(P/s: Dạo này tác giả ra chương mới khá chậm, tiến độ tầm 2 ngày/ chương các đạo hữu nhé!)
Bóng người đứng thẳng trước vương tọa thân mang áo bào tím, khí thế thông thiên bao phủ, không gian quanh thân đều vặn vẹo uy thế khủng bố, tầng tầng lớp lớp bao phủ tòa Phủ điện.
Mục Trần đứng bên trong tòa cự điện nên cũng cảm nhận được uy thế khủng bố bao phủ, thân thể không tự chủ căng ra, bên ngoài cơ thể kim quan lưu chuyển, tiếng rồng ngâm phượng hót trong cơ thể rung động, huyết nhục toàn thân như khô lại.
Đối mặt với cục diện này, dĩ nhiên Mục Trần không dám lơ là, những nhân vật này đã từng đại nhân vật, chỉ cần một chút thủ đoạn để lại, là có thể cho hắn một cái giá cực kỳ nặng nề.
Đang thôi thúc toàn lực để phòng ngự, Mục Trần cũng không quên nhìn về bóng người áo tím kia, ánh mắt trở nên kinh hãi, hắn nhận ra được đó là Đệ Nhị Điện Chủ thân thể và trong cơ thể đó vẫn có một tia sinh cơ thấp thoáng.
Lẽ nào Đệ Nhị Điện Chủ vẫn chưa hoàn toàn chết đi?
Cơ thể vẫn còn hoạt động nhưng hiển nhiên dường nhu không có thần trí.
Mục Trần nhíu mày, đước tới một vị trí khác đủ để đối diện Đệ Nhị Điện Chủ, và ở đây đủ để thấy rõ ràng hình dáng Đệ Nhị Điện Chủ.
Thần sắc của hắn lần thứ hai biến sắc hô hấp không đều hít một ngụm khí lạnh. Bởi vì hắn nhìn thấy, Đệ Nhị Điện Chủ lúc này hai mắt trợn lên nhìn hắn vẻ mặt giận dữ, ngẩn đầu nhìn lên trời, ngay tại vị trí mi tâm có một lỗ máu màu đen.
Lỗ máu khoảng chừng một chỉ tay chừng chỉ tay, lực lượng chỉ tay này trong nháy mắt trực tiếp hủy diệt tất cả sinh cơ của Đệ Nhị Điện Chủ.
Một vị Chí Tôn đại viên mãn đến tột cùng mạnh bao nhiêu, Mục Trần khó có thể nói rõ, nhưng hắn biết được, bây giờ ở trên Thiên La Đại Lục. Cường giả cấp Chí Tôn đại viên mãn, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng mà, một vị cường giả kinh khủng như thế tồn tại lại chỉ bị một chỉ tay là xóa bỏ, người ra tay lại lợi hại đến cỡ nào?
Sắc mặt Mục Trần toát lên một ít hàn ý, hắn ngẩng đầu nhìn hướng về toà cự điện , linh quang trong mắt hắn ngưng tụ, nhìn quét qua toàn bộ sau đó dừng lại ở một chỗ.
Nơi đó tại đỉnh tòa cự điện, có một Tiểu hắc động nho nhỏ so với tòa cự điện to lớn ngàn trượng thì nó chỉ như một lỗ kim không đáng chú ý nhưng với tầm mắt Mục Trần có thể thấy và cảm giác được khi nhìn vào tiểu hắc động này khiến cho da đầu và cả người đều dựng ngược lên một luồng cảm giác sợ hãi xông lên đầu.
Trong chốc lát hình ảnh xuất hiện trong đầu Mục Trần, quay về thời gian khi Ngoại vực ma tộc xâm lấn Thiên La Đại Lục, một vị cường giả ma tốc với sức mạnh không thể nào tưởng tượng được giáng lâm xuống Thượng cổ thiên cung và chỉ với một cái chớp mắt hắn tùy ý ra tay tước đoạt sinh mệnh của một vị Thiên Đế.
Chỉ là tùy ý một chỉ điểm ra, liền xuất hiện một cái tiểu hắc động phía trên khung đỉnh tòa cự điện sau đó khi Đệ Nhị Điện Chủ phát hiện thì tại mi tâm của ông cũng xuất hiện một lỗ máu, và sinh cơ trong cơ thể nháy mắt đều bị hủy diệt.
Chỉ tay giết chết một vị Chí Tôn đại viên mãn.
Mục Trần sâu sắc thở ra một hơi, thực lực kinh khủng như thế, ngoại trừ vị Ma Đế có thể khiến cho Thiên Đế đồng quy vu tận thì còn ai có thể làm được?
Ngoại vực tộc dĩ nhiên có cường giả như vậy tồn tại, chẳng trách lúc trước có thể làm cho toàn bộ sinh linh tại đại thế giới hết thảy liên hợp. sắc mặt Mục Trần nghiêm nghị, cảm giác được Ngoại Vực Tộc khủng bố cùng mạnh mẽ cỡ nào, thật đúng là đị địch chân chính của đại thế giới.
Mặc dù bây giờ, Ngoại Vực Tộc vẫn như trước đang rình mò xâm lấn Đại thế giới nhưng vẫn chưa động thủ.
Trong lòng Mục Trần hơi cảm thán một hồi, liền sau đó đem tâm tình thu lại , lúc này Vực Ngoại Tộc, đối với hắn mà nói, còn hơi xa vời, bởi vì hắn bây giờ vẫn còn quá yếu. Ngay cả cường giả như Đệ Nhị Điện Chủ, đều không thể kháng cự mà chết trong một chỉ tay, e rằng chỉ có Chí Tôn cấp độ, mới có thể đương đầu nổi với cường giả ma tộc.
Thu lại tâm tình, tầm mắt Mục Trần dời đi khỏi thân thể Đệ Nhị Điện Chủ nhìn về phía những phương hướng khác bên trong tòa cự điện.
Dù sao hắn tới đệ nhị điện mục đích quang trọng nhất không phải là Đệ Nhị Điện Chủ. Hắn cần phải tìm một nhánh đồ Linh Vệ bên trong.
Trung tâm tòa cự điện là vị trí Đệ Nhị Điện Chủ, bên dưới vương tọa , là trăm trượng thạch thê, lấy thạch thê là tâm phóng xạ ra, mà ở phía sau thạch thê, xuất hiện bóng người mặc màu đen trọng giáp.
Càng ngày càng nhiều bóng người mặc trọng giáp màu đen xuất hiện ở bên trong tầm nhìn, đó là một nhánh quân đội trầm mặc, đứng ở phía sau hộ vệ Đệ Nhị Điện Chủ.
Những bóng người này, ước chừng năm ngàn người, bọn họ người mặc trọng giáp màu đen , ngay cả mặt mũi mục đều không thể nhìn thấy, bên trên trọng giáp khắc rõ hoa văn đỏ sậm, những hoa văn này, như là máu tươi biến thành, mơ hồ tỏa ra một loại sát khí làm người ta sợ hãi. Bọn họ tay cầm kích, đầu mũi kích đỏ như có một mảng máu còn dính lại.
Hiển nhiên, năm đó nhánh quân đội này tồn tại thì, tất nhiên cũng để chinh chiến tứ phương, thậm chí ngay cả những cường giả cấp chí tôn cũng đã từng bị bọn họ tiêu diệt.
Ánh mắt Mục Trần nóng bỏng nhìn chằm chằm vào chi độit mặc trọng giáp này, nhánh quân đội này, chính là nhánh quân mà hắn mong muốn cần tìm một nhánh đồ Linh Vệ!
Bất quá kích động rất nhanh giảm xuống, bởi vì khi linh lực của hắn lan tràn ra, hắn nhận ra hơn năm ngàn đồ Linh Vệ không có một tia dị dạng gợn sóng.
Những Đồ Linh Vệ này , tựa hồ đã bị triệt để hủy diệt.
Lập tức sắc mặt Mục Trần liền khó coi, nếu như không cách nào chưởng khống Đồ Linh Vệ, thì không thể đem bản thể Mạn Đồ La tầng hộ vệ bên trong mang ra.
Làm sao bây giờ đây? Mục Trần chau mày, theo lý thuyết mà nói, loại quân đội tinh nhuệ này, một khi chết trận. Bọn họ sẽ thôi thúc bí pháp tự thân luyện chế, đem tất cả sinh cơ hóa thành Thi Binh. Như vậy, mặc dù là chết đi rồi nhưng vẫn có thể trở thành một đội quân Thi Binh.
Thi Binh, từ trình độ nào đó mà nói, đã không còn là sinh linh. Vì thế chúng nó có thể chịu đựng sự ăn mòn của tháng năm. Nhưng vì cái gì, hiện tại từ trên người chúng Mục Trần nhận ra được một chút rung động, dường như vẫn chưa chết?
Bởi vì bọn họ còn đang thiếu một lời dẫn động.
Mục Trần đang trầm tư thì đột nhiên có một tiếng cười khẽ vang lên từ phía sau.
Con ngươi Mục Trần thu nhỏ lại, chậm rãi xoay người, nơi cửa lớn kia một thân ảnh yểu điệu đang đứng đó, là Tô Khinh Ngâm.
Không nghĩ tới nàng cũng tới Đệ Nhị Điện.
Sắc mặt Mục Trần bình tĩnh. nhưng trong cơ thể đã là có linh lực lưu chuyển, hắn cùng Tô Khinh Ngâm không có giao tình tuy rằng không phải là kẻ địch, nhưng hiển nhiên cũng không là bằng hữu.
Tô Khinh Ngâm nhìn Mục Trần đề phòng mình thì cười híp mắt nói: Đừng sốt sắng như vậy, ta hiện tại cũng không muốn đánh nhau với ngươi, hơn nữa hiện tại, chúng ta nên hợp tác một chút thì tốt hơn.
Hợp tác? hai mắt Mục Trần híp lại.
Mục tiêu của ngươi là nhánh quân đội này? Ha ha, ngươi thật đúng là tự đại. Loại quân đội này, không thể nào đều có thể chưởng khống với năng lực một người. Tô Khinh Ngâm nhìn chằm chằm Mục Trần, mang theo ẩn ý nói. Vậy thì cùng các hạ cũng không quan hệ. Mục Trần thản nhiên nói, chợt hỏi: Ngươi nói lời dẫn khởi động đó là có ý gì?
Tô Khinh Ngâm không thèm để ý nở nụ cười, nói: “Nhánh quân đội này xác thực cũng không hoàn toàn bị hủy diệt, bởi vì lúc trước khi Đệ Nhị Điện Chủ bị vẫn lạc, nhánh quân đội này đã thiêu đốt thần phách, đem sức mạnh rót vào Đệ Nhị Điện Chủ, nỗ lực bảo tồn sinh cơ còn lại của hắn. Vì lẽ đó, nếu như muốn chưởng khống được nhánh quân đội này, vậy phải đem sức mạnh của bọn họ từ trong người Nhị điện chủ trả về.
Mục Trần khẽ nhíu mày, nói: Làm như vậy là có thể bảo vệ sinh cơ một vị Chí Tôn đại viên mãn, cái này có phải là quá đơn giản?
Tô Khinh Ngâm, nói: Néu dễ dàng như vậy thì đâu có gì phải nói, Đệ Nhị Điện Chủ có thể vẫn còn nắm giữ một con Hoàng Trùng một loại Linh Trùng hiếm thấy, loại linh trùng này có thể tự hủy diệt sinh cơ để chủ nhân của nó khôi phục sự sống, chỉ là cần phải có một sức mạnh khổng lồ chống đỡ.
Hoàng Trùng? trong lòng Mục Trần hơi kinh hãi, lẽ nào lúc trước hắn từ trên người Đệ Nhị Điện Chủ nhận ra được một điểm sinh cơ gợn sóng, chính là từ con Hoàng Trùng này phát ra?
Mà Đệ Nhị Điện Chủ vẫn còn có cơ hội phục sinh?
Đệ Nhị Điện Chủ đã hoàn toàn chết đi, sẽ không có thể phục sinh. Làm như biết được suy nghĩ trong lòng Mục Trần, Tô Khinh Ngâm lắc lắc đầu, nói: Đệ Nhị Điện Chủ chịu công kích có tính hủy diệt quá lớn, hầu như hết thảy sinh cơ đều là hóa thành phấn, vì lẽ đó thậm chí là Hoàng Trùng cũng không cứu được.
Nàng chuyển hướng về Mục Trần, nói: Mục tiêu của ta là con Hoàng Trùng kia, chỉ cần ta có thể có được nó, ta là có thể dùng bí pháp hấp thu toàn bộ sức mạnh quân đội bức ra, đến thời điểm đó ngươi tự nhiên có thể thu được quyền chưởng khống nhánh quân đội kia.
Vì lẽ đó mà chúng ta có thể hợp tác.
Một lát sau Mục Trần mới nói: Vậy ta phải làm gì?
Mặc kệ Tô Khinh Ngâm đến tột cùng là nói thật hay giả, nhưng hiện tại, hắn không ngại thử một chút, nếu cô gái này lừa hắn, vậy hắn cũng sẽ cho nàng nhận lấy một cái giá thật lớn.
Nhìn thấy Mục Trần đã có ý muốn hợp tác, Tô Khinh Ngâm cũng không nhịn được mừng rỡ nở nụ cười, sau đó nàng nghiêm nghị nhìn phía đại điện, ngón tay điểm ra, một đạo linh lực bắn mạnh vào.
Vù.
Linh lực vọt vào đại điện, đột nhiên cả tòa đại điện chấn động, vô số đạo linh lực ở giữa không trung ngưng tụ thành từng tia sáng, nhất thời có từng đạo từng thanh âm rồng ngâm vang lên, thật to hiển nhiên đây là một tòa Linh Trận, tòa Linh Trận này lập tức bao phủ cả đại điện
Ta cần ngươi giúp ta phá tan toà Linh Trận này. Nhìn tòa Linh Trận tỏa ra uy năng khủng bố, Tô Khinh Ngâm nghiêm nghị nói.
Mục Trần ngẩng đầu, hắn nhìn tòa Linh Trận này, trên khuôn mặt hiện lên một vệt quái lạ cùng kinh ngạc.
Bởi vì trước mắt hắn toà Linh Trận này lại quen thuộc như vậy.
Đây là một toà Cửu Long Thí Tiên Trận!
Chỉ có điều, đây là một toà Linh Trận hoàn chỉnh!
Bóng người đứng thẳng trước vương tọa thân mang áo bào tím, khí thế thông thiên bao phủ, không gian quanh thân đều vặn vẹo uy thế khủng bố, tầng tầng lớp lớp bao phủ tòa Phủ điện.
Mục Trần đứng bên trong tòa cự điện nên cũng cảm nhận được uy thế khủng bố bao phủ, thân thể không tự chủ căng ra, bên ngoài cơ thể kim quan lưu chuyển, tiếng rồng ngâm phượng hót trong cơ thể rung động, huyết nhục toàn thân như khô lại.
Đối mặt với cục diện này, dĩ nhiên Mục Trần không dám lơ là, những nhân vật này đã từng đại nhân vật, chỉ cần một chút thủ đoạn để lại, là có thể cho hắn một cái giá cực kỳ nặng nề.
Đang thôi thúc toàn lực để phòng ngự, Mục Trần cũng không quên nhìn về bóng người áo tím kia, ánh mắt trở nên kinh hãi, hắn nhận ra được đó là Đệ Nhị Điện Chủ thân thể và trong cơ thể đó vẫn có một tia sinh cơ thấp thoáng.
Lẽ nào Đệ Nhị Điện Chủ vẫn chưa hoàn toàn chết đi?
Cơ thể vẫn còn hoạt động nhưng hiển nhiên dường nhu không có thần trí.
Mục Trần nhíu mày, đước tới một vị trí khác đủ để đối diện Đệ Nhị Điện Chủ, và ở đây đủ để thấy rõ ràng hình dáng Đệ Nhị Điện Chủ.
Thần sắc của hắn lần thứ hai biến sắc hô hấp không đều hít một ngụm khí lạnh. Bởi vì hắn nhìn thấy, Đệ Nhị Điện Chủ lúc này hai mắt trợn lên nhìn hắn vẻ mặt giận dữ, ngẩn đầu nhìn lên trời, ngay tại vị trí mi tâm có một lỗ máu màu đen.
Lỗ máu khoảng chừng một chỉ tay chừng chỉ tay, lực lượng chỉ tay này trong nháy mắt trực tiếp hủy diệt tất cả sinh cơ của Đệ Nhị Điện Chủ.
Một vị Chí Tôn đại viên mãn đến tột cùng mạnh bao nhiêu, Mục Trần khó có thể nói rõ, nhưng hắn biết được, bây giờ ở trên Thiên La Đại Lục. Cường giả cấp Chí Tôn đại viên mãn, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng mà, một vị cường giả kinh khủng như thế tồn tại lại chỉ bị một chỉ tay là xóa bỏ, người ra tay lại lợi hại đến cỡ nào?
Sắc mặt Mục Trần toát lên một ít hàn ý, hắn ngẩng đầu nhìn hướng về toà cự điện , linh quang trong mắt hắn ngưng tụ, nhìn quét qua toàn bộ sau đó dừng lại ở một chỗ.
Nơi đó tại đỉnh tòa cự điện, có một Tiểu hắc động nho nhỏ so với tòa cự điện to lớn ngàn trượng thì nó chỉ như một lỗ kim không đáng chú ý nhưng với tầm mắt Mục Trần có thể thấy và cảm giác được khi nhìn vào tiểu hắc động này khiến cho da đầu và cả người đều dựng ngược lên một luồng cảm giác sợ hãi xông lên đầu.
Trong chốc lát hình ảnh xuất hiện trong đầu Mục Trần, quay về thời gian khi Ngoại vực ma tộc xâm lấn Thiên La Đại Lục, một vị cường giả ma tốc với sức mạnh không thể nào tưởng tượng được giáng lâm xuống Thượng cổ thiên cung và chỉ với một cái chớp mắt hắn tùy ý ra tay tước đoạt sinh mệnh của một vị Thiên Đế.
Chỉ là tùy ý một chỉ điểm ra, liền xuất hiện một cái tiểu hắc động phía trên khung đỉnh tòa cự điện sau đó khi Đệ Nhị Điện Chủ phát hiện thì tại mi tâm của ông cũng xuất hiện một lỗ máu, và sinh cơ trong cơ thể nháy mắt đều bị hủy diệt.
Chỉ tay giết chết một vị Chí Tôn đại viên mãn.
Mục Trần sâu sắc thở ra một hơi, thực lực kinh khủng như thế, ngoại trừ vị Ma Đế có thể khiến cho Thiên Đế đồng quy vu tận thì còn ai có thể làm được?
Ngoại vực tộc dĩ nhiên có cường giả như vậy tồn tại, chẳng trách lúc trước có thể làm cho toàn bộ sinh linh tại đại thế giới hết thảy liên hợp. sắc mặt Mục Trần nghiêm nghị, cảm giác được Ngoại Vực Tộc khủng bố cùng mạnh mẽ cỡ nào, thật đúng là đị địch chân chính của đại thế giới.
Mặc dù bây giờ, Ngoại Vực Tộc vẫn như trước đang rình mò xâm lấn Đại thế giới nhưng vẫn chưa động thủ.
Trong lòng Mục Trần hơi cảm thán một hồi, liền sau đó đem tâm tình thu lại , lúc này Vực Ngoại Tộc, đối với hắn mà nói, còn hơi xa vời, bởi vì hắn bây giờ vẫn còn quá yếu. Ngay cả cường giả như Đệ Nhị Điện Chủ, đều không thể kháng cự mà chết trong một chỉ tay, e rằng chỉ có Chí Tôn cấp độ, mới có thể đương đầu nổi với cường giả ma tộc.
Thu lại tâm tình, tầm mắt Mục Trần dời đi khỏi thân thể Đệ Nhị Điện Chủ nhìn về phía những phương hướng khác bên trong tòa cự điện.
Dù sao hắn tới đệ nhị điện mục đích quang trọng nhất không phải là Đệ Nhị Điện Chủ. Hắn cần phải tìm một nhánh đồ Linh Vệ bên trong.
Trung tâm tòa cự điện là vị trí Đệ Nhị Điện Chủ, bên dưới vương tọa , là trăm trượng thạch thê, lấy thạch thê là tâm phóng xạ ra, mà ở phía sau thạch thê, xuất hiện bóng người mặc màu đen trọng giáp.
Càng ngày càng nhiều bóng người mặc trọng giáp màu đen xuất hiện ở bên trong tầm nhìn, đó là một nhánh quân đội trầm mặc, đứng ở phía sau hộ vệ Đệ Nhị Điện Chủ.
Những bóng người này, ước chừng năm ngàn người, bọn họ người mặc trọng giáp màu đen , ngay cả mặt mũi mục đều không thể nhìn thấy, bên trên trọng giáp khắc rõ hoa văn đỏ sậm, những hoa văn này, như là máu tươi biến thành, mơ hồ tỏa ra một loại sát khí làm người ta sợ hãi. Bọn họ tay cầm kích, đầu mũi kích đỏ như có một mảng máu còn dính lại.
Hiển nhiên, năm đó nhánh quân đội này tồn tại thì, tất nhiên cũng để chinh chiến tứ phương, thậm chí ngay cả những cường giả cấp chí tôn cũng đã từng bị bọn họ tiêu diệt.
Ánh mắt Mục Trần nóng bỏng nhìn chằm chằm vào chi độit mặc trọng giáp này, nhánh quân đội này, chính là nhánh quân mà hắn mong muốn cần tìm một nhánh đồ Linh Vệ!
Bất quá kích động rất nhanh giảm xuống, bởi vì khi linh lực của hắn lan tràn ra, hắn nhận ra hơn năm ngàn đồ Linh Vệ không có một tia dị dạng gợn sóng.
Những Đồ Linh Vệ này , tựa hồ đã bị triệt để hủy diệt.
Lập tức sắc mặt Mục Trần liền khó coi, nếu như không cách nào chưởng khống Đồ Linh Vệ, thì không thể đem bản thể Mạn Đồ La tầng hộ vệ bên trong mang ra.
Làm sao bây giờ đây? Mục Trần chau mày, theo lý thuyết mà nói, loại quân đội tinh nhuệ này, một khi chết trận. Bọn họ sẽ thôi thúc bí pháp tự thân luyện chế, đem tất cả sinh cơ hóa thành Thi Binh. Như vậy, mặc dù là chết đi rồi nhưng vẫn có thể trở thành một đội quân Thi Binh.
Thi Binh, từ trình độ nào đó mà nói, đã không còn là sinh linh. Vì thế chúng nó có thể chịu đựng sự ăn mòn của tháng năm. Nhưng vì cái gì, hiện tại từ trên người chúng Mục Trần nhận ra được một chút rung động, dường như vẫn chưa chết?
Bởi vì bọn họ còn đang thiếu một lời dẫn động.
Mục Trần đang trầm tư thì đột nhiên có một tiếng cười khẽ vang lên từ phía sau.
Con ngươi Mục Trần thu nhỏ lại, chậm rãi xoay người, nơi cửa lớn kia một thân ảnh yểu điệu đang đứng đó, là Tô Khinh Ngâm.
Không nghĩ tới nàng cũng tới Đệ Nhị Điện.
Sắc mặt Mục Trần bình tĩnh. nhưng trong cơ thể đã là có linh lực lưu chuyển, hắn cùng Tô Khinh Ngâm không có giao tình tuy rằng không phải là kẻ địch, nhưng hiển nhiên cũng không là bằng hữu.
Tô Khinh Ngâm nhìn Mục Trần đề phòng mình thì cười híp mắt nói: Đừng sốt sắng như vậy, ta hiện tại cũng không muốn đánh nhau với ngươi, hơn nữa hiện tại, chúng ta nên hợp tác một chút thì tốt hơn.
Hợp tác? hai mắt Mục Trần híp lại.
Mục tiêu của ngươi là nhánh quân đội này? Ha ha, ngươi thật đúng là tự đại. Loại quân đội này, không thể nào đều có thể chưởng khống với năng lực một người. Tô Khinh Ngâm nhìn chằm chằm Mục Trần, mang theo ẩn ý nói. Vậy thì cùng các hạ cũng không quan hệ. Mục Trần thản nhiên nói, chợt hỏi: Ngươi nói lời dẫn khởi động đó là có ý gì?
Tô Khinh Ngâm không thèm để ý nở nụ cười, nói: “Nhánh quân đội này xác thực cũng không hoàn toàn bị hủy diệt, bởi vì lúc trước khi Đệ Nhị Điện Chủ bị vẫn lạc, nhánh quân đội này đã thiêu đốt thần phách, đem sức mạnh rót vào Đệ Nhị Điện Chủ, nỗ lực bảo tồn sinh cơ còn lại của hắn. Vì lẽ đó, nếu như muốn chưởng khống được nhánh quân đội này, vậy phải đem sức mạnh của bọn họ từ trong người Nhị điện chủ trả về.
Mục Trần khẽ nhíu mày, nói: Làm như vậy là có thể bảo vệ sinh cơ một vị Chí Tôn đại viên mãn, cái này có phải là quá đơn giản?
Tô Khinh Ngâm, nói: Néu dễ dàng như vậy thì đâu có gì phải nói, Đệ Nhị Điện Chủ có thể vẫn còn nắm giữ một con Hoàng Trùng một loại Linh Trùng hiếm thấy, loại linh trùng này có thể tự hủy diệt sinh cơ để chủ nhân của nó khôi phục sự sống, chỉ là cần phải có một sức mạnh khổng lồ chống đỡ.
Hoàng Trùng? trong lòng Mục Trần hơi kinh hãi, lẽ nào lúc trước hắn từ trên người Đệ Nhị Điện Chủ nhận ra được một điểm sinh cơ gợn sóng, chính là từ con Hoàng Trùng này phát ra?
Mà Đệ Nhị Điện Chủ vẫn còn có cơ hội phục sinh?
Đệ Nhị Điện Chủ đã hoàn toàn chết đi, sẽ không có thể phục sinh. Làm như biết được suy nghĩ trong lòng Mục Trần, Tô Khinh Ngâm lắc lắc đầu, nói: Đệ Nhị Điện Chủ chịu công kích có tính hủy diệt quá lớn, hầu như hết thảy sinh cơ đều là hóa thành phấn, vì lẽ đó thậm chí là Hoàng Trùng cũng không cứu được.
Nàng chuyển hướng về Mục Trần, nói: Mục tiêu của ta là con Hoàng Trùng kia, chỉ cần ta có thể có được nó, ta là có thể dùng bí pháp hấp thu toàn bộ sức mạnh quân đội bức ra, đến thời điểm đó ngươi tự nhiên có thể thu được quyền chưởng khống nhánh quân đội kia.
Vì lẽ đó mà chúng ta có thể hợp tác.
Một lát sau Mục Trần mới nói: Vậy ta phải làm gì?
Mặc kệ Tô Khinh Ngâm đến tột cùng là nói thật hay giả, nhưng hiện tại, hắn không ngại thử một chút, nếu cô gái này lừa hắn, vậy hắn cũng sẽ cho nàng nhận lấy một cái giá thật lớn.
Nhìn thấy Mục Trần đã có ý muốn hợp tác, Tô Khinh Ngâm cũng không nhịn được mừng rỡ nở nụ cười, sau đó nàng nghiêm nghị nhìn phía đại điện, ngón tay điểm ra, một đạo linh lực bắn mạnh vào.
Vù.
Linh lực vọt vào đại điện, đột nhiên cả tòa đại điện chấn động, vô số đạo linh lực ở giữa không trung ngưng tụ thành từng tia sáng, nhất thời có từng đạo từng thanh âm rồng ngâm vang lên, thật to hiển nhiên đây là một tòa Linh Trận, tòa Linh Trận này lập tức bao phủ cả đại điện
Ta cần ngươi giúp ta phá tan toà Linh Trận này. Nhìn tòa Linh Trận tỏa ra uy năng khủng bố, Tô Khinh Ngâm nghiêm nghị nói.
Mục Trần ngẩng đầu, hắn nhìn tòa Linh Trận này, trên khuôn mặt hiện lên một vệt quái lạ cùng kinh ngạc.
Bởi vì trước mắt hắn toà Linh Trận này lại quen thuộc như vậy.
Đây là một toà Cửu Long Thí Tiên Trận!
Chỉ có điều, đây là một toà Linh Trận hoàn chỉnh!
/1555
|