Tiện thể nhắc tới ở Triệu châu cũng có người tu luyện bí thuật Ngự Quỷ, có người nói đó là Lệ Quỷ tông, tuy rằng không đạt được đến trình độ tông phái đỉnh cấp thế nhưng cũng khiến cho người khác nghe đến tên là sợ vỡ mật. Đối với chuyện này, Lôi Động thầm nghĩ nếu có cơ hội nhất định phải tìm người đồng đạo ở Triệu châu để bàn luận một chút về ngự quỷ.
Đương nhiên, giá cả ở đây đều là giá chung của Thương Lan. Nếu như ở nội lục tại Triệu châu, vậy thì giá cả của hàng hóa còn có thể giảm xuống một chút. Nhất là đan dược, tuyệt đối so với Khang phủ tiện nghi hơn rất nhiều. Đó là chỗ mà Lôi Động vô cùng thích, với phương thức tu luyện cực kỳ biến thái của hắn, thứ thiếu chính là đan dược tốt. Việc này đồng nghĩa rằng hắn có thể tổn hao đồng dạng linh thạch để mua lấy càng nhiều đan dược.
Còn có một điều nữa, ở Triệu châu này có phải tương đối nhiều linh thạch cực phẩm hay không, so với Khang châu tiện nghi hơn chút. Nói chung, trên Thương Lan đảo, giá một viên linh thạch cực phẩm là chín mươi lăm vạn. Điều này khiến cho Lôi Động không khỏi vui sướng, một hơi đổi lấy mười mai. Mà ở Khang châu, trên danh nghĩa có bán thế nhưng rất đắt. Bình thường muốn có linh thạch cực phẩm, ước chừng cần một trăm lẻ năm vạn linh thạch.
Trước đây Lôi Động vẫn vô cùng luyến tiếc khi dùng linh thạch cực phẩm mà chỉ dùng linh thạch thượng phẩm để tu luyện. Hiện giờ lấy tu vi của hắn, miễn cưỡng dùng Thiên Quang cảnh thì tiêu hao một quả. Tu luyện một năm, linh thạch thượng phẩm tiêu hao tám chín mươi mai. Loại tốc độ này, đừng nói là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ, trong lúc tu luyện bình thường cũng không dùng đến linh thạch thượng phẩm. Thế nhưng đối với Lôi Động, nếu như dùng linh thạch ẩn chứa linh khí càng tinh thuần sẽ khiến tốc độ tu luyện của chính mình cao hơn người một bậc.
Bởi vậy, Lôi Động tranh thủ bế quan mấy tháng, quyết định dùng tới linh thạch cực phẩm. Nếu chuyện này để lộ cho các tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác biết, sợ rằng muốn hộc máu tự sát tập thể, dù sao bình thường bọn họ tu luyện cùng lắm là linh thạch trung phẩm, mà linh thạch thượng phẩm chỉ dùng khi thời khắc trùng quan hoặc là tranh đấu ác chiến mới bỏ ra. Lôi Động phá sản như vậy, ngay cả linh thạch thượng phẩm cũng khinh thường không dùng. Đây là chuyện tình khoa trương đến mức nào?
Thật ra đối với Lôi Động mà nói hắn cũng vô cùng đau nhức. Nếu như không phải vì tư chất linh căn thực sự quá mức bình thường, chính mình cần gì phải tiêu xài hoang phí như vậy? Nếu như dùng linh thạch hạ phẩm tu vi có thể thăng tiến nhiều, vậy thì thiên tài dùng linh thạch cực phẩm làm gì.
Trừ lần đó ra, Lôi Động không động tâm tư với đan dược. Đương nhiên hắn còn không xa xỉ đến mức dùng Đăng Thiên đan để tu luyện, tuy rằng Lôi Động tự nhận định loại đan dược kinh khủng như Đăng Thiên đan mà phục dụng vào, chính mình sẽ nhanh chóng đột phá lên tầng thứ chín Trúc Cơ kỳ. Nhưng tương lai trùng kích Kim Đan không cần sao? Dù sao một vài đan dược trân quý phải dùng lần đầu tiên mới có hiệu quả tốt nhất. Lần thứ hai, thứ ba hiệu quả sẽ giảm nhiều.
Bởi vậy, Lôi Động thà chịu đựng cũng không muốn cấp cho con đường lên Kim Đan của mình bị rào cản lớn. Hắn đã tính toán qua, Đăng Thiên đan, hơn nữa thêm một loạt thiên tài địa bảo cộng thêm Thích Phỉ Phỉ, xác suất thành công trùng kích Kim Đan ít nhất có thể đạt trên tám phần mười. Vì tương lai sau này, Lôi Động cũng chỉ còn cách lắc đầu tạm thời bỏ qua ý niệm mua Đăng Thiên đan.
Trừ đan dược tương đối khoa trương như Đăng Thiên đan để trùng quan ra, thì đan dược dùng để tăng tốc tu luyện hàng ngày có rất nhiều. Trong đó thứ đan dược thích hợp với tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhất phải kể tới Thuế Phàm đan, thứ đan dược này cực kỳ thích hợp cho tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ sử dụng trong lúc tu luyện hàng ngày. Nhưng vấn đề ở chỗ giá cả của Thuế Phàm đan thực sự quá đắt, mỗi một viên đan dược giá cao tới tám vạn linh thạch.
Phải biết rằng Thuế Phàm đan cũng không phải loại đan dược bình thường, chỉ vào thời khắc tối quan trọng như trùng quan mới sử dụng đến, còn nếu tu luyện bình thường mà sử dụng sẽ tăng thêm tốc độ tu luyện. Đối với Lôi Động, khi nghe tới giá cả của loại đan dược này cũng hít vào một ngụm lãnh khí. Nếu như hắn sử dụng Thiên Ma biến để tu luyện dược tính đến hết, cộng thêm một khỏa linh thạch cực phẩm ước chừng sử dụng được bốn năm mươi ngày. Như vậy, tốc độ tiêu hao linh thạch mỗi ngày sẽ mất năm vạn linh thạch.
Trải qua một phen tính toán, Lôi Động vừa suy tính vừa không nỡ. Quả thật, nếu dùng đến phương thức tu luyện xa xỉ cực độ này, tốc độ tu vi tiến bộ chắc chắn sẽ cao lên rất nhanh. Thế nhưng ngoại trừ tiêu hao tiền bạc nhiều ra. Lôi Động tin tưởng ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không có biện pháp nào khác ngoài chờ tiêu hao tài nguyên. Thuế Phàm đan, tuy rằng trên danh nghĩa là đan dược tu luyện hàng ngày thế nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, căn bản không có khả năng gánh vác được. Chỉ có một số ít người sở hữu nhiều linh thạch, một năm dùng hơn mười hai viên để đề thăng tốc độ tu luyện mà thôi.
Lôi Động tính toán một chút, tài sản của chính mình nguyên bản sau khi mua một ít linh thạch xong, lại thêm tài phú mấy năm chiến tranh trôi qua, cùng với thu nhập lúc đi đến Triệu châu.
Tổng số lượng linh thạch hiện giờ đạt đến bốn nghìn hai trăm vạn linh thạch. Ngoại trừ giúp đỡ Tiền đội trưởng năm trăm vạn linh thạch ra, Lôi Động còn lại ba nghìn bảy trăm vạn linh thạch, nếu như hiện giờ chuyện gì cũng không quan tâm, hết sức chuyên chú tu luyện, số lượng linh thạch này đủ cho mình tu luyện hai năm. Hắn sở dĩ co thể tích góp từng chút linh thạch như vậy, thứ nhất là bởi vì chiến tranh thực sự rất cần đến tiền. Thứ hai, hắn vì tông phái mà chiến, xong việc dùng giá trị cống hiến để đổi lấy đan dược tu luyện cũng đủ. Chính vì thế linh thạch có thể cơ bản không cần.
Không thể biết được trong hai năm này, hắn có thể tấn chức tới trình độ nào. Thế nhưng Lôi Động lại biết hiệu quả tuyệt đối sẽ không quá kém, trừ phi gặp phải bình cảnh tương đối khó. Càng nghĩ, Lôi Động quyết định đi tu luyện ba tháng, thông qua cửa hàng lớn nhất Thương Lan đảo mua ba mươi mai Thuế Phàm đan, khác với dự định ban đầu là sáu mươi mai, sau đó tìm một tiểu đảo yên ắng chuẩn bị tu luyện.
Tuy rằng nói tu luyện trên Thương Lan đảo là một lựa chọn không tồi, có linh khí, có bảo đảm thế nhưng Lôi Động biết phương pháp tu luyện của chính mình có chút đặc thù, nhất là phải dùng Thiên Ma biến để tu luyện, chính vì thế nên không quá hy vọng nhiều.
Hắn nhanh chóng đi về mấy nghìn dặm phía đông, tìm được một tiểu đảo cô linh không nhiều linh khí. Gần có chim thú, không có con người. Sóng biển không ngừng đập vào đá ngầm bắn bọt trắng xóa, dáng dấp vĩnh viễn không bao giơ ngừng nghỉ.
Lôi Động tổn hao chút công phu, đào ra một cái mật thất ở chỗ bí mật. Sau đó bắt đầu thử dùng phương pháp tu luyện mới, dựa theo lệ cũ, đầu tiên phóng quỷ vệ ra, khôi lỗi giấu ở các nơi phòng ngừa trong lúc tu luyện có người quấy rối.
Đương nhiên, giá cả ở đây đều là giá chung của Thương Lan. Nếu như ở nội lục tại Triệu châu, vậy thì giá cả của hàng hóa còn có thể giảm xuống một chút. Nhất là đan dược, tuyệt đối so với Khang phủ tiện nghi hơn rất nhiều. Đó là chỗ mà Lôi Động vô cùng thích, với phương thức tu luyện cực kỳ biến thái của hắn, thứ thiếu chính là đan dược tốt. Việc này đồng nghĩa rằng hắn có thể tổn hao đồng dạng linh thạch để mua lấy càng nhiều đan dược.
Còn có một điều nữa, ở Triệu châu này có phải tương đối nhiều linh thạch cực phẩm hay không, so với Khang châu tiện nghi hơn chút. Nói chung, trên Thương Lan đảo, giá một viên linh thạch cực phẩm là chín mươi lăm vạn. Điều này khiến cho Lôi Động không khỏi vui sướng, một hơi đổi lấy mười mai. Mà ở Khang châu, trên danh nghĩa có bán thế nhưng rất đắt. Bình thường muốn có linh thạch cực phẩm, ước chừng cần một trăm lẻ năm vạn linh thạch.
Trước đây Lôi Động vẫn vô cùng luyến tiếc khi dùng linh thạch cực phẩm mà chỉ dùng linh thạch thượng phẩm để tu luyện. Hiện giờ lấy tu vi của hắn, miễn cưỡng dùng Thiên Quang cảnh thì tiêu hao một quả. Tu luyện một năm, linh thạch thượng phẩm tiêu hao tám chín mươi mai. Loại tốc độ này, đừng nói là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ, trong lúc tu luyện bình thường cũng không dùng đến linh thạch thượng phẩm. Thế nhưng đối với Lôi Động, nếu như dùng linh thạch ẩn chứa linh khí càng tinh thuần sẽ khiến tốc độ tu luyện của chính mình cao hơn người một bậc.
Bởi vậy, Lôi Động tranh thủ bế quan mấy tháng, quyết định dùng tới linh thạch cực phẩm. Nếu chuyện này để lộ cho các tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác biết, sợ rằng muốn hộc máu tự sát tập thể, dù sao bình thường bọn họ tu luyện cùng lắm là linh thạch trung phẩm, mà linh thạch thượng phẩm chỉ dùng khi thời khắc trùng quan hoặc là tranh đấu ác chiến mới bỏ ra. Lôi Động phá sản như vậy, ngay cả linh thạch thượng phẩm cũng khinh thường không dùng. Đây là chuyện tình khoa trương đến mức nào?
Thật ra đối với Lôi Động mà nói hắn cũng vô cùng đau nhức. Nếu như không phải vì tư chất linh căn thực sự quá mức bình thường, chính mình cần gì phải tiêu xài hoang phí như vậy? Nếu như dùng linh thạch hạ phẩm tu vi có thể thăng tiến nhiều, vậy thì thiên tài dùng linh thạch cực phẩm làm gì.
Trừ lần đó ra, Lôi Động không động tâm tư với đan dược. Đương nhiên hắn còn không xa xỉ đến mức dùng Đăng Thiên đan để tu luyện, tuy rằng Lôi Động tự nhận định loại đan dược kinh khủng như Đăng Thiên đan mà phục dụng vào, chính mình sẽ nhanh chóng đột phá lên tầng thứ chín Trúc Cơ kỳ. Nhưng tương lai trùng kích Kim Đan không cần sao? Dù sao một vài đan dược trân quý phải dùng lần đầu tiên mới có hiệu quả tốt nhất. Lần thứ hai, thứ ba hiệu quả sẽ giảm nhiều.
Bởi vậy, Lôi Động thà chịu đựng cũng không muốn cấp cho con đường lên Kim Đan của mình bị rào cản lớn. Hắn đã tính toán qua, Đăng Thiên đan, hơn nữa thêm một loạt thiên tài địa bảo cộng thêm Thích Phỉ Phỉ, xác suất thành công trùng kích Kim Đan ít nhất có thể đạt trên tám phần mười. Vì tương lai sau này, Lôi Động cũng chỉ còn cách lắc đầu tạm thời bỏ qua ý niệm mua Đăng Thiên đan.
Trừ đan dược tương đối khoa trương như Đăng Thiên đan để trùng quan ra, thì đan dược dùng để tăng tốc tu luyện hàng ngày có rất nhiều. Trong đó thứ đan dược thích hợp với tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhất phải kể tới Thuế Phàm đan, thứ đan dược này cực kỳ thích hợp cho tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ sử dụng trong lúc tu luyện hàng ngày. Nhưng vấn đề ở chỗ giá cả của Thuế Phàm đan thực sự quá đắt, mỗi một viên đan dược giá cao tới tám vạn linh thạch.
Phải biết rằng Thuế Phàm đan cũng không phải loại đan dược bình thường, chỉ vào thời khắc tối quan trọng như trùng quan mới sử dụng đến, còn nếu tu luyện bình thường mà sử dụng sẽ tăng thêm tốc độ tu luyện. Đối với Lôi Động, khi nghe tới giá cả của loại đan dược này cũng hít vào một ngụm lãnh khí. Nếu như hắn sử dụng Thiên Ma biến để tu luyện dược tính đến hết, cộng thêm một khỏa linh thạch cực phẩm ước chừng sử dụng được bốn năm mươi ngày. Như vậy, tốc độ tiêu hao linh thạch mỗi ngày sẽ mất năm vạn linh thạch.
Trải qua một phen tính toán, Lôi Động vừa suy tính vừa không nỡ. Quả thật, nếu dùng đến phương thức tu luyện xa xỉ cực độ này, tốc độ tu vi tiến bộ chắc chắn sẽ cao lên rất nhanh. Thế nhưng ngoại trừ tiêu hao tiền bạc nhiều ra. Lôi Động tin tưởng ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không có biện pháp nào khác ngoài chờ tiêu hao tài nguyên. Thuế Phàm đan, tuy rằng trên danh nghĩa là đan dược tu luyện hàng ngày thế nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, căn bản không có khả năng gánh vác được. Chỉ có một số ít người sở hữu nhiều linh thạch, một năm dùng hơn mười hai viên để đề thăng tốc độ tu luyện mà thôi.
Lôi Động tính toán một chút, tài sản của chính mình nguyên bản sau khi mua một ít linh thạch xong, lại thêm tài phú mấy năm chiến tranh trôi qua, cùng với thu nhập lúc đi đến Triệu châu.
Tổng số lượng linh thạch hiện giờ đạt đến bốn nghìn hai trăm vạn linh thạch. Ngoại trừ giúp đỡ Tiền đội trưởng năm trăm vạn linh thạch ra, Lôi Động còn lại ba nghìn bảy trăm vạn linh thạch, nếu như hiện giờ chuyện gì cũng không quan tâm, hết sức chuyên chú tu luyện, số lượng linh thạch này đủ cho mình tu luyện hai năm. Hắn sở dĩ co thể tích góp từng chút linh thạch như vậy, thứ nhất là bởi vì chiến tranh thực sự rất cần đến tiền. Thứ hai, hắn vì tông phái mà chiến, xong việc dùng giá trị cống hiến để đổi lấy đan dược tu luyện cũng đủ. Chính vì thế linh thạch có thể cơ bản không cần.
Không thể biết được trong hai năm này, hắn có thể tấn chức tới trình độ nào. Thế nhưng Lôi Động lại biết hiệu quả tuyệt đối sẽ không quá kém, trừ phi gặp phải bình cảnh tương đối khó. Càng nghĩ, Lôi Động quyết định đi tu luyện ba tháng, thông qua cửa hàng lớn nhất Thương Lan đảo mua ba mươi mai Thuế Phàm đan, khác với dự định ban đầu là sáu mươi mai, sau đó tìm một tiểu đảo yên ắng chuẩn bị tu luyện.
Tuy rằng nói tu luyện trên Thương Lan đảo là một lựa chọn không tồi, có linh khí, có bảo đảm thế nhưng Lôi Động biết phương pháp tu luyện của chính mình có chút đặc thù, nhất là phải dùng Thiên Ma biến để tu luyện, chính vì thế nên không quá hy vọng nhiều.
Hắn nhanh chóng đi về mấy nghìn dặm phía đông, tìm được một tiểu đảo cô linh không nhiều linh khí. Gần có chim thú, không có con người. Sóng biển không ngừng đập vào đá ngầm bắn bọt trắng xóa, dáng dấp vĩnh viễn không bao giơ ngừng nghỉ.
Lôi Động tổn hao chút công phu, đào ra một cái mật thất ở chỗ bí mật. Sau đó bắt đầu thử dùng phương pháp tu luyện mới, dựa theo lệ cũ, đầu tiên phóng quỷ vệ ra, khôi lỗi giấu ở các nơi phòng ngừa trong lúc tu luyện có người quấy rối.
/1293
|