Lúc này đây,Huyền Huyễn Đại Lục...
Phong Sư Huynh, chúng ta bị đạo phỉ bao vây rồi.. Một tên đệ tử kinh hãi hét lớn.
A...a....chết ta... Một tên đệ tử hơi yếu bị năm sáu tên đạo phỉ vây công, cuối cùng bị đánh lén gọt đi đầu lâu.
Mở đường máu chạy đi! Thanh Phong khóe mắt muốn nứt ra khi nhìn đám đệ tử bị đạo phỉ vây công giết chết, tùy tiện vài kiếm chém giết mấy tên đạo phỉ cận thân, lôi kéo Linh nhi thất hồn lạc phách chạy trốn.
.....
Thanh Phong lúc này đây nhận ra mình đã lọt vào bẫy, bọn hắn giết Tiếu Nhất sư đệ mà thả Diệp Minh ra chính là để hắn quay lại báo tin, Thanh Phong biết tin đương nhiên sẽ gọi Diệp Minh đi đến hốt xác,Thanh phong vì có hai vị Võ Vương trưởng lão tùy thân nên không sợ không kiên nể gì hết đi tới, ai bọn đạo phỉ này có cường giả Võ Hoàng đứng sau, hai vị trưởng lão liều mạng câu kéo thời gian liều chết tử đấu để bọn đệ tử hắn chạy trốn, nhưng Thanh Phong biết hai vị võ vương sẽ câu kéo không được bao nhiêu thời gian, Võ Hoàng cường giả kinh khủng không phải là đùa giỡn, bằng vào thân thể đã có thể tay không xé rách không gian bình chướng, thân thể ngao du hư không vũ trụ, dưới sức mạnh đó cho dù Võ Vương cũng giống như giun dế.
Và hắn cũng nhận ra, chắc chắn những người này không phải đơn giản là đạo phỉ, đạo phỉ có võ vương cường giả đã đủ kinh ngạc, Võ Hoàng cường giả ai lại đi làm đạo phỉ bao giờ, chắc chắn đây chính là âm mưu nhằm vào Thiên Kiếm Tông.
Hắn liều mạng huyết độn chạy trốn nhằm đưa tin tức này về cho sư phụ, hắn có truyền tin bí thuật vạn lý truyền âm, nhưng không biết tại sao cánh rừng này lại bị cỗ lực lượng nào đó bao bọc không thể sử dụng truyền âm bí thuật.
Linh nhi, Diệp Minh, cố gắng lên! Thanh Phong một tay kéo Diệp Minh, một thân lại cõng thêm Linh nhi, tuy nhiên hai người này cũng không ảnh hưởng đến tốc độ của hắn.
Sắp thoát ra khỏi cánh rừng rồi! Thanh Phong mừng rỡ, nếu thoát ra khỏi cánh rừng này, bí thuật hộ mệnh cùng truyền âm bí thuật đều có tác dụng, lúc đó hắn chính là biển rộng mặc chim bay, Sư phụ là võ hoàng, từ Thiên Kiếm Tông sư phụ có thể xé rách hư không xuất hiện tại chỗ đây cứu bọn hắn.
Haha....sâu kiến, chạy không thoát! Đột nhiên đằng sau hắn đột ngột xuất hiện thanh âm, Thanh phong không quay đầu lại cũng biết vị Võ Hoàng cường giả bí ẩn đó đã đuổi theo đằng sau.
Thôi được! Thanh Phong ánh mắt lóe lên vẻ kiên định, hắn nháy mắt gầm lên, nói:
Diệp sư đệ, mang Linh Nhi ra khỏi cánh rừng này, ta bọc hậu, cầm trong tay ngọc giản này, sư phụ sẽ nhanh chóng tới cứu!
Diệp Minh ánh mắt đạm mặc nhìn Thanh Phong, không nói hai lời nắm tay Linh Nhi bắt đầu chạy.
Trong lòng Diệp Minh thầm nói: Phụ thân quả nhiên trí tuệ vô song, hiển nhiên đã đoán được Thanh phong sẽ làm thế bày ra bố cục này.
Haha, ta là phụ thân ngươi, đương nhiên mấy tên sâu kiến tâm tư há qua mắt được ta. Tàn hồn Vương Bá Ngưu trong nhẫn truyền âm đáp.
Sau khi xác định Diệp Minh chạy thoát khỏi, Thanh Phong mới thở phào, bỗng hắn thấy Thần bí nhân cười tủm tỉm nhìn hắn cũng không ngăn cản Diệp Minh bọn họ chạy trốn, não hắn nhanh chóng sâu chuỗi lại tất cả, trong lòng hắn đột nhiên run rẩy, ánh mắt co rút lại, dường như nghĩ đến điều gì đó.
Nhận ra rồi sao? Thần Bí Nhân hài hước mở miệng, nghiền ngẫm nói.
Diệp Minh sư đệ...là người của các ngươi? Giọng nói của Thanh Phong run rẩy, đến cả khi cất lời, hắn cũng không dám tin rằng Diệp Minh thật sự là kẻ tay trong, nhưng mọi chứng cứ đều chỉ hướng Diệp Minh, hắn không tin cũng phải tin.
Chậc...đúng vậy.. Thần bí nhân cười to, vỗ tay đập xuống đầu Thanh Phong.
Boẹt Đầu lâu của Thanh Phong như trái dưa hấu yếu ớt liền bị bàn tay thần bí nhân đập nát như tương.
Mà Lúc này đây, tại Thiên Kiếm Tông...
Sư phụ..chúng ta gặp võ hoàng cường giả tập kích..! Đột nhiên một thanh âm xuất hiện trong đầu Phạm Tuấn.
Đây chính là thanh âm của Thanh Phong đã truyền vào lúc đưa ngọc giản cho Diệp Minh, khi Diệp Minh ra khỏi cánh rừng, nó cũng tự động kích hoạt.
Người nào tổn thương đồ nhi ta...! Phạm Tuấn rống giận một tiếng, bàn tay xé rách không gian thông đạo, đi vào trong đó.
Trong chớp mắt, hắn xuất hiện ngay vị trí tọa độ truyền âm ngọc giản phát ra.
Diệp Minh như cảm nhận được gì đó, liếc nhìn trên bầu trời.
Phạm Tuấn từ trong không gian thông đạo bước ra, xuất hiện bên cạnh hắn cùng Linh nhi, khi thấy Linh Nhi cùng Diệp Minh hoàn hảo không tổn thương, Phạm Tuấn thở dài một hơi, nhưng khi thấy Thanh phong không tại, trong lòng Phạm Tuấn đột nhiên cảm giác bất an.
Phong nhi đâu? Phạm Tuấn cau mày, hỏi.
Phong ca bọc hậu đằng sau, cha mau cứu Phong sư huynh! Linh Nhi òa khóc, thất thanh hét.
Không được.. Phạm Tuấn cảm giác mùi máu tươi xuất hiện tại cánh rừng phía trước, linh tính có chuyện chẳng lành, hắn nhanh chóng phi thân vào cánh rừng, khi thấy Thanh phong thi thể không đầu nằm trên mặt đất, dù định lực của hắn cao như thế nào cũng bộc lộ ra vẻ đau đớn.
Phong nhi...!...là ai?...ai dám giết đồ nhi của ta, lăn ra đây! Phạm Tuấn đau đớn tức giận rống to, nhưng không ai trả lời hắn.
Phạm Tuấn thi triển Thần Hồn chi thức cường đại quét ra phạm vi vạn dặm trong cánh rừng, nhưng vẫn không phát hiện ra bất kỳ sinh mệnh nào tồn tại, nếu không phải thần hồn chi lực của hắn còn cảm giác được nhiều đệ tử cùng đạo phỉ thi thể, thì hắn còn tưởng chẳng có ai xuất hiện ở đây.
Phạm Tuấn dùng thần hồn chi lực rà xoát hơn một nén nhang vẫn không có kết quả, liền không cam lòng thu hồi thần hồn chi lực, quay đầu lại bay tới Diệp Minh hai người.
Minh nhi, nói cho vi sư biết chuyện gì xảy ra? Phạm Tuấn sắc mặt âm trầm quát hỏi.
Đệ tử cùng chư vị sư huynh ẩn núp trong Ninh Hoa Thôn, chia người ra Cửu Long sơn mạch tìm kiếm manh mối đồng thời săn phàm thú rèn luyện, đệ tử cùng Tiếu Nhất sư đệ đồng thời đi vào trong cánh rừng này thì bị đạo phỉ tập kích, đạo phỉ giết đi tiếu nhất sư đệ, nhưng đồng thời thả đệ tử chạy trốn. Đệ tử chạy về báo cho Phong sư huynh biết, Phong sư huynh cùng hai vị trưởng lão cùng với các vị sư huynh đệ đi tới nơi đạo phỉ giết Tiếu Nhất sư đệ, chẳng qua khi tới nơi thì đạo phỉ đã bao vây, chuyện chẳng có gì đến khi một vị thần bí nhân tu vi Võ Hoàng xuất hiện giết chết hai vị trưởng lão, chúng ta vạn dặm đào mạng, đến cuối cùng vị thần bí nhân đó đuổi kịp, Phong sư huynh liều mạng bọc hậu cho chúng ta chạy thoát... Diệp Minh nhanh chóng tường thuật lại mọi chuyện.
Đạo phỉ không thể nào có Võ Hoàng cường giả đứng sau, hẳn là tứ đại thế lực khác đứng sau việc này, muốn tổn hại Thiên Kiếm Tông đệ tử tinh anh.. Trong lòng Phạm Tuấn nhanh chóng suy ra manh mối.
Việc này vi sư sẽ điều tra, ngươi cùng Linh nhi theo ta trở về! Nói rồi Phạm Tuần hai tay bắt lấy Diệp Minh cùng Linh nhi, xé rách hư không đi vào, trong nháy mắt biến mất khỏi nơi đây.
Bắt đầu kế hoạch thứ ba... Sau khi Phạm Tuấn rời đi một nén nhang, một thân ảnh từ hư không đi ra, chính là thần bí nhân lúc nãy, hắn lẩm bẩm nói.
Vâng! Từ trong hư không, bốn giọng nói đồng thời đáp lại.
Phong Sư Huynh, chúng ta bị đạo phỉ bao vây rồi.. Một tên đệ tử kinh hãi hét lớn.
A...a....chết ta... Một tên đệ tử hơi yếu bị năm sáu tên đạo phỉ vây công, cuối cùng bị đánh lén gọt đi đầu lâu.
Mở đường máu chạy đi! Thanh Phong khóe mắt muốn nứt ra khi nhìn đám đệ tử bị đạo phỉ vây công giết chết, tùy tiện vài kiếm chém giết mấy tên đạo phỉ cận thân, lôi kéo Linh nhi thất hồn lạc phách chạy trốn.
.....
Thanh Phong lúc này đây nhận ra mình đã lọt vào bẫy, bọn hắn giết Tiếu Nhất sư đệ mà thả Diệp Minh ra chính là để hắn quay lại báo tin, Thanh Phong biết tin đương nhiên sẽ gọi Diệp Minh đi đến hốt xác,Thanh phong vì có hai vị Võ Vương trưởng lão tùy thân nên không sợ không kiên nể gì hết đi tới, ai bọn đạo phỉ này có cường giả Võ Hoàng đứng sau, hai vị trưởng lão liều mạng câu kéo thời gian liều chết tử đấu để bọn đệ tử hắn chạy trốn, nhưng Thanh Phong biết hai vị võ vương sẽ câu kéo không được bao nhiêu thời gian, Võ Hoàng cường giả kinh khủng không phải là đùa giỡn, bằng vào thân thể đã có thể tay không xé rách không gian bình chướng, thân thể ngao du hư không vũ trụ, dưới sức mạnh đó cho dù Võ Vương cũng giống như giun dế.
Và hắn cũng nhận ra, chắc chắn những người này không phải đơn giản là đạo phỉ, đạo phỉ có võ vương cường giả đã đủ kinh ngạc, Võ Hoàng cường giả ai lại đi làm đạo phỉ bao giờ, chắc chắn đây chính là âm mưu nhằm vào Thiên Kiếm Tông.
Hắn liều mạng huyết độn chạy trốn nhằm đưa tin tức này về cho sư phụ, hắn có truyền tin bí thuật vạn lý truyền âm, nhưng không biết tại sao cánh rừng này lại bị cỗ lực lượng nào đó bao bọc không thể sử dụng truyền âm bí thuật.
Linh nhi, Diệp Minh, cố gắng lên! Thanh Phong một tay kéo Diệp Minh, một thân lại cõng thêm Linh nhi, tuy nhiên hai người này cũng không ảnh hưởng đến tốc độ của hắn.
Sắp thoát ra khỏi cánh rừng rồi! Thanh Phong mừng rỡ, nếu thoát ra khỏi cánh rừng này, bí thuật hộ mệnh cùng truyền âm bí thuật đều có tác dụng, lúc đó hắn chính là biển rộng mặc chim bay, Sư phụ là võ hoàng, từ Thiên Kiếm Tông sư phụ có thể xé rách hư không xuất hiện tại chỗ đây cứu bọn hắn.
Haha....sâu kiến, chạy không thoát! Đột nhiên đằng sau hắn đột ngột xuất hiện thanh âm, Thanh phong không quay đầu lại cũng biết vị Võ Hoàng cường giả bí ẩn đó đã đuổi theo đằng sau.
Thôi được! Thanh Phong ánh mắt lóe lên vẻ kiên định, hắn nháy mắt gầm lên, nói:
Diệp sư đệ, mang Linh Nhi ra khỏi cánh rừng này, ta bọc hậu, cầm trong tay ngọc giản này, sư phụ sẽ nhanh chóng tới cứu!
Diệp Minh ánh mắt đạm mặc nhìn Thanh Phong, không nói hai lời nắm tay Linh Nhi bắt đầu chạy.
Trong lòng Diệp Minh thầm nói: Phụ thân quả nhiên trí tuệ vô song, hiển nhiên đã đoán được Thanh phong sẽ làm thế bày ra bố cục này.
Haha, ta là phụ thân ngươi, đương nhiên mấy tên sâu kiến tâm tư há qua mắt được ta. Tàn hồn Vương Bá Ngưu trong nhẫn truyền âm đáp.
Sau khi xác định Diệp Minh chạy thoát khỏi, Thanh Phong mới thở phào, bỗng hắn thấy Thần bí nhân cười tủm tỉm nhìn hắn cũng không ngăn cản Diệp Minh bọn họ chạy trốn, não hắn nhanh chóng sâu chuỗi lại tất cả, trong lòng hắn đột nhiên run rẩy, ánh mắt co rút lại, dường như nghĩ đến điều gì đó.
Nhận ra rồi sao? Thần Bí Nhân hài hước mở miệng, nghiền ngẫm nói.
Diệp Minh sư đệ...là người của các ngươi? Giọng nói của Thanh Phong run rẩy, đến cả khi cất lời, hắn cũng không dám tin rằng Diệp Minh thật sự là kẻ tay trong, nhưng mọi chứng cứ đều chỉ hướng Diệp Minh, hắn không tin cũng phải tin.
Chậc...đúng vậy.. Thần bí nhân cười to, vỗ tay đập xuống đầu Thanh Phong.
Boẹt Đầu lâu của Thanh Phong như trái dưa hấu yếu ớt liền bị bàn tay thần bí nhân đập nát như tương.
Mà Lúc này đây, tại Thiên Kiếm Tông...
Sư phụ..chúng ta gặp võ hoàng cường giả tập kích..! Đột nhiên một thanh âm xuất hiện trong đầu Phạm Tuấn.
Đây chính là thanh âm của Thanh Phong đã truyền vào lúc đưa ngọc giản cho Diệp Minh, khi Diệp Minh ra khỏi cánh rừng, nó cũng tự động kích hoạt.
Người nào tổn thương đồ nhi ta...! Phạm Tuấn rống giận một tiếng, bàn tay xé rách không gian thông đạo, đi vào trong đó.
Trong chớp mắt, hắn xuất hiện ngay vị trí tọa độ truyền âm ngọc giản phát ra.
Diệp Minh như cảm nhận được gì đó, liếc nhìn trên bầu trời.
Phạm Tuấn từ trong không gian thông đạo bước ra, xuất hiện bên cạnh hắn cùng Linh nhi, khi thấy Linh Nhi cùng Diệp Minh hoàn hảo không tổn thương, Phạm Tuấn thở dài một hơi, nhưng khi thấy Thanh phong không tại, trong lòng Phạm Tuấn đột nhiên cảm giác bất an.
Phong nhi đâu? Phạm Tuấn cau mày, hỏi.
Phong ca bọc hậu đằng sau, cha mau cứu Phong sư huynh! Linh Nhi òa khóc, thất thanh hét.
Không được.. Phạm Tuấn cảm giác mùi máu tươi xuất hiện tại cánh rừng phía trước, linh tính có chuyện chẳng lành, hắn nhanh chóng phi thân vào cánh rừng, khi thấy Thanh phong thi thể không đầu nằm trên mặt đất, dù định lực của hắn cao như thế nào cũng bộc lộ ra vẻ đau đớn.
Phong nhi...!...là ai?...ai dám giết đồ nhi của ta, lăn ra đây! Phạm Tuấn đau đớn tức giận rống to, nhưng không ai trả lời hắn.
Phạm Tuấn thi triển Thần Hồn chi thức cường đại quét ra phạm vi vạn dặm trong cánh rừng, nhưng vẫn không phát hiện ra bất kỳ sinh mệnh nào tồn tại, nếu không phải thần hồn chi lực của hắn còn cảm giác được nhiều đệ tử cùng đạo phỉ thi thể, thì hắn còn tưởng chẳng có ai xuất hiện ở đây.
Phạm Tuấn dùng thần hồn chi lực rà xoát hơn một nén nhang vẫn không có kết quả, liền không cam lòng thu hồi thần hồn chi lực, quay đầu lại bay tới Diệp Minh hai người.
Minh nhi, nói cho vi sư biết chuyện gì xảy ra? Phạm Tuấn sắc mặt âm trầm quát hỏi.
Đệ tử cùng chư vị sư huynh ẩn núp trong Ninh Hoa Thôn, chia người ra Cửu Long sơn mạch tìm kiếm manh mối đồng thời săn phàm thú rèn luyện, đệ tử cùng Tiếu Nhất sư đệ đồng thời đi vào trong cánh rừng này thì bị đạo phỉ tập kích, đạo phỉ giết đi tiếu nhất sư đệ, nhưng đồng thời thả đệ tử chạy trốn. Đệ tử chạy về báo cho Phong sư huynh biết, Phong sư huynh cùng hai vị trưởng lão cùng với các vị sư huynh đệ đi tới nơi đạo phỉ giết Tiếu Nhất sư đệ, chẳng qua khi tới nơi thì đạo phỉ đã bao vây, chuyện chẳng có gì đến khi một vị thần bí nhân tu vi Võ Hoàng xuất hiện giết chết hai vị trưởng lão, chúng ta vạn dặm đào mạng, đến cuối cùng vị thần bí nhân đó đuổi kịp, Phong sư huynh liều mạng bọc hậu cho chúng ta chạy thoát... Diệp Minh nhanh chóng tường thuật lại mọi chuyện.
Đạo phỉ không thể nào có Võ Hoàng cường giả đứng sau, hẳn là tứ đại thế lực khác đứng sau việc này, muốn tổn hại Thiên Kiếm Tông đệ tử tinh anh.. Trong lòng Phạm Tuấn nhanh chóng suy ra manh mối.
Việc này vi sư sẽ điều tra, ngươi cùng Linh nhi theo ta trở về! Nói rồi Phạm Tuần hai tay bắt lấy Diệp Minh cùng Linh nhi, xé rách hư không đi vào, trong nháy mắt biến mất khỏi nơi đây.
Bắt đầu kế hoạch thứ ba... Sau khi Phạm Tuấn rời đi một nén nhang, một thân ảnh từ hư không đi ra, chính là thần bí nhân lúc nãy, hắn lẩm bẩm nói.
Vâng! Từ trong hư không, bốn giọng nói đồng thời đáp lại.
/178
|