Khi tám đội ngũ đều đã hiện diện rõ ràng trên Hoàng Kim Chiến Thang, trong vùng trở lại huyên náo ồn ào. Cho dù chỉ có 8 đại diện của 8 linh viện, khiến cho nhiều linh viện có vẻ hơi thất vọng, nhưng vòng đấu quyết chiến sắp diễn ra chắc chắn cực kỳ căng thẳng và phấn khích khiến tất cả mọi đệ tử đều háo hức mong chờ.
Tám chi đội kia giữa trùng trùng cao thủ có thể bộc phát tài năng, thi triển chiến lực vượt trội qua mặt rất nhiều chi đội khác, cho thấy họ xứng đáng có mặt ở vòng đấu quyết định này.
Trên bầu trời, năm vị viện trưởng cũng đang nhìn xuống Hoàng Kim Chiến Thang, sắc mặt bất đồng.
Thái Thương viện trưởng lúc này mừng vui khôn xiết, khi Mục Trần xuất hiện, trong lòng lão cực kỳ kinh ngạc.
Việc nhóm của Mục Trần có thể lọt vào vòng đấu cuối cũng là mong muốn sở liệu, thế nhưng lại chưa từng dám nghĩ tới Mục Trần có thể lãnh đạo đội ngũ giành được thành tích kinh người nhất.
- Hà hà, Thái Thương viện trưởng, xem ra Bắc Thương linh viện cũng khá nhiều tân sinh lợi hại đó.
Viện trưởng Võ linh viện liếc nhìn Mục Trần, mỉm cười tủm tỉm.
- Cũng may bọn nhỏ có vận khí tốt, Võ Linh của quý viện cũng không đơn giản a, vốn dĩ thừa khả năng tranh đoạt top 3, nhưng ta nghĩ tên nhóc kia đang cố ý che giấu thực lực mà thôi?
Thái Thương viện trưởng cười nói đáp lời, sắc mặt lộ rõ mừng vui, dù sao thành tích này đã rất nhiều năm rồi mà chưa thấy thế hệ nào của Bắc Thương linh viện giành được.
- Bắc Thương linh viện quả thật là có tiến bộ a. Thái Thương viện trưởng, thật sự là chúc mừng.
Thiên Thánh viện trưởng cười nhạt lên tiếng
Lão cười nói mà ánh mắt sâu lắng, chẳng ai rõ được lão đang nghĩ gì trong đầu. Cái bộ dáng đó dường như đối với việc Cơ Huyền không giành được hạng 1 cũng chẳng mấy quan tâm.
- Thiên Thánh viện trưởng nói đùa rồi, đấu loại mà thôi, cũng chẳng tính là gì. Nhưng cho dù đối thủ có lợi hại thế nào, Bắc Thương linh viện cũng sẽ dốc hết toàn lực.
Thiên Thánh viện trưởng là cáo già, Thái Thương viện trưởng cũng chẳng phải thư sinh hiền lành gì.
- Vậy thì đúng là đáng mong đợi.
Thiên Thánh viện trưởng mỉm cười gật gù, quay sang nói chuyện với ba vị viện trưởng còn lại:
- Bát cường đều đã xuất hiện, vậy thì vòng quyết chiến cũng nên chính thức bắt đầu rồi chứ?
Ba người nghe vậy đều gật đầu tán thành.
Thiên Thánh viện trưởng liền đứng dậy, thân hình của lão so với vùng không gian mênh mông rộng lớn này thì thật nhỏ bé chẳng thể so bì, thế nhưng kỳ lạ là khi lão đứng dậy, ánh mắt nhìn xuống bên dưới, uy nghiêm hùng tráng đáng sợ khiến cho những âm thanh ầm ĩ phút chốc trở nên im bặt.
Mục Trần cũng nhận thấy áp lực kinh khủng đó, hắng ngẩng lên nhìn lão nhân áo trắng trên cao, trong lòng chấn động. Đây mới đúng là sức mạnh cường giả, hắn bây giờ và cấp bậc kia còn cách nhau rất xa. Nhưng không vì thế mà hắn nản lòng, vì hắn biết cái hắn có chính là thời gian để tôi luyện chính mình.
- Đầu tiên ta phải mở lời chúc mừng 8 chi đội mạnh nhất đã góp mặt ở vòng quyết chiến này. Bất kể kết quả cuối cùng ra sao, các ngươi chính là những anh kiệt nổi bật nhất trong vô số thiên tài ưu tú đến từ khắp các linh viện lớn nhỏ trên thế giới.
Giọng nói của Thiên Thánh viện trưởng hùng hồn mà chấn động, khiến cho linh lực trong cơ thể người nghe cũng có dấu hiệu hỗn loạn.
- Vòng đấu loại đã chấm dứt, chúng ta sẽ ngay lập tức khai mạc vòng chiến cuối cùng quyết định của đại tái: Quyết Chiến.
- Hãy trổ hết tài năng, dốc hết bản lĩnh, để có thể trở thành ngôi sao nổi bật nhất, trở thành người mạnh nhất đại diện cho tất cả linh viện.
Vinh quang của người mạnh nhất, đó chính là vinh quang mà bất cứ đệ tử nào cũng muốn có, chỉ tiếc là đủ tư cách tranh đoạt nó, hiện tại chỉ có 8 chi đội kia mà thôi.
- Chi đội quán quân, mỗi người sẽ nhận được phần thưởng 1000 giọt Chí Tôn linh dịch và một viện Chí Tôn đan.
Ồ...
Phần thưởng vừa được đưa ra, vô số đệ tử kinh ngạc. Họ đều biết Chí Tôn linh dịch là cái gì.
1000 giọt Chí Tôn linh dịch, đối với nhiều tông phái, thì đó cũng là một khối tài sản rất lớn khó có được.
Lại còn Chí Tôn đan, còn quý hiếm hơn nữa. Nghe nói đan dược này được hình thành khi ngưng luyện Chí Tôn linh dịch đến một trình độ cực kỳ kinh khủng. Một viên Chí Tôn đan, giá trị không kém hơn một món thần khí hạ phẩm.
Mọi người biết, muốn tiến vào Chí Tôn cảnh, cho dù vượt qua tam trọng Thần Phách nan, cũng còn cần một lượng lớn Chí Tôn linh dịch cung cấp linh lực. Mà đột phá này cũng không chắc chắn thành công, nếu thất bại thì số Chí Tôn linh dịch sẽ hoàn toàn phí phạm. Nếu có được một viên Chí Tôn đan, thì xác suất thành công sẽ cao thêm mấy lần.
Thần hiệu này đối với cao thủ dưới Chí Tôn, thì nó còn có ích hơn cả thần khí.
- Chí Tôn đan? Thật là hào phóng mà.
Ngay cả Mục Trần cũng lên tiếng than thở. Hiện tại hắn đã biết cách đục khoét phong ấn Tụ Linh Oản, thành ra 1000 Chí Tôn linh dịch cũng không quá hấp dẫn với hắn. Nhưng Chí Tôn đan thì lại khác.
- Hẳn là do Ngũ Đại Viện ban thưởng, cũng đáng xem đó.
Lạc Li bên cạnh chỉ mỉm cười. Chí Tôn đan trân quý cũng chẳng khiến nàng động dung.
- Bà cô nữ hoàng đại nhân tương lai, giàu nứt đố đổ vách thì làm sao biết đến bọn dân đen đói meo con mèo này chứ.
Mục Trần trêu tức bật lại.
Lạc Li tắt ngấm nụ cười, trừng mắt hung hăng muốn đánh hắn.
Khi Mục Trần và tiên nữ đang đùa giỡn, hắn chợt nhận thấy một tia nhìn lạnh lẽo găm chặt vào người, quay nhìn xuống thì chính là Cơ Huyền.
Cơ Huyền mặt mày u ám lạnh lẽo, không còn nụ cười hòa ái ấm áp trên môi nữa. Lần này hắn mang một cục tức to bự, thời điểm mấu chốt cuối cùng, kế hoạch tính toán đâu vào đấy, chốc lát tăng ngay 50000 điểm, bỏ xa đối thủ. Nhưng đắc ý chẳng bao lâu, điểm của tên Mục Trần lại bùng lên còn đáng sợ gấp bội, đá hắn xuống lại vị trí thứ hai.
Lúc đó Cơ Huyền chấn động mà tức giận vô cùng, cũng may còn giữ được bình tĩnh một chút, nếu không chắc hắn phải mở đồ sát đối với top 8 mất thôi.
Mà lúc đó, Viện Bài của Mục Trần và Ôn Thanh Tuyền cũng bốc cháy, chính thức mở ra vòng đấu cuối cùng.
Thành ra kế hoạch của Cơ Huyền đổ bể, trở thành tảng đá đeo trong lòng.
Dù xếp hạng cao thấp vòng đấu loại không liên quan lắm đến quán quân sau cùng, nhưng cảm giác bị đối thủ đè đầu cưỡi cổ với Cơ Huyền thì cực kỳ khó chịu.
Đã bao năm rồi, hắn cũng chưa bao giờ ăn cục tức như thế. Linh Lộ kia cũng vậy, dù giao đấu có thắng có thua, nhưng cuối cùng vẫn là hắn chiến thắng trục xuất Mục Trần ra khỏi đó.
Mục Trần chỉ mỉm cười nhìn ánh mắt Cơ Huyền, khẽ nói:
- Đa tạ!
Cơ Huyền nghe thấy mà trống ngực đập thình thịch, tức đến sôi máu, nhưng gương mặt càng trở nên lạnh hơn.
- Hừ, hiện tại đắc ý vẫn còn sớm. Ngươi hãy cứ cầu nguyện đừng gặp ta quá sớm, nếu không thì tư cách tứ cường ngươi cũng không có được đâu.
Cơ Huyền cười khẩy.
- Lời này ta cũng tặng y nguyên lại cho ngươi. Ngươi cứ an tâm, hôm nay ta sẽ đấu một trận ra trò tới cùng với ngươi.
Mục Trần cũng chẳng vừa, ánh mắt u lãnh chiếu lại/
- Có vẻ như trận đấu lần trước khiến ngươi tự tin hơn nhiều lắm đấy nhỉ. Có lẽ cũng đã chuẩn bị tinh thần rồi, tránh cho kỳ vọng quá lớn lại thất vọng tột cùng.
Cơ Huyền khinh khỉnh đáp lời.
- Ngươi cũng cẩn thận đừng có vấp té bể đầu chết oan đấy.
Mục Trần nhún vai.
Ngữ khí đối đầu đầy mùi thuốc súng, chẳng ai chịu nhường ai.
Lạc Li vẫn im lặng, nhưng ánh mắt chẳng hề liếc nhìn Cơ Huyền, ra vẻ tuyệt đối ủng hộ Mục Trần, khiến cho Cơ Huyền tức đến lộn ruột.
- Ngay bây giờ, ta sẽ rút thăm để định cặp đấu!
Trên bầu trời, Thiên Thánh viện trưởng lại vang lên tiếng hùng hồn. Tay lão xuất hiện tám khối cầu sáng rực lơ lửng trên chiến đài.
- Các ngươi hãy tự rút lấy. Trong tám khối cầu này sẽ có từng cặp giống màu nhau, đội nào rút được thì cứ tìm đối thủ có cùng màu.
Mọi người ngẩng lên, sau đó tám đội trưởng giơ tay hút lấy mỗi người một khối.
Quang cầu lơ lửng trong tay Mục Trầnm thoáng nhìn lại bốn người phía sau, họ đều gật đầu sẵn sàng.
Mục Trần nhẹ nhàng nắm tay lại, chấn vỡ khối quang cầu.
Một cột sáng đỏ rực như ngọn lửa từ trong đó bắn thẳng lên trời.
Cùng lúc đó, bảy cột sáng khác cũng bắn lên.
Mọi người trong vùng không gian này đều có thể nhìn thấy.
Tám chi đội kia giữa trùng trùng cao thủ có thể bộc phát tài năng, thi triển chiến lực vượt trội qua mặt rất nhiều chi đội khác, cho thấy họ xứng đáng có mặt ở vòng đấu quyết định này.
Trên bầu trời, năm vị viện trưởng cũng đang nhìn xuống Hoàng Kim Chiến Thang, sắc mặt bất đồng.
Thái Thương viện trưởng lúc này mừng vui khôn xiết, khi Mục Trần xuất hiện, trong lòng lão cực kỳ kinh ngạc.
Việc nhóm của Mục Trần có thể lọt vào vòng đấu cuối cũng là mong muốn sở liệu, thế nhưng lại chưa từng dám nghĩ tới Mục Trần có thể lãnh đạo đội ngũ giành được thành tích kinh người nhất.
- Hà hà, Thái Thương viện trưởng, xem ra Bắc Thương linh viện cũng khá nhiều tân sinh lợi hại đó.
Viện trưởng Võ linh viện liếc nhìn Mục Trần, mỉm cười tủm tỉm.
- Cũng may bọn nhỏ có vận khí tốt, Võ Linh của quý viện cũng không đơn giản a, vốn dĩ thừa khả năng tranh đoạt top 3, nhưng ta nghĩ tên nhóc kia đang cố ý che giấu thực lực mà thôi?
Thái Thương viện trưởng cười nói đáp lời, sắc mặt lộ rõ mừng vui, dù sao thành tích này đã rất nhiều năm rồi mà chưa thấy thế hệ nào của Bắc Thương linh viện giành được.
- Bắc Thương linh viện quả thật là có tiến bộ a. Thái Thương viện trưởng, thật sự là chúc mừng.
Thiên Thánh viện trưởng cười nhạt lên tiếng
Lão cười nói mà ánh mắt sâu lắng, chẳng ai rõ được lão đang nghĩ gì trong đầu. Cái bộ dáng đó dường như đối với việc Cơ Huyền không giành được hạng 1 cũng chẳng mấy quan tâm.
- Thiên Thánh viện trưởng nói đùa rồi, đấu loại mà thôi, cũng chẳng tính là gì. Nhưng cho dù đối thủ có lợi hại thế nào, Bắc Thương linh viện cũng sẽ dốc hết toàn lực.
Thiên Thánh viện trưởng là cáo già, Thái Thương viện trưởng cũng chẳng phải thư sinh hiền lành gì.
- Vậy thì đúng là đáng mong đợi.
Thiên Thánh viện trưởng mỉm cười gật gù, quay sang nói chuyện với ba vị viện trưởng còn lại:
- Bát cường đều đã xuất hiện, vậy thì vòng quyết chiến cũng nên chính thức bắt đầu rồi chứ?
Ba người nghe vậy đều gật đầu tán thành.
Thiên Thánh viện trưởng liền đứng dậy, thân hình của lão so với vùng không gian mênh mông rộng lớn này thì thật nhỏ bé chẳng thể so bì, thế nhưng kỳ lạ là khi lão đứng dậy, ánh mắt nhìn xuống bên dưới, uy nghiêm hùng tráng đáng sợ khiến cho những âm thanh ầm ĩ phút chốc trở nên im bặt.
Mục Trần cũng nhận thấy áp lực kinh khủng đó, hắng ngẩng lên nhìn lão nhân áo trắng trên cao, trong lòng chấn động. Đây mới đúng là sức mạnh cường giả, hắn bây giờ và cấp bậc kia còn cách nhau rất xa. Nhưng không vì thế mà hắn nản lòng, vì hắn biết cái hắn có chính là thời gian để tôi luyện chính mình.
- Đầu tiên ta phải mở lời chúc mừng 8 chi đội mạnh nhất đã góp mặt ở vòng quyết chiến này. Bất kể kết quả cuối cùng ra sao, các ngươi chính là những anh kiệt nổi bật nhất trong vô số thiên tài ưu tú đến từ khắp các linh viện lớn nhỏ trên thế giới.
Giọng nói của Thiên Thánh viện trưởng hùng hồn mà chấn động, khiến cho linh lực trong cơ thể người nghe cũng có dấu hiệu hỗn loạn.
- Vòng đấu loại đã chấm dứt, chúng ta sẽ ngay lập tức khai mạc vòng chiến cuối cùng quyết định của đại tái: Quyết Chiến.
- Hãy trổ hết tài năng, dốc hết bản lĩnh, để có thể trở thành ngôi sao nổi bật nhất, trở thành người mạnh nhất đại diện cho tất cả linh viện.
Vinh quang của người mạnh nhất, đó chính là vinh quang mà bất cứ đệ tử nào cũng muốn có, chỉ tiếc là đủ tư cách tranh đoạt nó, hiện tại chỉ có 8 chi đội kia mà thôi.
- Chi đội quán quân, mỗi người sẽ nhận được phần thưởng 1000 giọt Chí Tôn linh dịch và một viện Chí Tôn đan.
Ồ...
Phần thưởng vừa được đưa ra, vô số đệ tử kinh ngạc. Họ đều biết Chí Tôn linh dịch là cái gì.
1000 giọt Chí Tôn linh dịch, đối với nhiều tông phái, thì đó cũng là một khối tài sản rất lớn khó có được.
Lại còn Chí Tôn đan, còn quý hiếm hơn nữa. Nghe nói đan dược này được hình thành khi ngưng luyện Chí Tôn linh dịch đến một trình độ cực kỳ kinh khủng. Một viên Chí Tôn đan, giá trị không kém hơn một món thần khí hạ phẩm.
Mọi người biết, muốn tiến vào Chí Tôn cảnh, cho dù vượt qua tam trọng Thần Phách nan, cũng còn cần một lượng lớn Chí Tôn linh dịch cung cấp linh lực. Mà đột phá này cũng không chắc chắn thành công, nếu thất bại thì số Chí Tôn linh dịch sẽ hoàn toàn phí phạm. Nếu có được một viên Chí Tôn đan, thì xác suất thành công sẽ cao thêm mấy lần.
Thần hiệu này đối với cao thủ dưới Chí Tôn, thì nó còn có ích hơn cả thần khí.
- Chí Tôn đan? Thật là hào phóng mà.
Ngay cả Mục Trần cũng lên tiếng than thở. Hiện tại hắn đã biết cách đục khoét phong ấn Tụ Linh Oản, thành ra 1000 Chí Tôn linh dịch cũng không quá hấp dẫn với hắn. Nhưng Chí Tôn đan thì lại khác.
- Hẳn là do Ngũ Đại Viện ban thưởng, cũng đáng xem đó.
Lạc Li bên cạnh chỉ mỉm cười. Chí Tôn đan trân quý cũng chẳng khiến nàng động dung.
- Bà cô nữ hoàng đại nhân tương lai, giàu nứt đố đổ vách thì làm sao biết đến bọn dân đen đói meo con mèo này chứ.
Mục Trần trêu tức bật lại.
Lạc Li tắt ngấm nụ cười, trừng mắt hung hăng muốn đánh hắn.
Khi Mục Trần và tiên nữ đang đùa giỡn, hắn chợt nhận thấy một tia nhìn lạnh lẽo găm chặt vào người, quay nhìn xuống thì chính là Cơ Huyền.
Cơ Huyền mặt mày u ám lạnh lẽo, không còn nụ cười hòa ái ấm áp trên môi nữa. Lần này hắn mang một cục tức to bự, thời điểm mấu chốt cuối cùng, kế hoạch tính toán đâu vào đấy, chốc lát tăng ngay 50000 điểm, bỏ xa đối thủ. Nhưng đắc ý chẳng bao lâu, điểm của tên Mục Trần lại bùng lên còn đáng sợ gấp bội, đá hắn xuống lại vị trí thứ hai.
Lúc đó Cơ Huyền chấn động mà tức giận vô cùng, cũng may còn giữ được bình tĩnh một chút, nếu không chắc hắn phải mở đồ sát đối với top 8 mất thôi.
Mà lúc đó, Viện Bài của Mục Trần và Ôn Thanh Tuyền cũng bốc cháy, chính thức mở ra vòng đấu cuối cùng.
Thành ra kế hoạch của Cơ Huyền đổ bể, trở thành tảng đá đeo trong lòng.
Dù xếp hạng cao thấp vòng đấu loại không liên quan lắm đến quán quân sau cùng, nhưng cảm giác bị đối thủ đè đầu cưỡi cổ với Cơ Huyền thì cực kỳ khó chịu.
Đã bao năm rồi, hắn cũng chưa bao giờ ăn cục tức như thế. Linh Lộ kia cũng vậy, dù giao đấu có thắng có thua, nhưng cuối cùng vẫn là hắn chiến thắng trục xuất Mục Trần ra khỏi đó.
Mục Trần chỉ mỉm cười nhìn ánh mắt Cơ Huyền, khẽ nói:
- Đa tạ!
Cơ Huyền nghe thấy mà trống ngực đập thình thịch, tức đến sôi máu, nhưng gương mặt càng trở nên lạnh hơn.
- Hừ, hiện tại đắc ý vẫn còn sớm. Ngươi hãy cứ cầu nguyện đừng gặp ta quá sớm, nếu không thì tư cách tứ cường ngươi cũng không có được đâu.
Cơ Huyền cười khẩy.
- Lời này ta cũng tặng y nguyên lại cho ngươi. Ngươi cứ an tâm, hôm nay ta sẽ đấu một trận ra trò tới cùng với ngươi.
Mục Trần cũng chẳng vừa, ánh mắt u lãnh chiếu lại/
- Có vẻ như trận đấu lần trước khiến ngươi tự tin hơn nhiều lắm đấy nhỉ. Có lẽ cũng đã chuẩn bị tinh thần rồi, tránh cho kỳ vọng quá lớn lại thất vọng tột cùng.
Cơ Huyền khinh khỉnh đáp lời.
- Ngươi cũng cẩn thận đừng có vấp té bể đầu chết oan đấy.
Mục Trần nhún vai.
Ngữ khí đối đầu đầy mùi thuốc súng, chẳng ai chịu nhường ai.
Lạc Li vẫn im lặng, nhưng ánh mắt chẳng hề liếc nhìn Cơ Huyền, ra vẻ tuyệt đối ủng hộ Mục Trần, khiến cho Cơ Huyền tức đến lộn ruột.
- Ngay bây giờ, ta sẽ rút thăm để định cặp đấu!
Trên bầu trời, Thiên Thánh viện trưởng lại vang lên tiếng hùng hồn. Tay lão xuất hiện tám khối cầu sáng rực lơ lửng trên chiến đài.
- Các ngươi hãy tự rút lấy. Trong tám khối cầu này sẽ có từng cặp giống màu nhau, đội nào rút được thì cứ tìm đối thủ có cùng màu.
Mọi người ngẩng lên, sau đó tám đội trưởng giơ tay hút lấy mỗi người một khối.
Quang cầu lơ lửng trong tay Mục Trầnm thoáng nhìn lại bốn người phía sau, họ đều gật đầu sẵn sàng.
Mục Trần nhẹ nhàng nắm tay lại, chấn vỡ khối quang cầu.
Một cột sáng đỏ rực như ngọn lửa từ trong đó bắn thẳng lên trời.
Cùng lúc đó, bảy cột sáng khác cũng bắn lên.
Mọi người trong vùng không gian này đều có thể nhìn thấy.
/1555
|