Tần Chiêu Nghi nói: “Cũng là vân khí, nhưng mà phải nhớ, thân phận minh bài này, chỉ có hư danh, không phải là thật, đợi một năm sau, đối phương sẽ khai trừ ngươi khỏi tông môn, nhưng mà thân phận minh bài sẽ không thay đổi.
Mặc dù này danh phận là hư ảo, nhưng mà ở chín quận ba mươi chín phủ bờ bắc này, thân phận đệ tử ngoại môn của Hồng Liên tông vẫn là rất có thể diện.
Ít nhất đệ tử gia tộc tu tiên sẽ không biết được gốc gác của ngươi, không dám tùy tiện động đến ngươi”.
Lạc Ly gật đầu, lấy ra sáu ngàn tiên châu, còn lại một ngàn hai trăm tiên châu, sau đó cáo từ, rời khỏi chỗ này.
Lạc Ly không mua bán thêm gì khác ở đây, mua thêm rất dễ dàng lộ dấu vết, chỉ mua bán một thân phận là cũng đủ rồi.
Trong phường thị này, Lạc Ly tùy tiện đi lại, tra xét phía sau, không ai theo dấu, sau đó lên một xe ngựa, tới phủ Thái An.
Nơi đây diện tích vạn dặm, bất luận là tiểu tiên thôi hay là Sở Tần phường thị đều thuộc phạm vi quản hạt của Thái An phủ. Thái An phủ chính là nơi phồn hoa nhất nơi đây nên mục tiêu của Lạc Ly chính là chỗ đó.
Đến lúc chạng vạng, xe ngựa đến phủ Thái An, nơi này chính là một tiên thành phồn hoa, mây khói xung quanh thành thị đồ sộ này.
Lạc Ly liếc mắt nhìn lại một cái, nhìn thấy thành lớn hùng tráng liền cảm thấy trước mắt sáng người, trong lòng vô cùng thoải mái.
Thành này có khoảng năm mươi vạn người tụ tập, diện tích khoảng trăm dặm, tường ngoài của tòa thành hùng vị này đều là từ Huyền Vũ nham cực đại xây nên, Huyền Vũ nham màu hồng tím dựng thành bức tường cao hơn bốn mươi trượng, vô cùng hùng vĩ. Kiến trúc bên trong cũng đều to lớn hoành tráng, phong cách kì dị.
Cung lệ đường hoàng xa hoa, tinh xảo cổ kính. Hình thù kỳ lạ to lớn, khí thế huy hoàng. Trong cửa thành cao lớn rộng rãi, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Trong lúc tịch dương ngả về tây, đã gần đến hoàng hôn, nhưng mà mây mù kia che lấp trước cửa thành, người đến người đi vẫn náo nhiệt vô cùng. Lạc Ly tiến vào trong thành, chậm rãi đi trên đường, thỉnh thoảng trên không trung vô số kiếm quang bay qua. Đó đều có người ngự kiếm phi hành mà phát ra hào quang.
Lạc Ly thông qua mây khói ngoài thành, thực ra mây khói kia chính là pháp trận phòng ngự, như sông bảo vệ thành ở nhân gian, sau đó đi tới trước cửa thành.
Trước cửa thành, mười hai Phản Hư Chân nhất của Xích Tiêu Kiếm phái ở đây gác, người vào thành phải nộp một tiên châu là phí vào thành.
Lạc Ly đến đây bỏ ra một tiên châu, cứ thế đi vào. Lúc đi qua, cửa thành lóe lên hào quang. Lạc Ly thông qua thân phận nghiệm chứng, có thể vào thành.
Lạc Ly cười, sáu ngàn tiên châu này cũng không uổng phí, sau đó vào thành.
Lúc này bóng đêm tiến tới, trong thành đến đâu cũng có vô số tiên đăng phát ra hào quang ở bên những cột đá. Nhất thời đêm tối cũng không còn tối, trong thành thị vô cùng sáng sủa.
Trên thanh lâu ở Hoa Nhai trong thành thị, những loại âm nhạc hoặc nhã hoặc tục vang lên, sau đó chính là tiếng hát tuyệt vời bắt đầu ngâm xướng, những người này bắt đầu chơi đùa.
Lạc Ly gật đầu. Tốt rồi, chính là chỗ này, có thể ở đây trú thân một đoạn thời gian, để xem xét chi bảo mình mang từ nhân gian đến đây.
Tiến vào trong thành, hai mắt nhìn lại, thành thị này rất lớn, Lạc Ly không biết nên tới khách sạn nào tìm nơi ngủ trọ, không khỏi nhớ tới thưởng thiện phạt ác thần uy của mình.
Ngay tại lúc này, có người hỏi:
“Tiền bối, có cần người dẫn đường không?”
“Tiền bối, ta chính là dân bản xứ sinh ra và lớn lên ở đây, trong thành Thái An không cửa hàng nào ta không biết!”
“Tiền bối, sắc trời đã tối muộn, có phải là muốn tìm nơi ngủ trọ, ta rất thuộc thành Thái An này!”
Ở bên người Lạc Ly, có hơn mười tiểu tu sĩ vây lại đây, đều là cảnh giới Hóa Thần, đanh tranh giành nhau để thôi tiêu mình.
Bọn họ có nữ tử, trang điểm xinh đẹp, có lão hán, khuôn mặt hàm hậu, chính là người dẫn đường trong thành, thành thị nào cũng đều có người như vậy, dựa vào dẫn đường kiếm chút tiên châu.
Lạc Ly nhìn qua, nhìn một thiếu niên nho nhỏ, thiếu niên này trên người có cổ linh khí kính, hổ đầu hổ não!
Nhìn thấy Lạc Ly nhìn về phía mình, thiếu niên kia vội vàng nói:
“Tiền bối, ở đây không có chỗ nào mà ta không biết, tiểu nhân một ngày chỉ cần hai linh châu, hôm nay muộn rồi, sáng ngày mai cũng coi như tính vào đây!”
“Thật ra tiền bối, tiểu nhân ngoài kiếm linh châu của ngài, mặt khác, nếu ngài mua gì đó ở cửa hàng, hoặc là mua đồ tốt cho bọn họ, bọn họ đều sẽ cho tiểu nhân chút phí. Yên tâm, tiểu nhân sẽ không dẫn ngài đến hắc điếm, bằng không tiền bối đánh chết tiểu nhân tiểu nhân cũng không kêu oan một tiếng!”
Thiếu niên nói chuyện, động tác đều rất nhanh nhẹn, Lạc Ly nghĩ nghĩ mình còn có một ngàn hai trăm linh châu, hơn nữa cũng cần một người quen đường dẫn đường cho mình, nếu không mình mà tự đi tìm thì trời cũng tối đen mất rồi!
Lạc Ly nói: “Tốt, chính là ngươi, đúng rồi, ngươi tên là gì?”
Lạc Ly chọn trúng hắn, đương nhiên, dọc theo đường đi vẫn cần nghe ngóng nhiều hơn, lòng người cách cái bụng!
Thiếu niên vui sướng mà trả lời: “Tên là Lưu Vũ, tiền bối gọi ta là Tiểu Lưu là được. Không biết có phải tiền bối muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi? Hay là muốn ở đây tu luyện một đoạn thời gian?”
“Tiền bối, nếu ngài chỉ đơn giản là nghỉ ngơi thôi thì có khách sạn Tuy Dương lâu, Đồng Phúc, Diêu Gia lão điếm, những khách sạn này đều có thể tìm nơi ngủ trọ, còn nếu muốn một nơi tốt để tu luyện thì đến động phủ tu tiên của Xích Tiêu kiếm phái đi, đó mới là chỗ tu tiên!
Nhưng mà chỗ đó rất đắt, một ngày cần ba mươi linh châu đến ba trăm linh châu!”
Lạc Ly hỏi: “Xích Tiêu kiếm phái? Nó như thế nào?”
Lưu Vũ đáp: “Xích Tiêu kiếm phái, đó là tông môn chi nhánh của Kinh Tiên kiếm tông – đại phái ở tiên giới, các tông mônhạ giới trong Linh Thổ Hồng Hoang giới chúng ta, đứng vị trí một trăm chín mươi sáu, hưởng thụ đãi ngộ như tông môn cấp hai ở hạ giới.
Thi hào trong môn: Kiếm đằng xích tiêu mộ, tử điện sinh dạ sương. Vạn thừa lôi đình động, thiên ngạn diệt lưu quang.
Thành này chính là Huyền Tiên Thái An tử của Xích Tiêu kiếm phái phi thăng mà xây nên, hắn phi thăng tiên giới, để lại tiên thành này, để cho đệ tử hậu bối của mình, bởi thế người nắm giữ thành này trong tay chính là Xích Tiêu kiếm phái.”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Hôm nay cũng chỉ là nghỉ ngơi, ngày mai rồi quyết định xem có ở lại thành Thái An tu luyện hay không!”
Lưu Vũ khinh cười nói: “Tiền bối. Thanh Châu quận này của chúng ta, cũng chỉ có thành Thái An là nơi thích hợp nhất để tu hành, Khôn Vân thành, Thanh Ngư thành, Lục thành kia, hoặc là bị gia tộc tu tiên chiếm cứ, không cho người ngoài đi vào. Hoặc là có nhiều kiếp tu, vô cùng nguy hiểm, thích hợp nhất là để đi kiếm chút linh thạch. Mặt khác, những thành thị còn lại, cũng cung cấp động phủ tu hành, nhưng lại là nơi hỗn loạn, thường có tin tức tu sĩ bị tập sát truyền ra!”
Mặc dù này danh phận là hư ảo, nhưng mà ở chín quận ba mươi chín phủ bờ bắc này, thân phận đệ tử ngoại môn của Hồng Liên tông vẫn là rất có thể diện.
Ít nhất đệ tử gia tộc tu tiên sẽ không biết được gốc gác của ngươi, không dám tùy tiện động đến ngươi”.
Lạc Ly gật đầu, lấy ra sáu ngàn tiên châu, còn lại một ngàn hai trăm tiên châu, sau đó cáo từ, rời khỏi chỗ này.
Lạc Ly không mua bán thêm gì khác ở đây, mua thêm rất dễ dàng lộ dấu vết, chỉ mua bán một thân phận là cũng đủ rồi.
Trong phường thị này, Lạc Ly tùy tiện đi lại, tra xét phía sau, không ai theo dấu, sau đó lên một xe ngựa, tới phủ Thái An.
Nơi đây diện tích vạn dặm, bất luận là tiểu tiên thôi hay là Sở Tần phường thị đều thuộc phạm vi quản hạt của Thái An phủ. Thái An phủ chính là nơi phồn hoa nhất nơi đây nên mục tiêu của Lạc Ly chính là chỗ đó.
Đến lúc chạng vạng, xe ngựa đến phủ Thái An, nơi này chính là một tiên thành phồn hoa, mây khói xung quanh thành thị đồ sộ này.
Lạc Ly liếc mắt nhìn lại một cái, nhìn thấy thành lớn hùng tráng liền cảm thấy trước mắt sáng người, trong lòng vô cùng thoải mái.
Thành này có khoảng năm mươi vạn người tụ tập, diện tích khoảng trăm dặm, tường ngoài của tòa thành hùng vị này đều là từ Huyền Vũ nham cực đại xây nên, Huyền Vũ nham màu hồng tím dựng thành bức tường cao hơn bốn mươi trượng, vô cùng hùng vĩ. Kiến trúc bên trong cũng đều to lớn hoành tráng, phong cách kì dị.
Cung lệ đường hoàng xa hoa, tinh xảo cổ kính. Hình thù kỳ lạ to lớn, khí thế huy hoàng. Trong cửa thành cao lớn rộng rãi, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Trong lúc tịch dương ngả về tây, đã gần đến hoàng hôn, nhưng mà mây mù kia che lấp trước cửa thành, người đến người đi vẫn náo nhiệt vô cùng. Lạc Ly tiến vào trong thành, chậm rãi đi trên đường, thỉnh thoảng trên không trung vô số kiếm quang bay qua. Đó đều có người ngự kiếm phi hành mà phát ra hào quang.
Lạc Ly thông qua mây khói ngoài thành, thực ra mây khói kia chính là pháp trận phòng ngự, như sông bảo vệ thành ở nhân gian, sau đó đi tới trước cửa thành.
Trước cửa thành, mười hai Phản Hư Chân nhất của Xích Tiêu Kiếm phái ở đây gác, người vào thành phải nộp một tiên châu là phí vào thành.
Lạc Ly đến đây bỏ ra một tiên châu, cứ thế đi vào. Lúc đi qua, cửa thành lóe lên hào quang. Lạc Ly thông qua thân phận nghiệm chứng, có thể vào thành.
Lạc Ly cười, sáu ngàn tiên châu này cũng không uổng phí, sau đó vào thành.
Lúc này bóng đêm tiến tới, trong thành đến đâu cũng có vô số tiên đăng phát ra hào quang ở bên những cột đá. Nhất thời đêm tối cũng không còn tối, trong thành thị vô cùng sáng sủa.
Trên thanh lâu ở Hoa Nhai trong thành thị, những loại âm nhạc hoặc nhã hoặc tục vang lên, sau đó chính là tiếng hát tuyệt vời bắt đầu ngâm xướng, những người này bắt đầu chơi đùa.
Lạc Ly gật đầu. Tốt rồi, chính là chỗ này, có thể ở đây trú thân một đoạn thời gian, để xem xét chi bảo mình mang từ nhân gian đến đây.
Tiến vào trong thành, hai mắt nhìn lại, thành thị này rất lớn, Lạc Ly không biết nên tới khách sạn nào tìm nơi ngủ trọ, không khỏi nhớ tới thưởng thiện phạt ác thần uy của mình.
Ngay tại lúc này, có người hỏi:
“Tiền bối, có cần người dẫn đường không?”
“Tiền bối, ta chính là dân bản xứ sinh ra và lớn lên ở đây, trong thành Thái An không cửa hàng nào ta không biết!”
“Tiền bối, sắc trời đã tối muộn, có phải là muốn tìm nơi ngủ trọ, ta rất thuộc thành Thái An này!”
Ở bên người Lạc Ly, có hơn mười tiểu tu sĩ vây lại đây, đều là cảnh giới Hóa Thần, đanh tranh giành nhau để thôi tiêu mình.
Bọn họ có nữ tử, trang điểm xinh đẹp, có lão hán, khuôn mặt hàm hậu, chính là người dẫn đường trong thành, thành thị nào cũng đều có người như vậy, dựa vào dẫn đường kiếm chút tiên châu.
Lạc Ly nhìn qua, nhìn một thiếu niên nho nhỏ, thiếu niên này trên người có cổ linh khí kính, hổ đầu hổ não!
Nhìn thấy Lạc Ly nhìn về phía mình, thiếu niên kia vội vàng nói:
“Tiền bối, ở đây không có chỗ nào mà ta không biết, tiểu nhân một ngày chỉ cần hai linh châu, hôm nay muộn rồi, sáng ngày mai cũng coi như tính vào đây!”
“Thật ra tiền bối, tiểu nhân ngoài kiếm linh châu của ngài, mặt khác, nếu ngài mua gì đó ở cửa hàng, hoặc là mua đồ tốt cho bọn họ, bọn họ đều sẽ cho tiểu nhân chút phí. Yên tâm, tiểu nhân sẽ không dẫn ngài đến hắc điếm, bằng không tiền bối đánh chết tiểu nhân tiểu nhân cũng không kêu oan một tiếng!”
Thiếu niên nói chuyện, động tác đều rất nhanh nhẹn, Lạc Ly nghĩ nghĩ mình còn có một ngàn hai trăm linh châu, hơn nữa cũng cần một người quen đường dẫn đường cho mình, nếu không mình mà tự đi tìm thì trời cũng tối đen mất rồi!
Lạc Ly nói: “Tốt, chính là ngươi, đúng rồi, ngươi tên là gì?”
Lạc Ly chọn trúng hắn, đương nhiên, dọc theo đường đi vẫn cần nghe ngóng nhiều hơn, lòng người cách cái bụng!
Thiếu niên vui sướng mà trả lời: “Tên là Lưu Vũ, tiền bối gọi ta là Tiểu Lưu là được. Không biết có phải tiền bối muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi? Hay là muốn ở đây tu luyện một đoạn thời gian?”
“Tiền bối, nếu ngài chỉ đơn giản là nghỉ ngơi thôi thì có khách sạn Tuy Dương lâu, Đồng Phúc, Diêu Gia lão điếm, những khách sạn này đều có thể tìm nơi ngủ trọ, còn nếu muốn một nơi tốt để tu luyện thì đến động phủ tu tiên của Xích Tiêu kiếm phái đi, đó mới là chỗ tu tiên!
Nhưng mà chỗ đó rất đắt, một ngày cần ba mươi linh châu đến ba trăm linh châu!”
Lạc Ly hỏi: “Xích Tiêu kiếm phái? Nó như thế nào?”
Lưu Vũ đáp: “Xích Tiêu kiếm phái, đó là tông môn chi nhánh của Kinh Tiên kiếm tông – đại phái ở tiên giới, các tông mônhạ giới trong Linh Thổ Hồng Hoang giới chúng ta, đứng vị trí một trăm chín mươi sáu, hưởng thụ đãi ngộ như tông môn cấp hai ở hạ giới.
Thi hào trong môn: Kiếm đằng xích tiêu mộ, tử điện sinh dạ sương. Vạn thừa lôi đình động, thiên ngạn diệt lưu quang.
Thành này chính là Huyền Tiên Thái An tử của Xích Tiêu kiếm phái phi thăng mà xây nên, hắn phi thăng tiên giới, để lại tiên thành này, để cho đệ tử hậu bối của mình, bởi thế người nắm giữ thành này trong tay chính là Xích Tiêu kiếm phái.”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Hôm nay cũng chỉ là nghỉ ngơi, ngày mai rồi quyết định xem có ở lại thành Thái An tu luyện hay không!”
Lưu Vũ khinh cười nói: “Tiền bối. Thanh Châu quận này của chúng ta, cũng chỉ có thành Thái An là nơi thích hợp nhất để tu hành, Khôn Vân thành, Thanh Ngư thành, Lục thành kia, hoặc là bị gia tộc tu tiên chiếm cứ, không cho người ngoài đi vào. Hoặc là có nhiều kiếp tu, vô cùng nguy hiểm, thích hợp nhất là để đi kiếm chút linh thạch. Mặt khác, những thành thị còn lại, cũng cung cấp động phủ tu hành, nhưng lại là nơi hỗn loạn, thường có tin tức tu sĩ bị tập sát truyền ra!”
/2323
|