Hỏa diễm cự nhân tàn sát bừa bãi Lạn Đà tự, đi đến đâu đốt cháy phá huỷ đến đó.
Trong Lạn Đà tự, vô số tăng nhân tràn ra đại chiến với hoả diễm cự nhân, thực lực của những tăng nhân này rất mạnh, hoả diễm cự nhân của Lạc Ly nhất thời bị dập tắt.
Nhưng tiếp sau đó lại có vô số những hoả diễm cự nhân xuất hiện.
Dần dần trong Lạn Đà tự bắt đầu dấy lên ngọn lửa thiêu đốt từng toà kiến trúc, hoả diễm vừa sinh ra, bên trong lập tức xuất hiện các loại hoả linh.
Hỏa viên, hỏa mã, hỏa long, hỏa thỏ…
Liệt hỏa bốc lên, cả Lạn Đà tự gặp hạo kiếp kinh thiên.
Mà trên quảng trường, chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra, một mình Lạc Ly chiến đấu với rất nhiều cao tăng Lạn Đà tự, trong cuộc chiến, ở dưới hắn ra tay, thỉnh thoảng có tăng nhân bị hắn đánh chết.
Từng đạo tán linh thế giới xuất hiện, chính là đại biểu cho từng cao tăng cảnh giới Phản Hư tử vong.
Một khắc này, rốt cuộc Lạc Ly cũng không có thu tay lại, mà còn xuất ra Chân hoả đại đạo của mình, bộc phát lực mạnh nhất.
Tứ đại thập giai pháp bảo tất cả đều được sử dụng, sát sinh vô tận.
Toàn bộ những thủ hạ chân linh đều được hắn thả ra, lẫn vào trong đại quân hoả diễm, đi đến đâu sát lục đến đó.
Ngay cả tam đại thi sát cũng được điều động ra, đại chiến bốn phương.
Lúc này không thể lưu thủ được nữa, đã toàn lực ra tay, vậy chiến thống khoái đi.
Một trận chiến này, Lạc Ly giết ra không gian phong bế, sát nhập bên trong Lạn Đà tự, sau đó lại là sát nhập không gian khác.
Trong một trận chiến này, Lạn Đà tự liên tục xuất hiện những cao tăng cường đại.
Những tăng nhân này yên lặng vô văn, thậm chí ngay cả cường giả của Lạn Đà tự cũng không biết về sự tồn tại của họ, bởi vì trong só họ có người chỉ là tăng ni quét chùa, có người là tạp dịch, thậm chí có người vốn chỉ là một pho tượng phật.
Nhưng mà một trận chiến này, từng người bọn họ xuất hiện, thực lực vượt xa cả Bất Giới đại sư.
Bọn họ cùng Lạc Ly đại chiến, trong cuộc chiến này, Lạc Ly đã đánh bại bảy đại Quy Nguyên.
Cuối cùng là một hoà thượng quét chùa, dưới thần uy đạo đức của Lạc Ly, dưới Hỗn Nguyên Kim Kiếm, bị chém thành hai đoạn. Sau nhát kiếm này, ở bên cạnh Lạc Ly đã không còn một tăng nào, tăng nhân còn lại của Lạn Đà tự, chỉ có thể vây ở xa xa, không dám tiến lên.
Khi đại chiến bắt đầu, vị Nguyên Chân kia ra tay, một khắc này đã không biết đi về đâu, mà Huyền Từ đại sư lại đứng ở trong quảng trường, phía trước bia văn của Lạn Đà tự, không chút nhúc nhích.
Lạc Ly lóe lên, trở về quảng trường, nhìn về phía Huyền Từ nói: “Huyền Từ đại sư. Xin chỉ giáo!”
Hắn muốn khiêu chiến với phương trượng của Lạn Đà tự, chỉ cần đánh bại hắn, Lạn Đà tự liền triệt để thất bại!
Huyền Từ đại sư nhìn về phía Lạc Ly nói:
“Chờ một chút, chờ một chút!”
Lạc Ly sửng sốt hỏi: “Chờ cái gì?”
Huyền Từ đại sư nhìn về phía bầu trời nói:
“Đợi một khắc đồng hồ!”
Lạc Ly nhíu mày nói: “Một khắc đồng hồ?”
Huyền Từ đại sư nói: “Đúng, một khắc đồng hồ!”
Lạc Ly nói: “Được, ta đợi.”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, thời gian cũng nháy mắt trôi qua.
Huyền Từ đại sư cười nói: “Đến rồi, thời gian đến rồi, bọn họ đến rồi.”
Cái gì đến?
Huyền Từ đại sự quỳ mạnh xuống trước tấm bia đá, hô lớn:
“Cung thỉnh liệt tổ liệt tông ban cho ta thần công vô thượng!”
Nháy mắt, trong tấm bia đá của Lạn Đà tự dâng lên một đạo phật quang, một phật ảnh rất lớn từ từ xuất hiện.
Phật ảnh này xuất hiện làm Lạc Ly nhất thời nhớ đến một truyền thuyết.
Tiên nhân hạ gới, bồ tát hàng thế, thần ma vượt giới!
Trong Trung thiên chủ thế giới, tất cả các môn phá đều rất coi trọng những tổ sư đã phi thăng, một trong số lý do chính là trong lúc tông môn gặp nguy cơ lớn, liền có thể mời tổ sư đã phi thăng hạ giới tương trợ.
Sau khi xảy ra La Hầu hạo kiếp, tiên lộ đoạn tuyệt, mặc dù sau này tiên lộ đã được khai thông, nhưng việc tiên nhân hạ giới vẫn trở nên mười phần gian nan.
Hiện tại, hình như Huyền Từ đại sư đang triệu hoán bồ tát hàng thế!
Cao tăng phật môn từng phi thăng, từ phật giới trở về!
Lạc Ly nhất thời có chút khẩn trương, nhìn về phía Huyền Từ, hắn lập tức phát hiện, đây không phải là bồ tát hàng thế như trong truyền thuyết, thực ra tiên lộ thông đạo vẫn chưa được khai thông hoàn toàn, các tổ sư chỉ có thể phi thăng mà không thể quay trở về. Nói một cách chính xác thì đây nên gọi là hàng thế truyền pháp!
Trong khoảnh khắc, Huyền Tư như biến thành một người khác, hắn nhìn Lạc Ly nói:
“Tiểu bối, dám phá hoại tổ đình tự viện của ta, chịu chết đi! Tiếp ta một chưởng!”
Nói xong, hắn chợt ra tay, phía sau hắn xuất hiện một pháp tướng Phật Đà vô cùng lớn.
Nhìn vào pháp tướng này, nhất thời, vô số tăng nhân Lạn Đà tự đều kích động kêu lên:
“Như Lai thần chưởng!”
“Là Như Lai thần chưởng, đệ nhất thần công của phật môn!”
Một chưởng này vừa phát ra, nhất thời Lạc Ly liền cảm giác trong thiên địa vang lên lên tiếng nổ lớn.
Oành, tronh nháy mắt, tất cả những hoả diễm cự nhân đang tàn sát bừa bãi trong Lạn Đà tự, ở dưới một chưởng này, bỗng chốc vỡ nát.
Toàn bộ hoả diễm lập tức bị dập tắt.
Loại huỷ diệt này, không phải đánh nổ, mà là chấn vỡ!
Trong khoảnh khắc ấy, dưới tác động của một chưởng này, tất cả lực lượng trong thiên địa đều hoá thành lực lượng của đối phương, toàn bộ hỏa diễm cự nhân của Lạc Ly, hay là hỏa linh, ở bên trong một chưởng này, bị thiên địa không tha, cho nên bọn họ toàn bộ hủy diệt.
Không chỉ như thế, ngay cả Quy Nguyên đại đạo của Lạc Ly lúc này cũng không chịu thiên địa dung chứa, bị thiên địa bài xích.
Nếu là tu sĩ Quy Nguyên cảnh bình thường, nhất thời thiên đạo phá diệt, lập tức tử vong.
Nhưng Chân hoả đại đạo của Lạc Ly đã vươt xa Trung thiên chủ thế giới, có thể nói đây chính là đại đạo vũ trụ, chịu một chưởng này chỉ bị thương chứ không chết.
Lạc Ly nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, nhìn về phía Huyền Từ nói: “Như Lai thần chưởng? Phật động sơn hà?”
Chiêu này chính là chiêu thứ ba trong Như Lai thần chưởng – Phật động sơn hà.
Huyền Từ đại sư gật đầu nói: “Đúng vậy, thật không ngờ ngươi lại không chết, vậy lại tiếp ta một chưởng!”
Nói xong, hắn lại ra tay, nhất thời trên người hắn xuất hiện lực lượng vô tận, lực lượng này siêu việt tất cả, một khắc này, hắn chính là chúa tể vũ trụ này, hắn chính là bá chủ thế giới này!
Như lai thần chưởng, chiêu thứ tám – Phật pháp vô biên.
Phía sau lưng Huyền Từ đại sư xuất hiện phật quang, phật quang này nhìn tường hòa vô hại, nhưng lại làm tan rã vạn vật, tất cả mọi thứ đã bị phật quang này xâm nhập thì lập tức đều nằm trong khống chế của Huyền Từ.
Như lai thần chưởng, chiêu thứ sáu – Phật quang phổ chiếu!
Một chưởng vừa rồi không đánh chết được Lạc Ly, nên ngay lập tức nương bồ tát hàng thế, liên tiếp xuât ra hai chưởng.
Hắn một khắc này, không có nhược điểm gì, đem lực lượng chính mình phát huy cực hạn. Đáng sợ mà lại cường đại, tĩnh táo mà lại tuyệt liệt!
Trong Lạn Đà tự, vô số tăng nhân tràn ra đại chiến với hoả diễm cự nhân, thực lực của những tăng nhân này rất mạnh, hoả diễm cự nhân của Lạc Ly nhất thời bị dập tắt.
Nhưng tiếp sau đó lại có vô số những hoả diễm cự nhân xuất hiện.
Dần dần trong Lạn Đà tự bắt đầu dấy lên ngọn lửa thiêu đốt từng toà kiến trúc, hoả diễm vừa sinh ra, bên trong lập tức xuất hiện các loại hoả linh.
Hỏa viên, hỏa mã, hỏa long, hỏa thỏ…
Liệt hỏa bốc lên, cả Lạn Đà tự gặp hạo kiếp kinh thiên.
Mà trên quảng trường, chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra, một mình Lạc Ly chiến đấu với rất nhiều cao tăng Lạn Đà tự, trong cuộc chiến, ở dưới hắn ra tay, thỉnh thoảng có tăng nhân bị hắn đánh chết.
Từng đạo tán linh thế giới xuất hiện, chính là đại biểu cho từng cao tăng cảnh giới Phản Hư tử vong.
Một khắc này, rốt cuộc Lạc Ly cũng không có thu tay lại, mà còn xuất ra Chân hoả đại đạo của mình, bộc phát lực mạnh nhất.
Tứ đại thập giai pháp bảo tất cả đều được sử dụng, sát sinh vô tận.
Toàn bộ những thủ hạ chân linh đều được hắn thả ra, lẫn vào trong đại quân hoả diễm, đi đến đâu sát lục đến đó.
Ngay cả tam đại thi sát cũng được điều động ra, đại chiến bốn phương.
Lúc này không thể lưu thủ được nữa, đã toàn lực ra tay, vậy chiến thống khoái đi.
Một trận chiến này, Lạc Ly giết ra không gian phong bế, sát nhập bên trong Lạn Đà tự, sau đó lại là sát nhập không gian khác.
Trong một trận chiến này, Lạn Đà tự liên tục xuất hiện những cao tăng cường đại.
Những tăng nhân này yên lặng vô văn, thậm chí ngay cả cường giả của Lạn Đà tự cũng không biết về sự tồn tại của họ, bởi vì trong só họ có người chỉ là tăng ni quét chùa, có người là tạp dịch, thậm chí có người vốn chỉ là một pho tượng phật.
Nhưng mà một trận chiến này, từng người bọn họ xuất hiện, thực lực vượt xa cả Bất Giới đại sư.
Bọn họ cùng Lạc Ly đại chiến, trong cuộc chiến này, Lạc Ly đã đánh bại bảy đại Quy Nguyên.
Cuối cùng là một hoà thượng quét chùa, dưới thần uy đạo đức của Lạc Ly, dưới Hỗn Nguyên Kim Kiếm, bị chém thành hai đoạn. Sau nhát kiếm này, ở bên cạnh Lạc Ly đã không còn một tăng nào, tăng nhân còn lại của Lạn Đà tự, chỉ có thể vây ở xa xa, không dám tiến lên.
Khi đại chiến bắt đầu, vị Nguyên Chân kia ra tay, một khắc này đã không biết đi về đâu, mà Huyền Từ đại sư lại đứng ở trong quảng trường, phía trước bia văn của Lạn Đà tự, không chút nhúc nhích.
Lạc Ly lóe lên, trở về quảng trường, nhìn về phía Huyền Từ nói: “Huyền Từ đại sư. Xin chỉ giáo!”
Hắn muốn khiêu chiến với phương trượng của Lạn Đà tự, chỉ cần đánh bại hắn, Lạn Đà tự liền triệt để thất bại!
Huyền Từ đại sư nhìn về phía Lạc Ly nói:
“Chờ một chút, chờ một chút!”
Lạc Ly sửng sốt hỏi: “Chờ cái gì?”
Huyền Từ đại sư nhìn về phía bầu trời nói:
“Đợi một khắc đồng hồ!”
Lạc Ly nhíu mày nói: “Một khắc đồng hồ?”
Huyền Từ đại sư nói: “Đúng, một khắc đồng hồ!”
Lạc Ly nói: “Được, ta đợi.”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, thời gian cũng nháy mắt trôi qua.
Huyền Từ đại sư cười nói: “Đến rồi, thời gian đến rồi, bọn họ đến rồi.”
Cái gì đến?
Huyền Từ đại sự quỳ mạnh xuống trước tấm bia đá, hô lớn:
“Cung thỉnh liệt tổ liệt tông ban cho ta thần công vô thượng!”
Nháy mắt, trong tấm bia đá của Lạn Đà tự dâng lên một đạo phật quang, một phật ảnh rất lớn từ từ xuất hiện.
Phật ảnh này xuất hiện làm Lạc Ly nhất thời nhớ đến một truyền thuyết.
Tiên nhân hạ gới, bồ tát hàng thế, thần ma vượt giới!
Trong Trung thiên chủ thế giới, tất cả các môn phá đều rất coi trọng những tổ sư đã phi thăng, một trong số lý do chính là trong lúc tông môn gặp nguy cơ lớn, liền có thể mời tổ sư đã phi thăng hạ giới tương trợ.
Sau khi xảy ra La Hầu hạo kiếp, tiên lộ đoạn tuyệt, mặc dù sau này tiên lộ đã được khai thông, nhưng việc tiên nhân hạ giới vẫn trở nên mười phần gian nan.
Hiện tại, hình như Huyền Từ đại sư đang triệu hoán bồ tát hàng thế!
Cao tăng phật môn từng phi thăng, từ phật giới trở về!
Lạc Ly nhất thời có chút khẩn trương, nhìn về phía Huyền Từ, hắn lập tức phát hiện, đây không phải là bồ tát hàng thế như trong truyền thuyết, thực ra tiên lộ thông đạo vẫn chưa được khai thông hoàn toàn, các tổ sư chỉ có thể phi thăng mà không thể quay trở về. Nói một cách chính xác thì đây nên gọi là hàng thế truyền pháp!
Trong khoảnh khắc, Huyền Tư như biến thành một người khác, hắn nhìn Lạc Ly nói:
“Tiểu bối, dám phá hoại tổ đình tự viện của ta, chịu chết đi! Tiếp ta một chưởng!”
Nói xong, hắn chợt ra tay, phía sau hắn xuất hiện một pháp tướng Phật Đà vô cùng lớn.
Nhìn vào pháp tướng này, nhất thời, vô số tăng nhân Lạn Đà tự đều kích động kêu lên:
“Như Lai thần chưởng!”
“Là Như Lai thần chưởng, đệ nhất thần công của phật môn!”
Một chưởng này vừa phát ra, nhất thời Lạc Ly liền cảm giác trong thiên địa vang lên lên tiếng nổ lớn.
Oành, tronh nháy mắt, tất cả những hoả diễm cự nhân đang tàn sát bừa bãi trong Lạn Đà tự, ở dưới một chưởng này, bỗng chốc vỡ nát.
Toàn bộ hoả diễm lập tức bị dập tắt.
Loại huỷ diệt này, không phải đánh nổ, mà là chấn vỡ!
Trong khoảnh khắc ấy, dưới tác động của một chưởng này, tất cả lực lượng trong thiên địa đều hoá thành lực lượng của đối phương, toàn bộ hỏa diễm cự nhân của Lạc Ly, hay là hỏa linh, ở bên trong một chưởng này, bị thiên địa không tha, cho nên bọn họ toàn bộ hủy diệt.
Không chỉ như thế, ngay cả Quy Nguyên đại đạo của Lạc Ly lúc này cũng không chịu thiên địa dung chứa, bị thiên địa bài xích.
Nếu là tu sĩ Quy Nguyên cảnh bình thường, nhất thời thiên đạo phá diệt, lập tức tử vong.
Nhưng Chân hoả đại đạo của Lạc Ly đã vươt xa Trung thiên chủ thế giới, có thể nói đây chính là đại đạo vũ trụ, chịu một chưởng này chỉ bị thương chứ không chết.
Lạc Ly nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, nhìn về phía Huyền Từ nói: “Như Lai thần chưởng? Phật động sơn hà?”
Chiêu này chính là chiêu thứ ba trong Như Lai thần chưởng – Phật động sơn hà.
Huyền Từ đại sư gật đầu nói: “Đúng vậy, thật không ngờ ngươi lại không chết, vậy lại tiếp ta một chưởng!”
Nói xong, hắn lại ra tay, nhất thời trên người hắn xuất hiện lực lượng vô tận, lực lượng này siêu việt tất cả, một khắc này, hắn chính là chúa tể vũ trụ này, hắn chính là bá chủ thế giới này!
Như lai thần chưởng, chiêu thứ tám – Phật pháp vô biên.
Phía sau lưng Huyền Từ đại sư xuất hiện phật quang, phật quang này nhìn tường hòa vô hại, nhưng lại làm tan rã vạn vật, tất cả mọi thứ đã bị phật quang này xâm nhập thì lập tức đều nằm trong khống chế của Huyền Từ.
Như lai thần chưởng, chiêu thứ sáu – Phật quang phổ chiếu!
Một chưởng vừa rồi không đánh chết được Lạc Ly, nên ngay lập tức nương bồ tát hàng thế, liên tiếp xuât ra hai chưởng.
Hắn một khắc này, không có nhược điểm gì, đem lực lượng chính mình phát huy cực hạn. Đáng sợ mà lại cường đại, tĩnh táo mà lại tuyệt liệt!
/2323
|