Ngay khi Thâm Uyên Chi Chủ muốn nổi giận, Lôi Động cũng cười ha hả:
- Đại ca không được tức giận, trước hết nghe tiểu đệ một lời. Thiên Linh Thạch thứ này tuy nói giá trị rất cao, rất nhiều Hóa Thần cường giả đều coi trọng. Nhưng đó là trước hỗn độn kết tinh. Đại ca, ngươi cũng biết, luận có thể đề cao tu vi mà nói, mười mai Thiên Linh Thạch cũng kém xa một quả hỗn độn kết tinh loại nhỏ đi sao?
- Hừ, dù là vậy, Thiên Linh Thạch giá trị cũng là cực cao, thuộc về tài nguyên chiến lược. Dù không tốt, cũng có thể hướng các thế lực ở Vực khác, đổi một khoản tài nguyên lớn.
Bị Lôi Động một phen lý do thoái thác này, sau đó, Thâm Uyên Chi Chủ cũng bớt tức giận phần nào. Bất quá, nhưng cũng bị công phu sư tử ngoạm của Lôi Động làm cho tức giận không nhẹ.
Song phương đang ở trong tuần trăng mật, mà Thâm Uyên Chi Chủ lại thập phần kỳ vọng Lôi Động giúp hắn xung phong, tìm ra được năng lực tác chiến và nhược điểm củaThánh Diệu Vương. Lôi Động nếu không hiểu chào giá tự do, quả thực quá có lỗi vớibản thân. Thấy hắn khẩu khí trở nên mềm yếu, Lôi Động lại cười lấy lòng nói:
- Đại ca, ngươi cũng thấy quân đội của tiểu đệ, có thể nói là tinh nhuệ đi sao? Đem so với một ít tài nguyên Thiên Linh Thạch đối với đại ca mà nói không quá trọng yếu, chúng ta giá trị cao hơn nhiều, chiến tranh mà, dù sao cũng phải có người chết. Người vừa chết, tiểu cũng tổn thất rất lớn.
Nói đến cùng, Thâm Uyên Chi Chủ hiện tại cũng không hi vọng thực sự đắc tội Lôi Động, để hắn sa sút lười chiến, xác thực như Lôi Động nói, hắn hiện tại có một Dị Giới thần bí, có thể tùy ý lấy được hỗn độn kết tinh, đem so sánh mà nói, Thiên Linh Thạch nguyên bản rất trọng yếu, hiện tại xác thực không trọng yếu như vậy mà không thể lấy ra được. Thoáng cân nhắc một chút, Thâm Uyên Chi Chủ rốt cục gật đầu nói:
- Được, ta có thểcho ngươi một trăm mai Thiên Linh Thạch. Thế nhưng, hiền đệ, ngươi phải bảo chứng, giúp ta đánh tan đạo nhân mã của Sí Tinh Vương kia. Mà trước khi đánh tan, ta cũng sẽ không cho ngươi nửa phần tài nguyên còn lại.
Trong lòng thầm nghĩ, đạo nhân mã của Sí Tinh Vương, tuy nói là cường giả trong các lộ dưới trướng Thánh Diệu Vương, yếu kém, nhưng cũng không phải dễ chọc. Nhất là khicó hơn mười tòa Thiên Không Thành, một tòa Thiên Không Chủ Thành bị lão bất tử Ảnh Ma Tộc kia đưa đến Thâm Uyên Vực.
Đương nhiên, Thâm Uyên Chi Chủ cũng không phải thuần túy để Lôi Động đi chịu chết. Mục đích của hắn đương nhiên là muốn sau khi Lôi Động xoá sạch Sí Tinh Vương, toàn bộ thực lực cũng lọt vào trình độ tổn thương nhất định ngăn chặn.
- Thành giao đại ca!
Lôi Động vẻ mặt nghiêm nghị:
- Lôi Động ta tuy rằng xuất đạo không lâu, nhưng danh tín cũng không tệ lắm.
Đương nhiên, về phần làm sao đánh vậy còn phải tiến hành một phen sắp xếp chiến lược.
Thấy Lôi Động chịu đáp ứng xuất chiến, Thâm Uyên Chi Chủ cũng thỏa mãn cười:
- Hiền đệ mời nói, chúng ta là minh hữu, tương lai muốn cùng hưởng tài nguyên, nhất tề chinh chiến thiên hạ, lần đầu tác chiến coi như ma hợp.
- Lấy thực lực hiện tại của ta, chỉ cần bất kể tổn thất, đánh bại Sí Tinh Vương vấn đề không lớn.
Lôi Động thoáng trầm ngâm sau đó nói:
- Bất quá ta cần đại ca làm hai chuyện. Một là xuất quân kiềm chế đám cường giả Thánh Diệu Vương, Quang Huy Vương. Hai là một ngày đối phương xuất hiện viện quân, cần đại ca xuất động bộ đội tinh nhuệ chặn đường. Nói chung một câu, ta hi vọng trong quá trình đánh Sí Tinh Vương, không bị người của hắn quấy rầy.
- Đó là đương nhiên, một phen này do hiền đệ làm chủ lực xuất chiến, huynh sẽ làm tốt chiến lược kiềm chế.
Lời này của Thâm Uyên Chi Chủ cũng nói được thành khẩn. Xác thực hắn ôm một ít suy nghĩ làm suy yếu thực lực tổng hợp của Lôi Động. Nhưng càng nhiều là vẫn hi vọng Lôi Động giúp hắn có thể tiêu diệt nhiều địch nhân. Dù sao, Thánh Diệu Vương kia thế tới ồn ào chỉ bằng vào bản thân, muốn chân chính chống đỡ thế tiến công của hắn. Trong lòng Thâm Uyên Chi Chủ cũng tuyệt đối không lo lắng.
Ngay sau đó, hai người liền kể lại tình báo, cùng với tính toán bắt đầu tác chiến. Hầu như cùng lúc đó tại một chỗ nổi danh hung hiểm ở Thâm Uyên Vực, tên là Phệ Cốt Thâm Đàm. Một đạo ảnh tử không thể nhìn thấy, phảng phất như dung nhập đến trong từng trận sát phong, đang phiêu hốt bất định đi đến. Phệ Cốt Thâm Đàm, từ trước đến nay là nơi hiểm ấc trong Thâm Uyên Vực khiến kẻ khác nghe mà biến sắc. Địa hình của nó dạng ao cốc, vị trí trung ương có một hàn đàm tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm.
Hàn đàm này không phải do nước ngưng tụ mà thành. Mà là do âm sát chi khí nồng nặc, cùng với chướng khí ác độc ngưng kết mà thành dịch thể, một ít sinh linh nhỏ yếu, hễ chạm vào loại Độc Sát Thủy này, chỉ cần vài phút, sẽ bị tan rã thôn phệ ngay cả xương cốt cũng bị ăn mòn sạch.
Cho dù là một ít tồn tại Nguyên Anh cấp cường đại, cũng tuyệt đối không dám ở lâu trong cốc tràn ngập vụ khí, bằng không một lúc sau cũng sẽ thân trúng kỳ độc, lâu khó khỏi hẳn. Hơn nữa, càng là nơi hung hiểm như vậy, thường thường sẽ sinh ra một nhóm dân bản xứ phi thường lợi hại, tỷ như các loại ác trùng độc thú. Cũng là một trong nguyên do khiến nơi này trở thành hung địa, kẻ khác nghe mà biến sắc. Dân bản xứ nơi này cho dù chưa chắc giai vị rất cao, nhưng do sát khí và độc chướng dung hợp mà thành độc thủy, khiến kẻ khác khó lòng phòng bị.
Nhưng mà nơi cùng sơn ác thủy nổi danh này, những độc trùng ác thú kia không biết từ lúc nào đã bị người thanh trừ sạch sẽ. Một tòa pháo đài bí mật kiến tạo ở bên cạnh Phệ Cốt Thâm Đàm. Tại trận pháp cuồn cuộn không ngừng khu động lực lượng ngăncách, trong pháo đài, không có nửa điểm sát khí độc chướng. Mà là đóng quân, một chi đạiquân thực lực thâm bất khả trắc.
Có chi đại quân này đóng quân ở đây, phiến địa phương hung hiểm này vậy thì càng thêm danh phù kỳ thực. Toàn bộ cường giả dám can đảm chạy đến nơi đây sưu tầm thiên tài địa bảo, đều bị bắt đánh giết, một đi không trở lại nữa.
Vì bảo vệ thiên đại cơ mật ở nơi này, Thâm Uyên Chi Chủ đã hạ vốn gốc và quyết tâm, không tiếc tất cả đại giới, chỉ cần có thể bảo trụ nơi này. Mà tướng lĩnh đóng ở chỗ này cũng là xuất thân từ Thâm Uyên Ác Ma nhất tộc, tên là Huyết Ưng. Chính là tâm phúc chân chính của hiện giữ Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư. Ở trong Thâm Uyên tràn ngập phản bội và xảo trá, cái gọi là tâm phúc chân chính, đó nhất định phải cần thủ đoạn đặc biệt để khống chế.
Làm người chân chính hoàn toàn khống chế Huyết Ưng, Ô Địch Tư sử dụng chính là thần hồn dung hợp thuật hữu hiệu nhất. Một ngày Huyết Ưng dám can đảm phản bội, Ô Địch Tư chỉ cần một ý niệm trong đầu, liền có thể để hắn thống khổ, thần hồn tan vỡ.
Thần hồn dung hợp khống chế, chính là phương thức khống chế thập phần cổ lão mà truyền thống, phi thường hữu hiệu, nhưng là có khuyết điểm. Một là nếu tiến hành dung hợp nhiều lần, rất dễ khiến người ta tẩu hỏa nhập ma, thần hồn của mình bị phá hỏng.
- Đại ca không được tức giận, trước hết nghe tiểu đệ một lời. Thiên Linh Thạch thứ này tuy nói giá trị rất cao, rất nhiều Hóa Thần cường giả đều coi trọng. Nhưng đó là trước hỗn độn kết tinh. Đại ca, ngươi cũng biết, luận có thể đề cao tu vi mà nói, mười mai Thiên Linh Thạch cũng kém xa một quả hỗn độn kết tinh loại nhỏ đi sao?
- Hừ, dù là vậy, Thiên Linh Thạch giá trị cũng là cực cao, thuộc về tài nguyên chiến lược. Dù không tốt, cũng có thể hướng các thế lực ở Vực khác, đổi một khoản tài nguyên lớn.
Bị Lôi Động một phen lý do thoái thác này, sau đó, Thâm Uyên Chi Chủ cũng bớt tức giận phần nào. Bất quá, nhưng cũng bị công phu sư tử ngoạm của Lôi Động làm cho tức giận không nhẹ.
Song phương đang ở trong tuần trăng mật, mà Thâm Uyên Chi Chủ lại thập phần kỳ vọng Lôi Động giúp hắn xung phong, tìm ra được năng lực tác chiến và nhược điểm củaThánh Diệu Vương. Lôi Động nếu không hiểu chào giá tự do, quả thực quá có lỗi vớibản thân. Thấy hắn khẩu khí trở nên mềm yếu, Lôi Động lại cười lấy lòng nói:
- Đại ca, ngươi cũng thấy quân đội của tiểu đệ, có thể nói là tinh nhuệ đi sao? Đem so với một ít tài nguyên Thiên Linh Thạch đối với đại ca mà nói không quá trọng yếu, chúng ta giá trị cao hơn nhiều, chiến tranh mà, dù sao cũng phải có người chết. Người vừa chết, tiểu cũng tổn thất rất lớn.
Nói đến cùng, Thâm Uyên Chi Chủ hiện tại cũng không hi vọng thực sự đắc tội Lôi Động, để hắn sa sút lười chiến, xác thực như Lôi Động nói, hắn hiện tại có một Dị Giới thần bí, có thể tùy ý lấy được hỗn độn kết tinh, đem so sánh mà nói, Thiên Linh Thạch nguyên bản rất trọng yếu, hiện tại xác thực không trọng yếu như vậy mà không thể lấy ra được. Thoáng cân nhắc một chút, Thâm Uyên Chi Chủ rốt cục gật đầu nói:
- Được, ta có thểcho ngươi một trăm mai Thiên Linh Thạch. Thế nhưng, hiền đệ, ngươi phải bảo chứng, giúp ta đánh tan đạo nhân mã của Sí Tinh Vương kia. Mà trước khi đánh tan, ta cũng sẽ không cho ngươi nửa phần tài nguyên còn lại.
Trong lòng thầm nghĩ, đạo nhân mã của Sí Tinh Vương, tuy nói là cường giả trong các lộ dưới trướng Thánh Diệu Vương, yếu kém, nhưng cũng không phải dễ chọc. Nhất là khicó hơn mười tòa Thiên Không Thành, một tòa Thiên Không Chủ Thành bị lão bất tử Ảnh Ma Tộc kia đưa đến Thâm Uyên Vực.
Đương nhiên, Thâm Uyên Chi Chủ cũng không phải thuần túy để Lôi Động đi chịu chết. Mục đích của hắn đương nhiên là muốn sau khi Lôi Động xoá sạch Sí Tinh Vương, toàn bộ thực lực cũng lọt vào trình độ tổn thương nhất định ngăn chặn.
- Thành giao đại ca!
Lôi Động vẻ mặt nghiêm nghị:
- Lôi Động ta tuy rằng xuất đạo không lâu, nhưng danh tín cũng không tệ lắm.
Đương nhiên, về phần làm sao đánh vậy còn phải tiến hành một phen sắp xếp chiến lược.
Thấy Lôi Động chịu đáp ứng xuất chiến, Thâm Uyên Chi Chủ cũng thỏa mãn cười:
- Hiền đệ mời nói, chúng ta là minh hữu, tương lai muốn cùng hưởng tài nguyên, nhất tề chinh chiến thiên hạ, lần đầu tác chiến coi như ma hợp.
- Lấy thực lực hiện tại của ta, chỉ cần bất kể tổn thất, đánh bại Sí Tinh Vương vấn đề không lớn.
Lôi Động thoáng trầm ngâm sau đó nói:
- Bất quá ta cần đại ca làm hai chuyện. Một là xuất quân kiềm chế đám cường giả Thánh Diệu Vương, Quang Huy Vương. Hai là một ngày đối phương xuất hiện viện quân, cần đại ca xuất động bộ đội tinh nhuệ chặn đường. Nói chung một câu, ta hi vọng trong quá trình đánh Sí Tinh Vương, không bị người của hắn quấy rầy.
- Đó là đương nhiên, một phen này do hiền đệ làm chủ lực xuất chiến, huynh sẽ làm tốt chiến lược kiềm chế.
Lời này của Thâm Uyên Chi Chủ cũng nói được thành khẩn. Xác thực hắn ôm một ít suy nghĩ làm suy yếu thực lực tổng hợp của Lôi Động. Nhưng càng nhiều là vẫn hi vọng Lôi Động giúp hắn có thể tiêu diệt nhiều địch nhân. Dù sao, Thánh Diệu Vương kia thế tới ồn ào chỉ bằng vào bản thân, muốn chân chính chống đỡ thế tiến công của hắn. Trong lòng Thâm Uyên Chi Chủ cũng tuyệt đối không lo lắng.
Ngay sau đó, hai người liền kể lại tình báo, cùng với tính toán bắt đầu tác chiến. Hầu như cùng lúc đó tại một chỗ nổi danh hung hiểm ở Thâm Uyên Vực, tên là Phệ Cốt Thâm Đàm. Một đạo ảnh tử không thể nhìn thấy, phảng phất như dung nhập đến trong từng trận sát phong, đang phiêu hốt bất định đi đến. Phệ Cốt Thâm Đàm, từ trước đến nay là nơi hiểm ấc trong Thâm Uyên Vực khiến kẻ khác nghe mà biến sắc. Địa hình của nó dạng ao cốc, vị trí trung ương có một hàn đàm tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm.
Hàn đàm này không phải do nước ngưng tụ mà thành. Mà là do âm sát chi khí nồng nặc, cùng với chướng khí ác độc ngưng kết mà thành dịch thể, một ít sinh linh nhỏ yếu, hễ chạm vào loại Độc Sát Thủy này, chỉ cần vài phút, sẽ bị tan rã thôn phệ ngay cả xương cốt cũng bị ăn mòn sạch.
Cho dù là một ít tồn tại Nguyên Anh cấp cường đại, cũng tuyệt đối không dám ở lâu trong cốc tràn ngập vụ khí, bằng không một lúc sau cũng sẽ thân trúng kỳ độc, lâu khó khỏi hẳn. Hơn nữa, càng là nơi hung hiểm như vậy, thường thường sẽ sinh ra một nhóm dân bản xứ phi thường lợi hại, tỷ như các loại ác trùng độc thú. Cũng là một trong nguyên do khiến nơi này trở thành hung địa, kẻ khác nghe mà biến sắc. Dân bản xứ nơi này cho dù chưa chắc giai vị rất cao, nhưng do sát khí và độc chướng dung hợp mà thành độc thủy, khiến kẻ khác khó lòng phòng bị.
Nhưng mà nơi cùng sơn ác thủy nổi danh này, những độc trùng ác thú kia không biết từ lúc nào đã bị người thanh trừ sạch sẽ. Một tòa pháo đài bí mật kiến tạo ở bên cạnh Phệ Cốt Thâm Đàm. Tại trận pháp cuồn cuộn không ngừng khu động lực lượng ngăncách, trong pháo đài, không có nửa điểm sát khí độc chướng. Mà là đóng quân, một chi đạiquân thực lực thâm bất khả trắc.
Có chi đại quân này đóng quân ở đây, phiến địa phương hung hiểm này vậy thì càng thêm danh phù kỳ thực. Toàn bộ cường giả dám can đảm chạy đến nơi đây sưu tầm thiên tài địa bảo, đều bị bắt đánh giết, một đi không trở lại nữa.
Vì bảo vệ thiên đại cơ mật ở nơi này, Thâm Uyên Chi Chủ đã hạ vốn gốc và quyết tâm, không tiếc tất cả đại giới, chỉ cần có thể bảo trụ nơi này. Mà tướng lĩnh đóng ở chỗ này cũng là xuất thân từ Thâm Uyên Ác Ma nhất tộc, tên là Huyết Ưng. Chính là tâm phúc chân chính của hiện giữ Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư. Ở trong Thâm Uyên tràn ngập phản bội và xảo trá, cái gọi là tâm phúc chân chính, đó nhất định phải cần thủ đoạn đặc biệt để khống chế.
Làm người chân chính hoàn toàn khống chế Huyết Ưng, Ô Địch Tư sử dụng chính là thần hồn dung hợp thuật hữu hiệu nhất. Một ngày Huyết Ưng dám can đảm phản bội, Ô Địch Tư chỉ cần một ý niệm trong đầu, liền có thể để hắn thống khổ, thần hồn tan vỡ.
Thần hồn dung hợp khống chế, chính là phương thức khống chế thập phần cổ lão mà truyền thống, phi thường hữu hiệu, nhưng là có khuyết điểm. Một là nếu tiến hành dung hợp nhiều lần, rất dễ khiến người ta tẩu hỏa nhập ma, thần hồn của mình bị phá hỏng.
/1293
|