Một nam tử trung niên tóc bạc dài, thân hình thon gọn chậm rãi hiện ra trước mặt Ô Địch Tư, hai tay chắp sau lưng cười lạnh nói:
- Trẫm đã hiện hình rồi, ngươi muốn thế nào? Ngươi chỉ là một tiểu bối cũng dám ương ngạnh trước mặt trẫm sao?
Nói hắn là tiểu bối cũng không hề sai, dù sao U Minh quỷ đế nổi danh đỉnh đỉnh cùng với Luyện Ngục Ma Vương và tiền nhậm Thâm Uyên chi chủ thuộc về cùng một thế hệ. Mà Ô Địch Tư chính vào mưu đồ soán vị trí của Ảnh Ma vương, cũng dựa vào trong dị không gian hỗn độn mà tìm được mấy mai hỗn độn kết tinh mới thành công tấn chức đến cấp Hóa Thần trung giai đỉnh phong. Nếu luận về thứ bậc, so với đám lão gia này còn kém rất nhiều.
- U Minh quỷ đế.
Ô Địch Tư ngưng đọng ánh mắt, lộ ra chút vẻ sợ hãi:
- Thì ra là Quỷ đế đại giá quang lâm, không biết mà tiếp đón từ xa. Vãn bối sớm đã ngưỡng mộ Quỷ đế đại nhân từ lâu, chỉ là vẫn chưa được nhìn thấy, hôm nay gặp mặt quả nhiên Quỷ đế đại nhân khí độ phi phàm, có thể xưng là quỷ hùng.
Đồng thời trong lòng hắn càng thất kinh, khí thế mà Quỷ đế triển lộ ra so với tưởng tượng của chính mình còn cao hơn một chút. A? có chút không thích hợp, ở trước mặt Quỷđế, Ô Địch Tư cảm giác chính mình dường có có chút cảm giác bị áp chế, lẽ nào hắn đã…
- Tên điểu nhân Địch Tư ngươi có vuốt mông ngựa cũng vô dụng, nếu như ta đã xuất hiện tại đây chính là để đối phó ngươi.
U Minh quỷ đế khinh thường nở nụ cười:
- Nghe nói ngươi có một kiện chí bảo, gọi là Quyền trượng đồ đằng, còn không mau lấy ra để trẫm kiến thức một chút.
Con mẹ nhà nó, ngay cả Quyền trượng đồ đằng cũng biết rồi. Ô Địch Tư thầm mắng trong lòng, khẳng định là lão bất tử Ảnh Ma vương kia sợ chết tiết lộ ra ngoài. Đây chính là bí mật của bộ tộc Thâm Uyên ác ma, lão bất tử kia lại không để ý đến đại cục.
Trong lòng hắn suy nghĩ có nên tế ra Quyền trượng đồ đằng hay không? Thứ kia vô cùng kinh khủng, Ô Địch Tư tự biết chính mình cũng không có khả năng điều khiển kiện linh bảo kia hoàn toàn trong tay.
Không chờ hắn mắng thần trong lòng xong, đã cảm giác một trận âm thanh lạnh lẽo truyền đến từ phía sau:
- Ô Địch Tư, ngươi cũng có ngày hôm nay, trước đây phản bội lão tử, còn muốn thoải mái sao?
- Lão bất tử sao?
Ô Địch Tư kinh hãi trong lòng, nếu như nói U Minh quỷ đế ngăn cản phía trước, hắn còn có chút tỷ lệ có thể đào tẩu. Nhưng lão bất tử kia xuất thân từ Vu Ảnh ma tộc, cực thiện truy tung, lại hận chính mình thấu xương. Chuyện tình hôm nay sợ rằng không thể hóa lành được rồi. Hắn vội vàng dùng thần niệm quét xuống đám dưới trướng mình, hy vọng bọn họ có thể qua đây hỗ trợ.
Nhưng mà đáng tiếc, đám người dưới trướng không một ai chạy tới, ai nấy đều đã có đối thủ của chính mình.
Người chặn lại Na Già tộc Bích Nhuế Ti đương nhiên là Thiên Ma hiếu chiến, chỉ thấy nàng xòe ra Thiên Ma kiếm, chặn đường đi của Bích Nhuế Ti, lạnh lùng nói:
- Bích Nhuế Ti, không phải vừa rồi ngươi nói muốn đánh một trận với ta sao? Thế nào lại muốn đi rồi?
Bộ pháp dưới chân Thiên Ma thật là quỷ dị, Bích Nhuế Ti thầm nghĩ một chút, sau đó hét lên một tiếng, bốn chi cầm kiếm kích đao thuẫn, không nói hai lời lao vào giao chiến cùng Thiên Ma.
Đối thủ cũ tự nhiên cũng do đối thủ cũ đi ứng phó, Đông Phương Phức cũng nhớ bạn cũ, sớm đã nhằm vào Độc Nhãn vương Đạt Dát , hắn thi triển ra huyền băng pháp thuật chặn đường đi của Độc Nhãn vương, điên cuồng tấn công tới.
Bị buộc vào đường cùng, Độc Nhãn vương Đạt Dát chỉ còn cách kiên trì, rít gào liên tục chiến đấu với Đông Phương Phức.
Mặt khác hai cái Thâm Uyên ác ma mới tấn cấp Hóa Thần không bao lâu đương nhiên bị Đinh Uyển Ngôn và Tiểu U quấn lấy. Lấy thực lực của bọn họ sợ rằng không phải đối thủ của Tiểu U và Đinh Uyển Ngôn.
Bộ tộc Thâm Uyên bị chặn lại kỳ thật cũng trong quát trình cực ngắn.
Ở bên này, Lưu Nguyệt vương đối mắt với trách cứ của Tài Quyết vương cũng không hề có chút dấu hiệu muốn thanh tỉnh gì, ngược lại giận dữ quát lên:
- Tài Quyết vương, ta không ngờ rằng ngươi lại là người như vậy. Đúng lúc tộc ta lâm vào tình thế nguy cấp lại thò tay ra ngoài giúp đỡ tiểu tình nhân Lôi Động đến hãm hại tộc nhân mình vào trong vũng bùn.
Tài Quyết vương bị nàng nói hơi chút khựng lại, đối với Lôi Động tự nhiên nàng có chút tâm tình khác thường. Thế nhưng trong cảm nhận của nàng, đây chỉ là loại tình cảm ôm ấp không bao giờ nói ra ngoài, ngay cả chính cô ta cũng không chịu thừa nhận. Thế nhưng giờ phút này bị Lưu Nguyệt vương nói trúng nội tâm, tự nhiên hơi ngây dại, tâm thần có chút phiêu hốt mê ly.
Lưu Nguyệt vương cũng có chút há hốc mồm, nguyên bản nàng cũng chỉ công kích nói mò linh tinh mà thôi. Không ngờ lại chọc trúng chỗ đau của Tài Quyết vương, điều này sao có thể, Tài Quyết vương luôn luôn mắt cao hơn trán, chưa bao giờ có nam nhân nào lọt được vào mắt xanh của Tài Quyết vương, chẳng lẽ nàng thực sự thích người kia sao?
Mặc kệ thế nào, đây là cơ hội, Lưu Nguyệt vương lập tức quyết định thật nhanh, lời lẽ chính nghĩa quát mắng nói:
- Tài Quyết vương, ngươi còn không mau tỉnh lại, ngươi không nên cấu kết với ngoại nhân hãm hại tộc nhân của mình, như vậy sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Tài Quyết vương bị nàng nói không khỏi buồn bực, Thánh Diệu vương mới là hỗn đản hãm hại Dực Thần tộc chứ? Lưu Nguyệt kia, ta coi ngươi là hảo muội, tuy rằng bị Thánh Diệu vương dùng tà thuật khống chế tinh thần và thân thể nhưng thần trí vẫn thanh tỉnh, vì sao có thể hắt vũng nước bẩn lên người mình chứ?
Lúc này, Tài Quyết vương có chút thẹn quá hóa giận nói:
- Lưu Nguyệt, nếu như ngươi vẫn khăng khăng một mực, vậy đừng trách Tài Quyết kiếm của ta vô tình.
- Quang Minh, Hoàng Hôn, các ngươi đều đã thấy được Tài Quyết vương bị tiểu tử Lôi Động kia mê hoặc tâm thần, cố gằng hãm hại tộc ta vào hỗ lửa để thỏa mãn niềmvui của tình lang. Các ngươi cùng ta giết nàng, giết chết tội nhân thiên cổ này.
Sắc mặt Lưu Nguyệt vương trở nên có chút dữ tợn, nàng dẫn đầu đánh tới Tài Quyết vương.
Quang Minh vương và Hoàng Hôn vương cũng nhìn ra dị dạng của Tài Quyết vương, dường như có một loại quan hệ không rõ ràng với Lôi Động. Lúc này cũng
không nói hai lời, giúp đỡ Lưu Nguyệt vương bắt đầu vây công Tài Quyết vương.
- Tài Quyết vương tỷ tỷ, ta tới giúp ngươi.
Mị Ma tộc Mị Nhi không biết từ lúc nào đã gia nhập trận chiến, chặn lấy Quang Minh vương A Gia Na.
Kể từ đó, tựa hồ càng thêm chắc chắn Tài Quyết vương câu kết với ngoại tộc, hạm hại bản tộc. Nguyên bản thế tiến công của Quang Minh vương và Hoàng Hôn vương cũng bạo nộ lên, bắt đầu toàn lực ứng phó, đánh ra tuyệt chiêu của chính mình.
- Lưu Nguyệt, ngươi đã bị lão cẩu Thánh Diệu khống chế, còn không mau mau tỉnh lại.
Sí Tinh vương bị một quyền đả thương cũng cầm theo kiếm thuẫn gia nhập chiến trận, sốt ruột gào thét.
- Sí Tinh, tên hỗn đản này, uổng cho ta tín nhiệm ngươi như vậy, ngươi lại đi cấu kết với ngoại tộc hãm hại Thánh Diệu vương của tộc ta.
- Trẫm đã hiện hình rồi, ngươi muốn thế nào? Ngươi chỉ là một tiểu bối cũng dám ương ngạnh trước mặt trẫm sao?
Nói hắn là tiểu bối cũng không hề sai, dù sao U Minh quỷ đế nổi danh đỉnh đỉnh cùng với Luyện Ngục Ma Vương và tiền nhậm Thâm Uyên chi chủ thuộc về cùng một thế hệ. Mà Ô Địch Tư chính vào mưu đồ soán vị trí của Ảnh Ma vương, cũng dựa vào trong dị không gian hỗn độn mà tìm được mấy mai hỗn độn kết tinh mới thành công tấn chức đến cấp Hóa Thần trung giai đỉnh phong. Nếu luận về thứ bậc, so với đám lão gia này còn kém rất nhiều.
- U Minh quỷ đế.
Ô Địch Tư ngưng đọng ánh mắt, lộ ra chút vẻ sợ hãi:
- Thì ra là Quỷ đế đại giá quang lâm, không biết mà tiếp đón từ xa. Vãn bối sớm đã ngưỡng mộ Quỷ đế đại nhân từ lâu, chỉ là vẫn chưa được nhìn thấy, hôm nay gặp mặt quả nhiên Quỷ đế đại nhân khí độ phi phàm, có thể xưng là quỷ hùng.
Đồng thời trong lòng hắn càng thất kinh, khí thế mà Quỷ đế triển lộ ra so với tưởng tượng của chính mình còn cao hơn một chút. A? có chút không thích hợp, ở trước mặt Quỷđế, Ô Địch Tư cảm giác chính mình dường có có chút cảm giác bị áp chế, lẽ nào hắn đã…
- Tên điểu nhân Địch Tư ngươi có vuốt mông ngựa cũng vô dụng, nếu như ta đã xuất hiện tại đây chính là để đối phó ngươi.
U Minh quỷ đế khinh thường nở nụ cười:
- Nghe nói ngươi có một kiện chí bảo, gọi là Quyền trượng đồ đằng, còn không mau lấy ra để trẫm kiến thức một chút.
Con mẹ nhà nó, ngay cả Quyền trượng đồ đằng cũng biết rồi. Ô Địch Tư thầm mắng trong lòng, khẳng định là lão bất tử Ảnh Ma vương kia sợ chết tiết lộ ra ngoài. Đây chính là bí mật của bộ tộc Thâm Uyên ác ma, lão bất tử kia lại không để ý đến đại cục.
Trong lòng hắn suy nghĩ có nên tế ra Quyền trượng đồ đằng hay không? Thứ kia vô cùng kinh khủng, Ô Địch Tư tự biết chính mình cũng không có khả năng điều khiển kiện linh bảo kia hoàn toàn trong tay.
Không chờ hắn mắng thần trong lòng xong, đã cảm giác một trận âm thanh lạnh lẽo truyền đến từ phía sau:
- Ô Địch Tư, ngươi cũng có ngày hôm nay, trước đây phản bội lão tử, còn muốn thoải mái sao?
- Lão bất tử sao?
Ô Địch Tư kinh hãi trong lòng, nếu như nói U Minh quỷ đế ngăn cản phía trước, hắn còn có chút tỷ lệ có thể đào tẩu. Nhưng lão bất tử kia xuất thân từ Vu Ảnh ma tộc, cực thiện truy tung, lại hận chính mình thấu xương. Chuyện tình hôm nay sợ rằng không thể hóa lành được rồi. Hắn vội vàng dùng thần niệm quét xuống đám dưới trướng mình, hy vọng bọn họ có thể qua đây hỗ trợ.
Nhưng mà đáng tiếc, đám người dưới trướng không một ai chạy tới, ai nấy đều đã có đối thủ của chính mình.
Người chặn lại Na Già tộc Bích Nhuế Ti đương nhiên là Thiên Ma hiếu chiến, chỉ thấy nàng xòe ra Thiên Ma kiếm, chặn đường đi của Bích Nhuế Ti, lạnh lùng nói:
- Bích Nhuế Ti, không phải vừa rồi ngươi nói muốn đánh một trận với ta sao? Thế nào lại muốn đi rồi?
Bộ pháp dưới chân Thiên Ma thật là quỷ dị, Bích Nhuế Ti thầm nghĩ một chút, sau đó hét lên một tiếng, bốn chi cầm kiếm kích đao thuẫn, không nói hai lời lao vào giao chiến cùng Thiên Ma.
Đối thủ cũ tự nhiên cũng do đối thủ cũ đi ứng phó, Đông Phương Phức cũng nhớ bạn cũ, sớm đã nhằm vào Độc Nhãn vương Đạt Dát , hắn thi triển ra huyền băng pháp thuật chặn đường đi của Độc Nhãn vương, điên cuồng tấn công tới.
Bị buộc vào đường cùng, Độc Nhãn vương Đạt Dát chỉ còn cách kiên trì, rít gào liên tục chiến đấu với Đông Phương Phức.
Mặt khác hai cái Thâm Uyên ác ma mới tấn cấp Hóa Thần không bao lâu đương nhiên bị Đinh Uyển Ngôn và Tiểu U quấn lấy. Lấy thực lực của bọn họ sợ rằng không phải đối thủ của Tiểu U và Đinh Uyển Ngôn.
Bộ tộc Thâm Uyên bị chặn lại kỳ thật cũng trong quát trình cực ngắn.
Ở bên này, Lưu Nguyệt vương đối mắt với trách cứ của Tài Quyết vương cũng không hề có chút dấu hiệu muốn thanh tỉnh gì, ngược lại giận dữ quát lên:
- Tài Quyết vương, ta không ngờ rằng ngươi lại là người như vậy. Đúng lúc tộc ta lâm vào tình thế nguy cấp lại thò tay ra ngoài giúp đỡ tiểu tình nhân Lôi Động đến hãm hại tộc nhân mình vào trong vũng bùn.
Tài Quyết vương bị nàng nói hơi chút khựng lại, đối với Lôi Động tự nhiên nàng có chút tâm tình khác thường. Thế nhưng trong cảm nhận của nàng, đây chỉ là loại tình cảm ôm ấp không bao giờ nói ra ngoài, ngay cả chính cô ta cũng không chịu thừa nhận. Thế nhưng giờ phút này bị Lưu Nguyệt vương nói trúng nội tâm, tự nhiên hơi ngây dại, tâm thần có chút phiêu hốt mê ly.
Lưu Nguyệt vương cũng có chút há hốc mồm, nguyên bản nàng cũng chỉ công kích nói mò linh tinh mà thôi. Không ngờ lại chọc trúng chỗ đau của Tài Quyết vương, điều này sao có thể, Tài Quyết vương luôn luôn mắt cao hơn trán, chưa bao giờ có nam nhân nào lọt được vào mắt xanh của Tài Quyết vương, chẳng lẽ nàng thực sự thích người kia sao?
Mặc kệ thế nào, đây là cơ hội, Lưu Nguyệt vương lập tức quyết định thật nhanh, lời lẽ chính nghĩa quát mắng nói:
- Tài Quyết vương, ngươi còn không mau tỉnh lại, ngươi không nên cấu kết với ngoại nhân hãm hại tộc nhân của mình, như vậy sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Tài Quyết vương bị nàng nói không khỏi buồn bực, Thánh Diệu vương mới là hỗn đản hãm hại Dực Thần tộc chứ? Lưu Nguyệt kia, ta coi ngươi là hảo muội, tuy rằng bị Thánh Diệu vương dùng tà thuật khống chế tinh thần và thân thể nhưng thần trí vẫn thanh tỉnh, vì sao có thể hắt vũng nước bẩn lên người mình chứ?
Lúc này, Tài Quyết vương có chút thẹn quá hóa giận nói:
- Lưu Nguyệt, nếu như ngươi vẫn khăng khăng một mực, vậy đừng trách Tài Quyết kiếm của ta vô tình.
- Quang Minh, Hoàng Hôn, các ngươi đều đã thấy được Tài Quyết vương bị tiểu tử Lôi Động kia mê hoặc tâm thần, cố gằng hãm hại tộc ta vào hỗ lửa để thỏa mãn niềmvui của tình lang. Các ngươi cùng ta giết nàng, giết chết tội nhân thiên cổ này.
Sắc mặt Lưu Nguyệt vương trở nên có chút dữ tợn, nàng dẫn đầu đánh tới Tài Quyết vương.
Quang Minh vương và Hoàng Hôn vương cũng nhìn ra dị dạng của Tài Quyết vương, dường như có một loại quan hệ không rõ ràng với Lôi Động. Lúc này cũng
không nói hai lời, giúp đỡ Lưu Nguyệt vương bắt đầu vây công Tài Quyết vương.
- Tài Quyết vương tỷ tỷ, ta tới giúp ngươi.
Mị Ma tộc Mị Nhi không biết từ lúc nào đã gia nhập trận chiến, chặn lấy Quang Minh vương A Gia Na.
Kể từ đó, tựa hồ càng thêm chắc chắn Tài Quyết vương câu kết với ngoại tộc, hạm hại bản tộc. Nguyên bản thế tiến công của Quang Minh vương và Hoàng Hôn vương cũng bạo nộ lên, bắt đầu toàn lực ứng phó, đánh ra tuyệt chiêu của chính mình.
- Lưu Nguyệt, ngươi đã bị lão cẩu Thánh Diệu khống chế, còn không mau mau tỉnh lại.
Sí Tinh vương bị một quyền đả thương cũng cầm theo kiếm thuẫn gia nhập chiến trận, sốt ruột gào thét.
- Sí Tinh, tên hỗn đản này, uổng cho ta tín nhiệm ngươi như vậy, ngươi lại đi cấu kết với ngoại tộc hãm hại Thánh Diệu vương của tộc ta.
/1293
|