- Không đúng, ngươi không phải Yến Xích Tinh.
Thần sắc Cơ Tử Yên biến đổi, đôi mắt đột nhiên mất phương hướng đã thanh tỉnh lại.
Đưa tay đập tới đầu rồng, hư không ấn xuống một chưởng. Đầu hắc long cường đại bị nghiền nát, hóa thành vô số hắc khí, bay tán loạn trên bầu trời.
Thần sắc Cơ Tử Yên nghiêm nghị, nhanh chóng nhìn chằm chằm vào Lôi Động, giống như muốn nhìn ra một chút manh mối nào đó. Trong nội tâm của nàng phức tạp xoắn xuýttới cực điểm. Người trẻ tuổi kia, đúng là không phải thế hệ vô tình vô nghĩa như YếnXích Tinh. Nhưng mà, khí chất của hắn nói lên tất cả, hắn còn chưa đạt tới đỉnh điểmnhư Yến Xích Tinh, nhưng có điểm giống nhau, đó chính là quật cường, lạnh lùng, thậm chí ở sâu trong nội tâm ẩn nấp sự cao ngạo của mình.
Ngay cả thời điểm chiến đấu, miếng Đế Ma Chủng kia hiện lên trên trán, đều giống như đúc. Mà thời điểm hắn độ thiên lôi cuối cùng, Hỗn Độn Tháp đã tự chủ bay ra bảo vệ chủ nhân, hết thảy những chuyện này, nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc. Những cảnh ở cùng với Yến Xích Tinh trước kia, giống như đang hiện ra trước mắt, chậm rãi xẹt qua, hoặc sung sướng, hoặc cảm động, hoặc sung sướng, cũng có thương tâm vô tận. Lập trường bất đồng, hai người yêu nhau, nhất định là một hồi bi kịch.
- Thì ra ngươi là truyền nhân của Yến Xích Tinh.
Cơ Tử Yên liếc nhìn Lôi Động thật sâu, sau đó thở dài một hơi, nói:
- Ngươi đi đi, ta không muốn làm khó ngươi. Nhưng mà. Ngươi tận khả năng không nên xuất hiện ở đây. Nếu không, người trong tam giới muốn giết ngươi, nhiều như nước trên sông.
- Đem thê tử trả lại cho ta!
Lôi Động lạnh lùng như trước, vô cùng quyết tuyệt nói ra:
- Nếu không, chết.
Những lời này, làm cho nội tâm Cơ Tử Yên tê rần. Hồi tưởng lại một màn ngày đó, nàng cũng mang thai. Nhưng dùng nó khuyên bảo Yến Xích Tinh cùng nàng thoái ẩn, không nên mưu toan xưng bá tam giới, đối nghịch với Chí Tôn, đối nghịch với Vạn Linh Chi Mẫu. Nhưng Yến Xích Tinh, hoàn toàn không quan tâm tới chuyện này, mà nam nhân trước mắt này. Tuy là truyền nhân của Yến Xích Tinh, nhưng hắn lại hoàn toàn khác với Yến Xích Tinh. Đối với thê tử của mình, hắn vô cùng chấp nhất, cái gọi là chết kia. Chỉ sợ cũng chỉ là tận cùng của tính mạng mà thôi, cũng không tiếc. Không phải ngươi chết, chính là ta vong.
- Ai!
Cơ Tử Yên nhìn qua Đinh Uyển Ngôn vẫn còn hôn mê, sau đó thở dài một hơi sâu kín, nói:
- Đổi lại trước kia, ta có thể trả nàng cho ngươi. Nhưng ngươi không biết, trong nhân loại thiên linh thai khó tìm như thế nào a? Huống hồ còn là nữ tiên linh thai, thời gian, đã tới không kịp, thật xin lỗi, hài tử. Nhưng ngươi không nên quá lo lắng, chúng ta chỉ mượn thiên linh thai trong bụng nàng, chuyển thế trọng sinh cho người ta mà thôi. Thân phận địa vị của người nọ cực cao, đến lúc đó sẽ nhận ngươi làm phụ thân, nhận nàng làm mẫu thân. Từ đó về sau, trong tam giới, mặc ngươi tiêu diêu tự tại. Ngươi không có tổn thất gì, làm gì xoắn xuýt như thế?
Đổi lại những người khác, Cơ Tử Yên sẽ không giải thích chuyện này. Nhưng là người này, hắn còn là truyền nhân của Yến Xích Tinh. Huống chi, ý chí và kiên định của hắn, cũng làm cho Cơ Tử Yên bội phục. Cho nên mới nhẫn nại giải thích cho hắn hiểu.
- Nói láo. Cái gì mượn thai chuyển thế mà thôi? Rõ ràng là muốn gạt bỏ đứa trẻ trong bụng, cũng là giết nó, cái gì mà chuyển biến thành?
Lôi Động trong lạnh lùng, cũng không nhịn được mà cuồng bạo, quát:
- Đối với chuyện này, ta tuyệt đối không đáp ứng.
Lôi Động bản thân mình cũng như thế, mượn thai trọng sinh mà đến. Mang theo tất cả trí nhớ và lạc ấn kiếp trước. Đương nhiên hiểu rõ đạo lý và nguyên do trong đó. Tuy nhiênLôi Động không biết tại sao mình chuyển thế trọng sinh, nhưng đối đứa trẻ còn chưa ra đời kia. Đã bị chính mình xóa đi thần hồn, cảm giác đoạt thân thể mới sinh này vô cùng áy náy.
Có lẽ, hắn có thể thờ ơ lạnh nhạt với người khác làm như thế. Nhưng tuyệt đối không cách nào dễ dàng tha thứ đối với cốt nhục của chính mình, tiểu sinh mệnh đáng yêu đang thai nghén trong bụng của ái thê, bị người ta dùng phương thức đoạt xá mượn thai chuyển thế. Trong mắt của Lôi Động, hài tử dù chưa xuất thế, nhưng đã hình thành tính mạng, đó là hài tử của mình, thân sinh cốt nhục, chính là kết tinh cảm tình của Uyển Ngôn với mình nhiều năm. Thậm chí, bất kể là Uyển Ngôn hay là hài tử chưa xuất thế, còn trọng yếu hơn tính mạng của mình.
Thậm chí Lôi Động có thể đoán được người đoạt xá là ai. Nhưng mà, bất kể là ai, Lôi Động cũng khó có khả năng đáp ứng. Cho dù là bằng vào việc mình thăng cấp rất nhanh, tung hoành tam giới cũng không được.
- Hài tử, chắc hẳn ngươi cũng đoán được đại khí, không sai, chính là tồn tại Vạn Linh Chi Mẫu vĩ đại cần chuyển thế trọng sinh.
Cơ Tử Yên thấy hắn không nói, cũng có chút buông lỏng, tiếp tục nói:
- Vạn Linh Chi Mẫu chính là mẫu thân của rất nhiều chủng tộc thần thú và nhân loại của ngươi, thậm chí có thể nói, chỉ có nhân loại các ngươi mới là hài tử chân chính của Vạn Linh Chi Mẫu. Chúng ta chỉ là sản phẩm lão nhân gia sáng tạo ra. Nếu không, Vạn Linh Chi Mẫu tuyệt đối không tìm hình hài của các ngươi để chuyển thế trọng sinh. Vì nàng, chẳng lẽ ngươi không hi sinh một chút được sao? Huống chi, hài tử chỉ có giai đoạn sau cùng trước khi sinh ra, mới có thể thai nghén thần hồn. Hiện tại nhập thai trọng sinh, không tính là đoạt xá. Ngươi cũng đã biết, nếu như không có Vạn Linh Chi Mẫu tồn tại, Tiên Ma nhị tộc đã triệt để tiêu diệt thần thúc nhất tộc, cùng với nhân loại các ngươi cũng khó thoát khỏi đại kiếp nạn.
- Mặc cho ngươi nói ba hoa chích choè, cũng không cải biến được tâm ý của ta.
Trong đôi mắt của Lôi Động, sát khí lạnh lùng đã bắt đầu khởi động, nói:
- Ta tin tưởng Uyển Ngôn khẳng định cũng có tâm tư giống như ta, nếu như hài tử không tránh khỏi vận mệnh bị người ta đoạt xá. Lôi Động ta, tình nguyện vào lúc này,tự tay tiễn đưa nàng ra đi, cũng không cho gian kế của các ngươi thực hiện được.
Lôi Động dứt lời, một cước giẫm vào không gian, biến mất trước mặt tất cả mọi người.
Sau đó, đột nhiên hắn xuất hiện trước mặt Cơ Tử Yên, một quyền đánh tới. Nhưng mục tiêu, chính là bụng dưới của Uyển Ngôn đang hôn mê. Trên trán, tâm tình yêu thương nồng đậm không dứt, lòng như đao cắt.
- Chấp mê bất ngộ.
Cơ Tử Yên thẹn quá hóa giận, trở tay ngăn cản ở trước người Uyển Ngôn. Ngưng kết thành một đạo chưởng ấn hỏa diễm, đánh bay một quyền của Lôi Động.
Hợp Thể kỳ đỉnh phong, một trong mười đại cao thủ của tam giới, quả nhiên không phải Lôi Động hiện giờ có thể ứng phó.
Nhưng mà Lôi Động, hắn không chút quan tâm, trong miệng phun máu tưới, tiếp tục giết đi qua.
Cơ Tử Yên lúc này cực kỳ muốn giết Lôi Động. Nhưng nhìn thấy miếng Đế Ma Chủng trên trán của hắn, nàng không thể hạ thủ hung ác được. Cho nên đánh pháp quyết, bên trong tiếng ù ù, không gian xuất hiện mảnh vỡ tả tơi, vặn vẹo biến thành một đại đường hầm không gian. Đại đường hầm không gian, thông đạo u ám đang xoay tròn, giống như miệng của một con quái thú khủng khiếp, mở cái miệng rộng ra, thôn phệ tất cả.
Thần sắc Cơ Tử Yên biến đổi, đôi mắt đột nhiên mất phương hướng đã thanh tỉnh lại.
Đưa tay đập tới đầu rồng, hư không ấn xuống một chưởng. Đầu hắc long cường đại bị nghiền nát, hóa thành vô số hắc khí, bay tán loạn trên bầu trời.
Thần sắc Cơ Tử Yên nghiêm nghị, nhanh chóng nhìn chằm chằm vào Lôi Động, giống như muốn nhìn ra một chút manh mối nào đó. Trong nội tâm của nàng phức tạp xoắn xuýttới cực điểm. Người trẻ tuổi kia, đúng là không phải thế hệ vô tình vô nghĩa như YếnXích Tinh. Nhưng mà, khí chất của hắn nói lên tất cả, hắn còn chưa đạt tới đỉnh điểmnhư Yến Xích Tinh, nhưng có điểm giống nhau, đó chính là quật cường, lạnh lùng, thậm chí ở sâu trong nội tâm ẩn nấp sự cao ngạo của mình.
Ngay cả thời điểm chiến đấu, miếng Đế Ma Chủng kia hiện lên trên trán, đều giống như đúc. Mà thời điểm hắn độ thiên lôi cuối cùng, Hỗn Độn Tháp đã tự chủ bay ra bảo vệ chủ nhân, hết thảy những chuyện này, nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc. Những cảnh ở cùng với Yến Xích Tinh trước kia, giống như đang hiện ra trước mắt, chậm rãi xẹt qua, hoặc sung sướng, hoặc cảm động, hoặc sung sướng, cũng có thương tâm vô tận. Lập trường bất đồng, hai người yêu nhau, nhất định là một hồi bi kịch.
- Thì ra ngươi là truyền nhân của Yến Xích Tinh.
Cơ Tử Yên liếc nhìn Lôi Động thật sâu, sau đó thở dài một hơi, nói:
- Ngươi đi đi, ta không muốn làm khó ngươi. Nhưng mà. Ngươi tận khả năng không nên xuất hiện ở đây. Nếu không, người trong tam giới muốn giết ngươi, nhiều như nước trên sông.
- Đem thê tử trả lại cho ta!
Lôi Động lạnh lùng như trước, vô cùng quyết tuyệt nói ra:
- Nếu không, chết.
Những lời này, làm cho nội tâm Cơ Tử Yên tê rần. Hồi tưởng lại một màn ngày đó, nàng cũng mang thai. Nhưng dùng nó khuyên bảo Yến Xích Tinh cùng nàng thoái ẩn, không nên mưu toan xưng bá tam giới, đối nghịch với Chí Tôn, đối nghịch với Vạn Linh Chi Mẫu. Nhưng Yến Xích Tinh, hoàn toàn không quan tâm tới chuyện này, mà nam nhân trước mắt này. Tuy là truyền nhân của Yến Xích Tinh, nhưng hắn lại hoàn toàn khác với Yến Xích Tinh. Đối với thê tử của mình, hắn vô cùng chấp nhất, cái gọi là chết kia. Chỉ sợ cũng chỉ là tận cùng của tính mạng mà thôi, cũng không tiếc. Không phải ngươi chết, chính là ta vong.
- Ai!
Cơ Tử Yên nhìn qua Đinh Uyển Ngôn vẫn còn hôn mê, sau đó thở dài một hơi sâu kín, nói:
- Đổi lại trước kia, ta có thể trả nàng cho ngươi. Nhưng ngươi không biết, trong nhân loại thiên linh thai khó tìm như thế nào a? Huống hồ còn là nữ tiên linh thai, thời gian, đã tới không kịp, thật xin lỗi, hài tử. Nhưng ngươi không nên quá lo lắng, chúng ta chỉ mượn thiên linh thai trong bụng nàng, chuyển thế trọng sinh cho người ta mà thôi. Thân phận địa vị của người nọ cực cao, đến lúc đó sẽ nhận ngươi làm phụ thân, nhận nàng làm mẫu thân. Từ đó về sau, trong tam giới, mặc ngươi tiêu diêu tự tại. Ngươi không có tổn thất gì, làm gì xoắn xuýt như thế?
Đổi lại những người khác, Cơ Tử Yên sẽ không giải thích chuyện này. Nhưng là người này, hắn còn là truyền nhân của Yến Xích Tinh. Huống chi, ý chí và kiên định của hắn, cũng làm cho Cơ Tử Yên bội phục. Cho nên mới nhẫn nại giải thích cho hắn hiểu.
- Nói láo. Cái gì mượn thai chuyển thế mà thôi? Rõ ràng là muốn gạt bỏ đứa trẻ trong bụng, cũng là giết nó, cái gì mà chuyển biến thành?
Lôi Động trong lạnh lùng, cũng không nhịn được mà cuồng bạo, quát:
- Đối với chuyện này, ta tuyệt đối không đáp ứng.
Lôi Động bản thân mình cũng như thế, mượn thai trọng sinh mà đến. Mang theo tất cả trí nhớ và lạc ấn kiếp trước. Đương nhiên hiểu rõ đạo lý và nguyên do trong đó. Tuy nhiênLôi Động không biết tại sao mình chuyển thế trọng sinh, nhưng đối đứa trẻ còn chưa ra đời kia. Đã bị chính mình xóa đi thần hồn, cảm giác đoạt thân thể mới sinh này vô cùng áy náy.
Có lẽ, hắn có thể thờ ơ lạnh nhạt với người khác làm như thế. Nhưng tuyệt đối không cách nào dễ dàng tha thứ đối với cốt nhục của chính mình, tiểu sinh mệnh đáng yêu đang thai nghén trong bụng của ái thê, bị người ta dùng phương thức đoạt xá mượn thai chuyển thế. Trong mắt của Lôi Động, hài tử dù chưa xuất thế, nhưng đã hình thành tính mạng, đó là hài tử của mình, thân sinh cốt nhục, chính là kết tinh cảm tình của Uyển Ngôn với mình nhiều năm. Thậm chí, bất kể là Uyển Ngôn hay là hài tử chưa xuất thế, còn trọng yếu hơn tính mạng của mình.
Thậm chí Lôi Động có thể đoán được người đoạt xá là ai. Nhưng mà, bất kể là ai, Lôi Động cũng khó có khả năng đáp ứng. Cho dù là bằng vào việc mình thăng cấp rất nhanh, tung hoành tam giới cũng không được.
- Hài tử, chắc hẳn ngươi cũng đoán được đại khí, không sai, chính là tồn tại Vạn Linh Chi Mẫu vĩ đại cần chuyển thế trọng sinh.
Cơ Tử Yên thấy hắn không nói, cũng có chút buông lỏng, tiếp tục nói:
- Vạn Linh Chi Mẫu chính là mẫu thân của rất nhiều chủng tộc thần thú và nhân loại của ngươi, thậm chí có thể nói, chỉ có nhân loại các ngươi mới là hài tử chân chính của Vạn Linh Chi Mẫu. Chúng ta chỉ là sản phẩm lão nhân gia sáng tạo ra. Nếu không, Vạn Linh Chi Mẫu tuyệt đối không tìm hình hài của các ngươi để chuyển thế trọng sinh. Vì nàng, chẳng lẽ ngươi không hi sinh một chút được sao? Huống chi, hài tử chỉ có giai đoạn sau cùng trước khi sinh ra, mới có thể thai nghén thần hồn. Hiện tại nhập thai trọng sinh, không tính là đoạt xá. Ngươi cũng đã biết, nếu như không có Vạn Linh Chi Mẫu tồn tại, Tiên Ma nhị tộc đã triệt để tiêu diệt thần thúc nhất tộc, cùng với nhân loại các ngươi cũng khó thoát khỏi đại kiếp nạn.
- Mặc cho ngươi nói ba hoa chích choè, cũng không cải biến được tâm ý của ta.
Trong đôi mắt của Lôi Động, sát khí lạnh lùng đã bắt đầu khởi động, nói:
- Ta tin tưởng Uyển Ngôn khẳng định cũng có tâm tư giống như ta, nếu như hài tử không tránh khỏi vận mệnh bị người ta đoạt xá. Lôi Động ta, tình nguyện vào lúc này,tự tay tiễn đưa nàng ra đi, cũng không cho gian kế của các ngươi thực hiện được.
Lôi Động dứt lời, một cước giẫm vào không gian, biến mất trước mặt tất cả mọi người.
Sau đó, đột nhiên hắn xuất hiện trước mặt Cơ Tử Yên, một quyền đánh tới. Nhưng mục tiêu, chính là bụng dưới của Uyển Ngôn đang hôn mê. Trên trán, tâm tình yêu thương nồng đậm không dứt, lòng như đao cắt.
- Chấp mê bất ngộ.
Cơ Tử Yên thẹn quá hóa giận, trở tay ngăn cản ở trước người Uyển Ngôn. Ngưng kết thành một đạo chưởng ấn hỏa diễm, đánh bay một quyền của Lôi Động.
Hợp Thể kỳ đỉnh phong, một trong mười đại cao thủ của tam giới, quả nhiên không phải Lôi Động hiện giờ có thể ứng phó.
Nhưng mà Lôi Động, hắn không chút quan tâm, trong miệng phun máu tưới, tiếp tục giết đi qua.
Cơ Tử Yên lúc này cực kỳ muốn giết Lôi Động. Nhưng nhìn thấy miếng Đế Ma Chủng trên trán của hắn, nàng không thể hạ thủ hung ác được. Cho nên đánh pháp quyết, bên trong tiếng ù ù, không gian xuất hiện mảnh vỡ tả tơi, vặn vẹo biến thành một đại đường hầm không gian. Đại đường hầm không gian, thông đạo u ám đang xoay tròn, giống như miệng của một con quái thú khủng khiếp, mở cái miệng rộng ra, thôn phệ tất cả.
/1293
|