Thằng con hư phá gia chi tử…” Mục Trần cùng Cửu U âm thầm lắc đầu, những người đang đứng phía sau lưng Hạ Hoằng cũng bởi vì nhìn thấy ánh mắt của Cửu U và Mục Trần mà cau mày, họ mơ hồ nhận ra một chút bất an, bất quá vẫn đem tâm tình áp chế xuống. Bởi vì bọn họ nghĩ không ra chuyện này có sai sót chỗ nào, bởi vì thực tế, bất luận là phiếu nợ này Lâm Tĩnh có cầm đến, thì Hạ Hoằng sẽ đón tiếp nàng như đón tiếp một mỹ nhân rơi vào hang cọp còn những thứ phía sau, có lẽ song phương đều sẽ không thừa nhận. Sở dĩ hắn chấp nhận đề nghị như vậy, chẳng qua là hắn nghĩ bản thân sẽ chiến thắng Mục Trần, sau đó lấy cái cớ này ra tay với Lâm Tĩnh cùng Cửu U, đến lúc đó đem hai mỹ nhân tạm thời lưu lại, hắn sẽ có rất nhiều thủ đoạn làm cho các nàng khuất phục. Nghĩ đến đây, Hạ Hoằng mới thoáng yên tâm, liếc mắt cười như một tiểu hồ ly, nhìn nữ nhân sắc nước hương trời như Lâm Tĩnh, lửa nóng trong lòng cũng không nhịn được cứ bốc cháy lên, đợi đến khi ngươi rơi vào tay bản Hoàng, lúc đó bản Hoàng tử lại sẽ cho ngươi cười đủ kiểu. Trước mắt, phải đem tên tiểu tử đáng ghét này giải quyết… Đôi mắt Hạ Hoằng băng hàn như lưỡi đao, chậm rãi chuyển hướng nhìn về Mục Trần, lúc trước giao phong, bởi vì hắn khinh thường nên mới ăn cái thua thiệt, loại sai lầm này hắn sẽ không tái phạm lần thứ hai, tiếp theo đó, hắn sẽ đem toàn lực mà thị uy với Mục Trần, đồng thời cũng để cho Mục Trân thấy được một cái Đại La Thiên Vực nho nhỏ, tụ tập tại Thiên La đại lục thì không có tư cách để hung hăng. Linh lực trong thiên địa bắt đầu vận chuyển theo từng động tác của hắn, từng cơn sóng uy áp Linh lực như núi thái sơn hướng về phía Mục Trần tuôn ra, cường hãn áp bách, làm cho đại địa dưới chân Mục Trần dường đang run rẩy nhè nhẹ. Thần sắc Mục Trần, vào lúc này trở nên bình tĩnh, hắn biết được sự mạnh mẽ của Hạ Hoằng, tuy nói hắn chỉ mới vào Cửu phẩm, nhưng thực lực chiến đấu thật sự, tất nhiên vượt qua rất xa Long Tí Chí Tôn của Đại La Thiên Vực bọn họ, dựa theo Mục Trần phỏng chừng, e là cho dù đối mặt với cường giả Cửu phẩm Chí Tôn đỉnh phong chân chính, Hạ Hoằng này đều có sức đánh một trận. Ý niệm trong lòng Mục Trần chuyển động, toàn bộ thu liễm, hai tay hắn hơi rũ, Linh lực cũng vào lúc này vận chuyển lên, không gian ở sau lưng vặn vẹo, Chí Tôn Hải như ẩn như hiện, tản ra Linh lực cường hãn. Linh lực áp bách tới từ Hạ Hoằng, vào lúc này toàn bộ bị tách ra. Tuy nói là nửa bước Cửu phẩm, nhưng Linh lực bên trong Chí Tôn Hải của Mục Trần hung hồn trầm ổn đến một loại cực hạn vì nó được rèn luyện ròng rã ba năm ở trong không gian biển máu của Thần Thú Chi Nguyên. Hơn nữa, bởi vì cũng từng luyện hóa Bất Tử Điểu để lại Bất Tử Chi Viêm, do đó cũng là làm cho Linh lực của hắn có đặc tính sinh sôi liên tục, do đó cho dù là tỉ thí Linh lực hùng hậu kéo dài tuyệt đối Mục Trần sẽ không yếu hơn so với những cường giả chân chính tấn nhập vào Cửu phẩm Chí Tôn thậm chí vẫn còn có thể thắng. Có chút ý tứ… Hạ Hoằng cảm nhận được Linh lực dị thường bàng bạc của Mục Trần, ánh mắt đột nhiên trở nên âm lệ. Ầm! Linh lực cường hãn phía sau Hạ Hoằng muốn nổ tung lên, thân ảnh của hắn biến thành từng đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước Mục Trần, đấm ra một quyền. Một quyền này, không có hoa mỹ, nhưng ngưng tụ Linh lực cuồng bạo, hơn nữa khi một quyền này vung ra, trên thân thể Hạ Hoằng có huyết khí bốc lên, quấn quanh nắm tay hắn, tựa như là có thanh âm chém giết truyền ra, chấn động tâm phách. Hạ Hoằng tu luyện Sát Thần Chiến Thể. Thấm Nhã nhìn trên thân thể Hạ Hoằng bộc phát ra huyết khí, đôi mắt đẹp cũng ngưng chuyển động, đây là một môn Luyện Thể thần thuật có chút bá đạo cùng quỷ dị, cần vô số huyết chiến, lấy máu tươi của địch nhân rèn luyện, mà Hạ Hoằng vì muốn luyện thành môn thần thuật này, năm đó đã đi chiến trường, lấy máu tướng địch mà luyện môn Luyện Thể thần thuật này. Cũng tu luyện Luyện Thể thần thuật sao… Huyết khí bàng bạc mang theo sát phạt nồng nặc phóng ra, Mục Trần mơ hồ thấy một biển máu ngập trời phía trước, bất quá đó cũng chỉ là ảo giác chưa đủ sản sinh tác dụng quá lớn, mí mắt hắn hơi cụp, kim quang từ cơ thể đột nhiên bạo phát. Long Phượng Thể! Kim quang bên ngoài thân thể Mục Trần phóng ra, tạo thành một kim thân óng ánh, thần sắc hắn thản nhiên, đấm ra một quyền. Mục Trần không có thái độ muốn né tránh, Hạ Hoằng tự cho thân thể của hắn cường hãn, nhưng đó là hắn tự ngạo, trong mắt Mục Trần, lại cảm thấy buồn cười. Nếu là này Hạ Hoằng muốn mượn ưu thế Linh lực Cửu phẩm chí tôn để chèn ép Mục Trần thì vẫn còn có thể tạo thành một điểm phiền phức cho Mục Trần, còn muốn mượn lực lượng nhục thân, muốn tạo thành thương tổn đối với hắn, lại là suy nghĩ quá mức kỳ lạ. Tu luyện Long Phượng Thể, hơn nữa Mục Trần đã đem Chân Long Chân Phượng chi văn tiến hóa thành Chân Long Chân Phượng chi linh, tại phương diện tỉ thí nhục thân, hắn tuyệt đối tự tin, cho dù là đối mặt với cường giả Cửu phẩm Chí Tôn viên mãn, hắn cũng sẽ không có chút nào kiêng kỵ. Hai đạo nắm đấm ẩn chứa chi lực đáng sợ, trực tiếp là xé rách hư không, sau đó hung hăng đụng vào nhau. Ầm! Không khí dường như vào giờ khắc này nổ tung, mắt trần có thể thấy sóng xung kích tàn phá bừa bãi ra, không gian vặn vẹo, dưới chân hai người đại địa vì thừa nhận không nổi cái loại lực trùng kích này, trực tiếp bị nứt ra từng đạo vết rách. Mọi người đều là nhìn chòng chọc vào nơi phát ra trùng kích kia, thần sắc của bọn họ đều hơi đổi, bởi vì bọn họ nhìn thấy, chính diện giao đấu thân thể lực lượng Hạ Hoằng đang đánh một quyền vào thân thể Mục Trần, dĩ nhiên thân thể của hắn không nhúc nhích tí nào vẫn vững như bàn thạch. Trái lại thân thể Hạ Hoằng, phảng phất như là bị ảnh hưởng của phản chấn, thân thể run lên một cái. Nhục thân của Mục Trần thật là khủng khiếp! Có người thấp giọng run sợ nói, bằng vào thực lực nửa bước Cửu phẩm, so sánh với nhau về nhục thân, hắn không có rơi vào hạ phong, trái lại còn chiếm cứ một điểm ưu thế! Đám người Thấm Nhã, Giang Lăng thần sắc cũng ngưng trọng. Đầy trời khiếp sợ thấp tiếng ồn ào, trong con mắt Hạ Hoằng hiện lên một tia âm u, trình độ của Mục Trần đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn. Ầm! Sát khí bàng bạc, từ thân thể Hạ Hoằng bốc lên, hắn giẫm chân một cái, đại địa bên dưới sụp đổ, thân hình hóa thành vô số đạo tàn ảnh bay ra, những tàn ảnh kia xoay tròn quanh Mục Trần, mỗi một tàn ảnh biến thành 1 bóng quyền hướng về phía Mục Trần mà đánh. Thế công này, bén nhọn hầu như vô pháp tránh né. Ầm! Ầm! Đối mặt với thế công như mưa sa của Hạ Hoằng, sắc mặt Mục Trần cũng hơi nghiêm nghị, chỉ thấy tay áo hắn chấn động, Kim Cự Long từ trong đó bay lên, lượn quanh thân, hình thành hộ thuẫn cường đại, chống đỡ toàn bộ bóng quyền đang đánh tới. Đùng đùng! Thanh âm trầm thấp không ngừng truyền ra, đại địa dưới chân Mục Trần không ngừng sụp đổ. Thế công cuồng bạo của Hạ Hoằng không cách nào hình dung, ngay cả Chân Long chi linh tạo thành phòng hộ đều vô pháp chống đỡ toàn bộ, trong đó có một bóng quyền đáng sợ, trực tiếp xuyên qua đánh vào đầu Mục Trần. Ầm! Một bàn tay vào lúc này thò ra, chống đỡ bóng quyền kia, Linh lực cuồng bạo trùng kích lập tức nổ tung lên. Bành! Mặt đất bạo liệt, hai bóng người lúc này bị chấn động bắn ngược ra hai phía, tạo thành 2 vết sâu dài trên mặt đất từ hai bàn chân, mới dần dần ngừng lại. Vô số tầm mắt phóng nhìn đến hai đạo thân ảnh kia. Một tay Mục Trần để thành chưởng ấn, thần sắc bình thản không có sóng, bàn tay rực rỡ kim sắc, chắc chắn không thể phá vỡ, ống tay áo của hắn bị rách nát, đó là do trước đó ngạnh hám chống đỡ bóng quyền bị phản chấn. Mà Hạ Hoằng cũng tả tơi dị thường thậm chí là bị đả thương, với thế công của hắn đừng nói là nửa bước Cửu phẩm, coi như là một vị cường giả Cửu phẩm Chí Tôn, cũng phải bị hắn đả thương, nhưng đối với Mục Trần thì chỉ là hình ảnh một tay áo bị chấn nát mà thôi. Loại kết quả này, làm cho sát ý của Hạ Hoằng trào dân. Hô. Hạ Hoằng hít sâu một hơi, khuôn mặt dần dần thu liễm, sau cùng quy về thản nhiên. Nhận thấy được biến hóa của hắn, đôi mắt Mục Trần khẽ híp lại, bắt đầu từ lúc này hắn đã cảm giác nguy hiểm phát ra từ trên thân Hạ Hoằng. Ánh mắt Hạ Hoằng thản nhiên, không cảm tình chút nào, bàn tay của hắn vươn ra, bỗng nhiên nắm chặt. Ô...ô...n...g! Xích quang tại lòng bàn tay ngưng tụ, tiếp theo chớp mắt, xích quang trực tiếp hóa thành một chuôi chiến thương xích hồng dữ tợn, phía trên chiến thương khắc rất nhiều Phù Văn, chỉ vừa lộ diện, đã bạo phát ra Linh lực ba động vô cùng kinh người. Mục Trần nhìn chiến thương xích hồng kia: Chuẩn Thánh vật? Hạ Hoằng hướng về hắn cười dữ tợn một tiếng, xung quanh thân thể lại có thêm một tầng xích quan thứ hai trào lên, sau cùng biến thành một chiến giáp đỏ như máu, phía trên chiến giáp, có Long văn dữ tợn gào thét. Một thương một giáp, khí tức không có sai biệt, hiển nhiên là một bộ Chuẩn Thánh Vật, bộ Chuẩn Thánh Vật này xuất hiện làm cho sóng Linh lực quanh thân Hạ Hoằng, bạo tăng đến một loại trình độ cực đoan kinh người. Coi như là chân chính cường giả Cửu phẩm Chí Tôn đỉnh phong, cũng phải có chút lo sợ. Đó là…Xích Long Chiến Thương cùng với Xích Long Chiến Giáp…Đây chính là một bộ Chuẩn Thánh vật, uy năng đủ để cho một thế lực xưng hung…Hạ Hoằng này thật đúng là ác độc, dĩ nhiên là vận dụng bộ Chuẩn Thánh Vật này. trong mắt đám người Thấm Nhã đầy kiêng kỵ. Đối mặt với lá bài tẩy của Hạ Hoằng, coi như là bọn họ đều chỉ có thể nhượng bộ lui binh. Hiển nhiên, đối mặt với nhiều lần rat ay không két quả, lúc này đây Hạ Hoằng đã dân trào sát tâm. Xem ra… Kia Mục Trần đã gặp nguy hiểm.
/1555
|