Đại Hào Môn

Chương 295: Chỉ dẫn

/339


Cơ Khinh Sa nghe điện thoại trước mặt Tiêu Phàm.

Thông thường, với cấp bậc của đồng chí Mỗ Mỗ, đều là thư ký ông ta gọi điện thoại, bất luận là nói về nội dung gì đều phải được bảo mật. Ít nhất là khi nghe điện thoại trước mặt người khác cũng phải giữ lịch sự.

Cơ Khinh Sa lại hoàn toàn không có “quy tắc” như thế.

Với cô ấy Tiêu Phàm đã “tin tưởng vô điều kiện”, cô có gì mà phải che đậy chứ. Không cần nói đến thư kí của đồng chí Mỗ Mỗ kia, cho dù là đồng chí Mỗ Mỗ, e rằng cũng không thể gây khó dễ cho Tiêu Phàm.

May mà Cơ Khinh Sa cũng biết, những cuộc điện thoại như thế này, đồng chí thư kí kia nói chuyện chắc chắn sẽ rất lan man, sẽ không lộ ra nội dung gì mang tính thực chất. Muốn thăm dò ngọn nguồn sự việc thì phải gặp mặt nói chuyện.

Quả nhiên, ở đầu dây bên kia, đồng chí thư kí cười một tràng sau đó hẹn Cơ Khinh Sa hai ngày nữa gặp, nói là rất lâu không trò chuyện với Cơ tổng rồi, không biết Cơ tổng có nể mặt không.

Cơ Khinh Sa đương nhiên không từ chối, cười cười rồi cảm ơn.

Vị thư kí kia lại cười một lúc rồi cúp điện thoại.

Nghe chừng, giọng điệu của đồng chí thư kí tương đối vui vẻ. Dường như cũng có thể hiểu rằng, Thiết Môn đang tạo ra một bàn cờ bừng bừng khí thế, tạm thời cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

- Nhất thiếu, thật ngại quá, thất lễ rồi.

Cơ Khinh Sa thu lại điện thoại, cúi thấp người xin lỗi Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm cười cười, thản nhiên nói.

- Chuyện này, quan trọng ở chỗ phải khống chế được phạm vi, không làm khoa trương quá.

Cơ Khinh Sa cười tự nhiên, gật đầu đồng ý.

Đồng chí thư ký sở dĩ dùng giọng điệu thoải mái hẹn cô gặp mặt “trò chuyện”, đại thể chuyện này là có liên quan trực tiếp đến Tiêu Phàm. Chỉ cần khống chế tốt giới hạn bàn cờ, không mở rộng ra, không chọc ngoáy, thì đây cũng chính là một chuyện nhỏ ở một góc của Yến Bắc. Đông chí Mỗ Mỗ là thành viên hội nghị trưởng lão, chỉ cần ông ta mở miệng thì sẽ rất có sức ảnh hưởng ở Yến Bắc này.

Không đáng trách!

Đương nhiên nếu không có nguyên tắc mà Tiêu Phàm nói, thành viên hội nghị trưởng lão sẽ không trực tiếp nhúng tay vào. Dù sao nếu chuyện này đồn ra ngoài có thể Phương gia, Tiết gia thậm chí cả Tiêu gia cũng bị cuốn vào. Mấy quan lớn bình thường trốn tránh còn không kịp, làm gì có ai chủ động can thiệp chứ?

Quý nhân tương trợ.

Quý nhân thực sự chính là Tiêu Phàm.

- Nhất thiếu, lần này đi Tần Quan, cần tôi làm chuyện gì không?

Cơ Khinh Sa lại hỏi, ánh mắt đảo qua Tân Lâm, Uyển Thiên Thiên và đám người Đường Huyên, khóe miệng thoáng hiện lên ý cười. Ý muốn nói: Trong mấy mỹ nhân ở đây, anh định để ai bên cạnh “lót thân hầu hạ” mình đây?

Nói ra cũng rất thú vị, cả hai quẻ đều nhắc đến “cái”, quẻ khôn là “ngựa cái”,quẻ ly là “trâu cái”.

Chẳng qua chỉ nói đùa thế thôi, Cơ Khinh Sa đương nhiên không thể nói ra. Uyển Thiên Thiên thì không nói làm gì, nhưng Tân Lâm thì không thể nói đùa kiểu đó. Đối với vị Tân thiếu chủ này, Cơ Khinh Sa vẫn thủy chung giữ tấm lòng kính trọng.

Nhưng theo như quẻ bói, Tiêu Phàm phải đi Tần Quan. E là không thể đi một mình.

Tiêu Phàm cười.

- Tạm thời tôi vẫn chưa quyết định.

Có đi Tần Quan không? Khi nào đi? Vẫn còn khó nói.

Cơ Khinh Sa liền biết điều gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía rùa ngọc, trầm ngâm nói.

- Nhất thiếu, rùa ngọc này tạm thời tôi cũng không nhìn ra cái gì cả… Hay là, anh cứ đi thu thập trước đi, đợi tôi nghiên cứu ra rồi, chúng ta sẽ bàn bạc lại nhé?

Đây cũng chính là việc phải làm.

Tiêu Phàm mời cô đến đây để cùng mở chiếc hộp đen này đã là rất rộng lượng rồi. Nếu trong hộp đen có “vàng bạc bảo bối” gì, cũng không ngại phân phát cho mọi người. Cơ Khinh Sa cũng rất muốn mang rùa bạch ngọc kia về nghiên cứu, nhưng cũng biết là không thể. Nghiêm túc mà nói, cái này vẫn nên thuộc về Uyển Thiên Thiên.

Chỉ nhìn cái bộ dạng Uyển Thiên Thiên “si mê” Tiêu Phàm, không cần nói nhiều cũng biết, Uyển Thiên Thiên không thể rời xa Tiêu Phàm. Trong thời gian này, rùa ngọc do Uyển Thiên Thiên cất giữ hay là do Tiêu Phàm nghiên cứu, trên thực tế là không khác biệt.

- Như vậy cũng tốt.

Tiêu Phàm cũng không giả bộ khách sáo.

Phong Vãn Nương yên lặng nhìn rùa ngọc trên án kỉ, đột nhiên nói.

- Tiêu đại ca, tôi có thể nghiên cứu rùa ngọc này một đêm không? Tôi muốn vẽ lại hoa văn trên lưng nó, mang về nghiên cứu thật tốt.

Đôi mi thanh tú của Tân Lâm khẽ nhăn lại.

- Ưu Ưu, cô không thể xin nghỉ ở trường một thời gian được sao?

Ý là muốn Phong Vãn Nương tiếp tục ở lại Chỉ Thủy Quan để nghiên cứu cái hình vẽ này. Trong tiềm thức Tân Lâm cảm thấy rùa ngọc này không đơn giản,

Với Phong Vãn Nương, Tâm Lâm rất tin tưởng, một khi cô đã hiểu rõ về cái hình ảnh này, chắc chắn sẽ liên lạc với Tiêu Phàm đầu tiên. Tuy nhiên giang hồ hiểm ác, mấy thứ này rất có thể sẽ mang đến cho cô sự nguy hiểm khó có thể biết trước.

Những kẻ địch núp trong bóng tối kia, sẽ làm ra những chuyện gì, khó có ai đoán trước được.

Có thể nói rằng Chỉ Thủy Quan vẫn là an toàn nhất.

Phong Vãn Nương lắc đầu.

- Chị Tân, tôi đã xin nghỉ một tuần rồi. Tuần sau, giáo sư Auburn muốn đến trường giảng bài, tôi phải đi làm.

Được xem là trợ thủ chỉ định và là nghiên cứu sinh tiến sĩ của giáo sư Auburn, Phong Vãn Nương rất coi trọng danh tiếng và công việc của mình.

Tân Lâm đang muốn nói, Tiêu Phàm liền khoát tay bảo cô dừng lại, quay sang nói với Phong Vãn Nương.

- Tiến sĩ Phong, không vấn đề gì, tối nay rùa ngọc này sẽ thuộc về cô.

- Cảm ơn Tiêu đại ca.

Tiêu Phàm cười nói.

- Phải là chúng tôi cảm ơn cô mới đúng, cô xem, để mở được chiếc hộp đen này đã tốn của cô nguyên một tuần rồi.

- Có gì đâu, bạn bè phải giúp đỡ lẫn nhau mà. Hơn nữa, thời gian này ở Chỉ Thủy Quan tôi cũng rất vui…

Với Phong Vãn Nương mà nói, mấy ngày này ở chung với nhau, cô và Tân Lâm hoàn toàn có thể xem là bạn tốt.

- Đúng rồi, Tiêu đại ca, mấy cuốn sách anh cho tôi mượn, tôi vẫn chưa đọc xong đâu…

Tiêu Phàm cười.

- Không sao, cô có thể mang đi. Sau này muốn mượn sách gì thì gọi điện cho tôi.

- Được. Thật ra có rất nhiều thứ tôi không hiểu, Tiêu đại ca đến lúc đó tôi sẽ thỉnh giáo anh.

Xem ra Phong Vãn Nương rất vui.

- Ừ.

Tiêu Phàm cũng không khiêm tốn, khẽ gật đầu.

- Nhất thiếu, vậy chúng tôi cáo từ trước.

Cơ Khình Sa ở bên cạnh nói.

- Được, tôi tiễn hai người.

- Không khách khí.

Nhìn chiếc Mercedes Benz của Cơ Khinh Sa chạy ra khỏi Chỉ Thủy Quan, Uyển Thiên Thiên chợt nói với Tiêu Phàm.

- Này, chúng ta phải đi Tần Quan thật sao?

Tiêu Phàm gật đầu nói.

- Quẻ bói đã nói rõ, hướng Tây Nam rất thuận lợi.

Uyển Thiên Thiên bất mãn về lời giải thích của Tiêu Phàm, bắt đầu hỏi đến cùng.

- Nhưng ở vùng Tây Nam của kinh thành có rất nhiều nơi, anh làm sao có thể khẳng định nơi mà quẻ bói nói là Tần Quan?

Tiêu Phàm cười.

- Rùa ngọc và chiếc hộp này đều lấy được từ Tần Quan. Muốn làm rõ nguyên do trong đó đương nhiên phải bắt đầu từ Tần Quan, đến những nơi khác thì càng không có manh mối.

- Ra thế.

Uyển Thiên Thiên suy nghĩ một lát, nói.

- Cũng có lý, vậy chúng ta đến Tần Quan làm gì?

- Không biết.

- Không biết?

Uyển Thiên Thiên lập tức trừng mắt, quả thật câu trả lời này của Tiêu Phàm hoàn toàn ngoài dự đoán của cô.

- Nếu quẻ chỉ dẫn đến đó, thì sau khi chúng ta đến đương nhiên sẽ có chỉ dẫn mới.

- Hả?

Uyển Thiên Thiên bị làm cho bối rối. Cho tới bây giờ cô chưa từng làm những chuyện thế này, ngay cả đến Tần Quan làm gì cũng không rõ, cứ đi một cách mơ hồ như thế rồi sau đó đợi “chỉ dẫn” gì đó ư?

Ai chỉ dẫn?

Thần?

Hay vẫn là quẻ bói?

Thấy vẻ thần bí của Tiêu Phàm, Uyển Thiên Thiên dù trong lòng rất nghi hoặc nhưng cũng không hỏi lại, nhìn Tân Lâm ở cạnh Tiêu Phàm rất điềm tĩnh, dường như sớm đã thành thói quen tự nhiên rồi.

Lẽ nào trước đây bọn họ đã từng làm như thế sao?

Xem ra mình phải làm quen với “phong cách làm việc” mới mới được.

Đường Huyên từ đầu đến cuối giữ im lặng, bỗng cười nói.

- Nhất thiếu, chợ đồ cổ ở Tần Quan rất nổi tiếng, nếu có thời gian có thể qua đó đi dạo một chút. May mắn không chừng có thể tìm được đồ tốt đấy.

Ở Chỉ Thủy Quan nhiều ngày như vậy, Đường Huyên cũng nhìn ra Tiêu Phàm rất thích đồ cổ, hơn nữa Tiêu Phàm còn rất tinh thông đồ cổ. Ở thủ đô này muốn tìm được cũng càng lúc càng khó, đến Tần Quan có lẽ sẽ có thu hoạch.

Uyển Thiên Thiên nói.

- Đúng là như thế, nghe nói mấy năm nay họ còn thực hiện các hoạt động giám định bảo vật, trực tiếp thu hồi bảo vật từ nhân dân, cũng rất có ý nghĩa. Chị hai, chị thông báo cho anh ba một tiếng đi, để anh ấy chuẩn bị vài món đồ chúng ta mang đi. Anh em mấy tháng nay đều nhàn rỗi, cũng phải quản tiền lương của họ mới được.

Chuyến đi Tần Quan lần này, tam đại đương gia của Yên Chi xã đều bị thương, thậm chí Uyển Thiên Thiên còn “mất hết võ công” trong một thời gian tương đối dài, Tiêu Phàm tuyệt đối cấm cô trong thời gian này làm lại nghề cũ. Cô liền nghe lời mọi người, tạm thời nghỉ hai tháng, chuyện khác để sau.

Hiện nay, Đường Huyên cùng cô trị thương ở Chỉ Thủy Quan, các anh em khác thì do Tống Hoàn quản lý.

Có điều tuy là “nghỉ”, nhưng vẫn phải bảo đảm lương cho anh em.

YênChi xã và những đội đào mộ khác không giống nhau, nhân viên tương đối ổn định. Không giống những kẻ đào mộ, đa số đều là bọn buôn nước bọt, lúc cần mới tập hợp lại, sau khi đào xong thì chia tang vật ra, trở thành đội đào mộ lớn nhất miền Bắc. Thành viên cố định của Yên Chi xã có đến mấy chục người, có người thậm chí còn mang theo cả gia đình.

Quy tắc do tổ tiên truyền lại, những người anh em này, Đại đương gia đều phải quản. Lúc có chuyện họ sẵn sàng dốc sức vì Đại đương gia, lúc không có chuyện thì Đại đương gia phải chăm sóc họ, xảy ra chuyện thì phải xử lý. Họ cũng phải phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của Đại đương gia. Ai dám phản bội “tổ chức”, thì phải bị hành hạ theo gia pháp tam đao lục động.

Mang theo mùi vị đặc trưng của bang phái giang hồ.

Đường Huyên mỉm cười gật đầu.

Ý của Uyển Thiên Thiên hoàn toàn rõ ràng. Đây thực ra là để cô thông báo cho Tống Hoàn chuẩn bị mở đường đến chợ đồ cổ ở Tần Quan. Là kẻ đào mộ, chắc hẳn rất quen thuộc các chợ đồ cổ.

/339

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status