Nói thật, đệ tử Vạn Quỷ lão tổ thương yêu nhất, biểu hiện ra chính là Đinh Uyển Ngôn. Nhưng mà, chỉ có trong lòng Vạn Quỷ lão tổ tự biết, đệ tử mà hắn xem trọng nhất, chính là tiểu tử Lôi Động vô liêm sỉ kia. Quan hệ thầy trò mấy chục năm, cũng khiến cho Vạn Quỷ lão tổ coi Lôi Động giống như con của mình. Hôm nay, hắn thình lình trên chiến trường, bởi vì bảo vệ cho đồng bạn, dẫn đi cường giả và Đạm Đài Băng Vân của Thiên Âm Cung rời đi. Cuối cùng lại cùng Đạm Đài Băng Vân đồng thời mất tích, đến nay chưa về. Tin tức này, khiến cho Vạn Quỷ lão tổ vô cùng tức giận, ở trong tông phái cũng nổi lên giông bão. Từ hiệu ứng dây chuyền đó mà cường độ chiến tranh được đẩy lên cao hơn, khiến cho chiến dịch lần này cũng được thăng cấp nhanh chóng. Rất nhiều tu sĩ pháo hôi tham chiến, đều thay đổi thành đệ tử hạch tâm của Âm Sát Tông.
Mà Vạn Quỷ lão tổ, cũng phái tất cả môn hạ đệ tử, thậm chí ngay cả bản thân cũng tự mình ra chiến trận. Truy tìm nơi Lôi Động mất tích. Đáng tiếc là, làm sao tìm được, không có nửa điểm tin tức. Cho nên vì chuyện này, vừa trở lại tụ tập, phát hiện môn hạ đệ tử, liên tiếp không ai có chút tin tức. Khiến cho tính tình của lão nhân gia hắn đã xấu lại càng xấu hơn.
- Thỉnh sư tôn bớt giận.
Sắc mặt có chút ảm đạm, nhưng trong ánh mắt của Đinh Uyển Ngôn bĩnh tĩnh tiến lên một bước, âm thanh giòn tan, nói:
- Đệ tử nhận được tin tức, Thiên Ma đại nhân đã tự mình xuất động, tiến vào vùng biển của Dạ Xoa Tộc tìm phu quân. Tin tưởng với năng lực của Thiên Ma đại nhân, ít ngày nữa sẽ có tin tức truyền về.
Kỳ thật, Đinh Uyển Ngôn còn có một tin tức, không có công bố ra. Đó là Thiên Ma bảo Đông Phương Phức nói cho mình một tin tức. Thiên Ma nàng có đầy đủ chứng cớ, chứng minh rằng Lôi Động chưa có chết, bảo Đinh Uyển Ngôn im lặng ở nhà chờ là được.
Nếu không, với tâm tính của Đinh Uyển Ngôn, đã sớm liều lĩnh ra biển truy tìm, làm gì có thể ở đây chờ đợi chứ? Nhưng mà, mặc dù nàng tin tưởng Thiên Ma nói, nhưng trước khi chính thức nhìn thấy Lôi Động, ở sâu trong nội tâm, vẫn như cũ khẩn trương không thôi. Đối với tu sĩ Thiên Âm Cung, càng hận thấu xương.
- Uyển Ngôn.
Đối với Đinh Uyển Ngôn, thái độ của Vạn Quỷ lão tổ tốt hơn rất nhiều. Buông bỏ bộ mặt thối khó coi, miễn cưỡng cười nói:
- Nếu là Thiên Ma đại nhân xuất mã, chuyện này không thể tốt hơn.
Tuy nói Thiên Ma xuất mã, làm cho Vạn Quỷ lão tổ có chút an tâm một ít. Nhưng mà Vạn Quỷ lão tổ lại biết, tu sĩ Nguyên Anh, cũng không phải vạn năng. Vạn Quỷ lão tổ biết Thiên Ma đại nhân hình như có chút giao tình với Dạ Xoa Tộc, nhưng hắn sợ là, Thiên Ma còn chưa có đi, Lôi Động đã vẫn lạc.
- Sư tôn, đệ tử còn có một việc muốn bẩm báo...
Lúc này, Đinh Uyển Ngôn đã là Trúc Cơ kỳ tầng mười đỉnh phong, sắp đột phá lên tầng mười một. Đinh Uyển Ngôn sắc mặt trầm ngưng, sát khí ẩn hiện, nói:
- Đệ tử thỉnh cầu được gia nhập Chiến Đường, xông ra tiền tuyến giao chiến với Thiên Âm Cung.
Sắc mặt Vạn Quỷ hơi đổi, sau đó lộ ra thần sắc khó xử, nói:
- Uyển Ngôn, vi sư giật dây Lôi Động đi tham chiến, đó là vì tư chất của hắn quá kém. Cần dựa vào thời khắc sinh tử để kích thích tiềm năng, dễ dàng đột phá. Hôm nay hắn mất tích, trong nội tâm của vi sư đang tự trách đây, ngươi chuyến này đi...
- Sư tôn...
Trên người của Đinh Uyển Ngôn hiện ra âm sát khí lờ mờ màu xanh lá, trong suốt lưu chuyển:
- Đệ tử chỉ muốn đi giết người Thiên Âm Cung, mặc kệ lần này phu quân còn sống hay đã chết, là cát là hung, Uyển Ngôn cũng muốn làm cho Thiên Âm Cung trả giá thật nhiều, còn có Đạm Đài Băng Vân kia, cho dù nàng còn sống trở lại, Uyển Ngôn cũng không dễ dàng buông tha cho nàng ta...
Vừa nói đến Đạm Đài Băng Vân, sắc mặt của Vạn Quỷ lão tổ lại có chút tò mò, nói:
- Hôm nay danh khí của Đạm Đài Băng Vân kia, ngược lại lên như diều gặp gió, được người ta tôn xưng là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Khang châu. Uyển Ngôn, nghe nói ngươi đã từng giao thủ với nàng ta, rốt cuộc nàng ta như thế nào? So với ngươi cùng Đông Phương Phức ra sao? Sao ta cảm thấy cái ngôi vị đệ nhất này không được công bằng.
- Lời đồn bên ngoài, ngược lại nói không đúng sự thật. Đúng là Đạm Đài Băng Vân rất lợi hại, đệ tử lúc trước từng giao chiến với nàng ta, nhưng chỉ sàn sàn như nhau mà thôi. Chẳng qua khi đó tu vi còn thấp, không biết hiện tại, nàng đã như thế nào.
Vẻ mặt Đinh Uyển Ngôn nghiêm nghị nói ra:
- Nhưng Uyển Ngôn có lòng tin, tuyệt đối sẽ không thua nàng ta.
- Quả là thế, Thiên Âm Cung hình như ưa thích chát vàng lên mặt của mình.
Vạn Quỷ lão tổ khinh thường hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đạm Đài Băng Vân là đệ nhất nhân? Vậy Song Anh của Âm Sát Tông, tính là cái gì? Thời điểm trước kia, trưởng lão trong tông nói với ta, muốn mời ngươi cùng Đông Phương Phức rời núi một chút, khai hỏa danh tiếng của Âm Sát Tông. Cho thế nhân biết rõ, Đạm Đài Băng Vân tính toán là cái gì? Nhưng mà, vi sư lúc vô cùng buồn bã. Động nhi mất tích, không đành lòng cho ngươi rời núi. Hôm nay, ngươi muốn đi báo thù cho Lôi Động, vậy thì đúng là nhất cữ lưỡng tiện. Vi sư ân chuẩn, lần này ngươi rời núi, tất cả cẩn thận là chính, nhớ lấy không được sốt ruột, dẫm vào vết xe đổ của Động nhi. Vi sư cũng tin tưởng, Động nhi không phải là người đoản mệnh, người hiền sẽ có thiên tướng.
- Vâng, sư tôn!
Đinh Uyển Ngôn quỳ một gối bái một cái, trịnh trọng nói:
- Đồ nhi sẽ lấy cẩn thận mà làm tất cả, đồ nhi cũng cũng muốn cho thiên hạ biết. Âm Sát Tông chúng ta, Vạn Quỷ Quật chúng ta, tuyệt đối không phải dễ trêu...
Một đạo quang mang âm lãnh, từ trong đôi mắt của nàng bắn ra.
Vạn Quỷ lão tổ nhìn thấy sát mang trong mắt của nàng, không lo mà vui. Dấu hiệu này, Âm Sát đại pháp của Uyển Ngôn, đã có thành tựu. Mà Âm Sát đại pháp, trong tất cả đại pháp, chính là công pháp bổn nguyên của Âm Sát Tông, là căn cơ lập phái. Chỉ cần ngẫm lại, chỉ cái tên của nó, đã biết được trong Âm Sát Tông quan trọng thế nào.
Nhưng mà, tư chất lại tốt, tu sĩ lại có Âm Sát Thể đúng là khó tìm. Tu sĩ tầm thường, cho dù tu luyện Âm Sát đại pháp, cũng không có đem uy lực của Âm Sát đại pháp phát huy ra, phát huy đến mức tận cùng. Mà đồ đệ bảo bối nhà mình, lại là ngoại lệ, Âm Sát đại pháp, ở trong tay của nàng, chỉ sợ sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu làm cho người ta nghe tên đã sợ mất mật.
- Tốt, tốt. Làm rạng rõ danh tiếng của Âm Sát Tông chúng ta, tên tuổi của Vạn Quỷ Quật.
Vạn Quỷ lão tổ có chút an ủi khi về già, bởi vì chuyện Lôi Động mất tích, khi nghe được lời này lo lắng biến mất gần hết. Trong ánh mắt, đã lộ ra vẻ giảo hoạt:
- Nghe nói Đạm Đài Băng Vân kia, chính là manh mối tìm Động nhi, đoạt danh tiếng. Thiên Âm Cung xuất toàn lực, chế tạo cho nàng ta một đôi Thần Vương Dực. Hắc hắc, Âm Sát Tông ta gia đại nghiệp đại, tự nhiên cũng không thể keo kiệt.
Mà Vạn Quỷ lão tổ, cũng phái tất cả môn hạ đệ tử, thậm chí ngay cả bản thân cũng tự mình ra chiến trận. Truy tìm nơi Lôi Động mất tích. Đáng tiếc là, làm sao tìm được, không có nửa điểm tin tức. Cho nên vì chuyện này, vừa trở lại tụ tập, phát hiện môn hạ đệ tử, liên tiếp không ai có chút tin tức. Khiến cho tính tình của lão nhân gia hắn đã xấu lại càng xấu hơn.
- Thỉnh sư tôn bớt giận.
Sắc mặt có chút ảm đạm, nhưng trong ánh mắt của Đinh Uyển Ngôn bĩnh tĩnh tiến lên một bước, âm thanh giòn tan, nói:
- Đệ tử nhận được tin tức, Thiên Ma đại nhân đã tự mình xuất động, tiến vào vùng biển của Dạ Xoa Tộc tìm phu quân. Tin tưởng với năng lực của Thiên Ma đại nhân, ít ngày nữa sẽ có tin tức truyền về.
Kỳ thật, Đinh Uyển Ngôn còn có một tin tức, không có công bố ra. Đó là Thiên Ma bảo Đông Phương Phức nói cho mình một tin tức. Thiên Ma nàng có đầy đủ chứng cớ, chứng minh rằng Lôi Động chưa có chết, bảo Đinh Uyển Ngôn im lặng ở nhà chờ là được.
Nếu không, với tâm tính của Đinh Uyển Ngôn, đã sớm liều lĩnh ra biển truy tìm, làm gì có thể ở đây chờ đợi chứ? Nhưng mà, mặc dù nàng tin tưởng Thiên Ma nói, nhưng trước khi chính thức nhìn thấy Lôi Động, ở sâu trong nội tâm, vẫn như cũ khẩn trương không thôi. Đối với tu sĩ Thiên Âm Cung, càng hận thấu xương.
- Uyển Ngôn.
Đối với Đinh Uyển Ngôn, thái độ của Vạn Quỷ lão tổ tốt hơn rất nhiều. Buông bỏ bộ mặt thối khó coi, miễn cưỡng cười nói:
- Nếu là Thiên Ma đại nhân xuất mã, chuyện này không thể tốt hơn.
Tuy nói Thiên Ma xuất mã, làm cho Vạn Quỷ lão tổ có chút an tâm một ít. Nhưng mà Vạn Quỷ lão tổ lại biết, tu sĩ Nguyên Anh, cũng không phải vạn năng. Vạn Quỷ lão tổ biết Thiên Ma đại nhân hình như có chút giao tình với Dạ Xoa Tộc, nhưng hắn sợ là, Thiên Ma còn chưa có đi, Lôi Động đã vẫn lạc.
- Sư tôn, đệ tử còn có một việc muốn bẩm báo...
Lúc này, Đinh Uyển Ngôn đã là Trúc Cơ kỳ tầng mười đỉnh phong, sắp đột phá lên tầng mười một. Đinh Uyển Ngôn sắc mặt trầm ngưng, sát khí ẩn hiện, nói:
- Đệ tử thỉnh cầu được gia nhập Chiến Đường, xông ra tiền tuyến giao chiến với Thiên Âm Cung.
Sắc mặt Vạn Quỷ hơi đổi, sau đó lộ ra thần sắc khó xử, nói:
- Uyển Ngôn, vi sư giật dây Lôi Động đi tham chiến, đó là vì tư chất của hắn quá kém. Cần dựa vào thời khắc sinh tử để kích thích tiềm năng, dễ dàng đột phá. Hôm nay hắn mất tích, trong nội tâm của vi sư đang tự trách đây, ngươi chuyến này đi...
- Sư tôn...
Trên người của Đinh Uyển Ngôn hiện ra âm sát khí lờ mờ màu xanh lá, trong suốt lưu chuyển:
- Đệ tử chỉ muốn đi giết người Thiên Âm Cung, mặc kệ lần này phu quân còn sống hay đã chết, là cát là hung, Uyển Ngôn cũng muốn làm cho Thiên Âm Cung trả giá thật nhiều, còn có Đạm Đài Băng Vân kia, cho dù nàng còn sống trở lại, Uyển Ngôn cũng không dễ dàng buông tha cho nàng ta...
Vừa nói đến Đạm Đài Băng Vân, sắc mặt của Vạn Quỷ lão tổ lại có chút tò mò, nói:
- Hôm nay danh khí của Đạm Đài Băng Vân kia, ngược lại lên như diều gặp gió, được người ta tôn xưng là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Khang châu. Uyển Ngôn, nghe nói ngươi đã từng giao thủ với nàng ta, rốt cuộc nàng ta như thế nào? So với ngươi cùng Đông Phương Phức ra sao? Sao ta cảm thấy cái ngôi vị đệ nhất này không được công bằng.
- Lời đồn bên ngoài, ngược lại nói không đúng sự thật. Đúng là Đạm Đài Băng Vân rất lợi hại, đệ tử lúc trước từng giao chiến với nàng ta, nhưng chỉ sàn sàn như nhau mà thôi. Chẳng qua khi đó tu vi còn thấp, không biết hiện tại, nàng đã như thế nào.
Vẻ mặt Đinh Uyển Ngôn nghiêm nghị nói ra:
- Nhưng Uyển Ngôn có lòng tin, tuyệt đối sẽ không thua nàng ta.
- Quả là thế, Thiên Âm Cung hình như ưa thích chát vàng lên mặt của mình.
Vạn Quỷ lão tổ khinh thường hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đạm Đài Băng Vân là đệ nhất nhân? Vậy Song Anh của Âm Sát Tông, tính là cái gì? Thời điểm trước kia, trưởng lão trong tông nói với ta, muốn mời ngươi cùng Đông Phương Phức rời núi một chút, khai hỏa danh tiếng của Âm Sát Tông. Cho thế nhân biết rõ, Đạm Đài Băng Vân tính toán là cái gì? Nhưng mà, vi sư lúc vô cùng buồn bã. Động nhi mất tích, không đành lòng cho ngươi rời núi. Hôm nay, ngươi muốn đi báo thù cho Lôi Động, vậy thì đúng là nhất cữ lưỡng tiện. Vi sư ân chuẩn, lần này ngươi rời núi, tất cả cẩn thận là chính, nhớ lấy không được sốt ruột, dẫm vào vết xe đổ của Động nhi. Vi sư cũng tin tưởng, Động nhi không phải là người đoản mệnh, người hiền sẽ có thiên tướng.
- Vâng, sư tôn!
Đinh Uyển Ngôn quỳ một gối bái một cái, trịnh trọng nói:
- Đồ nhi sẽ lấy cẩn thận mà làm tất cả, đồ nhi cũng cũng muốn cho thiên hạ biết. Âm Sát Tông chúng ta, Vạn Quỷ Quật chúng ta, tuyệt đối không phải dễ trêu...
Một đạo quang mang âm lãnh, từ trong đôi mắt của nàng bắn ra.
Vạn Quỷ lão tổ nhìn thấy sát mang trong mắt của nàng, không lo mà vui. Dấu hiệu này, Âm Sát đại pháp của Uyển Ngôn, đã có thành tựu. Mà Âm Sát đại pháp, trong tất cả đại pháp, chính là công pháp bổn nguyên của Âm Sát Tông, là căn cơ lập phái. Chỉ cần ngẫm lại, chỉ cái tên của nó, đã biết được trong Âm Sát Tông quan trọng thế nào.
Nhưng mà, tư chất lại tốt, tu sĩ lại có Âm Sát Thể đúng là khó tìm. Tu sĩ tầm thường, cho dù tu luyện Âm Sát đại pháp, cũng không có đem uy lực của Âm Sát đại pháp phát huy ra, phát huy đến mức tận cùng. Mà đồ đệ bảo bối nhà mình, lại là ngoại lệ, Âm Sát đại pháp, ở trong tay của nàng, chỉ sợ sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu làm cho người ta nghe tên đã sợ mất mật.
- Tốt, tốt. Làm rạng rõ danh tiếng của Âm Sát Tông chúng ta, tên tuổi của Vạn Quỷ Quật.
Vạn Quỷ lão tổ có chút an ủi khi về già, bởi vì chuyện Lôi Động mất tích, khi nghe được lời này lo lắng biến mất gần hết. Trong ánh mắt, đã lộ ra vẻ giảo hoạt:
- Nghe nói Đạm Đài Băng Vân kia, chính là manh mối tìm Động nhi, đoạt danh tiếng. Thiên Âm Cung xuất toàn lực, chế tạo cho nàng ta một đôi Thần Vương Dực. Hắc hắc, Âm Sát Tông ta gia đại nghiệp đại, tự nhiên cũng không thể keo kiệt.
/1293
|