Tuy rằng ngoại môn Hỗn Nguyên tông nói có hai vạn chín trăm ngàn sáu trăm đệ tử, thế nhưng theo như chứng kiến ngày thường của Lạc Ly thì hắn nhìn không tới một vạn người, nhưng hôm nay thì khác, hoàn toàn khác với trước đó, theo bước chân của Lạc Ly, các cánh cổng nhà đá mở ra, một đám đệ tử ngoại môn của Hỗn Nguyên tông xuất hiện, tụ tập về Chấp Sự đại điện.
Đến khi Lạc Ly tới Chấp Sự đại điện thì bất ngờ phát hiện nơi này có khoảng ngàn người đang xếp hàng trật tự ngoài Chấp Sự đại điện.
Những đệ tử ngoại môn này chia làm hai loại, một là hậu duệ của các môn phái chi nhánh của Hỗn Nguyên tông đang thống trị năm châu Thánh, Tinh, Minh, Lương, Lăng. Bọn họ bắt đầu tu tiên từ nhỏ, tài nguyên vô số, không thể xem nhẹ những người này. Nhóm đệ tử còn lại là thiếu niên thiên tài do Hỗn Nguyên tông tìm được, bọn họ có xuất thân bình thường giống Lạc Ly, thế nhưng bọn họ có thiên phú tu tiên tốt cho nên mới xuất hiện ở đây.
Ngoại trừ gần một ngàn đệ tử tham gia thí luyện thì còn có tám ngàn đệ tử không tham gia thí luyện vây quanh ngoài Chấp Sự đại điện, bọn họ đều là bạn bè của những đệ tử tham gia thí luyện lần này nên đến đây cổ vũ.
“Cố gắng lên, tam sư huynh, kiểm tra tốt vào, thông qua cửa thí luyện này.”
“Lão thất, lão thất, cố gắng lên, cố gắng lên! Nhất định phải thông qua!”
“Tứ sư tỷ, xem ngươi rồi!”
Trong những người này, Lạc Ly nhìn thấy đám người Dạ Khinh Phong, Điệp Huyền, cũng nhìn thấy đám người Lục Chu, Lục Thanh, Bạch Du Du. Bọn họ đang liều mang phất tay với Lạc Ly, bọn họ đều ở đây cổ vũ Lạc Ly. Lạc Ly phất tay với bọn họ, cám ơn mọi người ủng hộ!
Lúc này Đặng Thương Hải đi tới bên cạnh Lạc Ly nói: “Lạc Ly sư đệ, đến đây, chúng ta cùng nhau tham gia cuộc thi này nào!”
Lần trước Đặng Thương Hải để lại tin nhắn nói hắn cũng tham gia cuộc thi này, vừa lúc hai người kết bạn, cùng nhau kiểm tra.
Lạc Ly gật đầu nói: “Ừ chúng ta cùng nhau cố gắng thông qua cuộc thi này!”
Đặng Thương Hải thở dài một tiếng nói: “Ài, đâu dễ thi như thế chứ, ta đã tham gia hơn năm lần và đều thất bại!
Quá khó, quá khó rồi, một ngày một đêm, bện một trăm lẻ tám pháp khí, ít nhất rút ra trăm ức Linh Quang Ti, còn phải phân tâm bện pháp khí, thật quá khó khăn, nói thật, ta không hề có lòng tin!”
Lạc Ly sửng sốt nói: “Thương Hải sư huynh, vậy thì ngươi còn tham gia cuộc thi này để làm gì?”
Đặng Thương Hải nói: “Không tham gia không được, đã sắp tới cuối năm rồi, đến khi đó môn phái sẽ bình xét, ta tiến vào Hỗn Nguyên tông ngoại môn đã khoảng bảy năm thế nhưng chỉ mới thông qua bốn cửa kiểm tra, nếu ta không qua được cửa kiểm tra này thì có lẽ trong ba bốn ngàn đệ tử bị loại năm nay sẽ có chỗ cho ta, cho nên ta không thể không đến đây thử lại lần nữa, thành bại đều nằm trong hành động lần này cả!”
Ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông chỉ giữ lại mười hai vạn chín ngàn sáu trăm người, mỗi năm đều có ba bốn ngàn người bị đào thải để nhường chỗ cho người mới, có thể nói cạnh tranh rất kịch liệt. Cho nên mỗi lần cửu môn thí luyện đều có vô số người tham gia.
Sau đó hắn nhìn Lạc Ly nói: “Quả thật hâm mộ ngươi chết, Lạc Ly sư đệ, ngươi chỉ mới nhập môn thôi mà cũng đã thông qua bốn cửa kiểm tra, xem ra ngươi có hi vọng tiến vào nội môn! Đi thôi, đi xếp hàng!”
Nói xong, Đặng Thương Hải kéo Lạc Ly vào đám đông, hắn nói tiếp: “Lạc Ly, ngươi đứng theo thứ tự ghi trên ngọc bài môn phái đi, vị trí của chúng ta không ở chung, thế nhưng có thể dùng ngọc bài môn phái để liên lạc trò chuyện, ngươi không hiểu cái gì thì cứ hỏi ta!”
Lạc Ly gật gật đầu nói: “Vậy thì làm phiền Thương Hải sư huynh rồi!”
Hai người đi vào đám đông, theo chỉ thị của ngọc bài môn phái, Lạc Ly đi từng bước về phía trước dựa theo chỉ thị, đi vào trong đội ngũ ngàn người này, thế nhưng phía trước chỉ có mười ba người.
Đặng Thương Hải thì đứng ở chính giữa đội ngũ, dừng lại ở vị trí khoảng bốn trăm người, Lạc Ly rất kì quái, dựa vào điều kiện gì để phân chia như thế này. Hắn lập tức sử dụng ngọc bài môn phái hỏi Đặng Thương Hải.
Đặng Thương Hải trả lời: “Đây là vị trí sắp xếp dựa theo tiềm chất thiên phú của tu sĩ.
Lạc Ly ngươi hãy thử nhìn vào vị trí thứ nhất của đội ngũ mà xem, người đó gọi là Phong Tử Hư, đến từ Tinh Châu, nghe đồn là Chân Minh Tiên Thân trong mười hai Tiên Thân, hơn nữa hắn còn có tiên thiên thần thông Long Hổ Khí Mạch, người này cũng mới nhập môn trong năm nay, sớm hơn ngươi mấy tháng. Trong vòng một năm phá tứ môn, xem ra lần này hắn nhất định có thể thông qua thí luyện Vạn Ti Luyện Hình này rồi.”
Lạc Ly nhìn qua, nhưng vị trí thứ nhất mà Đặng Thương Hải nói lại không có ai nên không khỏi sửng sốt.
Đặng Thương Hải cũng nhìn qua, cũng sửng sốt, nói: “Gặp quỷ rồi, Phong Tử Hư vậy mà lại xếp vị trí thứ hai, vị trí thứ nhất rốt cuộc là ai. Lạc Ly sư đệ, người đứng thứ hai đó chính là Phong Tử Hư mà ta nói.”
Lạc Ly nhìn lại, ở vị trí thứ hai quả nhiên có một thiếu niên, hơi gầy, da như ngọc, mắt như điểm sơn, dung mạo vô cùng tuấn mỹ, khí chất thư sinh, vẻ mặt ấm áp thân thiện, rất có phong thái của người quân tử.
Không thể ngờ lại có người có Tiên Thân không thua kém gì đám người Lục Chu. Lạc Ly không khỏi nhíu mày, cho tới nay hắn đều xem Phạm Vô Kiếp là kẻ địch của mình, những đệ tử ngoại môn khác của Hỗn Nguyên tông đều bị hắn bỏ qua. Nhưng hôm nay nhìn thấy những đệ tử đó, Lạc Ly mới biết mình đã xem thường anh hùng trong thiên hạ.
Đặng Thương Hải tiếp tục giới thiệu: “Xếp vị trí thứ ba tên là Nhạc Thiên Phong, chính là con trai của tông chủ Vô Chân tông ở Tinh Châu, cũng nhập môn vào năm nay, một lần phá tứ quan. Hắn là Lôi Trinh Đạo Thể. Người này không coi ai ra gì, kiêu hoành ương ngạnh, lại nhiều tâm kế, tâm ngoan thủ lạt, rất là lợi hại. Lạc Ly sư đệ phải cẩn thận.
“Thứ tư tên là Tiểu Đao, xuất thân ở ngay Tuyên Châu, là Đại Hóa Đạo Thể, cũng nhập môn năm nay, một lần xông tứ quan, tiểu tử này cũng rất lợi hại, rất nổi bật.”
“Thứ năm gọi là Trần Vũ, xuất thân tả đạo Quang Vựng tông ở Minh Châu, Thanh Khuyết Đạo Thể, nhập môn năm ngoái, đã từng tham gia kiểm tra Vạn Ti Luyện Hình một lần, thế nhưng ta xem lần này hắn sẽ có thể thông qua.”
“Thứ sáu gọi là Hổ Lung Sơn Nhân, vốn chính là đầu lĩnh thổ phủ Hổ Lung Sơn, sau này được Tầm Linh tông ngoại hệ của Hỗn Nguyên tông phát hiện, dẫn vào ngoại môn.
Thế nhưng hắn có hơi lớn tuổi, ba năm mới qua tứ quan, lần này là lần thứ ba hắn tham gia thí luyện Vạn Ti Luyện Hình, đúng rồi, hắn là Kim Chân Đạo Thể, nhưng đồn rằng trên người hắn có tam đại tiên cốt, rất không đơn giản.”
“Lạc Ly sư đệ, người ở phía sau ngươi gọi là Dịch Lam, xuất thân bàng môn Sinh Tử tông ở Minh Châu. Thế nhưng lão tử hắn có năng lực, cầu được Linh Tủy Hoán Thể Tâm của Chân Tủy tông, hắn từ tứ hành linh căn bình thường hóa thành Đại Lương Đạo Thể, thật sự may mắn!
Thế nhưng không thể xem nhẹ tiểu tử này, hắn có được Tiên Cốt Vô Tình Tâm, dù ở hoàn cảnh nào thì hắn cũng vô cùng bình tĩnh, không bị cảm tình ảnh hưởng.”Dưới sự giới thiệu của Đặng Thương Hải, Lạc Ly nhận thức những tu sĩ đó, mười ba người phía trước Lạc Ly, ngoại trừ vị trí một chưa biết tên thì thứ hai là Phong Tử Hư có Chân Minh Tiên Thân, mười một người còn lại đều là tiên thiên Đạo Thể, bọn họ đều là Đạo Thể chân chính.
Đến Lạc Ly thì là hậu thiên Đạo Thể, giống Lạc Ly sử dụng Hậu Thiên Đạo Thể Quả hình thành hậu thiên Đạo Thể.
Hậu thiên Đạo Thể giống như vậy có khoảng sáu mươi ba người, Lạc Ly không khỏi trợn mắt, hắn biết Hỗn Nguyên tông cường giả vô số, thiên tài đầy đất, thế nhưng như thế cũng quá nhiều rồi.
Ở vị trí người thứ bảy mươi bảy thì không còn Đạo Thể nữa mà là có linh căn biến dị, tỷ như Thiên Địa Băng Lôi. Tu sĩ có mười ba loại linh căn biến dị như thế có tất cả hai mươi bốn người.
Nguyên nhân linh căn biến dị ít hơn đệ tử Đạo Thể là vì chỉ cần người có tiền thì sẽ có được hậu thiên Đạo Thể, mà linh căn như thế thì chỉ có thiên địa sinh ra.
Ở phía sau bọn họ còn nhiều đệ tử ngoại môn khác, cũng có đơn hành linh căn. Trong môn phái này, thiên tài đơn hành linh căn trong đám đông có ở khắp nơi như củ cải, khoảng hơn ba trăm người.
Những người còn lại ở dưới chót thì là hai hành linh căn, trong đó Đặng Thương Hải xếp thứ nhất. Hai ba mươi người dưới chót nữa thì là tam hành linh căn. Dưới tam hành, không có một ai.
Lạc Ly không khỏi ngây ngốc nhìn, tùy tiện một người trong đội ngũ này xuất hiện ở Linh Điệp tông, Thiên Chu tông sẽ được bồi dưỡng trọng điểm như bảo bối, là con cưng của môn phái. Phiền não lớn nhất của lão ăn mày Thôn Thiên Giáo là không có người nối nghiệp. Thế nhưng ở Hỗn Nguyên tông, thiên tài như thế có ở khắp nơi, vô cùng bình thường.
Đây còn là một lần cửu môn thí luyện rất phổ thông, thử suy có bao nhiêu thiên tài thông qua cửa thí luyện này xem, quả là không thể tưởng tượng nổi!
Đây là uy thế của thượng môn sao? Có nhiều đệ tử thiên tài như thế này, Hỗn Nguyên tông sao có thể suy sụp được chứ? Tất nhiên sẽ xông xáo về phía trước.
Cẩn thận cân nhắc, thật ra đây cũng là chuyện bình thường. Hỗn Nguyên tông thống trị năm châu đại lục Thánh, Tinh, Minh, Lương, Lăng, ở đó có vô số môn phái. Mà Linh Điệp tông, Thiên Chu tông chẳng qua chỉ là Thiên Chu Ngũ Đảo nho nhỏ. Tiểu phái như thế, Hỗn Nguyên tông có sáu bảy mươi cái, căn bản không thể so sánh.
Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi, phía xa đi tới một người, đúng là Phạm Vô Kiếp. Ở phía sau hắn không ngờ lại có hơn mười người đi theo, trong đó có nam có nữ, đều là sư huynh sư tỷ, cả đám ai nấy đều không đơn giản. Thế nhưng lúc này bọn họ chỉ là lá cây, Phạm Vô Kiếp mới là hoa hồng, bọn họ như chúng tinh phủng nguyệt, vây quanh bên cạnh Phạm Vô Kiếp.
Phạm Vô Kiếp đi vào trường thi, những người đó ở ngoài trường thi, cả đám hô lên:
“Phạm sư đệ cố lên!”
“Phạm sư đệ, nhất định phải giành được đệ nhất!”
“Phạm sư đệ, chúng ta xem trọng ngươi!”
Phạm Vô Kiếp mỉm cười với bọn họ, ôm quyền, cám ơn, sau đó đi vào trường đi, thi thẳng đến vị trí thứ nhất!
Hóa ra chỗ đó chuẩn bị cho hắn, hắn chính là đệ nhất nhân trong trường thi nhập môn này, bởi vì hắn là Đạo Tôn Thánh Linh chi thể!
Một chim vào rừng, trăm chim kinh.
Phạm Vô Kiếp đi vào đây, đứng ngạo nghễ ở trước quần hùng, hăng hái hăm hở, vô cùng uy phong.
Nhạc Thiên Phong là người thứ nhất ôm quyền, nói: “Vô Kiếp sư đệ, ngươi đã tới rồi, thật tốt qua, đã chờ ngươi nửa ngày rồi!”
Nhạc Thiên Phong này mặt mỉm cười, hòa ái dễ gần, không hề nhìn được vẻ ngang ngược, đối đãi với Phạm Vô Kiếp nhiệt tình như đối đãi anh em ruột của mình vậy.
Những người phía trước Lạc Ly, bất kể Tiểu Đao hay Trần Vũ đều hành lễ chào Trần Vũ, chỉ có Phong Tử Hư hừ lạnh một tiếng, không nhìn Phạm Vô Kiếp tồn tại.
Nhưng Phạm Vô Kiếp cũng chẳng để ý chút nào, khách khí đáp lại từng người một, đến cả Phong Tử Hư không quan tâm đến hắn thì hắn cũng mỉm cười hỏi han. Phạm Vô Kiếp lúc này với Phạm Vô Kiếp trên đường tới đây hoàn toàn là hai người khác nhau. Khi đó hắn gặp ai thì đắc tội người đó, hiện tại vô cùng khéo léo đưa đẩy.
Lạc Ly nhìn hắn, có thể nhìn thấy kiêu ngạo trong lòng hắn, đây chẳng qua chỉ là để ứng phó, hắn hoàn toàn không để tâm tới những người này.
Cuối cùng ánh mắt của Phạm Vô Kiếp đặt lên trên người Lạc Ly, hắn mỉm cười ôm quyền nói: “Lạc Ly sư huynh, xem ra ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi. Chỉ có ngươi mới là đại địch của ta.”
Lạc Ly cũng mỉm cười trả lời: “Được cho mà không cho lại là bất lịch sự, ngươi cản trở ta sử dụng linh điền, gạt Lôi Bằng của ta, bớt linh thạch của ta, đại ân như thế, ta sao có thể không trả!
Cho nên lần này ta cũng tới tham gia Vạn Ti Luyện Hình, có ta ở đây thì sẽ không có chỗ cho Phạm Vô Kiếp ngươi tồn tại!”
Lạc Ly nói lời này ra, Phạm Vô Kiếp còn chưa nói chuyện, Nhạc Thiên Phong ở một bên đã gào lên trước: “Cuồng vọng! Tiểu tử, ngươi là cái thá gì mà ngông cuồng như thế?”
Lạc Ly không hề quan tâm tới Nhạc Thiên Phong, trong mắt hắn, cũng chỉ có Phạm Vô Kiếp là có thể làm kẻ địch của mình.
Đúng lúc này, một tiếng chuông vang, đông!
Chớp mắt, một cái lồng khí bao trùm toàn bộ đệ tử ngoại môn tham gia khảo thí, sau đó một quản sự xuất hiện, thế nhưng không phải là Kim quản sự mà là Mộc quản sự, là linh ngẫu do gỗ điêu khắc thành!
Nó nhìn lướt qua mọi người, mở miệng nói:
“Thí luyện Vạn Ti Luyện Hình lần thứ bảy vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi bốn của Hỗn Nguyên tông hiện tại bắt đầu, bọn ngươi không được ồn ào, đi theo ta!”
Nói xong, trước người hắn tự động dâng lên một cánh cổng sáng, đó là thông đạo truyền tống, hắn dẫn đầu đi vào, những người khác chia làm hai hàng, từng người đi vào.
Ở ngoài Chấp Sự đại điện dựng lên từng đạo thủy kính, người xem vây quanh ở bên ngoài có thể nhìn thấy mọi thứ phát sinh trong cuộc thi thông qua thủy kính.
Rất nhanh đã tới lượt Lạc Ly tiến vào, chớp mắt không gian thay đổi, Lạc Ly phát hiện mình ở trong một thế giới kỳ dị.
Cái thế giới này, nơi nơi đều là cây cối, dây leo khắp nơi. Nguyên cả thế giới toàn là màu xanh mơn mởn, Mộc quản sự ở trước đội ngũ, mang theo mọi người đi về phía trước.
Lạc Ly lập tức đi theo đội ngũ, đi theo phía sau bọn họ tiến về phía trước, rất nhanh toàn bộ ngàn người tham gia khảo thí đều đi vào trong thế giới này, hai người một hàng, tạo thành một đội ngũ thật dài chậm rãi đi về phía trước trong rừng rậm xanh biếc.
Lạc Ly cùng Dịch Lam đi song song với nhau, tiến tới cùng mọi người. Mộc quản sự ung dung tiến về phía trước, nhưng bước chân thỉnh thoảng biến hóa, lúc nhanh lúc chậm, khi thì tiến khi thì lui, thế nhưng ly kỳ là không phải Mộc quản sự biến hóa mà là thiên địa này biến hóa, thiên địa đang không ngừng biến hóa theo bước chân.
Đến khi Lạc Ly tới Chấp Sự đại điện thì bất ngờ phát hiện nơi này có khoảng ngàn người đang xếp hàng trật tự ngoài Chấp Sự đại điện.
Những đệ tử ngoại môn này chia làm hai loại, một là hậu duệ của các môn phái chi nhánh của Hỗn Nguyên tông đang thống trị năm châu Thánh, Tinh, Minh, Lương, Lăng. Bọn họ bắt đầu tu tiên từ nhỏ, tài nguyên vô số, không thể xem nhẹ những người này. Nhóm đệ tử còn lại là thiếu niên thiên tài do Hỗn Nguyên tông tìm được, bọn họ có xuất thân bình thường giống Lạc Ly, thế nhưng bọn họ có thiên phú tu tiên tốt cho nên mới xuất hiện ở đây.
Ngoại trừ gần một ngàn đệ tử tham gia thí luyện thì còn có tám ngàn đệ tử không tham gia thí luyện vây quanh ngoài Chấp Sự đại điện, bọn họ đều là bạn bè của những đệ tử tham gia thí luyện lần này nên đến đây cổ vũ.
“Cố gắng lên, tam sư huynh, kiểm tra tốt vào, thông qua cửa thí luyện này.”
“Lão thất, lão thất, cố gắng lên, cố gắng lên! Nhất định phải thông qua!”
“Tứ sư tỷ, xem ngươi rồi!”
Trong những người này, Lạc Ly nhìn thấy đám người Dạ Khinh Phong, Điệp Huyền, cũng nhìn thấy đám người Lục Chu, Lục Thanh, Bạch Du Du. Bọn họ đang liều mang phất tay với Lạc Ly, bọn họ đều ở đây cổ vũ Lạc Ly. Lạc Ly phất tay với bọn họ, cám ơn mọi người ủng hộ!
Lúc này Đặng Thương Hải đi tới bên cạnh Lạc Ly nói: “Lạc Ly sư đệ, đến đây, chúng ta cùng nhau tham gia cuộc thi này nào!”
Lần trước Đặng Thương Hải để lại tin nhắn nói hắn cũng tham gia cuộc thi này, vừa lúc hai người kết bạn, cùng nhau kiểm tra.
Lạc Ly gật đầu nói: “Ừ chúng ta cùng nhau cố gắng thông qua cuộc thi này!”
Đặng Thương Hải thở dài một tiếng nói: “Ài, đâu dễ thi như thế chứ, ta đã tham gia hơn năm lần và đều thất bại!
Quá khó, quá khó rồi, một ngày một đêm, bện một trăm lẻ tám pháp khí, ít nhất rút ra trăm ức Linh Quang Ti, còn phải phân tâm bện pháp khí, thật quá khó khăn, nói thật, ta không hề có lòng tin!”
Lạc Ly sửng sốt nói: “Thương Hải sư huynh, vậy thì ngươi còn tham gia cuộc thi này để làm gì?”
Đặng Thương Hải nói: “Không tham gia không được, đã sắp tới cuối năm rồi, đến khi đó môn phái sẽ bình xét, ta tiến vào Hỗn Nguyên tông ngoại môn đã khoảng bảy năm thế nhưng chỉ mới thông qua bốn cửa kiểm tra, nếu ta không qua được cửa kiểm tra này thì có lẽ trong ba bốn ngàn đệ tử bị loại năm nay sẽ có chỗ cho ta, cho nên ta không thể không đến đây thử lại lần nữa, thành bại đều nằm trong hành động lần này cả!”
Ở ngoại môn Hỗn Nguyên tông chỉ giữ lại mười hai vạn chín ngàn sáu trăm người, mỗi năm đều có ba bốn ngàn người bị đào thải để nhường chỗ cho người mới, có thể nói cạnh tranh rất kịch liệt. Cho nên mỗi lần cửu môn thí luyện đều có vô số người tham gia.
Sau đó hắn nhìn Lạc Ly nói: “Quả thật hâm mộ ngươi chết, Lạc Ly sư đệ, ngươi chỉ mới nhập môn thôi mà cũng đã thông qua bốn cửa kiểm tra, xem ra ngươi có hi vọng tiến vào nội môn! Đi thôi, đi xếp hàng!”
Nói xong, Đặng Thương Hải kéo Lạc Ly vào đám đông, hắn nói tiếp: “Lạc Ly, ngươi đứng theo thứ tự ghi trên ngọc bài môn phái đi, vị trí của chúng ta không ở chung, thế nhưng có thể dùng ngọc bài môn phái để liên lạc trò chuyện, ngươi không hiểu cái gì thì cứ hỏi ta!”
Lạc Ly gật gật đầu nói: “Vậy thì làm phiền Thương Hải sư huynh rồi!”
Hai người đi vào đám đông, theo chỉ thị của ngọc bài môn phái, Lạc Ly đi từng bước về phía trước dựa theo chỉ thị, đi vào trong đội ngũ ngàn người này, thế nhưng phía trước chỉ có mười ba người.
Đặng Thương Hải thì đứng ở chính giữa đội ngũ, dừng lại ở vị trí khoảng bốn trăm người, Lạc Ly rất kì quái, dựa vào điều kiện gì để phân chia như thế này. Hắn lập tức sử dụng ngọc bài môn phái hỏi Đặng Thương Hải.
Đặng Thương Hải trả lời: “Đây là vị trí sắp xếp dựa theo tiềm chất thiên phú của tu sĩ.
Lạc Ly ngươi hãy thử nhìn vào vị trí thứ nhất của đội ngũ mà xem, người đó gọi là Phong Tử Hư, đến từ Tinh Châu, nghe đồn là Chân Minh Tiên Thân trong mười hai Tiên Thân, hơn nữa hắn còn có tiên thiên thần thông Long Hổ Khí Mạch, người này cũng mới nhập môn trong năm nay, sớm hơn ngươi mấy tháng. Trong vòng một năm phá tứ môn, xem ra lần này hắn nhất định có thể thông qua thí luyện Vạn Ti Luyện Hình này rồi.”
Lạc Ly nhìn qua, nhưng vị trí thứ nhất mà Đặng Thương Hải nói lại không có ai nên không khỏi sửng sốt.
Đặng Thương Hải cũng nhìn qua, cũng sửng sốt, nói: “Gặp quỷ rồi, Phong Tử Hư vậy mà lại xếp vị trí thứ hai, vị trí thứ nhất rốt cuộc là ai. Lạc Ly sư đệ, người đứng thứ hai đó chính là Phong Tử Hư mà ta nói.”
Lạc Ly nhìn lại, ở vị trí thứ hai quả nhiên có một thiếu niên, hơi gầy, da như ngọc, mắt như điểm sơn, dung mạo vô cùng tuấn mỹ, khí chất thư sinh, vẻ mặt ấm áp thân thiện, rất có phong thái của người quân tử.
Không thể ngờ lại có người có Tiên Thân không thua kém gì đám người Lục Chu. Lạc Ly không khỏi nhíu mày, cho tới nay hắn đều xem Phạm Vô Kiếp là kẻ địch của mình, những đệ tử ngoại môn khác của Hỗn Nguyên tông đều bị hắn bỏ qua. Nhưng hôm nay nhìn thấy những đệ tử đó, Lạc Ly mới biết mình đã xem thường anh hùng trong thiên hạ.
Đặng Thương Hải tiếp tục giới thiệu: “Xếp vị trí thứ ba tên là Nhạc Thiên Phong, chính là con trai của tông chủ Vô Chân tông ở Tinh Châu, cũng nhập môn vào năm nay, một lần phá tứ quan. Hắn là Lôi Trinh Đạo Thể. Người này không coi ai ra gì, kiêu hoành ương ngạnh, lại nhiều tâm kế, tâm ngoan thủ lạt, rất là lợi hại. Lạc Ly sư đệ phải cẩn thận.
“Thứ tư tên là Tiểu Đao, xuất thân ở ngay Tuyên Châu, là Đại Hóa Đạo Thể, cũng nhập môn năm nay, một lần xông tứ quan, tiểu tử này cũng rất lợi hại, rất nổi bật.”
“Thứ năm gọi là Trần Vũ, xuất thân tả đạo Quang Vựng tông ở Minh Châu, Thanh Khuyết Đạo Thể, nhập môn năm ngoái, đã từng tham gia kiểm tra Vạn Ti Luyện Hình một lần, thế nhưng ta xem lần này hắn sẽ có thể thông qua.”
“Thứ sáu gọi là Hổ Lung Sơn Nhân, vốn chính là đầu lĩnh thổ phủ Hổ Lung Sơn, sau này được Tầm Linh tông ngoại hệ của Hỗn Nguyên tông phát hiện, dẫn vào ngoại môn.
Thế nhưng hắn có hơi lớn tuổi, ba năm mới qua tứ quan, lần này là lần thứ ba hắn tham gia thí luyện Vạn Ti Luyện Hình, đúng rồi, hắn là Kim Chân Đạo Thể, nhưng đồn rằng trên người hắn có tam đại tiên cốt, rất không đơn giản.”
“Lạc Ly sư đệ, người ở phía sau ngươi gọi là Dịch Lam, xuất thân bàng môn Sinh Tử tông ở Minh Châu. Thế nhưng lão tử hắn có năng lực, cầu được Linh Tủy Hoán Thể Tâm của Chân Tủy tông, hắn từ tứ hành linh căn bình thường hóa thành Đại Lương Đạo Thể, thật sự may mắn!
Thế nhưng không thể xem nhẹ tiểu tử này, hắn có được Tiên Cốt Vô Tình Tâm, dù ở hoàn cảnh nào thì hắn cũng vô cùng bình tĩnh, không bị cảm tình ảnh hưởng.”Dưới sự giới thiệu của Đặng Thương Hải, Lạc Ly nhận thức những tu sĩ đó, mười ba người phía trước Lạc Ly, ngoại trừ vị trí một chưa biết tên thì thứ hai là Phong Tử Hư có Chân Minh Tiên Thân, mười một người còn lại đều là tiên thiên Đạo Thể, bọn họ đều là Đạo Thể chân chính.
Đến Lạc Ly thì là hậu thiên Đạo Thể, giống Lạc Ly sử dụng Hậu Thiên Đạo Thể Quả hình thành hậu thiên Đạo Thể.
Hậu thiên Đạo Thể giống như vậy có khoảng sáu mươi ba người, Lạc Ly không khỏi trợn mắt, hắn biết Hỗn Nguyên tông cường giả vô số, thiên tài đầy đất, thế nhưng như thế cũng quá nhiều rồi.
Ở vị trí người thứ bảy mươi bảy thì không còn Đạo Thể nữa mà là có linh căn biến dị, tỷ như Thiên Địa Băng Lôi. Tu sĩ có mười ba loại linh căn biến dị như thế có tất cả hai mươi bốn người.
Nguyên nhân linh căn biến dị ít hơn đệ tử Đạo Thể là vì chỉ cần người có tiền thì sẽ có được hậu thiên Đạo Thể, mà linh căn như thế thì chỉ có thiên địa sinh ra.
Ở phía sau bọn họ còn nhiều đệ tử ngoại môn khác, cũng có đơn hành linh căn. Trong môn phái này, thiên tài đơn hành linh căn trong đám đông có ở khắp nơi như củ cải, khoảng hơn ba trăm người.
Những người còn lại ở dưới chót thì là hai hành linh căn, trong đó Đặng Thương Hải xếp thứ nhất. Hai ba mươi người dưới chót nữa thì là tam hành linh căn. Dưới tam hành, không có một ai.
Lạc Ly không khỏi ngây ngốc nhìn, tùy tiện một người trong đội ngũ này xuất hiện ở Linh Điệp tông, Thiên Chu tông sẽ được bồi dưỡng trọng điểm như bảo bối, là con cưng của môn phái. Phiền não lớn nhất của lão ăn mày Thôn Thiên Giáo là không có người nối nghiệp. Thế nhưng ở Hỗn Nguyên tông, thiên tài như thế có ở khắp nơi, vô cùng bình thường.
Đây còn là một lần cửu môn thí luyện rất phổ thông, thử suy có bao nhiêu thiên tài thông qua cửa thí luyện này xem, quả là không thể tưởng tượng nổi!
Đây là uy thế của thượng môn sao? Có nhiều đệ tử thiên tài như thế này, Hỗn Nguyên tông sao có thể suy sụp được chứ? Tất nhiên sẽ xông xáo về phía trước.
Cẩn thận cân nhắc, thật ra đây cũng là chuyện bình thường. Hỗn Nguyên tông thống trị năm châu đại lục Thánh, Tinh, Minh, Lương, Lăng, ở đó có vô số môn phái. Mà Linh Điệp tông, Thiên Chu tông chẳng qua chỉ là Thiên Chu Ngũ Đảo nho nhỏ. Tiểu phái như thế, Hỗn Nguyên tông có sáu bảy mươi cái, căn bản không thể so sánh.
Ngay khi Lạc Ly đang tự hỏi, phía xa đi tới một người, đúng là Phạm Vô Kiếp. Ở phía sau hắn không ngờ lại có hơn mười người đi theo, trong đó có nam có nữ, đều là sư huynh sư tỷ, cả đám ai nấy đều không đơn giản. Thế nhưng lúc này bọn họ chỉ là lá cây, Phạm Vô Kiếp mới là hoa hồng, bọn họ như chúng tinh phủng nguyệt, vây quanh bên cạnh Phạm Vô Kiếp.
Phạm Vô Kiếp đi vào trường thi, những người đó ở ngoài trường thi, cả đám hô lên:
“Phạm sư đệ cố lên!”
“Phạm sư đệ, nhất định phải giành được đệ nhất!”
“Phạm sư đệ, chúng ta xem trọng ngươi!”
Phạm Vô Kiếp mỉm cười với bọn họ, ôm quyền, cám ơn, sau đó đi vào trường đi, thi thẳng đến vị trí thứ nhất!
Hóa ra chỗ đó chuẩn bị cho hắn, hắn chính là đệ nhất nhân trong trường thi nhập môn này, bởi vì hắn là Đạo Tôn Thánh Linh chi thể!
Một chim vào rừng, trăm chim kinh.
Phạm Vô Kiếp đi vào đây, đứng ngạo nghễ ở trước quần hùng, hăng hái hăm hở, vô cùng uy phong.
Nhạc Thiên Phong là người thứ nhất ôm quyền, nói: “Vô Kiếp sư đệ, ngươi đã tới rồi, thật tốt qua, đã chờ ngươi nửa ngày rồi!”
Nhạc Thiên Phong này mặt mỉm cười, hòa ái dễ gần, không hề nhìn được vẻ ngang ngược, đối đãi với Phạm Vô Kiếp nhiệt tình như đối đãi anh em ruột của mình vậy.
Những người phía trước Lạc Ly, bất kể Tiểu Đao hay Trần Vũ đều hành lễ chào Trần Vũ, chỉ có Phong Tử Hư hừ lạnh một tiếng, không nhìn Phạm Vô Kiếp tồn tại.
Nhưng Phạm Vô Kiếp cũng chẳng để ý chút nào, khách khí đáp lại từng người một, đến cả Phong Tử Hư không quan tâm đến hắn thì hắn cũng mỉm cười hỏi han. Phạm Vô Kiếp lúc này với Phạm Vô Kiếp trên đường tới đây hoàn toàn là hai người khác nhau. Khi đó hắn gặp ai thì đắc tội người đó, hiện tại vô cùng khéo léo đưa đẩy.
Lạc Ly nhìn hắn, có thể nhìn thấy kiêu ngạo trong lòng hắn, đây chẳng qua chỉ là để ứng phó, hắn hoàn toàn không để tâm tới những người này.
Cuối cùng ánh mắt của Phạm Vô Kiếp đặt lên trên người Lạc Ly, hắn mỉm cười ôm quyền nói: “Lạc Ly sư huynh, xem ra ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi. Chỉ có ngươi mới là đại địch của ta.”
Lạc Ly cũng mỉm cười trả lời: “Được cho mà không cho lại là bất lịch sự, ngươi cản trở ta sử dụng linh điền, gạt Lôi Bằng của ta, bớt linh thạch của ta, đại ân như thế, ta sao có thể không trả!
Cho nên lần này ta cũng tới tham gia Vạn Ti Luyện Hình, có ta ở đây thì sẽ không có chỗ cho Phạm Vô Kiếp ngươi tồn tại!”
Lạc Ly nói lời này ra, Phạm Vô Kiếp còn chưa nói chuyện, Nhạc Thiên Phong ở một bên đã gào lên trước: “Cuồng vọng! Tiểu tử, ngươi là cái thá gì mà ngông cuồng như thế?”
Lạc Ly không hề quan tâm tới Nhạc Thiên Phong, trong mắt hắn, cũng chỉ có Phạm Vô Kiếp là có thể làm kẻ địch của mình.
Đúng lúc này, một tiếng chuông vang, đông!
Chớp mắt, một cái lồng khí bao trùm toàn bộ đệ tử ngoại môn tham gia khảo thí, sau đó một quản sự xuất hiện, thế nhưng không phải là Kim quản sự mà là Mộc quản sự, là linh ngẫu do gỗ điêu khắc thành!
Nó nhìn lướt qua mọi người, mở miệng nói:
“Thí luyện Vạn Ti Luyện Hình lần thứ bảy vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi bốn của Hỗn Nguyên tông hiện tại bắt đầu, bọn ngươi không được ồn ào, đi theo ta!”
Nói xong, trước người hắn tự động dâng lên một cánh cổng sáng, đó là thông đạo truyền tống, hắn dẫn đầu đi vào, những người khác chia làm hai hàng, từng người đi vào.
Ở ngoài Chấp Sự đại điện dựng lên từng đạo thủy kính, người xem vây quanh ở bên ngoài có thể nhìn thấy mọi thứ phát sinh trong cuộc thi thông qua thủy kính.
Rất nhanh đã tới lượt Lạc Ly tiến vào, chớp mắt không gian thay đổi, Lạc Ly phát hiện mình ở trong một thế giới kỳ dị.
Cái thế giới này, nơi nơi đều là cây cối, dây leo khắp nơi. Nguyên cả thế giới toàn là màu xanh mơn mởn, Mộc quản sự ở trước đội ngũ, mang theo mọi người đi về phía trước.
Lạc Ly lập tức đi theo đội ngũ, đi theo phía sau bọn họ tiến về phía trước, rất nhanh toàn bộ ngàn người tham gia khảo thí đều đi vào trong thế giới này, hai người một hàng, tạo thành một đội ngũ thật dài chậm rãi đi về phía trước trong rừng rậm xanh biếc.
Lạc Ly cùng Dịch Lam đi song song với nhau, tiến tới cùng mọi người. Mộc quản sự ung dung tiến về phía trước, nhưng bước chân thỉnh thoảng biến hóa, lúc nhanh lúc chậm, khi thì tiến khi thì lui, thế nhưng ly kỳ là không phải Mộc quản sự biến hóa mà là thiên địa này biến hóa, thiên địa đang không ngừng biến hóa theo bước chân.
/2323
|