Chung quanh quảng trường bạch ngọc vô số ánh mắt đều cảm thấy rung động vì Huyết Linh Tử vẫn lạc, ở phía trên thang đá, hai mắt Tây Thiên Chiến Hoàng khép hờ lại, sắc mặt bình thản nhìn chằm chằm vào thân ảnh trong màn sáng.
Thần sắc của hắn tuy rằng bình thản, nhưng sâu trong ánh mắt, có thêm một vẻ kinh dị xẹt qua, hiển nhiên, đối với việc Huyết Linh Tử vẫn lạc ở trong tay của Mục Trần, cũng có chút ngoài dự liệu của hắn.
Xem ra ánh mắt của Viêm Đế thật là không tệ, Mục Trần này có tư cách tiến vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn. Tây Thiên Chiến Hoàng nhạt cười một tiếng, hướng về Viêm Đế nói ra.
Hắn là tọa trấn nhất phương Thiên Chí Tôn, tuy nói kiêu ngạo mười phần, nhưng cũng không phải là người không hiểu chuyện, đối với thực lực Mục Trần triển hiện dưới mắt, nếu như hắn vẫn lựa chọn lời nói không khách khí mà nói hiển nhiên hắn là một kẻ không thức thời rồi.
Bất quá, hắn chỉ nói là Mục Trần có tư cách tiến vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn tư cách, hiển nhiên, hắn vẫn không cho rằng Mục Trần có năng lực cùng đám người Linh Chiến Tử tranh đoạt cái danh ngạch duy nhất kia.
Viêm Đế nghe vậy, cũng mỉm cười, đối với thâm ý trong lời nói của Tây Thiên Chiến Hoàng, hắn tự nhiên cũng biết được, nhưng cũng không buồn tranh luận, chẳng qua là cười nói: Vậy chúng ta liền đến xem, hắn có thể hay không mang đến cho chúng ta một ít kinh hỉ. . .
Bàn tay Tây Thiên Chiến Hoàng vuốt ve lan can, không nói gì nhẹ gật đầu.
Vậy bổn hoàng phải mỏi mắt chờ mong, hi vọng hắn có thể như lời Viêm Đế nói, mang đến cho chúng ta một chút ngoài ý muốn.
. . .
Phía trên hải trạch, tay áo Mục Trần vung lên, Thủy Tinh Phù Đồ Tháp từ từ tiêu tán, ba luồng sáng lấp lánh chợt hiện hiện ra, rơi vào trong tay của Mục Trần, là ba viên Chiến Ấn.
Mục Trần vuốt ve ba viên Chiến Ấn, trên mặt hiện lên một nụ cười, xem ra trong khoảng thời gian này Huyết Linh Tử thu hoạch cũng không nhỏ, đã có thêm ba viên Chiến Ấn, rốt cuộc hắn có thể đổi 'Tam Linh Chiến Trận' từ trong Chiến Hoàng Bảo Khố tới tay.
Bất quá bây giờ chưa phải là thời điểm đổi.
Mục Trần thu hồi ba viên Chiến Ấn, sau đó cái kia ánh mắt lạnh lùng chuyển hướng nhìn về phía Quỷ đại sư cách đó không xa, nơi đó Cửu Long Thí Tiên Trận đã bể ra hoàn toàn, mà lúc này sắc mặt của Quỷ Đại Sư cũng thay đổi xanh trắng, lúc ánh mắt Mục Trần phóng đến, toàn thân hắn lập tức nổi lên từng cơn ớn lạnh, vẻ sợ hãi trong mắt hiển hiện.
Lúc trước Huyết Linh Tử vẫn lạc, thật sự là dọa hắn sợ không nhẹ.
Hắn đều không nghĩ tới, dùng thực lực cùng với thủ đoạn của Huyết Linh Tử, không có thể đánh bại Mục Trần, ngược lại cuối cùng là bại hoàn toàn. . .
Trước mắt Mục Trần chỉ có thực lực Hạ vị Địa Chí Tôn, nhưng hiển nhiên, hắn có được thủ đoạn, tương đối đáng sợ.
Ha ha, Mục Trần tiểu ca thật đúng là Long Phượng chi nhân, ta cũng thật sự là bị dụ dỗ nền tâm bị dao động bị Huyết Linh Tử kia lường gạt, mong rằng Tiểu ca đại nhân đại lượng, không nên so đo! Nghĩ đến việc Mục Trần gạt bỏ Huyết Linh Tử rất tàn nhẫn, Quỷ Đại Sư trong lòng phát lạnh, lúc này lộ ra dáng tươi cười lấy lòng.
Từ lúc Mục Trần trước hiện ra lực chiến đấu, coi như là hắn là như vậy một vị Linh Trận Tông Sư, chỉ sợ sẽ không là đối thủ của Mục Trần, đã như vậy mà nói, hay là nhanh chóng nhận thua cho thỏa đáng.
Mục Trần nhìn thấy thái độ khiêm nhương của Quỷ Đại Sư, ngược lại là tự châm chọc nói: Dễ dàng như vậy liền muốn quên đi việc ngươi đã làm với ta sao?
Nghe vậy khuôn mặt Quỷ đại sư lập tức co lại, cười khổ một tiếng, nói: Vậy không biết Tiểu ca muốn như thế nào để thỏa đáng?
Mặt Mục Trần không biểu tình chìa tay ra, nói: Ba viên Chiến Ấn.
Sắc mặt Quỷ đại sư hơi biến, cắn răng, nói: Tiểu ca đòi hỏi quá nhiều.
Hắn vất vả đến bây giờ, khó khăn lắm có được bốn viên Chiến Ấn mà thôi, còn nghĩ kiếm đủ Chiến Ấn để đổi lấy một món trận đồ trong Chiến Hoàng Bảo Khố, nếu giao ra ba viên, thì việc hắn tích trữ lâu như vậy đều vô dụng rồi?
Sắc mặt Mục Trần bất động, thế nhưng Huyền Vũ Chiến Linh đang chiếm giữ trên bầu trời vào lúc này cúi nhìn đến Quỷ đại sư, tràn đầy chiến ý, hình thành uy áp, tầng tầng lớp lớp bao phủ đối Quỷ đại sư.
Chiến uy đáng sợ bao phủ xuống, thân thể Quỷ đại sư cũng là hơi trầm xuống, cảm nhận được áp lực thực lớn, hắn nhìn đến ánh mắt băng hàn của Mục Trần, hắn biết được nếu như hắn không đồng ý, thì hắn sẽ đi theo vết xe đổ của Huyết Linh Tử.
Nếu như muốn ngạnh chiến, bằng hắn sức lực của một người, hắn không phải là đối thủ của Mục Trần.
Khuôn mặt của Quỷ đại sư âm trầm, sau một hồi khá lâu, tinh thần rốt cuộc sa sút xuống, tay áo vung lên, ba viên Chiến Ấn bắn ra, bay thẳng đến Mục Trần.
Đánh cũng đánh không lại, trốn cũng trốn không thoát, như vậy lựa chọn duy nhất của hắn, cũng chỉ có thể là thỏa hiệp.
Chết tiệt Huyết Linh Tử, ngươi chết thì cũng đã chết rồi, lại kéo theo ta xui xẻo, ngày sau xem ta thu thập Huyết Thần Tộc của ngươi như thế nào! Lòng đang rỉ máu Quỷ đại sư bực tức gào thét trong lòng.
Đối mặt với sự ưu việt của Mục Trần, hắn không dám làm cái gì, vì vậy chỉ có khả năng đem sự tức giận phát tiết trên người Huyết Thần Tộc, hơn nữa, đã mất đi Huyết Linh Tử bảo vệ Huyết Thần Tộc sẽ trở thành dê béo trong mắt tất cả những tên ngang ngược mà thôi.
Mục Trần tiếp nhận ba viên Chiến Ấn từ Quỷ đại sư, lúc này mới hài lòng nhẹ gật đầu, lần này đại chiến, tuy nói bại lộ lá bài tẩy Phục Ma Vệ nhưng thu hoạch cũng là không nhỏ.
Ngươi cút đi.
Mục Trần hướng về phía Quỷ đại sư phất phất tay, không chút khách khí nói.
Đối với những gia hỏa ưa thích chiếm tiện nghi hắn không có nửa điểm hảo cảm, nếu không phải lo lắng xung quanh đây có quá nhiều tên đang âm thầm ẩn núp, hắn tình nguyện sẽ lần nữa ra tay loại bỏ Quỷ Đại Sư khỏi chiến trường.
Mà ngược lại Quỷ Đại Sư cũng không quan tâm đến thái độ của Mục Trần, ngược lại như là được đại xá quay đầu chạy, bộ dáng cứ như sợ Mục Trần đổi ý, thay đổi ý lại thu thập hắn.
Nhìn thấy thân ảnh đến Quỷ Đại Sư đi xa, lúc này ánh mắt Mục Trần mới sắc bén ngắm nhìn bốn phía, thản nhiên nói: Nếu còn có ai ngấp nghé Chiến Ấn trong tay ta, vậy hiện thân đi.
Thanh âm của Mục Trần truyền ra, nhưng trong Thiên Địa hoàn toàn yên tĩnh, những gia hỏa còn đang ẩn nấp trong bóng tối tuy rằng cũng rất muốn đoạt lấy Chiến Ấn trong tay Mục Trần, nhưng lúc trước Huyết Linh Tử vẫn lạc, thật sự đã để cho cho bọn họ một vết đen cực kỳ khó phai, đối với tính cách hung ác của Mục Trần hung ác bọn họ cũng đã hiểu rõ.
Loại người hung ác như vậy không nên đắc tội là tốt nhất.
Trong tâm của bọn hắn xẹt qua ý niệm giống nhau trong đầu, sau một khắc, đều mạnh mẽ bắn lên, sau đó hóa thành lưu quang không quay đầu lại bắn đi bốn phương tám hướng.
Hiển nhiên, bọn hắn hoàn toàn buông tha ý nghĩ ra tay với Mục Trần.
Mục Trần nhìn thấy những thân ảnh bắn đi, thì hừ lạnh một tiếng, bọn người kia, nếu như lúc trước hắn thể hiện ra thực lực yếu ớt, chỉ sợ bọn họ sẽ như đàn sói nhào lên cấu xé hắn.
Cho nên, đối với những gia hỏa này, chỉ có thể thể hiện ra bộ mặt tàn bạo, mới có thể làm cho cho bọn họ sợ hãi.
Đợi đến khi đám ngừoi đang ẩn nấp ở chỗ này rời đi, Mục Trần thu hồi Đồ Linh Vệ cùng với Phục Ma Vệ, thân hình khẽ động, hóa thành lưu quang cũng nhanh chóng ly khai nơi đây.
Sau khi rời xa cái kia vùng biển trạch, Mục Trần cảm ứng chung quanh một phát khi không có người tiếp cận, sau đó liền hạ xuống, bàn tay nắm chắc, viên Chiến Ấn của hắn liền xuất hiện ở trong tay.
Hắn thúc giục Chiến Ấn, Chiến Hoàng Bảo Khố liền hiển lộ ở trước mặt, bên trong màn sáng, tất cả đều là bảo bối nhiều vô số, hắn tiện tay vẽ một cái, bốn viên Chiến Ấn trong tay tiêu thất, ngay sau đó, một vệt hào quang từ trong Chiến Ấn bắn ra, trôi lơ lửng ở tiền phương Mục Trần.
Đó là một cuốn đồng xưa cũ, phía trên cuốn đồng, có hào quang tỏa ra, hào quang ngưng tụ phảng phất tạo thành ba bóng người như ẩn như hiện.
Mục Trần nhìn cuốn đồng, chi sắc nóng trong mắt bỏng xông ra, bởi vì vật ấy món bảo vật mà hắn đang muốn có được 'Tam Linh Chiến Trận' !
Nếu là có thể tu luyện kết hợp với Nhất Khí hóa Tam Thanh điều này giống như là hổ thêm cánh!
Cuối cùng đã tới tay.
Mục Trần nhếch miệng cười cười, sau đó bàn tay xòe ra cầm chặt đồng cuốn, Linh Lực quán chú vào, lập tức có vô vàng tin tức trào vào trong đầu của hắn.
Hắn từ từ cảm ứng rất nhiều tin tức trong đầu, hai mắt khép hờ, hồi lâu sau mới dần dần mở ra, trong mắt lướt qua một vòng vẻ thán phục.
Tam Linh Chiến Trận, quả nhiên có chút đặc biệt.
Mục Trần khen ngợi một tiếng, từ đẳng cấp trên mà nói, Tam Linh Chiến Trận cũng không tính là cao, hơn nữa điều kiện tu luyện cực kỳ hà khắc, nhưng điểm kỳ diệu của nó thì lại làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
Khó trách năm đó vị tiền bối sáng tạo ra Tam Linh Chiến Trận kia có thể bằng vào trận chiến trận này chiến thắng một vị Địa Chí Tôn Đại Viên Mãn. Mục Trần cảm thán một phen, sau đó đem cuốn đồng thu hồi, để tu luyện Tam Linh Chiến Trận kỳ thật không hề khó khăn, chẳng qua là điều kiện tu luyện cực kỳ khó, cần chân chính Tâm Ý Tương Thông, mà đối với điểm này, hiển nhiên Mục Trần là hoàn mỹ thỏa mãn.
Nhất Khí hóa Tam Thanh chính là tuyệt kỹ biến bản thân thành nhiều bản thể, cái loại trình độ Tâm Ý Tương Thông này, so với Huynh Đệ sinh ba còn mạnh hơn.
Chiến trận này, chỉ cần Mục Trần nghiên cứu một thời gian, là có thể nắm giữ điểm tuyệt diệu của nó.
Nghĩ đến đây, Mục Trần có chút vui mừng lộ rõ trên nét mặt, hắn mỉm cười, lẩm bẩm: Nếu như Tam Linh Chiến Trận đã tới tay, như vậy tiếp đó bắt đầu tranh đoạt thứ hạng quán quân thôi.
Hôm nay trong chiến trường, duy nhất có thể làm cho Mục Trần thèm thuồng, chính là số lượng Chiến Ấn để đạt lấy danh ngạch quán quân Đại Lục Chi Tử.
Thần sắc của hắn tuy rằng bình thản, nhưng sâu trong ánh mắt, có thêm một vẻ kinh dị xẹt qua, hiển nhiên, đối với việc Huyết Linh Tử vẫn lạc ở trong tay của Mục Trần, cũng có chút ngoài dự liệu của hắn.
Xem ra ánh mắt của Viêm Đế thật là không tệ, Mục Trần này có tư cách tiến vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn. Tây Thiên Chiến Hoàng nhạt cười một tiếng, hướng về Viêm Đế nói ra.
Hắn là tọa trấn nhất phương Thiên Chí Tôn, tuy nói kiêu ngạo mười phần, nhưng cũng không phải là người không hiểu chuyện, đối với thực lực Mục Trần triển hiện dưới mắt, nếu như hắn vẫn lựa chọn lời nói không khách khí mà nói hiển nhiên hắn là một kẻ không thức thời rồi.
Bất quá, hắn chỉ nói là Mục Trần có tư cách tiến vào chiến trường Thượng vị Địa Chí Tôn tư cách, hiển nhiên, hắn vẫn không cho rằng Mục Trần có năng lực cùng đám người Linh Chiến Tử tranh đoạt cái danh ngạch duy nhất kia.
Viêm Đế nghe vậy, cũng mỉm cười, đối với thâm ý trong lời nói của Tây Thiên Chiến Hoàng, hắn tự nhiên cũng biết được, nhưng cũng không buồn tranh luận, chẳng qua là cười nói: Vậy chúng ta liền đến xem, hắn có thể hay không mang đến cho chúng ta một ít kinh hỉ. . .
Bàn tay Tây Thiên Chiến Hoàng vuốt ve lan can, không nói gì nhẹ gật đầu.
Vậy bổn hoàng phải mỏi mắt chờ mong, hi vọng hắn có thể như lời Viêm Đế nói, mang đến cho chúng ta một chút ngoài ý muốn.
. . .
Phía trên hải trạch, tay áo Mục Trần vung lên, Thủy Tinh Phù Đồ Tháp từ từ tiêu tán, ba luồng sáng lấp lánh chợt hiện hiện ra, rơi vào trong tay của Mục Trần, là ba viên Chiến Ấn.
Mục Trần vuốt ve ba viên Chiến Ấn, trên mặt hiện lên một nụ cười, xem ra trong khoảng thời gian này Huyết Linh Tử thu hoạch cũng không nhỏ, đã có thêm ba viên Chiến Ấn, rốt cuộc hắn có thể đổi 'Tam Linh Chiến Trận' từ trong Chiến Hoàng Bảo Khố tới tay.
Bất quá bây giờ chưa phải là thời điểm đổi.
Mục Trần thu hồi ba viên Chiến Ấn, sau đó cái kia ánh mắt lạnh lùng chuyển hướng nhìn về phía Quỷ đại sư cách đó không xa, nơi đó Cửu Long Thí Tiên Trận đã bể ra hoàn toàn, mà lúc này sắc mặt của Quỷ Đại Sư cũng thay đổi xanh trắng, lúc ánh mắt Mục Trần phóng đến, toàn thân hắn lập tức nổi lên từng cơn ớn lạnh, vẻ sợ hãi trong mắt hiển hiện.
Lúc trước Huyết Linh Tử vẫn lạc, thật sự là dọa hắn sợ không nhẹ.
Hắn đều không nghĩ tới, dùng thực lực cùng với thủ đoạn của Huyết Linh Tử, không có thể đánh bại Mục Trần, ngược lại cuối cùng là bại hoàn toàn. . .
Trước mắt Mục Trần chỉ có thực lực Hạ vị Địa Chí Tôn, nhưng hiển nhiên, hắn có được thủ đoạn, tương đối đáng sợ.
Ha ha, Mục Trần tiểu ca thật đúng là Long Phượng chi nhân, ta cũng thật sự là bị dụ dỗ nền tâm bị dao động bị Huyết Linh Tử kia lường gạt, mong rằng Tiểu ca đại nhân đại lượng, không nên so đo! Nghĩ đến việc Mục Trần gạt bỏ Huyết Linh Tử rất tàn nhẫn, Quỷ Đại Sư trong lòng phát lạnh, lúc này lộ ra dáng tươi cười lấy lòng.
Từ lúc Mục Trần trước hiện ra lực chiến đấu, coi như là hắn là như vậy một vị Linh Trận Tông Sư, chỉ sợ sẽ không là đối thủ của Mục Trần, đã như vậy mà nói, hay là nhanh chóng nhận thua cho thỏa đáng.
Mục Trần nhìn thấy thái độ khiêm nhương của Quỷ Đại Sư, ngược lại là tự châm chọc nói: Dễ dàng như vậy liền muốn quên đi việc ngươi đã làm với ta sao?
Nghe vậy khuôn mặt Quỷ đại sư lập tức co lại, cười khổ một tiếng, nói: Vậy không biết Tiểu ca muốn như thế nào để thỏa đáng?
Mặt Mục Trần không biểu tình chìa tay ra, nói: Ba viên Chiến Ấn.
Sắc mặt Quỷ đại sư hơi biến, cắn răng, nói: Tiểu ca đòi hỏi quá nhiều.
Hắn vất vả đến bây giờ, khó khăn lắm có được bốn viên Chiến Ấn mà thôi, còn nghĩ kiếm đủ Chiến Ấn để đổi lấy một món trận đồ trong Chiến Hoàng Bảo Khố, nếu giao ra ba viên, thì việc hắn tích trữ lâu như vậy đều vô dụng rồi?
Sắc mặt Mục Trần bất động, thế nhưng Huyền Vũ Chiến Linh đang chiếm giữ trên bầu trời vào lúc này cúi nhìn đến Quỷ đại sư, tràn đầy chiến ý, hình thành uy áp, tầng tầng lớp lớp bao phủ đối Quỷ đại sư.
Chiến uy đáng sợ bao phủ xuống, thân thể Quỷ đại sư cũng là hơi trầm xuống, cảm nhận được áp lực thực lớn, hắn nhìn đến ánh mắt băng hàn của Mục Trần, hắn biết được nếu như hắn không đồng ý, thì hắn sẽ đi theo vết xe đổ của Huyết Linh Tử.
Nếu như muốn ngạnh chiến, bằng hắn sức lực của một người, hắn không phải là đối thủ của Mục Trần.
Khuôn mặt của Quỷ đại sư âm trầm, sau một hồi khá lâu, tinh thần rốt cuộc sa sút xuống, tay áo vung lên, ba viên Chiến Ấn bắn ra, bay thẳng đến Mục Trần.
Đánh cũng đánh không lại, trốn cũng trốn không thoát, như vậy lựa chọn duy nhất của hắn, cũng chỉ có thể là thỏa hiệp.
Chết tiệt Huyết Linh Tử, ngươi chết thì cũng đã chết rồi, lại kéo theo ta xui xẻo, ngày sau xem ta thu thập Huyết Thần Tộc của ngươi như thế nào! Lòng đang rỉ máu Quỷ đại sư bực tức gào thét trong lòng.
Đối mặt với sự ưu việt của Mục Trần, hắn không dám làm cái gì, vì vậy chỉ có khả năng đem sự tức giận phát tiết trên người Huyết Thần Tộc, hơn nữa, đã mất đi Huyết Linh Tử bảo vệ Huyết Thần Tộc sẽ trở thành dê béo trong mắt tất cả những tên ngang ngược mà thôi.
Mục Trần tiếp nhận ba viên Chiến Ấn từ Quỷ đại sư, lúc này mới hài lòng nhẹ gật đầu, lần này đại chiến, tuy nói bại lộ lá bài tẩy Phục Ma Vệ nhưng thu hoạch cũng là không nhỏ.
Ngươi cút đi.
Mục Trần hướng về phía Quỷ đại sư phất phất tay, không chút khách khí nói.
Đối với những gia hỏa ưa thích chiếm tiện nghi hắn không có nửa điểm hảo cảm, nếu không phải lo lắng xung quanh đây có quá nhiều tên đang âm thầm ẩn núp, hắn tình nguyện sẽ lần nữa ra tay loại bỏ Quỷ Đại Sư khỏi chiến trường.
Mà ngược lại Quỷ Đại Sư cũng không quan tâm đến thái độ của Mục Trần, ngược lại như là được đại xá quay đầu chạy, bộ dáng cứ như sợ Mục Trần đổi ý, thay đổi ý lại thu thập hắn.
Nhìn thấy thân ảnh đến Quỷ Đại Sư đi xa, lúc này ánh mắt Mục Trần mới sắc bén ngắm nhìn bốn phía, thản nhiên nói: Nếu còn có ai ngấp nghé Chiến Ấn trong tay ta, vậy hiện thân đi.
Thanh âm của Mục Trần truyền ra, nhưng trong Thiên Địa hoàn toàn yên tĩnh, những gia hỏa còn đang ẩn nấp trong bóng tối tuy rằng cũng rất muốn đoạt lấy Chiến Ấn trong tay Mục Trần, nhưng lúc trước Huyết Linh Tử vẫn lạc, thật sự đã để cho cho bọn họ một vết đen cực kỳ khó phai, đối với tính cách hung ác của Mục Trần hung ác bọn họ cũng đã hiểu rõ.
Loại người hung ác như vậy không nên đắc tội là tốt nhất.
Trong tâm của bọn hắn xẹt qua ý niệm giống nhau trong đầu, sau một khắc, đều mạnh mẽ bắn lên, sau đó hóa thành lưu quang không quay đầu lại bắn đi bốn phương tám hướng.
Hiển nhiên, bọn hắn hoàn toàn buông tha ý nghĩ ra tay với Mục Trần.
Mục Trần nhìn thấy những thân ảnh bắn đi, thì hừ lạnh một tiếng, bọn người kia, nếu như lúc trước hắn thể hiện ra thực lực yếu ớt, chỉ sợ bọn họ sẽ như đàn sói nhào lên cấu xé hắn.
Cho nên, đối với những gia hỏa này, chỉ có thể thể hiện ra bộ mặt tàn bạo, mới có thể làm cho cho bọn họ sợ hãi.
Đợi đến khi đám ngừoi đang ẩn nấp ở chỗ này rời đi, Mục Trần thu hồi Đồ Linh Vệ cùng với Phục Ma Vệ, thân hình khẽ động, hóa thành lưu quang cũng nhanh chóng ly khai nơi đây.
Sau khi rời xa cái kia vùng biển trạch, Mục Trần cảm ứng chung quanh một phát khi không có người tiếp cận, sau đó liền hạ xuống, bàn tay nắm chắc, viên Chiến Ấn của hắn liền xuất hiện ở trong tay.
Hắn thúc giục Chiến Ấn, Chiến Hoàng Bảo Khố liền hiển lộ ở trước mặt, bên trong màn sáng, tất cả đều là bảo bối nhiều vô số, hắn tiện tay vẽ một cái, bốn viên Chiến Ấn trong tay tiêu thất, ngay sau đó, một vệt hào quang từ trong Chiến Ấn bắn ra, trôi lơ lửng ở tiền phương Mục Trần.
Đó là một cuốn đồng xưa cũ, phía trên cuốn đồng, có hào quang tỏa ra, hào quang ngưng tụ phảng phất tạo thành ba bóng người như ẩn như hiện.
Mục Trần nhìn cuốn đồng, chi sắc nóng trong mắt bỏng xông ra, bởi vì vật ấy món bảo vật mà hắn đang muốn có được 'Tam Linh Chiến Trận' !
Nếu là có thể tu luyện kết hợp với Nhất Khí hóa Tam Thanh điều này giống như là hổ thêm cánh!
Cuối cùng đã tới tay.
Mục Trần nhếch miệng cười cười, sau đó bàn tay xòe ra cầm chặt đồng cuốn, Linh Lực quán chú vào, lập tức có vô vàng tin tức trào vào trong đầu của hắn.
Hắn từ từ cảm ứng rất nhiều tin tức trong đầu, hai mắt khép hờ, hồi lâu sau mới dần dần mở ra, trong mắt lướt qua một vòng vẻ thán phục.
Tam Linh Chiến Trận, quả nhiên có chút đặc biệt.
Mục Trần khen ngợi một tiếng, từ đẳng cấp trên mà nói, Tam Linh Chiến Trận cũng không tính là cao, hơn nữa điều kiện tu luyện cực kỳ hà khắc, nhưng điểm kỳ diệu của nó thì lại làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
Khó trách năm đó vị tiền bối sáng tạo ra Tam Linh Chiến Trận kia có thể bằng vào trận chiến trận này chiến thắng một vị Địa Chí Tôn Đại Viên Mãn. Mục Trần cảm thán một phen, sau đó đem cuốn đồng thu hồi, để tu luyện Tam Linh Chiến Trận kỳ thật không hề khó khăn, chẳng qua là điều kiện tu luyện cực kỳ khó, cần chân chính Tâm Ý Tương Thông, mà đối với điểm này, hiển nhiên Mục Trần là hoàn mỹ thỏa mãn.
Nhất Khí hóa Tam Thanh chính là tuyệt kỹ biến bản thân thành nhiều bản thể, cái loại trình độ Tâm Ý Tương Thông này, so với Huynh Đệ sinh ba còn mạnh hơn.
Chiến trận này, chỉ cần Mục Trần nghiên cứu một thời gian, là có thể nắm giữ điểm tuyệt diệu của nó.
Nghĩ đến đây, Mục Trần có chút vui mừng lộ rõ trên nét mặt, hắn mỉm cười, lẩm bẩm: Nếu như Tam Linh Chiến Trận đã tới tay, như vậy tiếp đó bắt đầu tranh đoạt thứ hạng quán quân thôi.
Hôm nay trong chiến trường, duy nhất có thể làm cho Mục Trần thèm thuồng, chính là số lượng Chiến Ấn để đạt lấy danh ngạch quán quân Đại Lục Chi Tử.
/1555
|