Đại Hào Môn

Chương 14: Âm mưu​

/339


Đại Hào Môn

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​

Chương 14: Âm mưu​

Biên tập: Vân Du

Nguồn: Truyen.org

Bất kể lúc nào, chỉ cần Tiêu lão gia tỉnh lại thì tâm trạng rất thư thái, nói chuyện rất rõ ràng. Với một ông cụ tuổi đã qua bát tuần mà nói thì điểm này càng thêm đáng quý.

- Tiểu Phàm.

Tiêu lão gia vừa mở mắt ra đã nhìn thấy cháu trai nên trên gương mặt gầy yếu của ông có chút tươi cười. Ông cụ vẫn rất yêu quý đứa cháu trai của mình, dựa theo tiêu chuẩn của người bình thường mà nhận xét thì Tiêu Phàm quả thực rất tốt. Từ nhỏ cậu ta rất chăm chỉ hiếu học, khiêm tốn ngoan ngoãn, không có chút thói hư tật xấu nào cả, bài vở cũng rất tốt, còn công việc và thu nhập thì cũng ổn định. Về việc yêu thích văn hóa Đạo gia thì chỉ có thể nói là sở thích cá nhân của cậu ta mà thôi. Mặc dù Tiêu Phàm ghi danh vào Học Viện Đạo Giáo, sau khi tốt nghiệp lại vào làm ở Cục Tôn Giáo, Tiêu lão gia cũng đã từng phản đối nhưng cuối cùng vẫn nghe theo quyết định của Tiêu Phàm.

Điều này cũng không ảnh hưởng đến sự yêu quý của Tiêu lão gia với Tiêu Phàm, nhưng mà kể từ lúc đó thì hai ông cháu không còn có bao nhiêu đề tài nói chuyện. Tiêu Phàm cũng không thể cùng với một vị lão gia lập nên trăm chiến công lớn, có chủ nghĩa cách mạng kiên định bàn luận về đề tài phong thủy, nên phần lớn thời gian hai ông cháu ở cùng đều là Tiêu Phàm lẳng lặng lắng nghe ông nội kể về những năm chiến tranh và một số tin đồn thú vị hiện nay thôi.

Tiêu lão gia vừa tỉnh lại thì đầu tiên đã nhìn thấy đứa cháu trai mình yêu quý nên tâm tình của ông dường như cũng không tệ lắm. Ông lại thấy ánh mắt quan tâm lo lắng của Tiêu Phàm thì vừa cười tự giễu vừa nói:

- Ông nội già rồi nên thân thể không còn nghe lời nữa, xem ra ông sống không được bao lâu nữa rồi ...

Trãi qua chiến tranh hơn mười năm, nhìn thấy nhiều cảnh sinh ly tử biệt nên ông đã sớm coi nhẹ sống chết.

Y tá Trương bước lên đắp chăn cho ông cụ, khẽ nói:

- Thủ trưởng à, ông bây giờ thật sự rất yếu, không nên nói nhiều đâu.

Bà nói xong thì liếc mắt với Tiêu Phàm, vẻ mặt vừa vui mừng vừa khâm phục.

Thuật châm cứu này đúng là vô cùng kỳ diệu, những giáo sư có danh tiếng ở bệnh viện lớn, có hơn mười năm kinh nghiệm làm bác sĩ đã bận rộn cả ngày cũng không thể làm cho lão gia tỉnh lại, nhưng Tiêu Phàm vừa đến châm cứu cho lão gia một lát thì lão gia liền tức khắc tỉnh dậy. Nhìn ông vẫn tràn đầy sức sống, trên mặt cũng dần dần hồng hào hơn. Đối với một ông cụ hơn tám mươi tuổi lại bệnh nặng mà nói thì đây thật đúng là khó lường.

Chỉ có Tiêu Phàm mới hiểu rõ được, ông nội có thể nhanh tỉnh lại, khí sắc hồng nhuận thì châm cứu chỉ là biểu trưng mà thôi, cái quan trọng chính là hắn đưa chân khí vào trong cơ thể ông nội, đánh thức sinh cơ của ông. Nhưng mà việc này chỉ là tạm thời mà thôi, khó có thể kéo dài được.

Khi Tiêu Phàm quan sát khí sắc của ông nội, lại cẩn thận xem xét mạch tượng thì trong lòng cậu ta càng lo lắng hơn.

Sinh cơ của ông vẫn chưa bị cắt đứt, điểm này cơ bản giống với những suy đoán về tuổi thọ ông nội của cậu ta trước kia, nhưng trong cơ thể ông có hơn một dòng âm sát khí. Với trình độ thuật pháp cao thâm của Tiêu Phàm thì đương nhiên là cậu ta biết được dòng âm sát khí này là có nguồn gốc từ bên ngoài, cũng không phải tự động mà hình thành.

Nói theo cách khác thì ông nội dường như là gặp ám toán. Đây chính là chỗ khiến cho Tiêu Phàm hoảng hốt và nghi ngờ.

Người có công lớn như ông nội chắc chắn được an bài bảo vệ rất nghiêm ngặt đó là điều không thể nghi ngờ. Với thủ đoạn thông thường thì không có khả năng ám toán ông nội, hơn nữa, không ai dám làm như thế, việc này nếu như bị điều tra ra thì nhất định là một đại án kinh thiên, thế nào cũng dấy lên một hồi bất ổn chính trị, toàn bộ tình hình chính trị sẽ bị ảnh hưởng thật lớn.

Mặc dù cấp cao chính trị cho tới bây giờ vẫn chưa có khoản thời gian nào yên ổn thật sự cả, lúc nào cũng như mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt, nhưng mà theo tình hình chính trị hiện nay thì vẫn tương đối ổn định, các thế lực chính trị lớn cơ bản vẫn ở trạng thái cân bằng, tranh đấu nhỏ thì không thể tránh được nhưng cũng chưa từng xảy ra tranh đấu lớn.

Mọi người đều rất thận trọng, không dám tùy tiện hành động. Vậy thì ai dùng thủ đoạn hèn hạ làm hại đến ông nội chứ?

Như thế thì luồng âm sát khí trong cơ thể ông nội là đến từ đâu? Hơn nữa, còn hung ác độc địa như thế, ngón tay của Tiêu Phàm để trên mạch của ông nội, ngay tức khắc đã nhận ra được ông nội thế nhưng lại bị thuật pháp cực kỳ cao minh làm hại!

Nhưng mà trong một thời gian ngắn, Tiêu Phàm cũng không dám khẳng định rõ ràng.

Tướng thuật phong thủy có nói đến các thế hệ dân gian của nước ta đều có, cái được lưu truyền phải vô cùng kỳ diệu, cũng thực sự có chút thần kỳ. Tiêu Phàm là một thầy tướng số có trình độ rất cao nên biết rõ chỗ lợi hại của thuật pháp chính ở chỗ thiên lý rõ ràng, báo ứng rất chính xác.

Một ít kiếp nạn đại hung chỉ có chính bản thân người bị nạn trúng mục tiêu đã định trước, nếu như dùng thuật pháp tiến hành làm hại thì sẽ cưỡng chế thay đổi vận số của những người khác, chắc chắn sẽ bị thiên cơ phản hệ. Ông nội là người có địa vị cực kỳ cao quý, lực thiên cơ phản hệ cũng lớn khác xa bình thường. Cho dù Tiêu Phàm tự mình thi triển cũng không chắc chắn chịu được loại phản hệ khủng bố này.

Chẳng lẽ trên đời này còn truyền nhân chính thống của Vô Cực Môn - siêu cấp đại năng giả lợi hại hơn tồn tại, có thể làm hại người có số mệnh cực cao quý mà không sợ lực thiên cơ cắn trả?

Tiêu Phàm không tin có việc như vậy xảy ra.

Không chỉ nói hiện nay là thời đại mà khoa học kỹ thuật phát triển hưng thịnh, thuật pháp chi học vốn đã bị suy thoái, chưa từng có đại năng chi sĩ xuất hiện. Cho dù là ở thời cổ đại, thuật pháp chi học được tôn sùng thì thuật sĩ có khả năng bóp méo thiên cơ, tùy ý lộng hành cũng cực kỳ hiếm thấy. Giống như những đại thuật sư, thầy tướng số rất có danh tiếng được ghi chép trong lịch sử như: Trần Hi Di, Viên Thiên Cương, Quách Phác, Lý Thuần Phong cũng chưa bao giờ không sợ thiên cơ phản hệ cả.

Vô Cực Thuật Tàng cũng có ghi chép tương đối rõ ràng chỗ đáng sợ của lực thiên cơ phản hệ. Các thế hệ chưởng giáo tổ sư, các bậc hiền triết đã khuất có nhân phẩm cao cũng không do dự mà khuyên bảo đệ tử phải làm nhiều việc thiện, tích nhiều công đức, nhất định không thể dùng năng lực của bản thân mà làm việc nghịch thiên, sẽ bị trời cao trừng phạt.

Đương nhiên bên trong thuật pháp cũng có nói "Ứng kiếp" thì ra nó cũng giống như câu tục ngữ nói về "Kẻ chết thay". Nếu như thuật sĩ đủ mạnh mẽ cao minh cũng có thể thi triển thủ đoạn đem lực thiên cơ cắn trả ứng kiếp trên người khác, làm cho người khác chết thay mình. Nhưng loại thủ đoạn này, nếu là những thuật sĩ bình thường thì cho dù thế nào cũng không thể thi triển được, đây cũng là hành động nghịch thiên. Tuy nhiên để có thể tiêu trừ một phần lực phản hệ, vẫn có một bộ phận thuật sĩ tình nguyện chấp nhận bị phản hệ. Nếu không có thâm cừu đại hận hay là nhận được lợi ích rất lớn thúc đẩy thì chắc chắn thuật sĩ sẽ không làm nên loại chuyện này.

Chẳng qua, tình hình trước mắt lại vô cùng rõ ràng, ông nội tám phần là do thuật pháp nào đó làm hại, loại gia hại này phát sinh ở trên người của ông nội và cha, bởi vì thiên cơ bị che đậy nên trong khoảng thời gian ngắn, Tiêu Phàm không thể điều tra ra.

- Xem ra, lại là do con dùng thuật châm cứu làm ông nội tỉnh lại ...

Ông cụ nhìn thấy một vài cây ngân châm cắm trên thân thể của mình thì vừa cười vừa nói, ngữ khí có chút vui mừng. Tiêu Phàm có thể đạt được thành tựu ở mặt châm cứu Đông y thì cũng rất tốt.

Tiêu Phàm vừa cười vừa nói:

- Ông nội à, thím Trương nói cũng đúng, hiện tại, thân thể của ông rất yếu, không nên nói quá nhiều, trước tiên ông hãy nghỉ ngơi đi mà.

Tiêu Phàm đứng dậy đem tiểu Diệp Đao trên người ông nội thu hồi hết, trong số đó có một thanh tiểu Diệp Đao thấp thoáng có vết máu, nhưng cũng không ai để ý tới.

Tiêu lão gia lắc đều, nói:

- Ngủ lâu như vậy, còn chưa đủ sao? Sau này chết rồi, có rất nhiều thời gian để nghỉ ngơi.

Tiêu Phàm im lặng.

Cậu ta nhớ rõ trước kia lúc cùng ông nội nói chuyện phiếm, ông rất ít khi nhắc đến cái chết nhưng bây giờ, ông vừa mới tỉnh lại đã nói hai lần rồi. Xem ra ông nội cũng biết rõ thân thể của mình thật sự không tốt, đến độ tuổi của ông nội thì thân thể thay đổi mẫn cảm hơn nhiều so với thời còn trẻ.

Y tá Trương cười lớn, nói:

- Thủ trưởng, ông đừng nói những lời không may mắn như vậy, thân thể của ông còn khỏe mạnh lắm, những bệnh nhỏ thế này không là gì đâu. Chỉ cần có Tiêu Phàm ở bên cạnh thì ông sẽ không sao đâu!

Là một y tá thâm niên, bà cũng hiểu được thân thể lão gia rốt cuộc như thế nào nhưng khi nói, đương nhiên bà sẽ nói như vậy, bởi vì trị bệnh cho người già thì yếu tố tâm lý cũng rất quan trọng.

Tiêu lão gia cười nói:

- Tiểu Trương, thím không cần an ủi ta. Thím nghĩ rằng ta rất sợ chết sao? Cả đời, ta đã cùng Diêm Vương gia sớm gặp qua vài lần rồi, nhưng mỗi lần hắn cũng không thu ta. Thật ra sinh lão bệnh tử là quy luật tự nhiên, ai cũng không thể thay đổi được. . .

- Cũng không chắc là như vậy. . .

Tiêu Phàm khẽ nói một câu.

Tiêu lão gia nhìn về cháu trai, kinh ngạc nói ra:

- Tiểu Phàm, con vừa nói cái gì?

Tiêu Phàm nhoẻn miệng cười, nói:

- Ông nội, sinh lão bệnh tử tuy là quy luật tự nhiên nhưng xã hội hiện đại, y học ngày càng phát triển, cái quy luật tự nhiên này không phải là không thể thay đổi được.

- Ha ha, y học ngày càng phát triển nhưng mà nhìn vào ông nội sẽ thấy sự thật là thế nào, vẫn là thuật châm cứu Đông y của con đáng tin cậy hơn.

Tiêu lão gia đánh giá rất cao cháu nội của mình, may mắn là lúc này không có bác sĩ ở đây, bằng không thì chỉ sợ xấu hổ rồi. Nhưng lời Tiêu lão gia nói là sự thật.

Tiêu Phàm ngẫm nghĩ rồi nói:

- Ông nội, như vậy đi, mấy ngày nay ông hãy tiếp tục ở lại bệnh viện, con sẽ viết đơn thuốc rồi nhờ thím Trương cho ông uống thuốc đúng giờ, ông nội thấy như vậy có được không?

Tiêu Phàm vẫn chưa lấy được chứng chỉ Đông y, mà dựa theo quy định, cậu ta không thể tùy tiện bốc thuốc cho người khác. Nhưng mà nếu là ông nội của mình thì cũng là không sao, chỉ cần ông nội gật đầu là được rồi.

Vốn Tiêu Phàm còn có chút lo lắng là ông nội không muốn cho cậu ta kê đơn, nhưng không ngờ ông nội liền gật đầu đồng ý:

- Đương nhiên là được rồi, ông cảm thấy Đông y có thể trị dứt bệnh.

Tiêu Phàm âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thím Trương lập tức cầm giấy bút tới đưa cho cậu ta, vẻ mặt rất mong đợi.

Tiêu Phàm kê đơn rất nhanh rồi đưa cho thím Trương, nói nhỏ:

- Thím Trương, thím hãy giữ bí mật, con không có chứng chỉ bác sĩ.

Thật ra thì cái Tiêu Phàm lo lắng không phải là việc này, cậu ta lo lắng chính là nếu như các trưởng bối Tiêu gia biết cậu ta kê đơn thuốc này sẽ ngăn chặn không cho ông nội uống thuốc. Bởi vì không phải trưởng bối nào cũng tán thành thuật Đông y của cậu ta

Nhất là dượng, cứ nói là cậu ta "Giả thần giả quỷ" .

Lúc ở trong nhà, Tiêu Phàm chưa bao giờ "Giả thần giả quỷ" nhưng ở trong mắt dượng cậu ta đi học đạo chính là phong kiến mê tín.

Y tá Trương cũng biết mối quan hệ phức tạp của Tiêu gia, bà cũng hiểu rõ Tiêu Phàm đang lo lắng điều gì, vội vàng cẩn thận gấp đơn thuốc lại rồi bỏ vào túi áo, gật đầu nói:

- Yên tâm đi, tôi hiểu mà.

Tiêu Phàm gật gật đầu, lại thoáng đánh giá phòng bệnh, rồi nói:

- Ông nội à, cái phòng bệnh này dường như không phải là cái phòng bệnh trước kia. Con thấy ánh sáng nơi này không được tốt, bầu không khí cũng không thông thoáng bằng, hay là chúng ta dời về phòng bệnh cũ thôi.

Cái gọi là “ánh sáng không tốt” hay “bầu không khí cũng không thông thoáng” thực ra chỉ là một cái cớ mà thôi.

Mấu chốt là vì Tiêu Phàm vừa đi vào cái sân này đã phát hiện ra bố cục phong thuỷ của bệnh viện này không tốt, xa xa cũng không bằng cái viện tử nhỏ mà ông thường xuyên vào ở. Chưa nói đến cái sân kia, thiên địa nguyên khí hội tụ quá ít, đối với thân thể ông nội hoàn toàn không có ích lợi gì.

Tiêu lão gia nhìn cậu ta một cái, rất sảng khoái mà đáp. Thái độ của ông nội có chút vượt quá dự kiến của Tiêu Phàm.


/339

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status