Đại Chiến Cốt Truyện (Hành Động Cứu Vớt Mary Sue)
Q.1 - Chương 6 - Mary Sue Ở Quý Tộc Học Viện (5)
/12
|
Địa điểm: Học viện St. Roman vườn hoa phía sau trường, hoang vắng không người xử lý, cỏ dại cùng hoa dại mọc lan tràn, thường xuyên xuất hiện các truyền thuyết yêu ma quỷ quái.
Nhân vật: Cận Tiểu Bạch, Tống Nghị
Thời gian: Sau giờ tan học
Mục đích: Đe dọa, uy hiếp, dụ dỗ, các loại thủ đoạn làm cho Cận Tiểu Bạch khuất phục!!!
Cận Tiểu Bạch cười tủm tỉm nhìn đầy mặt hắc hóa Tống Nghị, thoạt nhìn rất là bình tĩnh, nhưng trong lòng tiểu nhân đã sớm run rẩy khóc ầm ĩ, nê môi a ngươi không phải dương quang soái ca sao?! Trước mặt hắc hóa này là ai a! Ma ma thật đáng sợ, người ta muốn về nhà mới không cần chơi cái gì trò chơi đâu anh anh anh ╥_╥
Cận Tiểu Bạch mở đầu hỏi, vẻ mặt thuần khiết đến không thể lại càng thuần khiết: Tống đồng học hôm nay gọi ta đến là có chuyện gì? Chẳng lẽ muốn thông báo?
Tống Nghị: ‒_‒|||
Tống Nghị nghiến răng nghiến lợi: Gọi ra làm gì chẳng lẽ ngươi không biết?! Cảnh đồng học, ta cảnh cáo ngươi, không cần lại quấy rầy ta cùng Thanh Thanh, nếu không... ngươi nhất định sẽ không muốn biết hậu quả!
Cận Tiểu Bạch nhíu mày nghi hoặc: Cái gì quấy rầy? Tống đồng học ngươi có phải hay không hiểu nhầm nha, ta cùng Thanh Thanh vốn là khuê mật, tự nhiên là làm gì cũng có đôi có cặp, ngược lại là ngươi, chẳng qua vừa chuyển tới, đối với chúng ta mà nói là người xa lạ, lại liên tiếp cố ý tiếp cận Thanh Thanh, ta mới nên hoài nghi ngươi có ý đồ xấu gì với nhà ta Thanh Thanh đâu.
Tống Nghị bị Cận Tiểu Bạch nói câu kia Người xa lạ công kích, một phát trúng tim.
Tống Nghị phát điên: Ngươi mới là người xa lạ! Ta cùng Thanh Thanh là... Nói tóm lại không cho ngươi tiếp tục phá đám chúng ta! Ta tuyệt đối sẽ không thương tổn Thanh Thanh, điểm này ngươi không cần lo lắng.
Cận Tiểu Bạch ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ: Oh... Hóa ra Tống đồng học thích nhà ta Thanh Thanh nha!
Tống Nghị phút chốc mặt từ xanh biến đỏ, hơn nữa càng ngày càng đỏ, giống quả cà chua, thoạt nhìn thú vị cực.
Cận Tiểu Bạch: Nằm tào! Không nghĩ tới thịt văn nam chủ như vậy ngây thơ! Chẳng qua bị người đoán trúng tâm tư mà thôi, liền đỏ mặt!
Ngẫm lại cũng đúng, trong nguyên tác giống như chỉ có Kỳ Lang cùng Tống Nghị là xử, Mộ Dương cùng Dự Quyết tuyệt bức đã thân kinh bách chiến, không có thuần như hai vị trước. Kỳ Lang là vì tính cách quái gở lập dị hơn nữa cực kỳ khiết phích, chán ghét người khác đến gần, cũng chỉ có nữ chủ là ngoại lệ. Mà Tống Nghị là vì từ 6 tuổi liền thầm mến nữ chủ, đối với nữ sinh khác hoàn toàn không có tâm tư.
Tống Nghị bị nhìn thấu, cũng lười che giấu, liền phá bình phá suất nói: Hừ! Nếu đã sớm biết, ngươi liền đừng nhúng tay vào chuyện của chúng ta.
Cận Tiểu Bạch buồn rầu nhíu mày: Này chỉ sợ không được a... Vô nghĩa, không ngăn cản ngươi đến gần nữ chủ, chờ đệ nhất nam chủ phát bệnh cường [ tất ‒‒] nữ chủ, kia lão nương nhiệm vụ liền thất bại, ai chịu được!Tống Nghị nhảy dựng lên: Vì sao!? Nếu đã biết tâm tư của hắn, kia không nên giúp đỡ tác hợp hắn cùng Thanh Thanh sao? Ngoại trừ hắn còn ai có thể đối xử tốt với Thanh Thanh nữa?! Còn tự xưng là Thanh Thanh khuê mật đâu...
Cận Tiểu Bạch đầy mặt chính trực: Tống đồng học, mặc dù tâm ý của ngươi khiến ta rất cảm động, nhưng là lúc trước Thanh Thanh từng tỏ vẻ qua, muốn lấy học nghiệp làm trọng, đợi đến tốt nghiệp đại học mới có tâm tư đàm luyến ái. Ngươi cũng biết Thanh Thanh là bị Kỳ gia thu dưỡng, trong lòng luôn cảm kích Kỳ gia, muốn báo đáp ân tình, vì thế chỉ có thể cố gắng học tập tương lai có thể góp một phần lực nhỏ bé xây dựng Kỳ gia càng thêm lớn mạnh. Ngươi nói, nếu lúc này đàm luyến ái, ảnh hưởng đến thành tích của Thanh Thanh làm sao được!
Tống Nghị kinh ngạc nhìn Cận Tiểu Bạch. Hắn hoàn toàn không biết còn có chuyện như vậy... Ngẫm lại cũng không phải không có khả năng, thiện lương lại kiên cường như Thanh Thanh, nhất định sẽ không thể yên tâm hưởng thụ ở Kỳ gia, trong lòng nhất định là phi thường trầm trọng...
Tống Nghị bị chính mình não bổ cảm động.
Cận Tiểu Bạch: Lão nương còn không biết nguyên lai trung khuyển nam nhị còn có não bổ đế loại này thuộc tính a... Bất quá mặc kệ, chỉ cần khiến hắn lại không quá mức tiếp cận nữ chủ, duy trì khoảng cách an toàn khiến nam nhất không phát bệnh là được, quản hắn như thế nào.
Tống Nghị vỗ vai Cận Tiểu Bạch, giống như hảo huynh đệ nói: Ta đã biết, Thanh Thanh thật sự là rất kiên cường... Ta sẽ không làm ảnh hưởng đến Thanh Thanh, nhưng là ta tuyệt không buông tay! Ta sẽ chờ, chờ đến khi Thanh Thanh tiếp nhận ta...
Cận Tiểu Bạch: Giống như đột nhiên chuyển sang Đài Loan phim thần tượng nam nhị thâm tình thông báo ai...
Cận Tiểu Bạch không khỏi cảm thán, nếu như không có Kỳ Lang đột nhiên phát bệnh, nói không chừng Tô Thanh Thanh sẽ cùng Tống Nghị HE, hạnh phúc đến cuối đời đâu.
Nhưng là ai bảo vận mệnh bất thường, hoặc là nói, tác giả thần triển khai đâu...
Cận Tiểu Bạch cũng cười đáp: Ngươi hiểu là tốt rồi. Hơn nữa ngươi cũng phải biết ngươi là tân tấn vườn trường vương tử, rất nhiều nữ sinh đều thầm mến ngươi. Ngươi gần nhất quá mức tiếp cận Thanh Thanh, làm cho các nữ sinh đều rất bất mãn, nếu không phải có ta phá đám, chỉ sợ Thanh Thanh đã sớm gặp phiền toái. Cho nên về sau giữ khoảng cách một chút, đừng tỏ vẻ lộ liễu như vậy, coi như là một phương pháp bảo hộ Thanh Thanh.
Trong nguyên tác xác thực có vài đoạn như vậy, Tô Thanh Thanh vì quan hệ thân thiết với vài vị vườn trường vương tử mà bị pháo hôi nữ phụ ghen ghét, mấy lần uy hiếp thậm chí là hãm hại Tô Thanh Thanh, đương nhiên sau đó sẽ được anh hùng cứu mỹ nhân, rồi lại là một đoạn ba ba ba. Nhưng Cận Tiểu Bạch cảm thấy, giảm bớt là tốt nhất, loại tình tiết tranh giành tình nhân não tàn này không đáng khiến Tô Thanh Thanh bị thương.
Tống Nghị hoàn toàn không biết còn có chuyện như vậy. Trước mặt hắn các nữ sinh luôn là ôn nhu hiền thục hoặc hoạt bát khả ái, các loại hình đều có, nhưng nhất định sẽ phi thường hào phóng mà thiện lương, không hề nghĩ đến chuyện có nữ sinh sẽ vì hắn tiếp cận một nữ sinh khác mà sau lưng tìm chuyện cái gì... Còn có chuyện như vậy? Tống Nghị kinh ngạc hỏi.
Cận Tiểu Bạch bĩu môi, khinh thường nhìn hắn một mắt: Đây là đương nhiên. Ngươi không nên xem thường nữ nhân ghen tị. Các ngươi nam nhân a, luôn tự phụ đến mức cho rằng mình có thể nắm giữ tất cả, nhưng lại không biết sau lưng nữ nhân nghĩ như thế nào. Có thời gian về đọc một ít cung đấu trạch đấu tiểu thuyết, ngươi sẽ hiểu nữ nhân ghen tị có bao nhiêu đáng sợ.
Trong tiểu thuyết luôn có một ít tình tiết như vậy, nam chính cho rằng nữ phụ mỗ mỗ là hảo muội muội hảo bồn hữu, không nghĩ tới nữ phụ hãm hại nữ chủ, đến khi âm mưu bị phá mới bừng tỉnh đại ngộ, ôm nữ chủ hối hận thần mã...
Tống Nghị bị Cận Tiểu Bạch nói như vậy, cũng bắt đầu nghiêm túc, tỏ vẻ mình nhất định sẽ nghiên cứu nghiên cứu, đồng thời hi vọng Cận Tiểu Bạch ở trước mặt Thanh Thanh nói tốt cho mình vài câu, lại làm ván cầu cái gì... Cận Tiểu Bạch thầm nghĩ lão nương chỉ ở đây 3 tháng, các ngươi nằm mơ tiếp cận nữ chủ, vì thế phi thường sảng khoái đáp ứng.
Hai người đầy mùi thuốc súng mà đến, hòa bình bắt tay ra về, cả hai đều hài lòng, giai đại hoan hỉ.
...
Cốt truyện tiến hành đến một phần ba, tức là đã qua một tháng, trong bảng nhiệm vụ đồng hồ cát cũng chảy xuống một phần ba, nhưng là hai nhiệm vụ chi nhánh vẫn không thấy tăm hơi. Tuy rằng Cận Tiểu Bạch có chút sốt ruột, nhưng là chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ chính liền có thể qua cửa, không nhất thiết phải làm nhiệm vụ chi nhánh, chẳng qua là thêm nhiều điểm thưởng thôi, mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh xuống.
Trong suốt một tháng, Cận Tiểu Bạch quấn Tô Thanh Thanh quấn thật chặt, làm cho người xung quanh thiếu chút nữa lầm tưởng Cận Tiểu Bạch thầm mến Tô Thanh Thanh, tính chơi bách hợp cái gì... Nếu như không phải có người biết nguyên bản Cảnh Hiểu Băng thích là Kỳ Lang, chỉ sợ lời đồn đãi đã bay đầy học viện.
Này cố tình gây sự thế giới yêu ~
Nam nhị đã bị Cận Tiểu Bạch bình ổn, sẽ không lấy cớ tiếp cận Tô Thanh Thanh, chú ý giữ khoảng cách với bọn họ, hơn nữa tâm tư cũng thu liễm rất nhiều, ít nhất người ngoài nhìn vào sẽ không lập tức phát hiện hắn muốn theo đuổi Tô Thanh Thanh. Không có nam nhị xúc tác, nam nhất tự nhiên cũng không có cớ phát bệnh, hơn nữa bởi vì suốt một tháng Cận Tiểu Bạch lấy các loại lý do ở lỳ trong Kỳ gia biệt thự không đi, Kỳ Lang ánh mắt nhìn Cận Tiểu Bạch càng ngày càng đen tối.
Nếu như không phải trong nguyên tác viết Kỳ Lang đối với Tô Thanh Thanh độc chiếm dục cực mạnh, có thể xem như một loại biểu hiện tình yêu, Cận Tiểu Bạch đều hiểu nhầm Kỳ Lang di tình biệt luyến đến trên người mình... Ha ha ha ha ha ha ha ha, sao có khả năng được. Nam chủ Mary Sue văn đều là rất chung thủy tích, cho dù có mối tình đầu thần mã đều phải sang rìa đứng, nữ chủ mới là chân ái, di tình biệt luyến cái gì căn bản là không có khả năng tồn tại được rồi!!!
Cận Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, cuối cùng quy kết vì nam nhất độc chiếm dục đi, cho dù nữ chủ kề cận một nữ tính sinh vật, khuê mật, cũng không trở ngại nam chính ghen tuông.
Ta đi! Không có Tống Nghị, chả nhẽ lấy ta thay thế? Nếu nam chủ lấy ta làm cớ phát bệnh đè nữ chủ ra [ Tất ‒‒] làm sao đây???
Hẳn là sẽ không như vậy quỷ súc đi... Cận Tiểu Bạch tự mình an ủi như vậy, nhưng về sau, tự nhiên là chú ý khoảng cách hơn nhiều, sẽ không quấn nữ chủ thật chặt như trước nữa.
Nếu nói trong suốt một tháng này, còn có cái gì tiến bộ, hẳn là chỉ còn bệnh say xe của Cận Tiểu Bạch.
Ít nhất bây giờ ngồi xe đã không còn cảm giác khó chịu như trước nữa, bước đầu quen thuộc. Cận Tiểu Bạch không biết đến khi mình trở lại thế giới thực, có thể cải thiện được hay không, nhưng không ảnh hưởng nàng vui vẻ suốt cả ngày.
Thực ra ban đầu Cận Tiểu Bạch không phải không nghĩ tới tìm một chiếc xe đạp đi. Nhưng ngẫm lại lấy Cảnh gia quyền thế, nếu như Cận Tiểu Bạch thật sự đạp xe đạp đến trường, đại khái hôm sau tin tức Cảnh gia sắp phá sản sẽ bay đầy trời. Cho nên cuối cùng Cận Tiểu Bạch buông tha ý tưởng này, kiên trì ngồi xe hơi.
Nhớ lại suốt một tháng qua, Cận Tiểu Bạch vẫn là rất lạc quan. Đều kiên trì lâu như vậy, hai tháng còn lại hẳn là sẽ rất nhanh trôi qua. Kỳ thực thế giới này còn rất thoải mái, nguyên chủ là bạch phú mỹ, muốn ăn gì muốn chơi gì muốn đọc gì chỉ cần nói một tiếng liền có người chuẩn bị. Nếu như không phải còn nhớ kỹ phải làm nhiệm vụ về nhà, Cận Tiểu Bạch thiếu chút nữa liền bị chủ nghĩa tư bản ăn mòn.
Chung quy, hết thảy mọi thứ, ở trong mắt Cận Tiểu Bạch chỉ là giả dối hư ảo mà thôi.
Tâm tính lạc quan vẫn duy trì đến một tuần sau, một tiếng sét đánh ngang tai, nháy mắt khiến Cận Tiểu Bạch cảnh giác lông tơ dựng đứng lên.
Nam tam lên sân khấu lạp!
Nhân vật: Cận Tiểu Bạch, Tống Nghị
Thời gian: Sau giờ tan học
Mục đích: Đe dọa, uy hiếp, dụ dỗ, các loại thủ đoạn làm cho Cận Tiểu Bạch khuất phục!!!
Cận Tiểu Bạch cười tủm tỉm nhìn đầy mặt hắc hóa Tống Nghị, thoạt nhìn rất là bình tĩnh, nhưng trong lòng tiểu nhân đã sớm run rẩy khóc ầm ĩ, nê môi a ngươi không phải dương quang soái ca sao?! Trước mặt hắc hóa này là ai a! Ma ma thật đáng sợ, người ta muốn về nhà mới không cần chơi cái gì trò chơi đâu anh anh anh ╥_╥
Cận Tiểu Bạch mở đầu hỏi, vẻ mặt thuần khiết đến không thể lại càng thuần khiết: Tống đồng học hôm nay gọi ta đến là có chuyện gì? Chẳng lẽ muốn thông báo?
Tống Nghị: ‒_‒|||
Tống Nghị nghiến răng nghiến lợi: Gọi ra làm gì chẳng lẽ ngươi không biết?! Cảnh đồng học, ta cảnh cáo ngươi, không cần lại quấy rầy ta cùng Thanh Thanh, nếu không... ngươi nhất định sẽ không muốn biết hậu quả!
Cận Tiểu Bạch nhíu mày nghi hoặc: Cái gì quấy rầy? Tống đồng học ngươi có phải hay không hiểu nhầm nha, ta cùng Thanh Thanh vốn là khuê mật, tự nhiên là làm gì cũng có đôi có cặp, ngược lại là ngươi, chẳng qua vừa chuyển tới, đối với chúng ta mà nói là người xa lạ, lại liên tiếp cố ý tiếp cận Thanh Thanh, ta mới nên hoài nghi ngươi có ý đồ xấu gì với nhà ta Thanh Thanh đâu.
Tống Nghị bị Cận Tiểu Bạch nói câu kia Người xa lạ công kích, một phát trúng tim.
Tống Nghị phát điên: Ngươi mới là người xa lạ! Ta cùng Thanh Thanh là... Nói tóm lại không cho ngươi tiếp tục phá đám chúng ta! Ta tuyệt đối sẽ không thương tổn Thanh Thanh, điểm này ngươi không cần lo lắng.
Cận Tiểu Bạch ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ: Oh... Hóa ra Tống đồng học thích nhà ta Thanh Thanh nha!
Tống Nghị phút chốc mặt từ xanh biến đỏ, hơn nữa càng ngày càng đỏ, giống quả cà chua, thoạt nhìn thú vị cực.
Cận Tiểu Bạch: Nằm tào! Không nghĩ tới thịt văn nam chủ như vậy ngây thơ! Chẳng qua bị người đoán trúng tâm tư mà thôi, liền đỏ mặt!
Ngẫm lại cũng đúng, trong nguyên tác giống như chỉ có Kỳ Lang cùng Tống Nghị là xử, Mộ Dương cùng Dự Quyết tuyệt bức đã thân kinh bách chiến, không có thuần như hai vị trước. Kỳ Lang là vì tính cách quái gở lập dị hơn nữa cực kỳ khiết phích, chán ghét người khác đến gần, cũng chỉ có nữ chủ là ngoại lệ. Mà Tống Nghị là vì từ 6 tuổi liền thầm mến nữ chủ, đối với nữ sinh khác hoàn toàn không có tâm tư.
Tống Nghị bị nhìn thấu, cũng lười che giấu, liền phá bình phá suất nói: Hừ! Nếu đã sớm biết, ngươi liền đừng nhúng tay vào chuyện của chúng ta.
Cận Tiểu Bạch buồn rầu nhíu mày: Này chỉ sợ không được a... Vô nghĩa, không ngăn cản ngươi đến gần nữ chủ, chờ đệ nhất nam chủ phát bệnh cường [ tất ‒‒] nữ chủ, kia lão nương nhiệm vụ liền thất bại, ai chịu được!Tống Nghị nhảy dựng lên: Vì sao!? Nếu đã biết tâm tư của hắn, kia không nên giúp đỡ tác hợp hắn cùng Thanh Thanh sao? Ngoại trừ hắn còn ai có thể đối xử tốt với Thanh Thanh nữa?! Còn tự xưng là Thanh Thanh khuê mật đâu...
Cận Tiểu Bạch đầy mặt chính trực: Tống đồng học, mặc dù tâm ý của ngươi khiến ta rất cảm động, nhưng là lúc trước Thanh Thanh từng tỏ vẻ qua, muốn lấy học nghiệp làm trọng, đợi đến tốt nghiệp đại học mới có tâm tư đàm luyến ái. Ngươi cũng biết Thanh Thanh là bị Kỳ gia thu dưỡng, trong lòng luôn cảm kích Kỳ gia, muốn báo đáp ân tình, vì thế chỉ có thể cố gắng học tập tương lai có thể góp một phần lực nhỏ bé xây dựng Kỳ gia càng thêm lớn mạnh. Ngươi nói, nếu lúc này đàm luyến ái, ảnh hưởng đến thành tích của Thanh Thanh làm sao được!
Tống Nghị kinh ngạc nhìn Cận Tiểu Bạch. Hắn hoàn toàn không biết còn có chuyện như vậy... Ngẫm lại cũng không phải không có khả năng, thiện lương lại kiên cường như Thanh Thanh, nhất định sẽ không thể yên tâm hưởng thụ ở Kỳ gia, trong lòng nhất định là phi thường trầm trọng...
Tống Nghị bị chính mình não bổ cảm động.
Cận Tiểu Bạch: Lão nương còn không biết nguyên lai trung khuyển nam nhị còn có não bổ đế loại này thuộc tính a... Bất quá mặc kệ, chỉ cần khiến hắn lại không quá mức tiếp cận nữ chủ, duy trì khoảng cách an toàn khiến nam nhất không phát bệnh là được, quản hắn như thế nào.
Tống Nghị vỗ vai Cận Tiểu Bạch, giống như hảo huynh đệ nói: Ta đã biết, Thanh Thanh thật sự là rất kiên cường... Ta sẽ không làm ảnh hưởng đến Thanh Thanh, nhưng là ta tuyệt không buông tay! Ta sẽ chờ, chờ đến khi Thanh Thanh tiếp nhận ta...
Cận Tiểu Bạch: Giống như đột nhiên chuyển sang Đài Loan phim thần tượng nam nhị thâm tình thông báo ai...
Cận Tiểu Bạch không khỏi cảm thán, nếu như không có Kỳ Lang đột nhiên phát bệnh, nói không chừng Tô Thanh Thanh sẽ cùng Tống Nghị HE, hạnh phúc đến cuối đời đâu.
Nhưng là ai bảo vận mệnh bất thường, hoặc là nói, tác giả thần triển khai đâu...
Cận Tiểu Bạch cũng cười đáp: Ngươi hiểu là tốt rồi. Hơn nữa ngươi cũng phải biết ngươi là tân tấn vườn trường vương tử, rất nhiều nữ sinh đều thầm mến ngươi. Ngươi gần nhất quá mức tiếp cận Thanh Thanh, làm cho các nữ sinh đều rất bất mãn, nếu không phải có ta phá đám, chỉ sợ Thanh Thanh đã sớm gặp phiền toái. Cho nên về sau giữ khoảng cách một chút, đừng tỏ vẻ lộ liễu như vậy, coi như là một phương pháp bảo hộ Thanh Thanh.
Trong nguyên tác xác thực có vài đoạn như vậy, Tô Thanh Thanh vì quan hệ thân thiết với vài vị vườn trường vương tử mà bị pháo hôi nữ phụ ghen ghét, mấy lần uy hiếp thậm chí là hãm hại Tô Thanh Thanh, đương nhiên sau đó sẽ được anh hùng cứu mỹ nhân, rồi lại là một đoạn ba ba ba. Nhưng Cận Tiểu Bạch cảm thấy, giảm bớt là tốt nhất, loại tình tiết tranh giành tình nhân não tàn này không đáng khiến Tô Thanh Thanh bị thương.
Tống Nghị hoàn toàn không biết còn có chuyện như vậy. Trước mặt hắn các nữ sinh luôn là ôn nhu hiền thục hoặc hoạt bát khả ái, các loại hình đều có, nhưng nhất định sẽ phi thường hào phóng mà thiện lương, không hề nghĩ đến chuyện có nữ sinh sẽ vì hắn tiếp cận một nữ sinh khác mà sau lưng tìm chuyện cái gì... Còn có chuyện như vậy? Tống Nghị kinh ngạc hỏi.
Cận Tiểu Bạch bĩu môi, khinh thường nhìn hắn một mắt: Đây là đương nhiên. Ngươi không nên xem thường nữ nhân ghen tị. Các ngươi nam nhân a, luôn tự phụ đến mức cho rằng mình có thể nắm giữ tất cả, nhưng lại không biết sau lưng nữ nhân nghĩ như thế nào. Có thời gian về đọc một ít cung đấu trạch đấu tiểu thuyết, ngươi sẽ hiểu nữ nhân ghen tị có bao nhiêu đáng sợ.
Trong tiểu thuyết luôn có một ít tình tiết như vậy, nam chính cho rằng nữ phụ mỗ mỗ là hảo muội muội hảo bồn hữu, không nghĩ tới nữ phụ hãm hại nữ chủ, đến khi âm mưu bị phá mới bừng tỉnh đại ngộ, ôm nữ chủ hối hận thần mã...
Tống Nghị bị Cận Tiểu Bạch nói như vậy, cũng bắt đầu nghiêm túc, tỏ vẻ mình nhất định sẽ nghiên cứu nghiên cứu, đồng thời hi vọng Cận Tiểu Bạch ở trước mặt Thanh Thanh nói tốt cho mình vài câu, lại làm ván cầu cái gì... Cận Tiểu Bạch thầm nghĩ lão nương chỉ ở đây 3 tháng, các ngươi nằm mơ tiếp cận nữ chủ, vì thế phi thường sảng khoái đáp ứng.
Hai người đầy mùi thuốc súng mà đến, hòa bình bắt tay ra về, cả hai đều hài lòng, giai đại hoan hỉ.
...
Cốt truyện tiến hành đến một phần ba, tức là đã qua một tháng, trong bảng nhiệm vụ đồng hồ cát cũng chảy xuống một phần ba, nhưng là hai nhiệm vụ chi nhánh vẫn không thấy tăm hơi. Tuy rằng Cận Tiểu Bạch có chút sốt ruột, nhưng là chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ chính liền có thể qua cửa, không nhất thiết phải làm nhiệm vụ chi nhánh, chẳng qua là thêm nhiều điểm thưởng thôi, mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh xuống.
Trong suốt một tháng, Cận Tiểu Bạch quấn Tô Thanh Thanh quấn thật chặt, làm cho người xung quanh thiếu chút nữa lầm tưởng Cận Tiểu Bạch thầm mến Tô Thanh Thanh, tính chơi bách hợp cái gì... Nếu như không phải có người biết nguyên bản Cảnh Hiểu Băng thích là Kỳ Lang, chỉ sợ lời đồn đãi đã bay đầy học viện.
Này cố tình gây sự thế giới yêu ~
Nam nhị đã bị Cận Tiểu Bạch bình ổn, sẽ không lấy cớ tiếp cận Tô Thanh Thanh, chú ý giữ khoảng cách với bọn họ, hơn nữa tâm tư cũng thu liễm rất nhiều, ít nhất người ngoài nhìn vào sẽ không lập tức phát hiện hắn muốn theo đuổi Tô Thanh Thanh. Không có nam nhị xúc tác, nam nhất tự nhiên cũng không có cớ phát bệnh, hơn nữa bởi vì suốt một tháng Cận Tiểu Bạch lấy các loại lý do ở lỳ trong Kỳ gia biệt thự không đi, Kỳ Lang ánh mắt nhìn Cận Tiểu Bạch càng ngày càng đen tối.
Nếu như không phải trong nguyên tác viết Kỳ Lang đối với Tô Thanh Thanh độc chiếm dục cực mạnh, có thể xem như một loại biểu hiện tình yêu, Cận Tiểu Bạch đều hiểu nhầm Kỳ Lang di tình biệt luyến đến trên người mình... Ha ha ha ha ha ha ha ha, sao có khả năng được. Nam chủ Mary Sue văn đều là rất chung thủy tích, cho dù có mối tình đầu thần mã đều phải sang rìa đứng, nữ chủ mới là chân ái, di tình biệt luyến cái gì căn bản là không có khả năng tồn tại được rồi!!!
Cận Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, cuối cùng quy kết vì nam nhất độc chiếm dục đi, cho dù nữ chủ kề cận một nữ tính sinh vật, khuê mật, cũng không trở ngại nam chính ghen tuông.
Ta đi! Không có Tống Nghị, chả nhẽ lấy ta thay thế? Nếu nam chủ lấy ta làm cớ phát bệnh đè nữ chủ ra [ Tất ‒‒] làm sao đây???
Hẳn là sẽ không như vậy quỷ súc đi... Cận Tiểu Bạch tự mình an ủi như vậy, nhưng về sau, tự nhiên là chú ý khoảng cách hơn nhiều, sẽ không quấn nữ chủ thật chặt như trước nữa.
Nếu nói trong suốt một tháng này, còn có cái gì tiến bộ, hẳn là chỉ còn bệnh say xe của Cận Tiểu Bạch.
Ít nhất bây giờ ngồi xe đã không còn cảm giác khó chịu như trước nữa, bước đầu quen thuộc. Cận Tiểu Bạch không biết đến khi mình trở lại thế giới thực, có thể cải thiện được hay không, nhưng không ảnh hưởng nàng vui vẻ suốt cả ngày.
Thực ra ban đầu Cận Tiểu Bạch không phải không nghĩ tới tìm một chiếc xe đạp đi. Nhưng ngẫm lại lấy Cảnh gia quyền thế, nếu như Cận Tiểu Bạch thật sự đạp xe đạp đến trường, đại khái hôm sau tin tức Cảnh gia sắp phá sản sẽ bay đầy trời. Cho nên cuối cùng Cận Tiểu Bạch buông tha ý tưởng này, kiên trì ngồi xe hơi.
Nhớ lại suốt một tháng qua, Cận Tiểu Bạch vẫn là rất lạc quan. Đều kiên trì lâu như vậy, hai tháng còn lại hẳn là sẽ rất nhanh trôi qua. Kỳ thực thế giới này còn rất thoải mái, nguyên chủ là bạch phú mỹ, muốn ăn gì muốn chơi gì muốn đọc gì chỉ cần nói một tiếng liền có người chuẩn bị. Nếu như không phải còn nhớ kỹ phải làm nhiệm vụ về nhà, Cận Tiểu Bạch thiếu chút nữa liền bị chủ nghĩa tư bản ăn mòn.
Chung quy, hết thảy mọi thứ, ở trong mắt Cận Tiểu Bạch chỉ là giả dối hư ảo mà thôi.
Tâm tính lạc quan vẫn duy trì đến một tuần sau, một tiếng sét đánh ngang tai, nháy mắt khiến Cận Tiểu Bạch cảnh giác lông tơ dựng đứng lên.
Nam tam lên sân khấu lạp!
/12
|