồ rồi, đang chết dí ở đâu vậy không biết!
Á!
Anh vấp phải vật mềm mềm ở bậc thang tầng 2. Mềm mềm? =.=???
- An Khê?
Anh cúi xuống, nâng đầu cô dậy
- An Khê!!
Anh lay người cô, liên tục gọi
Trán cô nóng quá! Cả người nóng hầm hập, mồ hôi mồ kê nhễ nhại
- Sốt rồi nè?
Dung Thần nhíu mày, không chút do dự liền bế cô lên
Còn 8 tầng nữa….
Ráng lên vậy T^T
An Khê tỉnh giấc, hơ…
Mùi trà sữa nhẹ thoảng qua, cảm giác yên bình thấy lạ…Đây là…
Cô đang yên vị trên ghế sofa trong phòng tổng giám đốc? Sao…sao cô lên được tận đây???
Dung Thần đang ngồi trên ghế tổng giám đốc, xem xét lại giấy tờ
- Dung Thần? Anh..anh bế tôi lên đây???
- Cô bị sốt!
Anh chỉ trả lời gọn như thế
- Tôi “nhặt được” cô ở tầng 2!
An Khê xấu hổ gục mặt lí nhí
- Xin…lỗi anh…hôm qua bị mắc mưa nên…..
- Công việc ngày hôm nay của cô này!
Dung Thần vẫy cô lại gần
Hix, cứ tưởng hắn thương tình cho mình nghỉ cơ đấy T^T
Cô lại lê người bước về hướng hắn ngồi
- Thấy cái ghế sofa kia không?
- Thấy.
- Lại đó ngủ 1 giấc đi!
- Dạ?
- Cái ghế đó mới nhập từ Ý về, cần cô kiểm tra chất lượng!
- Dạ? tôi ạ?
- Ừ! LÀm việc nhanh lên!
An Khê nhanh chóng đặt mình lên ghế
OA….thoải mái thiệt a!!!!!!!!!
Cái tên đó, mục đích là muốn mình nghỉ ngơi đây mà ^^ Hehe, nghĩ ra hắn cũng không phải người xấu….
/5
|