Lời này tuyệt đối nặng ký. Nhưng Lôi Động đã có tính cảnh giác, cho nên không quan tâm tới bài tình cảm này, thích thú giữ im lặng tiếp tục nghe hắn giảng giải. Nhưng mà, tồn tại thần bí và vĩ đại kia, địa vị của nó trong suy nghĩ của Lôi Động hạ thấp không ít.
Có lẽ cảm giác được tâm tư của Lôi Động, người nọ liền trực tiếp đi vào chính đề:
- Ta cần ngươi giúp ta giết chết Chí Tôn tam giới.
Lôi Động thầm nghĩ quả nhiên là điều kiện này, nhưng cũng không có trực tiếp đáp ứng, mà hỏi:
- Lý do vì sao?
- Trong lần đại kiếp trước, ta đã thành công thai nghén ra, từ trong hỗn độn chi trứng đi ra ngoài. Chí Tôn tam giới liên thủ lại, đánh bại ta.
Âm thanh kia có chút tức giận, nói:
- Nếu không như thế, trong thời đại này, bọn họ vẫn đối nghịch với ta như trước. Đã ba phen mấy bận ý đồ tiêu diệt ta. Cho nên, mặc kệ từ góc độ báo thù, hay là tiêu diệt địch nhân của mình, ta đều phải diệt trừ Chí Tôn tam giới. Nhưng mà, bởi vì ta hiện tại chưa thai nghén ra từ trong hỗn độn chi trứng, cho nên cần ngươi trợ giúp. Hài tử, thỉnh ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, có nguyện ý trợ giúp ta hay không.
Lôi Động ngay từ đầu còn tưởng rằng hắn sẽ kéo chính mình một đống đạo lý lớn, tỷ như ba Chí Tôn tồn tại, sẽ ảnh hưởng đến cân đối của thiên địa vũ trụ. Nhưng hiện tại lời này phù hợp với thực tế, nhưng Lôi Động không thể không cẩn thận tự hỏi, có đáng giá tiến hành trao đổi hay không.
Thời điểm Lôi Động suy tư, âm thanh kia lại nói:
- Hài tử, đứng từ góc độ nhân loại của các ngươi mà nhìn, Chí Tôn tam giới cũng phải tiêu diệt. Với loại cấp độ của ngươi bây giờ, đại khái đã có thể lý giải chút ít thời gian pháp tắc. Tương lai, thực sự không phải là đã hình thành thì không thay đổi. Nếu như không có đại nghịch chuyển, vô cùng có khả năng ảnh hưởng tới tương lai. Nói cách khác, tương lai sẽ không ngừng biến hóa. Mà ba Chí Tôn tam giới không diệt, nhân loại các ngươi không có khả năng quật khởi. Hài tử, ta hy vọng ngươi nên đứng góc độ của nhân loại mà lo lắng, cũng nên tiêu diệt Chí Tôn tam giới.
- Rất có đạo lý.
Lôi Động nhàn nhạt nói:
- Nhưng có thể cho ta biết hay không, thân phận của ngươi là ai? Tại sao lại thai nghén ra từ hỗn độn chi trứng? Chờ ngươi thai nghén đi ra, lại có bộ dạng thế nào? Làm gì sau đó?
Mấy vấn đề liên tiếp, giống như chọc giận hỗn độn chi trứng. Thanh âm rõ ràng có một tia kích động:
- Hài tử, ngươi đang hoài nghi ta? Được rồi được rồi, ta cho ngươi biết tình hình thực tế. Kỳ thật, ta chính là phân thân thai nghén từ ý chí vũ trụ. Thân thể của ta chính là ý chí vũ trụ, đã thật lâu thật lâu, vốn không có linh hồn, giống như một con rối, ngày qua ngày, năm qua năm bảo toàn pháp tắc thiên địa vũ trụ. Nhưng dưới thời gian dài tẩy lễ, dần dần sinh ra linh hồn.
Tuy Lôi Động sớm đã có phỏng đoán, nhưng sau khi chính thức nghe nói thì cũng bị chấn kinh một cái. Thai nghén tính mạng này, dĩ nhiên là ý chí vũ trụ thai nghén phân thân của mình rồi.
Dùng cấp độ hiện tại của Lôi Động thì thao tác như thế rất dễ lý giải thiên địa vũ trụ.
Nếu so sánh với các loại Linh Bảo như hỗn độn tháp thì ý chí vũ trụ tương đương với khí linh Hỗn độn tháp. Khí linh vốn không có linh hồn, cũng không có ý thức nhưng khí linh hỗn độn tháp Mai Hương sẽ dần dần sinh ra linh hồn, khí linh Minh Vương Phiên Minh Cơ cũng có linh hồn.
Tự nhiên như vậy, khí linh giữ gìn pháp tắc thiên địa vũ trụ, sinh ra linh hồn thì cũng không có gì kỳ quái.
Lấy kinh nghiệm hiện tại của Lôi Động mà nói, nếu có được ý thức và linh hồn thì sẽ có hiếu kỳ và muốn một cỗ thân thể, sao đó hảo hảo dùng góc độ tính mạng để cảm thụ thế giới bên dưới, từ góc độ này mà xem thì cách làm của ý chí vũ trụ cũng không có gì đáng trách. Nhưng nhìn từ một góc độ khác thì vấn đề ý thức vũ trụ cường đại này đã lớn hơn, thai nghén cho mình một phân thân, khẳng định không phải là vật đơn giản. Trên lý luận mà nói thì chỉ sợ Chí Tôn cũng không phải là đối thủ.
Nếu không thì Tam đại Chí Tôn cần gì phải liên thủ, thừa dịp địch thủ đang còn thai nghén thì động thủ có phải là xong rồi không? Cần gì phải kiêng kỵ và sợ hãi như thế này?
Một ít kinh nghiệm nói cho Lôi Động, nếu như có một lực lượng cường đại thì không có cái gì có thể khắc chế sự hiện hữu của nó, có thể dùng vô câu vô thúc để hình dung cái gọi là vô câu vô thúc, chính là không kiêng nể gì cả.
Mà bất kỳ một người vô câu vô thúc nào, chỉ cần có một ít cách nghĩ đặc thù sẽ gây ra hậu quả không thể lường được, bởi vì không có người nào có thể ngăn lại, loại hậu quả của ước thúc này chỉ sợ sẽ là tai nạn cực kỳ lớn.
Ngoài ra, phàm là tính mạng đã có ý thức thì đầu tiên sẽ nghĩ tới chính mình, sẽ vì mình mà cân nhắc. Cái này gọi là ích kỷ nhưng cũng không phải là ích kỷ, là chuyện xấu mà cũng không phải là chuyện xấu, mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều ích kỷ.
Nhưng đừng quên ích kỷ thường thường sẽ sinh ra ích kỷ lớn hơn, lại không có người có thể khống chế được. Chỉ sợ đây mới chính là lý do Tam đại Chí Tôn liên hợp ra tay. Huống chi, theo phân tích của sư tôn Lôi Động là Ma Đế thì khó sẽ không có đạo lý. Dù sao thì những vạn vật trong linh trong gầm trời này đều nằm trong phạm vi quản hạt của ý chí vũ trụ.
Cấp độ tính mạng cao như thế, đương nhiên sẽ đứng từ góc độ cao cao tại thượng, ngạo nghễ quan sát những tính mạng tầng thấp hơn hắn. Thậm chí Lôi Động có thể phỏng đoán, hiện tại, thai nghén ý chí vũ trụ đối với mình khách khí như vậy là vì nó bị Tam đại Chí Tôn uy hiếp, hơn nữa nó còn chưa chính thức thai nghén thành công.
Thử nghĩ, nếu như hiện tại nó đã có năng lực một tát tát chết cấp Chí Tôn thì như thế nào còn khách khí nói chuyện với mình, còn muốn ban ơn lấy lòng, đánh con bài tình cảm?
Lôi Động còn có một lựa chọn, chính là lựa chọn giả vờ đáp ứng nó, thu hoạch năng lực cấp Chí Tôn thì sau đó không thèm quan tâm tới nhiệm vụ nó bố trí, thậm chí là quay đầu lại diệt sát nó.
Nhưng làm như vậy là vi phạm đến quy tắc làm người của Lôi Động từ trước đến nay, hắn cũng loáng thoáng cảm thấy chuyện không có đơn giản như vậy. Thử nghĩ, nếu như Hỗn độn chi đản này trợ giúp mình đạt đến Chí Tôn thì làm sao không có thủ đoạn ước thúc nhiệm vụ nó giao cho mình?
Chẳng lẽ nó thật sự đơn thuần tin tưởng nhân phẩm mình như vậy? Hoặc là ký thác hi vọng tương lai vào nhân phẩm một nhân loại?
Coi như đổi lại là bản thân mình thì Lôi Động cũng tuyệt đối không tin tưởng, dùng cấp độ tính mạng loại này của ý chí vũ trụ thì cũng không thể làm ra chuyện ngu ngốc đến thế.
Như vậy, cùng với phỏng đoán thì có thể khẳng định được, nếu như mình tiếp nhận sự trợ giúp của nó, nếu sau khi đạt đến Tôn cấp mà mình trở mặt không chấp hành nhiệm vụ thì khẳng định nó sẽ có biện pháp đối phó với mình.
Sau khi rút ra kết luận, Lôi Động cảm thấy đã không cần suy đi tính lại nữa, thích thú chắp tay nói:
- Ý chí vũ trụ vĩ đại, đa tạ ngươi đã cho ta cơ hội này, cũng cho ta một con đường tiến tới cấp bậc ngang hàng với Tam giới Chí Tôn. Nhưng quả thực ta không muốn nhúng tay vào cho nên chỉ có thể nói lời xin lỗi với ngươi thôi.
- Phản đồ đáng giận, đi chết đi.
Lúc này, một mảnh kim quang sáng lạn tường hòa đã biến thành một cỗ sát khí đến cùng cực, thần niệm khổng lồ mà thập phần uy nghiêm ngưng đọng lại thành thực chất, mãnh liệt tráo về phía Lôi Động.
Sau khi gắt gao ngăn chặn hắn, liền hướng về cái trứng kia mà lôi kéo.
Tuy Lôi Động đã có chỗ cảnh giác trong lòng, nhưng hắn vẫn không ngờ quả Trứng Hỗn độn kia lại bá đạo như thế, mình vừa mới cự tuyệt thì nó đã không nói hai lời mà trực tiếp động thủ.
Đạo thần niệm kia đột nhiên vô cùng bá đạo, cho nên trong chốc lát Lôi Động đã bị lôi kéo đến, xâm nhập vào trong cơ thể Lôi Động, phong tỏa đại bộ phận lực lượng của hắn.
Hiện tại Lôi Động chỉ có thể cắn răng chống cự chứ không có khả năng vận dụng lực lượng phản kích.
Ngay tại lúc sắc mặt Lôi Động nặng nề, cực lực đối kháng thì Cơ Tử Yên một mực yên lặng trong cái trứng kia lại động, một cỗ liệt hỏa hừng hực bốc cháy quanh thân, nóng bỏng như mặt trời.
Cơ hồ trong chốc lát, khí thế Cơ Tử Yên đã bạo tăng đến cực hạn, yêu kiều hét lên một tiếng, đánh ra một quyền.
Một quyền kia cơ hồ ẩn chứa tất cả lực lượng và hỏa diễm của nàng, hóa thành một Chu Tước hỏa diễm hơn trăm trượng giang rộng đôi cánh gào thét, hướng về phía trứng Hỗn độn, tốc độ cực nhanh.
Một chiêu kia cơ hồ ẩn chứa đại lượng pháp tắc không gian, liền đánh trúng quả trứng Hỗn độn màu vàng kia. Uy lực mãnh liệt của Thái Dương Chân Hỏa chấn quả trứng hỗn độn kia lay động thoáng một phát, kim quang tựa hồ cũng ảm đạm đi không ít.
- Chỉ một Chu Tước nhỏ như con sâu cái kiến mà cũng dám động thủ với chúa tể?
Một thanh âm uy nghiêm cực kỳ phẫn nộ vang vọng toàn bộ không gian, kim quang đầy trời ngưng tụ lại thành một thanh chùy. Ba một tiếng liền đánh trúng lên đầu Chu Tước Cơ Tử Yên căn bản không kịp tránh né.
Lôi Động thầm kêu một tiếng không tốt, chùy này do chôn vùi pháp tắc ngưng tụ thành.
- Oanh!
Dưới tính hủy diệt cực kỳ cường hãn của chôn vùi pháp tắc, Cơ Tử Yên trực tiếp hóa thành bột phấn, ngay cả thần hồn cũng không thể chạy thoát được.
- Mẫu thân!
Cơ Sương Sương nhìn thấy một màn này, lập tức kinh hãi gần chết, sắc mặt trắng bệch kêu thảm. Nhưng lúc này, một đạo kim quang lại lóe lên, thanh chùy chôn vùi kia chuẩn bị đánh tới người Cơ Sương Sương.
Có lẽ cảm giác được tâm tư của Lôi Động, người nọ liền trực tiếp đi vào chính đề:
- Ta cần ngươi giúp ta giết chết Chí Tôn tam giới.
Lôi Động thầm nghĩ quả nhiên là điều kiện này, nhưng cũng không có trực tiếp đáp ứng, mà hỏi:
- Lý do vì sao?
- Trong lần đại kiếp trước, ta đã thành công thai nghén ra, từ trong hỗn độn chi trứng đi ra ngoài. Chí Tôn tam giới liên thủ lại, đánh bại ta.
Âm thanh kia có chút tức giận, nói:
- Nếu không như thế, trong thời đại này, bọn họ vẫn đối nghịch với ta như trước. Đã ba phen mấy bận ý đồ tiêu diệt ta. Cho nên, mặc kệ từ góc độ báo thù, hay là tiêu diệt địch nhân của mình, ta đều phải diệt trừ Chí Tôn tam giới. Nhưng mà, bởi vì ta hiện tại chưa thai nghén ra từ trong hỗn độn chi trứng, cho nên cần ngươi trợ giúp. Hài tử, thỉnh ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, có nguyện ý trợ giúp ta hay không.
Lôi Động ngay từ đầu còn tưởng rằng hắn sẽ kéo chính mình một đống đạo lý lớn, tỷ như ba Chí Tôn tồn tại, sẽ ảnh hưởng đến cân đối của thiên địa vũ trụ. Nhưng hiện tại lời này phù hợp với thực tế, nhưng Lôi Động không thể không cẩn thận tự hỏi, có đáng giá tiến hành trao đổi hay không.
Thời điểm Lôi Động suy tư, âm thanh kia lại nói:
- Hài tử, đứng từ góc độ nhân loại của các ngươi mà nhìn, Chí Tôn tam giới cũng phải tiêu diệt. Với loại cấp độ của ngươi bây giờ, đại khái đã có thể lý giải chút ít thời gian pháp tắc. Tương lai, thực sự không phải là đã hình thành thì không thay đổi. Nếu như không có đại nghịch chuyển, vô cùng có khả năng ảnh hưởng tới tương lai. Nói cách khác, tương lai sẽ không ngừng biến hóa. Mà ba Chí Tôn tam giới không diệt, nhân loại các ngươi không có khả năng quật khởi. Hài tử, ta hy vọng ngươi nên đứng góc độ của nhân loại mà lo lắng, cũng nên tiêu diệt Chí Tôn tam giới.
- Rất có đạo lý.
Lôi Động nhàn nhạt nói:
- Nhưng có thể cho ta biết hay không, thân phận của ngươi là ai? Tại sao lại thai nghén ra từ hỗn độn chi trứng? Chờ ngươi thai nghén đi ra, lại có bộ dạng thế nào? Làm gì sau đó?
Mấy vấn đề liên tiếp, giống như chọc giận hỗn độn chi trứng. Thanh âm rõ ràng có một tia kích động:
- Hài tử, ngươi đang hoài nghi ta? Được rồi được rồi, ta cho ngươi biết tình hình thực tế. Kỳ thật, ta chính là phân thân thai nghén từ ý chí vũ trụ. Thân thể của ta chính là ý chí vũ trụ, đã thật lâu thật lâu, vốn không có linh hồn, giống như một con rối, ngày qua ngày, năm qua năm bảo toàn pháp tắc thiên địa vũ trụ. Nhưng dưới thời gian dài tẩy lễ, dần dần sinh ra linh hồn.
Tuy Lôi Động sớm đã có phỏng đoán, nhưng sau khi chính thức nghe nói thì cũng bị chấn kinh một cái. Thai nghén tính mạng này, dĩ nhiên là ý chí vũ trụ thai nghén phân thân của mình rồi.
Dùng cấp độ hiện tại của Lôi Động thì thao tác như thế rất dễ lý giải thiên địa vũ trụ.
Nếu so sánh với các loại Linh Bảo như hỗn độn tháp thì ý chí vũ trụ tương đương với khí linh Hỗn độn tháp. Khí linh vốn không có linh hồn, cũng không có ý thức nhưng khí linh hỗn độn tháp Mai Hương sẽ dần dần sinh ra linh hồn, khí linh Minh Vương Phiên Minh Cơ cũng có linh hồn.
Tự nhiên như vậy, khí linh giữ gìn pháp tắc thiên địa vũ trụ, sinh ra linh hồn thì cũng không có gì kỳ quái.
Lấy kinh nghiệm hiện tại của Lôi Động mà nói, nếu có được ý thức và linh hồn thì sẽ có hiếu kỳ và muốn một cỗ thân thể, sao đó hảo hảo dùng góc độ tính mạng để cảm thụ thế giới bên dưới, từ góc độ này mà xem thì cách làm của ý chí vũ trụ cũng không có gì đáng trách. Nhưng nhìn từ một góc độ khác thì vấn đề ý thức vũ trụ cường đại này đã lớn hơn, thai nghén cho mình một phân thân, khẳng định không phải là vật đơn giản. Trên lý luận mà nói thì chỉ sợ Chí Tôn cũng không phải là đối thủ.
Nếu không thì Tam đại Chí Tôn cần gì phải liên thủ, thừa dịp địch thủ đang còn thai nghén thì động thủ có phải là xong rồi không? Cần gì phải kiêng kỵ và sợ hãi như thế này?
Một ít kinh nghiệm nói cho Lôi Động, nếu như có một lực lượng cường đại thì không có cái gì có thể khắc chế sự hiện hữu của nó, có thể dùng vô câu vô thúc để hình dung cái gọi là vô câu vô thúc, chính là không kiêng nể gì cả.
Mà bất kỳ một người vô câu vô thúc nào, chỉ cần có một ít cách nghĩ đặc thù sẽ gây ra hậu quả không thể lường được, bởi vì không có người nào có thể ngăn lại, loại hậu quả của ước thúc này chỉ sợ sẽ là tai nạn cực kỳ lớn.
Ngoài ra, phàm là tính mạng đã có ý thức thì đầu tiên sẽ nghĩ tới chính mình, sẽ vì mình mà cân nhắc. Cái này gọi là ích kỷ nhưng cũng không phải là ích kỷ, là chuyện xấu mà cũng không phải là chuyện xấu, mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều ích kỷ.
Nhưng đừng quên ích kỷ thường thường sẽ sinh ra ích kỷ lớn hơn, lại không có người có thể khống chế được. Chỉ sợ đây mới chính là lý do Tam đại Chí Tôn liên hợp ra tay. Huống chi, theo phân tích của sư tôn Lôi Động là Ma Đế thì khó sẽ không có đạo lý. Dù sao thì những vạn vật trong linh trong gầm trời này đều nằm trong phạm vi quản hạt của ý chí vũ trụ.
Cấp độ tính mạng cao như thế, đương nhiên sẽ đứng từ góc độ cao cao tại thượng, ngạo nghễ quan sát những tính mạng tầng thấp hơn hắn. Thậm chí Lôi Động có thể phỏng đoán, hiện tại, thai nghén ý chí vũ trụ đối với mình khách khí như vậy là vì nó bị Tam đại Chí Tôn uy hiếp, hơn nữa nó còn chưa chính thức thai nghén thành công.
Thử nghĩ, nếu như hiện tại nó đã có năng lực một tát tát chết cấp Chí Tôn thì như thế nào còn khách khí nói chuyện với mình, còn muốn ban ơn lấy lòng, đánh con bài tình cảm?
Lôi Động còn có một lựa chọn, chính là lựa chọn giả vờ đáp ứng nó, thu hoạch năng lực cấp Chí Tôn thì sau đó không thèm quan tâm tới nhiệm vụ nó bố trí, thậm chí là quay đầu lại diệt sát nó.
Nhưng làm như vậy là vi phạm đến quy tắc làm người của Lôi Động từ trước đến nay, hắn cũng loáng thoáng cảm thấy chuyện không có đơn giản như vậy. Thử nghĩ, nếu như Hỗn độn chi đản này trợ giúp mình đạt đến Chí Tôn thì làm sao không có thủ đoạn ước thúc nhiệm vụ nó giao cho mình?
Chẳng lẽ nó thật sự đơn thuần tin tưởng nhân phẩm mình như vậy? Hoặc là ký thác hi vọng tương lai vào nhân phẩm một nhân loại?
Coi như đổi lại là bản thân mình thì Lôi Động cũng tuyệt đối không tin tưởng, dùng cấp độ tính mạng loại này của ý chí vũ trụ thì cũng không thể làm ra chuyện ngu ngốc đến thế.
Như vậy, cùng với phỏng đoán thì có thể khẳng định được, nếu như mình tiếp nhận sự trợ giúp của nó, nếu sau khi đạt đến Tôn cấp mà mình trở mặt không chấp hành nhiệm vụ thì khẳng định nó sẽ có biện pháp đối phó với mình.
Sau khi rút ra kết luận, Lôi Động cảm thấy đã không cần suy đi tính lại nữa, thích thú chắp tay nói:
- Ý chí vũ trụ vĩ đại, đa tạ ngươi đã cho ta cơ hội này, cũng cho ta một con đường tiến tới cấp bậc ngang hàng với Tam giới Chí Tôn. Nhưng quả thực ta không muốn nhúng tay vào cho nên chỉ có thể nói lời xin lỗi với ngươi thôi.
- Phản đồ đáng giận, đi chết đi.
Lúc này, một mảnh kim quang sáng lạn tường hòa đã biến thành một cỗ sát khí đến cùng cực, thần niệm khổng lồ mà thập phần uy nghiêm ngưng đọng lại thành thực chất, mãnh liệt tráo về phía Lôi Động.
Sau khi gắt gao ngăn chặn hắn, liền hướng về cái trứng kia mà lôi kéo.
Tuy Lôi Động đã có chỗ cảnh giác trong lòng, nhưng hắn vẫn không ngờ quả Trứng Hỗn độn kia lại bá đạo như thế, mình vừa mới cự tuyệt thì nó đã không nói hai lời mà trực tiếp động thủ.
Đạo thần niệm kia đột nhiên vô cùng bá đạo, cho nên trong chốc lát Lôi Động đã bị lôi kéo đến, xâm nhập vào trong cơ thể Lôi Động, phong tỏa đại bộ phận lực lượng của hắn.
Hiện tại Lôi Động chỉ có thể cắn răng chống cự chứ không có khả năng vận dụng lực lượng phản kích.
Ngay tại lúc sắc mặt Lôi Động nặng nề, cực lực đối kháng thì Cơ Tử Yên một mực yên lặng trong cái trứng kia lại động, một cỗ liệt hỏa hừng hực bốc cháy quanh thân, nóng bỏng như mặt trời.
Cơ hồ trong chốc lát, khí thế Cơ Tử Yên đã bạo tăng đến cực hạn, yêu kiều hét lên một tiếng, đánh ra một quyền.
Một quyền kia cơ hồ ẩn chứa tất cả lực lượng và hỏa diễm của nàng, hóa thành một Chu Tước hỏa diễm hơn trăm trượng giang rộng đôi cánh gào thét, hướng về phía trứng Hỗn độn, tốc độ cực nhanh.
Một chiêu kia cơ hồ ẩn chứa đại lượng pháp tắc không gian, liền đánh trúng quả trứng Hỗn độn màu vàng kia. Uy lực mãnh liệt của Thái Dương Chân Hỏa chấn quả trứng hỗn độn kia lay động thoáng một phát, kim quang tựa hồ cũng ảm đạm đi không ít.
- Chỉ một Chu Tước nhỏ như con sâu cái kiến mà cũng dám động thủ với chúa tể?
Một thanh âm uy nghiêm cực kỳ phẫn nộ vang vọng toàn bộ không gian, kim quang đầy trời ngưng tụ lại thành một thanh chùy. Ba một tiếng liền đánh trúng lên đầu Chu Tước Cơ Tử Yên căn bản không kịp tránh né.
Lôi Động thầm kêu một tiếng không tốt, chùy này do chôn vùi pháp tắc ngưng tụ thành.
- Oanh!
Dưới tính hủy diệt cực kỳ cường hãn của chôn vùi pháp tắc, Cơ Tử Yên trực tiếp hóa thành bột phấn, ngay cả thần hồn cũng không thể chạy thoát được.
- Mẫu thân!
Cơ Sương Sương nhìn thấy một màn này, lập tức kinh hãi gần chết, sắc mặt trắng bệch kêu thảm. Nhưng lúc này, một đạo kim quang lại lóe lên, thanh chùy chôn vùi kia chuẩn bị đánh tới người Cơ Sương Sương.
/1293
|