“Thiên Tước trưởng lão?”
Trên ko, Mục Trần nhìn qua Thiên Tước trưởng lão đang ngăn cản trc mặt, lông mày nhíu lại, gia hỏa này thấy thế cục ko ổn, muốn tự mình ra tay sao?
Như thế cũng quá mất mặt rồi!
Hưu!
Bất quá, ngay khi Mục Trần tư lự, thanh âm xe gió vang lên, đã thấy Mạn Đà La, Cửu U, bon tam hoàng xuất hiện bên cạnh, tất cả đều nhìn về phía Thiên Tước trưởng lão, đối với việc hắn nhúng tay vào cuộc chiến của Liễu Thanh và Mục Trần cảm thấy vô cùng bất mãn.
“Thiên Tước trưởng lão, ta kính ông là khách, vẫn luôn nín nhịn, nhưng ngươi cũng đừng nghĩ đâị la thiên vực ta sẽ tùy ý cho ngươi làm càn.” Mạn Đà La lạnh giọng nói.
Thiên Tước trưởng lão thấy Mạn Đà La tức giận, ko giám lãnh đạm vội vàng nói: “là lão phu thất lễ, trong cuộc chiến này, Mục Trần biểu hiện phi phàm, ko hổ là bắc giới đệ nhất nhân.”
Phía sau Thiên Tước trưởng lão, Liễu Thanh cũng đi ra, hắn đối với những lời này cũng ko phản bác, bởi vì giao phong trc đó, hắn quả thật ko chiếm đc bao nhiu ưu thế.
Mục Trần có thể bằng vào thực lực Ngũ Phẩm Chí Tôn cùng hắn kịch chiến, đủ thấy hắn ưu tú tới mức nào, nếu còn đánh tiếp, chỉ sợ sẽ gặp cảnh lưỡng bại câu thương, ko thể khống chế.
Mục Trần nghe đc lời này của Thiên Tước trưởng lão, lông mày cũng giãn ra. Hắn ko muốn đắc tội Cửu U tước tộc, cho nên loại giao phong này, điểm đến thì ngưng là tốt nhất, với cả hắn cũng ko nắm chắc ăn đc Liễu Thanh.
Thằng này chính là Lục Phẩm Chí Tôn đỉnh phong, so với long hổ thú gặp trong Địa Chí Tôn bí tàng ngày đó còn mạnh hơn, nếu còn đánh tiếp sẽ chẳng ai đc lợi.
Thiên Tước trưởng lão thấy đấm đông đã ko còn tức giận, một lần nữa chăm chú nhìn Mục Trần, nói: “Trên người của ngươi có một đạo Chân Phượng uy áp, là do đâu mà có?”
Đạo Chân Phượng uy áp này của Mục Trần rất khó nhận ra, nhưng đối với tộc Cửu U chảy xuôi cùng huyết mạch mà nói, lại vô cùng rõ ràng.
Trong linh thú giới, Chân Phượng chính là tồn tại đỉnh cao trong Siêu cấp Thần Thú, mỗi đầu Chân Phượng trưởng thành đều có thực lực đáng sợ của Thiên Chí Tôn.
Tồn tại bực này, dù trong Phượng Hoàng nhất tộc cũng vô cùng hiếm có. Mà loại uy áp này, so với hoàng tộc Phượng tộc còn cao quý hơn. Khi Thiên Tước trưởng lão cùng Liễu Thanh phát giác ra cỗ uy áp này, đều vô cùng dung động.
Mục Trần nghe vậy, ngược lại giật mình, chợt nói: “Đây là Long Phượng Thể ta tự tu luyện đc trong Long Phượng Thiên.”
Đối với Chân Phượng uy áp, bản thân hắn ko cảm thấy gì, hơn nữa khi thúc dục Long Phượng Thể đối chiến với người khác, một tia Chân Phượng uy áp này tựa hồ cũng ko pàm đối thủ bị ảnh hưởng.
Xem ra, cái Chân Phượng uy áp này chỉ có thể ảnh hưởng tới kẻ mang huyết mạch Phượng Hoàng tộc như Cửu U tộc mà thôi. Như vậy, một tia Chân Longuy áp hẳn cũng giống như vậy. . .
“Long Phượng thiên?”
Thiên Tước trưởng lão nhướng mày, nói: “Là Bắc Giới Long Phượng Thiên? Chỗ đó lão phu đã nghe qua, tựa hộ có Chân Long Chân Phượng vẫn lạc bên trong, chúng ta đã từng phái tộc nhân vào trong đó, tuy cũng có chút thu hoạch, nhưng ko như ngươi có đc một tia Chân Phượng uy áp.”
“Đây là ở trong Long Phượng thiên, là cơ duyên chỉ có người có thể bước lên bậc thang thứ mười mới đạt đc, mà Mục Trần chính là người đầu tiên trong mấy trăm năm qua leo lên đc đó.” Mạn Đà La thản nhiên nói.
Thiên Tước trưởng lão bật cười, nhìn bộ dạng hắn, hẳn cũng biết Long Phượng thê sâu trong Long Phượng thiên. Mười bậc thang kia, đã có rất nhiều tộc nhân ưu tú thử qua, nhưng chưa từng thành công. Ko nghĩ tới Mục Trần trc mặt lại có thể làm đc.
“Thiên Tước trưởng lão, Mục Trần cùng Liễu Thanh so đấu đã có kết quả, việc trc đó có thể bỏ qua ko?” Đôi mắt đẹp của Cửu U nhìn chằm chằm vào hắn, nói.
Thiên Tước trưởng lão nghe vậy, chr cười nhạt một tiếng, sau đó lắc đầu.
“Ngươi!” Cửu U nghe vậy, lập tức lông mày dựng ngược, nghiễn chặt hàm giăng.
“Tiểu Cửu U, ngươi nên biết, chuyện này quan hệ trọng đại, lão phu cũng ko thể làm chủ.” Ánh mắt Thiên Tước trưởng lão có chút nghiêm khắc nhìn Cửu U, nói: “Ngươi chính là tộc nhân có huyết mạch tinh thuần nhất mấy ngàn năm qua của Cửu U tước tộc, là người có khả năng lớn nhất thức tỉnh đc huyết mạch Bất Tử Điểu, cuối cùng biến thành Viễn Cổ Bất Tử Điểu.”
“Ngươi là tru cột tương lai của Cửu U tộc, cho nên bất kỳ chướng ngại nào cản trở ngươi phát triển, Cửu U tộc ta đều đem hết toàn lực vì ngươi loại bỏ!”
Lời này nói ra, ánh mắt hắn nhìn Mục Trần hiện lên sự lăng lệ, làm Mục Trần ớn lạnh trong lòng.
Mạn Đà La nghe vậy, sắc mặt cũng kho coi, xem ra nàng đã đánh giá thấp mức độ quan trọng của Cửu U đối với Cửu U tộc. Nếu đúng như lời Thiên Tước trưởng lão nói, trong tương lai Cửu U vô cùng có khả năng trở thành tồn tại đáng sợ có thể so với thiên chi tôn. Vì một cái hạt giống Thiên Chí Tôn này, đủ để Cửu U tộc bảo vệ nàng gần như bênh hoạn.
Dù sao, trong Cửu U tộc mấy ngàn năm qua cũng ko hề có Thiên Chí Tôn xuất hiện.
Trc mắt, Mục Trần cùng Cửu U có khế ước huyết mạch, đã bị Cửu U tộc coi là mầm họa. Nếu chằng may mục trẩn R.I.P, coi như Cửu U giữ đc tính mạng, cũng phải trả một cái giá nặng nề, ko biết chừng, sẽ ko thể hoàn thành bước tiến hóa quan trọng nhất. Cái hậu quả này, Cửu U tộc khó mà gánh nổi.
Việc này, ko dễ đối phó. . . Nàng tuy ko sợ Cửu U tộc, nhưng cũng ko thể ko xuy nghĩ cho Đại La Thiên Vực. Nội tình chủng tộc vạn năm , ko chỉ đơn giản như vẻ ngoài ak. . .
Đại La Thiên Vực dựa vào một mình nàng chèo chống, nêu nàng vấn lạc, Đại La Thiên Vực cũng ko thể tiếp tục tồn tại. Nhưng Cửu U tộc ko như vậy, dù ko có Thiên Chí Tôn, nhưng cũng có mấy vị Địa Chí Tôn, dù mất Thiên Tước trưởng lão , đối với họ tạo thành tổn thất nặng nề, nhưng còn xa mới đủ hủy diệt đc nó.
Ngọc thủ Cửu U nắm chặt, nàng nhìn chằm chằm Thiên Tước trưởng lão, hít sâu một hơi, gằn từng chữ: “Nếu các ngươi bất chấp hậu quả, vậy cũng đừng trách ta trở mặt.”
Nghe đc lời nói uy hiếp của Cửu U, sắc mặt Thiên Tước trưởng lão trầm xuống, nhìn vẻ mặt quật cường của Cửu U, hắn muốn tức giận, nhưng cuối cùng vẫn chỉ có thể thở dài một hơi.
“Tiểu tử, ngươi cứ núp sau như vậy sao?”
Ánh mắt Thiên Tước trưởng lão chuyển hướng Mục Trần nói.
Mục Trần nhẹ nhàng đem Cửu U kéo lại, hướng Thiên Tước trưởng lão nhàn nhạt nói: “Nếu sự tình thật sự đến một bước đó, ta có thể giải trừ khế ước huyết mạch, ta biết, cách ngươi nhất định có biện pháp.
Nếu quả thật đến tình trạng đó, hắn tự nhiên sẽ ko làm liên lụy Cửu U. Nói ko chừng còn liên lụy đến Đại La Thiên Vực, dù có Mạn Đà La bảo vệ, nhưng sẽ kho tránh khỏi phải trả một cái giá lớn mà nàng ko thể thừa nhận. Một màn này, Mục Trần ko muốn nhìn thấy.
“Mục Trần!”
Cửu U giận dữ, Cửu U tộc đương nhiên có biện pháp, bất quá, đối với Mục Trần, sẽ gây ra ảnh hưởng vô cùng lớn.
“Hắc, vậy mới đúng là nam nhân.” Thiên Tước trưởng lão nói, ánh mắt dịu xuống, nói: “Cưỡng ép giải trừ khế ước, chỉ là hạ sách, thật ra. . . ngược lại có thể ko cần, nhưng phải nhìn bản thân ngươi. . .”
Nghe đc lời Thiên Tước trưởng lão, Mục Trần cũng động lòng, hỏi: “Thật sự có cách?”
Một bên, đôi mắt Cửu U cũng sáng quắc nhìn chằm chằm Thiên Tước trưởng lão, chỉ là ánh mắt có chút nghi ngờ. Nàng đối với khế ước huyết mạch hiểu rất rõ, ngoại trừ cưỡng ép giải trừ ra, ko có biện pháp nào khác.
“Muốn phá giải khế ước, đúng là ko có cách khác.” Hắn cười cười, nhìn vẻ thất vọng của Mục Trần, nói: “Nhưng mà, nếu ngươi có thể khiến trên dưới Cửu U tộc chấp nhận việc này, tự nhiên sẽ ko có vấn đề, hơn nữa, ngươi còn đạt đc sự tín nhiệm của Cửu U tộc.”
Mục Trần nghe vậy, chỉ đành cười khổ, tuy hắn chưa từng tiếp xúc với Cửu U tộc, nhưng từ phản ứng của Thiên Tước trưởng lão mà xét, chỉ sợ họ tuyệt đối sẽ ko chấp nhận khế ước giữa hắn và Cửu U.
Những lời này, quả thực là vô nghĩa.
“Đúng là nói nhảm!’ Cửu U cũng minh bạch ngoặt nghèo trong đó, tức giận nói.
Thiên Tước trưởng lão ko nhìn Cửu U giận dữ, bình tĩnh nói: “Cửu U, ngươi có biết vì sao trong tộc muốn gọi ngươi về ko?”
Cửu U khẽ giật mình, lắc đầu, nàng chỉ cho là trong tộc nhận ra huyết mạch của nàng xuất hiện vấn đề, bất quá nghe Thiên Tước trưởng lão nói, tựa hồ ko phải?
Thiên Tước trưởng lão thấy thế, thì nhẹ nhàng nói: “Bởi vì Thần Thú Chi Nguyên sắp xuất hiện.”“Thần Thú Chi Nguyên?!”
Khi bốn chữ Thần Thú Chi Nguyên lọt vào tai, đồng tử Cửu U co lại, khuân mặt lãnh diễm trở nên âm tình bất định, cuối cùng trầm mặc. Xem bộ dạng, nghĩ hẳn nhận ra hàm nghĩa của cái gọi là Thần Thú Chi Nguyên.
Trên ko, Mục Trần nhìn qua Thiên Tước trưởng lão đang ngăn cản trc mặt, lông mày nhíu lại, gia hỏa này thấy thế cục ko ổn, muốn tự mình ra tay sao?
Như thế cũng quá mất mặt rồi!
Hưu!
Bất quá, ngay khi Mục Trần tư lự, thanh âm xe gió vang lên, đã thấy Mạn Đà La, Cửu U, bon tam hoàng xuất hiện bên cạnh, tất cả đều nhìn về phía Thiên Tước trưởng lão, đối với việc hắn nhúng tay vào cuộc chiến của Liễu Thanh và Mục Trần cảm thấy vô cùng bất mãn.
“Thiên Tước trưởng lão, ta kính ông là khách, vẫn luôn nín nhịn, nhưng ngươi cũng đừng nghĩ đâị la thiên vực ta sẽ tùy ý cho ngươi làm càn.” Mạn Đà La lạnh giọng nói.
Thiên Tước trưởng lão thấy Mạn Đà La tức giận, ko giám lãnh đạm vội vàng nói: “là lão phu thất lễ, trong cuộc chiến này, Mục Trần biểu hiện phi phàm, ko hổ là bắc giới đệ nhất nhân.”
Phía sau Thiên Tước trưởng lão, Liễu Thanh cũng đi ra, hắn đối với những lời này cũng ko phản bác, bởi vì giao phong trc đó, hắn quả thật ko chiếm đc bao nhiu ưu thế.
Mục Trần có thể bằng vào thực lực Ngũ Phẩm Chí Tôn cùng hắn kịch chiến, đủ thấy hắn ưu tú tới mức nào, nếu còn đánh tiếp, chỉ sợ sẽ gặp cảnh lưỡng bại câu thương, ko thể khống chế.
Mục Trần nghe đc lời này của Thiên Tước trưởng lão, lông mày cũng giãn ra. Hắn ko muốn đắc tội Cửu U tước tộc, cho nên loại giao phong này, điểm đến thì ngưng là tốt nhất, với cả hắn cũng ko nắm chắc ăn đc Liễu Thanh.
Thằng này chính là Lục Phẩm Chí Tôn đỉnh phong, so với long hổ thú gặp trong Địa Chí Tôn bí tàng ngày đó còn mạnh hơn, nếu còn đánh tiếp sẽ chẳng ai đc lợi.
Thiên Tước trưởng lão thấy đấm đông đã ko còn tức giận, một lần nữa chăm chú nhìn Mục Trần, nói: “Trên người của ngươi có một đạo Chân Phượng uy áp, là do đâu mà có?”
Đạo Chân Phượng uy áp này của Mục Trần rất khó nhận ra, nhưng đối với tộc Cửu U chảy xuôi cùng huyết mạch mà nói, lại vô cùng rõ ràng.
Trong linh thú giới, Chân Phượng chính là tồn tại đỉnh cao trong Siêu cấp Thần Thú, mỗi đầu Chân Phượng trưởng thành đều có thực lực đáng sợ của Thiên Chí Tôn.
Tồn tại bực này, dù trong Phượng Hoàng nhất tộc cũng vô cùng hiếm có. Mà loại uy áp này, so với hoàng tộc Phượng tộc còn cao quý hơn. Khi Thiên Tước trưởng lão cùng Liễu Thanh phát giác ra cỗ uy áp này, đều vô cùng dung động.
Mục Trần nghe vậy, ngược lại giật mình, chợt nói: “Đây là Long Phượng Thể ta tự tu luyện đc trong Long Phượng Thiên.”
Đối với Chân Phượng uy áp, bản thân hắn ko cảm thấy gì, hơn nữa khi thúc dục Long Phượng Thể đối chiến với người khác, một tia Chân Phượng uy áp này tựa hồ cũng ko pàm đối thủ bị ảnh hưởng.
Xem ra, cái Chân Phượng uy áp này chỉ có thể ảnh hưởng tới kẻ mang huyết mạch Phượng Hoàng tộc như Cửu U tộc mà thôi. Như vậy, một tia Chân Longuy áp hẳn cũng giống như vậy. . .
“Long Phượng thiên?”
Thiên Tước trưởng lão nhướng mày, nói: “Là Bắc Giới Long Phượng Thiên? Chỗ đó lão phu đã nghe qua, tựa hộ có Chân Long Chân Phượng vẫn lạc bên trong, chúng ta đã từng phái tộc nhân vào trong đó, tuy cũng có chút thu hoạch, nhưng ko như ngươi có đc một tia Chân Phượng uy áp.”
“Đây là ở trong Long Phượng thiên, là cơ duyên chỉ có người có thể bước lên bậc thang thứ mười mới đạt đc, mà Mục Trần chính là người đầu tiên trong mấy trăm năm qua leo lên đc đó.” Mạn Đà La thản nhiên nói.
Thiên Tước trưởng lão bật cười, nhìn bộ dạng hắn, hẳn cũng biết Long Phượng thê sâu trong Long Phượng thiên. Mười bậc thang kia, đã có rất nhiều tộc nhân ưu tú thử qua, nhưng chưa từng thành công. Ko nghĩ tới Mục Trần trc mặt lại có thể làm đc.
“Thiên Tước trưởng lão, Mục Trần cùng Liễu Thanh so đấu đã có kết quả, việc trc đó có thể bỏ qua ko?” Đôi mắt đẹp của Cửu U nhìn chằm chằm vào hắn, nói.
Thiên Tước trưởng lão nghe vậy, chr cười nhạt một tiếng, sau đó lắc đầu.
“Ngươi!” Cửu U nghe vậy, lập tức lông mày dựng ngược, nghiễn chặt hàm giăng.
“Tiểu Cửu U, ngươi nên biết, chuyện này quan hệ trọng đại, lão phu cũng ko thể làm chủ.” Ánh mắt Thiên Tước trưởng lão có chút nghiêm khắc nhìn Cửu U, nói: “Ngươi chính là tộc nhân có huyết mạch tinh thuần nhất mấy ngàn năm qua của Cửu U tước tộc, là người có khả năng lớn nhất thức tỉnh đc huyết mạch Bất Tử Điểu, cuối cùng biến thành Viễn Cổ Bất Tử Điểu.”
“Ngươi là tru cột tương lai của Cửu U tộc, cho nên bất kỳ chướng ngại nào cản trở ngươi phát triển, Cửu U tộc ta đều đem hết toàn lực vì ngươi loại bỏ!”
Lời này nói ra, ánh mắt hắn nhìn Mục Trần hiện lên sự lăng lệ, làm Mục Trần ớn lạnh trong lòng.
Mạn Đà La nghe vậy, sắc mặt cũng kho coi, xem ra nàng đã đánh giá thấp mức độ quan trọng của Cửu U đối với Cửu U tộc. Nếu đúng như lời Thiên Tước trưởng lão nói, trong tương lai Cửu U vô cùng có khả năng trở thành tồn tại đáng sợ có thể so với thiên chi tôn. Vì một cái hạt giống Thiên Chí Tôn này, đủ để Cửu U tộc bảo vệ nàng gần như bênh hoạn.
Dù sao, trong Cửu U tộc mấy ngàn năm qua cũng ko hề có Thiên Chí Tôn xuất hiện.
Trc mắt, Mục Trần cùng Cửu U có khế ước huyết mạch, đã bị Cửu U tộc coi là mầm họa. Nếu chằng may mục trẩn R.I.P, coi như Cửu U giữ đc tính mạng, cũng phải trả một cái giá nặng nề, ko biết chừng, sẽ ko thể hoàn thành bước tiến hóa quan trọng nhất. Cái hậu quả này, Cửu U tộc khó mà gánh nổi.
Việc này, ko dễ đối phó. . . Nàng tuy ko sợ Cửu U tộc, nhưng cũng ko thể ko xuy nghĩ cho Đại La Thiên Vực. Nội tình chủng tộc vạn năm , ko chỉ đơn giản như vẻ ngoài ak. . .
Đại La Thiên Vực dựa vào một mình nàng chèo chống, nêu nàng vấn lạc, Đại La Thiên Vực cũng ko thể tiếp tục tồn tại. Nhưng Cửu U tộc ko như vậy, dù ko có Thiên Chí Tôn, nhưng cũng có mấy vị Địa Chí Tôn, dù mất Thiên Tước trưởng lão , đối với họ tạo thành tổn thất nặng nề, nhưng còn xa mới đủ hủy diệt đc nó.
Ngọc thủ Cửu U nắm chặt, nàng nhìn chằm chằm Thiên Tước trưởng lão, hít sâu một hơi, gằn từng chữ: “Nếu các ngươi bất chấp hậu quả, vậy cũng đừng trách ta trở mặt.”
Nghe đc lời nói uy hiếp của Cửu U, sắc mặt Thiên Tước trưởng lão trầm xuống, nhìn vẻ mặt quật cường của Cửu U, hắn muốn tức giận, nhưng cuối cùng vẫn chỉ có thể thở dài một hơi.
“Tiểu tử, ngươi cứ núp sau như vậy sao?”
Ánh mắt Thiên Tước trưởng lão chuyển hướng Mục Trần nói.
Mục Trần nhẹ nhàng đem Cửu U kéo lại, hướng Thiên Tước trưởng lão nhàn nhạt nói: “Nếu sự tình thật sự đến một bước đó, ta có thể giải trừ khế ước huyết mạch, ta biết, cách ngươi nhất định có biện pháp.
Nếu quả thật đến tình trạng đó, hắn tự nhiên sẽ ko làm liên lụy Cửu U. Nói ko chừng còn liên lụy đến Đại La Thiên Vực, dù có Mạn Đà La bảo vệ, nhưng sẽ kho tránh khỏi phải trả một cái giá lớn mà nàng ko thể thừa nhận. Một màn này, Mục Trần ko muốn nhìn thấy.
“Mục Trần!”
Cửu U giận dữ, Cửu U tộc đương nhiên có biện pháp, bất quá, đối với Mục Trần, sẽ gây ra ảnh hưởng vô cùng lớn.
“Hắc, vậy mới đúng là nam nhân.” Thiên Tước trưởng lão nói, ánh mắt dịu xuống, nói: “Cưỡng ép giải trừ khế ước, chỉ là hạ sách, thật ra. . . ngược lại có thể ko cần, nhưng phải nhìn bản thân ngươi. . .”
Nghe đc lời Thiên Tước trưởng lão, Mục Trần cũng động lòng, hỏi: “Thật sự có cách?”
Một bên, đôi mắt Cửu U cũng sáng quắc nhìn chằm chằm Thiên Tước trưởng lão, chỉ là ánh mắt có chút nghi ngờ. Nàng đối với khế ước huyết mạch hiểu rất rõ, ngoại trừ cưỡng ép giải trừ ra, ko có biện pháp nào khác.
“Muốn phá giải khế ước, đúng là ko có cách khác.” Hắn cười cười, nhìn vẻ thất vọng của Mục Trần, nói: “Nhưng mà, nếu ngươi có thể khiến trên dưới Cửu U tộc chấp nhận việc này, tự nhiên sẽ ko có vấn đề, hơn nữa, ngươi còn đạt đc sự tín nhiệm của Cửu U tộc.”
Mục Trần nghe vậy, chỉ đành cười khổ, tuy hắn chưa từng tiếp xúc với Cửu U tộc, nhưng từ phản ứng của Thiên Tước trưởng lão mà xét, chỉ sợ họ tuyệt đối sẽ ko chấp nhận khế ước giữa hắn và Cửu U.
Những lời này, quả thực là vô nghĩa.
“Đúng là nói nhảm!’ Cửu U cũng minh bạch ngoặt nghèo trong đó, tức giận nói.
Thiên Tước trưởng lão ko nhìn Cửu U giận dữ, bình tĩnh nói: “Cửu U, ngươi có biết vì sao trong tộc muốn gọi ngươi về ko?”
Cửu U khẽ giật mình, lắc đầu, nàng chỉ cho là trong tộc nhận ra huyết mạch của nàng xuất hiện vấn đề, bất quá nghe Thiên Tước trưởng lão nói, tựa hồ ko phải?
Thiên Tước trưởng lão thấy thế, thì nhẹ nhàng nói: “Bởi vì Thần Thú Chi Nguyên sắp xuất hiện.”“Thần Thú Chi Nguyên?!”
Khi bốn chữ Thần Thú Chi Nguyên lọt vào tai, đồng tử Cửu U co lại, khuân mặt lãnh diễm trở nên âm tình bất định, cuối cùng trầm mặc. Xem bộ dạng, nghĩ hẳn nhận ra hàm nghĩa của cái gọi là Thần Thú Chi Nguyên.
/1555
|