Tiểu tử, đây là Duy Ngã Độc Tôn công, lão tử trước kia từng đi ra tới Thiên Tinh Vực trong vô tận hư không, vô ý tìm được Võ Tiên vẫn lạc chi mộ, trải qua gian nguy trắc trở mới lấy được môn công pháp này, mà vì môn công pháp này, lão tử bị Thần Hỏa Đại Đế súc sinh dẫn theo vài vị cái thế Võ Đế khác vây công chí tử, chậc chậc, môn công pháp này cần chính là Tiên Thiên thiếu hụt chi thân mới có thể tu luyện, nếu thân thể đầy đủ người tu luyện,môn công pháp này chỉ là Hoàng giai công pháp, nếu là Tiên Thiên thiếu hụt thể chất tu luyện, môn công pháp này siêu việt Tiên cấp công pháp, vận khí của ngươi quá cường, lão tử cũng hâm mộ ngươi! Thả lỏng tinh thần, ta đưa nó truyền vào thức hải của ngươi! Vương Bá Ngưu âm thầm cảm thán, đem công pháp ấn ký lạc ấn khắc sâu trong thức hải Diệp Minh.
Và đây là Máu của vị Võ Tiên đó, ngươi cần có nó mới có thể tu luyện viên mãn môn công pháp này! Vương Bá Ngưu từ trong Cửu Ma nhẫn lấy ra một bình chất lỏng màu vàng được phong ấn, đưa cho Diệp Minh.
Cái Bình này chỉ có Diệp Minh thân mang tiên thiên thiếu hụt thể mới có thể mở phong ấn!
Thân là Võ Đế tàn hồn, Vương Bá Ngưu nắm giữ hết thảy công pháp và ký ức cả đời Ma Thiên Võ Tôn, hắn không nhịn được suy nghĩ, nếu mấy tên khác tham dự khảo hạch này chả lẽ bọn hắn nếu nhập thể tên nào ngưu bức thì chẳng khác nào nắm giữ hoàn chỉnh công pháp cùng võ kỹ? Và Luân Hồi Than Đế thân là Than Đế cảnh là chủ nhân Luân Hồi tháp chả lẽ hắn thu hoạch được vô cùng vô tận ký ức, công pháp vũ kỹ nhân sinh cảm ngộ ngàn vạn trăm tỷ người từng tham gia Luân Hồi tháp?
Nếu vậy thì nội tình Luân Hồi Thần đế quả là đáng sợ!
May mắn ta có hệ thống, chứ nếu không hệ thống tin tức bị ghi chép lại thì ta có nguy cơ sinh tử, Đại ma đầu hệ thống quá nghịch thiên! Vương Bá Ngưu thở phào, may mắn nghĩ.
Chẳng qua Vương Bá Ngưu hiểu lầm một điều, Luân Hồi tháp căn cứ số mệnh của mỗi người mà tìm cho hắn một bộ thân thể phù hợp với số mệnh ấy, Diệp Minh thân nắm giữ Đế cấp võ hồn, Đế Cấp thân thể, sau này chắc chắn là thành Đế người, số mệnh đương nhiên mạnh mẽ vô cùng, mới có thể xuyên qua trở thành Số mệnh chi tử của vị diện này, là Tiềm Long Tại Uyên thiên mệnh chi tử!
Tuy Luân Hồi Tháp sẽ sao chép cả đời ký ức của người tham gia Luân Hồi Tháp, nhưng nếu người tham gia là khí vận chi tử, thì khi vào tháp sẽ được nhập thể người có cùng đẳng cấp, lúc đấy người đấy nắm giữ cơ duyên của người cùng đẳng cấp với mình, thì sẽ cường đại hơn, đây là trao đỗi lợi ích công bằng cho nên dù biết cơ duyên của mình cũng bị sao chép, nhưng không thiếu khí vận chi tử của một giới đều đi vào Luân Hồi giới tìm cơ duyên!
Võ giả, tu sĩ đạt tới Cái Thế Võ Đế cảnh, đã lĩnh ngộ bước đầu Đại Đạo của vũ trụ này, dựa vào lĩnh ngộ đại đạo sâu hay cạn thì phân chia cảnh giới lại khác nhau.
Cái Thế Võ Đế-Đại Đế-Tiên Đế-Thiên Đế-Thánh Đế, Thần Đế.
Đã tới Thần Đế, võ giả khả năng đã gần như là sáng thế thần, Đại Đạo gần như lĩnh ngộ đại thành, trở thành Muôn đời bất hủ, chỉ cần Vũ Trụ không diệt thì Thần Đế bất diệt!
Muốn tiến thêm một bước phải đối mặt với Trảm Thần chi kiếp, độ qua Trảm Thần chi kiếp mới phá tan Vũ Trụ bình chướng, trở Thành Võ Tiên, đi qua một cái vũ trụ khác cao cấp hơn, và khi đã bước tới vũ trụ đỉnh cao nhất, sẽ bước vào hư vô mờ mịt Chúng Thần Giới!
Mà giờ khắc này Diệp Minh chú tâm lĩnh ngộ Duy Ngã Độc Tôn công.
Duy Ngã Độc Tôn Công dùng Vạn Pháp Vạn Đạo tôi luyện thân thể, cho đến khi đạt tới Vô địch chi thể, bằng vào thân thể đánh nổ Vũ Trụ không gian, bước vào Võ Tiên chi cảnh. mà chỉ thân thể thiếu hụt không hoàn chỉnh mới có thể cải tạo thành Vô Địch chi thể, nếu thân thể hoàn thiện thì không thể cải tạo được.
Bởi vì việc cải tạo thể chất này khiến tu sĩ biến thành một dạng sinh mệnh khác được chủ nhân công pháp gọi là Thần Tộc, một chủng tộc hầu như đã tuyệt diệt ở Chúng Thần giới, Chúng Thần giới hồi trước là do Thần Tộc đại năng trị vì nô dịch ngàn tỷ chủng tộc, ngay cả tên Giới cũng được đặt là Chúng Thần giới, đủ thấy quyền uy tuyệt đối của Thần Tộc, nhưng bởi vì biến cố nào đó cả tộc đều tuyệt diệt.
Trên bản chất thì vô địch chi Thể đã không là nhân loại nữa, sức người có hạn nhưng Thần tộc thân thể lại tiềm năng vô hạn.
Mà vị võ Tiên vẫn lạc đó chính là vị Thần Tộc hậu nhân cuối cùng của Thần Tộc, bởi vì Chúng Thần giới các tộc đại năng truy sát diệt cỏ tận gốc bất đắc dĩ phá giới xuống vùng hạ cấp Vũ Trụ này, và lúc đó bản thân hắn đã gần tử vong, bèn lập ra cấm chế trong mộ của mình, và bởi vì Thần Tộc huyết mạch đã chân chính tuyệt diệt, nên hắn đương thời sáng tạo ra môn công pháp này, hi vọng có người tiên thiên thiếu hụt hoặc có dính liếu nhân quả với tiên thiên thiếu hụt thể đến lấy, trọng trấn lại Thần Tộc.
Diệp Minh ngửa cổ uống một giọt huyết dịch của vị Thần tộc này, hắn không dám uống nhiều, vì sợ thân thể này không chịu nổi, bàn tay dựa theo công pháp vận hành luyện hóa Thần Tộc huyết dịch.
Sau một khắc, nhục thể của hắn đã bị kích thích, Cỗ huyết mạch ấy khi vào thân thể hắn không bị khống chế điên cuồng di chuyển, càn quét hết thảy kinh mạch, nội tạng, cốt cách của hắn.
Diệp Minh vạn vạn không thể ngờ tới, vẻn vẹn chỉ là một giọt tinh huyết sẽ bộc phát mạnh mẽ như vậy, tinh huyết lực lượng bàng bạc như như muốn nghiền nát thân thể của hắn.
Rầm rầm rầm...
Cuồng bạo khí huyết chi lực bộc phát, đưa hắn cốt cách, nội tạng, huyết nhục, kinh mạch đều nghiền áp biến hình, toàn thân hắn bắt đầu căng bạo, làn da chảy đầy huyết, huyết chảy ra chính là huyết dịch của hắn, Huyết dịch đẳng cấp Hoàng phẩm truyền thừa từ phụ thân hắn võ tôn cảnh, hậu nhân một đời nắm giữ huyết mạch thấp hơn chủ mạch một bậc.
Cái giọt tinh huyết này cho dù là Hoàng cấp huyết mạch so với nó cũng là cặn bã, nhanh chóng bị Thần tộc tinh huyết từng chút một bài xuất ra khỏi thân thể.
Một lát, nhục thể của hắn gần như không chịu nổi, làn da xuất hiện từng đạo vết rách, máu tươi ồ ồ chảy ra, xuyên thấu qua vết rách da thịt có thể chứng kiến cốt cách, huyết nhục, ngũ tạng lục phủ, ngay cả trái tim đang đập thình thịch cũng có thể thấy.
Lúc này, Diệp Minh cắn răng chịu đựng thống khổ,điên cuồng vận chuyển Duy Ngã Độc Tôn công pháp, lúc này đây Thần tộc huyết dịch chậm rãi cải tạo cốt cách, huyết nhục, thậm chí ngũ tạng lục phủ cũng được cải tạo, khiến thân thể hắn chậm rãi biến hóa.
Qúa trình này tương đương việc phá rồi lại lập, khiến cho thân thể hắn càng ngày càng cường đại.
Thế nhưng mà trả giá cho sự cường đại của thân thể là cảm giác vô cùng thống khổ, theo thân thể đến thần hồn, đều truyền đến cảm giác thống khổ, nhiều lúc Diệp Minh còn tưởng tượng nếu chịu thêm một giây một phút nữa thì thân thể, thần hồn đều không chịu nổi áp lực phải sụp đổ, không còn tồn tại.
Cảm giác đau đớn xé gan xé thịt khiến cho đầu óc Diệp Minh trống rỗng, tùy thời đều có khả năng ngất đi.
Không thể ngất đi, ta muốn chà đạp Hỏa Thiên, ta muốn thoát khỏi phế vật, ta muốn Điệp Điệp, phụ thân mẫu thân vì ta mà tự hào, ta muốn trở nên cường đại bảo vệ những người thân thuộc với ta, ta không thể ngất đi, ta nhịn..ta nhịn...aaaa........
Diệp Minh gằn từng câu từng chữ nói, hắn điên cuồng vận chuyển công pháp, mặc cho cảm giác đau đớn tăng dần theo cấp số nhân, hắn phải kiên cường chịu đựng xuống.
Hết thảy, đều là vì cường đại.
Trải qua mười sáu năm sống trong phế vật tên,lại để cho Diệp Minh minh bạch một điều, đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, cường giả không quan tâm đến tâm tình, sinh tử của kẻ yếu, hắn muốn nắm giữ vận mệnh của mình thì việc đầu tiên phải chịu đựng cơn đau đớn tột cùng này để đỗi lấy lực lượng cường đại, Diệp Minh trong tính cách ẩn chứa một cỗ bất khuất không chịu thua ý chí, và ẩn dấu một cỗ tàn nhẫn, và hắn minh tường một điều, con đường của tương lai của hắn không giới hạn ở vùng đại lục này, con đường trở thành cường giả sau này càng thêm gian nan, tràn đầy chinh phạt, hắn cần mau chóng đạt được lực lượng càng mạnh để ứng đối tất cả nguy cơ cùng khó khăn.
Oanh!
Rốt cục, thành công! Diệp Minh nắm chặt bàn tay, cảm giác cuồng cuộn sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể, khiến hắn mê luyến. Đây là lần đầu tiên hắn nắm giữ sức mạnh cuồng đại.
Diệp Minh thân thể cải tạo hoàn thành, toàn bộ thân hình phát sinh biến hóa, da thịt biến thành trắng mỹ lệ như ngọc thạch lưu ly, sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh nhỏ, sải cánh mỗi bên chỉ dài tới một mét, tầm mắt cũng có thể nhìn thấy rất xa, ngay cả một trăm mét trước mặt có đàn kiến di chuyển hắn vẫn thấy, và hắn cảm giác bản thân có thể nhìn xuyên màn đêm như ban ngày, móng tay có một bộ móng vuốt sắc nhọn có thể thu ra rút vào, bộ móng vuốt này màu đen thuần túy, ẩn chứa Độc tính cường liệt, dựa theo trí nhớ trong huyết mạch này nói, hắn muốn thu nô bộc trung thành chỉ cần lây nhiễm Thần độc cho kẻ muốn thu làm đầy tớ, lúc đó sinh tử của nô bộc trong tay hắn, mà Thần độc có thể cải biến nô bộc biến thành một nữa Thần tộc nhân thể chất.
Làn da trên cơ thể có Lôi điện đạo văn ẩn hiện, đây là hình thái thứ nhất của Thần Tộc, Lôi chi Thần! Trời sinh điều khiển Lôi nguyên tố, tu luyện lôi đạo hiệu sức mạnh mẽ!
Mà trở thành Thần tộc thể chất, dù là cấp thấp nhất Lôi Thần, hắn vẫn chân chính Trường Sinh, không có hạn mức tuổi thọ, đủ thấy Thần Tộc được trời cao ưu ái như thế nào.
Giờ khắc này hắn tuyệt phi nhân loại, cũng không thể tu luyện Nhân Tộc công pháp, chỉ có thể từng bước kích phát Huyết mạch, mở ra hình thái khác tiến hóa.
Mà biện pháp kích phát huyết mạch nhanh nhất, chính là hấp thu huyết mạch của các giống loài khác, nếu huyết mạch càng cao cấp càng tốt, Thần tộc thời kỳ đỉnh cao nô dịch vạn loài chỉ là để chăn nuôi như gia súc, lúc cần thì bắt lấy tăng huyết mạch đẳng cấp, cho nên Thần tộc tộc nhân ngày càng cường đại, không có giống loài nào có thể phản kháng.
Và đây là Máu của vị Võ Tiên đó, ngươi cần có nó mới có thể tu luyện viên mãn môn công pháp này! Vương Bá Ngưu từ trong Cửu Ma nhẫn lấy ra một bình chất lỏng màu vàng được phong ấn, đưa cho Diệp Minh.
Cái Bình này chỉ có Diệp Minh thân mang tiên thiên thiếu hụt thể mới có thể mở phong ấn!
Thân là Võ Đế tàn hồn, Vương Bá Ngưu nắm giữ hết thảy công pháp và ký ức cả đời Ma Thiên Võ Tôn, hắn không nhịn được suy nghĩ, nếu mấy tên khác tham dự khảo hạch này chả lẽ bọn hắn nếu nhập thể tên nào ngưu bức thì chẳng khác nào nắm giữ hoàn chỉnh công pháp cùng võ kỹ? Và Luân Hồi Than Đế thân là Than Đế cảnh là chủ nhân Luân Hồi tháp chả lẽ hắn thu hoạch được vô cùng vô tận ký ức, công pháp vũ kỹ nhân sinh cảm ngộ ngàn vạn trăm tỷ người từng tham gia Luân Hồi tháp?
Nếu vậy thì nội tình Luân Hồi Thần đế quả là đáng sợ!
May mắn ta có hệ thống, chứ nếu không hệ thống tin tức bị ghi chép lại thì ta có nguy cơ sinh tử, Đại ma đầu hệ thống quá nghịch thiên! Vương Bá Ngưu thở phào, may mắn nghĩ.
Chẳng qua Vương Bá Ngưu hiểu lầm một điều, Luân Hồi tháp căn cứ số mệnh của mỗi người mà tìm cho hắn một bộ thân thể phù hợp với số mệnh ấy, Diệp Minh thân nắm giữ Đế cấp võ hồn, Đế Cấp thân thể, sau này chắc chắn là thành Đế người, số mệnh đương nhiên mạnh mẽ vô cùng, mới có thể xuyên qua trở thành Số mệnh chi tử của vị diện này, là Tiềm Long Tại Uyên thiên mệnh chi tử!
Tuy Luân Hồi Tháp sẽ sao chép cả đời ký ức của người tham gia Luân Hồi Tháp, nhưng nếu người tham gia là khí vận chi tử, thì khi vào tháp sẽ được nhập thể người có cùng đẳng cấp, lúc đấy người đấy nắm giữ cơ duyên của người cùng đẳng cấp với mình, thì sẽ cường đại hơn, đây là trao đỗi lợi ích công bằng cho nên dù biết cơ duyên của mình cũng bị sao chép, nhưng không thiếu khí vận chi tử của một giới đều đi vào Luân Hồi giới tìm cơ duyên!
Võ giả, tu sĩ đạt tới Cái Thế Võ Đế cảnh, đã lĩnh ngộ bước đầu Đại Đạo của vũ trụ này, dựa vào lĩnh ngộ đại đạo sâu hay cạn thì phân chia cảnh giới lại khác nhau.
Cái Thế Võ Đế-Đại Đế-Tiên Đế-Thiên Đế-Thánh Đế, Thần Đế.
Đã tới Thần Đế, võ giả khả năng đã gần như là sáng thế thần, Đại Đạo gần như lĩnh ngộ đại thành, trở thành Muôn đời bất hủ, chỉ cần Vũ Trụ không diệt thì Thần Đế bất diệt!
Muốn tiến thêm một bước phải đối mặt với Trảm Thần chi kiếp, độ qua Trảm Thần chi kiếp mới phá tan Vũ Trụ bình chướng, trở Thành Võ Tiên, đi qua một cái vũ trụ khác cao cấp hơn, và khi đã bước tới vũ trụ đỉnh cao nhất, sẽ bước vào hư vô mờ mịt Chúng Thần Giới!
Mà giờ khắc này Diệp Minh chú tâm lĩnh ngộ Duy Ngã Độc Tôn công.
Duy Ngã Độc Tôn Công dùng Vạn Pháp Vạn Đạo tôi luyện thân thể, cho đến khi đạt tới Vô địch chi thể, bằng vào thân thể đánh nổ Vũ Trụ không gian, bước vào Võ Tiên chi cảnh. mà chỉ thân thể thiếu hụt không hoàn chỉnh mới có thể cải tạo thành Vô Địch chi thể, nếu thân thể hoàn thiện thì không thể cải tạo được.
Bởi vì việc cải tạo thể chất này khiến tu sĩ biến thành một dạng sinh mệnh khác được chủ nhân công pháp gọi là Thần Tộc, một chủng tộc hầu như đã tuyệt diệt ở Chúng Thần giới, Chúng Thần giới hồi trước là do Thần Tộc đại năng trị vì nô dịch ngàn tỷ chủng tộc, ngay cả tên Giới cũng được đặt là Chúng Thần giới, đủ thấy quyền uy tuyệt đối của Thần Tộc, nhưng bởi vì biến cố nào đó cả tộc đều tuyệt diệt.
Trên bản chất thì vô địch chi Thể đã không là nhân loại nữa, sức người có hạn nhưng Thần tộc thân thể lại tiềm năng vô hạn.
Mà vị võ Tiên vẫn lạc đó chính là vị Thần Tộc hậu nhân cuối cùng của Thần Tộc, bởi vì Chúng Thần giới các tộc đại năng truy sát diệt cỏ tận gốc bất đắc dĩ phá giới xuống vùng hạ cấp Vũ Trụ này, và lúc đó bản thân hắn đã gần tử vong, bèn lập ra cấm chế trong mộ của mình, và bởi vì Thần Tộc huyết mạch đã chân chính tuyệt diệt, nên hắn đương thời sáng tạo ra môn công pháp này, hi vọng có người tiên thiên thiếu hụt hoặc có dính liếu nhân quả với tiên thiên thiếu hụt thể đến lấy, trọng trấn lại Thần Tộc.
Diệp Minh ngửa cổ uống một giọt huyết dịch của vị Thần tộc này, hắn không dám uống nhiều, vì sợ thân thể này không chịu nổi, bàn tay dựa theo công pháp vận hành luyện hóa Thần Tộc huyết dịch.
Sau một khắc, nhục thể của hắn đã bị kích thích, Cỗ huyết mạch ấy khi vào thân thể hắn không bị khống chế điên cuồng di chuyển, càn quét hết thảy kinh mạch, nội tạng, cốt cách của hắn.
Diệp Minh vạn vạn không thể ngờ tới, vẻn vẹn chỉ là một giọt tinh huyết sẽ bộc phát mạnh mẽ như vậy, tinh huyết lực lượng bàng bạc như như muốn nghiền nát thân thể của hắn.
Rầm rầm rầm...
Cuồng bạo khí huyết chi lực bộc phát, đưa hắn cốt cách, nội tạng, huyết nhục, kinh mạch đều nghiền áp biến hình, toàn thân hắn bắt đầu căng bạo, làn da chảy đầy huyết, huyết chảy ra chính là huyết dịch của hắn, Huyết dịch đẳng cấp Hoàng phẩm truyền thừa từ phụ thân hắn võ tôn cảnh, hậu nhân một đời nắm giữ huyết mạch thấp hơn chủ mạch một bậc.
Cái giọt tinh huyết này cho dù là Hoàng cấp huyết mạch so với nó cũng là cặn bã, nhanh chóng bị Thần tộc tinh huyết từng chút một bài xuất ra khỏi thân thể.
Một lát, nhục thể của hắn gần như không chịu nổi, làn da xuất hiện từng đạo vết rách, máu tươi ồ ồ chảy ra, xuyên thấu qua vết rách da thịt có thể chứng kiến cốt cách, huyết nhục, ngũ tạng lục phủ, ngay cả trái tim đang đập thình thịch cũng có thể thấy.
Lúc này, Diệp Minh cắn răng chịu đựng thống khổ,điên cuồng vận chuyển Duy Ngã Độc Tôn công pháp, lúc này đây Thần tộc huyết dịch chậm rãi cải tạo cốt cách, huyết nhục, thậm chí ngũ tạng lục phủ cũng được cải tạo, khiến thân thể hắn chậm rãi biến hóa.
Qúa trình này tương đương việc phá rồi lại lập, khiến cho thân thể hắn càng ngày càng cường đại.
Thế nhưng mà trả giá cho sự cường đại của thân thể là cảm giác vô cùng thống khổ, theo thân thể đến thần hồn, đều truyền đến cảm giác thống khổ, nhiều lúc Diệp Minh còn tưởng tượng nếu chịu thêm một giây một phút nữa thì thân thể, thần hồn đều không chịu nổi áp lực phải sụp đổ, không còn tồn tại.
Cảm giác đau đớn xé gan xé thịt khiến cho đầu óc Diệp Minh trống rỗng, tùy thời đều có khả năng ngất đi.
Không thể ngất đi, ta muốn chà đạp Hỏa Thiên, ta muốn thoát khỏi phế vật, ta muốn Điệp Điệp, phụ thân mẫu thân vì ta mà tự hào, ta muốn trở nên cường đại bảo vệ những người thân thuộc với ta, ta không thể ngất đi, ta nhịn..ta nhịn...aaaa........
Diệp Minh gằn từng câu từng chữ nói, hắn điên cuồng vận chuyển công pháp, mặc cho cảm giác đau đớn tăng dần theo cấp số nhân, hắn phải kiên cường chịu đựng xuống.
Hết thảy, đều là vì cường đại.
Trải qua mười sáu năm sống trong phế vật tên,lại để cho Diệp Minh minh bạch một điều, đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, cường giả không quan tâm đến tâm tình, sinh tử của kẻ yếu, hắn muốn nắm giữ vận mệnh của mình thì việc đầu tiên phải chịu đựng cơn đau đớn tột cùng này để đỗi lấy lực lượng cường đại, Diệp Minh trong tính cách ẩn chứa một cỗ bất khuất không chịu thua ý chí, và ẩn dấu một cỗ tàn nhẫn, và hắn minh tường một điều, con đường của tương lai của hắn không giới hạn ở vùng đại lục này, con đường trở thành cường giả sau này càng thêm gian nan, tràn đầy chinh phạt, hắn cần mau chóng đạt được lực lượng càng mạnh để ứng đối tất cả nguy cơ cùng khó khăn.
Oanh!
Rốt cục, thành công! Diệp Minh nắm chặt bàn tay, cảm giác cuồng cuộn sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể, khiến hắn mê luyến. Đây là lần đầu tiên hắn nắm giữ sức mạnh cuồng đại.
Diệp Minh thân thể cải tạo hoàn thành, toàn bộ thân hình phát sinh biến hóa, da thịt biến thành trắng mỹ lệ như ngọc thạch lưu ly, sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh nhỏ, sải cánh mỗi bên chỉ dài tới một mét, tầm mắt cũng có thể nhìn thấy rất xa, ngay cả một trăm mét trước mặt có đàn kiến di chuyển hắn vẫn thấy, và hắn cảm giác bản thân có thể nhìn xuyên màn đêm như ban ngày, móng tay có một bộ móng vuốt sắc nhọn có thể thu ra rút vào, bộ móng vuốt này màu đen thuần túy, ẩn chứa Độc tính cường liệt, dựa theo trí nhớ trong huyết mạch này nói, hắn muốn thu nô bộc trung thành chỉ cần lây nhiễm Thần độc cho kẻ muốn thu làm đầy tớ, lúc đó sinh tử của nô bộc trong tay hắn, mà Thần độc có thể cải biến nô bộc biến thành một nữa Thần tộc nhân thể chất.
Làn da trên cơ thể có Lôi điện đạo văn ẩn hiện, đây là hình thái thứ nhất của Thần Tộc, Lôi chi Thần! Trời sinh điều khiển Lôi nguyên tố, tu luyện lôi đạo hiệu sức mạnh mẽ!
Mà trở thành Thần tộc thể chất, dù là cấp thấp nhất Lôi Thần, hắn vẫn chân chính Trường Sinh, không có hạn mức tuổi thọ, đủ thấy Thần Tộc được trời cao ưu ái như thế nào.
Giờ khắc này hắn tuyệt phi nhân loại, cũng không thể tu luyện Nhân Tộc công pháp, chỉ có thể từng bước kích phát Huyết mạch, mở ra hình thái khác tiến hóa.
Mà biện pháp kích phát huyết mạch nhanh nhất, chính là hấp thu huyết mạch của các giống loài khác, nếu huyết mạch càng cao cấp càng tốt, Thần tộc thời kỳ đỉnh cao nô dịch vạn loài chỉ là để chăn nuôi như gia súc, lúc cần thì bắt lấy tăng huyết mạch đẳng cấp, cho nên Thần tộc tộc nhân ngày càng cường đại, không có giống loài nào có thể phản kháng.
/178
|