- Thanh Nương Tử, nếu như trong chúng ta có bất cứ ai bị thương, thì nhanh chóng giết chết Bạch Cốt thiếu quân.
Thanh Nương Tử và Bạch Cốt gia có thù hận sâu xa, hơn nữa còn vô cùng chán ghét.
Nghe Lôi Động nói thế, lúc này cũng cười khanh khách, nói:
- Không có vấn đề, hiện tại tiểu tử này tay trói gà không chặt mà.
Thanh Nương Tử cùng Lôi Động hợp tác nhiều năm, làm sao không biết ý định của Lôi Động chứ. Lúc này, nhanh chóng đi tới gần và bắt Bạch Cốt thiếu quân vào trong tay, sau đó hai tiếng răng rắc vang lên, trực tiếp bẻ gãy cánh tay của hắn.
- Ah!
Bạch Cốt thiếu quân phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Lôi Động uy hiếp, cùng với Bạch Cốt thiếu quân la to, cho nên động tác của mấy tên Kim Đan kia chậm lại không ít. Động tác oanh kích, lập tức trở nên ôn nhu, như phòng ngự bọn người Lôi Động giết Bạch Cốt thiếu quân, cho nên không dám nặng tay, miễn cho đối phương tâm ngoan thủ lạt, thực sự tiêu diệt Bạch Cốt thiếu quân. Như vậy, cho dù mấy người bọn họ còn sống trở về, cũng tuyệt đối không có kết cục tốt.
Trong nội tâm vô cùng tức giận, tất cả thầm mắng tên Bạch Cốt thiếu quân này không có đầu óc, ỷ vào bổn sự không tệ, cho nên không xem ai ra gì. Lần này thì tốt rồi, gặp chuyện không may.
Hôm nay, chỉ có thể bị đánh, không thể hoàn thủ, trong nội tâm vô cùng biệt khuất.
Suy nghĩ của Lôi Động, đương nhiên vô cùng hiệu quả. Hướng Đạm Đài Băng Vân truyền âm, tăng lớn biên độ công kích, cùng lúc đó, cười ha ha nói:
- Hôm nay Bạch Cốt thiếu quân trong tay ta, các ngươi coi như còn sống trở về, lão ma đầu kia tuyệt đối không cho các ngươi cuộc sống khá giả. Thủ đoạn của hắn, có lẽ các ngươi vô cùng rõ ràng. Hiện tại, ta ta sẽ cho các ngươi được tư do, chỉ cần các ngươi chịu đầu hàng, hơn nữa làm việc cho ta hai mươi năm, ngươi có thể đạt được tự do, là tự do tuyệt đối. Những quỷ chung khống chế các ngươi, ta sẽ nhanh chóng cởi bỏ cho các ngươi.
Lôi Động có thể không tin, với tâm tính của lão ma, sẽ không hạ quỷ chung đối với bọn họ.
Cởi bỏ quỷ chung, lập tức nhắm trúng tâm tình của ba tu sĩ Kim Đan, động tác dừng lại. Nhưng trong ánh mắt, lại có chút không tín nhiệm. Chưa từng có người nào nghe nói qua, trừ lão ma ra, còn có ai có thể giải quỷ chung.
- Tin hay không là do các ngươi.
Lôi Động lạnh nhạt cười nói:
- Hắc Thiết Tháp các ngươi đều biết chứ? Quá quen thuộc, ngươi có thể đi hỏi hắn một chút, bản thiếu gia nói có đúng hay không.
Hắc Thiết Tháp nghe vậy, cũng nghiêm mặt nói ra:
- Lôi Động nói không sai, hắn thực sự có thể cởi bỏ quỷ chung. Hơn nữa, chỉ cần làm việc cho hắn hai mươi năm, có thể đạt được tự do tuyệt đối.
Động tác của ba Kim Đan, đã yếu mềm đi rất nhiều, tuy trên mặt có chút không tin, nhưng lúc này đã động tâm.
Có ba người này, tuy Lôi Động muốn thu tất cả. Nhưng hắn biết không có khả năng, nếu nhận lấy hết. Đối với đoàn thể của bọn họ hiện giờ, ngày sau sẽ tạo thành uy hiếp với mình. Thu một, mới là suy nghĩ tốt nhất. Thích thú cười lạnh nói:
- Lão Hắc, ngươi lựa chọn một người đầu hàng đi. Hai người khác, trực tiếp giết cho ta.
Người, có đôi khi kỳ quái như thế. Vốn Lôi Động yêu cầu ba người bọn họ gia nhập, tuy trong nội tâm dao động, nhưng vẫn có chút uốn éo không muốn, không tình nguyện. Nhưng mà, nghe Lôi Động nói thế, trong ba người chỉ cần một người, hai người còn lại sẽ làm thịt, tâm lý đã sụp đổ. Ai cũng không muốn trở thành hai kẻ bị loại bỏ đó, động tác công kích, toàn bộ chuyển thành phòng ngự, sau đó truyền âm với Hắc Thiết Tháp.
Hắc Thiết Tháp cũng đau đầu một hồi, ở đâu ngờ tới Lôi Động lại cho hắn lựa chọn. Bên tai truyền đến đủ loại lời nói của ba tu Kim Đan, thậm chí là cầu khẩn thỉnh cầu, thoáng cái không có chủ ý, dở khóc dở cười hô:
- Lão đại, ngươi bảo ta chọn thế nào?
Hắn đúng là đã chọn ra gia hỏa thích hợp với mình, nhưng lại sợ Lôi Động nên không dám nói ra cách nghĩ, thế cho nên có chút do dự không quyết.
- Ngươi chọn người bình thường có quan hệ tốt nhất, quen thuộc nhất.
Lôi Động thấy ba tên Kim Đan, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt và hoảng sợ, cũng hiểu kế sách của mình đã chọn lựa được. Sở dĩ bảo Hắc Thiết Tháp chọn người có quan hệ tốt nhất, thứ nhất người này bảy tám phần là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Thứ hai, cũng bán nhân tình cho Hắc Thiết Tháp.
Quả nhiên, trong ánh mắt của Hắc Thiết Tháp, hiện cái hiện ra vẻ cảm kích. Vội vàng nói với ba tên Kim Đan:
- Lão Hàn, ngươi còn do dự cái gì nữa? Chẳng lẽ, lão Hắc ta lừa dối ngươi sao? Mau tới đây!
Tên tu sĩ họ Hàn kia, dáng người khôi ngô, mặt mũi tràn đầy râu ria lôi thôi. Nghe được như thế, cũng không trì hoãn nữa, trực tiếp thi triển độn thuật, hào quang nổi lên, phóng về phía Hắc Thiết Tháp. Còn hai tên tu sĩ Kim Đan không được chọn, sắc mặt vô cùng tái nhợt, tâm lý mất đi cân bằng, lúc này tức giận quát:
- Hắc Thiết Tháp, Hàn Siêu, các ngươi dám can đảm phản bội Ma Quân, ngày khác nhất định sẽ chịu nổi khổ bạch cốt tác hồn.
Hắc Thiết Tháp nhịn không được hung hăng phi một tiếng:
- Hai người các ngươi nên chấm dứt chuyện đó đi, vừa rồi không biết là ai cầu xin ta chọn các ngươi? Bạch Cốt lão ma nghịch thì nghịch, dùng quỷ cổ khống chế tự do của chúng ta, ai có cơ hội mà không muốn đi? Lại nói, hai người các ngươi vốn cũng không phải là thứ tốt gì, âm hiểm xảo trá, nếu không lão Hắc ta nghe các ngươi cầu tình, chọn các ngươi cũng không phải không thể.
Nghe lão Hắc đánh giá hai người này, Lôi Động càng không muốn thu bọn họ, chỉ cười lạnh quát:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Giết bọn chúng, lão Hắc, ngươi cùng lão Hàn hợp lực giết một, lập công trạng. Nhớ kỹ, không được để linh hồn của bọn chúng chạy thoát, Lôi mỗ còn cần chúng.
Hai tên tu sĩ Kim Đan không được chọn, liếc mắt nhìn nhau một cái, lúc này bắt đầu thi triển tất cả vốn luyến chạy trốn. Nhưng mà, vừa gia nhập dưới trướng của Lôi Động, cơ hồ còn chưa lập công, Hắc Hàn hai người, nghe được Lôi Động nói thế, làm sao dám để bọn chúng chạy thoát? Lúc này hợp lực, dốc sức liều mạng đuổi giết một kẻ làm bọn họ chán ghét nhất. Một tên khác, thì dốc sức liều mạng thi triển độn thuật, bị Đạm Đài Băng Vân đuổi theo, bức trở lại. Tiền La cùng bọn người Thượng Quan Hồng, thừa cơ lấn thân xông lên, vây khốn hắn lại, đánh giết.
Đừng nhìn bọn người Thượng Quan Hồng, Thanh Nương Tử chỉ là Trúc Cơ kỳ, nhưng mà, một thân Cực phẩm linh khí chống đỡ, thực lực cũng không phải chuyện đùa. Hơn nữa, bọn họ thường xuyên phối hợp giết tu sĩ Kim Đan, kinh nghiệm phong phú, hiểu được nên xuất lực như thế nào, bảo hộ mình an toàn. Tuy bằng vào bọn họ, solo một Kim Đan sơ kỳ còn chưa đủ lực, nhưng phối hợp với Tiền La, lại có trợ lực phi phàm.
Lôi Động bồi dưỡng bọn họ, cũng còn dư lực chút ít. Tin tưởng ba người bọn họ, sau khi trưởng thành Kim Đan, sẽ là cường lực trợ giúp Lôi Động.
Thanh Nương Tử thấy tu sĩ Kim Đan sĩ khí sụp đổ, cười khanh khách, sau đó đôi cánh chim linh khí vỗ mấy cái, linh động mà quỷ dị.
Thanh Nương Tử và Bạch Cốt gia có thù hận sâu xa, hơn nữa còn vô cùng chán ghét.
Nghe Lôi Động nói thế, lúc này cũng cười khanh khách, nói:
- Không có vấn đề, hiện tại tiểu tử này tay trói gà không chặt mà.
Thanh Nương Tử cùng Lôi Động hợp tác nhiều năm, làm sao không biết ý định của Lôi Động chứ. Lúc này, nhanh chóng đi tới gần và bắt Bạch Cốt thiếu quân vào trong tay, sau đó hai tiếng răng rắc vang lên, trực tiếp bẻ gãy cánh tay của hắn.
- Ah!
Bạch Cốt thiếu quân phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Lôi Động uy hiếp, cùng với Bạch Cốt thiếu quân la to, cho nên động tác của mấy tên Kim Đan kia chậm lại không ít. Động tác oanh kích, lập tức trở nên ôn nhu, như phòng ngự bọn người Lôi Động giết Bạch Cốt thiếu quân, cho nên không dám nặng tay, miễn cho đối phương tâm ngoan thủ lạt, thực sự tiêu diệt Bạch Cốt thiếu quân. Như vậy, cho dù mấy người bọn họ còn sống trở về, cũng tuyệt đối không có kết cục tốt.
Trong nội tâm vô cùng tức giận, tất cả thầm mắng tên Bạch Cốt thiếu quân này không có đầu óc, ỷ vào bổn sự không tệ, cho nên không xem ai ra gì. Lần này thì tốt rồi, gặp chuyện không may.
Hôm nay, chỉ có thể bị đánh, không thể hoàn thủ, trong nội tâm vô cùng biệt khuất.
Suy nghĩ của Lôi Động, đương nhiên vô cùng hiệu quả. Hướng Đạm Đài Băng Vân truyền âm, tăng lớn biên độ công kích, cùng lúc đó, cười ha ha nói:
- Hôm nay Bạch Cốt thiếu quân trong tay ta, các ngươi coi như còn sống trở về, lão ma đầu kia tuyệt đối không cho các ngươi cuộc sống khá giả. Thủ đoạn của hắn, có lẽ các ngươi vô cùng rõ ràng. Hiện tại, ta ta sẽ cho các ngươi được tư do, chỉ cần các ngươi chịu đầu hàng, hơn nữa làm việc cho ta hai mươi năm, ngươi có thể đạt được tự do, là tự do tuyệt đối. Những quỷ chung khống chế các ngươi, ta sẽ nhanh chóng cởi bỏ cho các ngươi.
Lôi Động có thể không tin, với tâm tính của lão ma, sẽ không hạ quỷ chung đối với bọn họ.
Cởi bỏ quỷ chung, lập tức nhắm trúng tâm tình của ba tu sĩ Kim Đan, động tác dừng lại. Nhưng trong ánh mắt, lại có chút không tín nhiệm. Chưa từng có người nào nghe nói qua, trừ lão ma ra, còn có ai có thể giải quỷ chung.
- Tin hay không là do các ngươi.
Lôi Động lạnh nhạt cười nói:
- Hắc Thiết Tháp các ngươi đều biết chứ? Quá quen thuộc, ngươi có thể đi hỏi hắn một chút, bản thiếu gia nói có đúng hay không.
Hắc Thiết Tháp nghe vậy, cũng nghiêm mặt nói ra:
- Lôi Động nói không sai, hắn thực sự có thể cởi bỏ quỷ chung. Hơn nữa, chỉ cần làm việc cho hắn hai mươi năm, có thể đạt được tự do tuyệt đối.
Động tác của ba Kim Đan, đã yếu mềm đi rất nhiều, tuy trên mặt có chút không tin, nhưng lúc này đã động tâm.
Có ba người này, tuy Lôi Động muốn thu tất cả. Nhưng hắn biết không có khả năng, nếu nhận lấy hết. Đối với đoàn thể của bọn họ hiện giờ, ngày sau sẽ tạo thành uy hiếp với mình. Thu một, mới là suy nghĩ tốt nhất. Thích thú cười lạnh nói:
- Lão Hắc, ngươi lựa chọn một người đầu hàng đi. Hai người khác, trực tiếp giết cho ta.
Người, có đôi khi kỳ quái như thế. Vốn Lôi Động yêu cầu ba người bọn họ gia nhập, tuy trong nội tâm dao động, nhưng vẫn có chút uốn éo không muốn, không tình nguyện. Nhưng mà, nghe Lôi Động nói thế, trong ba người chỉ cần một người, hai người còn lại sẽ làm thịt, tâm lý đã sụp đổ. Ai cũng không muốn trở thành hai kẻ bị loại bỏ đó, động tác công kích, toàn bộ chuyển thành phòng ngự, sau đó truyền âm với Hắc Thiết Tháp.
Hắc Thiết Tháp cũng đau đầu một hồi, ở đâu ngờ tới Lôi Động lại cho hắn lựa chọn. Bên tai truyền đến đủ loại lời nói của ba tu Kim Đan, thậm chí là cầu khẩn thỉnh cầu, thoáng cái không có chủ ý, dở khóc dở cười hô:
- Lão đại, ngươi bảo ta chọn thế nào?
Hắn đúng là đã chọn ra gia hỏa thích hợp với mình, nhưng lại sợ Lôi Động nên không dám nói ra cách nghĩ, thế cho nên có chút do dự không quyết.
- Ngươi chọn người bình thường có quan hệ tốt nhất, quen thuộc nhất.
Lôi Động thấy ba tên Kim Đan, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt và hoảng sợ, cũng hiểu kế sách của mình đã chọn lựa được. Sở dĩ bảo Hắc Thiết Tháp chọn người có quan hệ tốt nhất, thứ nhất người này bảy tám phần là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Thứ hai, cũng bán nhân tình cho Hắc Thiết Tháp.
Quả nhiên, trong ánh mắt của Hắc Thiết Tháp, hiện cái hiện ra vẻ cảm kích. Vội vàng nói với ba tên Kim Đan:
- Lão Hàn, ngươi còn do dự cái gì nữa? Chẳng lẽ, lão Hắc ta lừa dối ngươi sao? Mau tới đây!
Tên tu sĩ họ Hàn kia, dáng người khôi ngô, mặt mũi tràn đầy râu ria lôi thôi. Nghe được như thế, cũng không trì hoãn nữa, trực tiếp thi triển độn thuật, hào quang nổi lên, phóng về phía Hắc Thiết Tháp. Còn hai tên tu sĩ Kim Đan không được chọn, sắc mặt vô cùng tái nhợt, tâm lý mất đi cân bằng, lúc này tức giận quát:
- Hắc Thiết Tháp, Hàn Siêu, các ngươi dám can đảm phản bội Ma Quân, ngày khác nhất định sẽ chịu nổi khổ bạch cốt tác hồn.
Hắc Thiết Tháp nhịn không được hung hăng phi một tiếng:
- Hai người các ngươi nên chấm dứt chuyện đó đi, vừa rồi không biết là ai cầu xin ta chọn các ngươi? Bạch Cốt lão ma nghịch thì nghịch, dùng quỷ cổ khống chế tự do của chúng ta, ai có cơ hội mà không muốn đi? Lại nói, hai người các ngươi vốn cũng không phải là thứ tốt gì, âm hiểm xảo trá, nếu không lão Hắc ta nghe các ngươi cầu tình, chọn các ngươi cũng không phải không thể.
Nghe lão Hắc đánh giá hai người này, Lôi Động càng không muốn thu bọn họ, chỉ cười lạnh quát:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Giết bọn chúng, lão Hắc, ngươi cùng lão Hàn hợp lực giết một, lập công trạng. Nhớ kỹ, không được để linh hồn của bọn chúng chạy thoát, Lôi mỗ còn cần chúng.
Hai tên tu sĩ Kim Đan không được chọn, liếc mắt nhìn nhau một cái, lúc này bắt đầu thi triển tất cả vốn luyến chạy trốn. Nhưng mà, vừa gia nhập dưới trướng của Lôi Động, cơ hồ còn chưa lập công, Hắc Hàn hai người, nghe được Lôi Động nói thế, làm sao dám để bọn chúng chạy thoát? Lúc này hợp lực, dốc sức liều mạng đuổi giết một kẻ làm bọn họ chán ghét nhất. Một tên khác, thì dốc sức liều mạng thi triển độn thuật, bị Đạm Đài Băng Vân đuổi theo, bức trở lại. Tiền La cùng bọn người Thượng Quan Hồng, thừa cơ lấn thân xông lên, vây khốn hắn lại, đánh giết.
Đừng nhìn bọn người Thượng Quan Hồng, Thanh Nương Tử chỉ là Trúc Cơ kỳ, nhưng mà, một thân Cực phẩm linh khí chống đỡ, thực lực cũng không phải chuyện đùa. Hơn nữa, bọn họ thường xuyên phối hợp giết tu sĩ Kim Đan, kinh nghiệm phong phú, hiểu được nên xuất lực như thế nào, bảo hộ mình an toàn. Tuy bằng vào bọn họ, solo một Kim Đan sơ kỳ còn chưa đủ lực, nhưng phối hợp với Tiền La, lại có trợ lực phi phàm.
Lôi Động bồi dưỡng bọn họ, cũng còn dư lực chút ít. Tin tưởng ba người bọn họ, sau khi trưởng thành Kim Đan, sẽ là cường lực trợ giúp Lôi Động.
Thanh Nương Tử thấy tu sĩ Kim Đan sĩ khí sụp đổ, cười khanh khách, sau đó đôi cánh chim linh khí vỗ mấy cái, linh động mà quỷ dị.
/1293
|