Thánh Diệu Vương nhàn nhạt nói rằng:
- Hai ngàn người ở trên chiến trường chính diện giao tranh có thể là không tạo được tác dụng mang tính quyết định, nhưng nếu là để tập kích bất ngờ, lại có thể phát huy công hiệu cực đại.
- Vì sao ta nghe Quang Minh Thánh Vực các ngươi có một kiện trấn tộc chi bảo, gọi là Thánh Đường.
Thâm Uyên Chi Chủ hắc hắc cười nói.
- Tin tức của ngươi thật ra rất linh thông. Đáng tiếc là Thánh Đường, tại Thượng Cổ đại chiến cũng đã hủy diệt.
Thánh Diệu Vương thanh sắc thanh sắc nói rằng:
- Hôm nay trong tộc chúng ta Thánh Đường bất quá cũng là phảng chế phẩm mà thôi. Hiệu dụng không bằng ba thành của Thánh Đường nguyên bản. Bất quá, phảng chế phẩm Thánh Đường này công hiệu là phụ trợ đột phá, ở trong chiến tranh cũng không có tác dụng quá lớn!
Thâm Uyên Chi Chủ cười nhạt một tiếng, cũng không đi vạch trần hắn. Bất quá, chính bản Thánh Đường lợi hại thì lợi hại. Thâm Uyên Chi Chủ cũng là tự tin vào con bài chưa lật của mình, sẽ không so với kém nhiều lắm, ngược lại cũng là phi thường tự tin đối phó.
- Thánh Đường sao?
Lôi Động chiến thuyền loại nhỏ phi chu "Hậu cung" hào, tạm thời trở thành hành cung của hắn. Đang cùng U Minh Quỷ Đế, Luyện Ngục Ma Vương, hai đại đầu sỏ, cùng với đám người Tài Quyết Vương uống trà thương thảo mưu kế, Tài Quyết Vương lo lắng trùng trùng ném ra vấn đề này.
Căn cứ theo Tài Quyết Vương nói, kiện linh bảo tên là Thánh Đường kia, chính là trấn tộc chi bảo của Dực Thần Tộc. Nghe đồn tại cuối thời kỳ Thượng Cổ chiến tranh, liền đã hư hao. Nhưng trên thực tế, vật ấy vẫn hoàn hảo không chút hao tổn, ở trong Dực Thần Tộc này. Hơn nữa hiện tại vô cùng có khả năng rơi vào trong tay Thánh Diệu Vương.
Theo Tài Quyết Vương kể lại, vật ấy cùng loại với một thánh điện, nhưng Thánh Đường cũng không tồn tại với Lục Vực Cửu Châu, mà là một không gian thánh điện có thể mang theo người. Bên trong cung phung một ít lịch đại anh linh tử trận của Dực Thần Tộc. Tộc nhân trọng yếu, nếu như đột phá bình cảnh, có thể tiến nhập trong vòng Thánh Đường, tiếp thu những anh linh kia chỉ điểm và giao chiến. Thường thường sau một phen khổ tu như ở địa ngục, liền có thể đột phá gông cùm xiềng xích.
Đương nhiên, Dực Thần Tộc cũng không phải mỗi một người tử trận đều có tư cách, hoặc kỳ ngộ được cung phụng ở trong Thánh Đường. Nói chung, trong Thánh Đường chỉ có mười tám vị trí được cung phụng. Chỉ có một anh linh trong đó biến mất, mới có thể cung phụng anh linh đổi mới hoàn toàn.
Nhưng dưới nguy cơ diệt tộc, Thánh Đường cũng có thể hóa thân làm một công cụ chiến tranh, triệu hồi ra mười tám anh linh bang trợ giết địch. Anh linh tuy rằng không có nhục thân, nhưng bọn hắn đều thập phần cường đại, có thể tạm thời đem hồn phách lực, ngưng tụ trở thành nhục thân, phát huy ra năng lực tác chiến cường đại. Đương nhiên, bởi vì hồn phách lực hữu hạn, những anh linh này chỉ có thể bị triệu hồi ra một giờ, sau đó sẽ tiến nhập thời kỳ nghỉ ngơi và điều dưỡng hồi phục dài dằng dặc ít nhất phải mất nghìn năm mới có thể khôi phục được.
Anh linh cũng là có mạnh có yếu, yếu nhất đại khái có thể địch nổi một Hóa Thần sơ giai, mà người mạnh nhất có thể địch nổi Hóa Thần cao giai. Tài Quyết Vương năm xưa vì đột phá tới Hóa Thần, liền đã từng tiến nhập trong Thánh Đường tu luyện, tiếp thu anh linh ma luyện và chỉ điểm, vì đột phá Hóa Thần đặt cơ sở. Bất quá, lúc đó Thánh Đường nắm giữ trong tay Quang Huy Vương. Hôm nay không cần nói cũng khẳng định là rơi vào trong tay Thánh Diệu Vương.
- Không hổ là một trong cường truyền thống, trấn tộc chi bảo rất cường đại.
Lôi Động nhẹ nhàng thở dài một hơi, Thánh Đường kia nếu có thể tùy thân mang theo, Thánh Diệu Vương không có khả năng không mang theo. Hiện tại là chưa tới lúc có thể bức hắn đến mức chó cùng rứt giậu, một ngày Thánh Diệu Vương thực nghĩ không có đường lui, triệu hoán anh linh đó là sự tình tất nhiên.
Mười tám anh linh có sức chiến đấu Hóa Thần cấp a, đúng là vô địch linh bảo. Năm xưa Lôi Động còn tưởng rằng U Minh Hắc Sát Trận của U Minh Quỷ Đế đã phi thường cường đại, nhưng hiện tại xem ra nhưng hiện tại xem ra so với loại linh bảo Thánh Đường này e là thật đúng không có cách nào so sánh.
- Đã như vậy, trong Thâm Uyên Vực kia, ngoại trừ Vô Tận Thâm Uyên loại linh bảo tàng binh này ra, có phải là cũng có con bài chưa lật không muốn người biết nào khác không?
Mục tiêu câu hỏi của Lôi Động chính là Ảnh Ma Vương cung kính đứng ở phía sau Lôi Long, biến ảo thành hình người hắc ám.
Ảnh Ma Vương lúc này đã cùng Lôi Long thần hồn dung hợp, có thể nói, số mệnh của hắn đã bị Lôi Long hoàn toàn khống chế. Trừ phi, cường độ thần niệm của hắn viễn siêu Lôi Long mới có thể phản phệ. Nhưng Lôi Long cái khác không mạnh, thuần túy lấy thần niệm mà nói, sẽ không kém hơn Ảnh Ma Vương. Bởi vậy khống chế Ảnh Ma Vương thật ra là dư dả. Cũng đủ làm hắn không được phản phệ.
- Hồi bẩm chủ thượng.
Ảnh Ma Vương mặc dù cùng Lôi Long thần hồn dung hợp, nhưng trên danh nghĩa vẫn là thuộc hạ của Lôi Động, cung kính trả lời:
- Trong Thâm Uyên Vực bởi vì chiến tranh nhiều lắm, rất nhiều linh bảo dễ hư hao. Bất quá, lịch đại Thâm Uyên Chi Chủ đều có tích trữ, cũng đạt được đồ đằng quyền trượng tán thành, sau đó mới có thể chính thức tiếp nhận làm Thâm Uyên Chi Chủ. Ô Địch Tư sau khi phản loạn, khẳng định cũng nắm giữ Đồ Đằng Quyền Trượng. Vật ấy tuy rằng so với Thánh Đường muốn kém hơn chút, nhưng là linh bảo hiếm có. Lịch đại Thâm Uyên Chi Chủ đều thu thập các loại mãnh thú hồn phách, đem dung nhập trong đồ đằng. Hồn phách của những mãnh thú kia bình thường là ngủ đông trong đồ đằng. Một ngày gặp phải nguy cơ liền có thể triệu hồi ra những mãnh thú kia tới giết địch. Trong đó không thiếu hồn phách mãnh thú cấp Hóa Thần. Đương nhiên, vật ấy nhược điểm duy nhất đó là địch ta không phân biệt, trừ người tay cầm quyền trượng ra, thì ai cũng bị đánh bắt. Thuần túy lấy lực phá hoại mà nói, thậm chí muốn vượt hơn Thánh Đường.
Quả nhiên, Lôi Động cũng là đã sớm ngờ tới Thâm Uyên Vực khẳng định cũng sẽ có chút trấn tộc chi bảo, con bài chưa lật. Nhưng không ngờ tới, dĩ nhiên là Đồ Đằng Quyền Trượng loại đồ vật hung hãn này. Một khi để Ô Địch Tư bức đến đường cùng, hắn khẳng định cũng sẽ liều lĩnh sử dụng Đồ Đằng Quyền Trượng đi sao?
Bất quá, con bài chưa lật của bọn họ lợi hại thì lợi hại, nhưng mà cho dù là con bài chưa lật của ai cũng xa xa không bằng của Lôi Động. Vô luận là Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, hay Động Thiên Phúc Địa đều xa xa không phải con bài chưa lật của bọn hắn có thể đánh đồng. Mà hai cái một khi kết hợp, sản sinh uy năng càng khiến kẻ khác líu lưỡi không ngớt.
Thời gian một năm, Lôi Động cũng là âm thầm cười lạnh, cũng đủ cho mình làm rất nhiều chuyện. Tiềm Long Quân cũng tốt, Mãnh Quỷ Quân cũng được, kinh qua nhiều năm cường hóa như vậy, trong đó người nổi bật nhất cũng đã đạt tới Nguyên Anh cao giai, thậm chí là đỉnh phong, chỉ cần có tài nguyên sung túc, những người này liền có thể tài năng ở trong thời gian ngắn, ai nấy tấn cấp đến Hóa Thần cấp.
- Hai ngàn người ở trên chiến trường chính diện giao tranh có thể là không tạo được tác dụng mang tính quyết định, nhưng nếu là để tập kích bất ngờ, lại có thể phát huy công hiệu cực đại.
- Vì sao ta nghe Quang Minh Thánh Vực các ngươi có một kiện trấn tộc chi bảo, gọi là Thánh Đường.
Thâm Uyên Chi Chủ hắc hắc cười nói.
- Tin tức của ngươi thật ra rất linh thông. Đáng tiếc là Thánh Đường, tại Thượng Cổ đại chiến cũng đã hủy diệt.
Thánh Diệu Vương thanh sắc thanh sắc nói rằng:
- Hôm nay trong tộc chúng ta Thánh Đường bất quá cũng là phảng chế phẩm mà thôi. Hiệu dụng không bằng ba thành của Thánh Đường nguyên bản. Bất quá, phảng chế phẩm Thánh Đường này công hiệu là phụ trợ đột phá, ở trong chiến tranh cũng không có tác dụng quá lớn!
Thâm Uyên Chi Chủ cười nhạt một tiếng, cũng không đi vạch trần hắn. Bất quá, chính bản Thánh Đường lợi hại thì lợi hại. Thâm Uyên Chi Chủ cũng là tự tin vào con bài chưa lật của mình, sẽ không so với kém nhiều lắm, ngược lại cũng là phi thường tự tin đối phó.
- Thánh Đường sao?
Lôi Động chiến thuyền loại nhỏ phi chu "Hậu cung" hào, tạm thời trở thành hành cung của hắn. Đang cùng U Minh Quỷ Đế, Luyện Ngục Ma Vương, hai đại đầu sỏ, cùng với đám người Tài Quyết Vương uống trà thương thảo mưu kế, Tài Quyết Vương lo lắng trùng trùng ném ra vấn đề này.
Căn cứ theo Tài Quyết Vương nói, kiện linh bảo tên là Thánh Đường kia, chính là trấn tộc chi bảo của Dực Thần Tộc. Nghe đồn tại cuối thời kỳ Thượng Cổ chiến tranh, liền đã hư hao. Nhưng trên thực tế, vật ấy vẫn hoàn hảo không chút hao tổn, ở trong Dực Thần Tộc này. Hơn nữa hiện tại vô cùng có khả năng rơi vào trong tay Thánh Diệu Vương.
Theo Tài Quyết Vương kể lại, vật ấy cùng loại với một thánh điện, nhưng Thánh Đường cũng không tồn tại với Lục Vực Cửu Châu, mà là một không gian thánh điện có thể mang theo người. Bên trong cung phung một ít lịch đại anh linh tử trận của Dực Thần Tộc. Tộc nhân trọng yếu, nếu như đột phá bình cảnh, có thể tiến nhập trong vòng Thánh Đường, tiếp thu những anh linh kia chỉ điểm và giao chiến. Thường thường sau một phen khổ tu như ở địa ngục, liền có thể đột phá gông cùm xiềng xích.
Đương nhiên, Dực Thần Tộc cũng không phải mỗi một người tử trận đều có tư cách, hoặc kỳ ngộ được cung phụng ở trong Thánh Đường. Nói chung, trong Thánh Đường chỉ có mười tám vị trí được cung phụng. Chỉ có một anh linh trong đó biến mất, mới có thể cung phụng anh linh đổi mới hoàn toàn.
Nhưng dưới nguy cơ diệt tộc, Thánh Đường cũng có thể hóa thân làm một công cụ chiến tranh, triệu hồi ra mười tám anh linh bang trợ giết địch. Anh linh tuy rằng không có nhục thân, nhưng bọn hắn đều thập phần cường đại, có thể tạm thời đem hồn phách lực, ngưng tụ trở thành nhục thân, phát huy ra năng lực tác chiến cường đại. Đương nhiên, bởi vì hồn phách lực hữu hạn, những anh linh này chỉ có thể bị triệu hồi ra một giờ, sau đó sẽ tiến nhập thời kỳ nghỉ ngơi và điều dưỡng hồi phục dài dằng dặc ít nhất phải mất nghìn năm mới có thể khôi phục được.
Anh linh cũng là có mạnh có yếu, yếu nhất đại khái có thể địch nổi một Hóa Thần sơ giai, mà người mạnh nhất có thể địch nổi Hóa Thần cao giai. Tài Quyết Vương năm xưa vì đột phá tới Hóa Thần, liền đã từng tiến nhập trong Thánh Đường tu luyện, tiếp thu anh linh ma luyện và chỉ điểm, vì đột phá Hóa Thần đặt cơ sở. Bất quá, lúc đó Thánh Đường nắm giữ trong tay Quang Huy Vương. Hôm nay không cần nói cũng khẳng định là rơi vào trong tay Thánh Diệu Vương.
- Không hổ là một trong cường truyền thống, trấn tộc chi bảo rất cường đại.
Lôi Động nhẹ nhàng thở dài một hơi, Thánh Đường kia nếu có thể tùy thân mang theo, Thánh Diệu Vương không có khả năng không mang theo. Hiện tại là chưa tới lúc có thể bức hắn đến mức chó cùng rứt giậu, một ngày Thánh Diệu Vương thực nghĩ không có đường lui, triệu hoán anh linh đó là sự tình tất nhiên.
Mười tám anh linh có sức chiến đấu Hóa Thần cấp a, đúng là vô địch linh bảo. Năm xưa Lôi Động còn tưởng rằng U Minh Hắc Sát Trận của U Minh Quỷ Đế đã phi thường cường đại, nhưng hiện tại xem ra nhưng hiện tại xem ra so với loại linh bảo Thánh Đường này e là thật đúng không có cách nào so sánh.
- Đã như vậy, trong Thâm Uyên Vực kia, ngoại trừ Vô Tận Thâm Uyên loại linh bảo tàng binh này ra, có phải là cũng có con bài chưa lật không muốn người biết nào khác không?
Mục tiêu câu hỏi của Lôi Động chính là Ảnh Ma Vương cung kính đứng ở phía sau Lôi Long, biến ảo thành hình người hắc ám.
Ảnh Ma Vương lúc này đã cùng Lôi Long thần hồn dung hợp, có thể nói, số mệnh của hắn đã bị Lôi Long hoàn toàn khống chế. Trừ phi, cường độ thần niệm của hắn viễn siêu Lôi Long mới có thể phản phệ. Nhưng Lôi Long cái khác không mạnh, thuần túy lấy thần niệm mà nói, sẽ không kém hơn Ảnh Ma Vương. Bởi vậy khống chế Ảnh Ma Vương thật ra là dư dả. Cũng đủ làm hắn không được phản phệ.
- Hồi bẩm chủ thượng.
Ảnh Ma Vương mặc dù cùng Lôi Long thần hồn dung hợp, nhưng trên danh nghĩa vẫn là thuộc hạ của Lôi Động, cung kính trả lời:
- Trong Thâm Uyên Vực bởi vì chiến tranh nhiều lắm, rất nhiều linh bảo dễ hư hao. Bất quá, lịch đại Thâm Uyên Chi Chủ đều có tích trữ, cũng đạt được đồ đằng quyền trượng tán thành, sau đó mới có thể chính thức tiếp nhận làm Thâm Uyên Chi Chủ. Ô Địch Tư sau khi phản loạn, khẳng định cũng nắm giữ Đồ Đằng Quyền Trượng. Vật ấy tuy rằng so với Thánh Đường muốn kém hơn chút, nhưng là linh bảo hiếm có. Lịch đại Thâm Uyên Chi Chủ đều thu thập các loại mãnh thú hồn phách, đem dung nhập trong đồ đằng. Hồn phách của những mãnh thú kia bình thường là ngủ đông trong đồ đằng. Một ngày gặp phải nguy cơ liền có thể triệu hồi ra những mãnh thú kia tới giết địch. Trong đó không thiếu hồn phách mãnh thú cấp Hóa Thần. Đương nhiên, vật ấy nhược điểm duy nhất đó là địch ta không phân biệt, trừ người tay cầm quyền trượng ra, thì ai cũng bị đánh bắt. Thuần túy lấy lực phá hoại mà nói, thậm chí muốn vượt hơn Thánh Đường.
Quả nhiên, Lôi Động cũng là đã sớm ngờ tới Thâm Uyên Vực khẳng định cũng sẽ có chút trấn tộc chi bảo, con bài chưa lật. Nhưng không ngờ tới, dĩ nhiên là Đồ Đằng Quyền Trượng loại đồ vật hung hãn này. Một khi để Ô Địch Tư bức đến đường cùng, hắn khẳng định cũng sẽ liều lĩnh sử dụng Đồ Đằng Quyền Trượng đi sao?
Bất quá, con bài chưa lật của bọn họ lợi hại thì lợi hại, nhưng mà cho dù là con bài chưa lật của ai cũng xa xa không bằng của Lôi Động. Vô luận là Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, hay Động Thiên Phúc Địa đều xa xa không phải con bài chưa lật của bọn hắn có thể đánh đồng. Mà hai cái một khi kết hợp, sản sinh uy năng càng khiến kẻ khác líu lưỡi không ngớt.
Thời gian một năm, Lôi Động cũng là âm thầm cười lạnh, cũng đủ cho mình làm rất nhiều chuyện. Tiềm Long Quân cũng tốt, Mãnh Quỷ Quân cũng được, kinh qua nhiều năm cường hóa như vậy, trong đó người nổi bật nhất cũng đã đạt tới Nguyên Anh cao giai, thậm chí là đỉnh phong, chỉ cần có tài nguyên sung túc, những người này liền có thể tài năng ở trong thời gian ngắn, ai nấy tấn cấp đến Hóa Thần cấp.
/1293
|