Lời này vừa nói ra, mọi người càng thêm gật đầu, có tình có nghĩa!
Hơn nữa có ánh mắt, mặc dù Bắc Dương Vân bị thương nặng, ba trăm năm liệu thương, nhưng hắn cũng là liệu thương ở tiên giới của Văn Bân tổ sư.
Văn Bân tổ sư chính là chưởng giáo đại nhân của Tiên Thiên Nhất Khí tông, đổi câu nói, Bắc Dương Vân có lẽ tương lai chính là chưởng giáo của Tiên Thiên Nhất Khí tông.
Đây cũng là nguyên nhân lúc mọi người nghe danh hiệu Bắc Dương Vân, không khỏi cảm thán.
Như vậy, Lạc Ly thành nguyên linh đệ tử của Tiên Thiên Nhất Khí tông, sau đó bắt đầu tuần diễn, đến các đại tiên giới của Tiên Thiên Nhất Khí tông làm báo cáo.
Các đại tiên giới, rất nhiều đệ tử Hư tiên Huyền tiên tập trung, Lạc Ly ở trên đài bắt đầu làm báo cáo.
Tự thuật năm ấy mình khiếp đảm, mình do dự, mình lĩnh ngộ, mình cố gắng, mình kiên trì, cuối cùng mình thành công!
Ở trên đài kia, nói đến lúc kích động, tình cảm trào dâng, nói đến lúc khổ sở, nước mắt lưng tròng.
Lạc Ly thật sự không muốn, nhưng không có cách nào cả, không làm không được, đây là nhiệm vụ tông môn, bằng không dựa vào cái gì thưởng cho ngươi nhiều như vậy.
Chỉ có thể như thế, Lạc Ly một hơi ở trong Tiên Thiên Nhất Khí tông làm mười tám lần báo cáo, lập tức ai trong Tiên Thiên Nhất Khí tông cũng biết.
Quả nhiên báo cáo này đem tình cảm suy sụp của Tiên Thiên Nhất Khí tông lập tức xoay chuyển.
“Quỷ nhát gan này, hắn cũng có thể thành công, dựa vào cái gì ta không được!”
“Đúng, đúng, cố gắng thì có thành công, ta phải tiếp tục cố gắng!”
“Thì ra Tiên Thiên Nhất Khí tông Đại Cầm Nã có thể tiến hóa thành đại tiên thuật, hắn được, ta cũng được!”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều đệ tử của Tiên Thiên Nhất Khí tông vô cùng phấn chấn, bắt đầu cố gắng tu luyện.
Lạc Ly rốt cuộc tuần diễn báo cáo kết thúc, hắn chọn Hạo Khí tiên giới, chỗ này thuộc về một trong các tiên giới trong rất nhiều tiên giới của Tiên Thiên Nhất Khí tông chuyên môn bồi dưỡng đệ tử.
Dừng chân ở đây, không lâu đã có khách đến thăm.
Chính là Cao Hàn sư huynh năm ấy, không ngờ được hai mươi sáu năm không gặp, hắn cũng đã thành nguyên linh đệ tử.
Nhìn thấy Cao Hàn sư huynh, Lạc Ly rất cao hứng, nhiệt tình tiếp đãi, hai người bắt đầu nói chuyện phiếm.
Cao Hàn nhìn Lạc Ly, nói: “Ài, sư huynh năm ấy sai rồi, không nên đối đãi ngươi như vậy!”
Lạc Ly nói: “Không có gì, không có gì, đúng rồi, Duệ Dật sư huynh bây giờ như thế nào?”
Cao Hàn thật lâu không nói gì, sau đó nói: “Duệ Dật sư huynh đã ngã xuống rồi!”
Lạc Ly cả kinh, nói: “Sao có thể như vậy?”
Cao Hàn thở dài một tiếng, nói: “Lúc đó hơn bảy trăm huyễn hình đệ tử tham gia thí luyện, mỗi người về sau đều xuất hiện dấu hiệu chịu tổn thương.
Duệ Dật sư huynh đặc biệt nghiêm trọng, trong thí luyện hắn chết mười hai lần, cuối cùng lại một lần nữa trong tu luyện, tẩu hỏa nhập ma, đã ngã xuống!
Mà ta một lần cũng chưa tử vong, cho nên sống đến bây giờ...”
Lạc Ly nhất thời không còn gì để nói, thật lâu sau mới nói: “Đáng tiếc, đáng tiếc! Đúng rồi, Hạo Quảng sư huynh đâu?”
Cao Hàn lắc đầu nói: “Hạo Quảng sư huynh luôn trách mình do dự, mê con đường phía trước, rốt cuộc chưa tấn thăng cảnh giới.
Ba năm trước, rời khỏi Tiên Thiên Nhất Khí tông, trở về gia tộc, làm tạp vụ.
Trước khi đi, cùng ta say một trận, lúc đi khóc nước mắt giàn giụa, hối hận không thôi!”
Lạc Ly lắc đầu, thí luyện này, quả thật đã hại không ít người.
Cao Hàn nói: “Lạc Ly sư đệ, ngươi trở thành nguyên linh đệ tử, thì phải nắm chắc bản thân!
Tam giai pháp bảo kia, Huyền tiên mới có thể điều khiển, không cần nóng lòng lĩnh lấy.
Còn có truyền kì tiên binh kia cũng là như thế, đừng thấy là tiên binh cường đại, nhưng lại kiệt ngao bất tuân, điều khiển tiên binh này cực kì tiêu hao tiên khí, không đến Huyền tiên, không cần lĩnh lấy.
Tiên Thiên Hư Hoang Phách kia, ý nghĩa to lớn với chúng ta, chúng ta tu luyện đến Hư tiên đại viên mãn là có thể sử dụng chúng, tăng lên tiên khí.
Nhỡ đâu kì tích xuất hiện, chúng ta có thể xuất hiện dị tượng Hư Hoài Nhược Cốc, đến lúc đó, năm mươi năm sau, Vô Song tiên hội, chúng ta có thể thiên hạ vô song, vậy lập tức sẽ là cuộc sống hoàn mỹ rồi!”
Đây chính là lý tưởng của Cao Hàn!
Lạc Ly gật đầu, tỏ vẻ mình đã nhớ.
Cao Hàn rời khỏi, Lạc Ly chưa nhận lấy tam giai tiên bảo, truyền kì tiên binh, mà bế quan tu luyện, tất cả hồi phục bình thường.
Chớp mắt đã một năm sau, toàn bộ ở vào trong yên lặng, Lạc Ly người này dần dần cũng bị người ta quên đi.
Một ngày này, tiên phủ Lạc Ly tu luyện lặng lẽ mở ra cửa lớn, Lạc Ly lặng yên đi ra, bay lên không trung!
Long Điệp Cửu Thiên, ngao du trường không, Lạc Ly rời khỏi Hạo Khí tiên giới.
Phi độn giữa các tiên giới này, Hư tiên dựa vào năng lực của mình, rất là khó khăn.
Hơn nữa trong tiên vực Tiên Thiên Nhất Khí tông này, cũng có các loại cấm chế kết giới cường đại, Hư tiên càng khó có thể thông qua.
Nhưng bọn họ không thể, Lạc Ly có thể!
Long Điệp Cửu Thiên, thiên hạ đệ nhất độn pháp, ngao du thiên địa, mượn cái này, Lạc Ly lặng yên rời khỏi Hạo Khí tiên giới.
Đây cũng là nguyên nhân hắn chọn Hạo Khí tiên giới, nơi đây dễ rời khỏi, hắn đến thẳng nơi xa, mục tiêu Hạo Nguyệt tiên giới!
Một lần này đối phương ngoài sáng, mình lại trong tối, đi qua tra xét kĩ một phen.
Nếu có cơ hội, thứ hại người kia, phải trừ khử!
Một lần này, Lạc Ly phát hiện đối phương trong màn, nhất thời bị đối phương theo dõi, địch thủ tối ta sáng, cho nên chọn tránh lui.
Lui một bước trời cao biển rộng, né tránh cường địch.
Đến tận đây, kế hoạch của hắn thành công, Lạc Ly trở thành hồng nhân của Tiên Thiên Nhất Khí tông, một nhân vật như thế, tông môn lệ chí anh hùng, sao có thể sẽ sinh ra hứng thú với thí luyện đại trận?
Đối phương vốn cũng hoài nghi, nhất thời hoài nghi biến mất, không giám thị Lạc Ly nữa.
Như vậy, vị trí đôi bên biến hóa, địch sáng ta tối, trao đổi công thủ.
Cho nên Lạc Ly lại một lần nữa lặng yên hướng tới Hạo Nguyệt tiên giới, lại một lần nữa tra xét tình huống.
Hạo Nguyệt tiên giới vốn là tiên giới suy sụp, hoàn cảnh ác hóa, cấm chế không hư, phòng ngự lạc hậu, Lạc Ly sống ở đây hai mươi sáu năm, lại là chức vị chấp sự, đối với thể hệ phòng ngự của tiên giới này rõ như lòng bàn tay.
Hắn lặng yên mà vào, đến tiên giới này, lại một lần nữa bắt đầu tra xét thí luyện đại trận kia.
Lạc Ly nhận được Thông Thiên tôn hào, được lợi không phải là ít, cho nên đối với cái này mười phần cảm thấy hứng thú.
Lặng yên tiến vào, cố không để đối phương chú ý, vụng trộm dò xét, chậm rãi tìm hiểu.
Một lần này Lạc Ly cẩn thận vô cùng, lặng yên tra xét, đối phương chưa phát hiện chút nào.
Lạc Ly ở đây tra xét một tháng, sau đó lặng yên rời khỏi, trở về tiên giới của mình.
Giữa tiên giới, vượt không gian lui tới, ít nhất cũng phải Linh tiên trở lên, mà Lạc Ly chỉ là Hư tiên, đã làm được vô thanh vô tức đi lại giữa hai cái.
Một điểm này đã vượt qua mọi người, trở thành chỗ dựa lớn nhất của mình, dù xảy ra chuyện, cũng sẽ không có ai hoài nghi đến trên người hắn.
Hơn nữa có ánh mắt, mặc dù Bắc Dương Vân bị thương nặng, ba trăm năm liệu thương, nhưng hắn cũng là liệu thương ở tiên giới của Văn Bân tổ sư.
Văn Bân tổ sư chính là chưởng giáo đại nhân của Tiên Thiên Nhất Khí tông, đổi câu nói, Bắc Dương Vân có lẽ tương lai chính là chưởng giáo của Tiên Thiên Nhất Khí tông.
Đây cũng là nguyên nhân lúc mọi người nghe danh hiệu Bắc Dương Vân, không khỏi cảm thán.
Như vậy, Lạc Ly thành nguyên linh đệ tử của Tiên Thiên Nhất Khí tông, sau đó bắt đầu tuần diễn, đến các đại tiên giới của Tiên Thiên Nhất Khí tông làm báo cáo.
Các đại tiên giới, rất nhiều đệ tử Hư tiên Huyền tiên tập trung, Lạc Ly ở trên đài bắt đầu làm báo cáo.
Tự thuật năm ấy mình khiếp đảm, mình do dự, mình lĩnh ngộ, mình cố gắng, mình kiên trì, cuối cùng mình thành công!
Ở trên đài kia, nói đến lúc kích động, tình cảm trào dâng, nói đến lúc khổ sở, nước mắt lưng tròng.
Lạc Ly thật sự không muốn, nhưng không có cách nào cả, không làm không được, đây là nhiệm vụ tông môn, bằng không dựa vào cái gì thưởng cho ngươi nhiều như vậy.
Chỉ có thể như thế, Lạc Ly một hơi ở trong Tiên Thiên Nhất Khí tông làm mười tám lần báo cáo, lập tức ai trong Tiên Thiên Nhất Khí tông cũng biết.
Quả nhiên báo cáo này đem tình cảm suy sụp của Tiên Thiên Nhất Khí tông lập tức xoay chuyển.
“Quỷ nhát gan này, hắn cũng có thể thành công, dựa vào cái gì ta không được!”
“Đúng, đúng, cố gắng thì có thành công, ta phải tiếp tục cố gắng!”
“Thì ra Tiên Thiên Nhất Khí tông Đại Cầm Nã có thể tiến hóa thành đại tiên thuật, hắn được, ta cũng được!”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều đệ tử của Tiên Thiên Nhất Khí tông vô cùng phấn chấn, bắt đầu cố gắng tu luyện.
Lạc Ly rốt cuộc tuần diễn báo cáo kết thúc, hắn chọn Hạo Khí tiên giới, chỗ này thuộc về một trong các tiên giới trong rất nhiều tiên giới của Tiên Thiên Nhất Khí tông chuyên môn bồi dưỡng đệ tử.
Dừng chân ở đây, không lâu đã có khách đến thăm.
Chính là Cao Hàn sư huynh năm ấy, không ngờ được hai mươi sáu năm không gặp, hắn cũng đã thành nguyên linh đệ tử.
Nhìn thấy Cao Hàn sư huynh, Lạc Ly rất cao hứng, nhiệt tình tiếp đãi, hai người bắt đầu nói chuyện phiếm.
Cao Hàn nhìn Lạc Ly, nói: “Ài, sư huynh năm ấy sai rồi, không nên đối đãi ngươi như vậy!”
Lạc Ly nói: “Không có gì, không có gì, đúng rồi, Duệ Dật sư huynh bây giờ như thế nào?”
Cao Hàn thật lâu không nói gì, sau đó nói: “Duệ Dật sư huynh đã ngã xuống rồi!”
Lạc Ly cả kinh, nói: “Sao có thể như vậy?”
Cao Hàn thở dài một tiếng, nói: “Lúc đó hơn bảy trăm huyễn hình đệ tử tham gia thí luyện, mỗi người về sau đều xuất hiện dấu hiệu chịu tổn thương.
Duệ Dật sư huynh đặc biệt nghiêm trọng, trong thí luyện hắn chết mười hai lần, cuối cùng lại một lần nữa trong tu luyện, tẩu hỏa nhập ma, đã ngã xuống!
Mà ta một lần cũng chưa tử vong, cho nên sống đến bây giờ...”
Lạc Ly nhất thời không còn gì để nói, thật lâu sau mới nói: “Đáng tiếc, đáng tiếc! Đúng rồi, Hạo Quảng sư huynh đâu?”
Cao Hàn lắc đầu nói: “Hạo Quảng sư huynh luôn trách mình do dự, mê con đường phía trước, rốt cuộc chưa tấn thăng cảnh giới.
Ba năm trước, rời khỏi Tiên Thiên Nhất Khí tông, trở về gia tộc, làm tạp vụ.
Trước khi đi, cùng ta say một trận, lúc đi khóc nước mắt giàn giụa, hối hận không thôi!”
Lạc Ly lắc đầu, thí luyện này, quả thật đã hại không ít người.
Cao Hàn nói: “Lạc Ly sư đệ, ngươi trở thành nguyên linh đệ tử, thì phải nắm chắc bản thân!
Tam giai pháp bảo kia, Huyền tiên mới có thể điều khiển, không cần nóng lòng lĩnh lấy.
Còn có truyền kì tiên binh kia cũng là như thế, đừng thấy là tiên binh cường đại, nhưng lại kiệt ngao bất tuân, điều khiển tiên binh này cực kì tiêu hao tiên khí, không đến Huyền tiên, không cần lĩnh lấy.
Tiên Thiên Hư Hoang Phách kia, ý nghĩa to lớn với chúng ta, chúng ta tu luyện đến Hư tiên đại viên mãn là có thể sử dụng chúng, tăng lên tiên khí.
Nhỡ đâu kì tích xuất hiện, chúng ta có thể xuất hiện dị tượng Hư Hoài Nhược Cốc, đến lúc đó, năm mươi năm sau, Vô Song tiên hội, chúng ta có thể thiên hạ vô song, vậy lập tức sẽ là cuộc sống hoàn mỹ rồi!”
Đây chính là lý tưởng của Cao Hàn!
Lạc Ly gật đầu, tỏ vẻ mình đã nhớ.
Cao Hàn rời khỏi, Lạc Ly chưa nhận lấy tam giai tiên bảo, truyền kì tiên binh, mà bế quan tu luyện, tất cả hồi phục bình thường.
Chớp mắt đã một năm sau, toàn bộ ở vào trong yên lặng, Lạc Ly người này dần dần cũng bị người ta quên đi.
Một ngày này, tiên phủ Lạc Ly tu luyện lặng lẽ mở ra cửa lớn, Lạc Ly lặng yên đi ra, bay lên không trung!
Long Điệp Cửu Thiên, ngao du trường không, Lạc Ly rời khỏi Hạo Khí tiên giới.
Phi độn giữa các tiên giới này, Hư tiên dựa vào năng lực của mình, rất là khó khăn.
Hơn nữa trong tiên vực Tiên Thiên Nhất Khí tông này, cũng có các loại cấm chế kết giới cường đại, Hư tiên càng khó có thể thông qua.
Nhưng bọn họ không thể, Lạc Ly có thể!
Long Điệp Cửu Thiên, thiên hạ đệ nhất độn pháp, ngao du thiên địa, mượn cái này, Lạc Ly lặng yên rời khỏi Hạo Khí tiên giới.
Đây cũng là nguyên nhân hắn chọn Hạo Khí tiên giới, nơi đây dễ rời khỏi, hắn đến thẳng nơi xa, mục tiêu Hạo Nguyệt tiên giới!
Một lần này đối phương ngoài sáng, mình lại trong tối, đi qua tra xét kĩ một phen.
Nếu có cơ hội, thứ hại người kia, phải trừ khử!
Một lần này, Lạc Ly phát hiện đối phương trong màn, nhất thời bị đối phương theo dõi, địch thủ tối ta sáng, cho nên chọn tránh lui.
Lui một bước trời cao biển rộng, né tránh cường địch.
Đến tận đây, kế hoạch của hắn thành công, Lạc Ly trở thành hồng nhân của Tiên Thiên Nhất Khí tông, một nhân vật như thế, tông môn lệ chí anh hùng, sao có thể sẽ sinh ra hứng thú với thí luyện đại trận?
Đối phương vốn cũng hoài nghi, nhất thời hoài nghi biến mất, không giám thị Lạc Ly nữa.
Như vậy, vị trí đôi bên biến hóa, địch sáng ta tối, trao đổi công thủ.
Cho nên Lạc Ly lại một lần nữa lặng yên hướng tới Hạo Nguyệt tiên giới, lại một lần nữa tra xét tình huống.
Hạo Nguyệt tiên giới vốn là tiên giới suy sụp, hoàn cảnh ác hóa, cấm chế không hư, phòng ngự lạc hậu, Lạc Ly sống ở đây hai mươi sáu năm, lại là chức vị chấp sự, đối với thể hệ phòng ngự của tiên giới này rõ như lòng bàn tay.
Hắn lặng yên mà vào, đến tiên giới này, lại một lần nữa bắt đầu tra xét thí luyện đại trận kia.
Lạc Ly nhận được Thông Thiên tôn hào, được lợi không phải là ít, cho nên đối với cái này mười phần cảm thấy hứng thú.
Lặng yên tiến vào, cố không để đối phương chú ý, vụng trộm dò xét, chậm rãi tìm hiểu.
Một lần này Lạc Ly cẩn thận vô cùng, lặng yên tra xét, đối phương chưa phát hiện chút nào.
Lạc Ly ở đây tra xét một tháng, sau đó lặng yên rời khỏi, trở về tiên giới của mình.
Giữa tiên giới, vượt không gian lui tới, ít nhất cũng phải Linh tiên trở lên, mà Lạc Ly chỉ là Hư tiên, đã làm được vô thanh vô tức đi lại giữa hai cái.
Một điểm này đã vượt qua mọi người, trở thành chỗ dựa lớn nhất của mình, dù xảy ra chuyện, cũng sẽ không có ai hoài nghi đến trên người hắn.
/2323
|