Mà người mua công pháp cũng sẽ có được bản ghi chép toàn diện. Một khi phát hiện ra có người không mua mà vẫn sử dụng công pháp này sẽ lập tức tiến hành truy cứu điều tra.
Đương nhiên mặc dù đã dùng đủ mọi thủ đoạn. Nhưng mà công pháp vẫn bị lưu truyền ra ngoài một cách lén lút, đây cũng là chuyện tình không thể tránh được. Các đại tông phái vì phòng ngừa phương diện công pháp bị khuếch tán mà đều liên thủ với nhau. Dù sao thì ai cũng không muốn công pháp của mình bị khuếch ra khắp thế giới. Cho dù là địch nhân. Ví dụ Âm Sát Tông cũng hoàn toàn không muốn công pháp của Âm Sát Tông bị khuếch tán ra toàn bộ thế giới. Dù sao thì muốn bảo trì tính ưu việt và cường đại cho đệ tử của mình, mỗi một môn phái đều rất coi trọng chuyện này. Nếu mỗi người đều có thể tu luyện được công pháp đỉnh cấp, như vậy thì Âm Sát Tông còn có ưu thế gì nữa?
Bởi vậy, những môn công pháp vô chủ Lôi Động lấy được cũng không có nhiều lắm. Hơn nữa tuyệt đại đa số đều là đồ bỏ đi. Chỉ có cái công pháp Băng Phách Quyết này hẳn là thuộc loại công pháp thượng thừa, còn không thuộc về loại công pháp tiêu thụ ở bên ngoài. Sở dĩ Lôi Động giữ lại vật ấy ở bên ngoài cũng là vì dự liệu chuyện tình phát sinh ngày hôm nay. Dù sao thì tuy rằng Băng Phách Quyết so sánh ra thì thua kém công pháp của đỉnh cấp tông phái, nhưng cũng có uy lực khá mạnh.
Lôi Động cảm giác mình quả thực là không có khả năng làm thầy giáo. Liền trực tiếp đem ngọc giản Băng Phách Quyết, một ít ngọc giản ghi lại kinh nghiệm tu luyện và một dám đan dược bỏ vào trong một cái túi nhỏ, tất cả ném cho cô gái câm kia là xong. Để cho nàng tự tìm hiểu được rồi.
Một ngày kia, trong lòng Lôi Động bỗng nhiên có cảm giác khác lạ, hắn chợt nhận được tin tức của quỷ vệ. Không nói hai lời, liền xuất phát ngay lập tức, hướng về phía đám địch nhân mà quỷ vệ đang tra xét. Ác Quỷ Chướng nổi lên một trận hắc khí, quanh quẩn ở bên người Lôi Động. Cả thân hình hắn hóa thành một cỗ quái phong gào thét phi độn mà đi. Từ ngoài xa nhìn lại chính là độn quang hắc ám, ác khí ngập trời, vừa nhìn đã biết là người trong tà đạo.
Dựa vào tin tức con quỷ vệ truyền đến, hắn đã biết được có ba người mới xâm phạm lên trên đảo. Một gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hai gã tu sĩ Luyện khí kỳ. Đối với đội hình lần này, Lôi động gần như không cảm thấy có chút áp lực gì. Liền kêu con quỷ về đang tuần tra trở về.
- Thúc thúc, làm sao chúng ta cần phải khẩn trương như vậy? Có thể chỉ là hai ca ca mải chơi nên mới chậm trễ mà thôi.
Một gã tu sĩ Luyện khí kỳ trẻ tuổi, thần tình non nớt, cũng có chút kiêu căng nói.
- Chỉ cần con ra tay là cũng có thể kéo bọn họ trở về.
Thật sự thì hắn cũng có tiền vốn để kiêu ngạo. Tuổi của hắn không lớn nhưng mà cũng đã là tu sĩ Luyện khí kỳ tầng bảy. Xác suất thăng chức lên Trúc Cơ kỳ là khá lớn.
- Hừ, ngươi thì biết cái gì? Trên thế giới này, những hạng người lợi hại có rất nhiều.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia có chút bất mãn trừng mắt nhìn hắn một cái.
- Làm việc thì nên cẩn thận một chút. Có lòng đề phòng thì sẽ không gây ra sai lầm lớn.
Trong lòng hắn thầm lắc đầu. Đều do phụ thân quá cưng chiều đứa nhỏ này. Mặc dù nói cuộc đời này nó có xác suất trèo lên đỉnh Kim Đan. Nhưng quá mức cưng chiều trái lại cũng không phải là việc tốt.
Trên mặt của tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia lộ ra thần sắc khó chịu, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm.
Bỗng nhiên, sắc mặt của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia chợt đổi, quát to một tiếng.
- Không tốt, mọi người mau chia nhau chạy.
Đôi mắt của hắn vô cùng kinh hãi nhìn về cơn gió lốc màu đen ở trên bầu trời. Tốc độ di chuyển của nó gần như khiến hắn ngạt thở. Cảm giác áp lực cường đại khiến cho trong lòng tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này không có bất kỳ dục vọng giao chiến nào. Bất kỳ một tu sĩ nào, có thể có được pháp khí nhanh chóng như vậy, đều tuyệt đối không phải là mặt hàng dễ trêu chọc.
- Thúc thúc, vì sao vậy?
Vẻ mặt của tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia hết sức ngạc nhiên.
- Chẳng lẽ ở trên Ngư Phu đảo này còn có cao thủ gì khác sao?
Hắn có chút mờ mịt, hiển nhiên hắn vẫn chưa cảm giác thấy Lôi Động đang nhanh chóng tiếp cận.
- Chạy.
Sắc mặt của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia xám ngắt như tro. Sau khi trực tiếp quát một tiếng thì liền mặc kệ đứa cháu không biết trời cao đất dày kia. Cho dù là sau khi trở về cần phải đối mặt với sự điên cuồng của ca ca và phụ thân hắn thì cũng vẫn tốt hơn so với trực tiếp mất mạng ở chỗ này. Một gia đình ba tu sĩ Trúc Cơ tuy rằng đúng thật là có chút kiêu ngạo. Ở trong mắt những tiểu gia tộc tại nơi đó, Ngọa Kình đảo đích thực là một cái thánh địa hào quang. Nhưng mà ở trong mắt một ít đại gia tộc hoặc là đại tông phái thì gia tộc có ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ so với một đứa trẻ mồ côi cũng không có gì khác nhau. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia cực kỳ hiểu rõ điểm này.
Hắn biến thành một đạo lục quang, dùng tốc độ nhanh như sao băng hướng về phía bên ngoài mà chạy đi.
Kiệt kiệt.
Lôi Động cười quái dị hai tiếng. Cái thanh âm lạnh lẽo của hắn chợt vang lên ở bên tai của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia.
- Còn muốn chạy sao? Nếu để cho ngươi trốn thoát thì tên của Lôi mỗ từ nay phải đảo ngược lại rồi?
Họ Lôi sao? Trong gia tộc hình như là không có cừu địch nào mang họ này? Hơn nữa linh khí phi hành của hắn là thuộc loại gì vậy? Hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi? Đủ loại ý niệm chợt lóe lên trong đầu của tên tu sĩ Trúc Cơ này rồi biến mất. Tuy rằng trong lòng của hắn cực kỳ sợ hãi, nhưng mà cũng không thể thúc thủ chịu trói được. Đồng thời trong lúc phi hành cực nhanh thì hắn liền đánh ra một cái pháp quyết. Một cái linh khí có bộ dáng giống như là một khối kim chuyên đánh thẳng về phía Lôi Động. Nó ở trong không trung càng ngày càng lớn lên, trong chớp mắt cũng đã dài hơn một trượng, kim quang dày đặc, khí thế mạnh mẽ như muốn đánh nát người ta. Ở trong tay phải của hắn thì có một ngọn lửa màu lam bùng lên, không khí xung quanh liền bị bóp méo. Có thể thấy được nhiệt độ của nó cực thấp, hẳn là thuộc loại pháp thuật sát thương sở trường của hắn.
- Hừ, đom đóm mà cũng dám sánh cùng mặt trăng.
Lôi Động khinh thường nói một câu, sau đó liền xuất thanh phi kiếm Xích Luyện ra. Lúc này thanh kiếm liền hóa thành một đạo mềm mại đỏ sậm ầm ầm đánh vào cái linh khí hình kim chuyên kia. Uy lực của cực phẩm linh khí đâu phải chuyện đùa? Không những đánh cho viên kim chuyên kia bay ngược trở lại mà còn mạnh mẽ tạo thành một vết chém dài hơn một thước ở trên đó.
Về phần ngọn lửa băng lam kia, Huyết Sắc Phi Phong của Lôi Động hơi chớp động một cái, liền bảo hộ ở trước người hắn. Ngọn lửa băng lam vừa tiếp xúc với nó liền không thể tiến thêm được nữa, ngược lại còn nhanh chóng tắt ngóm.
Đối mặt với địch nhân cường ngạnh mà khủng bố như vậy, tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia liền chạy trốn nhanh hơn, cùng lúc đó trong miệng cũng hô to.
Đương nhiên mặc dù đã dùng đủ mọi thủ đoạn. Nhưng mà công pháp vẫn bị lưu truyền ra ngoài một cách lén lút, đây cũng là chuyện tình không thể tránh được. Các đại tông phái vì phòng ngừa phương diện công pháp bị khuếch tán mà đều liên thủ với nhau. Dù sao thì ai cũng không muốn công pháp của mình bị khuếch ra khắp thế giới. Cho dù là địch nhân. Ví dụ Âm Sát Tông cũng hoàn toàn không muốn công pháp của Âm Sát Tông bị khuếch tán ra toàn bộ thế giới. Dù sao thì muốn bảo trì tính ưu việt và cường đại cho đệ tử của mình, mỗi một môn phái đều rất coi trọng chuyện này. Nếu mỗi người đều có thể tu luyện được công pháp đỉnh cấp, như vậy thì Âm Sát Tông còn có ưu thế gì nữa?
Bởi vậy, những môn công pháp vô chủ Lôi Động lấy được cũng không có nhiều lắm. Hơn nữa tuyệt đại đa số đều là đồ bỏ đi. Chỉ có cái công pháp Băng Phách Quyết này hẳn là thuộc loại công pháp thượng thừa, còn không thuộc về loại công pháp tiêu thụ ở bên ngoài. Sở dĩ Lôi Động giữ lại vật ấy ở bên ngoài cũng là vì dự liệu chuyện tình phát sinh ngày hôm nay. Dù sao thì tuy rằng Băng Phách Quyết so sánh ra thì thua kém công pháp của đỉnh cấp tông phái, nhưng cũng có uy lực khá mạnh.
Lôi Động cảm giác mình quả thực là không có khả năng làm thầy giáo. Liền trực tiếp đem ngọc giản Băng Phách Quyết, một ít ngọc giản ghi lại kinh nghiệm tu luyện và một dám đan dược bỏ vào trong một cái túi nhỏ, tất cả ném cho cô gái câm kia là xong. Để cho nàng tự tìm hiểu được rồi.
Một ngày kia, trong lòng Lôi Động bỗng nhiên có cảm giác khác lạ, hắn chợt nhận được tin tức của quỷ vệ. Không nói hai lời, liền xuất phát ngay lập tức, hướng về phía đám địch nhân mà quỷ vệ đang tra xét. Ác Quỷ Chướng nổi lên một trận hắc khí, quanh quẩn ở bên người Lôi Động. Cả thân hình hắn hóa thành một cỗ quái phong gào thét phi độn mà đi. Từ ngoài xa nhìn lại chính là độn quang hắc ám, ác khí ngập trời, vừa nhìn đã biết là người trong tà đạo.
Dựa vào tin tức con quỷ vệ truyền đến, hắn đã biết được có ba người mới xâm phạm lên trên đảo. Một gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hai gã tu sĩ Luyện khí kỳ. Đối với đội hình lần này, Lôi động gần như không cảm thấy có chút áp lực gì. Liền kêu con quỷ về đang tuần tra trở về.
- Thúc thúc, làm sao chúng ta cần phải khẩn trương như vậy? Có thể chỉ là hai ca ca mải chơi nên mới chậm trễ mà thôi.
Một gã tu sĩ Luyện khí kỳ trẻ tuổi, thần tình non nớt, cũng có chút kiêu căng nói.
- Chỉ cần con ra tay là cũng có thể kéo bọn họ trở về.
Thật sự thì hắn cũng có tiền vốn để kiêu ngạo. Tuổi của hắn không lớn nhưng mà cũng đã là tu sĩ Luyện khí kỳ tầng bảy. Xác suất thăng chức lên Trúc Cơ kỳ là khá lớn.
- Hừ, ngươi thì biết cái gì? Trên thế giới này, những hạng người lợi hại có rất nhiều.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia có chút bất mãn trừng mắt nhìn hắn một cái.
- Làm việc thì nên cẩn thận một chút. Có lòng đề phòng thì sẽ không gây ra sai lầm lớn.
Trong lòng hắn thầm lắc đầu. Đều do phụ thân quá cưng chiều đứa nhỏ này. Mặc dù nói cuộc đời này nó có xác suất trèo lên đỉnh Kim Đan. Nhưng quá mức cưng chiều trái lại cũng không phải là việc tốt.
Trên mặt của tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia lộ ra thần sắc khó chịu, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm.
Bỗng nhiên, sắc mặt của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia chợt đổi, quát to một tiếng.
- Không tốt, mọi người mau chia nhau chạy.
Đôi mắt của hắn vô cùng kinh hãi nhìn về cơn gió lốc màu đen ở trên bầu trời. Tốc độ di chuyển của nó gần như khiến hắn ngạt thở. Cảm giác áp lực cường đại khiến cho trong lòng tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này không có bất kỳ dục vọng giao chiến nào. Bất kỳ một tu sĩ nào, có thể có được pháp khí nhanh chóng như vậy, đều tuyệt đối không phải là mặt hàng dễ trêu chọc.
- Thúc thúc, vì sao vậy?
Vẻ mặt của tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia hết sức ngạc nhiên.
- Chẳng lẽ ở trên Ngư Phu đảo này còn có cao thủ gì khác sao?
Hắn có chút mờ mịt, hiển nhiên hắn vẫn chưa cảm giác thấy Lôi Động đang nhanh chóng tiếp cận.
- Chạy.
Sắc mặt của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia xám ngắt như tro. Sau khi trực tiếp quát một tiếng thì liền mặc kệ đứa cháu không biết trời cao đất dày kia. Cho dù là sau khi trở về cần phải đối mặt với sự điên cuồng của ca ca và phụ thân hắn thì cũng vẫn tốt hơn so với trực tiếp mất mạng ở chỗ này. Một gia đình ba tu sĩ Trúc Cơ tuy rằng đúng thật là có chút kiêu ngạo. Ở trong mắt những tiểu gia tộc tại nơi đó, Ngọa Kình đảo đích thực là một cái thánh địa hào quang. Nhưng mà ở trong mắt một ít đại gia tộc hoặc là đại tông phái thì gia tộc có ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ so với một đứa trẻ mồ côi cũng không có gì khác nhau. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia cực kỳ hiểu rõ điểm này.
Hắn biến thành một đạo lục quang, dùng tốc độ nhanh như sao băng hướng về phía bên ngoài mà chạy đi.
Kiệt kiệt.
Lôi Động cười quái dị hai tiếng. Cái thanh âm lạnh lẽo của hắn chợt vang lên ở bên tai của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia.
- Còn muốn chạy sao? Nếu để cho ngươi trốn thoát thì tên của Lôi mỗ từ nay phải đảo ngược lại rồi?
Họ Lôi sao? Trong gia tộc hình như là không có cừu địch nào mang họ này? Hơn nữa linh khí phi hành của hắn là thuộc loại gì vậy? Hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi? Đủ loại ý niệm chợt lóe lên trong đầu của tên tu sĩ Trúc Cơ này rồi biến mất. Tuy rằng trong lòng của hắn cực kỳ sợ hãi, nhưng mà cũng không thể thúc thủ chịu trói được. Đồng thời trong lúc phi hành cực nhanh thì hắn liền đánh ra một cái pháp quyết. Một cái linh khí có bộ dáng giống như là một khối kim chuyên đánh thẳng về phía Lôi Động. Nó ở trong không trung càng ngày càng lớn lên, trong chớp mắt cũng đã dài hơn một trượng, kim quang dày đặc, khí thế mạnh mẽ như muốn đánh nát người ta. Ở trong tay phải của hắn thì có một ngọn lửa màu lam bùng lên, không khí xung quanh liền bị bóp méo. Có thể thấy được nhiệt độ của nó cực thấp, hẳn là thuộc loại pháp thuật sát thương sở trường của hắn.
- Hừ, đom đóm mà cũng dám sánh cùng mặt trăng.
Lôi Động khinh thường nói một câu, sau đó liền xuất thanh phi kiếm Xích Luyện ra. Lúc này thanh kiếm liền hóa thành một đạo mềm mại đỏ sậm ầm ầm đánh vào cái linh khí hình kim chuyên kia. Uy lực của cực phẩm linh khí đâu phải chuyện đùa? Không những đánh cho viên kim chuyên kia bay ngược trở lại mà còn mạnh mẽ tạo thành một vết chém dài hơn một thước ở trên đó.
Về phần ngọn lửa băng lam kia, Huyết Sắc Phi Phong của Lôi Động hơi chớp động một cái, liền bảo hộ ở trước người hắn. Ngọn lửa băng lam vừa tiếp xúc với nó liền không thể tiến thêm được nữa, ngược lại còn nhanh chóng tắt ngóm.
Đối mặt với địch nhân cường ngạnh mà khủng bố như vậy, tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia liền chạy trốn nhanh hơn, cùng lúc đó trong miệng cũng hô to.
/1293
|