- Tà Phượng, khổ cực cho ngươi.
Lôi Động bình tĩnh nói rằng:
- Ảnh Ma Vương cáo già, khẳng định muốn thừa dịp song phương quyết chiến, đi đầu một bước chiếm lĩnh Dị Giới. Hỗn độn linh khí Dị Giới tuy rằng nguy hiểm trùng trùng, nhưng chỉ cần ẩn núp, muốn tỉm ra hắn là không dễ dàng. Một khi để hắn đạt được quá nhiều hỗn độn kết tinh, liền có cơ hội đột phá tới Hóa Thần cao giai, thậm chí là Luyện Hư cảnh giới, đây mới là trọng đại. Về phần Thâm Uyên Chi Chủ và Thánh Diệu Vương cho dù ý nghĩ có phát nóng, cũng biết khí phách chi tranh cùng tấn cấp Luyện Hư Kỳ cái nào quan trọng hơn?
- Nhất là đối với Ảnh Ma Vương gia hoả này, tất nhiên sẽ có phòng bị giám thị nhất định. Chỉ cần Ảnh Ma Vương có dị động, khẳng định sẽ không ngồi yên không lý đến. Nhất là, Thánh Diệu Vương tất nhiên đến nay chưa từng có thể từ chỗ cáo già Ảnh Ma Vương đoạt được vị trí chính xác của Dị Giới, bằng không, Ảnh Ma Vương đã sớm bị độc thủ.
- Chân chính quyết chiến, sắp đến rồi.
Lôi Động lẩm bẩm, từ xa lợi dụng nguyên thần nói tới đại chiến tràng thảm liệt dị thường kia. Thế nhưng, quyết chiến chân chính chỉ gặp phải trong Dị Giới.
Vẫn là ở vị trí hạch tâm của Phệ Cốt Thâm Đàm kia.
Mấy nghìn nhân mã Huyết Ưng kia cũng không có bị điều khiển đến chiến trường, mà là tiếp tục trung thành và tận tâm thay Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư thủ hộ một chỗ cơ yếu này. Thế nhưng theo thế cục không ngừng biến hóa và chuyển biến xấu, Huyết Ưng sớm biết hiện tại không phải thời kì thái bình gì cả, các loại phòng hộ đã trở nên thập phần chu đáo, không dám có nửa điểm thư giãn. Địch nhân đại quân, khẳng định không thể thông qua phong tỏa đến nơi này. Thế nhưng, các loại tiểu đội tinh nhuệ cũng khó lòng phòng bị.
Huyết Ưng sẽ phải đối phó và phòng bị, chính là tiểu đội tinh nhuệ thâm nhập, tìm chuẩn vị trí này.
Thế nhưng hắn lại quên, trên thế giới này, cũng không phải toàn bộ đại quân tiến lên, đều cần trùng trùng điệp điệp. Chung quy có một ít bảo bối kỳ diệu như vậy, có thể làm được một ít sự tình bình thường khó có thể làm được.
Tỷ như, trong Thâm Uyên liền có một bảo bối trứ danh như vậy, chỉ bất quá, tương truyền kiện bảo bối kia đã thất truyền từ lâu.
Nhưng hết lần này tới lần khác, có người đã từng có được nó, cũng coi đó là con bài chưa lật của mình.
- Vô Tẫn Thâm Uyên!
Đó là tên của kiện Tiên Thiên linh bảo kia, bề ngoài rất đơn giản, kì thực cất giấu một dị không gian thế giới độc lập mà có thể sinh tồn. Có một vật có thể tùy thân mang theo dị không gian thế giới như vậy, tự nhiên liền có thể làm được một ít sự tình người bên ngoài không dễ dàng làm được.
Không gian dị bảo cùng loại, trên thực thế trong Lục Vực Cửu Châu vẫn là ít nhiều có chút truyền lưu. Tỷ như Luyện Ngục Ma Vương lại có một kiện Tiên Thiên linh bảo như thế. Bên trong ẩn giấu dị thế giới, có thể để những Luyện Ngục ma tướng tận lực thu nhỏ thân thể lại, sau đó, tính toán đâu ra đấy có thể nhét vào năm trăm tinh nhuệ. Linh bảo này được xưng là Tàng Binh Động, nguyên hình là một giới chỉ, chính là bảo bối tập kích bất ngờ thật tốt.
Thử nghĩ, người dùng am hiểu ẩn dấu tung tích nhất, lén lút chạy đến hậu phương của địch nhân, sau đó phóng xuất ra năm trăm tinh nhuệ cường giả đi ra đánh lén, đó là uy lực cỡ nào?
Thế nhưng, Vô Tẫn Thâm Uyên danh tiếng tựa hồ càng lớn hơn, có người nói gia hỏa thể hình nhỏ chút, tỷ như Ảnh Ma Tộc loại chủng tộc này có thể đem bản thân gấp thành ảnh tử, nhét vào trong, trực tiếp có thể giấu hơn vạn binh lính. Chủng tộc còn lại hình thể tô lớn, cũng có thể nhét được hơn một nghìn, thậm chí là mấy nghìn.
Vô Tẫn Thâm Uyên, không hổ là Tiên Thiên linh bảo hiếm có, tại rất nhiều lần chiến tranh đều lưu lại danh tiếng rất lớn.
Lúc này, hiển nhiên Ảnh Ma Vương đem nó coi là bảo bối xoay chuyển càn không, được ăn cả ngã về không. Ảnh Ma Tộc sau khi bị đồ sát dienejt ích lớn, hôm nay tổng nhân khẩu đã không đủ hai vạn. Nhưng hơn hai vạn Ảnh Ma nhân còn lại này đa phần là người nổi bật trong Ảnh Ma.
Lưu lại một nhóm ở trên chiến trường mê hoặc đối thủ này, hơn vạn Ảnh Ma tinh nhuệ bị Ảnh Ma Vương cất vào trong Tiên Thiên linh bảo Vô Tẫn Thâm Uyên kia. Hắn một mình một người lặng yên chạy đến trong Phệ Cốt Thâm Đàm. Hắn có chút hơi đắc ý, không đơn giản là đã từng đoạt được Vô Tẫn Thâm Uyên này. Mà Vô Tẫn Thâm Uyên phảng phất như là bảo bối vì Ảnh Ma Tộc của hắn mà đản sinh.
- Hỗn đản, đều cẩn thận chút.
Huyết Ưng đá một cước vào vài tên thuộc hạ tinh nhuệ đang ngồi xổm bên cạnh Phệ Cốt Thâm Đàm, buồn ngủ, sau đó mắng:
- Lão tử nếu như là địch nhân, các ngươi đã sớm chết rồi, đều lấy tinh thần một chút cho ta, hiện tại thế đạo không yên ổn, chủ thượng đang đánh một hồi ác chiến đây.
Vài tên chủng tộc cường giả hình tượng khác nhau, xuất thân khác nhau, trong đó tên Độc Nhãn Cự Nhân vóc người lực lưỡng, cơ nhục tràn ngập lực lượng ồm ồm nói rằng:
- Huyết Ưng lão đại, chủ thượng rốt cuộc để chúng ta trong coi cái gì a? Một mảnh địa phương này vừa tanh tưởi vừa hoang vắng, Quỷ Ảnh tử cũng không thấy một cái. Ai lại ăn no thừa dịp, chạy đến đây quấy rối a? Chúng ta là tinh nhuệ, tinh nhuệ a, sao có thể bị sung quân đến loại đia phương chim không thèm ỉa này? Chúng ta hẳn là trên chiến trường, giết sạch cướp sạch đám điểu nhân kia...
Huyết Ưng tức giận lại tung một cước đá tới, quát mắng:
- Thứ đồ vô liêm sỉ, chủ thượng nói để chúng ta trong coi, thì thành thật mà trong coi đi. Nói chung, ai dám cùng lão tử bỏ rơi nhiệm vụ, lão tử sẽ cho hắn đẹp mặt, đều...
Thình thịch...
Từ xa, một chi tiểu đội tinh nhuệ tuần tra lọt vào vị trí địch nhân đột kích. Một đội trưởng Nguyên Anh cấp bị người âm thầm tiềm hành, lại gần phía sau, trực tiếp một kích trí mạng, tiên huyết bắn ra, ngay cả Nguyên Anh cũng không ai chạy ra được.
- Địch nhân tập...
Thâm Uyên Ác Ma Hóa Thần cường giả Huyết Ưng, thần niệm linh mẫn dị thường, rít gào thê lương. Cùng lúc đó, kinh hãi phát giác vài đạo âm ảnh, như thiểm điện tập kích về phía mình mà đến.
- Là Ảnh Ma dư nghiệt.
Huyết Ưng phản ứng dị thường rất nhanh rít gào, từ trong nguyên thần lấy ra một cây Lang Nha bổng tựa hư tựa thực. Đó là binh khí mà hắn thích nhất, một thanh Lang Nha bổng đạt được trình tự Thượng phẩm linh bảo.
Theo Huyết Ưng vũ động Lang Nha bổng, khắp bầu trời đều là bổng trùng trùng, ảo giác như hàng vạn hàng nghìn.
Thình thịch thình thịch thình thịch, những Ảnh Ma kia ẩn thân mà đến. Đều bị bổng ảnh tinh chuẩn tập trung, trong tiếng hí, bạo liệt ra. Nhưng mà đám tinh nhuệ dưới trướng hắn cũng không có vận khí tốt như vậy. Trong vòng thứ nhất tập sát của Ảnh Ma hoặc chết thảm, hoặc bị thương nặng. Chỉ có số ít người có thủ đoạn đặc thù, mới có thể phản sát những Ảnh Ma kia.
- Ghê tởm!
Huyết Ưng thần niệm tán phát ra phía ngoài, bốn phía xung quanh chi chít đều là Ảnh Ma dư nghiệt mơ hồ luân phiên, mà mấy nghìn thuộc hạ tinh nhuệ của hắn đa phần đều đang nghỉ ngơi hoặc trong tuần tra bị Ảnh Ma cực kỳ am hiểu đánh lén đánh chết.
Lôi Động bình tĩnh nói rằng:
- Ảnh Ma Vương cáo già, khẳng định muốn thừa dịp song phương quyết chiến, đi đầu một bước chiếm lĩnh Dị Giới. Hỗn độn linh khí Dị Giới tuy rằng nguy hiểm trùng trùng, nhưng chỉ cần ẩn núp, muốn tỉm ra hắn là không dễ dàng. Một khi để hắn đạt được quá nhiều hỗn độn kết tinh, liền có cơ hội đột phá tới Hóa Thần cao giai, thậm chí là Luyện Hư cảnh giới, đây mới là trọng đại. Về phần Thâm Uyên Chi Chủ và Thánh Diệu Vương cho dù ý nghĩ có phát nóng, cũng biết khí phách chi tranh cùng tấn cấp Luyện Hư Kỳ cái nào quan trọng hơn?
- Nhất là đối với Ảnh Ma Vương gia hoả này, tất nhiên sẽ có phòng bị giám thị nhất định. Chỉ cần Ảnh Ma Vương có dị động, khẳng định sẽ không ngồi yên không lý đến. Nhất là, Thánh Diệu Vương tất nhiên đến nay chưa từng có thể từ chỗ cáo già Ảnh Ma Vương đoạt được vị trí chính xác của Dị Giới, bằng không, Ảnh Ma Vương đã sớm bị độc thủ.
- Chân chính quyết chiến, sắp đến rồi.
Lôi Động lẩm bẩm, từ xa lợi dụng nguyên thần nói tới đại chiến tràng thảm liệt dị thường kia. Thế nhưng, quyết chiến chân chính chỉ gặp phải trong Dị Giới.
Vẫn là ở vị trí hạch tâm của Phệ Cốt Thâm Đàm kia.
Mấy nghìn nhân mã Huyết Ưng kia cũng không có bị điều khiển đến chiến trường, mà là tiếp tục trung thành và tận tâm thay Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư thủ hộ một chỗ cơ yếu này. Thế nhưng theo thế cục không ngừng biến hóa và chuyển biến xấu, Huyết Ưng sớm biết hiện tại không phải thời kì thái bình gì cả, các loại phòng hộ đã trở nên thập phần chu đáo, không dám có nửa điểm thư giãn. Địch nhân đại quân, khẳng định không thể thông qua phong tỏa đến nơi này. Thế nhưng, các loại tiểu đội tinh nhuệ cũng khó lòng phòng bị.
Huyết Ưng sẽ phải đối phó và phòng bị, chính là tiểu đội tinh nhuệ thâm nhập, tìm chuẩn vị trí này.
Thế nhưng hắn lại quên, trên thế giới này, cũng không phải toàn bộ đại quân tiến lên, đều cần trùng trùng điệp điệp. Chung quy có một ít bảo bối kỳ diệu như vậy, có thể làm được một ít sự tình bình thường khó có thể làm được.
Tỷ như, trong Thâm Uyên liền có một bảo bối trứ danh như vậy, chỉ bất quá, tương truyền kiện bảo bối kia đã thất truyền từ lâu.
Nhưng hết lần này tới lần khác, có người đã từng có được nó, cũng coi đó là con bài chưa lật của mình.
- Vô Tẫn Thâm Uyên!
Đó là tên của kiện Tiên Thiên linh bảo kia, bề ngoài rất đơn giản, kì thực cất giấu một dị không gian thế giới độc lập mà có thể sinh tồn. Có một vật có thể tùy thân mang theo dị không gian thế giới như vậy, tự nhiên liền có thể làm được một ít sự tình người bên ngoài không dễ dàng làm được.
Không gian dị bảo cùng loại, trên thực thế trong Lục Vực Cửu Châu vẫn là ít nhiều có chút truyền lưu. Tỷ như Luyện Ngục Ma Vương lại có một kiện Tiên Thiên linh bảo như thế. Bên trong ẩn giấu dị thế giới, có thể để những Luyện Ngục ma tướng tận lực thu nhỏ thân thể lại, sau đó, tính toán đâu ra đấy có thể nhét vào năm trăm tinh nhuệ. Linh bảo này được xưng là Tàng Binh Động, nguyên hình là một giới chỉ, chính là bảo bối tập kích bất ngờ thật tốt.
Thử nghĩ, người dùng am hiểu ẩn dấu tung tích nhất, lén lút chạy đến hậu phương của địch nhân, sau đó phóng xuất ra năm trăm tinh nhuệ cường giả đi ra đánh lén, đó là uy lực cỡ nào?
Thế nhưng, Vô Tẫn Thâm Uyên danh tiếng tựa hồ càng lớn hơn, có người nói gia hỏa thể hình nhỏ chút, tỷ như Ảnh Ma Tộc loại chủng tộc này có thể đem bản thân gấp thành ảnh tử, nhét vào trong, trực tiếp có thể giấu hơn vạn binh lính. Chủng tộc còn lại hình thể tô lớn, cũng có thể nhét được hơn một nghìn, thậm chí là mấy nghìn.
Vô Tẫn Thâm Uyên, không hổ là Tiên Thiên linh bảo hiếm có, tại rất nhiều lần chiến tranh đều lưu lại danh tiếng rất lớn.
Lúc này, hiển nhiên Ảnh Ma Vương đem nó coi là bảo bối xoay chuyển càn không, được ăn cả ngã về không. Ảnh Ma Tộc sau khi bị đồ sát dienejt ích lớn, hôm nay tổng nhân khẩu đã không đủ hai vạn. Nhưng hơn hai vạn Ảnh Ma nhân còn lại này đa phần là người nổi bật trong Ảnh Ma.
Lưu lại một nhóm ở trên chiến trường mê hoặc đối thủ này, hơn vạn Ảnh Ma tinh nhuệ bị Ảnh Ma Vương cất vào trong Tiên Thiên linh bảo Vô Tẫn Thâm Uyên kia. Hắn một mình một người lặng yên chạy đến trong Phệ Cốt Thâm Đàm. Hắn có chút hơi đắc ý, không đơn giản là đã từng đoạt được Vô Tẫn Thâm Uyên này. Mà Vô Tẫn Thâm Uyên phảng phất như là bảo bối vì Ảnh Ma Tộc của hắn mà đản sinh.
- Hỗn đản, đều cẩn thận chút.
Huyết Ưng đá một cước vào vài tên thuộc hạ tinh nhuệ đang ngồi xổm bên cạnh Phệ Cốt Thâm Đàm, buồn ngủ, sau đó mắng:
- Lão tử nếu như là địch nhân, các ngươi đã sớm chết rồi, đều lấy tinh thần một chút cho ta, hiện tại thế đạo không yên ổn, chủ thượng đang đánh một hồi ác chiến đây.
Vài tên chủng tộc cường giả hình tượng khác nhau, xuất thân khác nhau, trong đó tên Độc Nhãn Cự Nhân vóc người lực lưỡng, cơ nhục tràn ngập lực lượng ồm ồm nói rằng:
- Huyết Ưng lão đại, chủ thượng rốt cuộc để chúng ta trong coi cái gì a? Một mảnh địa phương này vừa tanh tưởi vừa hoang vắng, Quỷ Ảnh tử cũng không thấy một cái. Ai lại ăn no thừa dịp, chạy đến đây quấy rối a? Chúng ta là tinh nhuệ, tinh nhuệ a, sao có thể bị sung quân đến loại đia phương chim không thèm ỉa này? Chúng ta hẳn là trên chiến trường, giết sạch cướp sạch đám điểu nhân kia...
Huyết Ưng tức giận lại tung một cước đá tới, quát mắng:
- Thứ đồ vô liêm sỉ, chủ thượng nói để chúng ta trong coi, thì thành thật mà trong coi đi. Nói chung, ai dám cùng lão tử bỏ rơi nhiệm vụ, lão tử sẽ cho hắn đẹp mặt, đều...
Thình thịch...
Từ xa, một chi tiểu đội tinh nhuệ tuần tra lọt vào vị trí địch nhân đột kích. Một đội trưởng Nguyên Anh cấp bị người âm thầm tiềm hành, lại gần phía sau, trực tiếp một kích trí mạng, tiên huyết bắn ra, ngay cả Nguyên Anh cũng không ai chạy ra được.
- Địch nhân tập...
Thâm Uyên Ác Ma Hóa Thần cường giả Huyết Ưng, thần niệm linh mẫn dị thường, rít gào thê lương. Cùng lúc đó, kinh hãi phát giác vài đạo âm ảnh, như thiểm điện tập kích về phía mình mà đến.
- Là Ảnh Ma dư nghiệt.
Huyết Ưng phản ứng dị thường rất nhanh rít gào, từ trong nguyên thần lấy ra một cây Lang Nha bổng tựa hư tựa thực. Đó là binh khí mà hắn thích nhất, một thanh Lang Nha bổng đạt được trình tự Thượng phẩm linh bảo.
Theo Huyết Ưng vũ động Lang Nha bổng, khắp bầu trời đều là bổng trùng trùng, ảo giác như hàng vạn hàng nghìn.
Thình thịch thình thịch thình thịch, những Ảnh Ma kia ẩn thân mà đến. Đều bị bổng ảnh tinh chuẩn tập trung, trong tiếng hí, bạo liệt ra. Nhưng mà đám tinh nhuệ dưới trướng hắn cũng không có vận khí tốt như vậy. Trong vòng thứ nhất tập sát của Ảnh Ma hoặc chết thảm, hoặc bị thương nặng. Chỉ có số ít người có thủ đoạn đặc thù, mới có thể phản sát những Ảnh Ma kia.
- Ghê tởm!
Huyết Ưng thần niệm tán phát ra phía ngoài, bốn phía xung quanh chi chít đều là Ảnh Ma dư nghiệt mơ hồ luân phiên, mà mấy nghìn thuộc hạ tinh nhuệ của hắn đa phần đều đang nghỉ ngơi hoặc trong tuần tra bị Ảnh Ma cực kỳ am hiểu đánh lén đánh chết.
/1293
|