Bạng Vô Ngân cười nói: “Vâng, đại nhân! Đây chính là hang ổ của Tộc Tru Sa, Tiên nhân thành!”
“Nghe nói Tiên nhân thành này vốn dĩ là một Phi thành trên Mộc Dương hà, hơn nữa là một tòa thành rất lớn, Tộc Tru Sa là Tiên linh bảo vệ trong Phi thành”.
“Về sau không biết xảy ra chuyện gì, hình như là tông môn trong Phi thành sụp đổ, không ít tông môn khác muốn cướp đoạt Phi thành này”.
“Quản sự Phi thành kia trung thành không đổi, dứt khoát đem Phi thành chìm xuống dưới Mộc Dương hà, thà rằng ngọc thạch câu phần, cũng không để cho người khác”.
“Về sau Tiên linh Tộc Tru Sa trong thành kia dần dần nắm được Phi thành, nơi đó đã thành hang ổ của chúng”.
“Nghe nói kiếm thuật của chúng chính là đến từ trong thành!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Thì ra là thế!”
Hắn tới gần Phi thành, cách Phi thành kia còn nghìn dặm, trong Phi thành đó liền phát ra một đường kiếm quang, kiếm quang này lập tức đến trước người Lạc Ly chém một phát!
Đây chính là cấm chế phòng ngự của Phi thành kia, kích hoạch phản kích, trận chiến vừa nãy của Lạc Ly dọa cho Tộc Tru Sa khiếp sợ, những người còn sót lại trong tộc đều quay về hang ổ, kích hoạt phòng ngự của Phi thành.
Kiếm quang kia vọt tới liền chém, Lạc Ly giơ tay ra vỗ một cái liền nát bấy.
Sau đó lại một đường kiếm quang bay đến chém.
Từng đường kiếm quang bắn ra từ phi thành.
Tốc độ của kiếm quang kia cực nhanh, uy lực cực lớn, Lạc Ly liên tục đánh tan mười bảy kiếm liền bất đắc dĩ lùi về sau.
Bởi vì đây là lực của một thành, pháp thuật cấm chế, vô cùng vô tận, hắn ương ngạnh đối chiến vô cùng chịu thiệt.
Nhưng trong mười bảy kiếm của Lạc Ly này đã xác định, đây chính là Phi thành năm đó của Hỗn Nguyên tông.
Hơn nữa Phi thành này khác với Phi thành bây giờ, giống như một món Tiên bảo hoàn chỉnh vậy.
Ít nhất cũng phải Tiên bảo cấp sáu, cùng loại với phi chu cứ điểm quan trọng.
Hiện tại những Phi thành bên ngoài cũng không phải là Phi thành Tiên bảo nữa rồi, chỉ là Phi thành bình thường, có thể là thời đại cách nhau quá xa, đợi sau sẽ sinh biến hóa, nên mới như vậy.
Phi thành này chắc là nơi đóng quân của Hỗn Nguyên tông tại đây, sau đó Hỗn Nguyên kiếm phái bị diệt, những tông môn khác nhắm được Phi thành này, chủ quản kia liền ẩn Phi thành xuống sông, ngọc thạch câu phần.
Kiếm quang kia thật hung mãnh, Bạch Vô Ngân nói: “Đại nhân, chúng ta quay về đi, Tiên nhân thành này phòng ngự vô cùng lợi hại, căn bản không phá nổi đâu!”
Lạc Ly lắc đầu, nhìn về nơi đó, thực ra hắn lui bước không phải là không phá nổi phòng ngự này, mà là vì hắn phát hiện đây là Phi thành của Hỗn Nguyên kiếm phái.
Hắn chậm rãi ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thân, trong Tiên vực bản thân, Lạc Ly quát lớn:
“Hỗn Nguyên Sơn, tam đại Thiên linh ra đây cho ta!”
Cùng với tiếng quát lớn của hắn, trong Tiên vực Lạc Ly liền vang lên tiếng nổ rầm rầm!
Lúc trước Lạc Ly phi thăng Tiên giới bị Hỗn Nguyên Sơn chặn lại, trong đó tam đại Thiên Tinh đầu nhập Lạc Ly, Hỗn Nguyên sơn dung nhập vào trong Tiên vực của Lạc Ly.
Chúng đã mang đến Hỗn Nguyên đạo tận Ma Ha Tuyệt Diệt Tiên pháo cho Lạc Ly, nhưng Lạc Ly cũng chưa một lần sử dụng qua.
Hôm nay Lạc Ly hô gọi chúng, lập tức Hỗn Nguyên Sơn từ từ xuất hiện, trong núi xuất hiện tam đại Thiên Linh, chúng hiện thân.
Sơn Quỳnh xuất hiện đầu tiên, cung kính khom người chào hỏi Lạc Ly nói: “Tông chủ đại nhân có gì phân phó?”
Lạc Ly chỉ Phi thành phía xa, nói: “Kia là Hỗn Nguyên Phi thành!”
Sơn Quỳnh sững người, nhìn về nơi đó, một lâu sau sung sướng nói: “Đúng vậy, đúng, đó chính là Mộc Dương Tiên thành của Hỗn Nguyên tông ta!”
“Đại nhân, đây là Hỗn Nguyên thành Tiên bảo cấp sáu, đỗ trên Mộc Dương hà, để cho Mộc Dương đệ tử nghỉ ngơi tu luyện, không ngờ Phi thành này vẫn còn”.
Lạc Ly nói: “Đừng nói nhảm nữa, ta hỏi ngươi, có thể khống chế thành này để ta dùng không?”
Sơn Quỳnh nói: “Đại nhân, hoàn toàn có thể, ngài là Hỗn Nguyên chi chủ, Hỗn Nguyên thành này hoàn toàn nghe theo hiệu lệnh của ngài!”
“Chỉ cần ngài đem khí tức của mình ẩn chứa khí tức Hỗn Nguyên Sơn, rót vào trong thành, lập tức có thể khống chế được thành này!”
Lạc Ly gật đầu lập tức rời khỏi Tiên vực của mình, Hỗn Nguyên Sơn biến mất.
Hắn chậm rãi chắt lọc khí tức Hỗn Nguyên sơn từ trong Tiên vực, sau đó rót vào trong pháp thuật của mình, nhìn về phía Tiên thành phía xa kia.
Bạng Vô Ngân lại nói: “Đại nhân, chúng ta quay về thôi, nơi này nguy hiểm quá”.
Con bạng tinh này mặc dù xinh đẹp nhưng nói nhảm nhiều quá.
Lạc Ly cũng không thèm để ý nàng, lập tức phi độn, chạy thẳng về phía Phi thành kia.
Lập tức Phi thành kia liền bắt ra phi kiếm vô tận, nhưng lần này Lạc Ly không ương ngạnh kháng cự mà lại né tránh.
Long Điệp Cửu Thiên, ngao du thời không, kiếm khí vô tận đáng sợ kia lần thứ nhất không đánh trúng Lạc Ly, trong nháy mắt Lạc Ly lại bay thẳng đến Phi thành, cách Phi thành trăm dặm.
Nhìn Phi thành kia giống như một quả cầu màu vàng, đứng trong Mộc Dương hà, Lạc Ly liền đem khí tức có chứa Hỗn Nguyên Sơn của mình hóa thành một đường bạch quang đánh về phía Phi thành.
Ầm một tiếng, bạch quang kia đánh trùng Phi thành, nhưng phòng ngự phi thành kiên cố, kích này giống như không đánh trúng vậy.
Trong thành vô số Tru Sa vô cùng sung sướng, đối phương không phá được phòng ngự tường thành, chúng không sao rồi!
Nhưng vô số kiếm vũ mà Phi thành bắn ra kia đột nhiên dừng lại, toàn bộ Phi thành liền phát ra tiếng răng rắc.
Một thần niệm xuất hiện trong đầu Lạc Ly: “Phát hiện Hỗn Nguyên chi lực, phát hiện khí tức Hỗn Nguyên Sơn, phát hiện lạc ấn tông chủ Hỗn Nguyên tông!”
“Chính xác, đệ tử Hỗn Nguyên tông xuất hiện, tông chủ Hỗn Nguyên kiếm phái xuất hiện, kích hoạt linh khí, tâm trí ra đời, Kiếm Linh Hỗn Nguyên thành sống lại!”
“Kiếm Linh Hỗn Nguyên thành báo cáo, tuân theo tất cả mệnh lệnh của tông chủ!”
Lạc Ly mỉm cười, hắn nói: “Được, Kiếm Linh Hỗn Nguyên thành nghe lệnh tiêu diệt tất cả, nắm giữ Hỗn Nguyên kiếm thuật của tộc Tru Sa, bảo vệ Hỗn Nguyên kiếm thuật, tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài!”
“Vâng, Kiếm Linh tuân lệnh!”
Lập tức bên trong Tiên thành kia bạo phát hào quang vô tận, các loại cấm chế trong thành mở hoàn toàn, tộc Tru Sa tộc kia căn bản không ngờ, gia viên vốn của chúng trong chốc lát biến thành địa ngục.
Dưới kiếm quang kia, tiếng kêu thét vang lên không ngừng trong Phi thành, đây là tiếng kêu của một chủng tộc, tiếng kêu cuối cùng của vô số sinh linh, vang xa khiến Bạch Vô Ngân cũng nghe thấy, nàng sợ che vội lấy miệng, không dám nói một lời.
Nhưng chưa đến ba mươi giây, tất cả tiếng kêu thảm liền biến mất, tộc Tru Sa bị tiêu diệt không còn sót một tên!
“Báo cáo tông chủ, toàn bộ tộc Tru Sa bị tiêu diệt, hoàn thành nhiệm vụ!”
Lạc Ly mỉm cười nói: “Được, ngươi có thể bay ra khỏi Mộc Dương hà này được không?”
“Báo cáo tông chủ, Hỗn Nguyên thành ở trong Mộc Dương hà quá lâu rồi, cấm chế bị hỏng hơn nửa, Kiếm Linh không thể điều khiển Phi thành bay ra khỏi Mộc Dương hà được!”
Hỗn Nguyên Phi thành này chìm trong nước, vào thì dễ mà ra thì khó.
---------------
“Nghe nói Tiên nhân thành này vốn dĩ là một Phi thành trên Mộc Dương hà, hơn nữa là một tòa thành rất lớn, Tộc Tru Sa là Tiên linh bảo vệ trong Phi thành”.
“Về sau không biết xảy ra chuyện gì, hình như là tông môn trong Phi thành sụp đổ, không ít tông môn khác muốn cướp đoạt Phi thành này”.
“Quản sự Phi thành kia trung thành không đổi, dứt khoát đem Phi thành chìm xuống dưới Mộc Dương hà, thà rằng ngọc thạch câu phần, cũng không để cho người khác”.
“Về sau Tiên linh Tộc Tru Sa trong thành kia dần dần nắm được Phi thành, nơi đó đã thành hang ổ của chúng”.
“Nghe nói kiếm thuật của chúng chính là đến từ trong thành!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Thì ra là thế!”
Hắn tới gần Phi thành, cách Phi thành kia còn nghìn dặm, trong Phi thành đó liền phát ra một đường kiếm quang, kiếm quang này lập tức đến trước người Lạc Ly chém một phát!
Đây chính là cấm chế phòng ngự của Phi thành kia, kích hoạch phản kích, trận chiến vừa nãy của Lạc Ly dọa cho Tộc Tru Sa khiếp sợ, những người còn sót lại trong tộc đều quay về hang ổ, kích hoạt phòng ngự của Phi thành.
Kiếm quang kia vọt tới liền chém, Lạc Ly giơ tay ra vỗ một cái liền nát bấy.
Sau đó lại một đường kiếm quang bay đến chém.
Từng đường kiếm quang bắn ra từ phi thành.
Tốc độ của kiếm quang kia cực nhanh, uy lực cực lớn, Lạc Ly liên tục đánh tan mười bảy kiếm liền bất đắc dĩ lùi về sau.
Bởi vì đây là lực của một thành, pháp thuật cấm chế, vô cùng vô tận, hắn ương ngạnh đối chiến vô cùng chịu thiệt.
Nhưng trong mười bảy kiếm của Lạc Ly này đã xác định, đây chính là Phi thành năm đó của Hỗn Nguyên tông.
Hơn nữa Phi thành này khác với Phi thành bây giờ, giống như một món Tiên bảo hoàn chỉnh vậy.
Ít nhất cũng phải Tiên bảo cấp sáu, cùng loại với phi chu cứ điểm quan trọng.
Hiện tại những Phi thành bên ngoài cũng không phải là Phi thành Tiên bảo nữa rồi, chỉ là Phi thành bình thường, có thể là thời đại cách nhau quá xa, đợi sau sẽ sinh biến hóa, nên mới như vậy.
Phi thành này chắc là nơi đóng quân của Hỗn Nguyên tông tại đây, sau đó Hỗn Nguyên kiếm phái bị diệt, những tông môn khác nhắm được Phi thành này, chủ quản kia liền ẩn Phi thành xuống sông, ngọc thạch câu phần.
Kiếm quang kia thật hung mãnh, Bạch Vô Ngân nói: “Đại nhân, chúng ta quay về đi, Tiên nhân thành này phòng ngự vô cùng lợi hại, căn bản không phá nổi đâu!”
Lạc Ly lắc đầu, nhìn về nơi đó, thực ra hắn lui bước không phải là không phá nổi phòng ngự này, mà là vì hắn phát hiện đây là Phi thành của Hỗn Nguyên kiếm phái.
Hắn chậm rãi ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thân, trong Tiên vực bản thân, Lạc Ly quát lớn:
“Hỗn Nguyên Sơn, tam đại Thiên linh ra đây cho ta!”
Cùng với tiếng quát lớn của hắn, trong Tiên vực Lạc Ly liền vang lên tiếng nổ rầm rầm!
Lúc trước Lạc Ly phi thăng Tiên giới bị Hỗn Nguyên Sơn chặn lại, trong đó tam đại Thiên Tinh đầu nhập Lạc Ly, Hỗn Nguyên sơn dung nhập vào trong Tiên vực của Lạc Ly.
Chúng đã mang đến Hỗn Nguyên đạo tận Ma Ha Tuyệt Diệt Tiên pháo cho Lạc Ly, nhưng Lạc Ly cũng chưa một lần sử dụng qua.
Hôm nay Lạc Ly hô gọi chúng, lập tức Hỗn Nguyên Sơn từ từ xuất hiện, trong núi xuất hiện tam đại Thiên Linh, chúng hiện thân.
Sơn Quỳnh xuất hiện đầu tiên, cung kính khom người chào hỏi Lạc Ly nói: “Tông chủ đại nhân có gì phân phó?”
Lạc Ly chỉ Phi thành phía xa, nói: “Kia là Hỗn Nguyên Phi thành!”
Sơn Quỳnh sững người, nhìn về nơi đó, một lâu sau sung sướng nói: “Đúng vậy, đúng, đó chính là Mộc Dương Tiên thành của Hỗn Nguyên tông ta!”
“Đại nhân, đây là Hỗn Nguyên thành Tiên bảo cấp sáu, đỗ trên Mộc Dương hà, để cho Mộc Dương đệ tử nghỉ ngơi tu luyện, không ngờ Phi thành này vẫn còn”.
Lạc Ly nói: “Đừng nói nhảm nữa, ta hỏi ngươi, có thể khống chế thành này để ta dùng không?”
Sơn Quỳnh nói: “Đại nhân, hoàn toàn có thể, ngài là Hỗn Nguyên chi chủ, Hỗn Nguyên thành này hoàn toàn nghe theo hiệu lệnh của ngài!”
“Chỉ cần ngài đem khí tức của mình ẩn chứa khí tức Hỗn Nguyên Sơn, rót vào trong thành, lập tức có thể khống chế được thành này!”
Lạc Ly gật đầu lập tức rời khỏi Tiên vực của mình, Hỗn Nguyên Sơn biến mất.
Hắn chậm rãi chắt lọc khí tức Hỗn Nguyên sơn từ trong Tiên vực, sau đó rót vào trong pháp thuật của mình, nhìn về phía Tiên thành phía xa kia.
Bạng Vô Ngân lại nói: “Đại nhân, chúng ta quay về thôi, nơi này nguy hiểm quá”.
Con bạng tinh này mặc dù xinh đẹp nhưng nói nhảm nhiều quá.
Lạc Ly cũng không thèm để ý nàng, lập tức phi độn, chạy thẳng về phía Phi thành kia.
Lập tức Phi thành kia liền bắt ra phi kiếm vô tận, nhưng lần này Lạc Ly không ương ngạnh kháng cự mà lại né tránh.
Long Điệp Cửu Thiên, ngao du thời không, kiếm khí vô tận đáng sợ kia lần thứ nhất không đánh trúng Lạc Ly, trong nháy mắt Lạc Ly lại bay thẳng đến Phi thành, cách Phi thành trăm dặm.
Nhìn Phi thành kia giống như một quả cầu màu vàng, đứng trong Mộc Dương hà, Lạc Ly liền đem khí tức có chứa Hỗn Nguyên Sơn của mình hóa thành một đường bạch quang đánh về phía Phi thành.
Ầm một tiếng, bạch quang kia đánh trùng Phi thành, nhưng phòng ngự phi thành kiên cố, kích này giống như không đánh trúng vậy.
Trong thành vô số Tru Sa vô cùng sung sướng, đối phương không phá được phòng ngự tường thành, chúng không sao rồi!
Nhưng vô số kiếm vũ mà Phi thành bắn ra kia đột nhiên dừng lại, toàn bộ Phi thành liền phát ra tiếng răng rắc.
Một thần niệm xuất hiện trong đầu Lạc Ly: “Phát hiện Hỗn Nguyên chi lực, phát hiện khí tức Hỗn Nguyên Sơn, phát hiện lạc ấn tông chủ Hỗn Nguyên tông!”
“Chính xác, đệ tử Hỗn Nguyên tông xuất hiện, tông chủ Hỗn Nguyên kiếm phái xuất hiện, kích hoạt linh khí, tâm trí ra đời, Kiếm Linh Hỗn Nguyên thành sống lại!”
“Kiếm Linh Hỗn Nguyên thành báo cáo, tuân theo tất cả mệnh lệnh của tông chủ!”
Lạc Ly mỉm cười, hắn nói: “Được, Kiếm Linh Hỗn Nguyên thành nghe lệnh tiêu diệt tất cả, nắm giữ Hỗn Nguyên kiếm thuật của tộc Tru Sa, bảo vệ Hỗn Nguyên kiếm thuật, tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài!”
“Vâng, Kiếm Linh tuân lệnh!”
Lập tức bên trong Tiên thành kia bạo phát hào quang vô tận, các loại cấm chế trong thành mở hoàn toàn, tộc Tru Sa tộc kia căn bản không ngờ, gia viên vốn của chúng trong chốc lát biến thành địa ngục.
Dưới kiếm quang kia, tiếng kêu thét vang lên không ngừng trong Phi thành, đây là tiếng kêu của một chủng tộc, tiếng kêu cuối cùng của vô số sinh linh, vang xa khiến Bạch Vô Ngân cũng nghe thấy, nàng sợ che vội lấy miệng, không dám nói một lời.
Nhưng chưa đến ba mươi giây, tất cả tiếng kêu thảm liền biến mất, tộc Tru Sa bị tiêu diệt không còn sót một tên!
“Báo cáo tông chủ, toàn bộ tộc Tru Sa bị tiêu diệt, hoàn thành nhiệm vụ!”
Lạc Ly mỉm cười nói: “Được, ngươi có thể bay ra khỏi Mộc Dương hà này được không?”
“Báo cáo tông chủ, Hỗn Nguyên thành ở trong Mộc Dương hà quá lâu rồi, cấm chế bị hỏng hơn nửa, Kiếm Linh không thể điều khiển Phi thành bay ra khỏi Mộc Dương hà được!”
Hỗn Nguyên Phi thành này chìm trong nước, vào thì dễ mà ra thì khó.
---------------
/2323
|