Cuối cùng mình cũng Kết Đan, chỉ mới tu luyện ba mươi năm thì mình đã kết thành Kim Đan, nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Hơn nữa còn thuận lợi Kết Đan dưới tầng tầng lớp lớp phong ấn của Thiên Khuynh Phong.
Chín mươi Thiên giai linh vật, đừng nói sư phụ, ngay cả Mộc Thần Kim Thánh cũng khó gom đủ. Thế nhưng mình lại có thể luyện hóa. Kết Đan đại thành, thiên địa dị tượng xuất hiện, hôm nay đúng là vui vẻ!
Lạc Ly càng nghĩ càng vui, lấy ra một bình Túy Long Tửu. Mở bầu rượu ra, vừa đi vừa uống, sau đó không nhịn được mà hát vang, trong lòng thống khoái!
Nâng chén rượu vàng vừa hát vừa đi, đến như sương sớm đi không hình.
Thế nhưng bên cạnh lại không có ai để chia sẻ, cảm thấy rất khó chịu. Lạc Ly không khỏi mở kênh Hỗn Nguyên tông hô lớn:
“Ta kết thành Kim Đan, ta kết thành Kim Đan! Lạc Ly ta kết thành Kim Đan rồi!”
Mình tu luyện ba năm trời, mấy vị sư thúc chắc đã về, thậm chí rất có khả năng đã rời khỏi nơi này. Hiện tại không biết kênh Hỗn Nguyên tông này còn có đồng môn nào nữa không. Tám phần là không có ai. Thế nhưng Lạc Ly không nghĩ được nhiều như thế, chỉ cao giọng hô lớn.
Quả nhiên sau khi la lên thì không có ai hồi âm, Lạc Ly lắc đầu, giống như mình nghĩ. Không có tu sĩ nào tới Hỗn Nguyên tông, chỉ có một mình mình ở đây mà thôi.
Cũng không sao cả, đại đạo độc hành mới càng phấn khích!
Đột nhiên có người trả lời trong kênh: “Sư đệ, ngươi Kết Đan rồi sao! Chúc mừng, chúc mừng!”
Thanh âm này là của Thất Trúc sư huynh, Lạc Ly sửng sốt.
“Không phải chứ, Lạc Ly. Lạc Ly của Thiên Khuynh Phong đã Kết Đan rồi sao. Thiên Khuynh nhất mạch chẳng phải tích cơ vạn thế, một bước lên trời hay sao. Hôm nay mới bao nhiêu năm, ta nghe lầm chăng?”
“Lạc Ly, ngươi trở thành Kim Đan thật sao, không phải nói giỡn chứ? Hiện tại mới bao nhiêu năm?”
“Lạc Ly ngươi ở đâu, chúng ta gặp nhau nào, mọi người cùng nhau chúc mừng!”
“Chúc mừng, chúc mừng, phải chúc mừng một phen, quá vui rồi!”
Tức thì có mười âm thanh cất tiếng, chúc mừng Lạc Ly kết thành Kim Đan. Trong đó có rất nhiều âm thanh quen thuộc, chính là Thất Trúc, Vương Ngũ, Đại Phong, Bắc Xuyên, Tạ Nguyên,... Lạc Ly sửng sốt, sao lại có nhiều sư huynh đệ Hỗn Nguyên tông ở Trọng Huyền tông như vậy nhỉ?
Ngay lúc này, một giọng nói yếu ớt vang lên: “Lạc Ly sư đệ, chúc mừng ngươi!”
Thanh âm rất nhỏ nhưng tràn trề vui sướng, Lạc Ly có thể nhận ra, đây là Mặc Yên Lam!
Trong lòng Lạc Ly ấm áp. Mới đó thôi đã không gặp nhiều năm trời, không biết hiện tại Mặc Yên Lam như thế nào rồi?
Lúc này thanh âm của Thất Trúc vang lên: “Lạc Ly sư đệ, ngươi hãy tới Tô thị Phi Diệu lâu, đại đội nhân mã Hỗn Nguyên tông của chúng ta đang ở chỗ này!”
Lạc Ly nói: “Không đi Diêu Gia lão điếm sao?”
Thất Trúc nói: “Từng cá nhân Hỗn Nguyên tông chúng ta tới đây phải che dấu hành tung cho nên mới tới Diêu Gia lão điếm dừng chân. Còn như đại đội nhân mã tới thì đều ở Tô thị Phi Diệu lâu, ở đây nghênh đón tất cả khiêu chiến!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Ta hiểu rồi!”
Một mình mình tới Trung Nguyên địa vực, kẻ thù khắp nơi, cần phải cẩn thận cho nên mới tới Diêu Gia lão điếm, nơi đó có vẻ an toàn. Còn tình hình hiện tại là đại đội nhân mã kéo tới đây, cho nên đến Phi Diệu lâu, nơi đó cũng là một cứ điểm của Hỗn Nguyên tông ở Trọng Huyền tông.
Lạc Ly đi tới Phi Diệu lâu. Nơi này quả nhiên khác với Diêu Gia lão điếm. Nơi này là một rừng cung đình. Đài các bay bồng bềnh, vô cùng khí thế. Người đông như biển, muôn hình vạn trạng!
Ở đây có tới ba cánh cửa lớn để đi vào đại đường, người tới người đi rất là náo nhiệt.
Lạc Ly vừa tới thì đã có người ra nghênh đón, chính là Thất Trúc sư huynh. Hắn giữ chặt Lạc Ly, quan sát trên dưới, nói:
“Giỏi, sư đệ đúng là giỏi thật. Vân du tám năm thì đã Kết Đan đại thành, hơn nữa còn là siêu cấp Đại Đan, đúng là giỏi!”
Thất Trúc sư huynh giữ chặt Lạc Ly, cao hứng không thôi, giữ chặt không buông, ánh mắt tràn trề vui mừng. Đây là hưng phấn phát ra từ tận đáy lòng, vui vẻ thay Lạc Ly.
Lạc Ly cũng vui sướng không thôi, nói: “Dạ, sư huynh, không làm nhục sứ mệnh, cuối cùng cũng kết thành Đại Đan!”
Thất Trúc sư huynh nói: “Thật tốt quá, thật tốt quá!”
Lạc Ly hỏi: “Sư huynh, sao ngươi lại tới đây vậy. Thiên Đô sư huynh đâu rồi?”
Thất Trúc sư huynh nói: “Thiên Đô bế quan Kết Đan ba năm, chuyến này hắn không tới đây được. Sư đệ, bởi vì ngươi bế quan nên chưa biết. Ba tháng trước Trọng Huyền tông phát sinh dị dượng, thiên hạ đồn đãi có Cửu giai pháp bảo xuất thế ở nơi này nên vô số tu sĩ kéo nhau tới đây.
Trọng Huyền tông bỏ ra rất nhiều tiền mời Hỗn Nguyên tông tới đây trợ trận, vượt qua kiếp nạn này. Lão tổ trong môn phái hạ lệnh, do Thiên Nhai tổ sư dẫn đội, mọi người tới đây giúp đỡ. Thật ra cũng không phải là chuyện lớn gì cả, tới đây xem náo nhiệt mà thôi.”
Đúng lúc này lại có mấy người kéo tới đây, đám người Vương Ngũ sư huynh, Đại Phong, Bắc Xuyên đều nằm trong số đó. Bọn họ đều tới đây xem xét Lạc Ly.
Đám sư huynh này đều đã là Kim Đan. Bọn họ đi ra nghênh đón Lạc Ly!
“Đan khí thịnh vượng, tròn tròn viên mãn, đan thành nhất phẩm! Tuyệt đối là đan thành nhất phẩm!”
“Đại Phong, ánh mắt của ngươi bị gì vậy, ngươi nhìn sai rồi, nhất phẩm Kim Đan đã là gì, đây là Đại Đan, siêu cấp Kim Đan!”
“Phải, Đại Phong, ngươi nhìn kỹ xem, đan khí tự sinh rồng hổ, khí thế nguy nga, tuyệt đối là Đại Đan, hơn nữa còn là siêu cấp Đại Đan!”
“Không phải chứ, để ta nhìn lại xem, đúng là Đại Đan, siêu cấp Đại Đan! Chúc mừng, chúc mừng, Đại Đan thành, chỉ thẳng Phản Hư!”
“Chúc mừng, chúc mừng, chúc mừng Lạc Ly sư đệ lại tiến thêm một bước trên con đường trường sinh. Chúc mừng, chúc mừng!”
Mọi người có mặt ở đây đều chúc mừng Lạc Ly, mọi người đều vui vẻ thay Lạc Ly!
Sau những sư huynh này có một nữ tu gật đầu nhẹ với Lạc Ly. Nàng văn tĩnh nhàn nhã, đoan trang thanh thú, mặc đạo bào màu trắng, nét mặt lạnh nhạt, trên người nàng có loại khí chất thanh nhã như hoa lan đáy cốc. Khi mỉm cười thì như biển mây ngoài núi, được ánh mắt trời chiếu xạ, tỏa ra mị lực vô tận.
Chính là Mặc Yên Lam. Nàng cũng đi ra đây nghênh đón Lạc Ly cùng với mọi người, chúc mừng Lạc Ly tiến vào Kim Đan.
Trong lúc các vị sư huynh ngươi khen một câu ta khen một câu, Lạc Ly nhìn nàng, ánh mắt hai người chạm nhau, gật đầu với nhau, không cần nói ra lời nhưng trong lòng đã hiểu hết!
“Thật tốt quá, thật tốt quá, Đại Đan thành, chỉ thẳng Phản Hư!”
“Lạc Ly sư đệ quá sức tưởng tượng, thật tốt quá!”
Đột nhiên ở một bên có người lạnh lùng nói:
“Chỉ thẳng Phản Hư? Chỉ là một Kim Đan nho nhỏ mà đã mạnh miệng như thế rồi. Đúng là si tâm nói mộng, để người khác cười rụng răng!”
“Hừ, một đám nhà quê ở quan ngoại, man di phía nam thì biết cái đít gì chứ!”
“Chỉ mới là Kim Đan nho nhỏ mà đã vui sướng tới mức này, đúng là để người ta cười chết. Căn bản chưa từng thấy bộ mặt xã hội!”
Đám người Lạc Ly lập tức giận dữ, không ngờ lại có người trào phúng dữ dội như thế. Nhìn qua thì thấy ở cách đó không xa có bảy tám Kim Đan Chân nhân đang chậm rãi đi tới.
Không biết vì sao tuy những Kim Đan Chân nhân này đứng dưới ánh mặt trời nhưng lại không có bóng. Đi tới nơi nào thì nơi đó như tối tại, vô ảnh vô hình, hắc ám vô tận!
Nhìn thấy bọn họ, Vương Ngũ sư huynh nói: “Bây giờ trời đang nắng, tại sao ma đi đêm lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa nói chuyện còn thúi như đánh rắm!”
Thất Trúc sư huynh nói: “Mấy cái thứ không thể gặp ánh sáng nếu không muốn mất mặt xấu hổ thì nên cút xa ra một cút!”
Thất Trúc sư huynh lặng lẽ truyền âm nói: “Lạc Ly, hãy cẩn thận, đây là tu sĩ Dạ Ma tông. Năm đó sư phụ của chúng ta đại chiến với tông này. Bọn họ chính là kẻ thù truyền kiếp của chúng ta!”
Lạc Ly nhìn qua, chỉ thấy bảy tám Kim Đan Chân nhân ở đối diện nhìn đám người Lạc Ly như hổ rình mồi. Bọn họ cố ý vô tình nhìn vào Lạc Ly, âm thầm nói với nhau cái gì đó.
Lạc Ly khởi động Thần Nhãn, mấy người đối phương chỉ nhúc nhích miệng thôi thì Lạc Ly đã đọc hiểu được thần ngữ của bọn họ!
“Thằng nhóc này chính là đồ đệ của Hổ Thiện. Chính Hổ Thiện đã khiến Dạ Ma tông bị sỉ nhục ngàn năm!”
“Giết hắn, phải giết hắn, rửa sạch sỉ nhục tông môn!”
“Phải giết hắn. Kẻ này kết thành Đại Đan, phải thừa lúc hắn chưa đủ lông đủ cánh, giết chết hắn!”
Lạc Ly cau mày lại. Ngay khi hai bên đang đấu miệng lưỡi thì đột nhiên có người nói:
“Cựu Lưu sư huynh, ta đồng ý cách nói của ngươi. Chỉ mới là Kim Đan nho nhỏ mà đã vui như thế rồi, quả nhiên là man di phía nam!”
“Ha ha, Sa Đạo sư huynh, ngươi cũng nghĩ như thế sao. Chỉ là Kim Đan nho nhỏ mà muốn chỉ thẳng Phản Hư, đúng là vọng tưởng!”
Phía xa lại có một nhóm tu sĩ đi tới, ai nấy đều là Kim Đan Chân nhân. Bọn họ khác với tu sĩ Dạ ma tông. Trên người bọn họ tụ tập vô tận dương khí. Ai nấy đều giống như mặt trời, mỗi bước đi đều kinh động thiên địa, cửu dương sinh kim tiên!
Nhìn bọn họ, Lạc Ly biết ngay là tu sĩ Cửu Dương giáo!
Cửu Dương giáo là một trong bát khí, từ xưa tới nay luôn chống đối Hỗn Nguyên tông. Năm đó Hổ Thiện chân quân xóa sạch hàm răng của Linh Phong tử Cửu Dương giáo, cho nên bọn họ xuất hiện ở đây, ủng hộ Dạ Ma tông, đối chọi gay gắt với Hỗn Nguyên tông.
Tu sĩ của Cửu Dương giáo cùng Dạ Ma tông, một trái một phải, bao vây đám người Lạc Ly lại. Hai bên người một câu, ta một câu, nói chuyện không ngừng.
Tu sĩ Dạ Ma tông cùng Cửu Dương giáo miệng lưỡi trơn tru, ngươi một câu, ta một câu, nói không thấy chán!
Sắc mặt của Vương Ngũ sư huynh đanh lại quát: “Đừng nhiều lời, nếu không phục thì chúng ta đi ra ngoài động tay động chân, đừng chỉ nói bằng miệng mà không chịu làm ra chuyện!”
Thất Trúc sư huynh cũng nói: “Đến đây, đừng nói thừa thải, nói nhiều cũng không có tác dụng. Chúng ta đi ra ngoài nhất quyết sinh tử!”
Nghe nói như thế, đối phương lập tức im lặng. Vừa nhắc tới động thủ thì cả hai đám người đều im lặng, không ai lên tiếng.
Dạ Ma tông Cực Lưu Chân nhân khoát tay áo nói: “Người tu tiên chúng ta theo đuổi Thiên Đạo bất hủ, trường sinh bất tử. Cái thứ chỉ biết ra tay đánh nhau thì có khác gì phàm phu tục tử!”
Nói xong thì hắn dẫn sư đệ dưới trướng rời khỏi!
Cửu Dương tông Sa Đạo Chân nhân cũng nói: “Quá tục, quá tục!”
Cũng bỏ đi mất. Chỉ chừa lại đám người Lạc Ly ở lại nơi này. Vương Ngũ cười ha hả, nói:
“Chỉ nói mà không làm ra chuyện, chỉ biết nói miệng!”
Thất Trúc sư huynh nói: “Đi, chúng ta đi vào trong, chúc mừng Lạc Ly sư đệ tấn thăng cảnh giới Kim Đan!”
Mọi người đi vào đại điện!
Ở dưới sự dẫn dắt của Thất Trúc sư huynh, Lạc Ly tới trong một điện phủ, nơi này đã bị Hỗn Nguyên tông bao, ở đây ước chừng hơn hai mươi tu sĩ!
Trong đó ngồi ở trên cùng của đại điện chính là Thiên Nhai chân tôn. Hắn ngồi ở nơi đó, cầm chén rượu trong tay, giống như đang trầm tư cái gì!
Hắn vẫn như trước đây. Lạc Ly nhìn qua, nhưng vô luận hắn nhìn thế nào, cũng không nhìn thấy người kia, giống như hắn ngay tại bên cạnh ngươi, nhưng lại gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt.
Ngươi biết hắn ở nơi này, nhưng ngươi lại không nhìn thấy hắn!
Hỗn Nguyên tông có câu, Thần Mộc trí nhất, Thiên Nhai ác nhất, Phong Sương nguy nhất, Hổ Thiện mãnh nhất!
Một lần trước Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái chính là hắn chủ trì, Lạc Ly tràn đầy thể hội, Thiên Nhai chân tôn hung ác nhất, chẳng những ác đối với kẻ địch, đối với chính mình cũng ác, không thành công, thì thành nhân!
Ở phía dưới Thiên Nhai chân tôn, chính là bốn tên Nguyên Anh chân quân, hai người trong đó Lạc Ly nhận ra, một người là Li Long chân quân, một người là Tĩnh Hiên chân quân.
Li Long chân quân là người hiền lành của Thái Hòa viện, làm người hiền lành nhất, chiếu cố hậu bối đệ tử nhất. Năm đó ở Cửu U Quỷ Minh tông, Lạc Ly đã được hắn chiếu cố.
Tĩnh Hiên chân quân chính là sư phụ của Linh Viễn, tu luyện Chúng Sinh Lâm cung khư đạo, Lạc Ly Côn Luân bát điện, đều là bảo vật hắn tại ở trong hạ đạo kì huyễn hóa ra.
Lạc Ly từng có lui tới với hắn, rất quen thuộc!
Hai người khác, Lạc Ly không biết!
Trừ bọn họ, còn lại đều là Kim Đan Chân nhân, có Vạn Tượng Chân nhân, Kim Minh Chân nhân, Trân Lung Chân nhân Lạc Ly quen biết, cũng có người hiểu biết ít đám người Vương Ngũ, Thất Trúc, Bắc Xuyên!
Nhìn thấy bọn họ, Lạc Ly bắt đầu từng người hành lễ: “Ra mắt Thiên Nhai tổ sư!”
“Ra mắt Li Long sư tổ!”
“Ra mắt Vạn Tượng sư thúc!”
“Ra mắt...”
Từng người hành lễ, bất tri bất giác, đã hành lễ một vòng! Ai bảo Lạc Ly nhỏ nhất!
Hai tên Nguyên Anh chân quân kia phân biệt là Khổng Nhâm chân quân, Bá Thương chân quân. Bọn họ không thuộc về đệ tử trong ngũ mạch cửu chi, chính là Hỗn Nguyên tông cửu thập cửu thiên tu sĩ, rất ít xuất hiện trước mặt người khác.
Hỗn Nguyên tông cửu thập cửu thiên tu sĩ, chính là lực lượng chiến đấu mạnh nhất của Hỗn Nguyên tông, đều là đệ tử một lòng tu luyện của Hỗn Nguyên tông không xuất hiện ở trước mọi người, chỉ chuyên tâm tu luyện. Thiên Khuynh phong Linh Ngọc sư thúc chính là đệ tử trong đó.
Những Nguyên Anh chân quân, Kim Đan Chân nhân này nhìn Lạc Ly cũng là theo thứ tự nói:
“Tốt, Lạc Ly, được đấy!”
“Chúc mừng, chúc mừng, đại đạo lại tiến thêm một bước!”
“Kim Đan, Thiên Khuynh phong nhất mạch, lúc này mới ba mươi năm mà thôi nhanh hơn so với sư phụ ngươi!”
“Thực, giả, sao ta cảm giác ngươi không phải Thiên Khuynh nhất mạch nhỉ? Ngươi sao so với Chuyển Chu tấn thăng cảnh giới còn nhanh hơn?”
“Quản làm gì? Trân Lung sư đệ ngươi nhìn kỹ xem, đây chính là đại đan, đại đan vượt xa nhất phẩm kim đan!”
“Đây là đại đan, không ngờ kết thành đại đan, Hổ Thiện sư huynh biết tin tức này, tám phần sẽ vui quên cả hướng bắc!”
Mọi người thấy Lạc Ly chính là kết thành đại đan, nhất thời tiếng tán dương vang lên không ngừng nghỉ!
Chín mươi Thiên giai linh vật, đừng nói sư phụ, ngay cả Mộc Thần Kim Thánh cũng khó gom đủ. Thế nhưng mình lại có thể luyện hóa. Kết Đan đại thành, thiên địa dị tượng xuất hiện, hôm nay đúng là vui vẻ!
Lạc Ly càng nghĩ càng vui, lấy ra một bình Túy Long Tửu. Mở bầu rượu ra, vừa đi vừa uống, sau đó không nhịn được mà hát vang, trong lòng thống khoái!
Nâng chén rượu vàng vừa hát vừa đi, đến như sương sớm đi không hình.
Thế nhưng bên cạnh lại không có ai để chia sẻ, cảm thấy rất khó chịu. Lạc Ly không khỏi mở kênh Hỗn Nguyên tông hô lớn:
“Ta kết thành Kim Đan, ta kết thành Kim Đan! Lạc Ly ta kết thành Kim Đan rồi!”
Mình tu luyện ba năm trời, mấy vị sư thúc chắc đã về, thậm chí rất có khả năng đã rời khỏi nơi này. Hiện tại không biết kênh Hỗn Nguyên tông này còn có đồng môn nào nữa không. Tám phần là không có ai. Thế nhưng Lạc Ly không nghĩ được nhiều như thế, chỉ cao giọng hô lớn.
Quả nhiên sau khi la lên thì không có ai hồi âm, Lạc Ly lắc đầu, giống như mình nghĩ. Không có tu sĩ nào tới Hỗn Nguyên tông, chỉ có một mình mình ở đây mà thôi.
Cũng không sao cả, đại đạo độc hành mới càng phấn khích!
Đột nhiên có người trả lời trong kênh: “Sư đệ, ngươi Kết Đan rồi sao! Chúc mừng, chúc mừng!”
Thanh âm này là của Thất Trúc sư huynh, Lạc Ly sửng sốt.
“Không phải chứ, Lạc Ly. Lạc Ly của Thiên Khuynh Phong đã Kết Đan rồi sao. Thiên Khuynh nhất mạch chẳng phải tích cơ vạn thế, một bước lên trời hay sao. Hôm nay mới bao nhiêu năm, ta nghe lầm chăng?”
“Lạc Ly, ngươi trở thành Kim Đan thật sao, không phải nói giỡn chứ? Hiện tại mới bao nhiêu năm?”
“Lạc Ly ngươi ở đâu, chúng ta gặp nhau nào, mọi người cùng nhau chúc mừng!”
“Chúc mừng, chúc mừng, phải chúc mừng một phen, quá vui rồi!”
Tức thì có mười âm thanh cất tiếng, chúc mừng Lạc Ly kết thành Kim Đan. Trong đó có rất nhiều âm thanh quen thuộc, chính là Thất Trúc, Vương Ngũ, Đại Phong, Bắc Xuyên, Tạ Nguyên,... Lạc Ly sửng sốt, sao lại có nhiều sư huynh đệ Hỗn Nguyên tông ở Trọng Huyền tông như vậy nhỉ?
Ngay lúc này, một giọng nói yếu ớt vang lên: “Lạc Ly sư đệ, chúc mừng ngươi!”
Thanh âm rất nhỏ nhưng tràn trề vui sướng, Lạc Ly có thể nhận ra, đây là Mặc Yên Lam!
Trong lòng Lạc Ly ấm áp. Mới đó thôi đã không gặp nhiều năm trời, không biết hiện tại Mặc Yên Lam như thế nào rồi?
Lúc này thanh âm của Thất Trúc vang lên: “Lạc Ly sư đệ, ngươi hãy tới Tô thị Phi Diệu lâu, đại đội nhân mã Hỗn Nguyên tông của chúng ta đang ở chỗ này!”
Lạc Ly nói: “Không đi Diêu Gia lão điếm sao?”
Thất Trúc nói: “Từng cá nhân Hỗn Nguyên tông chúng ta tới đây phải che dấu hành tung cho nên mới tới Diêu Gia lão điếm dừng chân. Còn như đại đội nhân mã tới thì đều ở Tô thị Phi Diệu lâu, ở đây nghênh đón tất cả khiêu chiến!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Ta hiểu rồi!”
Một mình mình tới Trung Nguyên địa vực, kẻ thù khắp nơi, cần phải cẩn thận cho nên mới tới Diêu Gia lão điếm, nơi đó có vẻ an toàn. Còn tình hình hiện tại là đại đội nhân mã kéo tới đây, cho nên đến Phi Diệu lâu, nơi đó cũng là một cứ điểm của Hỗn Nguyên tông ở Trọng Huyền tông.
Lạc Ly đi tới Phi Diệu lâu. Nơi này quả nhiên khác với Diêu Gia lão điếm. Nơi này là một rừng cung đình. Đài các bay bồng bềnh, vô cùng khí thế. Người đông như biển, muôn hình vạn trạng!
Ở đây có tới ba cánh cửa lớn để đi vào đại đường, người tới người đi rất là náo nhiệt.
Lạc Ly vừa tới thì đã có người ra nghênh đón, chính là Thất Trúc sư huynh. Hắn giữ chặt Lạc Ly, quan sát trên dưới, nói:
“Giỏi, sư đệ đúng là giỏi thật. Vân du tám năm thì đã Kết Đan đại thành, hơn nữa còn là siêu cấp Đại Đan, đúng là giỏi!”
Thất Trúc sư huynh giữ chặt Lạc Ly, cao hứng không thôi, giữ chặt không buông, ánh mắt tràn trề vui mừng. Đây là hưng phấn phát ra từ tận đáy lòng, vui vẻ thay Lạc Ly.
Lạc Ly cũng vui sướng không thôi, nói: “Dạ, sư huynh, không làm nhục sứ mệnh, cuối cùng cũng kết thành Đại Đan!”
Thất Trúc sư huynh nói: “Thật tốt quá, thật tốt quá!”
Lạc Ly hỏi: “Sư huynh, sao ngươi lại tới đây vậy. Thiên Đô sư huynh đâu rồi?”
Thất Trúc sư huynh nói: “Thiên Đô bế quan Kết Đan ba năm, chuyến này hắn không tới đây được. Sư đệ, bởi vì ngươi bế quan nên chưa biết. Ba tháng trước Trọng Huyền tông phát sinh dị dượng, thiên hạ đồn đãi có Cửu giai pháp bảo xuất thế ở nơi này nên vô số tu sĩ kéo nhau tới đây.
Trọng Huyền tông bỏ ra rất nhiều tiền mời Hỗn Nguyên tông tới đây trợ trận, vượt qua kiếp nạn này. Lão tổ trong môn phái hạ lệnh, do Thiên Nhai tổ sư dẫn đội, mọi người tới đây giúp đỡ. Thật ra cũng không phải là chuyện lớn gì cả, tới đây xem náo nhiệt mà thôi.”
Đúng lúc này lại có mấy người kéo tới đây, đám người Vương Ngũ sư huynh, Đại Phong, Bắc Xuyên đều nằm trong số đó. Bọn họ đều tới đây xem xét Lạc Ly.
Đám sư huynh này đều đã là Kim Đan. Bọn họ đi ra nghênh đón Lạc Ly!
“Đan khí thịnh vượng, tròn tròn viên mãn, đan thành nhất phẩm! Tuyệt đối là đan thành nhất phẩm!”
“Đại Phong, ánh mắt của ngươi bị gì vậy, ngươi nhìn sai rồi, nhất phẩm Kim Đan đã là gì, đây là Đại Đan, siêu cấp Kim Đan!”
“Phải, Đại Phong, ngươi nhìn kỹ xem, đan khí tự sinh rồng hổ, khí thế nguy nga, tuyệt đối là Đại Đan, hơn nữa còn là siêu cấp Đại Đan!”
“Không phải chứ, để ta nhìn lại xem, đúng là Đại Đan, siêu cấp Đại Đan! Chúc mừng, chúc mừng, Đại Đan thành, chỉ thẳng Phản Hư!”
“Chúc mừng, chúc mừng, chúc mừng Lạc Ly sư đệ lại tiến thêm một bước trên con đường trường sinh. Chúc mừng, chúc mừng!”
Mọi người có mặt ở đây đều chúc mừng Lạc Ly, mọi người đều vui vẻ thay Lạc Ly!
Sau những sư huynh này có một nữ tu gật đầu nhẹ với Lạc Ly. Nàng văn tĩnh nhàn nhã, đoan trang thanh thú, mặc đạo bào màu trắng, nét mặt lạnh nhạt, trên người nàng có loại khí chất thanh nhã như hoa lan đáy cốc. Khi mỉm cười thì như biển mây ngoài núi, được ánh mắt trời chiếu xạ, tỏa ra mị lực vô tận.
Chính là Mặc Yên Lam. Nàng cũng đi ra đây nghênh đón Lạc Ly cùng với mọi người, chúc mừng Lạc Ly tiến vào Kim Đan.
Trong lúc các vị sư huynh ngươi khen một câu ta khen một câu, Lạc Ly nhìn nàng, ánh mắt hai người chạm nhau, gật đầu với nhau, không cần nói ra lời nhưng trong lòng đã hiểu hết!
“Thật tốt quá, thật tốt quá, Đại Đan thành, chỉ thẳng Phản Hư!”
“Lạc Ly sư đệ quá sức tưởng tượng, thật tốt quá!”
Đột nhiên ở một bên có người lạnh lùng nói:
“Chỉ thẳng Phản Hư? Chỉ là một Kim Đan nho nhỏ mà đã mạnh miệng như thế rồi. Đúng là si tâm nói mộng, để người khác cười rụng răng!”
“Hừ, một đám nhà quê ở quan ngoại, man di phía nam thì biết cái đít gì chứ!”
“Chỉ mới là Kim Đan nho nhỏ mà đã vui sướng tới mức này, đúng là để người ta cười chết. Căn bản chưa từng thấy bộ mặt xã hội!”
Đám người Lạc Ly lập tức giận dữ, không ngờ lại có người trào phúng dữ dội như thế. Nhìn qua thì thấy ở cách đó không xa có bảy tám Kim Đan Chân nhân đang chậm rãi đi tới.
Không biết vì sao tuy những Kim Đan Chân nhân này đứng dưới ánh mặt trời nhưng lại không có bóng. Đi tới nơi nào thì nơi đó như tối tại, vô ảnh vô hình, hắc ám vô tận!
Nhìn thấy bọn họ, Vương Ngũ sư huynh nói: “Bây giờ trời đang nắng, tại sao ma đi đêm lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa nói chuyện còn thúi như đánh rắm!”
Thất Trúc sư huynh nói: “Mấy cái thứ không thể gặp ánh sáng nếu không muốn mất mặt xấu hổ thì nên cút xa ra một cút!”
Thất Trúc sư huynh lặng lẽ truyền âm nói: “Lạc Ly, hãy cẩn thận, đây là tu sĩ Dạ Ma tông. Năm đó sư phụ của chúng ta đại chiến với tông này. Bọn họ chính là kẻ thù truyền kiếp của chúng ta!”
Lạc Ly nhìn qua, chỉ thấy bảy tám Kim Đan Chân nhân ở đối diện nhìn đám người Lạc Ly như hổ rình mồi. Bọn họ cố ý vô tình nhìn vào Lạc Ly, âm thầm nói với nhau cái gì đó.
Lạc Ly khởi động Thần Nhãn, mấy người đối phương chỉ nhúc nhích miệng thôi thì Lạc Ly đã đọc hiểu được thần ngữ của bọn họ!
“Thằng nhóc này chính là đồ đệ của Hổ Thiện. Chính Hổ Thiện đã khiến Dạ Ma tông bị sỉ nhục ngàn năm!”
“Giết hắn, phải giết hắn, rửa sạch sỉ nhục tông môn!”
“Phải giết hắn. Kẻ này kết thành Đại Đan, phải thừa lúc hắn chưa đủ lông đủ cánh, giết chết hắn!”
Lạc Ly cau mày lại. Ngay khi hai bên đang đấu miệng lưỡi thì đột nhiên có người nói:
“Cựu Lưu sư huynh, ta đồng ý cách nói của ngươi. Chỉ mới là Kim Đan nho nhỏ mà đã vui như thế rồi, quả nhiên là man di phía nam!”
“Ha ha, Sa Đạo sư huynh, ngươi cũng nghĩ như thế sao. Chỉ là Kim Đan nho nhỏ mà muốn chỉ thẳng Phản Hư, đúng là vọng tưởng!”
Phía xa lại có một nhóm tu sĩ đi tới, ai nấy đều là Kim Đan Chân nhân. Bọn họ khác với tu sĩ Dạ ma tông. Trên người bọn họ tụ tập vô tận dương khí. Ai nấy đều giống như mặt trời, mỗi bước đi đều kinh động thiên địa, cửu dương sinh kim tiên!
Nhìn bọn họ, Lạc Ly biết ngay là tu sĩ Cửu Dương giáo!
Cửu Dương giáo là một trong bát khí, từ xưa tới nay luôn chống đối Hỗn Nguyên tông. Năm đó Hổ Thiện chân quân xóa sạch hàm răng của Linh Phong tử Cửu Dương giáo, cho nên bọn họ xuất hiện ở đây, ủng hộ Dạ Ma tông, đối chọi gay gắt với Hỗn Nguyên tông.
Tu sĩ của Cửu Dương giáo cùng Dạ Ma tông, một trái một phải, bao vây đám người Lạc Ly lại. Hai bên người một câu, ta một câu, nói chuyện không ngừng.
Tu sĩ Dạ Ma tông cùng Cửu Dương giáo miệng lưỡi trơn tru, ngươi một câu, ta một câu, nói không thấy chán!
Sắc mặt của Vương Ngũ sư huynh đanh lại quát: “Đừng nhiều lời, nếu không phục thì chúng ta đi ra ngoài động tay động chân, đừng chỉ nói bằng miệng mà không chịu làm ra chuyện!”
Thất Trúc sư huynh cũng nói: “Đến đây, đừng nói thừa thải, nói nhiều cũng không có tác dụng. Chúng ta đi ra ngoài nhất quyết sinh tử!”
Nghe nói như thế, đối phương lập tức im lặng. Vừa nhắc tới động thủ thì cả hai đám người đều im lặng, không ai lên tiếng.
Dạ Ma tông Cực Lưu Chân nhân khoát tay áo nói: “Người tu tiên chúng ta theo đuổi Thiên Đạo bất hủ, trường sinh bất tử. Cái thứ chỉ biết ra tay đánh nhau thì có khác gì phàm phu tục tử!”
Nói xong thì hắn dẫn sư đệ dưới trướng rời khỏi!
Cửu Dương tông Sa Đạo Chân nhân cũng nói: “Quá tục, quá tục!”
Cũng bỏ đi mất. Chỉ chừa lại đám người Lạc Ly ở lại nơi này. Vương Ngũ cười ha hả, nói:
“Chỉ nói mà không làm ra chuyện, chỉ biết nói miệng!”
Thất Trúc sư huynh nói: “Đi, chúng ta đi vào trong, chúc mừng Lạc Ly sư đệ tấn thăng cảnh giới Kim Đan!”
Mọi người đi vào đại điện!
Ở dưới sự dẫn dắt của Thất Trúc sư huynh, Lạc Ly tới trong một điện phủ, nơi này đã bị Hỗn Nguyên tông bao, ở đây ước chừng hơn hai mươi tu sĩ!
Trong đó ngồi ở trên cùng của đại điện chính là Thiên Nhai chân tôn. Hắn ngồi ở nơi đó, cầm chén rượu trong tay, giống như đang trầm tư cái gì!
Hắn vẫn như trước đây. Lạc Ly nhìn qua, nhưng vô luận hắn nhìn thế nào, cũng không nhìn thấy người kia, giống như hắn ngay tại bên cạnh ngươi, nhưng lại gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt.
Ngươi biết hắn ở nơi này, nhưng ngươi lại không nhìn thấy hắn!
Hỗn Nguyên tông có câu, Thần Mộc trí nhất, Thiên Nhai ác nhất, Phong Sương nguy nhất, Hổ Thiện mãnh nhất!
Một lần trước Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái chính là hắn chủ trì, Lạc Ly tràn đầy thể hội, Thiên Nhai chân tôn hung ác nhất, chẳng những ác đối với kẻ địch, đối với chính mình cũng ác, không thành công, thì thành nhân!
Ở phía dưới Thiên Nhai chân tôn, chính là bốn tên Nguyên Anh chân quân, hai người trong đó Lạc Ly nhận ra, một người là Li Long chân quân, một người là Tĩnh Hiên chân quân.
Li Long chân quân là người hiền lành của Thái Hòa viện, làm người hiền lành nhất, chiếu cố hậu bối đệ tử nhất. Năm đó ở Cửu U Quỷ Minh tông, Lạc Ly đã được hắn chiếu cố.
Tĩnh Hiên chân quân chính là sư phụ của Linh Viễn, tu luyện Chúng Sinh Lâm cung khư đạo, Lạc Ly Côn Luân bát điện, đều là bảo vật hắn tại ở trong hạ đạo kì huyễn hóa ra.
Lạc Ly từng có lui tới với hắn, rất quen thuộc!
Hai người khác, Lạc Ly không biết!
Trừ bọn họ, còn lại đều là Kim Đan Chân nhân, có Vạn Tượng Chân nhân, Kim Minh Chân nhân, Trân Lung Chân nhân Lạc Ly quen biết, cũng có người hiểu biết ít đám người Vương Ngũ, Thất Trúc, Bắc Xuyên!
Nhìn thấy bọn họ, Lạc Ly bắt đầu từng người hành lễ: “Ra mắt Thiên Nhai tổ sư!”
“Ra mắt Li Long sư tổ!”
“Ra mắt Vạn Tượng sư thúc!”
“Ra mắt...”
Từng người hành lễ, bất tri bất giác, đã hành lễ một vòng! Ai bảo Lạc Ly nhỏ nhất!
Hai tên Nguyên Anh chân quân kia phân biệt là Khổng Nhâm chân quân, Bá Thương chân quân. Bọn họ không thuộc về đệ tử trong ngũ mạch cửu chi, chính là Hỗn Nguyên tông cửu thập cửu thiên tu sĩ, rất ít xuất hiện trước mặt người khác.
Hỗn Nguyên tông cửu thập cửu thiên tu sĩ, chính là lực lượng chiến đấu mạnh nhất của Hỗn Nguyên tông, đều là đệ tử một lòng tu luyện của Hỗn Nguyên tông không xuất hiện ở trước mọi người, chỉ chuyên tâm tu luyện. Thiên Khuynh phong Linh Ngọc sư thúc chính là đệ tử trong đó.
Những Nguyên Anh chân quân, Kim Đan Chân nhân này nhìn Lạc Ly cũng là theo thứ tự nói:
“Tốt, Lạc Ly, được đấy!”
“Chúc mừng, chúc mừng, đại đạo lại tiến thêm một bước!”
“Kim Đan, Thiên Khuynh phong nhất mạch, lúc này mới ba mươi năm mà thôi nhanh hơn so với sư phụ ngươi!”
“Thực, giả, sao ta cảm giác ngươi không phải Thiên Khuynh nhất mạch nhỉ? Ngươi sao so với Chuyển Chu tấn thăng cảnh giới còn nhanh hơn?”
“Quản làm gì? Trân Lung sư đệ ngươi nhìn kỹ xem, đây chính là đại đan, đại đan vượt xa nhất phẩm kim đan!”
“Đây là đại đan, không ngờ kết thành đại đan, Hổ Thiện sư huynh biết tin tức này, tám phần sẽ vui quên cả hướng bắc!”
Mọi người thấy Lạc Ly chính là kết thành đại đan, nhất thời tiếng tán dương vang lên không ngừng nghỉ!
/2323
|