Đại Hiệp Gặp Hạn

Chương 9 - Chương 4.2

/21


Tốn không ít tâm tư, mới đại khái đọc xong một quyển sổ con, Lục Quân Diêu phát hiện, hắn không thể không cần nàng!

Cho dù trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng những gì nàng làm được, vẫn vượt xa suy nghĩ của hắn, không chỉ đem gia nghiệp phát triển rộng lớn, hơn nữa còn cố định một khoản tiền, dùng để trợ giúp nhà nghèo khổ, những phương thức quản lý, cách nàng đối xử với người làm, mềm mỏng nhưng cũng không mất trật tự, ở phía dưới không người làm nào dám không kính nàng, phục nàng.

Ngoài lần đó ra, hắn còn phát hiện nàng đem sản nghiệp phía dưới cũng đem mua bán dược liệu, là sau khi nàng quản lý mới có.

Đây là chuyện Phúc Bá muốn hắn tìm hiểu sao? Mà hắn nên lĩnh hội được điều gì trong chuyện này?

Rất rõ ràng, đáp án thật rất rõ ràng.

Nàng mua bán dược liệu không phải vì kiếm lời, mà là vì hắn. Nàng hành hiệp cứu tế cũng không phải chỉ vì danh tiếng, cũng là cho hắn. Loáng thoáng trong chuyện này còn có chút một ít việc, hắn phải nghĩ thông suốt….

“Quân Diêu?” Mỗi ngày, chỉ yên lặng ở chung trong thư phòng được một chút, đã là việc ăn ý giữa hai người không cần lên tiếng nói nữa. Vào trong thư phòng, Mạnh Tâm Nha không nhìn thấy hắn liền đi đến phòng ngủ của hắn tìm, lại thấy hắn ngồi ngẩn người trên giường nhỏ.

Suy nghĩ bị cắt đứt, hắn quay đầu lại nhìn, thấy thê tử đứng ở cạnh cửa.

Nàng vẫn như cũ bề bộn nhiều việc, vội vàng đi sớm về khuya, vội vàng đem sản nghiệp Lục gia phát triển rộng lớn, từ cửa hàng này tới cửa hàng khác, mở rộng ngày càng lớn, trượng phu có trở về hay không, ngoài mặt xem ra cũng không có khác biệt gì lớn, bởi vì nàng và hắn không có cơ hội sống chung với nhau nhiều.

Ngoài mặt!

Đúng vậy, hắn nói là ngoài mặt, @d-d#L@Q%Đ, người ngoài nhìn thấy. Nương tử đặc biệt của hắn, là phải dụng tâm nhìn.

Nàng đem sự hiện hữu của hắn để ở trong lòng, nếu không sẽ không phân phó người làm mỗi ngày nhất định phải nấu cho hắn một món ăn dưỡng sinh, cũng sẽ không đem câu hắn buột miệng nói nhớ ở trong lòng, hơn nữa “Cẩn tuân phân phó”, bất luận bận rộn nhiều việc, nhiều lúc đi về rất trễ, cũng sẽ tới gặp hắn một lần.

Trong nội tâm nàng vẫn giữ truyền thống của một phụ nhân, phu là trời.

Nhớ tới tối hôm đó, nàng nằm ngủ trong ngực hắn, bộ dáng tỉnh lại hoang mang rối loạn vô cùng khả ái, còn đụng vào đầu hắn, cũng không xoa chỗ bị đỏ lên, lại vội vàng lưu ý xem nàng có chảy nước miếng trên người hắn hay không… Bộ dáng vụng về như vậy, nào giống bộ dáng một kỳ nữ tử một mình gánh lấy gia nghiệp.

Mười lăm tuổi, nàng tâm tính ngay thẳng; hai mươi tuổi, nàng dịu dàng nhu mì; hai mươi tư tuổi, nàng ung dung thông tuệ, độc lập tự chủ, mà nữ nhân này là thê tử của hắn. Không phải hắn rất may mắn sao?

Lục Quân Diêu xoa trán, thấp giọng cười nói: “Nàng đi vào đi, đừng đứng ngoài cửa.”

Mạnh Tâm Nha nghe lời bước vào, muốn nói gì, tầm mắt lại nhìn vào nơi bên cạnh hắn.

Theo tầm mắt nàng


/21

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status