- Chỉ là nếu một khi đã tham gia liên minh, đi hoặc lui hoặc lâm chiến không phục tùng mệnh lệnh, vậy đừng trách Lôi mỗ quân pháp vô tình. Ở chỗ này Lôi mỗ còn muốn hỏi một chút, người nào không muốn tham gia minh ước đều có quyền rời đi. Nếu có xin mời bước ra, nếu không sau khi Lôi mỗ công bố kế hoạch sẽ không có quyền rời khỏi nữa.
Trong lúc nói, Lôi Động nhìn quanh một phen, vừa nói vừa nâng khí thế của mình dâng lên.
Đương nhiên hắn có thể làm như vậy cũng căn cứ vào thực lực hiện giờ của hắn, xưa đâu bằng nay, huống chi đại bộ phận ở đây đều là người một nhà.
Tuy rằng lời nói của Lôi Động khiến người khác cảm giác bị kiềm hãm thế nhưng tất cả mọi người đều là người từng trải, hoặc là tán tu hoặc là sở hữu thế lực lớn đều vô cùng rõ ràng. Nếu như lâm chiến không nghe chỉ huy, chia bè xẻ phái thì sẽ có tràng cảnh gì? Đúng vậy, chuyện này là bắt buộc không thể lăn tăn, ngay cả Luyện Ngục Ma Vương một khi đã xác nhận theo minh ước thì phải hành sự theo quân pháp, nếu không liên minh này có khác gì đám ô hợp kia chứ? Lôi Động cường ngạnh khiến cho mọi người cảm giác rất có lòng tin vào hành động lần này. Nếu như Lôi Động tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mới khiến mọi người thấy lo lắng.
- Lôi Động nói rất đúng, nếu đã là đại sự tất nhiên phải kèm theo quân kỷ thật chặt, bằng không cho dù chúng ta cường thịnh hơn cũng chỉ là một đám ô hợp mà thôi.
Dạ Xoa vương trước đây vẫn giao hảo tốt với Lôi Động trầm giọng đệm lời.
- Không sai, nếu như Lôi Động chỉ huy, ta nguyện ý tiếp thu quân quy vô điều kiện.
Tà Phượng cũng đáp.
Các cường giả khác cũng đều biểu thị tán thành, lần hành động này phải có một người chỉ huy hành động thống nhất. Từ biểu hiện bên ngoài có vẻ như U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương hợp nhưng trên thực tế, Lôi Động mới thích hợp để đảm nhiệm vị trí tổng chỉ huy liên minh này. Hai người kia đều là cường giả tuyệt thế, Hóa Thần trung giai đỉnh phong, uy vọng lớn lao nhưng sợ rằng một trong hai bọn họ chỉ huy người còn lại sẽ không chịu phục.
Mà Lôi Động, ngoại trừ lý giải chân tướng rõ ràng ra, còn là người khởi xướng lần tụ hội này, triệu tập mọi người đến đây. Quan trọng nhất là hắn cũng không phải một người yếu, xung quanh hắn có rất nhiều Hóa Thần, không bao quát hắn đã có năm người. Những người còn lại cơ bản đều có giao hảo với Lôi Động.
Bởi vậy hầu như trong mắt mọi người, lần này Lôi Động chỉ huy liên minh là chắc chắn. Xảy ra vấn đề cũng dễ dàng điều giải ở giữa. Đổi lại bất kỳ kẻ nào sợ rằng cũng khó có thể đảm nhiệm trọng trách này.
Thật ra, lần này Lôi Động cũng hướng về chức vị tổng chỉ huy liên minh, thoạt nhìn có vẻ như cật lực không lấy lòng. Thế nhưng chỉ cần thuận lời hoàn thành mục tiêu lần này, uy vọng của Lôi Động trong đám người ở đây sẽ bạo tăng một mảng lớn, mà uy vọng càng lớn, sau này thực lực của chính mình đề cao, dần dần có thể nhét thế lực này vào trong phạm vi thế lực của chính mình.
Lần thâm nhập Thâm Uyên vực này, Lôi Động có thể đưa cường giả Hóa Thần tới đều chỉ có một mục đích đó là thứ bên trong Thâm Uyên vực. Bất kỳ thứ trong tay Thâm Uyên chi chủ kia là cái gì, Lôi Động đều không thểngồi nhìn vật đấy rơi vào trong tay Thâm Uyên chi chủ hoặc là Thánh Diệu vương được.
Cùng với tiện nghi cho người khác, không bằng tiện nghi cho chính mình hoặc là người một nhà.
Tất cả mọi người đồng ý xong lập tức bắt đầu chính thức kết minh. Tuy rằng nghi thức này đơn giản nhưng lại vô cùng trang trọng. Người ở đây không một ai không phải cường giả đỉnh phong, hạ thệ ngôn trước mặt nhiều người như vậy có ai không cảm thấy nặng chứ? Huống chi toàn bộ quá trình minh ước đều ghi lại trong Hóa Âm phù, Định Ảnh phù. Ai dám vi phạm thệ ngôn nhất định sẽ trở thành cái bia cho mọi người chỉ trích. Tất cả mọi người sẽ liên hợp lại thảo phạt hắn. Loại hậu quả này cho dù tồn tạicường đại như Luyện Ngục Ma Vương cũng không dám dễ dàng vi phạm.
Minh ước vừa kết thúc xong, tất cả mọi người ở đây dường như đều trở nên thân thiết với nhau hơn rất nhiều. Dù sao hiện giờ mọi người đều đã ngồi trên một chiếc thuyền, muốn lên đường rời khỏi là không có khả năng. Tương lai có phất lên được không hoàn toàn là nhờ vào lần hành động này.
Lôi Động cũng bắt đầu giới thiệu chi tiết nhiệm vụ, bao gồm cả ân oán giữa Nhâm Hòa và Nhâm Thâm để làm ra suy đoán, cuốn thêm cả Quang Minh vực vào trong.
- Bởi vậy có thể coi như bọn người Thánh Diệu vương biểu hiện bên ngoài giống như địch nhân, nhưng trên thực tế thì phải tạo minh hữu với bọn họ. Ngao cò đánh nhau ngư ông đắc lợi là tôn chỉ lần này của chúng ta.
Lôi Động nghiêm mặt nói, quay sang Lý trưởng lão Vạn Khôi môn hỏi:
- Lý trưởng lão, ta đã thuật lại trong ngọc giản, không biết như nào rồi?
Lý trưởng lão toàn thân tỏa ánh vàng rực rỡ cười ha ha nói:
- Lôi tổng yên tâm, Lý mỗ làm việc rất cẩn thận. Tuy rằng Thiên Huyễn môn hành tung quỷ bí khó lường nhưng vẫn bám váy Vạn Khôi môn chúng ta. Lý mỗ tìm bọn họ kiếm vàicái mặt nạ Thiên Huyễn, nếu không nể tình trực tiếp gạt bỏ bọn họ đi.
Vừa nói hắn vừa lộ sát khí ra ngoài, tiếp lời:
- Chỉ là mặt nạ Thiên Huyễn phẩm chất tốt nhất bọn họ cũng không có nhiều hàng tồn. Lý mỗ mượn được hai mươi cái, phối hợp thêm Liễm Tức quyết, cho dù cường giả Hóa Thần cũng khó có thể khám phá.
- Hai mươi bộ cũng đã đủ dùng rồi.
Lôi Động thỏa mãn gật đầu, quay sang mọi người nói:
- Lần này chúng ta hành động có ưu thế lớn nhất chính là xuất kỳ bất ý, bởi vậy trước đó không thể lộ ra thực lực siêu cường của liên minh. Nhưng cũng không thể để Thâm Uyên vực quá mức xem nhẹ. Ở ngoài sáng chúng ta lộ bốn cường giả Hóa Thần là được rồi. Về phần những người khác sử dụng mặt nạ Thiên Huyễn. Thiên Huyễn môn là một môn phái bí mật mà lại rất nhỏ. Tuy rằng thực lực không mạnh nhưng tiềm hành ẩn giấu tung tích rất tốt, có ưu thế mà người ngoài không thể với tới. Nếu không tin mời chư vị thử xem.
Lý trưởng lão chia mặt nạ Thiên Huyễn xong, Viêm Ma Vương là người đầu tiên nếm thử biến ảo. Thân hình của hắn hơi vặn vẹo một hồi, sau đó giống như quái vật bị cháy, sau mộthồi biến thành một tráng hán trung niên nhân loại, mà khí tức khổng lồ ngoài HóaThần cũng bị che lấp hoàn toàn.
…
Mấy năm trôi qua, trên một mảnh thiên địa u ám, âm trầm ảm đạm. Khói bụi bay lả tả, trời đất mênh mông có một cái khe rãnh sâu, đó là Thâm Uyên vực thanh danh hiển hách trong lục vực.
Tuy rằng hoàn cảnh ở Thâm Uyên vực vô cùng ác liệt thế nhưng sinh thái lại rất phong phú.
Ở trên khe tối đen có vô số nham thạch bám lởm chởm, bụi bặm bám theo gió luồn vào bên trong, mặt đất có đủ các loại sinh vật quỷ dị mà phức tạp, linh hoạt hoặc hành động vồ lấy con mồi.
Các loại trùng hình thù kỳ quái, tướng mạo hung mãnh đang bày ra các chiêu kỳ ảo tạo vô cùng sinh động tạo nên khung cảnh tự nhiên.
Trong lúc nói, Lôi Động nhìn quanh một phen, vừa nói vừa nâng khí thế của mình dâng lên.
Đương nhiên hắn có thể làm như vậy cũng căn cứ vào thực lực hiện giờ của hắn, xưa đâu bằng nay, huống chi đại bộ phận ở đây đều là người một nhà.
Tuy rằng lời nói của Lôi Động khiến người khác cảm giác bị kiềm hãm thế nhưng tất cả mọi người đều là người từng trải, hoặc là tán tu hoặc là sở hữu thế lực lớn đều vô cùng rõ ràng. Nếu như lâm chiến không nghe chỉ huy, chia bè xẻ phái thì sẽ có tràng cảnh gì? Đúng vậy, chuyện này là bắt buộc không thể lăn tăn, ngay cả Luyện Ngục Ma Vương một khi đã xác nhận theo minh ước thì phải hành sự theo quân pháp, nếu không liên minh này có khác gì đám ô hợp kia chứ? Lôi Động cường ngạnh khiến cho mọi người cảm giác rất có lòng tin vào hành động lần này. Nếu như Lôi Động tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mới khiến mọi người thấy lo lắng.
- Lôi Động nói rất đúng, nếu đã là đại sự tất nhiên phải kèm theo quân kỷ thật chặt, bằng không cho dù chúng ta cường thịnh hơn cũng chỉ là một đám ô hợp mà thôi.
Dạ Xoa vương trước đây vẫn giao hảo tốt với Lôi Động trầm giọng đệm lời.
- Không sai, nếu như Lôi Động chỉ huy, ta nguyện ý tiếp thu quân quy vô điều kiện.
Tà Phượng cũng đáp.
Các cường giả khác cũng đều biểu thị tán thành, lần hành động này phải có một người chỉ huy hành động thống nhất. Từ biểu hiện bên ngoài có vẻ như U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương hợp nhưng trên thực tế, Lôi Động mới thích hợp để đảm nhiệm vị trí tổng chỉ huy liên minh này. Hai người kia đều là cường giả tuyệt thế, Hóa Thần trung giai đỉnh phong, uy vọng lớn lao nhưng sợ rằng một trong hai bọn họ chỉ huy người còn lại sẽ không chịu phục.
Mà Lôi Động, ngoại trừ lý giải chân tướng rõ ràng ra, còn là người khởi xướng lần tụ hội này, triệu tập mọi người đến đây. Quan trọng nhất là hắn cũng không phải một người yếu, xung quanh hắn có rất nhiều Hóa Thần, không bao quát hắn đã có năm người. Những người còn lại cơ bản đều có giao hảo với Lôi Động.
Bởi vậy hầu như trong mắt mọi người, lần này Lôi Động chỉ huy liên minh là chắc chắn. Xảy ra vấn đề cũng dễ dàng điều giải ở giữa. Đổi lại bất kỳ kẻ nào sợ rằng cũng khó có thể đảm nhiệm trọng trách này.
Thật ra, lần này Lôi Động cũng hướng về chức vị tổng chỉ huy liên minh, thoạt nhìn có vẻ như cật lực không lấy lòng. Thế nhưng chỉ cần thuận lời hoàn thành mục tiêu lần này, uy vọng của Lôi Động trong đám người ở đây sẽ bạo tăng một mảng lớn, mà uy vọng càng lớn, sau này thực lực của chính mình đề cao, dần dần có thể nhét thế lực này vào trong phạm vi thế lực của chính mình.
Lần thâm nhập Thâm Uyên vực này, Lôi Động có thể đưa cường giả Hóa Thần tới đều chỉ có một mục đích đó là thứ bên trong Thâm Uyên vực. Bất kỳ thứ trong tay Thâm Uyên chi chủ kia là cái gì, Lôi Động đều không thểngồi nhìn vật đấy rơi vào trong tay Thâm Uyên chi chủ hoặc là Thánh Diệu vương được.
Cùng với tiện nghi cho người khác, không bằng tiện nghi cho chính mình hoặc là người một nhà.
Tất cả mọi người đồng ý xong lập tức bắt đầu chính thức kết minh. Tuy rằng nghi thức này đơn giản nhưng lại vô cùng trang trọng. Người ở đây không một ai không phải cường giả đỉnh phong, hạ thệ ngôn trước mặt nhiều người như vậy có ai không cảm thấy nặng chứ? Huống chi toàn bộ quá trình minh ước đều ghi lại trong Hóa Âm phù, Định Ảnh phù. Ai dám vi phạm thệ ngôn nhất định sẽ trở thành cái bia cho mọi người chỉ trích. Tất cả mọi người sẽ liên hợp lại thảo phạt hắn. Loại hậu quả này cho dù tồn tạicường đại như Luyện Ngục Ma Vương cũng không dám dễ dàng vi phạm.
Minh ước vừa kết thúc xong, tất cả mọi người ở đây dường như đều trở nên thân thiết với nhau hơn rất nhiều. Dù sao hiện giờ mọi người đều đã ngồi trên một chiếc thuyền, muốn lên đường rời khỏi là không có khả năng. Tương lai có phất lên được không hoàn toàn là nhờ vào lần hành động này.
Lôi Động cũng bắt đầu giới thiệu chi tiết nhiệm vụ, bao gồm cả ân oán giữa Nhâm Hòa và Nhâm Thâm để làm ra suy đoán, cuốn thêm cả Quang Minh vực vào trong.
- Bởi vậy có thể coi như bọn người Thánh Diệu vương biểu hiện bên ngoài giống như địch nhân, nhưng trên thực tế thì phải tạo minh hữu với bọn họ. Ngao cò đánh nhau ngư ông đắc lợi là tôn chỉ lần này của chúng ta.
Lôi Động nghiêm mặt nói, quay sang Lý trưởng lão Vạn Khôi môn hỏi:
- Lý trưởng lão, ta đã thuật lại trong ngọc giản, không biết như nào rồi?
Lý trưởng lão toàn thân tỏa ánh vàng rực rỡ cười ha ha nói:
- Lôi tổng yên tâm, Lý mỗ làm việc rất cẩn thận. Tuy rằng Thiên Huyễn môn hành tung quỷ bí khó lường nhưng vẫn bám váy Vạn Khôi môn chúng ta. Lý mỗ tìm bọn họ kiếm vàicái mặt nạ Thiên Huyễn, nếu không nể tình trực tiếp gạt bỏ bọn họ đi.
Vừa nói hắn vừa lộ sát khí ra ngoài, tiếp lời:
- Chỉ là mặt nạ Thiên Huyễn phẩm chất tốt nhất bọn họ cũng không có nhiều hàng tồn. Lý mỗ mượn được hai mươi cái, phối hợp thêm Liễm Tức quyết, cho dù cường giả Hóa Thần cũng khó có thể khám phá.
- Hai mươi bộ cũng đã đủ dùng rồi.
Lôi Động thỏa mãn gật đầu, quay sang mọi người nói:
- Lần này chúng ta hành động có ưu thế lớn nhất chính là xuất kỳ bất ý, bởi vậy trước đó không thể lộ ra thực lực siêu cường của liên minh. Nhưng cũng không thể để Thâm Uyên vực quá mức xem nhẹ. Ở ngoài sáng chúng ta lộ bốn cường giả Hóa Thần là được rồi. Về phần những người khác sử dụng mặt nạ Thiên Huyễn. Thiên Huyễn môn là một môn phái bí mật mà lại rất nhỏ. Tuy rằng thực lực không mạnh nhưng tiềm hành ẩn giấu tung tích rất tốt, có ưu thế mà người ngoài không thể với tới. Nếu không tin mời chư vị thử xem.
Lý trưởng lão chia mặt nạ Thiên Huyễn xong, Viêm Ma Vương là người đầu tiên nếm thử biến ảo. Thân hình của hắn hơi vặn vẹo một hồi, sau đó giống như quái vật bị cháy, sau mộthồi biến thành một tráng hán trung niên nhân loại, mà khí tức khổng lồ ngoài HóaThần cũng bị che lấp hoàn toàn.
…
Mấy năm trôi qua, trên một mảnh thiên địa u ám, âm trầm ảm đạm. Khói bụi bay lả tả, trời đất mênh mông có một cái khe rãnh sâu, đó là Thâm Uyên vực thanh danh hiển hách trong lục vực.
Tuy rằng hoàn cảnh ở Thâm Uyên vực vô cùng ác liệt thế nhưng sinh thái lại rất phong phú.
Ở trên khe tối đen có vô số nham thạch bám lởm chởm, bụi bặm bám theo gió luồn vào bên trong, mặt đất có đủ các loại sinh vật quỷ dị mà phức tạp, linh hoạt hoặc hành động vồ lấy con mồi.
Các loại trùng hình thù kỳ quái, tướng mạo hung mãnh đang bày ra các chiêu kỳ ảo tạo vô cùng sinh động tạo nên khung cảnh tự nhiên.
/1293
|