Ưu thế thứ ba chính là có Điệp nhân được xưng là quần ẩu pháp bảo. Điệp nhân động tác nhanh, khó có thể bắt, lại có thể không ngừng trị liệu cho minh hữu bị thương của mình, giảm bớt thực lực đối phương, gián tiếp đề cao sức chiến đấu phe mình.
Dưới đủ loại ưu thế, nếu Lôi Động còn không an tâm nữa thì đã có chút quá coi trọng đối phương rồi.
- Trát Cổ, Nhân Phỉ Địch, hai tên Ma tộc vô liêm sỉ các ngươi.
Hủy diệt Ma Hoàng đã phẫn nộ rồi, gào thét liên tục nói:
- Các ngươi vậy mà buông tha cho vinh quang của cao đẳng Ma tộc chúng ta, cùng lăn lộn với đám Man tộc như chó nhà có tang này. Còn không mau mau quỳ xuống cầu xin tha thứ cho bổn hoàng, bổn hoàng còn có thể nói tốt vài câu cho các ngươi trước mặt Ma Tôn, để các ngươi giữ được mạng nhỏ của mình.
Về phần Thương Lan Tiên Tử, hắn cũng thống hận, nhưng đó cũng không phải do hắn quản.
Thống Khổ Nữ Vương Nhân Phỉ Địch hiện giờ đã sớm không thể so với năm đó nữa, khổ tu vài vạn năm trong Động thiên phúc địa, thực lực đột nhiên tăng mạnh, so với Hủy Diệt Ma Hoàng chỉ kém có một chút thôi. Cũng không cần phải sợ hắn như sợ hổ giống lúc trước nữa, nghe vậy không khỏi ha ha ha kiều mỵ nở nụ cười:
- Ngải Đức La đại nhân, chủ thượng của chúng ta không có cừu hận với Ma tộc và Tiên tộc, hắn chỉ muốn đối phó Yêu Linh Tộc thôi, hơn nữa, chúng ta không phải cấu kết Man tộc, là những Man tộc này đầu phục chủ thượng nhà ta.
Sau khi nhận được mệnh lệnh kéo dài thời gian của Lôi Động, Thống Khổ Nữ Vương liền bắt đầu lừa dối rồi.
Quả nhiên, lời vừa nói ra Tam đại hoàng giả đều trầm mặt xuống. Phía sau màn này quả nhiên còn kẻ chủ mưu. Nếu như Thống Khổ Nữ Vương này không nói dối thì kẻ chủ mưu kia nhất định hết sức lợi hại. Nếu không, cường giả cấp Á Thánh như Thái Minh không thể nào cúi đầu nghe lệnh được.
Thái Minh đã cực kỳ khó đối phó rồi, nếu như kẻ chủ mưu đằng sau ở chỗ này, vậy thì hôm nay không xong rồi.
Bởi vậy, ba người sau khi trao đổi thần niệm với nhau xong liền do Hủy Diệt Ma Hoàng phát ngôn nói:
- Nhân Phỉ Địch, ngươi đầu phục chủ nhân? Bổn hoàng tin tưởng, chủ thượng có thể khiến ngươi không tiếc phản bội Ma tộc mà đầu nhập vào nhất định là một nhân vật rất giỏi, không bằng mời ra cho chúng ta gặp mạt đi.
- Ngải Đức La đại nhân, ta cam đoan ngươi rất nhanh sẽ nhìn thấy.
Thống Khổ Nữ Vương cười quyến rũ không thôi nói:
- Chủ thượng nhà ta vũ nội vô song, là cái thế hào kiệt, sớm muộn cũng sẽ nhất thông Tam Giới. Không bằng, ngươi cũng gia nhập vào trong trận doanh của chúng ta đi, ta dám cam đoan, ngươi sẽ không hối hận đâu.
Hủy diệt Ma Hoàng giận dữ trong lòng, thầm nghĩ ta là người như thế nào? Làm sao có thể phản bội Ma Tôn đến đầu nhập vào loại giấu đầu giấu đuôi, không hiểu thấu thế này được. Bất quá, ngoài miệng vẫn yên tĩnh như nước giếng nói:
- Nhân Phỉ Địch, bổn hoàng ngược lại rất hiếu kỳ. Dùng thân phận của ta, chủ ngươi có gì có thể khiến ta đầu nhập vào chứ?
- Một khỏa Hỗn Độn bổn nguyên nghiêm chỉnh thì như thế nào?
Thống Khổ Nữ Vương cũng nhẹ nhàng nói:
- Cái gì?
Tam đại hoàng giả, đồng thời lộ ra biểu lộ vừa sợ vừa nghi. Hỗn Độn bổn nguyên? Còn là nguyên vẹn nữa?
Có rất ít đồ vật có thể khiến cường giả Hợp thể kỳ đỉnh phong động dung. Ví dụ như Hỗn độn kết tinh dung lượng lớn, hoặc là một kiện Hỗn độn chí bảo nằm trong top 20, hoặc là trong gia tộc đột nhiên xuất hiện một cường giả cấp Chí Tôn. Nhưng hết thảy những cái này đều kém một thứ có thể khiến bọn hắn cực kỳ động lòng.
Cái kia chính là Hỗn Độn bổn nguyên.
Đối với một vài cường giả có thể tu luyện tới đỉnh phong thì hoặc nhiều hoặc ít đều đã trải qua một ít cảm giác ngon ngọt của Hỗn độn bổn nguyên, nhưng khẳng định số lượng không nhiều. Nếu không thì chỉ sợ sớm đã thành thành thật thật bế quan, trùng kích cấp bậc Á Thánh, như thế nào còn lăn lộn ở bên ngoài?
Càng như vậy, sâu trong nội tâm những cường giả Hợp thể kỳ đỉnh phong kia càng khát vọng Hỗn độn bổn nguyên, thậm chí còn vượt xa những cường giả Hợp Thể kỳ sơ giai khác. Bởi vì nếu như không có ít nhất là nửa miếng Hỗn độn bổn nguyên thì thành tựu cả đời bọn hắn cũng bị giới hạn. Cái gì Hỗn độn chí bảo, cái gì Hỗn độn kết tinh dung lượng lớn? Tất cả đều không thể cải biến được kết cục bi ai này.
Người bên ngoài đều cho rằng cường giả Hợp thể kỳ đỉnh phong tối thiểu có thể sống đến đại kiếp nạn luân hồi. Nhưng chỉ có bọn hắn mới biết được điều đó tuyệt đối không có khả năng. Chỉ có Á Thánh mới có cơ hội như vậy. Nếu như thời gian đại kiếp nạn thiên địa luân hồi lâu hơn một chút thì ngay cả cơ hội nếm thử độ kiếp bình thường một chút bọn hắn cũng không có, mà thọ nguyên cũng tiêu hao hết, đi đời nhà ma rồi.
Từ cổ chí kim có bao nhiêu cường giả Hợp Thể kỳ đỉnh phong? Cũng trên trăm người a. Nhưng hiện tại thì sao? Chỉ còn lại vẻn vẹn thập đại đỉnh phong.
Bởi vậy, ý niệm đột phá đến Á Thánh cơ hồ là nguyện vọng duy nhất trong nội tâm của cường giả Hoàng cấp. Cũng chỉ có nguyện vọng này mới đáng để bọn hắn dùng tính mạng theo đuổi.
Đừng nói một miếng hỗn độn bổn nguyên nghiêm chỉnh làm bọn hắn điên cuồng, coi như là nửa miếng hoặc là chưa tới nửa miếng cũng khiến bọn hắn dùng hết tính mạng mà chiến đấu. Bởi vì cái kia đại biểu cho hi vọng trùng kích Á Thánh, đạt đến vĩnh sinh bất tử. Tuy vậy, trên thực tế cũng không có mấy Á Thánh có kết cục tốt, có thể sống đến đại kiếp nạn luân hồi, đừng nói là thành công vượt qua.
Quả nhiên, câu nói thập phần rung động kia của Thống Khổ giống như là vứt bỏ một tảng đá lớn xuống mặt hồ yên tĩnh. Ngay cả Hổ Hoàng và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng nhịn không được rồi, trong ánh mắt bọn hắn tràn đầy cảm giác kinh nghi bất định, hô hấp dồn dập không thôi.
- Nhân Phỉ Địch, ngươi nói thật sao? Trong gia tài chủ thượng của ngươi thật sự có Hỗn độn bổn nguyên?
- Khanh khách.
Thống khổ nữ vương thấy cá đã cắn câu, càng cười lên quyến rũ, thể hiện hoàn toàn khí thế của mình ra. Nhìn Tam Hoàng như yếu nhược trước mắt mình, ánh mắt quét qua ba nhân vật cao cao tại thượng kia.
- Chủ nhân nhà ta có Hỗn độn bổn nguyên hay không thì các ngươi cứ mở to mắt ra mà nhìn kỹ trình độ tu vi của ta là được rồi. Vài ngàn năm trước, Nhân Phỉ Địch ta chỉ mới là Hợp Thể kỳ trung giai.
Tam Hoàng đều biết rõ Thống khổ nữ vương Nhân Phỉ Địch, cho nên rất tinh tường tu vi của nàng. Trước kia còn đang kỳ quái, tựa hồ thì Nhân Phỉ Địch này mạnh hơn so với trong trí nhớ của bọn hắn rất nhiều a.
Sau khi nghe nói như vậy, Hủy Diệt Ma Hoàng hiểu rõ ra, hít một hơi khí lạnh, nói:
- Nhân Phỉ Địch, ngươi cũng không nói cho bọn ta biết, ngươi hấp thu bao nhiêu Hỗn độn bổn nguyên? Một phần? Hai phần?
Lúc còn trẻ thì Hủy Diệt Ma Hoàng cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mà được hưởng được một ít Hỗn độn bổn nguyên, ước chừng có một phần nhỏ, nhưng như vậy cũng đã đề cao tư chất và tiềm lực của hắn lên cao rồi. Nhưng dù gì cũng rất ít nên vẫn không thể giúp hắn đạt tới cấp Á Thánh.
Dưới đủ loại ưu thế, nếu Lôi Động còn không an tâm nữa thì đã có chút quá coi trọng đối phương rồi.
- Trát Cổ, Nhân Phỉ Địch, hai tên Ma tộc vô liêm sỉ các ngươi.
Hủy diệt Ma Hoàng đã phẫn nộ rồi, gào thét liên tục nói:
- Các ngươi vậy mà buông tha cho vinh quang của cao đẳng Ma tộc chúng ta, cùng lăn lộn với đám Man tộc như chó nhà có tang này. Còn không mau mau quỳ xuống cầu xin tha thứ cho bổn hoàng, bổn hoàng còn có thể nói tốt vài câu cho các ngươi trước mặt Ma Tôn, để các ngươi giữ được mạng nhỏ của mình.
Về phần Thương Lan Tiên Tử, hắn cũng thống hận, nhưng đó cũng không phải do hắn quản.
Thống Khổ Nữ Vương Nhân Phỉ Địch hiện giờ đã sớm không thể so với năm đó nữa, khổ tu vài vạn năm trong Động thiên phúc địa, thực lực đột nhiên tăng mạnh, so với Hủy Diệt Ma Hoàng chỉ kém có một chút thôi. Cũng không cần phải sợ hắn như sợ hổ giống lúc trước nữa, nghe vậy không khỏi ha ha ha kiều mỵ nở nụ cười:
- Ngải Đức La đại nhân, chủ thượng của chúng ta không có cừu hận với Ma tộc và Tiên tộc, hắn chỉ muốn đối phó Yêu Linh Tộc thôi, hơn nữa, chúng ta không phải cấu kết Man tộc, là những Man tộc này đầu phục chủ thượng nhà ta.
Sau khi nhận được mệnh lệnh kéo dài thời gian của Lôi Động, Thống Khổ Nữ Vương liền bắt đầu lừa dối rồi.
Quả nhiên, lời vừa nói ra Tam đại hoàng giả đều trầm mặt xuống. Phía sau màn này quả nhiên còn kẻ chủ mưu. Nếu như Thống Khổ Nữ Vương này không nói dối thì kẻ chủ mưu kia nhất định hết sức lợi hại. Nếu không, cường giả cấp Á Thánh như Thái Minh không thể nào cúi đầu nghe lệnh được.
Thái Minh đã cực kỳ khó đối phó rồi, nếu như kẻ chủ mưu đằng sau ở chỗ này, vậy thì hôm nay không xong rồi.
Bởi vậy, ba người sau khi trao đổi thần niệm với nhau xong liền do Hủy Diệt Ma Hoàng phát ngôn nói:
- Nhân Phỉ Địch, ngươi đầu phục chủ nhân? Bổn hoàng tin tưởng, chủ thượng có thể khiến ngươi không tiếc phản bội Ma tộc mà đầu nhập vào nhất định là một nhân vật rất giỏi, không bằng mời ra cho chúng ta gặp mạt đi.
- Ngải Đức La đại nhân, ta cam đoan ngươi rất nhanh sẽ nhìn thấy.
Thống Khổ Nữ Vương cười quyến rũ không thôi nói:
- Chủ thượng nhà ta vũ nội vô song, là cái thế hào kiệt, sớm muộn cũng sẽ nhất thông Tam Giới. Không bằng, ngươi cũng gia nhập vào trong trận doanh của chúng ta đi, ta dám cam đoan, ngươi sẽ không hối hận đâu.
Hủy diệt Ma Hoàng giận dữ trong lòng, thầm nghĩ ta là người như thế nào? Làm sao có thể phản bội Ma Tôn đến đầu nhập vào loại giấu đầu giấu đuôi, không hiểu thấu thế này được. Bất quá, ngoài miệng vẫn yên tĩnh như nước giếng nói:
- Nhân Phỉ Địch, bổn hoàng ngược lại rất hiếu kỳ. Dùng thân phận của ta, chủ ngươi có gì có thể khiến ta đầu nhập vào chứ?
- Một khỏa Hỗn Độn bổn nguyên nghiêm chỉnh thì như thế nào?
Thống Khổ Nữ Vương cũng nhẹ nhàng nói:
- Cái gì?
Tam đại hoàng giả, đồng thời lộ ra biểu lộ vừa sợ vừa nghi. Hỗn Độn bổn nguyên? Còn là nguyên vẹn nữa?
Có rất ít đồ vật có thể khiến cường giả Hợp thể kỳ đỉnh phong động dung. Ví dụ như Hỗn độn kết tinh dung lượng lớn, hoặc là một kiện Hỗn độn chí bảo nằm trong top 20, hoặc là trong gia tộc đột nhiên xuất hiện một cường giả cấp Chí Tôn. Nhưng hết thảy những cái này đều kém một thứ có thể khiến bọn hắn cực kỳ động lòng.
Cái kia chính là Hỗn Độn bổn nguyên.
Đối với một vài cường giả có thể tu luyện tới đỉnh phong thì hoặc nhiều hoặc ít đều đã trải qua một ít cảm giác ngon ngọt của Hỗn độn bổn nguyên, nhưng khẳng định số lượng không nhiều. Nếu không thì chỉ sợ sớm đã thành thành thật thật bế quan, trùng kích cấp bậc Á Thánh, như thế nào còn lăn lộn ở bên ngoài?
Càng như vậy, sâu trong nội tâm những cường giả Hợp thể kỳ đỉnh phong kia càng khát vọng Hỗn độn bổn nguyên, thậm chí còn vượt xa những cường giả Hợp Thể kỳ sơ giai khác. Bởi vì nếu như không có ít nhất là nửa miếng Hỗn độn bổn nguyên thì thành tựu cả đời bọn hắn cũng bị giới hạn. Cái gì Hỗn độn chí bảo, cái gì Hỗn độn kết tinh dung lượng lớn? Tất cả đều không thể cải biến được kết cục bi ai này.
Người bên ngoài đều cho rằng cường giả Hợp thể kỳ đỉnh phong tối thiểu có thể sống đến đại kiếp nạn luân hồi. Nhưng chỉ có bọn hắn mới biết được điều đó tuyệt đối không có khả năng. Chỉ có Á Thánh mới có cơ hội như vậy. Nếu như thời gian đại kiếp nạn thiên địa luân hồi lâu hơn một chút thì ngay cả cơ hội nếm thử độ kiếp bình thường một chút bọn hắn cũng không có, mà thọ nguyên cũng tiêu hao hết, đi đời nhà ma rồi.
Từ cổ chí kim có bao nhiêu cường giả Hợp Thể kỳ đỉnh phong? Cũng trên trăm người a. Nhưng hiện tại thì sao? Chỉ còn lại vẻn vẹn thập đại đỉnh phong.
Bởi vậy, ý niệm đột phá đến Á Thánh cơ hồ là nguyện vọng duy nhất trong nội tâm của cường giả Hoàng cấp. Cũng chỉ có nguyện vọng này mới đáng để bọn hắn dùng tính mạng theo đuổi.
Đừng nói một miếng hỗn độn bổn nguyên nghiêm chỉnh làm bọn hắn điên cuồng, coi như là nửa miếng hoặc là chưa tới nửa miếng cũng khiến bọn hắn dùng hết tính mạng mà chiến đấu. Bởi vì cái kia đại biểu cho hi vọng trùng kích Á Thánh, đạt đến vĩnh sinh bất tử. Tuy vậy, trên thực tế cũng không có mấy Á Thánh có kết cục tốt, có thể sống đến đại kiếp nạn luân hồi, đừng nói là thành công vượt qua.
Quả nhiên, câu nói thập phần rung động kia của Thống Khổ giống như là vứt bỏ một tảng đá lớn xuống mặt hồ yên tĩnh. Ngay cả Hổ Hoàng và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng nhịn không được rồi, trong ánh mắt bọn hắn tràn đầy cảm giác kinh nghi bất định, hô hấp dồn dập không thôi.
- Nhân Phỉ Địch, ngươi nói thật sao? Trong gia tài chủ thượng của ngươi thật sự có Hỗn độn bổn nguyên?
- Khanh khách.
Thống khổ nữ vương thấy cá đã cắn câu, càng cười lên quyến rũ, thể hiện hoàn toàn khí thế của mình ra. Nhìn Tam Hoàng như yếu nhược trước mắt mình, ánh mắt quét qua ba nhân vật cao cao tại thượng kia.
- Chủ nhân nhà ta có Hỗn độn bổn nguyên hay không thì các ngươi cứ mở to mắt ra mà nhìn kỹ trình độ tu vi của ta là được rồi. Vài ngàn năm trước, Nhân Phỉ Địch ta chỉ mới là Hợp Thể kỳ trung giai.
Tam Hoàng đều biết rõ Thống khổ nữ vương Nhân Phỉ Địch, cho nên rất tinh tường tu vi của nàng. Trước kia còn đang kỳ quái, tựa hồ thì Nhân Phỉ Địch này mạnh hơn so với trong trí nhớ của bọn hắn rất nhiều a.
Sau khi nghe nói như vậy, Hủy Diệt Ma Hoàng hiểu rõ ra, hít một hơi khí lạnh, nói:
- Nhân Phỉ Địch, ngươi cũng không nói cho bọn ta biết, ngươi hấp thu bao nhiêu Hỗn độn bổn nguyên? Một phần? Hai phần?
Lúc còn trẻ thì Hủy Diệt Ma Hoàng cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mà được hưởng được một ít Hỗn độn bổn nguyên, ước chừng có một phần nhỏ, nhưng như vậy cũng đã đề cao tư chất và tiềm lực của hắn lên cao rồi. Nhưng dù gì cũng rất ít nên vẫn không thể giúp hắn đạt tới cấp Á Thánh.
/1293
|