Bởi vì Lạc Ly không phải kiếm tu, không hiểu kiếm tâm, Hỗn Nguyên Kiếm Tôn kia không thể luyện thành.
Nhưng, thiên đạo tự nhiên, đại đạo có đường.
Kiếm đó mặc dù biến mất, Hỗn Nguyên lưu lại.
Ở phía sau Lạc Ly, xuất hiện một vòng tròn vượn to lớn!
Vòng tròn của trời tròn đất vuông!
Chứa tất cả!
Bất luận là cái gì nguyên thủy, chân ma, thái thượng, đạo tôn, âm dương, ngũ hành, thời không, thần ngã, chân hỏa, nhân quả, long ngạo, côn bằng, Tử Khí Hạo Nhiên, trọng dương...
Toàn bộ, đều là dung nạp trong đó!
Kiếm kia nhất thời thay đổi, thời đại đã khác, Hỗn Nguyên Kiếm kia sắc bén tới cực điểm, hiện tại hóa thành Hỗn Nguyên viên dung nạp tất cả!
Nơi xa, thần kiếm trong Hỗn Nguyên sơn kia ngân khẽ một tiếng, nhất thời hóa thành một hình nộm, thay đổi!
Nhất thời, Lạc Ly có một cảm giác!
Tính thông minh, không sợ hãi, không trở ngại, không quá khứ, không tương lai!
Ở trên người hắn, dâng lên một cỗ khí tức trong suốt thông thấu, ở dưới khí tức này, toàn bộ tự thành thế giới, đều để Lạc Ly dùng!
Tiên thân luyện thành.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, tiên thân này cứ gọi là Hỗn Nguyên chân thân đi.
Tiên thân này vừa thành, Lạc Ly có loại cảm giác cả người thông thấu, vô cùng thoải mái.
Tính thông minh, không sợ hãi, không trở ngại, không quá khứ, không tương lai!
Dung nạp tất cả, không gì có thể cản!
Tiên thân vừa thành, Lạc Ly ở cảnh giới Đại Thừa hậu kỳ lại nhanh chóng tăng lên.
Cũng không cần luyện, gần như một ngày một dạng, chân khí tăng lên vô tận.
Trong mơ hồ, Lạc Ly có cảm giác, mình nhẹ nhàng nHư tiên, có loại cảm giác muốn bay lên.
Xem ra phi thăng ngay tại trước mắt.
Phải nạp vào nhật trình.
Hạ giới Hỗn Nguyên tông trừ Thất Trúc sư huynh một lần đó, năm người đồng thời phi thăng, thật lâu cũng chưa có phi thăng tu sĩ đến đây.
Linh thổ hồng hoang giới Hỗn Nguyên tông ở dưới Lạc Ly nắm giữ, ở Linh thổ hồng hoang giới phát triển không ngừng.
Ở trong ngoại môn, lại có mười hai đệ tử tiến vào nội môn.
Trong đó bốn cháu gái kia của Hô Diên lão tổ đều cùng nhau nhập môn.
Lạc Ly truyền thụ bọn họ Hỗn Nguyên lực, do chính bọn họ tu luyện, sinh ra Hỗn Nguyên lực thuộc về mình.
Nhưng, Lạc Ly chưa cho bọn họ sử dụng đan dược Nham Cức Tông, thời gian bọn họ tu luyện còn rất ngắn, cần chậm rãi tích lũy, dựa vào đan dược tăng lên cảnh giới không phải chuyện gì tốt.
Nhìn Li Không đảo càng lúc càng phồn vinh, Lạc Ly cao hứng không thôi, đến đây hắn đi tới Linh thổ hồng hoang giới đã mười tám năm.
Mười tám năm thời gian, tạo ra cơ nghiệp như thế, coi như là rất lợi hại rồi!
Lạc Ly chỉ yên lặng chờ đợi, chờ đợi kiếp nạn thứ ba của Đại Thừa cảnh giới, thiên lôi kiếp!
Theo thời gian qua đi, Lạc Ly rất nhanh đã đạt tới Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong, hắn có cảm giác, phi thăng đã ở trước mắt.
Thậm chí chân trời thỉnh thoảng có kiếp vân, xuất hiện từng tia.
Lạc Ly phi thăng, ngay tại trước mắt.
Lục Chu hâm mộ nói: “Lạc Ly ca, ngươi lại sắp phi thăng rồi, đến tiên giới, lại mở mang ra cho chúng ta một mảng cơ nghiệp đi!”
Lạc Ly nói: “Xem đã, ta muốn hướng tới Thượng Thanh tiên vực.
Nơi đó thuộc về tiên giới thượng môn, hẳn cơ hội rất nhiều.
Nhưng, ở dưới người ta, chung quy không phải chuyện tốt, cuối cùng chúng ta cần mở mang ra tiên giới tiên vực thuộc về mình, Hỗn Nguyên tiên vực!”
Lục Chu gật đầu nói: “Đúng, đúng, tiên giới tiên vực thuộc về chính chúng ta.
Nhưng, chỉ có Địa tiên, mới có thể mở mang tiên giới của mình. Cái đó còn rất xa xôi!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Đúng, rất xa xôi, nhưng, chỉ cần có mục tiêu, chỉ cần chúng ta cố gắng, kiên trì không ngừng, nhất định sẽ thành công!”
Lục Chu nói: “Vâng. Sư huynh cố lên, đầu tiên là đăng tiên. Tiên bảo độ kiếp cần chuẩn bị, góp đủ hay chưa?”
Lạc Ly nói: “Đều đã góp đủ, hẳn không có vấn đề gì!”
Lục Chu mỉm cười nói: “Ừm, mặc dù cuối cùng lôi kiếp chú ý nhất là vận khí, vận khí tốt, lôi kiếp yếu ớt, nhẹ nhõm thông qua, vận khí không tốt, lôi kiếp cuồng bạo, vậy chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Nhưng sư huynh ngươi là có đại khí vận, sao có thể vận khí không tốt, nhất định có thể vượt qua!”
Lạc Ly mỉm cười, lặng lặng nhận lời nói của Lục Chu sư đệ, hắn nhìn bầu trời, chậm rãi nói:
“Độ kiếp, độ kiếp, độ kiếp!”
Đột nhiên, sắc mặt Lạc Ly biến đổi, giống như nhớ tới cái gì, nhìn bầu trời, đầu lông mày nhíu chặt, chần chờ nói:
“Độ kiếp? Độ kiếp? Độ kiếp!”
Lục Chu nhất thời sửng sốt, trong lời nói của sư huynh mang theo vô tận sợ hãi cùng tức giận.
Đây là chuyện gì thế?
Lục Chu nhìn về phía Lạc Ly.
Lạc Ly nhắm mắt, giống như đang tính toán cái gì, rất lâu sau, hắn thở dài một tiếng, nói:
“Người tính không bằng trời tính, ông trời là có mắt, thiện ác không báo, chỉ là chưa tới lúc thôi!”
Nói xong, hắn chợt ra tay, dùng sức đánh một cái, ‘oành’ một tiếng, đánh thân thể mình chia năm xẻ bảy, máu tươi bắn tung tóe!
Nhất thời mọi người đều cả kinh, Lạc Ly đây là làm sao vậy?
Điên rồi hay sao, thế mà đánh bản thân như thế?
Lạc Ly làm bị thương nặng chính mình, tu vi lập tức giảm mạnh, kiếp vân chân trời kia tự động tiêu tán, nhưng lúc tiêu tán truyền tới từng trận tiếng sét, giống như người khổng lồ bực tức đang rống giận.
Mọi người lập tức vây quanh Lạc Ly, không biết Lạc Ly là xảy ra chuyện gì.
Chỉ có Lạc Ly tự mình biết.
Có lời nói, trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, thiên đạo có mắt!
Mặc dù nói, độ kiếp dựa vào vận khí, vận khí tốt, thiên kiếp sẽ ít, vận khí không tốt thiên kiếp liền lợi hại.
Nhưng mình đã liên tục vài lần phá diệt Linh thổ hồng hoang giới.
Mặc dù tiên nhân chưa phát hiện, không truy cứu, nhưng thiên địa Linh thổ hồng hoang giới này lại biết.
Trong minh minh, trời xanh có mắt, biết là mình phá hoại thiên địa vài lần.
Mình sao có thể có vận khí tốt?
Tuyệt đối là khó nhất, thiên kiếp lôi đáng sợ nhất, chờ mình!
Ông trời cũng chờ báo thù!
Cho nên thiên kiếp này của mình, sẽ là khó có thể vượt qua nhất!
Không cần mong có bất cứ một chút may mắn nào.
Cho nên Lạc Ly làm bản thân bị thương nặng, giảm chậm thiên lôi kiếp đến, một lần nữa chuẩn bị.
Quả nhiên, sau khi làm chính mình bị thương nặng, tiếng sét cuối cùng kiếp lôi nơi chân trời kia, Lạc Ly có thể cảm giác được thiên kiếp tức giận cùng không cam lòng.
Thật kì ảo, nếu mình mạo muội độ kiếp, có lẽ sẽ tử vong!
Lạc Ly chuẩn bị một lần nữa.
Một lần này, phải có chuẩn bị hoàn mỹ, phải có dự tính thiên kiếp mạnh nhất, như vậy mới có thể vượt qua thiên kiếp!
Điều này thật ra cũng rất bình thường, Lạc Ly năm lần bảy lượt hủy diệt Linh thổ hồng hoang giới, đi ra lăn lộn, chung quy phải trả!
Trong lòng đã có tính toán, vậy thì tĩnh tâm chuẩn bị.
Chỉ là, cho dù bị thương nặng, thân thể Lạc Ly cũng nhanh chóng tự động hồi phục.
Trừ hồi phục, tu vi kia tự động tinh tận, không cần tu luyện, chính là bản thân tự động mạnh lên, mạnh đến cực hạn, sẽ là thiên kiếp đến.
Lạc Ly cẩn thận dự đoán, cuối cùng vẫn lắc đầu, không được, không được!
---------------
Nhưng, thiên đạo tự nhiên, đại đạo có đường.
Kiếm đó mặc dù biến mất, Hỗn Nguyên lưu lại.
Ở phía sau Lạc Ly, xuất hiện một vòng tròn vượn to lớn!
Vòng tròn của trời tròn đất vuông!
Chứa tất cả!
Bất luận là cái gì nguyên thủy, chân ma, thái thượng, đạo tôn, âm dương, ngũ hành, thời không, thần ngã, chân hỏa, nhân quả, long ngạo, côn bằng, Tử Khí Hạo Nhiên, trọng dương...
Toàn bộ, đều là dung nạp trong đó!
Kiếm kia nhất thời thay đổi, thời đại đã khác, Hỗn Nguyên Kiếm kia sắc bén tới cực điểm, hiện tại hóa thành Hỗn Nguyên viên dung nạp tất cả!
Nơi xa, thần kiếm trong Hỗn Nguyên sơn kia ngân khẽ một tiếng, nhất thời hóa thành một hình nộm, thay đổi!
Nhất thời, Lạc Ly có một cảm giác!
Tính thông minh, không sợ hãi, không trở ngại, không quá khứ, không tương lai!
Ở trên người hắn, dâng lên một cỗ khí tức trong suốt thông thấu, ở dưới khí tức này, toàn bộ tự thành thế giới, đều để Lạc Ly dùng!
Tiên thân luyện thành.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, tiên thân này cứ gọi là Hỗn Nguyên chân thân đi.
Tiên thân này vừa thành, Lạc Ly có loại cảm giác cả người thông thấu, vô cùng thoải mái.
Tính thông minh, không sợ hãi, không trở ngại, không quá khứ, không tương lai!
Dung nạp tất cả, không gì có thể cản!
Tiên thân vừa thành, Lạc Ly ở cảnh giới Đại Thừa hậu kỳ lại nhanh chóng tăng lên.
Cũng không cần luyện, gần như một ngày một dạng, chân khí tăng lên vô tận.
Trong mơ hồ, Lạc Ly có cảm giác, mình nhẹ nhàng nHư tiên, có loại cảm giác muốn bay lên.
Xem ra phi thăng ngay tại trước mắt.
Phải nạp vào nhật trình.
Hạ giới Hỗn Nguyên tông trừ Thất Trúc sư huynh một lần đó, năm người đồng thời phi thăng, thật lâu cũng chưa có phi thăng tu sĩ đến đây.
Linh thổ hồng hoang giới Hỗn Nguyên tông ở dưới Lạc Ly nắm giữ, ở Linh thổ hồng hoang giới phát triển không ngừng.
Ở trong ngoại môn, lại có mười hai đệ tử tiến vào nội môn.
Trong đó bốn cháu gái kia của Hô Diên lão tổ đều cùng nhau nhập môn.
Lạc Ly truyền thụ bọn họ Hỗn Nguyên lực, do chính bọn họ tu luyện, sinh ra Hỗn Nguyên lực thuộc về mình.
Nhưng, Lạc Ly chưa cho bọn họ sử dụng đan dược Nham Cức Tông, thời gian bọn họ tu luyện còn rất ngắn, cần chậm rãi tích lũy, dựa vào đan dược tăng lên cảnh giới không phải chuyện gì tốt.
Nhìn Li Không đảo càng lúc càng phồn vinh, Lạc Ly cao hứng không thôi, đến đây hắn đi tới Linh thổ hồng hoang giới đã mười tám năm.
Mười tám năm thời gian, tạo ra cơ nghiệp như thế, coi như là rất lợi hại rồi!
Lạc Ly chỉ yên lặng chờ đợi, chờ đợi kiếp nạn thứ ba của Đại Thừa cảnh giới, thiên lôi kiếp!
Theo thời gian qua đi, Lạc Ly rất nhanh đã đạt tới Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong, hắn có cảm giác, phi thăng đã ở trước mắt.
Thậm chí chân trời thỉnh thoảng có kiếp vân, xuất hiện từng tia.
Lạc Ly phi thăng, ngay tại trước mắt.
Lục Chu hâm mộ nói: “Lạc Ly ca, ngươi lại sắp phi thăng rồi, đến tiên giới, lại mở mang ra cho chúng ta một mảng cơ nghiệp đi!”
Lạc Ly nói: “Xem đã, ta muốn hướng tới Thượng Thanh tiên vực.
Nơi đó thuộc về tiên giới thượng môn, hẳn cơ hội rất nhiều.
Nhưng, ở dưới người ta, chung quy không phải chuyện tốt, cuối cùng chúng ta cần mở mang ra tiên giới tiên vực thuộc về mình, Hỗn Nguyên tiên vực!”
Lục Chu gật đầu nói: “Đúng, đúng, tiên giới tiên vực thuộc về chính chúng ta.
Nhưng, chỉ có Địa tiên, mới có thể mở mang tiên giới của mình. Cái đó còn rất xa xôi!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Đúng, rất xa xôi, nhưng, chỉ cần có mục tiêu, chỉ cần chúng ta cố gắng, kiên trì không ngừng, nhất định sẽ thành công!”
Lục Chu nói: “Vâng. Sư huynh cố lên, đầu tiên là đăng tiên. Tiên bảo độ kiếp cần chuẩn bị, góp đủ hay chưa?”
Lạc Ly nói: “Đều đã góp đủ, hẳn không có vấn đề gì!”
Lục Chu mỉm cười nói: “Ừm, mặc dù cuối cùng lôi kiếp chú ý nhất là vận khí, vận khí tốt, lôi kiếp yếu ớt, nhẹ nhõm thông qua, vận khí không tốt, lôi kiếp cuồng bạo, vậy chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Nhưng sư huynh ngươi là có đại khí vận, sao có thể vận khí không tốt, nhất định có thể vượt qua!”
Lạc Ly mỉm cười, lặng lặng nhận lời nói của Lục Chu sư đệ, hắn nhìn bầu trời, chậm rãi nói:
“Độ kiếp, độ kiếp, độ kiếp!”
Đột nhiên, sắc mặt Lạc Ly biến đổi, giống như nhớ tới cái gì, nhìn bầu trời, đầu lông mày nhíu chặt, chần chờ nói:
“Độ kiếp? Độ kiếp? Độ kiếp!”
Lục Chu nhất thời sửng sốt, trong lời nói của sư huynh mang theo vô tận sợ hãi cùng tức giận.
Đây là chuyện gì thế?
Lục Chu nhìn về phía Lạc Ly.
Lạc Ly nhắm mắt, giống như đang tính toán cái gì, rất lâu sau, hắn thở dài một tiếng, nói:
“Người tính không bằng trời tính, ông trời là có mắt, thiện ác không báo, chỉ là chưa tới lúc thôi!”
Nói xong, hắn chợt ra tay, dùng sức đánh một cái, ‘oành’ một tiếng, đánh thân thể mình chia năm xẻ bảy, máu tươi bắn tung tóe!
Nhất thời mọi người đều cả kinh, Lạc Ly đây là làm sao vậy?
Điên rồi hay sao, thế mà đánh bản thân như thế?
Lạc Ly làm bị thương nặng chính mình, tu vi lập tức giảm mạnh, kiếp vân chân trời kia tự động tiêu tán, nhưng lúc tiêu tán truyền tới từng trận tiếng sét, giống như người khổng lồ bực tức đang rống giận.
Mọi người lập tức vây quanh Lạc Ly, không biết Lạc Ly là xảy ra chuyện gì.
Chỉ có Lạc Ly tự mình biết.
Có lời nói, trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, thiên đạo có mắt!
Mặc dù nói, độ kiếp dựa vào vận khí, vận khí tốt, thiên kiếp sẽ ít, vận khí không tốt thiên kiếp liền lợi hại.
Nhưng mình đã liên tục vài lần phá diệt Linh thổ hồng hoang giới.
Mặc dù tiên nhân chưa phát hiện, không truy cứu, nhưng thiên địa Linh thổ hồng hoang giới này lại biết.
Trong minh minh, trời xanh có mắt, biết là mình phá hoại thiên địa vài lần.
Mình sao có thể có vận khí tốt?
Tuyệt đối là khó nhất, thiên kiếp lôi đáng sợ nhất, chờ mình!
Ông trời cũng chờ báo thù!
Cho nên thiên kiếp này của mình, sẽ là khó có thể vượt qua nhất!
Không cần mong có bất cứ một chút may mắn nào.
Cho nên Lạc Ly làm bản thân bị thương nặng, giảm chậm thiên lôi kiếp đến, một lần nữa chuẩn bị.
Quả nhiên, sau khi làm chính mình bị thương nặng, tiếng sét cuối cùng kiếp lôi nơi chân trời kia, Lạc Ly có thể cảm giác được thiên kiếp tức giận cùng không cam lòng.
Thật kì ảo, nếu mình mạo muội độ kiếp, có lẽ sẽ tử vong!
Lạc Ly chuẩn bị một lần nữa.
Một lần này, phải có chuẩn bị hoàn mỹ, phải có dự tính thiên kiếp mạnh nhất, như vậy mới có thể vượt qua thiên kiếp!
Điều này thật ra cũng rất bình thường, Lạc Ly năm lần bảy lượt hủy diệt Linh thổ hồng hoang giới, đi ra lăn lộn, chung quy phải trả!
Trong lòng đã có tính toán, vậy thì tĩnh tâm chuẩn bị.
Chỉ là, cho dù bị thương nặng, thân thể Lạc Ly cũng nhanh chóng tự động hồi phục.
Trừ hồi phục, tu vi kia tự động tinh tận, không cần tu luyện, chính là bản thân tự động mạnh lên, mạnh đến cực hạn, sẽ là thiên kiếp đến.
Lạc Ly cẩn thận dự đoán, cuối cùng vẫn lắc đầu, không được, không được!
---------------
/2323
|