Tuyết Mi nói: “Đúng vậy, ta mới nhận được tin tức của tông chủ, nói Thiên Cực Ma tông ta thế mà cũng có thuyết khách tìm được vị trí tông môn chúng ta, đi đến khuyên bảo.
Mặc dù tông chủ của ta không nói người này là ai, nhưng mà quan hệ cùng tông chủ chúng ta, vạn phần thân mật, đối phương xuất ra bảo tông ta cần, nhưng mà tông chủ đại nhân biết quan hệ của chúng ta, cuối cùng tông chủ ta hứa, hai bên đều không giúp, bảo trì trung lập”.
Thất Trúc nói: “Đại La Thì Ma tông cũng có người đến thuyết khách, nhưng nói thế nào Cửu Đạo tiền bối cũng không đồng ý, vậy là nửa đêm Đại La Thì Ma tông bị tập kích, Cửu Đạo tiền bối bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh.
Cuối cùng Đại La Thì Ma tông phải mang phong sơn trăm năm làm trả giá, để đổi lấy thánh dược giải độc, Cửu Đạo tiền bối mới được cứu.
Trường Phong sư đệ liều chết cảnh cáo rằng lần này Hỗn Nguyên tông gặp đại nạn, tương lai mù mịt không đoán được. Hơn nữa người mà đối phó chính là ngươi, bảo ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận.”
Thiên Đô nói: “Ba năm trước Thiên Nhai Hải Các cũng xảy ra đại kiếp, thời không nơi đó bị nghịch chuyển, Thiên Nhai Hải Các phải toàn lực trấn áp thời không loạn lưu, đại hội tông môn lần này cũng không tham gia, như vậy đã chặt đứt cánh tay trợ lực của Hỗn Nguyên tông.”
Thất Trúc nói: “Năm năm trước, Trọng Huyền tông nhận được đại hoạt, toàn bộ tu sĩ của tông môn đều luyện chế một cây thần binh, toàn bộ cường giả Phản Hư đều phế tẩm vong thực, bế quan luyện khí.
Trong tông môn bọn họ phát sinh hạo kiếp, những cường giả Phản Hư cảnh cũng không hề xuất quan giải quyết. Xem ra nếu Hỗn Nguyên tông chúng ra xảy ra chuyện, tám phần là họ cũng không thể trợ giúp.”
Thiên Đô tiếp tục nói: “Những đồng minh khác của tông môn chúng ta, ngoại trừ những tông môn trên địa vực Sở Nam này ra, tất cả tông môn khác đều phản bội chúng ta, hoặc là xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không cách nào tham gia đại hội tông môn, hoặc là duy trì trung lập.
Ngược lại, Vạn yêu cốc vốn không có giao tình gì với chúng ta lại bí mật truyền đến mật thư cảnh báo chúng ta phải cẩn thận trong đại hội tông môn lần này.
Có thể khiến Vạn yêu cốc thấy chướng mắt, phát đi cảnh báo cho chúng ra, xem ra đại hội tông môn lần này đúng là vô cũng nguy hiểm.”
Lạc Ly nở nụ cười nói: “Cũng thật không đơn giản, thật ra Kiếm thần sở dĩ phi thăng, cũng không phải do nàng muốn phi thăng, xem ra chuyện này cũng nằm trong kế hoạch.
Năm năm trước, khiến Trọng Huyện tông phải bế quan luyện khí; ba năm trước, loạn Thiên Nhai Hải Các; một năm trước, khiến Kiếm thần phải phi thăng, mà tất cả những người này đều là hảo hữu của Hỗn Nguyên tông. Rút cuộc ai lại hận Hỗn Nguyên tông như vậy.”
Nói đến đây, từng bước bức sát như thế, quấy động thiên hạ như thế, dần dần trong đầu Lạc Ly xuất hiện một bóng người.
Chính là hạo kiếp Vạn tộc năm ấy, thời khắc cuối cùng, Ma chủ phân thân ngăn cản mình chạy đi, cặp mắt đáng sợ kia.
Nhất thời trong lòng Lạc Ly ớn lạnh, lập tức ngộ ra, năm ấy chính mình đã phá hủy chuyện phân thân của ma chủ, xem ra Ma chủ đã bắt đầu báo thù.
Hắn đã chuyển từ đối phó thế Trung thiên chủ giới quay sang đối phó mình. Rất nhiều chuyện xảy ra với Hỗn Nguyên tông, thật ra đều chỉ là khúc dạo đầu để đối phó mình.
Từng bước từng bước giăng ra dây thừng, đợi đến lúc đại hội tông môn bắt đầu liền thắt chặt dây lại, quấn chết Hỗn Nguyên tông, bức chết mình.
Nghĩ đến đây, Lạc Ly nở nụ cười, ngồi chờ chết sao, đây cũng không phải tính cách của mình.
Sờ sờ Thiên la tán sau lưng, bản thân đã tấn thăng lên Quy Nguyên, liệt hỏa đã hình thành, mình của hiện tại đã không còn giống trước kia.
Ta sẽ không để ngươi từng bước bày ra nước cờ. Lạc Ly ta sẽ không ngồi đợi chết!
Nghĩ đến đây, Lạc Ly đứng lên, nhìn về phía Thất Trúc sư huynh nói:
“Sư huynh, làm phiền người thông báo với sư phụ, mời mọi người trở về tông môn, từ giờ đên đại hội tông môn còn có một năm. Một năm này, mọi người hãy bảo vệ tông môn, chỉ cần có Địa hỏa long hào, Hỗn Nguyên ta sẽ hoàn toàn an toàn.”
Thất Trúc sửng sốt nói: “Sư đệ, ngươi muốn làm cái gì? Sao ta lại có cảm giác đệ không còn giống trước kia vậy?”
Lạc Ly cười, nhìn về phía xa nói:
“Sư huynh, huynh vẫn còn nhớ khi đệ mới nhập môn, có cùng huynh đàm đạo chuyện sư tổ phong công vĩ nghiệp, chúng ta đều vô cùng hâm mộ!”
Lạc Ly tiếp tục nói: “Lực đạp Côn Luân sơn! Đóng cửa Lạn Đà tự! Diệt Càn Khôn Ma giáo!”
Thất Trúc gật đầu, những chuyện này gần như mỗi một đệ tử Hỗn Nguyên tông đều khắc sâu vào trong lòng.
Lạc Ly lại nói: “Tích cơ vạn thế, một bước lên trời, lấy lực khuynh thiên, nghiền áp chư địch!
Tích lũy, tích lũy, Lạc Ly ta tích lũy bao năm, có lẽ cũng đã đủ rồi!
Cũng đã đến lúc ta noi theo sư tổ, dựa vào lực khuynh thiên, nghiền áp chư địch.
Ta đã phát thề qua, bọn họ dám chọc giận ta, trước nay ta chưa bao giờ thấy tức giận như thế.
Cho nên bọn họ phải trả giá.”
Nói xong, Lạc Ly liền hướng ra nơi xa một bước bước ra, trong nháy mắt vạn dặm, biến mất không thấy.
Hắn định bước bước thứ hai thì Tuyết Mi ở phía sau gọi lại:
“Lạc Ly ca, huynh đã nói sẽ dẫn ta đi, mãi không xa rời.”
Lạc Ly quay đầu nhìn về phía nàng nói: “Lần này ta đi rất nguy hiểm, sinh tử khó đoán.”
Tuyết Mi nói: “Ta mặc kệ, ta đi cùng huynh, lúc trước chúng ta không cách nào chống lại bọn họ, nhưng bây giờ khác rồi, dù sinh dù tử ta cũng sẽ đi theo huynh.”
Lạc Ly nói: “Tốt, vậy chúng ta đi.”
Tuyết Mi hỏi: “Lạc Ly ca, chúng ta đi đến nơi nào?”
Lạc Ly lạnh lùng cười nói: “Trước tiên phải chặt đứt vây cánh của chúng, không phải đại sư Huyền Từ, phương trượng chủ trì Lạn Đà tự hận ta giết con trai hắn sao?”
Bây giờ ta đến đó, giết đứa con khác của hắn, mà không, giết hết con hắn.
Đi, bước đầu tiên, san bằng Lạn Đà tự.”
Chủ ý của Lạc Ly đã định, không thể đợi đội phương rat ay trước, hoàn thành bố cục, đẩy mình vào đường chết.
Tiên hạ thủ vi cường, các ngươi đã muốn diệt ta, ta sẽ rat ay trước, diệt các ngươi.
Lạc Ly nhắm thẳng hướng Lạn Đà tự mà đi.
Lạn Đà tự ở Tử Tùng sơn phía tây địa vực Nam Châu, là thánh địa của phật môn thiên hạ, cung phụng Như Lai Phật tổ, là một trong mười môn phái lớn trong thiên hạ, trong đó có bảy mươi hai tuyệt kỹ, theo truyền thuyết thì những pháp thuật trong thiên hạ đều từ nơi này mà ra, cho nên mới có câu Thiên hạ thần công xuất Lạn Đà.
Từ khi tu tiên đến nay, Lạc Ly rất ít nghe được những truyền thuyết về Lạn Đà tự. Cho tới nay, đệ tử Lạn đà tử rất ít khi hành tẩu thiên hạ. Có điều, vào mỗi thời khắc quan trọng, chư tăng của Lạn Đà tự luôn xuất hiện ở hàng trước nhất của tiên giới, lực ngăn sóng dữ.
Sở dĩ Hỗn Nguyên tông có cừu oán với Lạn Đà tự, cũng chính là do phương trượng của Lạn Đà tự là Huyền Từ đại sư có cừu oán với Lạc Ly.
---------------
Mặc dù tông chủ của ta không nói người này là ai, nhưng mà quan hệ cùng tông chủ chúng ta, vạn phần thân mật, đối phương xuất ra bảo tông ta cần, nhưng mà tông chủ đại nhân biết quan hệ của chúng ta, cuối cùng tông chủ ta hứa, hai bên đều không giúp, bảo trì trung lập”.
Thất Trúc nói: “Đại La Thì Ma tông cũng có người đến thuyết khách, nhưng nói thế nào Cửu Đạo tiền bối cũng không đồng ý, vậy là nửa đêm Đại La Thì Ma tông bị tập kích, Cửu Đạo tiền bối bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh.
Cuối cùng Đại La Thì Ma tông phải mang phong sơn trăm năm làm trả giá, để đổi lấy thánh dược giải độc, Cửu Đạo tiền bối mới được cứu.
Trường Phong sư đệ liều chết cảnh cáo rằng lần này Hỗn Nguyên tông gặp đại nạn, tương lai mù mịt không đoán được. Hơn nữa người mà đối phó chính là ngươi, bảo ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận.”
Thiên Đô nói: “Ba năm trước Thiên Nhai Hải Các cũng xảy ra đại kiếp, thời không nơi đó bị nghịch chuyển, Thiên Nhai Hải Các phải toàn lực trấn áp thời không loạn lưu, đại hội tông môn lần này cũng không tham gia, như vậy đã chặt đứt cánh tay trợ lực của Hỗn Nguyên tông.”
Thất Trúc nói: “Năm năm trước, Trọng Huyền tông nhận được đại hoạt, toàn bộ tu sĩ của tông môn đều luyện chế một cây thần binh, toàn bộ cường giả Phản Hư đều phế tẩm vong thực, bế quan luyện khí.
Trong tông môn bọn họ phát sinh hạo kiếp, những cường giả Phản Hư cảnh cũng không hề xuất quan giải quyết. Xem ra nếu Hỗn Nguyên tông chúng ra xảy ra chuyện, tám phần là họ cũng không thể trợ giúp.”
Thiên Đô tiếp tục nói: “Những đồng minh khác của tông môn chúng ta, ngoại trừ những tông môn trên địa vực Sở Nam này ra, tất cả tông môn khác đều phản bội chúng ta, hoặc là xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không cách nào tham gia đại hội tông môn, hoặc là duy trì trung lập.
Ngược lại, Vạn yêu cốc vốn không có giao tình gì với chúng ta lại bí mật truyền đến mật thư cảnh báo chúng ta phải cẩn thận trong đại hội tông môn lần này.
Có thể khiến Vạn yêu cốc thấy chướng mắt, phát đi cảnh báo cho chúng ra, xem ra đại hội tông môn lần này đúng là vô cũng nguy hiểm.”
Lạc Ly nở nụ cười nói: “Cũng thật không đơn giản, thật ra Kiếm thần sở dĩ phi thăng, cũng không phải do nàng muốn phi thăng, xem ra chuyện này cũng nằm trong kế hoạch.
Năm năm trước, khiến Trọng Huyện tông phải bế quan luyện khí; ba năm trước, loạn Thiên Nhai Hải Các; một năm trước, khiến Kiếm thần phải phi thăng, mà tất cả những người này đều là hảo hữu của Hỗn Nguyên tông. Rút cuộc ai lại hận Hỗn Nguyên tông như vậy.”
Nói đến đây, từng bước bức sát như thế, quấy động thiên hạ như thế, dần dần trong đầu Lạc Ly xuất hiện một bóng người.
Chính là hạo kiếp Vạn tộc năm ấy, thời khắc cuối cùng, Ma chủ phân thân ngăn cản mình chạy đi, cặp mắt đáng sợ kia.
Nhất thời trong lòng Lạc Ly ớn lạnh, lập tức ngộ ra, năm ấy chính mình đã phá hủy chuyện phân thân của ma chủ, xem ra Ma chủ đã bắt đầu báo thù.
Hắn đã chuyển từ đối phó thế Trung thiên chủ giới quay sang đối phó mình. Rất nhiều chuyện xảy ra với Hỗn Nguyên tông, thật ra đều chỉ là khúc dạo đầu để đối phó mình.
Từng bước từng bước giăng ra dây thừng, đợi đến lúc đại hội tông môn bắt đầu liền thắt chặt dây lại, quấn chết Hỗn Nguyên tông, bức chết mình.
Nghĩ đến đây, Lạc Ly nở nụ cười, ngồi chờ chết sao, đây cũng không phải tính cách của mình.
Sờ sờ Thiên la tán sau lưng, bản thân đã tấn thăng lên Quy Nguyên, liệt hỏa đã hình thành, mình của hiện tại đã không còn giống trước kia.
Ta sẽ không để ngươi từng bước bày ra nước cờ. Lạc Ly ta sẽ không ngồi đợi chết!
Nghĩ đến đây, Lạc Ly đứng lên, nhìn về phía Thất Trúc sư huynh nói:
“Sư huynh, làm phiền người thông báo với sư phụ, mời mọi người trở về tông môn, từ giờ đên đại hội tông môn còn có một năm. Một năm này, mọi người hãy bảo vệ tông môn, chỉ cần có Địa hỏa long hào, Hỗn Nguyên ta sẽ hoàn toàn an toàn.”
Thất Trúc sửng sốt nói: “Sư đệ, ngươi muốn làm cái gì? Sao ta lại có cảm giác đệ không còn giống trước kia vậy?”
Lạc Ly cười, nhìn về phía xa nói:
“Sư huynh, huynh vẫn còn nhớ khi đệ mới nhập môn, có cùng huynh đàm đạo chuyện sư tổ phong công vĩ nghiệp, chúng ta đều vô cùng hâm mộ!”
Lạc Ly tiếp tục nói: “Lực đạp Côn Luân sơn! Đóng cửa Lạn Đà tự! Diệt Càn Khôn Ma giáo!”
Thất Trúc gật đầu, những chuyện này gần như mỗi một đệ tử Hỗn Nguyên tông đều khắc sâu vào trong lòng.
Lạc Ly lại nói: “Tích cơ vạn thế, một bước lên trời, lấy lực khuynh thiên, nghiền áp chư địch!
Tích lũy, tích lũy, Lạc Ly ta tích lũy bao năm, có lẽ cũng đã đủ rồi!
Cũng đã đến lúc ta noi theo sư tổ, dựa vào lực khuynh thiên, nghiền áp chư địch.
Ta đã phát thề qua, bọn họ dám chọc giận ta, trước nay ta chưa bao giờ thấy tức giận như thế.
Cho nên bọn họ phải trả giá.”
Nói xong, Lạc Ly liền hướng ra nơi xa một bước bước ra, trong nháy mắt vạn dặm, biến mất không thấy.
Hắn định bước bước thứ hai thì Tuyết Mi ở phía sau gọi lại:
“Lạc Ly ca, huynh đã nói sẽ dẫn ta đi, mãi không xa rời.”
Lạc Ly quay đầu nhìn về phía nàng nói: “Lần này ta đi rất nguy hiểm, sinh tử khó đoán.”
Tuyết Mi nói: “Ta mặc kệ, ta đi cùng huynh, lúc trước chúng ta không cách nào chống lại bọn họ, nhưng bây giờ khác rồi, dù sinh dù tử ta cũng sẽ đi theo huynh.”
Lạc Ly nói: “Tốt, vậy chúng ta đi.”
Tuyết Mi hỏi: “Lạc Ly ca, chúng ta đi đến nơi nào?”
Lạc Ly lạnh lùng cười nói: “Trước tiên phải chặt đứt vây cánh của chúng, không phải đại sư Huyền Từ, phương trượng chủ trì Lạn Đà tự hận ta giết con trai hắn sao?”
Bây giờ ta đến đó, giết đứa con khác của hắn, mà không, giết hết con hắn.
Đi, bước đầu tiên, san bằng Lạn Đà tự.”
Chủ ý của Lạc Ly đã định, không thể đợi đội phương rat ay trước, hoàn thành bố cục, đẩy mình vào đường chết.
Tiên hạ thủ vi cường, các ngươi đã muốn diệt ta, ta sẽ rat ay trước, diệt các ngươi.
Lạc Ly nhắm thẳng hướng Lạn Đà tự mà đi.
Lạn Đà tự ở Tử Tùng sơn phía tây địa vực Nam Châu, là thánh địa của phật môn thiên hạ, cung phụng Như Lai Phật tổ, là một trong mười môn phái lớn trong thiên hạ, trong đó có bảy mươi hai tuyệt kỹ, theo truyền thuyết thì những pháp thuật trong thiên hạ đều từ nơi này mà ra, cho nên mới có câu Thiên hạ thần công xuất Lạn Đà.
Từ khi tu tiên đến nay, Lạc Ly rất ít nghe được những truyền thuyết về Lạn Đà tự. Cho tới nay, đệ tử Lạn đà tử rất ít khi hành tẩu thiên hạ. Có điều, vào mỗi thời khắc quan trọng, chư tăng của Lạn Đà tự luôn xuất hiện ở hàng trước nhất của tiên giới, lực ngăn sóng dữ.
Sở dĩ Hỗn Nguyên tông có cừu oán với Lạn Đà tự, cũng chính là do phương trượng của Lạn Đà tự là Huyền Từ đại sư có cừu oán với Lạc Ly.
---------------
/2323
|