Pham Vô Kiếp cười lạnh một tiếng, nói: “Tốt lắm, một khi đã như vậy thì ta không dùng linh thạch, Lạc Ly sư huynh xem thử.”
Dứt lời, hắn lấy ra một viên đá, chỉ thấy trên mặt văn lộ khúc triết có trí, ngầm có quy luật, vật ấy vừa xuất hiện, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận đươc một sợi khí tức âm lương không ngừng lưu chuyển, giống như nhiệt độ của toàn bộ thế giới đều giảm xuống theo sự xuất hiện của viên đá này.
Phạm Vô Kiếp nói: “Thiên địa linh vật Băng Thạch, giá trị hai mươi vạn linh thạch, Lạc Ly sư huynh, ngươi xem vật này như thế nào? Có thể đổi được bao nhiêu Thái Bạch Chân Linh Túy Long Tiên Tửu của ngươi.”
Tu luyện Hỗn Nguyên thất pháp, nhu cầu đầu tiên là pháp bảo Động Thiên, nhu cầu thứ hai chính là thiên địa linh vật.
Ở Hỗn Nguyên tông thì thiên địa linh vật đại biểu cho sức mạnh, chính là bảo vật mà đệ tử Hỗn Nguyên tông cần nhất.
Nhìn thấy vật đó, mọi người lập tức hít sâu, ánh mắt sáng lên!
Lạc Ly nhìn qua, chỉ cười, nói: “Thiên địa linh vật Băng Thạch cùng lắm chỉ là Hoàng giai trung phẩm, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi có, ta cũng có!”
Nói dứt, Lạc Ly lấy ra một viên đồng lớn cỡ đầu người, thoạt nhìn rất giống thiên địa linh vật do ngàn hạt hải sa tạo thành, phát ra thanh quang u u, rất xinh đẹp.
Phạm Vô Kiếp nhìn thấy thứ đó thì sửng sốt, chần chờ nói: “Thiên Sa Đồng!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Đúng vậy, thế nào, ngươi ra Băng Thạch, ta ra Thiên Sa Đồng. Hơn nữa, ngươi xem…”
Nói dứt, Lạc Ly lại lấy ra một vật, đây là một mộc khối ruột đen mặt tím, tỏa ra màu sắc yêu diễm ướt át, mang theo một cảm giác thần diệu. Tinh tế cảm thụ, mộc khối này phát ra ngoài một dao động linh khí vững vàng, dao động linh khí đó trình tự rõ ràng, nở rộ tầng tầng lớp lớp, giống như một đóa hoa nở rộ. Yên lặng cảm thụ, trong đó có một lực lượng tinh thần cứng cỏi bất khuất, giống như có thể trong tức thời nở rộ ra vẻ đẹp vĩnh hằng vượt xa trần thế.
Phạm Vô Kiếp nhất thời ngậm miệng, hơn nửa ngày sau mới nói: “Đây là Ô Thần Mộc!”
Lạc Ly nói: “Đúng vậy, Phạm Vô Kiếp, ngươi còn thiên địa linh vật để cược không?”
Phạm Vô Kiếp khẽ cắn môi, nói: “Ta vẫn còn!”
Nói xong hắn lấy ra một khối ngọc bích, ngọc này toàn thân ngưng bích, trong suốt sáng oánh, trên mặt có hoa văn thiên nhiên tạo thành thần chú trừ tà, góc ngọc cao nhọn, rất thần vận. Xem xét tỉ mỉ, văn lộ đó lại mười phần thâm ảo, hiển nhiên không phải vật phàm.
Lần này tới lượt Lạc Ly chần chờ, Lạc Ly nói: “Đây là loại hi hữu trong thiên địa linh vật, thiên địa linh ngọc. Chẳng lẽ là Tích Tà Thúy?”
Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Phải, chính là Huyền giai thiên địa linh ngọc Tích Tà Thúy, Lạc Ly, ba bốn cái Ô Thần Mộc của ngươi mới giá trị bằng một Tích Tà Thúy cua ta!”
Lạc Ly cười một tiếng, nói: “Không phải thiên địa linh vật nằm ngoài ngũ hành thôi sao? Ta cũng có. Ngươi xem đây là cái gì.”
Nói xong, hắn lấy ra một viên cầu sáng lớn cỡ nắm tay phát ra lôi quang màu xanh chói mắt do vô số lôi điện màu xanh tạo thành.
Phạm Vô Kiếp thần sắc ngưng trọng, nói: “Cửu Chuyển Thanh Lôi?”
Lạc Ly nói: “Phải, không kém hơn Tích Tà Thúy của ngươi chút nào. Có dám cược hay không?”
Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Được, ta cược với ngươi, ta ra Băng Thạch, Tích Tà Thúy, ngươi ra Thiên Sa Đồng, Cửu Chuyển Thanh Lôi. Chúng ta cược một ván, xem thử xem ai là đệ nhất thí luyện lần này!”
Lạc Ly nói: “Được, chúng ta cược!”
Hai người vỗ tay ba cái, đổ ước thành lập.
Đột nhiên Phong Tử Hư nãy giờ im lặng ở một bên nói: “Lạc Ly, có dám đánh cược Ô Thần Mộc của ngươi với ta không.”
Nói xong, hắn lấy ra một thiên địa linh vật, đây là viên cầu sắc kim chúc to chừng một tấc, trong đó có vô số khí tức quay xung quanh bên trên cầu sắc, có quy tắc lưu động biến hóa, khí tức chứa bên trong nhiều khó đếm hết, chỉ sợ không dưới một vạn sợi!
Lạc Ly nhìn qua, nói: “Thiên địa linh vật Hoàng giai Diễn Chân Ngân?”
Phong Tử Hư gật đầu nói: “Đúng vậy, ngươi có dám cược với ta không, trong chúng ta ai được thí luyện đệ nhất thì người đó thắng được thiên địa linh vật.”
Lạc Ly cười nói: “Được, tính thêm ngươi.”
Lời còn chưa dứt đã có người hô: “Chờ một chút, ta cược với ngươi!”
Người nói chính là Nhạc Thiên Phong, trên trận bàn trong tay hắn xuất hiện một đoàn hỏa diễm. Hỏa diễm đó nhìn qua thì có màu xàm trắng nhàn nhạt, nhưng nhìn kĩ thì lại giống như có hàng ngàn tầng lửa đốt chung với nhau, có cảm giác nhìn không thấu, còn có dị tướng rất mê hoặc.
Hắn thấy Lạc Ly đã đánh cược với Phong Tử Hư thì không khỏi chau mày, mình đã nói chậm, người ta đã cược nhau rồi.
Lạc Ly nhìn hỏa diễm đó, không khỏi nói: “Thiên địa linh hỏa Huyền giai U Minh Âm Hỏa!”
Phong Tử Hư ở một bên nói: “Lạc Ly, ngươi đã cược với ta rồi, không thể thay đổi!”
Lạc Ly cười nói: “Yên tâm đi, thế nhưng thứ này ta cũng muốn cược!”
Nói xong, Lạc Ly lấy ra một trận bàn, trong đó có một đoàn hỏa diễm. Hỏa diễm đó to chừng một quả trứng chim, màu của hỏa diễm là màu ngọc bích, phát ra thúy quang, bên trong có hai quang điểm như ngân long đang uốn lượn, đang bay liệng. Rõ ràng là đứng im, nhưng dùng mắt để nhìn thì lại thấy ngàn vạn biến hóa, sinh động hoạt bát.
Nhìn hỏa diễm này, Nhạc Thiên Phong lập tức sáng mắt, nói: “Đây là, đây là…”
Hắn không nói được tên, Lạc Ly nói: “Thiên địa linh hỏa Huyền giai Bích Thủy Thiên Hỏa!
Thế nào, cược hay không?”
Nhạc Thiên Phong lập tức hô: “Ta cược, ta cược!”
Lạc Ly cố ý nói: “Cá cược của ta với ngươi là cược ngươi đệ nhất hay cược Phạm Vô Kiếp đệ nhất?”
Nhạc Thiên Phong hừ lạnh một tiếng nói: “Tự nhiên là ta, ngươi ta ai đệ nhất thì người đó thắng được thiên địa linh hỏa của đối phương!”
Lạc Ly nói: “Được, đánh cược thành lập!”
Sau đó Lạc Ly nhìn bốn phía nói: “Còn có ai muốn cược với ta, hoan nghênh tiến đến đưa bảo.”
Lạc Ly vẫn còn Thái Hạo Chân Thủy, Vô Hình Chân Thủy, vẫn còn cược được với hai người. Thế nhưng bốn phía im ắng, thiên địa linh vật không phải là thứ mà ai cũng có, vô cùng quý trọng. Lạc Ly lại hỏi ba tiếng, không ai trả lời, một người hỏi, ngàn người im lặng, rất uy phong!
Vốn là Lạc Ly cược với Phạm Vô Kiếp, nhưng sau đó lại trở thành Lạc Ly khiêu chiến quần hùng thiên hạ, Phạm Vô Kiếp hoàn toàn trở thành vật làm nền nên khiến hắn buồn bực không thôi. Thế nhưng Tân Nguyên tổ sư chỉ cho hắn hai thiên địa linh vật này, trong tay không có hàng nên chỉ có thể xem náo nhiệt.
Đúng lúc này thanh âm của Mộc quản sự truyền đến:
“Các vị đệ tử, còn trăm tức nữa thì thí luyện sẽ bắt đầu, xin các vị đệ tử chuẩn bị!”
Lạc Ly không hô nữa mà thu hồi toàn bộ thiên địa linh vật, sau đó hít một hơi sâu, bắt đầu chuẩn bị. Hắn nhìn hỏa hồng đại nhật, yên lặng chuẩn bị!
Những người khác cũng yên lặng chuẩn bị, lúc này thanh âm của Mộc quản sự truyền tới:
“Mười, chín, tám, bảy… ba, hai, một, bắt đầu!”
Thí luyện bắt đầu, mọi người bắt đầu hấp thu linh khí từ nguồn linh khí mình đã chọn để chế tạo Linh Quang Ti.
Thế nhưng Lạc Ly lại không ra tay sớm, hắn chỉ nhìn thái dương chứ không cử động, yên lặng nhìn, cảm nhận sự biến hóa của thái dương sau khi bị người khác hấp thu Linh Quang Ti.Hắn không động nhưng những người khác thì động, những người này đều rút linh khí rồi bện thành ti, nhưng có người không dùng tay bện Linh Quang Ti thành pháp khí mà dùng công cụ phụ trợ ở kế bên họ, ví khuôn dệt Linh Quang Ti, qua công cụ đó, bọn họ có thể bện được Linh Quang Ti cùng nhiều loại pháp khí, đây là kinh nghiệm tới từ vô số lần thí luyện của tiền nhân.
Thế nhưng những người ở bên cạnh Lạc Ly lại không có những công cụ này, những người này có tự tin, trực tiếp hấp thu linh khí rồi bện thành pháp khí, không cần công cụ phụ trợ.
Chỉ thấy thân thể Phạm Vô Kiếp không ngừng xoay tròn, hắn xuất thân từ Cửu Chuyển tông, rất giống một người uống say, nhưng xoay tròn lại có quy luật, thoải mái tự tại. Theo thân thể hắn xoay tròn, Linh Quang Ti bốn phía hắn bay múa, tự động bện pháp khí.
Phương Tử Hư thì ngồi dưới đất, hai tay đặt trước người giống như đang dệt vải, đang khảy đàn, theo động tác mười ngón tay của hắn, vô số Linh Quang Ti tự động xuất hiện, bay múa bện thành pháp khí.
Nhạc Thiên Phong thì lại chà xát tay, hai tay đặt trước người không ngừng xoa xoa giống như đang chà xát dây thừng. Theo động tác của hắn, Linh Quang Ti chậm rãi xuất hiện trong lòng bàn tay rồi bện thành pháp khí.
Mỗi người đều có động tác độc đáo của riêng mình, Linh Quang Ti không ngừng xuất hiện bên cạnh bọn họ, tự động bện. Đệ tử ngoại môn có gan tham gia tỷ thí với Lạc Ly không ai là người đơn giản, đều có bản lãnh của riêng mình.
Những đệ tử ngoại môn không chịu phục, vẫn tiếp tục chọn thái dương làm nguồn linh khí vào lúc này hoàn toàn trợn mắt, bọn họ căn bản không thu thập được thái dương linh khí, chúng đều bị những cường giả tỷ thí này chiếm lấy, bọn họ đau khổ giãy dụa nhưng không hề có tác dụng, cuối cùng chỉ phải từ bỏ thái dương đi tìm nguồn linh khí khác.
Lạc Ly vẫn không nhúc nhích, ngồi yên lặng ở đó, nhìn thái dương, ở ngoài có vô số người xem đang nhìn Lạc Ly, có người nói:
“Tiểu tử này chắc ngu rồi nhỉ? Lấy ra nhiều thiên địa linh vật cá cược với người ta như thế mà lại không ra tay, hắn muốn làm gì?”
“Không thể nào, có nhiều thiên địa linh vật như thế há là nhân vật đơn giản được, tiểu tử này không ngu đến như thế đâu!”
“Quỷ mới biết, sao hắn vẫn chưa ra tay nhỉ? Hắn đang nghĩ cái gì?”
“Phải, phải, rốt cuộc hắn muốn làm gì?”
Đột nhiên con mộc ngẫu phía sau Phạm Vô Kiếp hô: “Thí luyện giả Phạm Vô Kiếp bện thành một kiện pháp khí ngọc châu, là thí sinh đầu tiên làm ra pháp khí.”
Mọi người lập tức ồ lên!
“Lợi hại quá vậy, mới có một chút mà đã bện ra được một kiện pháp khí!”
“Phải, phải, tiểu tử đó gọi là gì nhỉ… Phạm Vô Kiếp, thật là lợi hại!”
“Hắn còn bện ngọc châu chứ không phải pháp khí đơn giản như đao kiếm, đây là pháp khí có độ khó tầm trung, lợi hại, lợi hại!”
Ngay khi Phạm Vô Kiếp bện thành công kiện pháp khí thứ nhất thì Lạc Ly mỉm cười, hắn đưa tay trái túm về phía mặt trời, sau đó đặt tay phải dưới tay trái, năm ngón tay hoạt động nhanh, trong nhất thời, vô số Linh Quang Ti xuất hiện trên đầu ngón tay của Lạc Ly, bay múa giữa không trung, tự động bện lại!
Lạc Ly ra tay, giống như trong vô hình, đám người Phạm Vô Kiếp, Phong Tử Hư, Nhạc Thiên Phong đều bị kiềm hãm. Động tác của bọn họ giống như bị trì hoãn.
“Mau nhìn, mau nhìn, tiểu tử nãy giờ không nhúc nhích đã ra tay rồi, hắn thật lợi hại, thật không đơn giản!”
“Phải, phải, động tác đó nhanh quá, xem ra hắn nhất định thoải mái thông qua thí luyện này.”
“Đúng rồi, hắn tên gì nhỉ?”
“Lạc Ly, Lạc Ly, đúng, tên là Lạc Ly!”
Người tinh mắt thì không nhịn được nói
“Ta hiểu rồi, tiểu tử này thật âm hiểm, hồi đầu hắn không ra tay thật ra là đang nghiên cứu thái dương linh nguyên, ngươi xem, sau khi hắn ra tay thì động tác của những người khác đều chậm dần, bởi vì thái dương linh nguyên đã bị hắn chiếm lấy. Hiện tại không nhìn ra, theo thời gian dần trôi, tích tiểu thành đại, những người khác càng ngày càng khó sử dụng linh khí.”
“Ừ, ừ, một tên thật âm hiểm, khi người khác đang nghiên cứu nên bện pháp khí như thế nào thì hắn đã bắt đầu nghiên cứu chặt đứt linh nguyên của người khác như thế nào rồi! Tiểu tử này, e là thắng chắc rồi! Lợi hại, lợi hại!”
“Người thí luyện Lạc Ly, bện thành công pháp khí ngọc châu một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ hai!”
Phạm Vô Kiếp hừ lạnh một tiếng, mình vừa rồi bện ngọc châu, lập tức Lạc Ly cũng bện theo một cái, đây là rõ ràng hướng về mình khiêu khích!
Là có thể nhẫn cũng không thể nhẫn, chiến!
Đúng lúc này, lại có rối gỗ hô:
“Người thí luyện Phong Tử Hư, bện thành công pháp khí linh phiên một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ ba!”
Không lâu lại có rối gỗ hô:
“Người thí luyện Nhạc Thiên Phong, bện thành công pháp khí linh kiếm một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ bốn!”
“Người thí luyện Tiểu Đao, bện thành công pháp khí linh đao một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ năm!”
“Người thí luyện Hổ Lung Sơn Nhân, bện thành công pháp khí linh hổ một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ sáu!”
…
Loại báo danh này, tổng cộng mười lần, đem người sinh ra mười pháp khí đầu tiên hô ra, món thứ mười một, sẽ không được hô lên. Bất quá đỉnh đầu từng rối gỗ đều xuất hiện một cái thủy kính, trong đó biểu hiện người thí luyện chúng nó chú ý, bện thành công bao nhiêu pháp khí, là pháp khí gì.
Mà ở trên không nơi thí luyện này, xuất hiện một cái thủy kính thật lớn, thủy kính này hiện lên số thứ tự, dựa theo người thí luyện tham gia bện ra số lượng pháp khí, mà tiến hành xếp hạng.
Phía trên thủy kính nọ, số 1 Phạm Vô Kiếp, số mặt sau là 5, số 2 là Lạc Ly, số mặt sau là 5, thứ 3 là Phong Tử Hư, số mặt sau cũng là 5, chỉ là hắn so với Lạc Ly bện ra pháp khí thứ năm chậm hơn, cho nên hắn là số 3!
Số 4 là Nhạc Thiên Phong, số mặt sau là 4, số 5 là Tiểu Đao, cũng là 4, số 6 là Hổ Lung Sơn Nhân, cũng là 4...
Bất quá phía trên danh sách xếp hạng, chỉ có hơn ba mươi cái tên, đại đa số người thí luyện, không chỉ nói bện ra pháp khí, liền ngay cả linh quang thằng đều chưa có tinh luyện ra!
Mọi người nhìn cái bảng kia, đột nhiên Phạm Vô Kiếp trên bảng con số biến đổi, từ 5 biến thành 6, hắn vẫn đang là số 1, nhưng mà Lạc Ly cũng biến đổi theo, từ 5 biến thành 6, theo sát sau. Sau đó là Phong Tử Hư, cũng lập tức đuổi kịp!
Cứ như vậy con số trên danh sách này biến hóa như thế, Phạm Vô Kiếp thủy chung số 1, Lạc Ly số 2, Phong Tử Hư số 3, những người khác đuổi theo ở phía sau.
Chỉ cần Phạm Vô Kiếp bện ra một món pháp khí, Lạc Ly nháy mắt liền cũng bện ra, theo sát sau hắn!
Hơn nữa Phạm Vô Kiếp bện ra cái pháp khí gì, Lạc Ly liền bện ra pháp khí đó, không kém một chút, tựa như một quỷ treo cổ, đi theo phía sau Phạm Vô Kiếp!
Dứt lời, hắn lấy ra một viên đá, chỉ thấy trên mặt văn lộ khúc triết có trí, ngầm có quy luật, vật ấy vừa xuất hiện, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận đươc một sợi khí tức âm lương không ngừng lưu chuyển, giống như nhiệt độ của toàn bộ thế giới đều giảm xuống theo sự xuất hiện của viên đá này.
Phạm Vô Kiếp nói: “Thiên địa linh vật Băng Thạch, giá trị hai mươi vạn linh thạch, Lạc Ly sư huynh, ngươi xem vật này như thế nào? Có thể đổi được bao nhiêu Thái Bạch Chân Linh Túy Long Tiên Tửu của ngươi.”
Tu luyện Hỗn Nguyên thất pháp, nhu cầu đầu tiên là pháp bảo Động Thiên, nhu cầu thứ hai chính là thiên địa linh vật.
Ở Hỗn Nguyên tông thì thiên địa linh vật đại biểu cho sức mạnh, chính là bảo vật mà đệ tử Hỗn Nguyên tông cần nhất.
Nhìn thấy vật đó, mọi người lập tức hít sâu, ánh mắt sáng lên!
Lạc Ly nhìn qua, chỉ cười, nói: “Thiên địa linh vật Băng Thạch cùng lắm chỉ là Hoàng giai trung phẩm, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi có, ta cũng có!”
Nói dứt, Lạc Ly lấy ra một viên đồng lớn cỡ đầu người, thoạt nhìn rất giống thiên địa linh vật do ngàn hạt hải sa tạo thành, phát ra thanh quang u u, rất xinh đẹp.
Phạm Vô Kiếp nhìn thấy thứ đó thì sửng sốt, chần chờ nói: “Thiên Sa Đồng!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Đúng vậy, thế nào, ngươi ra Băng Thạch, ta ra Thiên Sa Đồng. Hơn nữa, ngươi xem…”
Nói dứt, Lạc Ly lại lấy ra một vật, đây là một mộc khối ruột đen mặt tím, tỏa ra màu sắc yêu diễm ướt át, mang theo một cảm giác thần diệu. Tinh tế cảm thụ, mộc khối này phát ra ngoài một dao động linh khí vững vàng, dao động linh khí đó trình tự rõ ràng, nở rộ tầng tầng lớp lớp, giống như một đóa hoa nở rộ. Yên lặng cảm thụ, trong đó có một lực lượng tinh thần cứng cỏi bất khuất, giống như có thể trong tức thời nở rộ ra vẻ đẹp vĩnh hằng vượt xa trần thế.
Phạm Vô Kiếp nhất thời ngậm miệng, hơn nửa ngày sau mới nói: “Đây là Ô Thần Mộc!”
Lạc Ly nói: “Đúng vậy, Phạm Vô Kiếp, ngươi còn thiên địa linh vật để cược không?”
Phạm Vô Kiếp khẽ cắn môi, nói: “Ta vẫn còn!”
Nói xong hắn lấy ra một khối ngọc bích, ngọc này toàn thân ngưng bích, trong suốt sáng oánh, trên mặt có hoa văn thiên nhiên tạo thành thần chú trừ tà, góc ngọc cao nhọn, rất thần vận. Xem xét tỉ mỉ, văn lộ đó lại mười phần thâm ảo, hiển nhiên không phải vật phàm.
Lần này tới lượt Lạc Ly chần chờ, Lạc Ly nói: “Đây là loại hi hữu trong thiên địa linh vật, thiên địa linh ngọc. Chẳng lẽ là Tích Tà Thúy?”
Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Phải, chính là Huyền giai thiên địa linh ngọc Tích Tà Thúy, Lạc Ly, ba bốn cái Ô Thần Mộc của ngươi mới giá trị bằng một Tích Tà Thúy cua ta!”
Lạc Ly cười một tiếng, nói: “Không phải thiên địa linh vật nằm ngoài ngũ hành thôi sao? Ta cũng có. Ngươi xem đây là cái gì.”
Nói xong, hắn lấy ra một viên cầu sáng lớn cỡ nắm tay phát ra lôi quang màu xanh chói mắt do vô số lôi điện màu xanh tạo thành.
Phạm Vô Kiếp thần sắc ngưng trọng, nói: “Cửu Chuyển Thanh Lôi?”
Lạc Ly nói: “Phải, không kém hơn Tích Tà Thúy của ngươi chút nào. Có dám cược hay không?”
Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Được, ta cược với ngươi, ta ra Băng Thạch, Tích Tà Thúy, ngươi ra Thiên Sa Đồng, Cửu Chuyển Thanh Lôi. Chúng ta cược một ván, xem thử xem ai là đệ nhất thí luyện lần này!”
Lạc Ly nói: “Được, chúng ta cược!”
Hai người vỗ tay ba cái, đổ ước thành lập.
Đột nhiên Phong Tử Hư nãy giờ im lặng ở một bên nói: “Lạc Ly, có dám đánh cược Ô Thần Mộc của ngươi với ta không.”
Nói xong, hắn lấy ra một thiên địa linh vật, đây là viên cầu sắc kim chúc to chừng một tấc, trong đó có vô số khí tức quay xung quanh bên trên cầu sắc, có quy tắc lưu động biến hóa, khí tức chứa bên trong nhiều khó đếm hết, chỉ sợ không dưới một vạn sợi!
Lạc Ly nhìn qua, nói: “Thiên địa linh vật Hoàng giai Diễn Chân Ngân?”
Phong Tử Hư gật đầu nói: “Đúng vậy, ngươi có dám cược với ta không, trong chúng ta ai được thí luyện đệ nhất thì người đó thắng được thiên địa linh vật.”
Lạc Ly cười nói: “Được, tính thêm ngươi.”
Lời còn chưa dứt đã có người hô: “Chờ một chút, ta cược với ngươi!”
Người nói chính là Nhạc Thiên Phong, trên trận bàn trong tay hắn xuất hiện một đoàn hỏa diễm. Hỏa diễm đó nhìn qua thì có màu xàm trắng nhàn nhạt, nhưng nhìn kĩ thì lại giống như có hàng ngàn tầng lửa đốt chung với nhau, có cảm giác nhìn không thấu, còn có dị tướng rất mê hoặc.
Hắn thấy Lạc Ly đã đánh cược với Phong Tử Hư thì không khỏi chau mày, mình đã nói chậm, người ta đã cược nhau rồi.
Lạc Ly nhìn hỏa diễm đó, không khỏi nói: “Thiên địa linh hỏa Huyền giai U Minh Âm Hỏa!”
Phong Tử Hư ở một bên nói: “Lạc Ly, ngươi đã cược với ta rồi, không thể thay đổi!”
Lạc Ly cười nói: “Yên tâm đi, thế nhưng thứ này ta cũng muốn cược!”
Nói xong, Lạc Ly lấy ra một trận bàn, trong đó có một đoàn hỏa diễm. Hỏa diễm đó to chừng một quả trứng chim, màu của hỏa diễm là màu ngọc bích, phát ra thúy quang, bên trong có hai quang điểm như ngân long đang uốn lượn, đang bay liệng. Rõ ràng là đứng im, nhưng dùng mắt để nhìn thì lại thấy ngàn vạn biến hóa, sinh động hoạt bát.
Nhìn hỏa diễm này, Nhạc Thiên Phong lập tức sáng mắt, nói: “Đây là, đây là…”
Hắn không nói được tên, Lạc Ly nói: “Thiên địa linh hỏa Huyền giai Bích Thủy Thiên Hỏa!
Thế nào, cược hay không?”
Nhạc Thiên Phong lập tức hô: “Ta cược, ta cược!”
Lạc Ly cố ý nói: “Cá cược của ta với ngươi là cược ngươi đệ nhất hay cược Phạm Vô Kiếp đệ nhất?”
Nhạc Thiên Phong hừ lạnh một tiếng nói: “Tự nhiên là ta, ngươi ta ai đệ nhất thì người đó thắng được thiên địa linh hỏa của đối phương!”
Lạc Ly nói: “Được, đánh cược thành lập!”
Sau đó Lạc Ly nhìn bốn phía nói: “Còn có ai muốn cược với ta, hoan nghênh tiến đến đưa bảo.”
Lạc Ly vẫn còn Thái Hạo Chân Thủy, Vô Hình Chân Thủy, vẫn còn cược được với hai người. Thế nhưng bốn phía im ắng, thiên địa linh vật không phải là thứ mà ai cũng có, vô cùng quý trọng. Lạc Ly lại hỏi ba tiếng, không ai trả lời, một người hỏi, ngàn người im lặng, rất uy phong!
Vốn là Lạc Ly cược với Phạm Vô Kiếp, nhưng sau đó lại trở thành Lạc Ly khiêu chiến quần hùng thiên hạ, Phạm Vô Kiếp hoàn toàn trở thành vật làm nền nên khiến hắn buồn bực không thôi. Thế nhưng Tân Nguyên tổ sư chỉ cho hắn hai thiên địa linh vật này, trong tay không có hàng nên chỉ có thể xem náo nhiệt.
Đúng lúc này thanh âm của Mộc quản sự truyền đến:
“Các vị đệ tử, còn trăm tức nữa thì thí luyện sẽ bắt đầu, xin các vị đệ tử chuẩn bị!”
Lạc Ly không hô nữa mà thu hồi toàn bộ thiên địa linh vật, sau đó hít một hơi sâu, bắt đầu chuẩn bị. Hắn nhìn hỏa hồng đại nhật, yên lặng chuẩn bị!
Những người khác cũng yên lặng chuẩn bị, lúc này thanh âm của Mộc quản sự truyền tới:
“Mười, chín, tám, bảy… ba, hai, một, bắt đầu!”
Thí luyện bắt đầu, mọi người bắt đầu hấp thu linh khí từ nguồn linh khí mình đã chọn để chế tạo Linh Quang Ti.
Thế nhưng Lạc Ly lại không ra tay sớm, hắn chỉ nhìn thái dương chứ không cử động, yên lặng nhìn, cảm nhận sự biến hóa của thái dương sau khi bị người khác hấp thu Linh Quang Ti.Hắn không động nhưng những người khác thì động, những người này đều rút linh khí rồi bện thành ti, nhưng có người không dùng tay bện Linh Quang Ti thành pháp khí mà dùng công cụ phụ trợ ở kế bên họ, ví khuôn dệt Linh Quang Ti, qua công cụ đó, bọn họ có thể bện được Linh Quang Ti cùng nhiều loại pháp khí, đây là kinh nghiệm tới từ vô số lần thí luyện của tiền nhân.
Thế nhưng những người ở bên cạnh Lạc Ly lại không có những công cụ này, những người này có tự tin, trực tiếp hấp thu linh khí rồi bện thành pháp khí, không cần công cụ phụ trợ.
Chỉ thấy thân thể Phạm Vô Kiếp không ngừng xoay tròn, hắn xuất thân từ Cửu Chuyển tông, rất giống một người uống say, nhưng xoay tròn lại có quy luật, thoải mái tự tại. Theo thân thể hắn xoay tròn, Linh Quang Ti bốn phía hắn bay múa, tự động bện pháp khí.
Phương Tử Hư thì ngồi dưới đất, hai tay đặt trước người giống như đang dệt vải, đang khảy đàn, theo động tác mười ngón tay của hắn, vô số Linh Quang Ti tự động xuất hiện, bay múa bện thành pháp khí.
Nhạc Thiên Phong thì lại chà xát tay, hai tay đặt trước người không ngừng xoa xoa giống như đang chà xát dây thừng. Theo động tác của hắn, Linh Quang Ti chậm rãi xuất hiện trong lòng bàn tay rồi bện thành pháp khí.
Mỗi người đều có động tác độc đáo của riêng mình, Linh Quang Ti không ngừng xuất hiện bên cạnh bọn họ, tự động bện. Đệ tử ngoại môn có gan tham gia tỷ thí với Lạc Ly không ai là người đơn giản, đều có bản lãnh của riêng mình.
Những đệ tử ngoại môn không chịu phục, vẫn tiếp tục chọn thái dương làm nguồn linh khí vào lúc này hoàn toàn trợn mắt, bọn họ căn bản không thu thập được thái dương linh khí, chúng đều bị những cường giả tỷ thí này chiếm lấy, bọn họ đau khổ giãy dụa nhưng không hề có tác dụng, cuối cùng chỉ phải từ bỏ thái dương đi tìm nguồn linh khí khác.
Lạc Ly vẫn không nhúc nhích, ngồi yên lặng ở đó, nhìn thái dương, ở ngoài có vô số người xem đang nhìn Lạc Ly, có người nói:
“Tiểu tử này chắc ngu rồi nhỉ? Lấy ra nhiều thiên địa linh vật cá cược với người ta như thế mà lại không ra tay, hắn muốn làm gì?”
“Không thể nào, có nhiều thiên địa linh vật như thế há là nhân vật đơn giản được, tiểu tử này không ngu đến như thế đâu!”
“Quỷ mới biết, sao hắn vẫn chưa ra tay nhỉ? Hắn đang nghĩ cái gì?”
“Phải, phải, rốt cuộc hắn muốn làm gì?”
Đột nhiên con mộc ngẫu phía sau Phạm Vô Kiếp hô: “Thí luyện giả Phạm Vô Kiếp bện thành một kiện pháp khí ngọc châu, là thí sinh đầu tiên làm ra pháp khí.”
Mọi người lập tức ồ lên!
“Lợi hại quá vậy, mới có một chút mà đã bện ra được một kiện pháp khí!”
“Phải, phải, tiểu tử đó gọi là gì nhỉ… Phạm Vô Kiếp, thật là lợi hại!”
“Hắn còn bện ngọc châu chứ không phải pháp khí đơn giản như đao kiếm, đây là pháp khí có độ khó tầm trung, lợi hại, lợi hại!”
Ngay khi Phạm Vô Kiếp bện thành công kiện pháp khí thứ nhất thì Lạc Ly mỉm cười, hắn đưa tay trái túm về phía mặt trời, sau đó đặt tay phải dưới tay trái, năm ngón tay hoạt động nhanh, trong nhất thời, vô số Linh Quang Ti xuất hiện trên đầu ngón tay của Lạc Ly, bay múa giữa không trung, tự động bện lại!
Lạc Ly ra tay, giống như trong vô hình, đám người Phạm Vô Kiếp, Phong Tử Hư, Nhạc Thiên Phong đều bị kiềm hãm. Động tác của bọn họ giống như bị trì hoãn.
“Mau nhìn, mau nhìn, tiểu tử nãy giờ không nhúc nhích đã ra tay rồi, hắn thật lợi hại, thật không đơn giản!”
“Phải, phải, động tác đó nhanh quá, xem ra hắn nhất định thoải mái thông qua thí luyện này.”
“Đúng rồi, hắn tên gì nhỉ?”
“Lạc Ly, Lạc Ly, đúng, tên là Lạc Ly!”
Người tinh mắt thì không nhịn được nói
“Ta hiểu rồi, tiểu tử này thật âm hiểm, hồi đầu hắn không ra tay thật ra là đang nghiên cứu thái dương linh nguyên, ngươi xem, sau khi hắn ra tay thì động tác của những người khác đều chậm dần, bởi vì thái dương linh nguyên đã bị hắn chiếm lấy. Hiện tại không nhìn ra, theo thời gian dần trôi, tích tiểu thành đại, những người khác càng ngày càng khó sử dụng linh khí.”
“Ừ, ừ, một tên thật âm hiểm, khi người khác đang nghiên cứu nên bện pháp khí như thế nào thì hắn đã bắt đầu nghiên cứu chặt đứt linh nguyên của người khác như thế nào rồi! Tiểu tử này, e là thắng chắc rồi! Lợi hại, lợi hại!”
“Người thí luyện Lạc Ly, bện thành công pháp khí ngọc châu một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ hai!”
Phạm Vô Kiếp hừ lạnh một tiếng, mình vừa rồi bện ngọc châu, lập tức Lạc Ly cũng bện theo một cái, đây là rõ ràng hướng về mình khiêu khích!
Là có thể nhẫn cũng không thể nhẫn, chiến!
Đúng lúc này, lại có rối gỗ hô:
“Người thí luyện Phong Tử Hư, bện thành công pháp khí linh phiên một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ ba!”
Không lâu lại có rối gỗ hô:
“Người thí luyện Nhạc Thiên Phong, bện thành công pháp khí linh kiếm một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ bốn!”
“Người thí luyện Tiểu Đao, bện thành công pháp khí linh đao một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ năm!”
“Người thí luyện Hổ Lung Sơn Nhân, bện thành công pháp khí linh hổ một món, vì bổn thí luyện sinh ra pháp khí thứ sáu!”
…
Loại báo danh này, tổng cộng mười lần, đem người sinh ra mười pháp khí đầu tiên hô ra, món thứ mười một, sẽ không được hô lên. Bất quá đỉnh đầu từng rối gỗ đều xuất hiện một cái thủy kính, trong đó biểu hiện người thí luyện chúng nó chú ý, bện thành công bao nhiêu pháp khí, là pháp khí gì.
Mà ở trên không nơi thí luyện này, xuất hiện một cái thủy kính thật lớn, thủy kính này hiện lên số thứ tự, dựa theo người thí luyện tham gia bện ra số lượng pháp khí, mà tiến hành xếp hạng.
Phía trên thủy kính nọ, số 1 Phạm Vô Kiếp, số mặt sau là 5, số 2 là Lạc Ly, số mặt sau là 5, thứ 3 là Phong Tử Hư, số mặt sau cũng là 5, chỉ là hắn so với Lạc Ly bện ra pháp khí thứ năm chậm hơn, cho nên hắn là số 3!
Số 4 là Nhạc Thiên Phong, số mặt sau là 4, số 5 là Tiểu Đao, cũng là 4, số 6 là Hổ Lung Sơn Nhân, cũng là 4...
Bất quá phía trên danh sách xếp hạng, chỉ có hơn ba mươi cái tên, đại đa số người thí luyện, không chỉ nói bện ra pháp khí, liền ngay cả linh quang thằng đều chưa có tinh luyện ra!
Mọi người nhìn cái bảng kia, đột nhiên Phạm Vô Kiếp trên bảng con số biến đổi, từ 5 biến thành 6, hắn vẫn đang là số 1, nhưng mà Lạc Ly cũng biến đổi theo, từ 5 biến thành 6, theo sát sau. Sau đó là Phong Tử Hư, cũng lập tức đuổi kịp!
Cứ như vậy con số trên danh sách này biến hóa như thế, Phạm Vô Kiếp thủy chung số 1, Lạc Ly số 2, Phong Tử Hư số 3, những người khác đuổi theo ở phía sau.
Chỉ cần Phạm Vô Kiếp bện ra một món pháp khí, Lạc Ly nháy mắt liền cũng bện ra, theo sát sau hắn!
Hơn nữa Phạm Vô Kiếp bện ra cái pháp khí gì, Lạc Ly liền bện ra pháp khí đó, không kém một chút, tựa như một quỷ treo cổ, đi theo phía sau Phạm Vô Kiếp!
/2323
|