Hắn bước nhanh đi, hai tu sĩ tử vong, chắc chắn đối phương sẽ nhanh chóng phát hiện ra, tất nhiên sẽ có người đến đây tìm.
Lần này vừa đi, ước chừng đi được trăm dặm, cũng chưa đi ra khỏi hồng hoang rừng rậm, nhưng mà thực ra Lạc Ly có thể cảm nhận được, mình cách Vân An thành càng lúc càng xa.
Dọc theo đường đi, không hề an toàn, Lạc Ly đụng phải Ảnh lang, Độc huyễn xà, Kim giác dã trư tập kích, còn có một con Thiết giáp hổ luôn đi theo Lạc Ly, nhìn thấy Lạc Ly một quyền đánh Kim giác dã trư kia thành tro bụi thì Thiết giáp hổ kia mới rời đi.
Lạc Ly lắc đầu, cảm giác đói kia càng lúc càng nặng nề, sắc trời cũng rất u ám, đêm thứ hai ở tiên giới của Lạc Ly tiến đến, cứ thế đi nghỉ thôi!
Đánh chết Kim Giác dã trư kia, Lạc Ly thuận theo dấu vết của dã trư kia, tìm được một sơn động, trong sơn động kia rõ ràng có ba con tiểu dã trư, vừa mới sinh ra không lâu, đang kêu gào.
Khó trách Kim giác dã trư kia nhìn thấy mình đã tấn công, thì ra nó tìm đồ ăn cho con của mình.
Nhìn ba con dã trư con kia, Lạc Ly nói: “Không biết lợn con này nướng lên ăn có ngon không?”
Nhưng mà Lạc Ly không ăn bọn chúng, chỉ vây bọn chúng lại, không để quấy nhiễu đến sự nghỉ ngơi của mình, Kim giác dã trư kia vô cùng thích yên lặng, sơn động này cũng rất sạch sẽ.
Ở một viên thạch bích trên cao trong sơn động kia, Lạc Ly sử dụng Thái Thượng Quy Nhất Hỗn Nguyên thủ khai tích ra một chỗ trú thân rồi vào đây ở.
Sau khi ở lại, lấy ra hành quân lương kia, mở ra một phần, ở bao tự động tán phát nhiệt độ, nấu chín tiên mễ, tiên mễ này hồng đỏ, long lánh, tích chứa linh khí vô tận, vừa nhìn đã thấy thèm ăn, còn có cả đũa, đem ra sử dụng.
Lạc Ly cũng không khách khí, cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn, đúng là ngon quá!
Ba con lợn con kia đói nên kêu lớn, Lạc Ly tùy tiện lấy ra một phần cho bọn chúng ăn, coi như là tiền thuê nhà.
Sau đó Lạc Ly ngồi xuống, lấy ngọc giản ra, tiến hành quan sát.
Nhưng mà ngọc giản này, có cấm pháp phong ấn, không có thủ đoạn phá giải tương ứng, căn bản không thể nào quan sát được.
Lạc Ly nhíu mày, nhưng mà rất nhanh đã nghĩ ra biện pháp, Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ của mình, phá tan tất cả pháp trên thế gian.
Hắn hơi hơi vận chuyển Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, lặng lẽ phá tan cấm chế của ngọc giản này.
Dưới sự thúc giục của hắn, Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ chi lực kia, hóa thành tia tia điện kình, từng chút phá giải cấm chế ngọc giản kia, không lâu sau, cấm chế kia được phá tan!
Lạc Ly nhất thời quan sát, không khỏi thấy mắt sáng bừng lên.
Ngọc giản này rõ ràng là Vân An tông truyền pháp bí tịch, ghi chép mười điều tiên đạo trong mười ba tiên đạo của Vân An tông, phương pháp tu luyện dưới Hư Tiên.
Sở dĩ ghi chép mười điều, bởi vì ba điều còn lại, ngoài chưởng môn Vân An tông thì không thể truyền thụ, đệ tử Vân An tông bình thường, chỉ có thể tu luyện mười điều trong đó mà thôi.
Đây là bí bảo của Vân Đương Vân Đãng hạ viện, chính là đệ tử của Vân Đương Vân Đãng hạ viện, muốn có được một con đường tu tiên cũng là vạn nan, cần hoàn thành các loại nhiệm vụ của tông môn, đây là phụ thân của Triệu Văn, thấy nữ nhi bi thương sầu muộn, lén truyền cho nàng.
Lạc Ly nhìn lại!
Tiêm vân lộng xảo Hồng vân yên la Phong khinh vân đạm Phong hổ vân long Giá vụ đằng vân Xuyên vân liệt thạch Vân nghê minh diệt Yên cái vân tràng.
Chỉ có tám đường tiên đạo, trong lúc Lạc Ly vừa phá giải khi nãy, có hai nhánh Triều vân mộ vũ, Bạc vân già nhật không ngờ là bị hủy mất.
Lạc Ly ca thán một tiếng, sớm biết như vậy mình đã vạn phần cẩn thận rồi.
Đột nhiên, Lạc Ly phát hiện ba con lợn con đang tru lên, thành thành thật thật không cử động, ở nơi xa kia nhưng có một loại thần niệm mạnh mẽ đang quét ngang thiên địa!
Thần niệm này như mây khói như hư huyễn, Lạc Ly biết, không hay rồi, Vân An tông có cao nhân đang thi pháp, tìm đệ tử thất lạc!
Thần niệm kia, thẳng đến nơi này, vô cùng nguy hiểm!
Lạc Ly thở ra một hơi dài, yên lặng vận chuyển Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, phân ra những sợi tơ mỏng, bao trùm lấy toàn thân, hi vọng thứ có thể phá mọi pháp trên thế gian sẽ lại hữu hiệu!
Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, phân ra những sợi tơ thản nhiên, bao trùm toàn thân, thần niệm mạnh mẽ đáng sợ kia quét qua người Lạc Ly, bình an vô sự, căn bản không phát hiện ra sự tồn tại của Lạc Ly.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, an toàn rồi.
Thần niệm kia quét ngang qua, nhưng chưa đến mười giây lại quét lại.
Lạc Ly tiếp tục phát ra Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, bảo vệ mình trốn qua quét.
Như vậy, thần niệm kia quét qua đây hơn mười lần, Lạc Ly nhất thời nhíu mày.
Không tốt!
Có vấn đề, phạm vi quét lớn như vậy, đây là đã nhận định ở nơi này, tất nhiên nơi này có vật hấp dẫn, nếu không đối phương đã không như thế.
Nhất thời, trong đầu Lạc Ly xuất hiện một vật, đó chính là lệnh bài thân phận của mình lúc phi thăng.
Hai tu sĩ kia lập tức tìm được mình không thể nào là vô duyên vô cớ, chỉ có vật ấy mới có thể, thần niệm này quét qua quét lại, tám phần là do vật ấy hấp dẫn.
May mà Thái Sơ động thiên của mình đã khôi phục, bằng không sợ là thực sự sẽ gặp phải chuyện không may.
Nghĩ đến đây, Lạc Ly hơi hơi phát lực, lệnh bài kia lập tức được lấy ra, rắc một tiếng, chính là vỡ nát, hóa thành bụi phấn.
Lệnh bài này vừa vỡ, tảo miêu kia dao động, mất đi hấp dẫn, dần dần rời khỏi nơi này, Lạc Ly thở ra một hơi dài, an toàn rồi!
Thời gian dần dần trôi qua, rất nhanh, bên ngoài hừng đông, Lạc Ly cũng không nóng lòng rời khỏi chỗ này, mà là quyết định ở đây tiềm tu một đoạn thời gian, tránh khỏi sự tìm kiếm của đối phương, bắt đầu hành trình.
Lạc Ly bắt đầu nghiên cứu tám tiên đạo pháp thuật trong ngọc giản kia.
Tám tiên thuật này, đều có xảo diệu, tiêm vân lộng xảo là đem vân khí hóa thành thực thể chi bảo, nhất khí hóa vạn bảo, chính là đạo lấy hư hóa thật.
Hồng vân yên la, chính là vân khí hoá sinh các loại ảo cảnh, mê hoặc vây khốn cường địch. Dẫn dụ người đi mà không biết, giết người vô hình, chính là đạo lấy hư hóa thật.
Phong khinh vân đạm, đây chính là phương pháp bảo mệnh của Vân An tông, đem thân hóa thành hư huyễn, tránh được sinh tử. Có thể trốn cường địch, chính là đạo lấy hư hóa mệnh!
Phong hổ vân long, mượn vân khí, hoá sinh linh thú, chính là đạo lấy hư hóa linh!
Giá vụ đằng vân, dùng vân khí, na di phi độn, chính là đạo lấy hư hóa độn!
Xuyên vân liệt thạch, tập trung vân khí. Hình thành làn sóng trùng kích tất sát đáng sợ, chính là đạo lấy hư hóa phá.
Vân nghê minh diệt, lại là phương pháp lợi dụng vân khí điều tra, chính là đạo lấy hư hóa thức.
Yên cái vân tràng, lợi dụng vân khí, hóa sinh vô thượng phòng ngự, trùng trùng điệp điệp, vô cùng vô tận. Chính là đạo lấy hư hóa ngự.
Lần này vừa đi, ước chừng đi được trăm dặm, cũng chưa đi ra khỏi hồng hoang rừng rậm, nhưng mà thực ra Lạc Ly có thể cảm nhận được, mình cách Vân An thành càng lúc càng xa.
Dọc theo đường đi, không hề an toàn, Lạc Ly đụng phải Ảnh lang, Độc huyễn xà, Kim giác dã trư tập kích, còn có một con Thiết giáp hổ luôn đi theo Lạc Ly, nhìn thấy Lạc Ly một quyền đánh Kim giác dã trư kia thành tro bụi thì Thiết giáp hổ kia mới rời đi.
Lạc Ly lắc đầu, cảm giác đói kia càng lúc càng nặng nề, sắc trời cũng rất u ám, đêm thứ hai ở tiên giới của Lạc Ly tiến đến, cứ thế đi nghỉ thôi!
Đánh chết Kim Giác dã trư kia, Lạc Ly thuận theo dấu vết của dã trư kia, tìm được một sơn động, trong sơn động kia rõ ràng có ba con tiểu dã trư, vừa mới sinh ra không lâu, đang kêu gào.
Khó trách Kim giác dã trư kia nhìn thấy mình đã tấn công, thì ra nó tìm đồ ăn cho con của mình.
Nhìn ba con dã trư con kia, Lạc Ly nói: “Không biết lợn con này nướng lên ăn có ngon không?”
Nhưng mà Lạc Ly không ăn bọn chúng, chỉ vây bọn chúng lại, không để quấy nhiễu đến sự nghỉ ngơi của mình, Kim giác dã trư kia vô cùng thích yên lặng, sơn động này cũng rất sạch sẽ.
Ở một viên thạch bích trên cao trong sơn động kia, Lạc Ly sử dụng Thái Thượng Quy Nhất Hỗn Nguyên thủ khai tích ra một chỗ trú thân rồi vào đây ở.
Sau khi ở lại, lấy ra hành quân lương kia, mở ra một phần, ở bao tự động tán phát nhiệt độ, nấu chín tiên mễ, tiên mễ này hồng đỏ, long lánh, tích chứa linh khí vô tận, vừa nhìn đã thấy thèm ăn, còn có cả đũa, đem ra sử dụng.
Lạc Ly cũng không khách khí, cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn, đúng là ngon quá!
Ba con lợn con kia đói nên kêu lớn, Lạc Ly tùy tiện lấy ra một phần cho bọn chúng ăn, coi như là tiền thuê nhà.
Sau đó Lạc Ly ngồi xuống, lấy ngọc giản ra, tiến hành quan sát.
Nhưng mà ngọc giản này, có cấm pháp phong ấn, không có thủ đoạn phá giải tương ứng, căn bản không thể nào quan sát được.
Lạc Ly nhíu mày, nhưng mà rất nhanh đã nghĩ ra biện pháp, Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ của mình, phá tan tất cả pháp trên thế gian.
Hắn hơi hơi vận chuyển Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, lặng lẽ phá tan cấm chế của ngọc giản này.
Dưới sự thúc giục của hắn, Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ chi lực kia, hóa thành tia tia điện kình, từng chút phá giải cấm chế ngọc giản kia, không lâu sau, cấm chế kia được phá tan!
Lạc Ly nhất thời quan sát, không khỏi thấy mắt sáng bừng lên.
Ngọc giản này rõ ràng là Vân An tông truyền pháp bí tịch, ghi chép mười điều tiên đạo trong mười ba tiên đạo của Vân An tông, phương pháp tu luyện dưới Hư Tiên.
Sở dĩ ghi chép mười điều, bởi vì ba điều còn lại, ngoài chưởng môn Vân An tông thì không thể truyền thụ, đệ tử Vân An tông bình thường, chỉ có thể tu luyện mười điều trong đó mà thôi.
Đây là bí bảo của Vân Đương Vân Đãng hạ viện, chính là đệ tử của Vân Đương Vân Đãng hạ viện, muốn có được một con đường tu tiên cũng là vạn nan, cần hoàn thành các loại nhiệm vụ của tông môn, đây là phụ thân của Triệu Văn, thấy nữ nhi bi thương sầu muộn, lén truyền cho nàng.
Lạc Ly nhìn lại!
Tiêm vân lộng xảo Hồng vân yên la Phong khinh vân đạm Phong hổ vân long Giá vụ đằng vân Xuyên vân liệt thạch Vân nghê minh diệt Yên cái vân tràng.
Chỉ có tám đường tiên đạo, trong lúc Lạc Ly vừa phá giải khi nãy, có hai nhánh Triều vân mộ vũ, Bạc vân già nhật không ngờ là bị hủy mất.
Lạc Ly ca thán một tiếng, sớm biết như vậy mình đã vạn phần cẩn thận rồi.
Đột nhiên, Lạc Ly phát hiện ba con lợn con đang tru lên, thành thành thật thật không cử động, ở nơi xa kia nhưng có một loại thần niệm mạnh mẽ đang quét ngang thiên địa!
Thần niệm này như mây khói như hư huyễn, Lạc Ly biết, không hay rồi, Vân An tông có cao nhân đang thi pháp, tìm đệ tử thất lạc!
Thần niệm kia, thẳng đến nơi này, vô cùng nguy hiểm!
Lạc Ly thở ra một hơi dài, yên lặng vận chuyển Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, phân ra những sợi tơ mỏng, bao trùm lấy toàn thân, hi vọng thứ có thể phá mọi pháp trên thế gian sẽ lại hữu hiệu!
Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, phân ra những sợi tơ thản nhiên, bao trùm toàn thân, thần niệm mạnh mẽ đáng sợ kia quét qua người Lạc Ly, bình an vô sự, căn bản không phát hiện ra sự tồn tại của Lạc Ly.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, an toàn rồi.
Thần niệm kia quét ngang qua, nhưng chưa đến mười giây lại quét lại.
Lạc Ly tiếp tục phát ra Nguyên Thủy Thượng Thanh Thiên La thủ lực, bảo vệ mình trốn qua quét.
Như vậy, thần niệm kia quét qua đây hơn mười lần, Lạc Ly nhất thời nhíu mày.
Không tốt!
Có vấn đề, phạm vi quét lớn như vậy, đây là đã nhận định ở nơi này, tất nhiên nơi này có vật hấp dẫn, nếu không đối phương đã không như thế.
Nhất thời, trong đầu Lạc Ly xuất hiện một vật, đó chính là lệnh bài thân phận của mình lúc phi thăng.
Hai tu sĩ kia lập tức tìm được mình không thể nào là vô duyên vô cớ, chỉ có vật ấy mới có thể, thần niệm này quét qua quét lại, tám phần là do vật ấy hấp dẫn.
May mà Thái Sơ động thiên của mình đã khôi phục, bằng không sợ là thực sự sẽ gặp phải chuyện không may.
Nghĩ đến đây, Lạc Ly hơi hơi phát lực, lệnh bài kia lập tức được lấy ra, rắc một tiếng, chính là vỡ nát, hóa thành bụi phấn.
Lệnh bài này vừa vỡ, tảo miêu kia dao động, mất đi hấp dẫn, dần dần rời khỏi nơi này, Lạc Ly thở ra một hơi dài, an toàn rồi!
Thời gian dần dần trôi qua, rất nhanh, bên ngoài hừng đông, Lạc Ly cũng không nóng lòng rời khỏi chỗ này, mà là quyết định ở đây tiềm tu một đoạn thời gian, tránh khỏi sự tìm kiếm của đối phương, bắt đầu hành trình.
Lạc Ly bắt đầu nghiên cứu tám tiên đạo pháp thuật trong ngọc giản kia.
Tám tiên thuật này, đều có xảo diệu, tiêm vân lộng xảo là đem vân khí hóa thành thực thể chi bảo, nhất khí hóa vạn bảo, chính là đạo lấy hư hóa thật.
Hồng vân yên la, chính là vân khí hoá sinh các loại ảo cảnh, mê hoặc vây khốn cường địch. Dẫn dụ người đi mà không biết, giết người vô hình, chính là đạo lấy hư hóa thật.
Phong khinh vân đạm, đây chính là phương pháp bảo mệnh của Vân An tông, đem thân hóa thành hư huyễn, tránh được sinh tử. Có thể trốn cường địch, chính là đạo lấy hư hóa mệnh!
Phong hổ vân long, mượn vân khí, hoá sinh linh thú, chính là đạo lấy hư hóa linh!
Giá vụ đằng vân, dùng vân khí, na di phi độn, chính là đạo lấy hư hóa độn!
Xuyên vân liệt thạch, tập trung vân khí. Hình thành làn sóng trùng kích tất sát đáng sợ, chính là đạo lấy hư hóa phá.
Vân nghê minh diệt, lại là phương pháp lợi dụng vân khí điều tra, chính là đạo lấy hư hóa thức.
Yên cái vân tràng, lợi dụng vân khí, hóa sinh vô thượng phòng ngự, trùng trùng điệp điệp, vô cùng vô tận. Chính là đạo lấy hư hóa ngự.
/2323
|