Những đầu sỏ cao minh, Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Lý Tích so với Lý Thế Dân, đương nhiên thực lực không bằng. So sánh với những lão gia hỏa trải qua thiên chuy bách luyện này, ngoại trừ Đỗ Hà có thể lợi dụng mấy nghìn năm kiến thức chiếm chút thượng phong, bàn về thực học tổng thể, có lẽ thua kém bọn họ một chút.
Bất quá ngay từ đầu bọn họ đã biết dụng tâm của A Sử Na Kết Xã Suất, cho nên sợ đánh rắn động cỏ, không dám thâm nhập tìm hiểu sâu, áp dụng thủ đoạn đãi thỏ chờ rắn ra khỏi hang, dự định sau đó một lưới bắt cả thảy.
Còn Đỗ Hà hoàn toàn khác, hắn hoàn toàn không biết mục đích của A Sử Na Kết Xã Suất, cho nên không sợ đánh rắn động cỏ, trực tiếp thâm nhập bên trong điều tra, dò xét nguyên nhân kết quả, sau đó lập kế hoạch. Cứ như vậy, tất nhiên lý giải tình hình càng sâu sắc hơn những đầu sỏ kia. Nhân đó lập kế hoạch, tự nhiên càng thêm cao minh.
Đỗ Hà cũng kể rõ tại sao chính mình biết việc này cho Lý Thế Dân, trầm giọng nói:
- Chỉ vì sự việc trọng đại, tiểu tế không dám hành sự tùy tiện, tới khi xác thực tất cả mọi chuyện là thực, lúc này mới đến đây thông báo.
Quả thực thời gian tại lúc Hoàng Phủ Hạo Hoa mang đến tin tức mẫu thân A Sử Na Tạp Lạp truyền tới, hắn dựa theo ký ức xác định được chuyện tình này. Chỉ là trước kia chưa lập được kế hoạch thích hợp, nếu thông báo ngược lại sẽ không ổn. Hiện nay hắn đã xác lập kế hoạch, tự nhiên không còn sợ hãi gì cả. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lý Thế Dân nghe vậy liền trừng mắt há mồm, không ngờ Đỗ Hà từ việc A Sử Na Kết Xã Suất nói A Sử Na Xã Nhĩ là tiểu nhân phản nghịch, dần dần suy đoán ra âm mưu lớn như vậy, còn biết nhiều hơn bọn họ rất nhiều, thật sự không biết nói gì hơn.
Thật không thể tưởng tượng!
Nếu như người bình thường nghe được cuộc đối thoại này của bọn họ, chỉ biết huynh đệ hai người bọn họ cãi nhau, đâu có như Đỗ Hà tâm sinh hoài nghi, thậm chí không ngại nguy hiểm lẻn vào phủ đệ A Sử Na Kết Xã Suất dò hỏi tin tức.
Xúc động hồi lâu, Lý Thế Dân thở dài nói:
- Trẫm phát hiện không sắp xếp ngươi tiến nhập hình bộ là thất sách lớn nhất của trẫm. Tiểu tử ngươi tài trí như vậy, dựa theo chi tiết không quan trọng phát hiện vấn đề trọng đại. Nếu bản lĩnh này dùng tại án kiện hình sự, đảm bảo tuệ nhãn như đuốc, xử án như thần.
Đỗ Hà khiêm tốn nói:
- Tiểu tế đâu có gì mà tuệ nhãn như đuốc, chỉ là trong lòng tiểu tế có Đại Đường ta. Vạn sự lấy Đại Đường làm trọng, vì vậy, vừa cảm giác chuyện này khả nghi, trong lòng liền sinh nghi vấn, lo lắng Đại Đường gặp họa do đó cẩn thận hành sự.
Lời này của hắn không phải a dua nịnh hót, hắn sống tại Đại Đường ba năm, cảm thụ được phong thái Đại Đường thống lĩnh thiên hạ, từ lâu đã coi chính mình là người Đại Đường. Nam nhi nhiệt huyết, đương nhiên là vì nước vì dân.
Lý Thế Dân động tâm nói:
- Nếu tất cả các đại thần Đại Đường ta đều có tâm tư này, vậy trẫm sao không thể vượt qua Á Lịch Sơn Đại (Alexander), trở thành Đế Vương nắm giữ quốc gia cường đại nhất.
Đỗ Hà thấy Lý Thế Dân thực sự nhớ rõ vị đại đế do chính mình phần nào hư cấu, trong lòng vui mừng, xem ra hắn thực sự hắn có mục đích vượt qua Á Lịch Sơn Đại.
Lý Thế Dân nói tiếp:
- Nếu như hiền khanh đã biết rõ việc này, vậy trẫm không gạt ngươi. Bởi không biết A Sử Na Kết Xã Suất nắm giữ bao nhiêu đồng đảng, trẫm dự tính lấy thân làm mồi nhử, dụ kẻ phản nghịch tự chui đầu vào lưới.
Đỗ Hà sớm đoán được phương pháp Lý Thế Dân sử dụng, liền cười nói:
- Phương pháp này của nhạc phụ đại nhân thật tuyệt diệu, thực sự có thể dụ dỗ A Sử Na Kết Xã Suất trúng kế. Nhưng tiểu tế cảm thấy không an toàn, người Đột Quyết dũng mãnh thiện chiến, chiến lực không hề thua kém binh tướng Đại Đường ta. A Sử Na Kết Xã Suất yên lặng suốt mười năm, mười năm này không biết hắn đã tập hợp được bao nhiêu dũng sĩ có thể tranh đấu anh dũng, lực lượng bên cạnh hắn thực không thể bỏ qua. Nếu như nhạc phụ đại nhân dự tính lấy thân mình làm mồi nhử, vậy cận vệ bên cạnh không quá nhiều, mà phục binh cần vừa đủ.
Dưới tình hình như vậy, dĩ nhiên bọn không đủ năng lực làm tổn thương bệ hạ, nhưng thú cùng đường đột phá vòng vậy, không hẳn chúng ta có thể đủ sức bắt giữ bọn họ.
Việc này hắn căn cứ vào lịch sử A Sử Na Kết Xã Suất tập kích Cửu Thành Cung. Lịch sử ghi chép, A Sử Na Kết Xã Suất với bốn mươi người tập kích cung điện Lý Thế Dân, chiến đấu một trận sống mái, sau cùng bởi thủ vệ nghiêm ngặt, cho nên đành phải buông tha chạy trốn. Kết quả khiến người khác kinh ngạc, đám người bọn họ ngay lúc đó đột phá vòng vây ra ngoài. Chuyện này chỉ có hai khả năng: Thứ nhất, cấm quân Đại Đường quá yếu. Thứ hai, bốn mươi người A Sử Na Kết Xã Suất thống lĩnh đều là dũng sĩ tinh nhuệ trong những dũng sĩ tinh nhuệ.
Binh sĩ nhà Đường nổi danh dũng mãnh, huống hồ là cấm vệ quân của Lý Thế Dân, hiển nhiên là đáp án thứ hai.
Đỗ Hà không ngờ tràng cảnh lịch sử lại lặp lại.
Lý Thế Dân gật đầu nói:
- Hiền khanh cố kỵ không phải không có lý, sâu trong vùng săn bắn là núi non rừng rậm, chẳng may để bọn họ đột phá vòng vây. Muốn tìm kiếm bọn họ tại rừng núi, ít nhất cần phải vận dụng hơn mười vạn tinh binh. Hao tiền tốn của, quả thực không ổn.
Hắn ngừng lại một chút, liếc mắt nhìn Đỗ Hà, thấy Đỗ Hà suy trước tính sau rất tỉ mỉ,, cười nói:
- Vậy ngươi có biện pháp gì hay?
Đỗ Hà tự tin đáp:
- Một người và một ít dược phẩm. Người là A Sử Na Hạ La Cốt, dược nha, muốn bắt giữ thì dùng Mông Hãn dược, muốn giết chết thì dùng Hạc Đỉnh Hồng.
Lý Thế Dân trầm ngâm, thoáng chốc nói:
- Ý của ngươi là A Sử Na Hạ La Cốt cũng là đồng bọn của A Sử Na Kết Xã Suất, muốn xúi giục hắn để hắn làm việc cho chúng ta, dùng dược vật một mẻ bắt hết tất cả đồng đảng của A Sử Na Kết Xã Suất?
- Đúng vậy!
Đỗ Hà nói:
- Dựa theo tiểu tế phân tích, A Sử Na Kết Xã Suất muốn lập A Sử Na Hạ La Cốt làm khả hãn Đột Quyết, lợi dụng hắn để nắm bách tính Đột Quyết trong tay. Tất cả chuyện này đều do A Sử Na Kết Xã Suất giở trò quỷ, A Sử Na Hạ La Cốt chỉ là khôi lỗi của hắn. Theo tiểu tế được biết, A Sử Na Hạ La Cốt là người không quyết đoán, hắn tự hiểu chuyện tới Đại Đường ta sinh sống, chịu Đại Đường ta giáo dục, không thể cùng tư tưởng với A Sử Na Kết Xã Suất, chỉ cần nói rõ lợi hại, ân uy làm mồi, hoàn toàn có thể xúi giục. Có hắn làm nội ứng, một mẻ bắt hết toàn bộ đồng đảng của A Sử Na Kết Xã Suất là chuyện dễ dàng.
Lý Thế Dân trầm giọng nói:
- Tất nhiên ngươi đã nắm chắc, vậy hãy thử một lần. Trẫm ở đây chờ tin tức tốt, chúc ngươi thành công. Nhỡ ra...Trẫm nói là nhỡ ra, hắn không hợp tác vậy trực tiếp...
Lý Thế Dân đưa tay thủ thế giết người.
Đỗ Hà minh bạch, ví như A Sử Na Hạ La Cốt không hợp tác, nếu như bại lộ tất cả, ngược lại sẽ đánh rắn động cỏ, thất bại trong gang tấc. Nhưng chỉ cần hắn trở thành người chết, không nói lộ, vậy tất cả không cần lo lắng. Nhiều nhất hao tổn chút tâm lực, bố trí hiện trường giả mà thôi.
* * * * * *
A Sử Na Hạ La Cốt đêm nay không ngủ!
Hắn năm nay mới mười tám tuổi, trên mình không mang theo loại khí chất, lực lượng hung hãn của người Đột Quyết, ngược lại có vẻ gầy yếu, mặt trái xoan, mi đen mắt nhỏ, thoạt nhìn có chút nho nhã, là người Đột Quyết nhưng không giống người Đột Quyết. Tất cả những thứ này là mẫu thân ban cho hắn. Mẫu thân hắn thân là công chúa triều Tùy trước kia, có dòng máu người Hán. Trong gien của hắn hiển nhiên nhiễm một chút của mẫu thân, không có hùng tráng như phụ thân Đột Lợi Khả Hãn.
Sau tháng tư, hắn đã bị miệng lưỡi giống như đường mật của A Sử Na Kết Xã Suất đầu độc.
Bắt Lý Thế Dân, mệnh lệnh hắn trả lại quân đội, ngưu dương và đất đai cho người Đột Quyết ta, có thể để con cháu Lang Thần trở về quê hương thảo nguyên. Dẫn hắn qua biên giới người Hán, cắt tóc bẻ răng, sau đó giết chết hắn, dùng tim hắn để tế điện Lang Thần và tổ tiên.
Trải qua vài năm tĩnh dưỡng, thảo nguyên màu mỡ phồn thịnh, ngựa dê giống như châu ngọc chạy khắp thảo nguyên, tộc nhân kiêu ngạo của chúng ta lại thuộc về chúng ta thêm một lần nữa, tái hiện lại tràng cảnh Kim Lang thần quân bất khả chiến bại ngày xưa.
Đây là tiền cảnh tốt đẹp nhiều lần A Sử Na Kết Xã Suất trình bày.
Sau khi nghe vậy, hình dung được trành cảnh khí thế hào hùng, A Sử Na Hạ La Cốt động tâm.
Là một nam nhân, sở hữu dã tâm là điều tất yếu. Cho dù là người mềm yếu nhất, hắn cũng nghĩ một ngày nào đó chính mình có thể trở thành người đứng trên vạn người.
Tính cách A Sử Na Hạ La Cốt do dự thiếu quyết đoán, nhưng không sao cản được hắn nảy sinh dã tâm. Từ trước đến nay hắn không thể tự mình quyết định, đều nghe theo lời khuyên bảo của A Sử Na Kết Xã Suất.
Tuy rằng hắn tán thành, nhưng trong lòng có chút e ngại, có chút khiếp sợ. Trước mặt Đại Đường hùng tráng, bất luận kẻ nào có lòng dạ đen tối đều cảm thấy run rẩy.
Lo lắng!
Sợ hãi!
Hưng phấn!
Trong lòng ẩn chứa nhiều tâm tình, đã khiến một người không thể ngủ.
- Ngày mai, ngày mai chính là thời điểm hành động!
A Sử Na Hạ La Cốt thấp giọng tự nói, thần sắc biến đổi khó lường.
/768
|